Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1843:

 

“Giết người thì đền mạng, mày bắt tay với người ngoài giết chết em trai mình, đó là tội chết!”

 

Đoàn Hoàng bỗng nói: “Nếu bây giờ mày tự sát, tao có thể bảo đảm với mày sẽ tha tội cho những kẻ khác!”

 

Nghe Đoàn Hoàng nói thế, tất cả mọi người đều kinh ngạc tột cùng, thì ra, điều Đoàn Hoàng muốn nhất chính là lấy mạng Đoàn Vô Nhai.

 

Không chỉ Đoàn Vô Nhai không hiểu nổi mà những người khác cũng vô cùng nghi hoặc, Đoàn Vô Viêm chết thì cũng đã chết rồi, dù đúng là do Đoàn Vô Nhai giết nhưng người chết không thể sống lại, Đoàn Vô Nhai đã tiến vào cảnh giới Thân Cảnh đỉnh phong, để ông ta kế thừa Hoàng vị của họ Đoàn mới là điều tốt nhất cho Hoàng tộc họ Đoàn.

 

Nhưng Đoàn Hoàng lại nhất quyết muốn lấy mạng Đoàn Vô Nhai, điều này quả thực không hợp lẽ thường.

 

Dương Chấn nheo mắt, trong lòng cũng hết sức nghỉ hoặc, vì sao Đoàn Hoàng lại hành động vô tình đến thế?

 

Nếu không phải mặt mũi của Đoàn Vô Nhai cũng có vài phần giống Đoàn Hoàng, anh chắc chăn sẽ nghi ngờ Đoàn Vô Nhai không phải con ruột Đoàn Hoàng.

 

“Có thật thế không?”

 

Đoàn Vô Nhai trâm mặc một hồi lâu, đột nhiên hỏi lại.

 

Đoàn Hoàng hừ lạnh, đáp: ‘Bổn Hoàng nói được làm được, chỉ cần mày tự sát, tao có thể tha cho con gái mày, cũng có thể tha cho Độc Du và Dương Chấn”.

 

“Nhưng sau này, bọn chúng không thể rời khỏi Hoàng tộc họ Đoàn một bước, Dương Chấn và Độc Du phải nghe lệnh tao!”

 

Sắc mặt Đoàn Vô Nhai lập tức cứng đờ ra: “Điều này không thể!”

 

Nếu chỉ mình Độc Du thì cũng thôi, nhưng cả Dương Chấn thì tuyệt đối không thể.

 

Lấy thực lực của Dương Chấn, ngay cả Đoàn Hoàng cũng chưa chắc đã là đối thủ, lại còn muốn giam lỏng Dương Chấn ở Hoàng tộc họ Đoàn, chuyện này sao có thể chứ.

 

Ông ta nỗ lực muốn thuyết phục Đoàn Hoàng chẳng qua chỉ để tránh cho Hoàng tộc họ Đoàn gặp phải thảm họa, nhưng Đoàn Hoàng lại không cho là vậy, trái lại còn khăng khăng muốn kiếm chuyện.

 

“Phụ hoàng, con có thể chết, nhưng cầu xin người thả bọn họ đi!”

 

Đoàn Vô Nhai cắn răng nói.

 

“Mày đang mặc cả với tao à?”

 

Đoàn Hoàng nổi giận đùng đùng.

 

Đoàn Vô Nhai nói: “Bố có thể cho là thế cũng được, hoặc là thả bọn họ đi, con chết; hoặc nếu bố vẫn nhất quyết muốn giết chúng con, vậy chúng con sẽ liều đánh một trận!”

 

“Chỉ có điều, nếu phụ hoàng ép con liều mạng đánh một trận này, con chỉ có thể dốc hết sức mà ứng phó thôi!”

 

“Nếu vì thế mà đem đến nguy nan cho Hoàng tộc họ Đoàn này thì cũng không trách con được!”

 

Ý chí chiến đấu trên người Đoàn Vô Nhai bắt đầu sục sôi, giọng điệu cực kì nghiêm túc.

 

Đây là những lời khuyên bảo cuối cùng của ông ta dành cho Đoàn Hoàng, bởi những gì cần nồ lực, ông ta cũng đã nỗ lực hết sức rồi, nếu Đoàn Hoàng nhất định muốn giam lỏng Dương Chấn và Độc Du ở Hoàng tộc họ Đoàn này, vậy ông ta chỉ có thể dốc hết sức bình sinh liều mạng tranh giành một phen.

 

“Mày dám đe dọa tao?”

 

Đoàn Hoàng tức giận đến bật cười: ‘Mày nên hiểu, ở trong Hoàng tộc họ Đoàn này, trước nay còn chưa có ai dám cò kè ra điều kiện với tao đâu!”

 

“Nếu mày đã chọn đường chết, tao đành phải giúp mày một tay vậy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK