Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1725:

 

Nhưng bây giờ mọi thứ đã muộn rồi!

 

Đoàn Vô Nhai cũng trợn mắt há mồm nhìn Dương Chấn, mặt như thể không tin nổi: “Sao lại thế được?”

 

“Lưu lão quái là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong của Miêu Thành, là đại sư am hiểu cổ thuật, cao thủ Thần Cảnh tâm thường không phải là đối thủ của lão ta.”

 

“Tại sao Dương Chấn có thể khống chế mạng sống của lão ta?”

 

Lão già bên cạnh ông ta nghiêm túc nói: “Điện hạ, cậu cũng nói rồi, Lưu lão quái chỉ là cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong mà Dương Chấn đã đột phá Thần Cảnh đỉnh phong rồi. Bây giờ cậu ta là cao thủ Siêu Phàm!”

 

Đoàn Vô Nhai lảo đảo chợt lùi về sau vài bước.

 

Đây cũng là lần đầu tiên ông ta nghe đến Siêu Phàm Cảnh.

 

Nếu ông ta biết Dương Chấn mạnh đến vậy thì đã chủ động làm thân với Dương Chấn rồi, cần gì chờ tới bây giờ?

 

Ông ta không biết cảnh giới trên Thân Cảnh đỉnh phong là gì nhưng lại biết trong gia tộc Cổ Võ có cao thủ vượt trên Thần Cảnh. Hiển nhiên cao thủ đứng đầu gia tộc Cổ Võ sẽ là cao thủ Siêu Phàm Cảnh.

 

Bất kỳ cao thủ Siêu Phàm Cảnh nào đều có thể tiêu diệt Hoàng tộc họ Đoàn một cách dễ dàng.

 

Nhưng ông ta lại bỏ lỡ cơ hội làm quen với cao thủ như vậy, bây giờ ông ta cực kỳ hối hận.

 

Thượng Quan Nhu cũng sợ ngây người, hé miệng, ánh mắt đầy khiếp sợ.

 

Vốn dĩ cô ta cứ tưởng mình đã đánh giá Dương Chấn rất cao rồi, nhưng bây giờ cô ta phát hiện, cô ta đã đánh giá thấp Dương Chấn, rất rất thấp.

 

Một cao thủ còn trẻ mà đã đạt vượt khỏi Thần Cảnh đỉnh phong, anh là thiên tài cái thế à?

 

Bỗng nhiên mắt cô ta toát lên vẻ kiên quyết, cô ta phải có được thiên tài này!

 

Thân là cô gái có thiên phú võ thuật mạnh nhất Hoàng tộc họ Thượng Quan, thậm chí là cô gái có thiên phú võ thuật mạnh nhất trong thế hệ con cháu của bốn Hoàng tộc lớn ở Chiêu Châu.

 

Gô ta chưa bao giờ gặp chàng trai trẻ nào có thiên phú mạnh hơn mình, dù có là Diệp Xung thì cô ta cũng chưa bao giờ thèm xem trọng.

 

Từ nhỏ cô ta đã sùng bái cao thủ, cũng từng suy nghĩ, cả đời này, trừ phi gặp được người tài trẻ nào có thiên phú võ thuật mạnh hơn mình, cô ta mới chịu lấy.

 

Nếu không cô ta thà ở thế cả đời!

 

Cứ ngỡ đời này cô ta sẽ không gặp được người đàn ông nào mạnh hơn cô ta.

 

Đến hôm nay gặp Dương Chấn, cô ta mới hiểu có lẽ mình đã gặp được chân mệnh thiên tử của mình.

 

“Thả… Tôi… Ra…

 

Lưu lão quái cố hết sức mới nói được ba chữ này.

 

Lúc này, mắt Dương Chấn đỏ rực, hơi thở điên cưồng trong cơ thể anh đang điên cuồng tấn công vào huyệt vị phong ấn mà Phùng Tiểu Uyển đã đặt trên người anh.

 

Anh cũng không muốn giết Lưu lão quái nhưng tận sâu trong não lại có một bản thân khác đang cố khống chế cơ thể anh, muốn giết Lưu lão quái.

 

“Anh Thanh! Đừng mài”

 

Mã Siêu rống lên.

 

Vương Chiến cũng sốt ruột nói: “Cậu Thanh, đừng giết lão ta! Xem như là vì Tiêu Tiêu! Đừng giết lão ta”.

 

Họ hiểu rất rõ bây giờ Dương Chấn đang cố gắng cật lực kiểm soát cảm xúc của mình. Một khi anh mất kiểm soát, toàn bộ võ quán Yến Đô sẽ máu chảy thành sông.

 

Ngay từ đầu Thượng Quan Nhu đã cảm giác được trong cơ thể Dương Chấn ẩn chứa một sức mạnh cực kỳ điên cuồng. Bây giờ nghe Mã Siêu và Vương Chiến nói, dường như cô ta đã hiểu được gì đó.

 

Nhất thời, cô ta cũng tái mặt, vội vã khuyên: “Cậu Thanh, cậu đã đánh bại Lưu lão quái rồi, không nhất thiết phải giết lão ta”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK