Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2036:

 

Ông ta chợt nói với Long Thiên Vũ, nét mặt ngổn ngang cảm xúc.

 

Tuy Long Thiên Vũ đã hơn ba mươi tuổi nhưng Long Tường vấn xem hắn ta như một đứa con nít. Cho tới hôm nay, ông ta mới nhận ra con trai mình đã lớn rồi.

 

Long Thiên Vũ tự giêu cười: “Trước kia là con quá ngu muội, không biết trời cao đất dày, từ khi gặp được cậu Chấn con mới biết mình chỉ là một con ếch ngồi ở đáy giếng”.

 

“Con đừng xem nhẹ bản thân. Một thanh niên tài tuấn như cậu Chấn, cho dù vào trong những gia tộc Cổ Võ kia cũng sẽ là một người rất xuất Sạc.

 

Long Tường đáp. Câu nói này không phải an ủi mà là sự thật.

 

Long Thiên Vũ bỗng nhiên sốt ruột nói: “Bố, mới vừa rồi con nhìn thấy ông Tấn rời khỏi Hoàng tộc. Con lo là ông nội muốn giết những người bên cạnh cậu Chấn’.

 

“Không phải những người bên cạnh cậu Chấn đều đi hết rồi sao?”, Long Tường cau mày hỏi.

 

Hản ta nặng nề nói: “Đi thì đi rồi, nhưng ở Yến Đô còn một vài người có liên quan đến cậu ấy.

 

Con hiểu tính cách của ông nội, nổi điên lên là cái gì liên quan đến cậu Chấn cũng muốn tiêu diệt sạchl”

 

Nét mặt Long Tường tức khắc thay đổi: “Thiên Vũ, không thể để chuyện này xảy ra được. Nếu không làm gì những người bên cạnh cậu Chấn thì Hoàng tộc họ Long còn có hy vọng, một khi làm vậy, cậu Chấn sẽ không bỏ qua cho chúng †a đâu!”

 

Long Thiên Vũ cảm thấy rất áp lực. Hắn ta có thể đoán ra được Long Hoàng giết Long Khoa rồi đổ tội cho Dương Chấn, thậm chí còn đoán được Long Hoàng phái Long Tấn đi giết người thân và bạn bè của Dương Chấn thì tất nhiên cũng hiểu được hậu quả của chuyện này.

 

“Bố, bây giờ con sẽ đi Yến Đô!”

 

Long Thiên Vũ không chần chừ, lập tức hạ quyết tâm.

 

“Chờ đãi”

 

Hắn ta vừa định đi thì Long Tường lên tiếng: “Nếu Long Tấn không muốn dừng việc giết bạn bè của Dương Chấn lại thì nói cho bác ấy biết, chỉ cần chịu dừng tay thì cái ơn bác ấy nợ bố xem như xóa bỏi”

 

“Vâng!”

 

Long Thiên Vũ gật đầu, không có thời gian để hỏi cái ơn đấy là thế nào, chỉ muốn sớm ngày đuổi kịp Long Tấn để tránh cho những rắc rối không cần thiết xảy ra.

 

Nhìn bóng lưng của hắn ta, trong đôi mắt sâu thảm của Long Tường tràn đầy lo lắng.

 

Con trai trưởng của Hoàng tộc họ Long đương nhiên không tâm thường, ông ta hiểu rất rõ hậu quả của việc chọc giận Dương Chấn sẽ nghiêm trọng đến nhường nào.

 

Lúc này chỉ có thể đặt niềm tin lên Long Thiên Vũ. Nếu không thể ngăn cản Long Tấn, sợ là Hoàng tộc họ Long cách ngày bị diệt tộc không lâu nữa.

 

Tại sân bay quốc tế Yến Đô, một người trẻ tuổi bước ra từ sân bay.

 

Nhìn khung cảnh thân thuộc xung quanh, ánh mắt anh đầy cảm xúc.

 

“Chủ tịch!”

 

Người nọ vừa ra khỏi sân bay thì có một chiếc Audi A8 dừng bên cạnh anh. Một người trung niên xuống xe, nét mặt cực kỳ kích động.

 

“Vất vả cho ông rồi!”

 

Anh võ vào bả vai của ông ta, đôi mắt mang theo sự cảm kích.

 

Người trẻ tuổi đương nhiên là Dương Chấn vừa từ Ninh Châu trở lại Yến Đô, người trung niên chính là Lạc Khải.

 

“Chủ tịch, cuối cùng tôi cũng chờ được ngày cậu trở lại rồi!”

 

Đôi mắt Lạc Khải ươn ướt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK