Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Chỉ Tinh khẽ cười nói: “Vâng. Nhưng với khí chất của anh, đừng nói là một tỷ rưỡi, dù có là biệt thự mười lăm tỷ chắc chắn anh cũng sẽ mua đúng không ạ?”

 

“Tôi mua con mẹ nhà cô!”

 

“Một tỷ rưỡi? Sao cô không đi cướp ngân hàng luôn đi?”

 

“Một căn biệt thự rách nát cũng dám bán tỷ rưỡi?”

 

Nào ngờ người đàn ông trung niên lập tức nổi giận chửi ầm lên.

 

Tiêu Chỉ Tinh sững sờ, vội vàng nói: “Thưa anh, tôi có thể chiết khấu 3% cho anh. Tức là anh chỉ cần trả 1 tỷ 455 triệu, có thể tiết kiệm 45 triệu, vô cùng ưu đãi, không hề chịu thiệt”.

 

“Được, không đắt thì cô tự mua một căn đi!”

 

Người đàn ông trung niên tức giận nói rồi kéo vợ mình định rời đi.

 

“Chờ đã anh ơi, tôi có thể xin sếp chiết khấu thêm nữa, anh thấy sao?”

 

Tiêu Chỉ Tinh vội vàng chặn đường cặp vợ chồng trung niên nọ, kích động nói.

 

Căn biệt thự vườn này có giá một tỷ rưỡi, nếu cô ta có thể bán được, nguyên tiền thưởng đã lên tới mấy trăm nghìn.

 

Khó khăn lắm mới gặp được một người giàu có, sao cô ta có thể dễ dàng buông tha?

 

“Bốp!”

 

Người đàn ông trung niên tát vào mặt cô ta, cả giận nói: “Con ả chết tiệt này, mau cút ra cho tao!”

 

Dứt lời, ông ta kéo vợ mình rời đi.

 

“Chờ đã, nếu anh đồng ý mua căn biệt thự này, anh bảo tôi làm gì cũng được”.

 

Tuy bị ăn tát nhưng Tiêu Chỉ Tinh vẫn mặt dày đuổi theo, lời nói càng trở nên mờ ám.

 

Tần Y chứng kiến cảnh này thì sợ ngây người, quay sang nói: “Người bạn học này của anh đúng là cực phẩm!”

 

Dương Chấn cười chua xót lắc đầu, lập tức nhìn Mễ Tuyết: “Bây giờ không còn ai quấy rầy chúng tôi, cô có thể dẫn chúng tôi đi xem nhà được chưa?”

 

Mễ Tuyết do dự một lúc rồi nói: “Vô cùng xin lỗi Anh Chấn, nếu anh mua căn biệt thự này từ tôi sẽ không được ưu đãi gì cả”.

 

“Tiêu Chỉ Tinh là nhân viên bán hàng giỏi nhất tháng trước, có chiết khấu 3%. Anh với chị ấy là bạn học, hay là anh mua của chị ấy đi, ít nhất còn có thể được giảm 45 triệu”.

 

Dương Chấn không ngờ Mễ Tuyết vừa bị Tiêu Chỉ Tinh bắt nạt lại chủ động bảo anh mua nhà của Tiêu Chỉ Tinh.

 

Còn lý do của cô ta là để anh có thể tiết kiệm được 45 triệu.

 

Tần Y cũng rất kinh ngạc, chủ động bước tới thân mật kéo tay Mễ Tuyết: “Chúng tôi đã mua căn biệt thự tỷ rưỡi này, cô nghĩ chúng tôi thiếu bốn lăm triệu kia sao?”

 

Mễ Tuyết sững sờ, lập tức cảm động đáp: “Cảm ơn anh chị!”

 

“Được rồi, chúng ta mau đi xem nhà thôi!”

 

Tần Y cười nói.

 

Ba người vừa mới đi ra khỏi sảnh triển lãm đã thấy Tiêu Chỉ Tinh đỏ mặt đi tới, trên mặt còn in rõ dấu bàn tay, xem ra vừa rồi bị đánh không nhẹ.

 

“Sao thế? Định đi rồi à? Không mua biệt thự tỷ rưỡi nữa à?”

 

Tiêu Chỉ Tinh cười híp mắt nói, ánh mắt tràn đầy châm chọc.

 

Mễ Tuyết tức giận đáp trả: “Tôi đưa Anh Chấn đi xem nhà trước rồi mới làm thủ tục chuyển nhượng”.

 

Tiêu Chỉ Tinh cười khanh khách: “Cô đúng là quá ngây thơ. Đã vậy thì mau dẫn khách của cô đi xem nhà đi”.

 

“Nhưng là người đi trước, tôi vẫn khuyên cô một câu. Lúc xem nhà phải cẩn thận vào, lỡ làm hỏng cái gì cô không đền nổi đâu”.

 

“Cũng phải chuẩn bị tinh thần trước đi, nếu xem nhà xong cậu ta kiếm cớ nói không thích hoặc là đợi lúc khác mua sau, cô đừng có tin là thật đấy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK