Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1074:

 

Thực ra mấy chục năm trước, lão ta và Phùng Ái Quốc đều là chiến sĩ

 

Không chỉ vậy, cả dòng họ của bọn họ đều là các chiến sĩ cống hiến hết mình cho đất nước.

 

Hai mươi năm trước, con trai Phùng Ái Dân hi sinh trong một trận chiến, con dâu cũng bị thương nặng.

 

Trong lúc hấp hối, con dâu lão ta đã sinh Phùng Tiểu Uyển còn chưa đủ tháng.

 

Sau khi Phùng Tiểu Uyển ra đời, con dâu của Phùng Ái Dân chỉ kịp nhìn một cái liền qua đời.

 

Cũng chính từ lúc đó, Phùng Ái Dân rời khỏi chiến trường, sống cùng cháu gái. “Ông nội lớn tuổi rồi, sống lâu như vậy là quá đủ. Thời gian ở bên cháu cũng không còn nhiều, ông không mong gì khác, chỉ mong sau khi ông chết cháu có chỗ để dựa vào, có người thay ông chăm sóc cháu thật tốt. Vậy thì dù có chết ông cũng có thể nhắm mắt”.

 

Phùng Ái Dân nói xong, nước mắt tuôn rơi đầy mặt “Ông nội đừng nói như vậy. Ông rất khỏe mạnh, nhất định vẫn có thể sống lâu hơn nữa”.

 

Phùng Tiểu Uyển lập tức bật khóc, nghẹn ngào nói. “Khụ khụ khụ…

 

Phùng Ái Dân bỗng ho khan một tràng dài. Phùng Tiểu Uyển vội vàng vỗ nhè nhẹ sau lưng lão ta.

 

Sau mấy lần họ khan, Phùng Ái Dân đột nhiên họ ra máu tươi. “Ông nội!”

 

Phùng Tiểu Uyển hoảng sợ hét lên: “Rốt cuộc ông bị sao vậy?”

 

Sắc mặt Phùng Ái Dân tái mét, mặt cắt không còn một giọt máu. Lão ta lấy ra một bình sứ nhỏ, đổ một viên thuốc nuốt vào miệng rồi mới cưng chiều nhìn cháu giả: “Ông sắp không xong rồi. Sau khi ông chết, cháu hãy đi tìm Dương Chấn”.

 

“Cậu ta đã hứa với ông, chỉ cần ông chữa khỏi cho anh em của cậu ta, dù không lấy cháu cũng sẽ bảo vệ cháu cả đời!”

 

Dứt lời, Phùng Ái Dân lại họ khù khụ. Lần này lão ta họ rất mãnh liệt, lần nào cũng ho ra máu. “Ông đừng dọa cháu. Cháu không muốn ông chết đâu.

 

Cháu chỉ muốn ở bên ông cả đời, ông đừng gặp chuyện mà!”

 

Phùng Tiểu Uyển gào khóc, nhưng Phùng Ái Dân đã đến lúc hấp hối, sao có thể khỏe lại được? “Tiểu Uyển, ông phải đi rồi. Cháu nhất định phải sống thật tốt!”

 

Sau khi nói xong câu cuối, Phùng Ái Dân lại phun ra một ngụm máu lớn rồi lập tức tắt thở. “Ông nội

 

Phùng Tiểu Uyển đau khổ khóc lớn.

 

Dương Chấn vẫn chưa biết Phùng Ái Dân vừa rồi còn ép mình cưới Phùng Tiểu Uyển làm vợ đã qua đời.

 

Lúc này, Đổng Chiêm Cương đang lái xe đưa anh rời đi.

 

“Xem ra cả Vương thành Quan đều đã nâng cao phòng bị”.

 

Trên đường tới khách sạn, khắp nơi đều có lính đi tuần tra. Xe của Đổng Chiêm Cương còn bị cản lại kiểm tra mấy lần.

 

Đổng Chiêm Cương lấy thẻ căn cước mới của ông ta và Dương Chấn đã được chuẩn bị từ trước, chỉ là một cư dân bình thường ở Vương thành Quan. Dù Quan Vương có tới cũng không thể ngờ được người trong chiếc xe này chính là cao thủ thần bí xông vào Vương phủ họ Quan.

 

“Cậu Chấn, Mã Siêu đã được cứu ra rồi, người phụ nữ ám sát em gái Mã Siêu cũng đã bị Mã Siêu lấy mạng. Bao giờ chúng ta quay về Yến Đô?”

 

Mãi đến khi về tới khách sạn, Đổng Chiêm Cương mới lên tiếng hỏi.

 

Dương Chấn nhắm mắt lại: “Em gái của anh em tôi bị ám sát, bây giờ vẫn đang hôn mê bất tỉnh. Anh em của tôi cũng bị thương nặng vì trúng đạn. Nhưng Vương tộc họ Quan mới mất một kẻ đầu sỏ gây họa râu ria mà thôi”.

 

Đổng Chiêm Cương rất lo lắng. Hiện giờ cả Vương thành Quan đều đề cao cảnh giác. Nếu Dương Chấn lại tới Vương phủ họ Quan, e là sẽ không dễ dàng như lần trước.

 

Mặc dù ông Phùng đã nói cứ cho Dương Chấn ra tay, chỉ cần không quá đáng thì ông cụ đều giải quyết được.

 

Nhưng bây giờ, Vương phủ họ Quan đã có người chết, nếu còn chết thêm một người nữa sợ là sẽ lớn chuyện.

 

Nói không chừng đến cả ông Phùng cũng không thể giải quyết dễ dàng.

 

“Ngày mai tôi phải tới Vương phủ họ Quan một chuyến, ông không cần đi theo đâu”.

 

Dương Chấn bỗng nhiên nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK