Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2030:

 

“Nếu đã vậy thì tôi không khách sáo!”

 

Dương Chấn dứt lời, chân chuyển động, xông về phía Long Dược.

 

“Hả?”

 

Long Dược nhíu mày, ông ta cứ tưởng Dương Chấn sẽ dùng cách gì đó để mạnh hơn rồi đấu với ông ta nhưng không ngờ anh vẫn giữ thực lực Siêu Phàm Nhất Cảnh để đấu.

 

Chẳng lẽ Dương Chấn không có chiêu gì để mạnh hơn?

 

Long Dược âm thầm phỏng đoán.

 

Đúng lúc này, Dương Chấn đã vọt đến trước mặt ông ta, Long Dược vừa dịch chân là tránh được ngay.

 

“Âm!”

 

Một tiếng vang lớn, phần núi đá chỗ ông ta mới vừa đứng đã vỡ tung.

 

“Rầm!”

 

“Rầm!”

 

Ngay sau đó, hai đòn tấn công kinh khủng ập xuống liên tục.

 

Ba chiêu liên tục, quả nhiên Long Dược không hề ra tay với Dương Chấn, ông ta chỉ liên tục tránh. Mà Dương Chấn thì đã dốc hết sức nhưng vân không thể động đến Long Dược.

 

Mặc dù Siêu Phàm Nhị Cảnh và Siêu Phàm Tam Gảnh chỉ cách nhau có một bậc nhưng chỉ có cao thủ Siêu Phàm Cảnh mới biết một bậc nhỏ này chênh nhau đến nhường nào.

 

“Hết ba chiêu rồi, tiếp theo nếu cậu vẫn ra tay với tôi, tôi sẽ không nể tình đâu”.

 

Long Dược nheo mắt nói.

 

Bõng nhiên một luồng hơi thở võ thuật kinh khủng bộc phát trong người ông ta.

 

Trong khoảnh khắc này, ông ta cứ như vị vua của vùng trời này, khống chế tất cả sinh linh.

 

Dù có là Dương Chấn thì cũng cảm nhận được hơi thở đàn áp kinh khủng này nhưng anh vân kiên quyết. Lúc nhìn về phía Long Dược, trong mắt anh chỉ có ý chí chiến đấu chứ không hề có ý định sẽ lùi bước.

 

“Giết!”

 

Dương Chấn gầm lên một tiếng rồi lại nhào.

 

về phía Long Dược.

 

“Rầm!”

 

Nhưng anh chưa kịp vọt đến trước mặt Long Dược thì Long Dược đã vọt đến trước mặt anh.

 

Ông ta đá một cái, Dương Chấn cảm giác lồng ngực mình sắp vỡ tan, cơ thể bay lên không trung rồi văng ra mười mấy mét..

 

Không chịu nổi dù chỉ một chiêu?

 

Dương Chấn phun một búng máu, mặt tái mét.

 

“Trước mặt tao, mày của bây giờ giống hệt một con kiến, làm sao mà đấu với tao được?”

 

Lúc Long Dược nhìn Dương Chấn, ánh mắt ông ta đầy khinh thường.

 

Dương Chấn cắn chặt răng cố gắng bò dậy, lúc nhìn Long Dược, ánh mät anh cực kỳ kiên quyết: “Đến đây đi!”

 

Dương Chấn vừa dứt lời, anh lại xông về phía Long Dược.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK