Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1362:

 

“Sắp tới rất có thể cậu ta sẽ ra tay với con, hi vọng gia tộc có thể phái cao thủ mạnh tới bảo vệ con!”

 

Tào Trí nói ra yêu cầu của mình.

 

“Con yên tâm, giờ bố sẽ đi tìm Tào Vương. Tối nay sẽ có cao thủ đứng đầu Vương tộc tới Yến Đô bảo vệ cho con”.

 

Bố của Tào Trí trầm giọng nói.

 

“Cảm ơn bố!”

 

Tào Trí đột nhiên nói tiếp: “Phải rồi, còn có một chuyện vô cùng quan trọng phải báo cho bố biết. Trưa nay, người thừa kế của nhà họ Tần, Tần Xương chết rồi!”

 

“Ông ta cũng chết trong tay người kia!”

 

Chủ nhánh ba nhà họ Tào sợ ngây người: “Cậu ta thật to gan, đến cả người thừa kế nhà họ Tần cũng dám giết!”

 

Chủ nhánh ba và Tần Xương là cao thủ cùng thời, đương nhiên biết rõ Tần Xương có thiên phú võ thuật rất cao, cũng biết ông ta được nhà họ Tần vô cùng kỳ vọng.

 

Thế nhưng Tần Xương còn chưa kế thừa vị trí chủ gia tộc nhà họ Tần đã phải bỏ mạng ở Yến Đô.

 

Một khi nhà họ Tần biết được, có thể tưởng tượng bọn họ sẽ làm ra chuyện điên cuồng tới mức nào.

 

Tào Trí lại nói: “Nếu có thể mượn tay nhà họ Tần tiêu diệt Dương Chấn, có lẽ sẽ giảm bớt áp lực cho Vương tộc chúng ta”.

 

“Không hổ là con bố, con rất thông minh. Bố sẽ tự báo cáo chuyện này với gia tộc. Vương tộc nhất định phải thưởng lớn cho con!”

 

Chủ nhánh ba của Vương tộc họ Tào vui vẻ nói.

 

“Cảm ơn bố!”

 

Sau khi cúp máy, Tào Trí nhếch miệng nói: “Dương Chấn, tao muốn nhìn xem mày có thể chống đỡ được bao lâu trước mặt cao thủ đứng đầu nhà họ Tần”.

 

“Dù mày chống đỡ được thì vẫn còn cao thủ của Vương tộc họ Tào bọn tao. Tao không tin cao thủ đứng đầu của hai gia tộc lớn nhất Vương thành Tào còn không thể đánh bại mày!”

 

Dương Chấn đang trong bệnh viện bỗng hắt xì một cái.

 

“Lại có ai nhớ thương mình rồi?”

 

Dương Chấn cười khổ nói.

 

Tần Đại Dũng đã tỉnh lại, Tiêu Tiêu cũng ngủ được hai tiếng rồi tỉnh.

 

Xem ra viên thuốc Phùng Tiểu Uyển cho Tiêu Tiêu uống thực sự có tác dụng. Sau khi tỉnh lại, cô bé như đã quên sạch mọi chuyện ở nhà họ Tôn, khôi phục nụ cười trên mặt như xưa.

 

Lúc này cô bé đang chơi với Phùng Tiểu Uyển.

 

“Dương Chấn, bố mong con có thể giấu chuyện hôm nay với Nhã và Y Y”.

 

Tần Đại Dũng nằm trên giường bệnh yếu ớt lên tiếng.

 

Dương Chấn cười khổ một tiếng: “Hiện giờ bố đang như vậy, sao có thể giấu được họ?”

 

Anh biết Tần Đại Dũng sợ Tần Nhã và Tần Y lo lắng nên mới bảo Dương Chấn che giấu chuyện này.

 

Nhưng ông ấy bị thương quá nặng. Tần Nhã và Tần Y đều rất thông minh, sao có thể giấu nổi?

 

Quan trọng nhất là Tiêu Tiêu cũng trải qua chuyện ở hầm trú ẩn dưới lòng đất của nhà họ Tôn. Dù sau đó đã ngất xỉu nhưng cô bé vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng Tần Đại Dũng bị đánh đập.

 

Tần Đại Dũng nói: “Cứ bảo lúc chúng ta còn ở Giang Hải, bố ham mê cờ bạc đắc tội người ta, lần này bị trả thù đi”.

 

Nghe vậy, Dương Chấn gật đầu. Đây cũng là một lý do, chỉ không biết Tần Nhã và Tần Y có chịu tin hay không.

 

“Chỉ cần con giúp bố, chắc chắn hai đứa nó sẽ không nghi ngờ”.

 

Tần Đại Dũng đoán được nỗi lo của Dương Chấn, cười gượng một tiếng.

 

“Được, cứ quyết định vậy đi”.

 

Dương Chấn đồng ý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK