Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1856:

 

Đột nhiên, trong đầu lão ta lóe lên một suy nghĩ táo bạo, lão ta nhìn chăm chằm vào Dương Chấn rồi nói: “Bây giờ, chỉ có cách cậu thừa kế Đế Thôn rồi thì có lẽ sẽ có hy vọng đối phó được với Hoàng tộc họ Vũ”.

 

“Người ta đồn cao thủ ở Đế Thôn nhiều như mây, lời đồn là vậy, cho dù thực lực của cao thủ ở Đế Thôn có tệ hơn nữa thì mạnh nhất cũng là Siêu Phàm Cảnh đúng không?”

 

“Nếu không có sự che chở của các cao thủ hàng đầu Đế Thôn thì cậu với Đoàn Vô Nhai và Đoàn Ngữ Yên chết chắc!”

 

“Thậm chí cả vợ cậu, tất cả những người có liên quan đến cậu đều sẽ gặp phải thủ đoạn thâm độc của bà ấy!”

 

Đoàn Hoàng vừa dứt lời, một luồng khí thế cuồn cuộn từ trong cơ thể Dương Chấn bộc phát ra ngoài.

 

“Nếu bà ta dám làm tổn thương một người bên cạnh tôi thôi thì sẽ giết hết cả nhà bà ta!”

 

Dương Chấn giận dữ nói, giống như ác quỷ đến từ chín tầng địa ngục.

 

Ngay cả Đoàn Hoàng cũng cảm thấy lạnh đến thấu xương.

 

“Ân oán giữa tôi với Hoàng tộc họ Đoàn chấm dứt tại đây!”

 

Sau khi bình tĩnh lại, Dương Chấn thấp giọng nói: “Tất nhiên, nếu Hoàng tộc họ Đoàn muốn gây phiền phức cho tôi thì tôi dang hai tay chào đón, nhưng lần sau Hoàng tộc họ Đoàn chắc chăn sẽ bị tiêu diệt!”

 

“Ngoài ra, tôi sẽ đưa nhóm Đoàn Vô Nhai đi, nếu Vũ Vũ Lan đến Hoàng tộc họ Đoàn, ông cứ nói thật cho bà ta là được, có gì thì nhäm vào tôi”.

 

“Tất nhiên, nếu ông có thể nói trước với tôi bà ta đến Hoàng tộc họ Đoàn thì tôi sẽ nợ Đoàn Hoàn ông một ân tình!”

 

Nói xong, không đợi Đoàn Hoàng trả lời, anh đã xoay người rời đi.

 

Nhìn bóng lưng Dương Chấn dần đi xa, vẻ mặt Đoàn Hoàng phức tạp. Theo lý mà nói, Dương Chấn giết con trai Đoàn Vô Viêm của lão ta thì lão ta nên đầy ý thù địch với Dương Chấn mới đúng.

 

Nhưng sau khi lão ta biết thực lực thật sự của Dương Chấn thì ý thù địch này hoàn toàn biến mất.

 

Bởi vì lão ta rất rõ, thiên tài võ thuật như Dương Chấn sẽ trở nên mạnh hơn trong tương lai, nếu dựa vào Hoàng tộc họ Đoàn thì cả đời này cũng không có cơ hội để trả thù.

 

Mà Dương Chấn lại có mối quan hệ rất tốt với Đoàn Vô Nhai, Đoàn Vô Nhai cũng là con trai của lão ta, nếu Dương Chấn có thể sống sót trong tay Vũ Vũ Lan, vậy truyền ngôi vị cho Đoàn Vô Nhai thì có sao?

 

“Cậu Chấn!”

 

Lúc Dương Chấn đi đến trước mặt Đoàn Vô Nhai, ông ta thoáng hoảng hốt, vội đi lên trước.

 

Tất nhiên Dương Chấn biết rõ nỗi lo trong lòng Đoàn Vô Nhai, anh nói: “Yên tâm, tôi với ông ta sẽ không có trận chiến nào nữa!”

 

Nói xong, vẻ mặt anh nghiêm trọng, nói tiếp: “Chuẩn bị đi, đưa cả Đoàn Ngữ Yên và Độc Du, bây giờ theo tôi rời khỏi Hoàng tộc họ Đoàn!”

 

“Được!”

 

Mặc dù Đoàn Vô Nhai không rõ lắm vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, nhưng ông ta có thể cảm nhận được Dương Chấn có vài phần lo lắng.

 

Ông ta vốn không có ý định tranh giành ngôi vị, bây giờ rời đi mà không có bất kỳ gánh nặng †âm lý nào.

 

Ngay lúc này, một luồng khí thế đáng sợ bao trùm cả Hoàng tộc họ Đoàn.

 

“Đoàn Hoàng, gan các người lớn lắm, không ngờ lại dám giết cả người của Hoàng tộc họ Vũ tôi!”

 

Một giọng nói như đến từ chín tầng trời đột nhiên giáng xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK