Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1837:

 

Ông ta chưa từng gặp hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong trước mặt bao giờ.

 

Nếu không phải bọn họ tự xác nhận, có lẽ ông †a còn hoài nghi, hai người này liệu có phải là kẻ địch tấn công vào Hoàng tộc họ Đoàn hay chăng, nhưng hiển nhiên không phải.

 

Đối phương nói “Đoàn Hoàng ra lệnh”, vậy có nghĩa, bọn họ là do Đoàn Hoàng phái tới.

 

Đoàn Vô Nhai vốn chính là người thừa kế của Hoàng tộc họ Đoàn, nhưng ông ta lại không biết trong Hoàng tộc họ Đoàn còn có hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong.

 

Điều này chứng tỏ, Đoàn Hoàng không hề tin tưởng ông ta.

 

“Bố tôi bảo các ông áp giải chúng tôi về đúng không?”

 

Đoàn Vô Nhai lạnh nhạt hỏi.

 

“Nhị hoàng tử câu kết với Dương Chấn, đánh chết La Tu và Ngũ hoàng tử, Đoàn Hoàng vô cùng phân nộ, xin Nhị hoàng tử đừng làm khó chúng tôi, tự giác đi cùng chúng tôi về giải thích rõ ràng mọi chuyện cho Đoàn Hoàng đi”.

 

Cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong cầm đầu lạnh lẽo đáp.

 

“Cậu Chấn, xin nhờ cậu đưa Ngữ Yên với Độc Du rời khỏi Hoàng tộc họ Đoàn!”

 

Đoàn Vô Nhai đứng quay lưng lại với bọn Dương Chấn, ánh mắt nhìn chằm chằm hai cao thủ Thân Cảnh kia, nói.

 

Lúc này, hơi thở võ thuật trên người ông ta chợt bùng lên, đáy mắt tràn đầy ý chí chiến đấu.

 

“Tôi không đi!”

 

Độc Du tiến lên một bước, hơi thở võ thuật của cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ cũng bùng nổ trong nháy mắt.

 

“Độc Dul”

 

Đoàn Vô Nhai quát lớn: ‘Đây là mệnh lệnh! Rời khỏi nơi này cùng cậu Chấn ngay!”

 

“Từ năm đó, khi ngài cứu tôi, cái mạng này của tôi chỉ thuộc về ngài, dù bị giết chết ở Hoàng tộc họ Đoàn, tôi cũng tuyệt đối không bỏ lại ngài một mình!”

 

Độc Du bình thản nói: “Trước đây tôi luôn nghe theo ý ngài, nhưng hôm nay, tôi không thể tuân theo mệnh lệnh của ngài, xin Nhị hoàng tử thứ tội!”

 

“Bố, con cũng không đi đâu! Dù có chết, con cũng muốn chết bên cạnh bốt”

 

Đoàn Ngữ Yên kiên định nói, đáy mắt hoàn toàn không có chút sợ hãi nào.

 

Cô ấy cũng tiến lên một bước, đứng sóng vai với Đoàn Vô Nhai.

 

“Tôi bảo các người đi maul”

 

Đoàn Vô Nhai giận dữ hét: ‘Ai làm người đó chịu trách nhiệm, Đoàn Vô Viêm là do tôi giết, La Tu cũng do chính tay tôi giết”.

 

“Nhưng tôi không tin bố tôi sẽ ác độc đến mức muốn giết chính con đẻ của mình!”

 

“Các người mau đi ngay đi!”

 

Hiển nhiên, ông ta cố tình gom hết tội giết Đoàn Vô Viêm và La Tu vào mình, muốn một mình gánh chịu mọi hậu quả.

 

Chỉ có điều, Độc Du và Đoàn Ngữ Yên vẫn không chịu nhúc nhích.

 

Hai người này trước nay luôn nghe lời ông ta, nhưng nay lại nhất quyết không chịu tuân theo.

 

“Nhị hoàng tử, nếu Đoàn Hoàng thực sự muốn tha cho ngài thì đã không phái hai cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đến đưa ngài tới gặp ông ấy”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK