Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1076:

 

Dương Chấn đột nhiên hỏi: “Vũ Hoàng đích thân dẫn người tới Vương phủ họ Quan à?”

 

Đổng Chiêm Cương lập tức lắc đầu: “Là người đứng đầu một nhánh của Hoàng tộc họ Vũ tên là Vũ Ninh. Người được nhà họ Vũ chọn để liên hôn chính là con trai của Vũ Ninh, Vũ Tử Khai”.

 

“Nghe nói tháng trước Vũ Ninh dẫn theo Vũ Tử Khai tới Vương phủ họ Quan cầu hôn, nhưng lúc đó Quan Duyệt đã trốn khỏi gia tộc”.

 

“Lần này Quan Duyệt trúng đạn, đến giờ vẫn chưa hồi phục, muốn trốn cũng không thoát được”.

 

Nói đến đây, Đổng Chiêm Cương bỗng thấy căng thẳng, cẩn thận thăm dò Dương Chấn.

 

Thấy anh vẫn bình tĩnh, ông ta mới nói tiếp: “Tôi còn nghe nói, sau lễ đính hôn hôm nay, người của Hoàng tộc họ Vũ muốn đưa Quan Duyệt tới Hoàng thành Vũ”.

 

“Hoàng tộc họ Vũ thật bá đạo, mới chỉ đính hôn đã muốn đưa người tới Hoàng thành Vũ rồi sao?”

 

Dương Chấn châm chọc nói, không hề coi Hoàng tộc họ Vũ ra gì.

 

Giây phút anh quyết định tới Vương thành Quan, có một số chuyện không thể nào tránh khỏi.

 

Hiện giờ năm Vương tộc và bốn Hoàng tộc đều đang nhòm ngó Yến Đô.

 

Điều khác nhau chính là, người của Vương tộc đã lần lượt xuất hiện ở Yến Đô, nhưng vẫn không thấy người của Hoàng tộc nào cả.

 

Có lẽ Hoàng tộc không hề coi trọng Vương tộc. Chờ đến khi Vương của Yến Đô xuất hiện, bọn họ mới tới Yến Đô.

 

Hiện giờ Dương Chấn là người có khả năng xưng Vương ở Yến Đô nhất. Trừ phi anh rời khỏi Yến Đô, nếu không sớm muộn gì cũng đụng mặt người của Hoàng tộc.

 

Đã vậy, bây giờ chạm mặt với người của Hoàng tộc cũng chẳng sao.

 

“Tác phong làm việc của Hoàng tộc họ Vũ thực sự rất bá đạo. Không chỉ vậy, ba Hoàng tộc còn lại cũng bá đạo như thế”.

 

Đổng Chiêm Cương trầm giọng nói: “Sau khi năm Hoàng tộc bị biếm thành Vương tộc, sự chênh lệch giữa Hoàng tộc và Vương tộc dần dần bị kéo dài ra”.

 

“Nhất là thực lực và số lượng cao thủ của Hoàng tộc hơn xa Vương tộc”.

 

“Đây cũng là lý do Vương tộc họ Quan chủ động liên hôn với Hoàng tộc. Bọn họ muốn tiếp tục phát triển không thể không dựa vào Hoàng tộc họ Vũ. Đúng lúc Hoàng tộc họ Vũ cũng đang cần Vương tộc họ Quan làm một vài chuyện, thế là hai gia tộc khổng lồ không hẹn mà cùng có ý định liên hôn để củng cố quan hệ giữa hai nhà”.

 

Dương Chấn khẽ gật đầu: “Tôi không cần biết Vương tộc họ Quan muốn liên hôn với Hoàng tộc nào. Nhưng tôi không cho phép bọn họ ép cưới đồ đệ của tôi”.

 

“Đừng nói là cậu định cướp người từ trong tay Hoàng tộc họ Vũ đấy chứ?”

 

Đổng Chiêm Cương khiếp sợ hỏi.“Không cần nói nữa. Bây giờ ông chỉ có hai lựa chọn, một là rời khỏi Vương thành Quan, hai là tới nhà thần y Phùng chăm sóc Mã Siêu giúp tôi”.

 

Dương Chấn rất kiên quyết, không cho Đổng Chiêm Cương có sự lựa chọn thứ ba.“Được, tôi sẽ tới trông coi Mã Siêu giúp cậu!”

 

Sau mấy giây im lặng, Đổng Chiêm Cương cắn răng nói.

 

Ông Phùng đã ra lệnh ông ta đi theo Dương Chấn, vậy thì dù trời có sập ông ta cũng sẽ không lùi bước.

 

“Tốt!”

 

Dứt lời, Dương Chấn quay lưng rời đi, một mình xông tới Vương phủ họ Quan.

 

Sau khi Dương Chấn rời đi, Đổng Chiêm Cương mới gọi điện thoại.

 

“Ông Phùng, hôm nay Hoàng tộc họ Vũ và Vương tộc họ Quan tổ chức đính hôn, cô gái họ Quan phải liên hôn là đồ đệ của Cậu Chấn”.

 

Đổng Chiêm Cương lập tức báo cáo: “Vừa nãy Cậu Chấn đã một mình đi tới Vương phủ họ Quan”.

 

“Cứ theo ý cậu ấy, mọi chuyện đã có tôi!”

 

Một câu nói đơn giản của ông Phùng khiến Đổng Chiêm Cương vô cùng kinh hãi.

 

Mấy chục giây sau khi ông Phùng cúp máy, ông ta mới dần lấy lại tinh thần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK