Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2067:

 

Long Hoàng đang điên cuồng tấn công nên Long Tấn không thể bảo vệ Long Tường được.

 

“Hừ!”

 

Long Hoàng nhếch mép: ‘Anh muốn chết thì tôi cho anh được toại nguyện!”

 

Nói rồi lão ta đánh lùi Long Tấn, sau đó tung một chưởng về phía Long Tường.

 

“Uỳnh!”

 

Chưởng rơi vào trước ngực ông ta. Trong sự kinh hoàng của mọi người, Long Tường hộc máu, bay ra ngoài như diều đứt dây.

 

“Bố ơi!”

 

Mọi thứ diễn ra thật chóng vánh, Long Tường vừa đẩy Long Thiên Vũ ra đã lập tức xông về phía Long Hoàng, bị một chưởng đánh bay.

 

“Long Tường!”

 

Long Tấn giậm chân lao tới, đón lấy Long Tường còn đang bay về phía sau.

 

Nhưng sức sống của Long Tường càng lúc càng suy kiệt, chưởng của Long Hoàng đánh thẳng vào tim ông ta, cả ngũ tạng lục phủ đều bị tổn thương nghiêm trọng.

 

“Bác… bác Tấn, bỏ… bỏ đi!”

 

Long Tường đứt quãng nói: “Nếu… nếu có…

 

có cơ hội, cháu… cháu mong Thiên… Thiên Vũ, có thể… có thể khôi phục… vinh quang của Hoàng TỌC Giờ đây, đến hô hấp cũng thật khó khăn với ông ta, đôi mắt trong suốt nhìn Long Hoàng, đây thất vọng: “Trả… mạng, cho bố…”

 

Dứt lời, Long Tường chậm rãi nhắm mắt.

 

“Bố ơi…”

 

Tiếng thét xé lòng của Long Thiên Vũ vang vọng trong Hoàng phủ họ Long.

 

Long Tấn bần thần thật lâu mới hoàn hồn, đau đớn nhìn Long Tường đã chết.

 

Long Hoàng, kẻ đã giết con trai ruột của mình, lại tỏ ra thờ ơ. Cái chết của Long Tường không hề ảnh hưởng đến lão ta.

 

“Một thằng hèn nhát lựa chọn cái chết không xứng để làm con trai tôi! Vị trí Hoàng Chủ tương lai của Hoàng tộc họ Long lại càng không!”

 

Long Hoàng mỉa mai nói.

 

Những người trong Hoàng tộc họ Long nghe vậy đều ngỡ ngàng. Họ biết người Hoàng tộc đều vô tình, nhưng không ngờ được Long Hoàng lại máu lạnh đến nỗi có thể nói ra những lời như vậy sau khi giết con trai mình.

 

Long Thiên Vũ ôm thi thể của bố, nét mặt đầy bi thương, sâu trong mắt lập lòe sát khí.

 

Hãn ta đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Long Hoàng, không hề che giấu sát ý của mình.

 

“Ông đáng chết!”

 

Long Thiên Vũ cắn răng nói.

 

Long Hoàng nhướng mày, lạnh lùng nhìn hắn †a: ‘Đúng là cha nào con nấy, thăng bố ngu xuẩn, thăng con càng ngu hơn”.

 

“Nếu mày che giấu sát ý thì có thể tao sẽ tha mạng cho mày, nhưng mày lại không làm thế.

 

Như vậy thì tao cũng không cần phải giữ mạng mày nữa’.

 

Long Tấn nháy mắt đứng che trước Long Thiên Vũ, phẫn nộ nhìn lão ta: ‘Gậu đã giết hai đứa con trai của mình rồi, giờ ngay cả cháu ruột cũng không tha sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK