Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1457:

 

“Còn nếu Vương tộc họ Quan thật sự được một cao thủ Thần Cảnh của chiến vực bảo vệ, chúng ta lại càng không thể tới. Một khi đi vào sẽ chỉ còn đường chết!”

 

Bạch Vương tỏ vẻ nghiêm trọng, ánh mắt lấp lóe.

 

Tào Vương hỏi: “Ý của Bạch Vương là Liên minh Vương tộc tổn thất hai mươi cao thủ đỉnh cao cứ bỏ qua như vậy thôi sao?”

 

“Bỏ qua? Hừ! Sao có thể như vậy được?”

 

Trong mắt Bạch Vương lóe lên tia sát khí: “Tôi chỉ nói, có thể tạm thời bỏ qua Vương tộc họ Quan. Chờ đến khi chúng ta chiếm được Yến Đô về tay, liên thủ nâng đỡ một người làm Vương của Yến Đô, kế thừa Đế Thôn trước”.

 

“Chỉ cần có được Đế Thôn trong tay, đừng nói là một Vương tộc họ Quan nho nhỏ, đến cả Hoàng tộc cũng sẽ không phải đối thủ của chúng ta”.

 

Nghe Bạch Vương nói vậy, ba vị Vương còn lại bỗng cảm thấy nhiệt huyết lại dâng trào.

 

Hiện giờ liên minh của bốn Vương tộc đã tạo nên một thế lực hàng đầu. Nếu còn có thể chiếm được Đế Thôn, địa vị của Liên minh Vương tộc sẽ lên như diều gặp gió.

 

Đến lúc đó, Hoàng tộc gì đó, chiến vực gì đó đều không đấu lại được bọn họ.

 

“Được, vậy thì cứ quyết định thế đi. Tạm thời bỏ qua cho Vương tộc họ Quan, chờ đến khi khống chế được Yến Đô lại đòi lại mối thù hôm nay!”

 

Mã Vương hùng hồn nói.

 

Tào Vương và Tiết Vương cũng không có ý kiến gì. Cuối cùng bốn Vương tộc đã thống nhất được với nhau.

 

Lại sang một ngày mới, Dương Chấn cũng về tới Yến Đô.

 

Yến Đô vẫn như lúc ban đầu, nhưng không ai biết được Yến Đô đang đứng trước một sự rung chuyển lớn thế nào.

 

“Anh Chấn, giải quyết xong hết chưa?”

 

Mã Siêu đang ở trong nhà tại khu biệt thự thành Mộng Hoan, thấy Dương Chấn về liền mong đợi hỏi.

 

Dương Chấn cười nhạt lắc đầu: “Vốn định một mẻ hốt gọn cả Liên minh Vương tộc, không ngờ bọn họ rất cẩn thận, chỉ phái ra một tiểu đội”.

 

“Đúng là đáng tiếc”.

 

Mã Siêu không cam lòng, nhưng nghĩ tới thực lực của Dương Chấn lập tức yên tâm hẳn: “Không sao, một ngày nào đó Liên minh Vương tộc sẽ phải trả giá đắt vì sự ngu xuẩn của chính mình”.

 

Mấy ngày tiếp theo, vết thương của Mã Siêu cũng dần hồi phục. Nhờ y thuật cao siêu của Phùng Tiểu Uyển, anh ta gần như đã khỏi hẳn.

 

“Bịch bịch bịch!”

 

Dưới tầng hầm của nhà Mã Siêu, một bóng người trẻ tuổi như hổ dữ điên cuồng lao tới một bóng người trẻ tuổi khác trên sàn đấu.

 

Chỉ là người kia vẫn đứng yên tại chỗ, mặc kệ cao thủ trẻ tuổi điên cuồng tấn công mình.

 

Người tấn công là Mã Siêu, người đứng im là Dương Chấn.

 

“Võ thuật trên đời này đều lấy tốc độ làm thước đo! Tốc độ của cậu vẫn còn quá chậm, nhanh nữa lên!”

 

Dương Chấn đứng tại chỗ nhìn Mã Siêu để trần nửa thân trên, nhíu mày nói.

 

Toàn thân Mã Siêu ướt đẫm mồ hôi. Ngày nào Dương Chấn cũng tự mình tới huấn luyện giúp Mã Siêu nâng cao thực lực.

 

“Tới đây!”

 

Mã Siêu bỗng gầm nhẹ một tiếng, lao vọt tới chỗ Dương Chấn nhanh như chớp.

 

“Bịch!”

 

Nhìn Mã Siêu đang lao về phía mình, lần này Dương Chấn khẽ gật đầu một cái, vung tay ra đỡ.

 

Mã Siêu bị đánh lui năm sáu bước, ngay sau đó anh ta lại xông tới, rồi lại bị Dương Chấn một chưởng đánh lui.

 

Lúc này, trong mắt Mã Siêu tràn đầy ý chí chiến đấu, giống như một con sói mãi mãi không cảm thấy mệt mỏi, không ngừng tấn công Dương Chấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK