Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3032:

Đoàn người này chính là bốn cao thủ của gia tộc Cổ Võ họ Khương sau khi chiến bại đã rời khỏi phạm vi Mục phủ.

Một gã cao thủ nhà họ Khương tức giận nhìn chằm chằm về phía Mục phủ, nghiến răng nói: “Ông chủ, lão già Mục thành chủ này quá kiêu ngạo, lại dám chống đối ngài chỉ vì thăng ranh Dương Chấn, thật đúng là chán sống”.

“Hừ”

Khương Nham hừ lạnh một tiếng: “Vậy cứ để ông ta kiêu ngạo thêm một lúc đi, chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ biết, động đến nhà họ Khương chúng ta sẽ phải gánh chịu hậu quả nghiêm trọng cỡ nào’.

“Ông chủ, thực lực của Mục thành chủ hẳn đã cách bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm không xa, tôi đề nghị hiện giờ nên phân công cao thủ bán bộ Thiên Cảnh tới giết người này, nếu không, đợi khi thực lực của ông ta thực sự tiến vào bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, chúng ta muốn đối phó với ông †a thì sẽ càng khó hơn”.

Một gã cao thủ của nhà họ Khương lên tiếng, sắc mặt cực kì căng thẳng, lại liếc nhìn gã cao thủ bị kiếm khách Ảnh Tử chặt bỏ một tay, tiếp tục nói: “Ngoại trừ Mục thành chủ, còn cả lão kiếm khách Ảnh Tử kia nữa, thực lực ông ta cũng rất mạnh, tuy mới chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ nhưng thanh trường kiếm trong tay ông ta lại rất kì lạ, có thanh kiếm này, thực lực của ông ta có thể sánh ngang với cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong”.

Khương Nham gật đầu, hí mắt nhìn chăm chằm về phía Mục phủ, trầm giọng nói: “Nếu tôi đoán không lầm thì thanh trường kiếm của kiếm khách Ảnh Tử đó là một thanh linh kiếm”.

“Linh kiếm?”

Ba tên cao thủ của nhà họ Khương đều khiếp Sợ ra mặt.

Gia tộc Cổ Võ họ Khương không phải không có linh khí nhưng cũng không có nhiều, vậy mà ngoài thế tục, bọn họ lại đã nghe nói đến hai thanh linh khí, một là con dao găm của Dương Chấn, hai là thanh trường kiếm trong tay kiếm khách Ảnh Tử.

Một gã cao thủ híp mắt, mặt lộ vẻ tham lam: “Nếu như chúng ta có thể chiếm được Mục phủ, vậy chẳng phải là, một lần lấy được hai thanh linh khí?”

“Ông chủ, hay là giờ gọi người tới ngay đi, nhất định phải giết chết Mục thành chủ trước khi ông ta bước vào cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm, nếu không, đợi ông ta lên cảnh giới bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm rồi, muốn giết ông ta, chúng ta buộc phải phái cao thủ Thiên Cảnh tới, nhưng Thủ Hộ Minh đã có quy định, người nào đã bước vào cảnh giới Thiên Cảnh, không được nhúng tay vào việc của các cao thủ dưới Thiên Cảnh”.

Khương Nham hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói: “Bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm không phải muốn đạt được là đạt được, chúng ta về gia tộc trước, đợi khi thời cơ chín muồi, tự nhiên sẽ có người tới xử lí ông ta’.

Ngay sau đó, người nhà họ Khương đều rời khỏi Thiện Thành.

Đám cao thủ trước đó còn đang âm thầm rình rập quanh Mục phủ thấy cả gia tộc Cổ Võ họ Khương cũng không làm gì được Mục phủ, bấy giờ mới chịu bỏ đi, tuy vẫn rất không cam tâm.

Ngay cả gia tộc Cổ Võ họ Khương còn không thâu tóm được Mục phủ, huống chỉ là bọn họ?

Hơn nữa, lúc trước, Mục thành chủ đánh bại Khương Nham nhanh như sét đánh, kiếm khách Ảnh Tử dùng một kiếm chém đứt lìa cánh tay một cao thủ nhà họ Khương, với sức mạnh này, ngoại trừ các gia tộc Cổ Võ, còn có thế lực nào dám khiêu chiến Mục phủ nữa?

Chẳng bao lâu sau, đám cao thủ ẩn nấp quanh Mục phủ đều đã rời đi hết.

Vào lúc này, tại phủ Hoài Thành.

“Bố, bố xuất quan rồi ạ?”

Sau khi Hoài Trấn chết, người thừa kế tiếp theo của phủ Hoài Thành là Hoài Kiệt thấy thành chủ Hoài Thành bước ra khỏi phong bèn mừng rỡ hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK