Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2094:

 

Vô Danh không hề ra tay, chỉ một câu nói lại có thể khiến một cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh bị nội thương. Đây là thực lực khủng bố cỡ nào chứ?

 

“Chúng tôi là người của phủ thành chủ Hoài Thành. Dương Chấn đã giết rể của phủ chúng tôi, ông bao che cho Dương Chấn như vậy, thậm chí còn giết luôn cao thủ của Hoài Thành, ông làm như vậy hình như quá xem thường Hoài Thành rồi?”

 

Cao thủ Hoài Thành cản răng nói, ý đồ muốn dùng thân phận của mình để đe dọa Vô Danh.

 

“Cút!”

 

Vô Danh quát lần nữa. Một chữ “cút” vừa hét ra cơ thể của cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh như bị trúng một đòn nặng nề lùi thẳng về sau bảy tám bước.

 

“Cút về nói cho thành chủ của các người biết, cứ nói tôi là Vô Danh!”

 

Vô Danh lạnh giọng nói.

 

Nghe được Vô Danh nói tên mình ra, con ngươi của cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh kia co rút lại, phảng phất như thấy được một nhân vật đáng sợ cỡ nào.

 

“Tôi sẽ có sao nói vậy với thành chủ!”

 

Đối phương nói xong liền dẫn theo hai đồng bọn một người chết, một người bị thương rời đi.

 

“Con đúng là không an phận, đi tới đâu là kết thù tới đó”.

 

Vô Danh nhìn Dương Chấn cười chế nhạo.

 

nói.

 

Dương Chấn cười khan: “Chẳng lẽ sư phụ không biết con là một người vô cùng an phận sao?”

 

“Ta cũng phải đi rồi!”

 

Nụ cười trên mặt Vô Danh. biến mất, lão ta nhìn Dương Chấn thật sâu: “Sau khi thành chủ Hoài Thành biết con là đệ tử của ta tạm thời sẽ không dám manh động, nhưng cũng không thể bảo đảm Hoài Thành có đối phó con bằng những cách khác hay không”.

 

“Bây giờ con còn quá yếu, mau nghĩ mọi cách để tăng thực lực đi, ít nhất là phải tăng lên Siêu Phàm Ngũ Cảnh trước, bằng không con cũng khó bảo vệ được mạng sống của mình”.

 

Không phải Vô Danh đe dọa, bởi vì chỉ trong một ngày ngắn ngủi mà trước tiên là Long Phúc – cao thủ Siêu Phàm Ngũ Cảnh, tiếp theo là Black Doctor sau đó lại tới cao thủ của phủ thành chủ Hoài Thành.

 

Bất kể là cao thủ bên nào cũng đều có thể dễ dàng giết chết Dương Chấn.

 

Cũng đến hôm nay Dương Chấn mới nhận ra bây giờ anh đang ở trong tình cảnh nguy hiểm cỡ nào.

 

“Sư phụ, người cứ yên tâm, con sẽ cố gắng khiến bản thân mạnh hơn nữa!”

 

Vẻ mặt Dương Chấn kiên định nói.

 

“Đi đây!”

 

Vô Danh gật đầu, xoay người rời đi.

 

Vừa mới thấy lão bước chân ra, chớp mắt đã ở xa hơn trăm mét, chớp mắt thêm lần nữa Vô Danh đã hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của mọi người.

 

Đến đây chuyến hành trình đến Hoàng thành Long xem như kết thúc.

 

Nhưng trải nghiệm của chuyến đi này khiến Dương Chấn càng nhận ra anh thật nhỏ bé.

 

“Cậu Chấn!”

 

Lúc này Long Tấn bước tới, vẻ mặt nghiêm nghị nói: ‘Cậu Chấn, Hoàng tộc họ Long sẽ mãi ghi nhớ ân tình ngày hôm nay, nếu ngày nào đó cậu Chấn cần dùng đến thế lực của Hoàng tộc họ Long xin cứ lên tiếng”.

 

Đương nhiên Dương Chấn biết, ân tình mà Long Tấn nói là đang ám chỉ điều gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK