Chương 1391:
Điều làm anh ngạc nhiên là Vũ Văn Bân vẫn chưa từ bỏ việc muốn giết mình.
Nếu không phải vì ơn nuôi dưỡng của Vũ Văn Cao Dương thì Dương Chấn đã giết Vũ Văn Bân lâu rồi. Bây giờ xem ra, anh muốn cho Vũ Văn Bân một con đường sống nhưng Vũ Văn Bân lại không cần.
“Nhà họ Tôn và gia tộc Vũ Văn, gan chó to thật!”
Đổng Chiêm Cương nghe tên hai người xong, phẫn nộ, mặt đầy sát khí nói: “Dám giết công thần của quốc gia, tội chết!”
“Đại nhân, bây giờ tôi sẽ dẫn người đi tiêu diệt nhà họ Tôn và gia tộc Vũ Văn”.
Dương Chấn khẽ nhíu mày: “Đây là chuyện của riêng tôi, không ai được quyền nhúng ta vào!”
Nghe vậy, Đổng Chiêm Cương mới vội vàng nói: “Dạ!”
Hôm qua Tôn Húc mới dẫn theo những người có địa vị cao trong gia tộc đến quỳ xuống xin tha, điều này giống như đang tát thẳng vào mặt Vương tộc họ Tào, mục đích của Tôn Húc là được Dương Chấn che chở.
Chỉ cần Dương Chấn không chịu che chở nhà họ Tôn thì chắc chắn Vương tộc họ Tào sẽ không dễ dàng buông tha cho nhà họ Tôn.
Còn về gia tộc Vũ Văn, chỉ có một mình Vũ Văn Bân là thích tìm đường chết.
Muốn tiêu diệt gia tộc Vũ Văn, Dương Chấn là người đầu tiên không đồng ý.
“Tướng quân đại nhân, tôi có thể đi được chưa?”
Simon run rẩy nhìn Dương Chấn hỏi.
“Ầm!”
Ông ta vừa dứt lời, Dương Chấn giậm chân, mạng sống của Simon chấm dứt, ông ta đã chết nhưng mắt vẫn mở trừng trừng, đầy sợ hãi.
Bảy tên cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong còn lại chỉ cảm thấy đau xót, đường đường là Simon, sát thủ bán bộ Thần Cảnh và cũng là một trong ba sát thủ đứng top ở Hồng Trần, vậy mà lại chết rồi.
“Giết!”
Bỗng nhiên sát thủ Hồng Trần nổi giận gầm lên, xông về phía Dương Chấn.
Lúc này, sáu tên sát thủ khác cũng lao về phía Dương Chấn.
Bọn họ biết, hiện tại chỉ có Dương Chấn là mối đe dọa lớn nhất, nếu Dương Chấn không chết thì người chết sẽ là bọn họ.
“Không tự lượng sức mình!”
Trong mắt Dương Chấn đầy vẻ khinh thường, đột nhiên anh giậm chân.
“Ầm ầm!”
Chỉ nghe một tiếng động lớn vang lên, mặt đất rung lắc dữ dội, mấy viên đá trước mặt Dương Chấn cũng rung lên.
“Giết!”
Dương Chấn hét lên một chữ, hàng chục viên đá bay thẳng về phía sát thủ.
“Bịch bịch bịch…”
Một giây sau, bảy tên sát thủ Vương Cảnh đỉnh phong lập tức bị đá bay tới đập vào tạo thành tổ ong.
Cho đến bây giờ, mười tên sát thủ Hồng Trần lần này đến đều đã chết sạch!
Trong không khí nồng nặc mùi tanh của máu, các chiến sĩ của chiến vực Yến Đô ai nấy đều trợn lớn mắt, vẻ mặt như không thể tưởng tượng nổi.
Những sát thủ Hồng Trần này suýt chút nữa đã tiêu diệt quân họ, thế nhưng giờ đều đã chết, bị một người giết chết.
Dương Chấn hoàn toàn có thể đè bẹp một Simon với thực lực bán bộ Thần Cảnh.
Về bảy tên cao thủ Vương Cảnh đỉnh phong còn sống, cái chết còn đơn giản hơn. Thậm chí Dương Chấn còn không chạm vào người bọn họ, chỉ giậm châm thôi đã có vô số viên đá bắn ra, nhanh chóng giết cả đám.
“Đây…”