Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1871:

 

Bây giờ điều anh lo nhất là Vũ Vũ Lan sẽ đến Yến đô. Nếu chỉ có mình anh thì anh chẳng sợ gì cả, cùng lắm là chạy thôi.

 

Với thiên phú võ thuật của anh, tin rằng không bao lâu sau anh có thể bắt kịp cảnh giới võ thuật của Vũ Vũ Lan.

 

Nhưng bây giờ người nhà của anh đều ở chung với anh.

 

Một khi Vũ Vũ Lan mà nhắm vào anh thì người nhà cũng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

 

Thân là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, anh rất rõ sự lớn mạnh của cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

 

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của Đoàn Vô Nhai vang lên, lấy ra xem thì mặt ông ta hơi cứng đờ: “Là phụ hoàng của tôi!”

 

Nói xong ông ta bấm nút loa.

 

Một giọng nói quen thuộc vang lên: “Vô Nhai, nói với cậu Chấn là Vũ Vũ Lan đã đến Hoàng tộc họ Đoàn rồi, mới đi xong, khụ khụ khụ…”

 

Vừa dứt lời, lão ta bắt đầu ho khù khụ.

 

“Phụ hoàng!”

 

Đoàn Vô Nhai tái mét, lo lắng hỏi: “Phụ hoàng, bà ta đánh bố à?”

 

Đoàn Hoàng trầm giọng nói: “Bà ấy rất mạnh, bố còn chẳng chịu nổi một chiêu của bà ấy, cũng may là bà ấy chỉ đánh bố bị thương chứ không ra †ay với các cao thủ khác của Hoàng tộc họ Đoàn”.

 

“Bà ấy rất tức giận về cái chết của Vô Viêm nên có lẽ sẽ đến Yến Đô tìm cậu Chấn, mọi người phải chuẩn bị trước”.

 

Sau khi cúp máy, mọi người im lặng.

 

Sắc mặt Dương Chấn không được thoải mái lãm, đúng là sợ gì gặp nấy.

 

Với thực lực bây giờ của anh, dù có dốc hết sức thì cũng không phải là đối thủ của Vũ Vũ Lan.

 

Quan trọng nhất là, Vũ Vũ Lan mà đến rồi thì có buông tha cho những người khác không?

 

“Anh Chấn, xin lôi! Tại em hết, nếu không phải vì muốn cứu em thì anh đã không giết Đoàn Vô Viêm”.

 

Đoàn Ngữ Yên chợt nghẹn ngào, gương mặt xinh đẹp cực kỳ áy náy.

 

Dương Chấn khẽ lắc đầu: “Chuyện này không liên quan đến em, dù không có em thì anh vẫn sẽ giết Đoàn Vô Viêm”.

 

Không phải anh đang an ủi Đoàn Ngữ Yên mà trong tình huống đó, chỉ khi Đoàn Vô Viêm chết thì Đoàn Vô Nhai mới có cơ hội lên chức.

 

Vốn dĩ Dương Chấn định giúp Đoàn Vô Nhai thăng tiến.

 

Nhưng bây giờ mọi chuyện đã xong xuôi rồi, Hoàng tộc họ Đoàn sẽ không xem mình là kẻ thù nữa. Bên cạnh anh có cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong như Đoàn Vô Nhai và Thần Cảnh hậu kỳ như Độc Du.

 

Có điều kẻ thù phải đối mặt quá mạnh làm anh không biết phải đối phó thế nào.

 

“Cậu Chấn, tôi có một ý kiến”.

 

Đúng lúc này, Đoàn Vô Nhai chợt nói.

 

Dương Chấn nhìn ông ta: “Ông nói đi!”

 

“Bây giờ điều cậu Chấn lo nhất là Vũ Vũ Lan sẽ làm hại người nhà của cậu. Nếu có thể bảo vệ sự an toàn của người nhà cậu thì cậu sẽ không còn phải lo nhiều thế nữa”.

 

Đoàn Vô Nhai nói.

 

Dương Chấn gật đầu: “Chẳng lẽ ông định đưa hết bạn bè người thân của tôi đi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK