Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1278:

 

Đám cao thủ nhà họ Khương chỉ cảm thấy nội tâm rung động, nhìn chằm chằm bóng dáng trẻ tuổi kia.

 

“Em có sao không?”

 

Dương Chấn quay lại hỏi Phùng Tiểu Uyển vẫn đang run lẩy bẩy.

 

Bấy giờ, cô ta mới lấy lại tinh thần, vội vàng lắc đầu, thế nhưng vẫn chưa hết bàng hoàng.

 

Thấy Phùng Tiểu Uyển không sao, Dương Chấn mới nhìn sang Khương Hoa, lạnh giọng hỏi: “Rốt cuộc ông là ai?”

 

Lúc này, đám người nhà họ Khương mới kịp phản ứng lại. Mấy gã cao thủ vội vàng bao vây Khương Hoa lại.

 

Nhưng Khương Hoa đã không còn nguy hiểm như vừa rồi. Khí thế Thần Cảnh đã biến mất, hiện giờ đến cả cao thủ Vương Cảnh sơ kỳ cũng có thể dễ dàng lấy mạng lão ta.

 

“Khụ khụ khụ…”

 

Khương Hoa ho khan vài tiếng, ánh mắt nhìn Dương Chấn tràn đầy khiếp sợ.

 

Lão ta biết vừa rồi thực lực của mình đã đạt tới Thần Cảnh, vậy mà vẫn bị Dương Chấn đánh bại dễ như trở bàn tay.

 

Vậy thì cảnh giới của Dương Chấn là gì?

 

Cao thủ Thần Cảnh trẻ tuổi như vậy, e là đến cả gia tộc Cổ Võ trong truyền thuyết cũng không có.

 

“Còn cậu là ai?”

 

Sắc mặt Khương Hoa trắng bệch, cắn răng nói: “Dù là gia tộc Cổ Võ cũng không có cao thủ Thần Cảnh trẻ tuổi như cậu”.

 

“Bây giờ là tôi đang hỏi ông”.

 

Dương Chấn cau mày, lạnh lùng nói: “Nói cho tôi chân tướng tôi muốn nghe, tôi sẽ cho ông chết nhẹ nhàng”.

 

Khương Hoa vẫn chưa nói xong, nhìn chằm chằm Dương Chấn: “Dù cậu có thiên phú hơn người, là cao thủ Thần Cảnh thì đã sao?”

 

“Tôi khuyên cậu tốt nhất hãy thả tôi đi, nếu không sư phụ tôi sẽ không tha cho cậu, cả nhà họ Khương cũng sẽ bị cậu liên lụy”.

 

Đến nước này rồi, Khương Hoa vẫn dám uy hiếp Dương Chấn.

 

“Ầm!”

 

Khối đá xanh dưới chân Dương Chấn lập tức vỡ nát. Thoáng chốc anh đã xuất hiện trước mặt Khương Hoa.

 

“Roẹt!”

 

Anh tiện tay kéo xuống một chiếc mặt nạ da người trên mặt Khương Hoa, lập tức lộ ra một gương mặt trung niên.

 

“Trời ạ, ông ta thực sự không phải ông chủ nhánh ba!”

 

Trông thấy gương mặt xa lạ này, đám người nhà họ Khương kinh ngạc thốt lên.

 

“Quả nhiên là giả!”

 

Dương Chấn cười lạnh: “Ông đã không muốn nói ra sự thật, tôi chỉ có thể lấy mạng chó của ông!”

 

Vừa nói, anh vừa giơ chân lên. Một sức mạnh khủng bố tỏa ra từ người Dương Chấn.

 

Khương Hoa lập tức sợ hại: “Đừng giết tôi! Tôi nói, tôi sẽ nói hết!”

 

“Tôi là người của Quỷ Môn Miêu Thành, sư phụ tôi là môn chủ của Quỷ Môn. Tôi tên là Miêu Chính Phong. Cậu không thể giết tôi, nếu không sư phụ tôi sẽ không tha cho cậu đâu”.

 

Dương Chấn lập tức nhíu mày, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một người khác.

 

“Ông có biết Quỷ Kiến Sầu không?”

 

Dương Chấn lại hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK