Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1238:

 

Đặc biệt là chủ nhánh hai và chủ nhánh ba, sắc mặt cực kỳ phức tạp. “Ha ha, tốt! Tốt! Tốt lắm!”

 

Tâm trạng Khương Hùng lập tức tốt hơn, cười lớn nói: “Không hổ danh là cháu gái của thần y Phùng, người duy nhất kế thừa y thuật của ông ấy, quả nhiên là danh bất hư truyền!”

 

“Bây giờ, các ông còn cho rằng thần y được tôi mời tới là lang băm nữa không?”

 

Khương Hùng nhìn lướt qua gương mặt của năm chủ nhánh với vẻ trêu tức.

 

Lúc này, Khương Hùng chỉ cảm thấy vô cùng hả dạ.

 

Những lão già này đã mơ ước vị trí chủ gia tộc của lão ta không biết bao nhiêu năm, nếu không phải thái độ lão ta cứng rắn, chỉ sợ đã bị đuổi khỏi vị trí chủ gia tộc này từ lâu.

 

Có thể nói hôm nay tâm trạng của lão ta tốt nhất trong mấy năm qua. “Đây chỉ là trò lừa đảo thôi. Chắc Khương Hùng đã nói cho cô biết tình trạng của chúng tôi từ trước, nếu không cô không khám cho chúng tôi thì làm sao biết tình trạng căn bệnh của chúng tôi?”

 

Chủ nhánh ba chợt nói, đôi mắt lóe lên sát khí giống như mắt chim ưng vậy.

 

Bây giờ, lão ta rất muốn giết chết Phùng Tiểu Uyển.

 

Cho dù lão ta biết Khương Hùng không thể nói cho Phùng Tiểu Uyển biết tình trạng căn bệnh của bọn họ, nhưng muốn làm một vài chuyện thì nhất định phải tìm được một lý do hợp lý.

 

Phùng Tiểu Uyển không chết, chắc chắn có thể chữa khỏi bệnh cho Khương Hùng, sau đó lão ta sẽ chẳng còn cơ hội dao động được căn cơ của Khương Hùng nữa.

 

Chủ nhánh hai cũng nói: “Không sai, chắc cô đã biết trước bệnh tình của chúng tôi mới có thể nói ra chính xác như vậy”.

 

Chủ nhánh một vốn vẫn duy trì trung lập, nhưng sau khi Phùng Tiểu Uyển nói ra chính xác tình trạng căn bệnh của mình, lão ta đã chẳng còn do dự nữa, lập tức từ bỏ liên minh giữa năm chủ nhánh. “Chủ nhánh hai, chủ nhánh ba, các ông nói vậy có hơi quá không?”

 

Chủ nhánh một nói: “Tôi không biết bệnh tình của các ông thế nào nhưng biết bệnh của mình và chưa từng nói với ai, ngay cả chủ nhà cũng không biết”.

 

“Nếu vậy, chủ nhà làm sao có thể nói cho thần y biết được?”

 

Chủ nhánh bốn và chủ nhánh năm liếc nhìn nhau có vẻ như đang đấu tranh tư tưởng.

 

Đặc biệt là chủ nhánh bốn, bệnh của lão ta rất nặng, hơn nữa Phùng Tiểu Uyển cũng vừa nói có thể chữa được. “Ông Khương, tôi rất kính trọng ông. Sau này, nếu bên cạnh ông có người nào cần tôi giúp đỡ thì cứ nói, tôi chắc chắn sẽ cố hết sức cứu chữa”.

 

Phùng Tiểu Uyển chợt nói.

 

Khương Hùng thoáng ngày người rồi chợt vỡ lẽ. Phùng Tiểu Uyển làm vậy là muốn giúp mình một tay.

 

Lão ta vui mừng, vội nói: “Cám ơn thần y nhỏ”.

 

Dương Chấn hơi bất ngờ. Anh vốn tưởng Phùng Tiểu Uyển luôn theo thần y Phùng sống ẩn dật nhiều năm, không hiểu nhân tình thế thái phức tạp bên ngoài.

 

Không ngờ Phùng Tiểu Uyển biết nên nói giúp Khương

 

Hùng thế nào. Sau khi chủ nhánh bốn và chủ nhánh năm nghe Phùng

 

Tiểu Uyển nói vậy thì không còn do dự nữa.

 

Vẻ mặt chủ nhánh hai và chủ nhánh ba lại rất khó coi. Một câu nói của Phùng Tiểu Uyển đã có thể thay đổi liên minh giữa năm nhánh của bọn họ. “Các người đừng để Khương Hùng lừa gạt.

 

Chủ nhánh ba lập tức nói: “Thật ra những điều này đều là thủ đoạn của Khương Hùng, ông ta tìm cách điều tra về bệnh tình của chúng ta, sau đó cố ý diễn trò cùng cô gái này thôi”.

 

“Ông ta làm thế là để chúng ta thỏa hiệp đấy. Khương Hùng thật bỉ ổi!”

 

Chủ nhánh hai cũng nói: “Các ông tốt nhất nên suy nghĩ thật kỹ. Nếu bị Khương Hùng lừa gạt. Chỉ riêng chuyện trước đó các ông đã lựa chọn đứng cùng một chiến tuyến với chúng tôi, các ông tưởng ông ta có thể bỏ qua cho các ông được sao?”

 

“Bọn họ cũng chưa làm gì, sao tôi không thể bỏ qua cho bọn họ chứ?”

 

Khương Hùng hỏi ngược lại, sau đó nói tiếp: “Tôi có thể bảo đảm với các ông, ngoài nhánh hai và nhánh ba, ba nhánh khác vẫn như cũ !”

 

Những lời này đã cho thấy lão ta sẽ không bỏ qua cho nhánh hai và nhánh ba. “Chủ nhà, chúng tôi biết sai rồi, sau này chúng tôi thề sống chết theo ông!”

 

Sau khi chủ nhánh bốn và chủ nhánh năm liếc nhìn nhau, hai người đột nhiên cùng quỳ xuống và nói rất thành khẩn. “Được, ân oán lúc trước đều được xóa bỏ!”

 

Khương Hùng cũng không vui vẻ lắm.

 

Những năm gần đây, ông ta biết rõ người bên cạnh như lòng bàn tay.

 

Lòng người dễ thay đổi, chẳng qua cũng chỉ có vậy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK