Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 283: THỜI GIAN DIỆT VONG

Lần trước ở trong hội đấu giá Mạnh Kí, câu chuyện Dương Chấn tiện tay dùng một cây bút ký tên giết chết Trang Tất Phàm đã sớm lưu lại bóng ma tâm lý ở trong lòng của Mạnh Xuyên.

Nếu như không phải là tìm không ra cao thủ có thể đối phó với Dương Chấn, anh ta đã sớm giết chết Dương Chấn từ lâu rồi.

Bây giờ nhìn thấy ở bên cạnh Mạnh Huy có cao thủ lợi hại như vậy, trên mặt của anh ta tràn đầy nụ cười.

“Anh, em biết là Solo lợi hại, nhưng mà vì để đề phòng vạn nhất, chúng ta không phải cũng nên chuẩn bị một chút à?”

Mặc dù là Mạnh Xuyên nhận thức được sự lợi hại của Solo, nhưng mà anh ta cũng đã nhìn thấy sự lợi hại của Dương Chấn, cho nên vẫn cảm thấy lo lắng.

“Mạnh Xuyên, người này không giống như là nhóm binh sĩ của nhà họ Mạnh chúng ta.”

Mạnh Huy mang theo vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Mạnh Xuyên rồi nói: “Cho dù Dương Chấn có ba đầu sáu tay thì anh ta dám gây chuyện với nhà họ Mạnh của chúng ta à? Cho dù có thật sự dám xông vào đây, cậu cho rằng anh ta có cơ hội đi đến trước mặt của tôi, cho dù có thể đi đến, chúng ta còn có Solo đang ở đây, sợ cái gì chứ?”

“Nhà họ Mạnh chúng ta tường đồng vách sắt, nếu như bị anh ta xuyên vào một cách đơn giản như thế, vậy thì tất cả mọi thứ nhà họ Mạnh chúng ta đều đã trở thành vật trang trí rồi đó ư?”

Nghe thấy Mạnh Huy nói như vậy, Mạnh Xuyên mới nhẹ nhõm không ít, vội vàng nói: “Anh, là do ánh mắt em thiển cận, em đề cao thằng nhóc kia quá.”

“Bây giờ mới giống như anh em của Mạnh Huy anh này.”

Mạnh Huy cười, bỗng nhiên lại hỏi: “Chuyện tôi sắp xếp cho cậu làm đến đâu rồi?”

Mạnh Xuyên nói: “Anh cứ việc yên tâm đi, tất cả đều đã được chuẩn bị xong xuôi hết rồi, em đã yêu cầu các phương tiện truyền thông đưa ra tin tức Chu Kim Hảo bị giết, chắc có lẽ là hiện tại đã lên các trang đầu của các bài báo rồi?”

“Ngày hôm nay qua đi, Giang Châu sẽ không còn tập đoàn Nhạn Chấn nữa.”

Mạnh Huy nhếch miệng tạo thành một độ cong âm mưu đã thành công.

“Anh, nếu như chúng ta thật sự giết chết Dương Chấn, thế thì gia tộc Vũ Văn sẽ không ra tay với chúng ta đó chứ? Mặc dù thằng nhóc đó là một đứa con rơi, nhưng mà dù sao cũng là người của gia tộc Vũ Văn mà.” Mạnh Xuyên nói.

“Yên tâm đi, cậu Bân đảm bảo với tôi rồi, chỉ cần nhà họ Mạnh có thể giết chết Dương Chấn, vậy thì sẽ bỏ mặt làm ngơ.”

Mạnh Huy vừa cười vừa nói: “Địa vị của cậu Bân ở gia tộc Vũ Văn tương đương với địa vị của tôi ở nhà họ Mạnh, nói không chừng không bao lâu nữa cậu Bân liền có thể kế thừa gia tộc Vũ Văn, đến lúc đó địa vị của nhà họ Mạnh chúng ta tất nhiên cũng sẽ được leo lên một bậc thang.”

Trong đôi mắt của Mạnh Xuyên tràn đầy vẻ mong chờ, dù sao thì nhà họ Mạnh lớn mạnh hơn, loại cậu chủ ăn chơi của nhà họ Mạnh như là anh ta, địa vị cũng sẽ được nâng cao hơn.

Trong lúc anh em nhà họ Mạnh đang bàn bạc kế hoạch tương lai của nhà họ Mạnh, có một tin tức nhanh chóng được đẩy lên các trang đầu, đồng thời được đưa lên đỉnh điểm.

“Chu Kim Hảo chết rồi, Dương Chấn nợ chúng ta một lời giải thích.”

“Buổi sáng thì trực tiếp nhưng lại bị hủy thi vào buổi chiều, rốt cuộc sự thật là cái gì vậy chứ?”

“Tổng phụ trách tập đoàn Nhạn Chấn ở Giang Châu giết mẹ đoạt gia tài.”

Trên cơ bản mỗi một tin tức đứng đầu của giới truyền thông đều là tin tức về cái chết của Chu Kim Hảo.

Thậm chí còn có tiêu đề trực tiếp chỉ đích danh của Chu Kim Hảo và Dương Chấn.

Dù sao thì buổi sáng Chu Kim Hảo quay trực tiếp, vừa mới nổi tiếng, được các trang báo lớn đưa lên đầu đề.

Video quay trực tiếp vẫn còn chưa hạ nhiệt độ, tiếng tăm của Chu Kim Hảo và Dương Chấn sớm đã bị cư dân mạng biết tới.

“Chu Kim Hảo đã chết rồi.”

“Hồi sáng này bà ta còn phát trực tiếp mà, còn nói với con gái của mình là có khả năng là sẽ bị Dương Chấn giết chết.”

“Thật sự không ngờ luôn á, một đứa con rể đến ở rể mà lại độc ác đến cỡ này.”

“Anh ta còn là tổng phụ trách của tập đoàn Nhạn Chấn ở Giang Châu, cái loại cầm thú như thế này sao có thể trở thành tổng phụ trách được chứ?”

Mỗi một tin tức có liên quan đến Chu Kim Hảo đều bị đông đảo cư dân mạng chửi rủa ở dưới khu bình luận.

Trong lúc nhất thời, tập đoàn Nhạn Chấn bị ảnh hưởng nặng nề, buổi sáng bởi vì video trực tiếp của Chu Kim Hảo mà đã làm giá trị của tập đoàn Nhạn Chấn giảm rất nhiều.

Bây giờ mới trôi qua có nửa ngày, tin tức Chu Kim Hảo chết lại nhanh chóng chiếm cứ các tin tức đầu đề lớn.

Đối với tập đoàn Nhạn Chấn mà nói, quả thật chính là rét vì tuyết lạnh vì sương.

Nhất là tập đoàn Nhạn Chấn ở Giang Châu áp lực càng lớn hơn.

Có rất nhiều cư dân mạng tự mình đi đến trước cửa phân bộ Giang Châu, tuyên bố muốn để Dương Chấn cút ra khỏi đây.

Vốn dĩ Tần Yên vì công ty gặp chuyện phiền phức mà luống cuống tay chân, bỗng nhiên biết được tin tức Chu Kim Hảo chết rồi, cô ta sợ đến ngây người.

“Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng! Mẹ sẽ không chết, Dương Chấn đã đồng ý với tớ là nhất định sẽ dẫn mẹ bình an trở về mà.”

Tần Yên thất hồn lạc phách, trên mặt đều là nước mắt.

“Yên à, cậu đừng có như vậy nữa, trước khi mọi chuyện vẫn còn chưa rõ ràng thì tất cả đều là lời đồn cả thôi, đây rõ ràng có người đang thao túng ở sau lưng chính là vì để hủy hoại tập đoàn Nhạn Chấn. Nếu như lúc này cậu gục ngã thì tập đoàn Nhạn Chấn sẽ thật sự tiêu đời.”

Tôn Điềm, bạn thân của Tần Yên ôm chặt lấy Tần Yên, đôi mắt đỏ hồng lên tiếng nói.

Kể từ khi Dương Chấn trao quyền cho Tần Yên, liền chủ động đưa ra đề nghị để Tôn Điềm đảm nhiệm chức vụ trợ lý của Tần Yên.

Bây giờ Tôn Điềm đã sớm không phải là người mới như lúc mới vào làm việc, cô ta đã có một cái nhìn thấu đáo đối với tất cả những chuyện mà tập đoàn Nhạn Chấn gặp phải.

“Đúng vậy, cậu nói không sai, những thứ này đều là lời đồn cả thôi, nếu như mẹ tớ thật sự chết rồi vậy thì chắc chắn Dương Chấn sẽ nói cho tới sự thật.”

Nghe thấy lời nói của Tôn Điềm, Tần Yên lau sạch nước mắt, vẻ mặt kiên định: “Hiện tại tớ phải toàn lực ứng phó để bảo vệ cho công ty, tuyệt đối không thể để những người muốn tập đoàn Nhạn Chấn sụp đổ chế giễu được.”

“Đây mới chính là người bạn thân dư sức chiến đấu của tớ, cố lên! Tớ và cậu cùng nhau giúp đỡ công ty vượt qua giai đoạn khó khăn này.” Tôn Điềm nắm chặt lấy tay của Tần Yên rồi nói.

Tần Yên lập tức vùi đầu vào trạng thái làm việc, trực tiếp ra lệnh: “Tất cả các nhân viên cấp cao của công ty lập tức đến phòng hội nghị mở cuộc họp.”

“Vâng Tần tổng.”

Trong lúc tập đoàn Nhạn Chấn đang gặp phải nguy cơ vô cùng lớn, Tần Nhã ở bệnh viện cũng đã nhìn thấy tin tức đầu đề, tin tức liên quan đến cái chết của Chu Kim Hảo.

Lúc cô nhìn thấy những tin tức đó, cả người giống như bị sét đánh, mặt mũi tràn đầy nước mắt: “Mẹ, bà ấy chết rồi?”

“Mẹ, là con đã hại mẹ.”

“Nếu như không phải con đuổi mẹ đi thì sao mẹ lại có thể gặp phải tai họa bất ngờ như vậy chứ?”

“Mẹ, thật sự xin lỗi, là con đã hại mẹ.”

Cả người của Tần Nhã đều mất hết sức lực ghé trước giường bệnh của Tần Đại Quang lớn tiếng khóc lên.

Lúc này trong lòng cô tràn đầy tự trách và tuyệt vọng.

Mặc dù ở trên mạng đều đang rêu rao nội dung Dương Chấn giết Chu Kim Hảo, nhưng mà cô lại không thể tin tưởng.

Cô tận mắt nhìn thấy người của Dương Chấn dẫn Chu Kim Hảo đi.

Cô tận mắt nhìn thấy Chu Kim Hảo quay trực tiếp chỉ trích Dương Chấn ngược đãi bà ta, đánh chửi bà ta.

Nhưng Dương Chấn là người như thế nào, cô hiểu rất rõ ràng.

Trước đó gọi điện thoại cho Dương Chấn chất vấn anh Chu Kim Hảo đang ở đâu cũng chỉ là do nhất thời xúc động.

Rất nhanh, cô liền hiểu hết tất cả, nếu như Dương Chấn thật sự muốn ra tay với Chu Kim Hảo thì cần gì phải chịu đựng đến bây giờ cơ chứ?

Cho dù để Chu Kim Hảo bốc hơi khỏi nhân gian, Dương Chấn cũng có thể làm được.

Trong cái nhìn của Tần Nhã, Chu Kim Hảo quay trực tiếp rõ ràng là bị người khác bắt cóc, uy hiếp bà ta nói như vậy.

Lúc này trong lòng của Tần Nhã đều là cảm xúc áy náy và tự trách.

Cô cũng không chú ý đến Tần Đại Quang vẫn luôn không nhúc nhích, bây giờ ngón tay lại nhẹ nhàng cử động mấy lần, nhưng mà nhanh chóng không có động tĩnh.

Nhà họ Mạnh ở tỉnh thành.

Một chiếc pheaton màu đen từ từ dừng lại trước một trang viên to lớn.

Dương Chấn chậm rãi bước ra từ trong xe, ngẩng đầu lên nhìn bảng hiệu màu vàng treo ở trước cửa trang viên, trong mắt của anh tràn đầy lãnh ý.

“Rầm!”

Anh cong ngón tay búng một cái, một tiếng vang thật lớn, bảng hiệu màu vàng trong nháy mắt bị rơi xuống đất.

Ba chữ “nhà họ Mạnh” cũng từ đó mà đứt gãy.

“Ngày hôm nay trôi qua, tỉnh thành sẽ không còn nhà họ Mạnh.”

Dương Chấn lạnh lùng nói.

Trong lúc đó, có một khí thế cường đại bộc phát từ trên người của anh, lập tức cất bước đi vào trong trang viên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK