Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2443:

Thượng Quan Hoàng đúng là đã nghe nói đến việc này, chỉ có điều, hôm nay được nghe lại từ chính miệng Dương Chấn càng khiến lão ta khiếp sợ tột cùng.

Thực lực của người bảo vệ Hoàng tộc mạnh cỡ nào, lão ta biết rất rõ, bất kể lời Dương Chấn là thật hay giả, lão ta có thể chắc chắn một điều, Dương Chấn đúng là đã từng đánh với người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp một trận.

Dù nay võ thuật của Dương Chấn thực sự đã mất hết, nhưng anh có thể sống sót dưới tay người bảo vệ Hoàng tộc, điều này quả thật khiến người ta khiếp sợ vô cùng.

Nếu như Dương Chấn không bị mất tu vi võ thuật mà đây chỉ là một chiêu tung hỏa mù đối với người ngoài thì sao?

Vậy chẳng phải là Dương Chấn đã có thể sống sót sau khi đấu với một cao thủ Siêu Phàm Thất Cảnh hay sao?

Càng nghĩ, Thượng Quan Hoàng càng thêm khiếp sợ.

“Cậu Chấn, võ thuật của cậu đã thực sự mất hết?”, Thượng Quan Hoàng hỏi lại lần nữa.

Dương Chấn gật đầu: “Tuyệt đối là thật!”

Thượng Quan Hoàng lập tức trầm mặc, Thượng Quan Nhu đứng cạnh đó bồn chồn lo lắng không thôi, nhưng không biết phải làm thế nào để giúp Dương Chấn.

“Bất kể tu vi võ thuật của Cậu Chấn đây còn hay mất, trong lòng tôi, cậu mãi mãi là một người bạn lớn của Hoàng tộc họ Thượng Quan tôi. Sau này, xin cậu cứ yên tâm ở lại Hoàng tộc Thượng Quan này! Tôi sẽ sai người của Hoàng tộc chăm sóc cậu chu đáo”.

Thượng Quan Hoàng bỗng nói, sắc mặt thoáng lộ vẻ tiếc nuối, sau đó đột nhiên nhìn sang phía Thượng Quan Nhu, bảo: “Nhu Nhu, cháu đi làm việc của mình trước đi, ông có chuyện muốn nói riêng với Cậu Chấn đây”.

“Ông nội…”

Thượng Quan Nhu lo âu nhìn Thượng Quan Hoàng, thấy Thượng Quan Hoàng cười cười vẻ hiền hòa, giục: “Đi đi!”

Dương Chấn cũng nhìn sang Thượng Quan Nhu, khẽ gật đầu, bấy giờ cô ta mới quay đầu bước đi.

Chẳng mấy chốc, trong phòng chỉ còn lại Dương Chấn và Thượng Quan Hoàng.

Dương Chấn nheo mắt cười cười, nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Hoàng, hỏi: “Không biết Thượng Quan Hoàng Chủ còn có điều gì muốn sai bảo?”

Thượng Quan Hoàng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Dương Chấn vài giây, sau đó mới cất lời: “Có một việc này, tôi vốn không định nói với cậu, nhưng bây giờ nếu cậu đã mất hết tu vi võ thuật thì tôi có nói với cậu cũng không có gì không ổn”.

Dương Chấn nhíu mày: “Không biết Hoàng Chủ có điều gì muốn nói với tôi?”

Sắc mặt Thượng Quan Hoàng lộ vẻ nặng nề, nói: “Hôm nay, nhà họ Lý phái người tới làm mai, nói là muốn cưới Nhu Nhu nhà tôi về bên đó, ban đầu tôi đã từ chối, nhưng Nhu Nhu lại đồng ý”.

Dương Chấn nghi hoặc hỏi: “Hoàng Chủ, đây chẳng phải là một chuyện tốt sao? Vì sao trông Hoàng Chủ có vẻ buồn bã khó xử như thế? Nói với tôi chuyện này thì có ích gì?”

Thượng Quan Hoàng nhìn Dương Chấn, nói: “Ban đầu tôi định từ chối, nhưng nhà họ Lý rất ngang ngạnh, tôi cũng chẳng còn cách nào, chỉ đành đồng ý. Cậu cũng biết đó, ông tổ nhà họ Lý là Lý Trọng còn sống, hiện đã là cao thủ Siêu Phàm Tứ Cảnh, người bảo vệ của Hoàng tộc Thượng Quan không chịu ra mặt thì không ai có thể làm gì được nhà họ Lý”.

“Nhưng Nhu Nhu lại đã đồng ý rồi, cậu có biết vì sao nhà họ Lý lại thả cho cậu rời khỏi đó không?”

Lòng Dương Chấn bỗng nổi lên một dự cảm chẳng lành, anh hỏi: “Vì sao?”

Thượng Quan Hoàng trầm giọng bảo: “Là bởi Nhu Nhu đã nói, trừ khi nhà họ Lý đồng ý để cậu rời khỏi đó thì mới chịu kết hôn với người nhà họ, chính vì điều này, nhà họ Lý mới thỏa hiệp nhượng bộ, thả cậu ra”.

“Cái gì?”

Dương Chấn lập tức giận dữ: “Người nhà họ Lý đê tiện khốn nạn đến thế sao?”

Thượng Quan Hoàng thở dài: “Ai bảo con bé thích cậu chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK