Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 1098:

 

Đúng lúc này, anh đột nhiên biến mất tại chỗ. Quan Trấn Hải ra đòn thất bại, sắc mặt lập tức biến đổi.

 

“Quá chậm!”

 

Ngay sau đó, một giọng nói lạnh lùng bỗng nhiên vang lên sau lưng ông ta.

 

Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt kéo tới khiến toàn thân ông ta cứng ngắc.

 

Những người khác đã trợn trừng hai mắt. Bọn họ thấy rõ ràng Quan Trấn Hải đã đấm vào người Dương Chấn, thế nhưng chỉ trong chớp mắt anh đã biến mất rồi xuất hiện sau lưng Quan Trấn Hải.

 

“Sao lại như vậy?”

 

Đám người Vương tộc họ Quan lẩm bẩm, vẻ mặt khó tin.

 

Tốc độ của Dương Chấn quá nhanh, nhanh đến mức bọn họ không thể nhìn bằng mắt thường.

 

Thậm chí bọn họ còn nảy ra một suy nghĩ hoang đường, Dương Chấn có năng lực di chuyển tức thời.

 

Thế nhưng trên đời này làm gì có ai có thể di chuyển tức thời?

 

Nếu không phải di chuyển tức thời, làm sao Dương Chấn có thể xuất hiện sau lưng Quan Trấn Hải được?

 

Hai mắt Vũ Ninh cũng co rút lại. Ông ta lại càng chắc chắn, thực lực của Dương Chấn sâu không lường được.

 

Ông ta đã là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ nhưng lại không chịu nổi một đòn của Dương Chấn. Có thể tưởng tượng anh mạnh tới cỡ nào.

 

Ít nhất cũng phải là Vương Cảnh hậu kỳ, thậm chí là đỉnh phong.

 

Nhưng Vũ Ninh lại có cảm giác, rất có thể thực lực của Dương Chấn đã vượt qua cả Vương Cảnh đỉnh phong, tức là bước vào Thần Cảnh.

 

Trong năm Vương tộc của Chiêu Châu không có lấy một cao thủ Thần Cảnh.

 

Nếu đây là sự thật, chẳng phải một mình Dương Chấn cũng có thể tung hoành cả năm Vương tộc sao?

 

Nghĩ tới đây, Vũ Ninh bỗng thấy vô cùng kích động.

 

Xây dựng quan hệ với một cao thủ Thần Cảnh chính là sự trợ giúp lớn nhất của ông ta trong Hoàng tộc họ Vũ.

 

Mặc dù ông ta là người đứng đầu nhánh hai nhưng nếu được cao thủ Thần Cảnh ủng hộ, thậm chí ông ta sẽ có tư cách cạnh tranh vị trí người thừa kế Hoàng vị.

 

Điều này càng khiến ông ta thêm quyết tâm lấy lòng Dương Chấn.

 

“Bịch!”

 

Quan Trấn Hải bỗng nhiên quay người lại, đồng thời dùng hết sức bình sinh tung hai nắm đấm.

 

“Quá yếu!”

 

Một đấm của ông ta lại bị Dương Chấn hời hợt giơ tay đón được.

 

Dương Chấn vẫn bình thản như cũ, không hề di chuyển.

 

“Không!”

 

Quan Trấn Hải trợn trừng mắt, khó tin nói: “Không thể nào! Sao cậu có thể đón được một đòn dùng hết sức của tôi?”

 

Nếu nói đòn đầu tiên của ông ta đã quá khinh địch thì đòn lần này ông ta đã dùng toàn bộ sức lực của mình.

 

Vậy mà nắm đấm của ông ta vẫn bị Dương Chấn chặn lại để như trở bàn tay.

 

Đến cả cao thủ Vương Cảnh trung kỳ cũng chưa chắc có thể đỡ đòn dễ dàng như vậy.

 

“Sự thật bày ra trước mắt, có gì mà không thể?”

 

Dương Chấn lạnh giọng nói: “Thế giới rộng lớn thiếu gì cao thủ? Ông cho rằng tôi không thể đỡ được một đòn dùng hết sức của ông, chỉ có thể chứng tỏ ông ếch ngồi đáy giếng, tự cho mình là người của Vương tộc họ Quan thì có thể vô địch trong những người cùng thế hệ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK