Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1503:

 

Tần Đại Dũng hét lên xé lòng.

 

Nếu Dương Chấn gặp chuyện không may, ông ấy thực sự không cách nào ăn nói với hai cô con gái của mình.

 

“Tần Như Phong, ông dám à!”

 

Đám người Tần Đức Chính cũng nổi giận gầm lên, đồng loạt xông về phía Tần Như Phong, cố gắng cứu lấy Dương Chấn dưới tay lão ta.

 

Chỉ tiếc, Dương Chấn đang đứng ngay trước mặt Tần Như Phong, chỉ cách một bước chân, Tần Như Phong muốn giết anh còn chẳng cần di chuyển đã có thể dễ dàng làm được.

 

Đám người Tần Đức Chính còn cách Dương Chấn một khoảng, sao có thể tới cướp Dương Chấn về trước khi chiêu tấn công của Tần Như Phong hạ xuống?

 

Nhưng dù biết không thể, bọn họ vẫn muốn dốc toàn lực thử một lần.

 

Trong khoảnh khắc này, đất trời dường như thoáng biến sắc, cánh tay Tần Như Phong đã hạ xuống, quật một chưởng về phía đầu Dương Chấn.

 

Nhưng tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ mà Dương Chấn mang theo lại hoàn toàn không hề lo lắng, thậm chí lúc này còn sôi trào nhiệt huyết, bởi vì bọn họ biết, Dương Chấn sắp ra tay.

 

“Bộp!”

 

Nay dưới ánh nhìn chằm chằm của tất cả mọi người, cánh tay Tần Như Phong chợt dừng lại giữa không trung, cổ tay lão ta bị một bàn tay khác tóm chặt.

 

“Cái gì?”

 

Tất cả mọi người của gia tộc họ Tần đều ngây ra như phỗng, đám Tần Đức Chính đang liều lĩnh xông lên muốn cứu Dương Chấn cũng khựng lại nửa đường, nhìn về phía cánh tay Dương Chấn hời hợt chộp lấy cổ tay Tần Như Phong, ai nấy đều khiếp sợ cực kì.

 

“Mày… Mày, thế này… Sao có thể như vậy được?”

 

Tần Như Phong cũng sợ đến lắp bắp không thành câu, lão ta đã khiếp hãi tột cùng.

 

Bởi vì, giờ khắc này, lão ta đã ra sức rút tay về, lại phát hiện không cách nào làm được, bàn tay Dương Chấn như một chiếc kìm khóa chặt cổ tay lão ta.

 

“Thật sự cho rằng dùng biện pháp đường ngang ngõ tắt để tăng thực lực lên mức Thần Cảnh thì mình chính là một cao thủ Thần Cảnh sao?”

 

Dương Chấn thờ ơ hỏi một câu.

 

Lời vừa dứt, đầu gối anh đã thúc thẳng lên bụng Tần Như Phong.

 

“Thịch!”

 

Một tiếng va chạm thật mạnh, thân thể Tần Như Phong lập tức bị đánh bay mấy chục mét, lại một tiếng va chạm thật lớn vang lên, lão ta đã đâm thẳng vào cửa sổ một căn biệt thự, cả người bay vào bên trong biệt thự luôn.

 

Trong nháy mắt, mọi người đồng loạt quay sang nhìn Dương Chấn.

 

Toàn bộ nhà họ Tần đã lặng ngắt như tờ!

 

Tám cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ mà Dương Chấn mang tới đều cảm thấy máu nóng trong cơ thể đang sôi trào, sắc mặt cực kì kích động.

 

Bọn họ biết Dương Chấn cực mạnh nhưng không ngờ rằng anh lại mạnh đến độ này, ngay cả một cao thủ đã bước vào cảnh giới Thần Cảnh như Tần Như Phong đều không chịu nổi một đòn của anh.

 

Nghĩ tới trước đây từng muốn giết chết Dương Chấn, bọn họ chợt cảm thấy xấu hổ vô cùng.

 

Thật chẳng khác nào mấy con kiến hôi tơ tưởng nuốt chửng một con voi.

 

Đám người bên Tần Đức Chính càng khiếp sợ tột cùng, vẻ mặt không thể tin nổi, như thể vừa chứng kiến một cảnh kì ảo vốn chỉ trong điện ảnh mới có mà nay lại phát sinh ngay trong hiện thực.

 

Đám người nhà họ Tần cũng có cảm giác đó.

 

“Ầm!”

 

Đúng lúc này, bên trong biệt thự vang lên một tiếng nổ lớn, giây tiếp theo, Tần Như Phong toàn thân tắm máu từ bên trong vọt ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK