Chương 1413:
Nào ngờ chỉ vì một việc nhỏ như vậy, Tào Trí đã cho cô ta làm tổng giám đốc của giải trí Ngôi Sao.
Đúng là miếng bánh ngon từ trên trời rơi xuống.
Cùng lúc đó trong phòng Đế Vương trên tầng cao nhất của nhà hàng quốc tế Yến Đô.
“Cậu Chấn!”
Bỗng có một người đàn ông trung niên đi tới nói với Dương Chấn: “Vừa mới đạt được tin mật, Bạch Vương đã âm thầm liên hệ với Vương của các Vương tộc khác, nghe nói tối nay sẽ mở cuộc họp online để thương lượng chuyện liên minh”.
Dương Chấn híp mắt lại: “Tốt lắm, tất cả đều nằm trong kế hoạch!”
Anh vốn muốn để mọi chuyện tự phát triển, đợi đến khi năm Vương tộc tranh đoạt, có thời cơ thích hợp sẽ xuất hiện thu lưới.
Nhưng anh đã gặp tai nạn được một tuần, năm Vương tộc lại chỉ gia nhập Yến Đô, kiểm soát nhiều gia tộc bản địa chứ không hề làm gì khác.
Đúng lúc hôm nay Bạch Tuấn Hào tới tập đoàn Nhạn Chấn quấy rối Tần Nhã, đến cả Nhị vương tử cũng ra mặt, muốn chiếm đoạt tập đoàn Nhạn Chấn.
Thế là Dương Chấn quyết định tự mình tới nhà họ Lâm một chuyến, lấy mạng Bạch Tuấn Hào và dọa nạt Vương tộc họ Bạch.
Không ngờ Vương tộc họ Bạch thật sự mắc mưu, Bạch Vương cũng chủ động rủ các Vương tộc khác cùng liên minh.
Có như vậy thì mới có thể nhanh chóng thu lưới.
Trong suốt mấy ngày anh gặp chuyện, người thân bạn bè của anh đều rất buồn, nhất là vợ và con gái phải chịu tổn thương vô cùng lớn.
Dương Chấn chỉ muốn mau chóng giải quyết phiền phức ở Yến Đô rồi trở về với vợ con.
“Cậu Chấn, theo như tôi được biết, năm Vương tộc không hề đơn giản như bề ngoài. Trong mỗi nhà đều giấu không ít cao thủ bán bộ Thần Cảnh”.
Tiền Bưu đột nhiên thấy lo lắng, trầm giọng nói: “Nếu năm Vương tộc liên minh lại, e là đến cả Hoàng tộc cũng phải tạm thời né tránh sóng gió”.
Dương Chấn lạnh lùng nói: “Hy vọng bọn họ đừng khiến tôi quá thất vọng là được”.
Tiền Bưu vốn không biết thực lực thật sự của Dương Chấn mạnh tới mức nào.
Nhưng sau khi nghe Dương Chấn nói vậy, ông ta đã yên tâm hơn. Sợ là năm Vương tộc liên thủ cũng không phải đối thủ của anh.
“Phải rồi, còn một chuyện nhỏ tôi cần báo cáo với cậu”.
Tiền Bưu chợt nhớ ra một chuyện: “Một tuần trước, người thừa kế nhánh ba nhà họ Tào Tào Trí dẫn người tới cưỡng chế sống ở nhà họ Tôn. Chủ nhà họ Tôn là Tôn Húc đã bị cậu ta giết”.
“Sau đó Tào Trí lại có ý đồ với tập đoàn Nhạn Chấn nhưng thế lực của Nhạn Chấn quá phức tạp, cậu ta khó mà nuốt trọn”.
“Vậy nên cậu ta đổi mục tiêu sang giải trí Ngôi Sao. Bây giờ giải trí Ngôi Sao đã bị Vương tộc họ Tào cướp đi”.
Dương Chấn hơi nheo mắt: “Nhiều kẻ muốn chết thật đấy”.
Với anh, giải trí Ngôi Sao cũng chẳng đáng là bao. Nhưng Tào Trí dám có ý đồ với tập đoàn Nhạn Chấn khiến anh rất bực bội.
Còn về Hạ Hà, anh hoàn toàn không nhớ tới.
Lúc này có một chiếc Alphard đỗ lại trước cổng nhà hàng quốc tế Yến Đô. Hạ Hà đeo kính râm được Lưu Phương dẫn vào trong.
Lưu Phương nhanh chóng dẫn Hạ Hà đi tới cửa một phòng VIP trên tầng cao nhất, lại bị hai gã vệ sĩ của Vương tộc họ Tào chặn lại.
“Chào anh, chúng tôi tới gặp cậu Tào.. Cô ấy là siêu sao Hạ Hà mà cậu Tào muốn gặp, nhờ anh thông báo giúp một tiếng!”
Dù là đối mặt với vệ sĩ của Vương tộc họ Tào, thái độ của Lưu Phương vẫn rất khiêm nhường.
Cô ta nghe nói vệ sĩ của Vương tộc họ Tào đều là cao thủ hàng đầu Chiêu Châu, ai cũng có lương một năm mấy chục triệu.
“Mời cô Hạ vào!”