Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1875:

 

Không phải không muốn rời Yến Đô, họ có thể đi bất kỳ lúc nào. Chỉ là Dương Chấn nói rất nhẹ nhàng nhưng họ có thể cảm nhận được chắc chắn Dương Chấn muốn tự đối diện một mình.

 

“Dương Chấn, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Cậu chuẩn bị định tự đối diện với tất cả, hơn nữa tình hình còn là cửu tử nhất sinh đúng không?”

 

Ngải Lâm nghiêm túc nhìn Dương Chấn chằm chằm, hỏi anh.

 

Họ đã từng gặp nhau ở biên giới phía Bắc, hiểu rõ đối phương là người thế nào.

 

Nếu không phải không còn cách nào khác, chắc chản Dương Chấn sẽ không để họ rời Yến Đô.

 

Hơn nữa từ ánh mắt Dương Chấn, họ cảm nhận được sự áy náy đến nặng nề và sự luyến tiếc không nỡ.

 

Mặt Mã Siêu tái mét, những lời vợ mình nói làm anh ta sực tỉnh lại ngay, chắc chắn là xảy ra chuyện gì lớn, lớn đến mức Dương Chấn cũng không thể giải quyết nổi.

 

“Hai người có tin tôi không?”

 

Dương Chấn chợt nghiêm túc hỏi.

 

Mã Siêu và Ngải Lâm đều run lên, do dự.

 

“Cậu Chấn, cậu không cần phải hỏi chúng tôi câu này đâu. Cậu biết rõ chúng tôi có tin cậu hay không, cậu hỏi vậy là để chúng tôi phải nghe lời cậu rời khỏi Yến Đô này, vứt bỏ để cậu phải một mình đối diện với mọi thứ”.

 

Ngải Lâm nói.

 

Mã Siêu gật đầu: “Lúc trước em luôn tin anh nhưng lần này, anh có nói gì em cũng không tin”.

 

Nhìn thái độ kiên quyết của hai vợ chồng, Dương Chấn đau khổ, xem ra không thể lừa hai vợ chồng này rồi.

 

“Không giấu gì hai người, tôi đắc tội với cao thủ đứng đầu của một Hoàng tộc cổ xưa, cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh. Thực lực bây giờ của tôi chỉ mới bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh”.

 

Dương Chấn không giấu nữa, nói đúng sự thật: “Có lẽ hai người cũng biết dù là ở Thần Cảnh thì giữa hai cảnh giới nhỏ cũng hơn kém nhau rất nhiều”.

 

“Huống chỉ là Siêu Phàm Cảnh trên cả Thần Cảnh, tôi là người mới bước vào Siêu Phàm Nhất Cảnh, trước mặt cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh, e là cửu tử nhất sinhI”

 

“Tôi giết con trai của bà ta, bà ta là một kẻ điên, hai tiếng nữa bà ta sẽ đến Yến Đô. Nếu như để bà ta đến Yến Đô, tất cả những người có liên quan đến tôi sẽ bị bà ta giết hết”.

 

“Tôi định tự đến Ninh Châu, chặn bà ta trước khi bà ta quá cảnh”.

 

“Bây giờ tôi chỉ còn khoảng năm mươi phút nữa là phải chạy đến Ninh Châu rồi. Trong năm mươi phút cuối cùng này, tôi muốn gặp những người cần gặp”.

 

Dương Chấn nói xong, Mã Siêu và Ngải Lâm đều ngạc nhiên.

 

Cuối cùng họ cũng biết lần này kẻ thù mà Dương Chấn phải đối mặt mạnh đến nhường nào.

 

Hoàng tộc cổ xưa là gia tộc lớn mạnh hơn bốn Hoàng tộc lớn, cao thủ Thần Cảnh nhiều như mây, cao thủ Siêu Phàm Cảnh cũng không ít.

 

Bây giờ, Dương Chấn lại đắc tội với cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh của Hoàng tộc cổ xưa.

 

“Anh Chấn, em đi với anh!”

 

Mã Siêu kiên quyết nói.

 

Dương Chấn lắc đầu, nhìn Mã Siêu nói: “Không phải tôi khinh thường cậu mà dù cậu có bộc phát sức mạnh Thần Cảnh đỉnh phong đi chăng nữa, cậu cũng không thể đến gần cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh.

 

“Nếu cậu đi với tôi thì tôi phải dồn hết sức chiến đấu hay tôi sẽ phân tâm để bảo vệ cậu?”

 

“Cậu cũng hiểu rõ một cao thủ Siêu Phàm Tam Cảnh đến tôi còn không đấu nổi, huống chỉ là Thần Cảnh trung kỳ như cậu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK