Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2742:

Người trung niên cũng không hạn chế sự tự do của Hạ Hà, định đưa cô ta rời đi.

“Hà à, đây là ai vậy?”

Đúng lúc này, một người phụ nữ trung niên ăn mặc giản dị bước đến.

Thấy Hạ Hà đang chuẩn bị rời đi với một người đàn ông trung niên, bà ta không khỏi nhíu mày.

Bà ta biết hết bạn bè và đồng nghiệp của Hạ Hà, người trung niên trước mặt có dáng vẻ dữ dãn, vừa nhìn đã thấy không giống như người tốt.

Hạ Hà vội nói: “Mẹ, đây là bạn con, con với ông ta ra ngoài một chuyến”.

Cô ta nói rồi giục: “Chúng ta mau đi thôi!”

Người trung niên mỉm cười với Lục Văn Tính – mẹ Hạ Hà rồi rời đi với cô ta.

“Rầm!”

Đúng lúc người trung niên quay đi, đầu ông ta bị một vật nặng đập trúng.

“Hà à, chạy đi!”

Lục Văn Tĩnh quát lên với Hạ Hà.

Hạ Hà sững sờ, không sao ngờ được Lục Văn Tĩnh sẽ đập bình hoa vào đầu người trung niên.

Bình hoa vỡ, người trung niên cũng vỡ đầu theo, mặt ông ta đầm đìa máu.

Trong mắt ông ta lóe lên vẻ tàn nhãn, ông ta nghiến răng nghiến lợi, nhìn chăm chằm vào Lục Văn Tĩnh: “Mày chán sống àI”

Ông ta bỗng rút dao ra, đâm về phía Lục Văn Tĩnh.

“Phập!”

Máu tươi túa ra, con dao trong tay người trung niên cắm vào người Lục Văn Tĩnh, chỉ còn một nửa cán dao ở ngoài.

“Mẹ!”

Hạ Hà hét một tiếng xé lòng.

Lục Văn Tĩnh ôm chặt lấy người trung niên, căn răng: “Con mau chạy đi!”

“Không!”

Hạ Hà đau khổ hét, định đưa Lục Văn Tĩnh đi cùng.

Lục Văn Tĩnh nhìn Hạ Hà bằng đôi mắt đỏ hoe: “Xem như mẹ xin con, mau chạy đi!”

“Con đàn bà khốn kiếp, còn dám đánh tao, ông đây giết mày!”

Người trung niên lập tức nổi giận, bỗng rút dao ra khỏi người Lục Văn Tĩnh rồi đâm nhát nữa.

“Không, không!”

Hạ Hà luống cuống, kích động gào khóc.

Lục Văn Tĩnh vẫn ôm chặt lấy người trung niên, nhìn chăm chăm vào Hạ Hà, khóe miệng rỉ máu, trong mät bà ta tràn ngập sự cầu khẩn, bà †a đang xin Hạ Hà rời đi.

“Mẹt”

Hạ Hà khóc đến mức đứt ruột đứt gan, thấy mẹ mình bị đâm mấy nhát liên tiếp, cô ta cảm thấy thế giới của mình cũng sụp đổ rồi.

Ánh mắt của Lục Văn Tĩnh dần tản ra, đôi tay đang ôm chặt lấy người trung niên cũng hạ xuống đầy yếu ớt.

Hạ Hà nhìn người trung niên với vẻ căm hận, nghiến răng nghiến lợi: “Tôi sẽ không bao giờ tha cho ông!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK