Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1880:

 

Đúng lúc này, Đoàn Vô Nhai dẫn theo Độc Du và Đoàn Ngữ Yên đi tới.

 

“Đúng rồi, con suýt quên nói cho mọi người biết, mấy người này là bạn con, bọn họ cũng sẽ đi cùng chúng ta”.

 

Dương Chấn cười nói, sau đó vội vàng giới thiệu cho bọn họ làm quen với nhau.

 

Thời gian tốt đẹp thường trôi qua rất nhanh.

 

Dường như chỉ chớp mắt đã hết mười phút, Dương Chấn cũng chỉ còn lại năm phút để lên máy bay.

 

“Đi thôi, chúng ta lên máy bay thôi!”

 

Dương Chấn mỉm cười dẫn theo mọi người leo lên một chiếc máy bay tư nhân sang trọng.

 

Vừa lên máy bay, anh đã vừa cười vừa nói: “Mấy ngày nay con phải chấp hành nhiệm vụ nên hơi mệt, con vào trong ngủ một lát, mọi người cứ chơi nhé!”

 

Sau khi máy bay khởi động, Dương Chấn chợt nói.

 

“Anh rể, anh mau đi nghỉ đi, bọn em tự lo cho mình được mài”

 

Tần Y cười nói.

 

Dương Chấn gật đầu và mỉm cười nhìn quanh một vòng, cuối cùng dừng lại trên người Tần Nhã và Tiêu Tiêu thêm vài giây, sau đó mới xoay người đi tới phòng nghỉ trong cùng.

 

Không ai biết sau khi Dương Chấn vào phòng nghỉ trong cùng đã theo cửa sau xuống khỏi máy bay.

 

“Ùù! Dương Chấn vừa xuống máy bay thì tiếng động cơ máy bay vang lên. Ngay sau đó, chiếc máy bay bắt đầu di chuyển với tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng bay lên không trung.

 

Dương Chấn nhìn máy bay dần biến mất, hai mắt chợt ướt.

 

“Anh Chấn!”

 

Đúng lúc này, đột nhiên có một giọng nói quen thuộc vang lên.

 

Dương Chấn xoay người lại, nhìn thấy Mã Siêu dẫn theo Ngải Lâm đi tới, Phùng Tiểu Uyển cũng có mặt ở đó.

 

Mấy người đều đỏ mắt nhìn Dương Chấn.

 

Anh cong môi khẽ cười, lần lượt nhìn ba người rồi xoay người đi nhanh về phía trước.

 

Ba người nhìn Dương Chấn bước từng bước rời đi, lại thấy anh đột nhiên vung cánh tay lên và nói với mấy người mà không hề quay lại: “Anh đi đấy!”

 

“Anh Chấn, bọn em chờ anh về!”

 

Mã Siêu hét lớn một tiếng.

 

Dương Chấn không trả lời, bước nhanh hơn và leo lên một chiếc máy bay tư nhân khác.

 

Bây giờ thời gian cấp bách, anh phải chạy tới Ninh Châu với tốc độ nhanh nhất.

 

“Chồng, cậu Chấn chắc chắn sẽ bình an trở về, đúng không?”

 

Ngải Lâm năm lấy tay Mã Siêu, giọng hơi nghẹn ngào nói.

 

Mã Siêu nắm chặt tay vợ và nói với giọng điệu vô cùng kiên định: “Anh ấy chắc chắn sẽ về!”

 

“Âm ầm ầm!”

 

Chiếc máy bay tư nhân mà Dương Chấn đang ngồi đã lao lên không trung, nhanh chóng biến mất khỏi bầu trời Yến Đô.

 

Mỗi người đều âm thầm cầu khẩn, hi vọng anh có thể bình yên trở về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK