Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1242:

 

“Tận mắt nhìn thấy kẻ thù giết bố ruột của mình vậy mà lại không muốn báo thù rửa hận cho ông ấy, sợ là người đời sẽ cười nhạo cậu”.

 

Khương Hùng giận dữ quát: “Câm miệng cho tôi!”

 

Lâm Hạo cũng lạnh lùng liếc nhìn ông chủ nhánh hai và nhánh ba nói: “Nhà họ Khương có đám người xấu xa như các người, đúng là kéo thực lực của nhà họ Khương xuống thấp”.

 

“Ông nói cái gì?”

 

Ông chủ nhánh hai và nhánh ba lập tức lộ vẻ mặt tức giận. Câu nói này của Lâm Hạo đã sỉ nhục bọn họ. “Các người đúng là mặt dày, tôi đã nói một lần rồi mà còn muốn nghe thêm nữa à? Nếu vậy, tôi nói lại một lần nữa là được. Ý của tôi là bởi vì các người mà thực lực tổng thể của nhà họ Khương đã bị hạ thấp”.

 

Lâm Hạo chế giễu nói với hai người bọn họ.

 

Ông chủ nhánh hai và nhánh ba giận tím mặt, nhưng dù gì Lâm Hạo cũng là con trai của ông chủ nhà họ Lâm, đã vậy còn là người thừa kế của nhà họ Lâm nữa chứ. Tuy đây là nhà họ Khương nhưng bọn họ cũng không làm gì được Lâm Hạo. “Khụ khụ khụ..

 

Bỗng nhiên, một tràng tiếng ho khan vang lên dữ dội,

 

Mọi người đồng loạt nhìn sang, chỉ thấy ông chủ Lâm người vừa mới bị ông chủ nhánh hai và nhánh ba nghĩ đã chết rồi, bỗng ngồi dậy từ trên cáng cứu thương.

 

Lâm Hạo cực kỳ kích động, cũng không thèm phí lời với người nhà họ Khương nữa, nhanh chân chạy tới.

 

Sau khi ông chủ Lâm ho khan xong mới nhìn Lâm Hạo, ngạc nhiên nói: “Bố vẫn còn sống sao?”

 

“Bố, bố vẫn còn sống! Vẫn còn sống!”

 

Lâm Hạo kích động khóc nức nở nói: “Là thần y nhỏ đã cứu sống bố. Cô ấy đã ép được cổ trùng từ trong tim bố ra”.

 

Ông chủ nhà họ Lâm vốn còn hơi nghi ngờ, nhưng lúc nghe Lâm Hạo nói đến cổ trùng, sắc mắt lập tức thay đổi, kinh ngạc nói: “Con nói cổ trùng trong người bố đã bị ép ra ngoài rồi?”

 

“Đúng ạ, thần y nhỏ đã nói như vậy”.

 

Lâm Hạo vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra, nên có sao nói vậy.

 

Sau đó lại hỏi: “Đúng rồi, bố, tại sao trong cơ thể bố lại có cổ trùng chứ? Đó là thứ gì vậy?”

 

Sắc mặt ông chủ Lâm nghiêm nghị, không trả lời Lâm Hạo mà chỉ nhìn Phùng Tiểu Uyển ở bên cạnh. Lúc nãy Lâm Hạo đã chỉ Phùng Tiểu Uyển cho lão ta biết.

 

Khí sắc của Phùng Tiểu Uyển cũng đã khôi phục phần nào. Cô ta đi tới bên cạnh ông chủ Lâm rồi lấy ra bình thủy tinh trong suốt. “Đây chính là cổ trùng lấy được từ trong người ông ra”.

 

Phùng Tiểu Uyển giơ bình thủy tinh lên, mọi người đều có thể nhìn thấy bên trong bình thủy tinh có một sâu nhỏ màu đen đang ngọ nguậy. “Đây là Phệ Tâm Cổ, chỉ có người Miêu Thành mới nuôi dưỡng được, sức sống rất ngoan cường. Cổ trùng này chuyên uống máu trái tim để sống. Người bị hạ Phệ Tâm Cổ mỗi lần sử dụng võ, sẽ bị nó cắn xé trái tim, khiến họ phải chịu nỗi đau thấu tim”.

 

“Phệ Tâm Cổ đã bị ép ra ngoài. Sau này ông chỉ cần uống thuốc bắc ba tháng liên tục theo đơn thuốc tôi kê là có thể từ từ phục hồi vết thương chỗ trái tim”.

 

Vừa nói chuyện Phùng Tiểu Uyển vừa viết toa thuốc, chữ viết như rồng bay phương múa chẳng mấy chốc đã viết xong toa thuốc. “Toa thuốc này có thể mua được ở bất kỳ tiệm thuốc Đông Y nào, hơn nữa giá cũng rất rẻ. Mỗi ngày sắc uống trước ba bữa ăn. Tôi cũng đã viết cách sắc thuốc trong này rồi”.

 

Phùng Tiểu Uyển đưa toa thuốc cho Lâm Hạo. “Cảm ơn thần y nhỏ! Cảm ơn tiểu thần y nhỏ!”

 

Lâm Hạo vui mừng hớn hở, liên tục nói cảm ơn.

 

Ông ta dẫn ông chủ Lâm đến nhà họ Khương tìm Phùng Tiểu Uyển với hy vọng còn nước còn tát, nhưng không ngờ Phùng Tiểu Uyển lại thật sự chữa khỏi bệnh cho bố ông ta.

 

Ông chủ Lâm cũng ngạc nhiên không thôi, lão ta nhìn Phùng Tiểu Uyển với vẻ mặt vô cùng biết ơn. “Lâm Thiên Tường tôi mãi mãi sẽ không quên ơn cứu mạng của thần y nhỏ!”

 

Vẻ mặt Lâm Thiên Tường đầy biết ơn, sau đó lấy ra một miếng ngọc bội Hoàng Long đưa cho Phùng Tiểu Uyển nói: “Ơn lớn không thể nói hết thành lời. Tôi không bảo đáp được ơn cứu mạng của tiểu thần y, chỉ có thể tăng cô miếng ngọc bội này”.

 

“Không ngờ lại là ngọc Hoàng Long!”

 

“Ngọc Hoàng Long của nhà họ Lâm đại diện cho quyền lợi và của cải tối cao. Bất kỳ ai nhìn thấy ngọc Hoàng Long thì cũng như nhìn thấy chủ gia tộc họ Lâm”.

 

“Người có được ngọc bội này, có thể tùy ý sử dụng tất cả nhân lực và vật lực sẵn có của nhà họ Lâm. Ngay cả một số người cùng huyết thống trực hệ của nhà họ Lâm cũng không đủ tư cách để có được”.

 

Khi mọi người xung quanh nhìn thấy miếng ngọc bội Hoàng Long mà Lâm Thiên Tường đưa cho Phong Tiểu Uyển thì đều tỏ ra ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK