Chương 1249:
Ông ta chưa nói xong đã bị Khương Hùng ngắt lời: “Nếu ý con đã không phải vậy thì con cứ chờ đi, người thừa kế chỉ có thể là nhánh chính chúng ta!”
Khương Hùng của giờ phút này toát ra khí thế cao quý kiêu ngạo.
Vốn dĩ Khương Long Phi còn định hỏi nhưng sau khi cảm nhận được sự tự tin trên mặt Khương Hùng, ông ta không lắm miệng nữa, khẽ cúi người: “Bố ơi, con hiểu rồi!”
Bên kia, năm nhánh nhà họ Khương đang tập họp những người bên nhánh mình, thảo luận sôi nổi.
Trong phòng họp nhánh hai, chủ nhánh hai ngồi ở vị trí trên cùng, mặt nghiêm túc tập trung.
“Bố, rõ ràng đây là mưu kế của chủ gia tộc, chúng ta không thể mắc mưu được!”
Một bóng người trung niên nhìn chủ nhánh hai nói.
“Dù là mưu kế thì chúng ta cũng chỉ có thể để ông ta tính kế”.
Ông chủ nhánh hai cắn răng nói: “Hơn nữa, nhánh hai chúng ta sợ nhánh chính hồi nào vậy?”
“Nhưng mà…”Con trai của ông chủ nhánh hai chưa kịp nói xong đã bị lão ta ngắt lời: “Dặn dò mọi người bảo họ trong vòng một tiếng, chạy hết về nhà họ Khương đi”.
“Dạ!”
Cảnh tượng này cũng xuất hiện ở bốn nhánh còn lại.Nhất thời rất nhiều cao thủ đều nhận được tin của gia tộc, lần lượt về gia tộc.”Chủ nhánh, lần này là cơ hội duy nhất của chúng ta à?”
Trong phòng họp nhánh ba, một cao thủ khoảng sáu mươi tuổi nhìn ông chủ nhánh ba hỏi.Mặt ông chủ nhánh ba toát lên vẻ tàn nhẫn, mắt đầy sát khí: “Không thành công thì thành nhân! Nhánh ba phải lấy được vị trí người thừa kế!”
“Vậy bên nhánh hai thì sao?”
Cao thủ lại hỏi.
Ông chủ nhánh ba cười mỉa: “Nhánh hai? Đã đến bước này rồi mà chẳng lẽ ông còn trông cậy vào bản thoả thuận giữa nhánh hai và nhánh ba?”
“Lúc trước tôi đồng ý với ông chủ nhánh hai, chờ sau khi xử lý Khương Hùng xong để người nhánh hai làm chủ gia tộc mới nhưng bây giờ quy tắc đã thay đổi. Thoả thuận giữa tôi và ông chủ nhánh hai cũng kết thúc!”
Một tiếng nhanh chóng trôi qua, trong khuôn viên nhà họ Khương, đài đấu võ đã được chuẩn bị sẵn sàng.
Lúc này, bốn phía của đài đấu toàn là người.
Sáu nhánh bao gồm cả chủ nhánh chia nhau ngồi khắp bốn phía của sân khấu.
Điều làm mọi người ngạc nhiên là mỗi một nhánh đều ngập tràn hơi thở của cao thủ, hơn nữa nhóm người này toàn là người lạ mặt.
Ngay cả bên nhánh chính cũng có vài hơi thở của cao thủ mạnh mẽ.
“Nếu mọi người đã đến đông đủ thì bây giờ trận đấu sẽ bắt đầu ngay, thế nào?”
Khương Hùng hỏi.
“Được, bắt đầu đi!”
Các chủ nhánh lần lượt lên tiếng.
Bên phía nhánh chính, bên cạnh Khương Hùng, Dương Chấn cũng có mặt.
“Cậu Chấn, lát nữa…”
Khương Hùng chợt thì thầm bên tai Dương Chấn vài câu.
“Được!”
Sau khi nghe Khương Hùng nói xong, mắt Dương Chấn loé lên tia sáng kì lạ.
Bỗng nhiên anh khá thích Khương Hùng, người thế này mà không ở lại biên giới phía Bắc, đúng là đáng tiếc.
“Long Phi, con đi rút thăm đi!”
Khương Hùng dặn Khương Long Phi.
“Dạ!”