Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ cần quay thêm một bộ phim lớn, Hạ Hà sẽ có thể trở thành diễn viên siêu hot.

 

“Sao hả? Đạo diễn Lý định ngăn cản Hạ Hà đi gặp chị họ tôi à? Ông có gánh chịu được lửa giận của chị họ tôi không?”

 

Ngô Thiên Hữu cười híp mắt nói.

 

Hạ Hà trông thấy vẻ lo lắng trong mắt đạo diễn Lý, cười nói: “Ông yên tâm, ở đây có nhiều người như vậy, bọn họ không dám làm gì tôi đâu. Tôi đi nói chuyện với cô ta một lúc rồi về”.

 

“Được, cô nhất định phải cẩn thận người phụ nữ kia!”

 

Đạo diễn Lý trầm giọng nói, rõ ràng cũng hiểu khá rõ về Tôn Chí Kiều.

 

Hạ Hà mỉm cười đi tới chỗ Tôn Chí Kiều.

 

Cô ta nhanh chóng bước đến trước mặt Tôn Chí Kiều.

 

Tôn Chí Kiều không lên tiếng, ánh mắt vốn đang lạnh lẽo nhìn thấy Hạ Hà lập tức dịu dàng hơn hẳn, khẽ cong môi cười.

 

“Đẹp ! Đúng là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ!”

 

“Không thể không thừa nhận, cô là cô gái xinh đẹp nhất tôi từng gặp”.

 

“Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao một bộ phim chiếu mạng chỉ vẻn vẻn có mấy chục triệu tiền vốn, cô còn là diễn viên mới lại đột nhiên hot lên. Bởi vì cô thực sự quá xinh đẹp!”

 

Tôn Chí Kiều không tiếc lời khen ngợi Hạ Hà, giọng điệu nhẹ nhàng, thái độ ôn hòa.

 

Hạ Hà vốn đang căng thẳng cũng thả lỏng hơn nhiều.

 

“Cô quá khen rồi!”

 

Hạ Hà được khen cảm thấy ngượng ngùng, không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, hỏi thẳng: “Không biết cô tìm tôi có chuyện gì?”

 

Ngô Thiên Hữu cười lạnh một tiếng: “Chị họ tôi khen cô mấy câu cô đã phổng mũi rồi à? Chị ấy tìm cô đương nhiên là vì tôi, mau bảo Dương Chấn tới đây quỳ xuống xin tôi tha thứ…”

 

“Bốp!”

 

Ngô Thiên Hữu chưa nói xong đã bị Tôn Chí Kiều tát thêm một cái.

 

“Nếu lần sau mày còn dám tự tiện nói nhảm khi chưa có sự cho phép của tao, tao sẽ cắt lưỡi mày!”

 

Ánh mắt Tôn Chí Kiều lạnh toát, cả người như tòa núi băng mấy chục nghìn năm.

 

Vẻ mặt Ngô Thiên Hữu lập tức cứng đờ, trên mặt còn có một dấu bàn tay rất chướng mắt.

 

Anh ta cảm thấy cực kỳ xấu hổ, da mặt nóng rát, dường như mọi người đều đang chê cười mình.

 

Quả thực là vậy, rất nhiều người đều đang châm chọc nhìn anh ta.

 

Trước đây khi còn ở trong đoàn phim, anh ta vẫn luôn nói khoác mình rất thân với chị họ, ai cũng tin. Nhưng bây giờ anh ta đang bị vả mặt bôm bốp.

 

Hạ Hà cũng rất kinh ngạc, không ngờ Tôn Chí Kiều sẽ đánh Ngô Thiên Hữu, thiện cảm với cô ta lập tức tăng vọt.

 

“Sếp Tôn, cô tìm tôi nhất định là có chuyện gì phải không? Cô nói đi, nếu tôi làm được quyết không từ chối”.

 

Giọng điệu của Hạ Hà hòa hoãn hơn nhiều.

 

Cô ta cứ lo Tôn Chí Kiều tìm mình vì Ngô Thiên Hữu, định tìm Dương Chấn trả thù.

 

Hiện giờ xem ra có lẽ không phải vậy.

 

Vẻ lạnh lẽo trên mặt Tôn Chí Kiều biến mất, cười nói: “Không dám giấu cô, tôi rất thích tài năng diễn xuất của cô. Nếu cô không chê, hi vọng cô có thể đến giải trí Tôn Thị của tôi, đảm bảo có thể khiến cô nổi tiếng toàn thế giới”.

 

Vừa nãy Hạ Hà đã nghĩ tới khả năng này.

 

Nếu là lúc trước, cô ta sẽ đồng ý vì Dương Chấn, nhưng bây giờ cô ta đã biết anh chính là chủ tịch của công ty giải trí Ngôi Sao.

 

Cô ta ở lại giải trí Ngôi Sao quay phim là đang giúp Dương Chấn, đương nhiên sẽ không tới giải trí Tôn Thị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK