Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1869:

 

Cũng là thiên tài võ thuật đứng đầu của Hoàng tộc họ Vũ – một trong hai Hoàng tộc cổ xưa lớn.

 

“Đoàn Kình Thương, ông muốn chết đến thế à?”

 

Khí thế võ thuật trên người Vũ Vũ Lan lại tăng vọt lần nữa, lúc nhìn Đoàn Hoàng, ánh mắt bà ta đầy sát khí.

 

Đoàn Hoàng cười tự giêu: “Sợ răng lòng bà chỉ có một mình Vô Viêm, tôi đâu là cái thá gì đúng không?”

 

“Tôi vẫn muốn nói câu đó, tôi mong bà có thể từ bỏ mối hận việc Vô Viêm bị giết. Nếu bà muốn trả thù thì cứ trả thù tôi là được, đến đây giết tôi báo thù cho Vô Viêm đi!”

 

Dứt lời, lão ta dang tay ra, nhằm mắt như thể không còn gì tiếc nuối nữa.

 

“Hoàng Chủ!”

 

Người của Hoàng tộc họ Đoàn thấy cảnh tượng như vậy thì đồng loạt hô lên.

 

Đoàn Hoàng mới là linh hồn của Hoàng tộc họ Đoàn, nếu lão ta chết thì thực lực của Hoàng tộc họ Đoàn sẽ giảm đi rất nhiều.

 

Đoàn Vô Nhai đã dẫn Độc Du đi, Đoàn Vô Viêm thì chết rồi. Hoàng tộc họ Đoàn của bây giờ đã yếu đi nhiều.

 

Nếu Đoàn Hoàng bị giết, Hoàng tộc họ Đoàn sẽ tiêu đời.

 

“Có phải ông nghĩ tôi không dám giết ông không?”

 

Khoảnh khắc Vũ Vũ Lan dứt lời, bà ta xuất hiện trước mặt Đoàn Hoàng, đặt tay lên cổ Đoàn Hoàng, ánh mắt đầy sát khí điên cuồng.

 

“Hoàng Chủ!”

 

Người của Hoàng tộc họ Đoàn kêu lên.

 

Bọn họ muốn cứu Đoàn Hoàng nhưng dưới uy lực của Vũ Vũ Lan, thậm chí họ còn không thể đến gần.

 

Cảm nhận được tay Vũ Vũ Lan càng ngày càng mạnh, Đoàn Hoàng vẫn không sợ, cố gắng nói: “Tôi… Tôi mong bà… Hãy quên… Những thù hận đó đi!”

 

“Đoàn Kình Thương! Nếu ông muốn chết thì tôi tác thành cho ông!”

 

Vũ Vũ Lan hét lớn, tay kia ngưng tụ một luông sức mạnh rất lớn, chưởng thẳng về phía ngực của Đoàn Hoàng.

 

Nhưng đúng khoảnh khắc này, Đoàn Hoàng đang nhằm chặt mắt chợt mở mắt. Lúc nhìn Vũ Vũ Lan, ánh mắt lão ta không hề có chút thù hận nào mà chỉ có sự dịu dàng.

 

Trong chớp mắt, Vũ Vũ Lan có cảm giác họ như quay lại mấy chục năm trước, ngày hai mười mới gặp nhau.

 

Lúc đó Đoàn Hoàng cũng nhìn bà ta một cách dịu dàng đến thế.

 

Mắt thấy đòn tấn công của bà ta chuẩn bị đâm vào tim Đoàn Hoàng, bỗng nhiên nó chệch đi một chút.

 

“Am Đòn tấn công của Vũ Vũ Lan ập xuống nhưng đã tránh khỏi phần tim của Đoàn Hoàng.

 

Khi mọi người đang kinh hãi, Đoàn Hoàng phun một ngụm máu, cơ thể bay lên rồi văng ra hơn mười mét.

 

Khoảnh khäc này, khung cảnh yên tĩnh.

 

Khi mọi người lấy lại tinh thần, Vũ Vũ Lan đã biến mất tại chỗ, chỉ nghe có một giọng nói như phát ra từ chín tầng mây, vọng từ trên trời xuống: “Đoàn Kình Thương, ông sẽ phải trả cái giá lớn cho cái chết của con tôi!”

 

Giọng nói đó vừa dứt lời, hơi thở võ thuật kinh khủng kia cũng biến mất.

 

Lúc này cao thủ của Hoàng tộc họ Đoàn mới dám thở mạnh, mồ hôi lạnh làm quần áo họ ướt sũng.

 

“Hoàng Chủ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK