Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1399:

 

Đột nhiên có người kinh ngạc kêu lên một tiếng. Mọi người nhất thời đều nhìn về phía Tần Nhã.

 

Bạch Tuấn Hào cũng đã nhìn thấy Tần Nhã, lập tức thể hiện một tư thế tự cho là rất đẹp trai, tay nâng bó hoa hồng, gương mặt rạng rỡ nhìn về phía cô.

 

“Tần Nhã, tôi thích…”

 

“Rào…”

 

Bạch Tuấn Hào vừa chuẩn bị tỏ tình, mấy từ tôi thích em còn chưa kịp nói ra, Tần Nhã đã hắt cả thùng nước lớn qua.

 

Bạch Tuấn Hào lập tức ướt như chuột lột, những ngọn nến xung quanh anh ta cũng bị dội tắt.

 

Không chỉ vậy, hình “trái tim” được xếp bằng cánh hoa hồng cũng bị thùng nước hất trôi.

 

Giờ phút này, ai nấy đều kinh ngạc há hốc mồm, không ngờ được Tần Nhã sẽ nóng nảy như thế, dùng nước hắt lên người Bạch Tuấn Hào.

 

Bạch Tuấn Hào là cháu trai Bạch Vương của Vương tộc họ Bạch, cho dù ở trong Vương tộc họ Bạch cũng là nhân vật quyền cao chức trọng, bây giờ lại bị một người phụ nữ xối cho ướt sũng ngay trước mặt mọi người. Điều này quả thật là sỉ nhục lớn nhất đối với anh ta.

 

“Anh cút ngay cho tôi! Chỗ này là tập đoàn Nhạn Chấn, tôi không cho phép bất kỳ ai tới làm ô nhiễm môi trường ở đây!”

 

Tần Nhã vô cùng phẫn nộ nói.

 

Bạch Tuấn Hào đờ người ra trong giây lát, sau đó đã lấy lại tinh thần. Mấy ngày nay, anh ta đều đến tập đoàn Nhạn Chấn chờ Tần Nhã mỗi ngày nhưng cô chưa từng để ý tới anh ta.

 

Anh ta muốn dùng các cách tỏ tình để ép Tần Nhã đi vào khuôn khổ, nhưng không ngờ mình còn chưa kịp tỏ tình đã bị cô dùng cách này phá hỏng.

 

Nhất thời, anh ta chỉ cảm thấy vô cùng tức giận. Anh ta là cháu trai Bạch Vương của Vương tộc họ Bạch, đã bao giờ bị sỉ nhục như vậy chứ?

 

“Con đàn bà đê tiện này, mày cũng dám làm vậy với cậu Bạch à? Chán sống rồi chứ gì?”

 

Một người thanh niên bên cạnh Bạch Tuấn Hào xông tới, định tát Tần Nhã.

 

“Bịch!”

 

Khi gã sắp tát vào mặt Tần Nhã, đúng lúc này có một người trung niên lập tức chắn trước mặt cô, giơ chân đá người thanh niên kia bay ra ngoài.

 

“Ông Tiền Bưu!”

 

Tần Nhã kinh ngạc khi nhìn thấy Tiền Bưu.

 

Cô biết Tiền Bưu là người của Dương Chấn. Cô vốn tưởng Dương Chấn bị thương nặng, được người của Chiến vực đón đi thì không còn ai bảo vệ mình nữa.

 

Cô không ngờ Tiền Bưu vẫn âm thầm bảo vệ mình.

 

Vừa nghĩ tới Dương Chấn vì mình mà đến giờ chưa rõ sống chết thế nào, cô càng đau khổ hơn.

 

“Ông Tiền, cẩn thận!”

 

Tần Nhã thấy mấy tên vệ sĩ nhà họ Bạch xông tới thì hoảng sợ kêu lên.

 

Giờ phút này, Tiền Bưu cũng cảm giác được một khí thế mạnh mẽ không thể đỡ nổi nhưng ông ta đã rơi vào đường cùng, không còn đường lui nữa. Trong giây lát, ông ta tập trung hết sức lực đánh ra một quyền.

 

“Bốp!”

 

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng va chạm nặng nề vang lên. Một giây tiếp theo, một bóng người như diều đứt dây bay ra ngoài.

 

“Ông Tiền!”

 

Tần Nhã vô cùng đau khổ kêu lên.

 

Giờ phút này, cô chợt cảm giác mình chính là một yêu tinh hại người. Bởi vì mình nói muốn ly hôn mà Dương Chấn xảy ra chuyện.

 

Bây giờ, ngay cả Tiền Bưu được Dương Chấn thu xếp tới bảo vệ mình cũng bị mình làm liên lụy, bị vệ sĩ nhà họ Bạch đánh cho bị thương nặng.

 

Tiền Bưu ngã trên mặt đất và phun ra một búng máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK