Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1496:

 

“Các người thật sự cho rằng thực lực của tôi chỉ là Vương Cảnh đỉnh phong thôi sao?”

 

Tần Như Phong chợt cười lạnh nói.

 

“Hả?”

 

Đám người Tần Đức Chính nghe vậy chợt biến sắc, kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi nhìn Tần Như Phong.

 

“Ầm!”

 

Một giây tiếp theo, từ trên người Tần Như Phong phát ra một khí thế vô cùng khủng khiếp, giống như sóng to gió lớn cuốn ra khắp nơi.

 

“Cái gì?”

 

“Sao có thể như vậy được?”

 

“Mày… mày đã bước vào Thần Cảnh à?”

 

Tần Đức Chính vô cùng khiếp sợ nhìn Tần Như Phong.

 

Người nhà họ Tần cũng kinh ngạc tới ngây người khi nghe thấy Tần Đức Chính nói vậy.

 

Dù sao, trong Vương thành Tào bây giờ, ngay cả Tào Vương cũng chỉ mới tới Vương Cảnh đỉnh phong.

 

Thế mà Tần Đức Chính đã vượt qua Vương Cảnh đỉnh phong, trở thành cao thủ Thần Cảnh trong truyền thuyết rồi sao?

 

Cho dù Tần Đại Dũng không biết phân chia cảnh giới của các cao thủ võ đạo nhưng vẫn có thể cảm giác được Tần Như Phong lúc này đáng sợ tới mức nào.

 

Ông ấy bỗng nhiên hơi hối hận khi bảo Dương Chấn dẫn theo mình tới nhà họ Tần.

 

Ông ấy chết thì cũng thôi, nhưng nếu liên lụy với Dương Chấn, con gái của mình phải làm sao?

 

“Dương Chấn, con không cần lo cho bố, mau rời khỏi đây đi!”

 

Tần Đại Dũng vội vàng nói.

 

Đám người Tần Đức Chính cũng lấy lại tinh thần, đều nói với Dương Chấn: “Đúng vậy, đây là chuyện của nhà họ Tần, không nên kéo cháu vào. Cháu mau rời khỏi đây đi!”

 

Bọn họ nói xong, Tần Đức

 

Tần Đại Dũng nước mắt lưng tròng, hai mắt đỏ ngầu nói: “Cháu không thể để các bậc cha chú vì cháu mà chết được. Nếu hôm nay cháu thật sự bỏ đi thì sau này cháu sẽ áy náy cả đời!”

 

“Nếu chết, tất cả cùng chết!”

 

Tần Đại Dũng vô cùng kiên quyết nhìn Dương Chấn nói: “Dương Chấn, bố là bố vợ của con, hôm nay con nhất định phải nghe lời bố rời khỏi đây ngay. Con hãy giúp bố chăm sóc Nhã và Y Y, nói cho hai đứa nó biết bố mãi mãi yêu thương hai chị em nó!”

 

“Lão ta vẫn chưa đột phá Thần Cảnh, nói chính xác hẳn là đang ở bán bộ Thần Cảnh!”

 

Dương Chấn mãi vẫn không có cơ hội nói xen vào, lúc này mới tranh thủ được cơ hội, bình tĩnh nói: “Mọi người cứ yên tâm chỉ là bán bộ Thần Cảnh thôi, không làm gì được con đâu!”

 

“Dương Chấn, cháu còn trẻ, không thể nào biết được sự cách biệt của cảnh giới võ thuật. Dù lão ta không phải là Thần Cảnh, chỉ có thực lực bán bộ Thần Cảnh nhưng vẫn có thể giết chết chúng ta dễ dàng!”

 

Tần Đức Chính hơi tức giận nói: “Bây giờ cháu nhất định phải rời khỏi nơi đây!”

 

Ông Ngô cũng lên tiếng: “Không sai, cháu nhất định phải rời đi, cậu chủ cũng phải rời đi luôn!”

 

“Cậu chủ, Cậu Chấn, các người mau rời khỏi đây đi!”

 

Những cao thủ khác, cũng đồng loạt cầu xin. Bọn họ thật sự muốn Dương Chấn và Tần Đại Dũng rời đi.

 

Dương Chấn hơi bất lực, chẳng lẽ nhìn bản thân anh yếu ớt như vậy sao?

 

“Mọi người cứ yên tâm, thực lực của Cậu Chấn mạnh hơn chúng tôi rất nhiều. Đừng nói là một cao thủ bán bộ Thần Cảnh nhỏ bé như Tần Như Phong, dù lão ta thật sự là Thần Cảnh thì chắc chắn cũng không phải là đối thủ của Cậu Chấn đâu”.

 

Một cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ đi theo Dương Chấn không nhịn được lên tiếng.

 

Bọn họ biết Dương Chấn đã bước vào Thần Cảnh, nếu muốn ra tay với Tần Như Phong, chắc chắn có thể sẽ giết lão ta trong tích tắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK