Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1723:

 

Sắc mặt Đoàn Vô Nhai âm u cực kỳ, gia tộc Cổ Võ mới chính là gia tộc võ thuật ở ẩn của Chiêu Châu này.

 

Bất kỳ một người nào thuộc dòng chính của gia tộc Cổ Võ, họ đều tập võ từ nhỏ, sau khi qua lễ thành niên, nếu cảnh giới võ thuật không thể đột phát Vương Cảnh đều sẽ bị đuổi ra khỏi gia tộc Cổ Võ.

 

Đây là quy tắc mấy trăm năm của gia tộc Cổ Võ, bởi thế thiên phú của dòng chính trong gia tộc Cổ Võ đều cực mạnh, hơn nữa rất chịu khó tu võ thuật.

 

“Cũng chỉ có dòng chính gia tộc Cổ Võ mới có thể có thiên phú võ thuật kinh khủng như vậy”.

 

Lão già nghiêm túc nói.

 

Sau khi Đoàn Vô Nhai im lặng thật lâu, ông ta chợt nói: “Dù cậu ta là dòng chính của gia tộc Cổ Võ thì cũng lắm chỉ có huyết mạch của gia tộc Cổ Võ. Nếu không gia tộc Cổ Võ không thể để mặc cho một thiên tài võ thuật như thế rong ruổi bên ngoài”.

 

“Gó lẽ bố mẹ cậu ta là người thuộc dòng chính gia tộc nhưng bị gia tộc Cổ Võ đuổi đi, cũng có thể là tổ tiên của cậu ta”.

 

Lão già gật đầu: “Có lẽ vậy!”

 

“Nếu đã như vậy, người này đúng là bom hẹn giờ, dù cậu ta có đồng ý trở thành một phần của Hoàng tộc họ Đoàn thì Hoàng tộc họ Đoàn cũng chỉ có thể cung phụng. Nếu không một khi gia tộc Cổ Võ cho cậu ta về tộc, đó sẽ là ngày tận thế của Hoàng tộc họ Đoàn chúng ta”.

 

Đoàn Vô Nhai không còn kiêu ngạo như trước nữa, ông ta nghiêm túc nói.

 

Ông ta biết rõ trong gia tộc Cổ Võ sẽ có cao.

 

thủ cỡ nào, họ có cả cao thủ trên cả Thần Cảnh.

 

Nói không ngoa, bất kỳ cao thủ đứng đầu nào của gia tộc Cổ Võ đều có thể tiêu diệt toàn bộ Hoàng tộc họ Đoàn một cách dễ dàng.

 

“Âm!”

 

Đúng lúc này, Dương Chấn đang đánh nhau với Lưu lão quái bị Lưu lão quái đánh một cú, anh phun một ngụm máu, cơ thể như con diều bị đứt dây, bay hơn mười mét rồi ngã mạnh xuống đất.

 

“Anh Thanh!”

 

“Cậu Thanh!”

 

Mặt Mã Siêu và Vương Chiến đều biến sắc.

 

Đặc biệt là Mã Siêu, cơn giận trong lòng bùng nổ, đi theo Dương Chấn lâu như vậy rồi nhưng đây là lần đầu tiên anh ta thấy Dương Chấn bị người ta đánh bay, hộc máu.

 

Mọi người ồ lên, rất nhiều cao thủ Thần Cảnh đều cực kỳ nghỉ ngờ.

 

Bởi vì bọn họ có thể cảm nhận được hơi thở võ thuật trên người Dương Chấn không hề thua kém Lưu lão quái nhưng không biết tại sao hình như Dương Chấn đang kiềm chế võ thuật của mình.

 

Có điều tại sao Dương Chấn lại muốn kiềm chế võ thuật?

 

Sau khi Lưu lão quái đánh Dương Chấn một cú, sát khí càng nhiều hơn. Lão ta nhìn Dương Chấn chằm chằm, nói: “Nhóc con, từ khi cậu giết đồ đệ của tôi thì trời định là sẽ có ngày hôm nay rÖÓI..

 

“Cậu yên tâm, tạm thời tôi sẽ không giết cậu.

 

Cậu giết đồ đệ của tôi, vậy tôi sẽ cũng sẽ để cậu hiểu cảm giác bị mất người thân rồi mới tiễn cậu lên đường”.

 

Am!

 

Dương Chấn vốn đang cố kiềm chế lửa giận nghe Lưu lão quái nói xong, anh không thể kiểm soát nữa, một luồng hơi thở kinh khủng bùng nổ trên người anh.

 

“Loảng xoảng!”

 

Vật dụng băng thuỷ tỉnh trong võ quán Yến Đô vỡ vụn trong sự khiếp sợ của mọi người.

 

Một luồng hơi thở đàn áp kinh khủng quét qua toàn bộ hội trường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK