Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2019:

 

Phòng tiệc rộng lớn như thế chợt rơi vào tĩnh lặng, tất cả sợ hãi nhìn về phía Long Dược.

 

Lục Nguyên Thông cũng sợ hãi tột độ, cao thủ vừa mới ra tay kia chính là cao thủ Vương Cảnh trung kỳ, lại bị Long Dược đánh một đòn mất mạng, thật khó có thể hình dung thực lực của Long Dược cao cỡ nào.

 

Ở đây không chỉ có người nhà họ Lục mà còn có những người đứng đầu của nhiều gia tộc quyền thế khác tại Ninh Châu, tất cả đều là người có kiến thức rộng rãi, mặc dù vậy cũng chưa ai từng gặp cao thủ khủng bố bậc này.

 

Long Dược sát khí đằng đằng đảo mắt nhìn khắp chốn, lạnh lẽo hỏi: “Dương Chấn ở đâu?”

 

Giọng nói của ông ta ầm ầm như sấm sét nổ vang bên tai từng người, ai nấy đều sợ hãi phát run.

 

“Dương Chấn?”

 

“Dương Chấn là ai?”

 

“Tôi nghe nói, vị cao thủ giúp nhà họ Lục hình như được gọi là cậu Chấn, chẳng lẽ, Dương Chấn chính là cậu ta?”

 

Nghe Long Dược nói muốn tìm Dương Chấn, mọi người trong phòng tiệc mới bắt đầu thì thào bàn tán.

 

Người nhà họ Lục càng thêm thấp thỏm lo âu, thì ra người này đến tìm Dương Chấn.

 

Ai cũng biết, Dương Chấn chính là ân nhân của nhà họ Lục, không có Dương Chấn, chỉ e nhà họ Lục đã bị nhà họ Lý và nhà họ Trương thâu tóm rồi, nói chi đến chuyện làm bá chủ Ninh Châu?

 

“Dương Chấn đã đi khỏi đây rồi!”

 

Lục Xuyên lấy can đảm bước lên đáp, sau đó vội hỏi thêm: “Thưa ngài, xin hỏi ngài tìm cậu Chấn có chuyện quan trọng gì sao ạ?”

 

Long Dược không thèm để ý tới Lục Xuyên, chỉ hơi nhíu mày nói: ‘Cho các người mười phút, bảo Dương Chấn tự lăn tới đây nhận lấy cái chết, bằng không, tất cả các người, đều chết!”

 

Dứt lời, ông ta ngồi xuống trước một bàn ăn, cầm lên một đôi đũa, thản nhiên ăn ăn uống uống.

 

Tất cả những người ở đây đều căng thẳng ra mặt.

 

Vài vị đứng đầu của gia tộc lớn đưa mắt nhìn nhau, sau đó một ông già đi tới trước mặt Long Dược, thận trọng dè dặt nói: “Đại nhân, tôi chỉ tới đây tham dự tiệc, Dương Chấn mà ngài muốn tìm không có quan hệ gì với tôi, tôi xin về trước ạ’.

 

Nói xong, ông cụ quay người chuẩn bị rời khỏi đây.

 

“Phụt!”

 

Ông cụ kia mới đi được vài bước đã chững người lại, thân thể châm chậm ngã xuống đất.

 

Tất cả đều kêu lên kinh sợ, khi nhìn thấy nửa chiếc đũa lộ ra sau ót ông già kia mới biết được chuyện gì vừa xảy ra.

 

Ngay lập tức, đám người đứng đầu các gia tộc còn đang tính kiếm cớ rời đi đều lộ vẻ sợ hãi, đứng bất động tại chỗ.

 

Chỉ dùng một chiếc đũa đã có thể dễ dàng giết người, loại cao thủ như thế đâu phải người mà bọn họ có thể đối phó nổi.

 

“Ông chủ Lục, ông còn đứng đó làm gì? Mau đi liên lạc với cái tay Dương Chấn kia đi, bảo cậu †a tới đây chịu chết nhanh lên!”

 

“Đúng đúng đúng, mau bảo cái gã khốn kiếp đó tới đây chịu chết đi, chúng ta đều bị cậu ta làm liên lụy rồi đấy!”

 

Thế là, đám người đứng đầu các gia tộc vốn tới đây để chúc mừng lại quay sang rống to với Lục Nguyên Thông.

 

Đối với họ, bọn họ chỉ là những người vô tội, hiện tại lại bị nhà họ Lục làm liên lụy, ngay cả đi cũng không đi được.

 

Nghe mọi người quát tháo ầm ï, Lục Nguyên Thông mới lấy lại tinh thần, nghiến răng nói: “Tất cả im ngay cho tôi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK