Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1732:

 

Anh chợt ngửa mặt lên trời thét, tiếng gầm | giận dữ này làm toàn bộ võ quán Yên Đô đều chấn động.

 

Lưu lão quái đang cuộn tròn trong góc khá sợ hãi.

 

Ban nấy, có rất nhiều lần lão ta suýt chết trong tay Dương Chấn. Nếu không nhờ Dương Chấn không muốn giết lão ta, có lẽ lão ta đã chết lâu rồi.

 

“Không xong rồi, cậu ta sắp hoàn toàn mất khống chế”.

 

Mặt Lưu lão quái trắng bệch.

 

Ban nấy bị một chiêu của Dương Chấn đánh bay, dường như lão ta đã mất sức chiến đấu, cơ thể cũng bị thương rất nặng.

 

Chỉ cần lão ta vẫn có thể bộc phát sức mạnh Thần Cảnh đỉnh phong thì sẽ tuyệt đối không trốn một góc run lẩy bẩy.

 

Trong tình huống thế này, một khi lão ta dám ra tay với Dương Chấn, sợ rằng sẽ bị đánh bại trong nháy mắt.

 

Bây giờ đã mất ưu thế, lão ta có muốn báo thù thì cũng sợ răng không còn bất kỳ cơ hội nào nữa.

 

Nhưng hôm nay lão ta đến đây, báo thù chỉ là một chuyện, có chuyện còn quan trọng hơn đó là có đủ máu tươi của cao thủ Thần Cảnh.

 

Nghĩ đến đây, mắt lão ta đây điên cuồng.

 

“Đánh đi! Đánh đi! Chờ hai bên đều thảm hại thì cũng là lúc tôi thu hoạch máu tươi của các người”.

 

Mắt Lưu lão quái đây phấn khích, kích động nói: “Chắc cổ trùng được nuôi bằng máu của các người sẽ rất mạnh nhỉ?”

 

“Chỉ cần có máu tươi của bốn cao thủ Thần Cảnh, tôi có thể phá vỡ xiềng xích của Thần Cảnh đỉnh phong, trở thành cao thủ Siêu Phàm chân chính”.

 

“Đến lúc đó, khắp thế giới này, gia tộc Cổ Võ không ra mặt, ai dám đấu với tôi?”

 

Lão ta nhìn mười cao thủ Thần Cảnh đang chiến đấu kịch liệt, cảm giác hơi thở từ từ dồn dập.

 

Hiện trường đã hỗn loạn lắm rồi nhưng vẫn chưa đủ, lão ta muốn nó càng hỗn loạn hơn nữa.

 

Lão ta nhìn Dương Chấn, khoé miệng cười mỉa mai: “Chắc cậu của bây giờ không thể thấy máu đúng không?”

 

“Nếu đã vậy thì tôi giúp cậu một tay!”

 

Dứt lời, lão ta giơ mười ngón tay đập mạnh về phía trước, mười con cổ trùng bay thẳng về phía mười cao thủ Vương Cảnh đứng gần Dương Chấn nhất.

 

Mười tên cao thủ Vương Cảnh đang nhìn cao thủ Thần Cảnh chiến đấu kịch liệt, chưa kịp phản ứng thì tự dưng cảm giác tim mình tê rần.

 

Giây tiếp theo, sắc mặt của mười tên cao thủ Vương Cảnh dữ tợn cực kỳ, bỗng nhảy vào trận chiến, nhắm thẳng về phía Dương Chấn.

 

“Không xong rồi!”

 

Mã Siêu đang chiến đấu kịch liệt bỗng thấy mười tên cao thủ Vương Cảnh mặt mày dữ tợn nhằm về phía Dương Chấn, mặt biến sắc hét lên: “Các người muốn chết à!”

 

Vương Chiến cũng chú ý đến tình hình bên phía Dương Chấn, mặt tái mét, bỗng nhiên đánh cao thủ Thần Cảnh đang đấu với mình một cú rồi bay sang chỗ Dương Chấn.

 

Lão ta rất rõ Dương Chấn của bây giờ đáng sợ đến mức nào. Một khi mười tên cao thủ Vương Cảnh này dám tiếp cận Dương Chấn, sợ rằng chỉ có con đường chết.

 

Bọn họ chết thì chết nhưng cái chết của bọn họ sẽ làm Dương Chấn mất kiểm soát.

 

Nhưng mười tên cao thủ Vương Cảnh đã vọt đến trước mặt Dương Chấn, đồng thời còn phát động tấn công Dương Chấn. Mã Siêu và Vương Chiến muốn ngăn cản nhưng muộn rồi.

 

Chỉ thấy đòn tấn công của mười cao thủ Thần Cảnh cùng dồn lên người Dương Chấn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK