Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1408:

 

Tất cả chỉ xảy ra trong nháy mắt, thậm chí bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại chiếc xe kia đã rời đi rồi.

 

“Bạch Tuấn Hào đã chết!”

 

Lúc này, cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong đứng sau lưng Bạch Khánh chậm rãi nói, sắc mặt cực kỳ khó coi.

 

Tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, Bạch Tuấn Hào đang sống sờ sờ cứ chết đi như vậy sao?

 

Bọn họ chỉ cảm thấy quá khó tin. Một người ngơ ngác hỏi: “Bị, bị cao thủ thần bí trong xe kia giết sao?”

 

Nghe thấy thế, đám người lại càng kinh hãi.

 

Vừa rồi bọn họ đã đoán ra được, chỉ là không ai chịu đối mặt với sự thật này, cũng không ai dám nói ra.

 

Sau khi có người lên tiếng, bọn họ mới tỉnh ngộ. Bạch Tuấn Hào đã bị cao thủ thần bí trong xe vừa rồi giết chết.

 

Hơn nữa bọn họ còn không kịp nhìn thấy bóng dáng người kia.

 

Từ lúc cửa xe mở ra đến khi Bạch Tuấn Hào bị giết, rồi chiếc xe rời đi dường như chỉ xảy ra trong một giây ngắn ngủi.

 

“Sao, sao có thể như vậy được?”

 

Có người không nhịn được thốt lên, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

 

Sắc mặt Bạch Khánh sa sầm lại, lau đi mồ hôi trên trán, hỏi lão già Vương Cảnh đỉnh phong bên cạnh: “Đối phương là cao thủ bán bộ Thần Cảnh sao?”

 

Lão ta khẽ lắc đầu.

 

Bạch Khánh hít sâu một hơi: “Chẳng lẽ người đó là cao thủ Thần Cảnh?”

 

Lão ta gật đầu đáp: “Chỉ có cao thủ Thần Cảnh mới có thể lấy mạng một người trong khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy. Nếu đấu với người đó, e là tôi còn không có cơ hội ra tay”.

 

Lời nói của lão già khiến mọi người đều trợn tròn mắt.

 

Lão ta là cao thủ hàng đầu Vương tộc họ Bạch, thực lực đứng trong top 5 cao thủ mạnh nhất gia tộc.

 

Cao thủ như vậy mà nói nếu đấu với cao thủ thần bí kia, đến cả cơ hội ra tay cũng không có.

 

“Bạch Tuấn Hào chỉ có thực lực Vương Cảnh sơ kỳ, sao có thể khiến cao thủ Thần Cảnh tự mình ra tay?”

 

Bạch Khánh không thể hiểu nổi tại sao một cao thủ chỉ có trong truyền thuyết lại chạy tới giết một con kiến mới có thực lực Vương Cảnh sơ kỳ như Bạch Tuấn Hào.

 

Một lúc lâu sau, lão già Vương Cảnh đỉnh phong bên cạnh Bạch Khánh mới trầm giọng nói: “Trừ phi Bạch Tuấn Hào đã đắc tội người không thể chọc, nếu không cũng sẽ không dẫn tới cao thủ Thần Cảnh”.

 

“Không chỉ vậy, đối phương cũng đang cảnh cáo Vương tộc họ Bạch”.

 

Nghe vậy, Bạch Khánh bỗng nhớ ra mấy ngày này Bạch Tuấn Hào vẫn luôn quấy rối Tần Nhã. Ông ta biết rõ mọi hành tung của Bạch Tuấn Hào.

 

Vậy nên sau khi biết hôm nay anh ta định tới tập đoàn Nhạn Chấn tỏ tình với Tần Nhã, Bạch Khánh mới có thể kịp thời chạy tới để cướp đoạt tập đoàn Nhạn Chấn.

 

Nào ngờ Đổng Chiêm Cương chỉ huy tối cao của chiến vực Yến Đô lại tới, thà đắc tội Vương tộc họ Bạch cũng phải bảo vệ tập đoàn Nhạn Chấn.

 

Hiện giờ xem ra, dù lúc đó không có Đổng Chiêm Cương, ông ta cũng không cướp nổi tập đoàn Nhạn Chấn.

 

“Nhị vương tử, cậu nghĩ chuyện này có liên quan tới Dương Chấn không?”

 

Lão già Vương Cảnh đỉnh phong bỗng hỏi.

 

Bạch Khánh giật mình nhìn lão ta, trong mắt tràn đầy kinh ngạc. Vừa rồi ông ta cũng nghĩ tới khả năng này, chỉ là không muốn tin tưởng.

 

Ông ta biết thiên phú võ thuật của Dương Chấn rất mạnh, nhưng luôn cho rằng dù có mạnh đến đâu anh cũng chỉ có thể đạt tới Vương Cảnh sơ kỳ là cùng.

 

Vậy mà giờ đây, Bạch Tuấn Hào lại bị cao thủ Thần Cảnh tiêu diệt.

 

Chẳng lẽ sau lưng Dương Chấn còn có người khác sao?

 

Càng nghĩ, Bạch Khánh càng thêm kinh sợ. Ông ta nheo mắt nói: “Xem ra Dương Chấn vẫn chưa chết, không chỉ vậy còn có chỗ dựa rất lớn”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK