Mục lục
Chàng Rể Chiến Thần Dương Chấn full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1398:

 

Dù sao các thế lực địa phương ở Yến Đô không có một cao thủ Vương Cảnh hậu kỳ nào.

 

“Cậu chủ Bạch, bây giờ đã hết giờ làm, sao sếp Tần còn chưa xuống? Hay tôi tới văn phòng cô ấy, mời cô ấy xuống vậy?”

 

Một người thanh niên mặc vest bên cạnh Bạch Tuấn Hào hỏi với vẻ nịnh nọt.

 

“Câm miệng!”

 

Bạch Tuấn Hào tức giận quát, sau đó cong môi cười đầy vẻ tự tin và rạng rỡ: “Chắc sếp Tần quá bận nên quên về thôi. Nếu cô ấy biết tôi ở đây, đã chủ động ra đón từ lâu rồi”.

 

Khóe miệng người thanh niên khẽ giật giật, không dám nói gì nữa.

 

Từng giây từng phút trôi qua nhưng mãi vẫn không thấy Tần Nhã xuất hiện, Bạch Tuấn Hào mất kiên nhẫn, khẽ nhíu mày: “Rốt cuộc người phụ nữ này đang giở trò quỷ gì vậy? Sao cô ta còn chưa ra?”

 

“Cô… tới đây cho tôi!”

 

Bạch Tuấn Hào ngoắc tay gọi một cô gái trẻ. Anh ta biết cô gái này là thư ký của Tần Nhã.

 

“Cô gọi sếp Tần của các cô xuống đây cho tôi, cứ nói tôi có chuyện quan trọng cần tìm cô ấy”.

 

Bạch Tuấn Hào nói.

 

Thư ký khẽ nhíu mày. Cho dù cô ta sợ Bạch Tuấn Hào nhưng vẫn từ chối: “Xin lỗi, sếp Tần của chúng tôi đang bận nên không có thời gian gặp anh, mong anh hãy về đi!”

 

“Bốp!”

 

Bạch Tuấn Hào tát thẳng vào mặt thư ký: “Tôi bảo cô làm thế nào thì cô cứ việc làm theo, nói nhảm như vậy làm gì? Cô đi gọi Tần Nhã xuống đây cho tôi, nếu không tôi sẽ cho người lột sạch quần áo của cô”.

 

Thư ký run rẩy, chỗ bị tát trên mặt nóng rát, uất ức rưng rưng nước mắt.

 

Cô ta không dám trêu chọc Tần Nhã, cũng không dám đắc tội Bạch Tuấn Hào.

 

“Nhìn cái gì mà nhìn? Cô còn không đi gọi sếp Tần của các cô xuống à?”

 

Bạch Tuấn Hào phẫn nộ quát.

 

Lúc này, thư ký mới vội xoay người rời đi. Sau khi đến cửa văn phòng của Tần Nhã, cô ta dè dặt gõ cửa và bước vào.

 

“Sếp Tần, Bạch Tuấn Hào cứ nhất quyết yêu cầu chị xuống. Nếu chị không xuống, anh ta sẽ lột sạch quần áo của tôi. Chị xem, hay là chị xuống đuổi anh ta đi?”

 

Thư ký nơm nớp lo sợ nói.

 

Tần Nhã vừa muốn nổi giận thì nhìn thấy dấu tay in rõ trên mặt thư ký, cô càng phẫn nộ hơn: “Anh ta đánh cô à?”

 

Thư ký khẽ gật đầu: “Tôi đã báo cảnh sát nhưng đến bây giờ vẫn chưa thấy có ai tới. Tôi nghĩ, chắc không có người tới đâu”.

 

Tần Nhã giận tới run người, đứng phắt dậy và đi ra ngoài.

 

Chẳng bao lâu, Tần Nhã đã đi tới đại sảnh tầng một.

 

Cô chỉ thấy trong đại sảnh đều là bóng bay và hoa hồng. Ở giữa đại sảnh tầng một còn có một hình trái tim lớn bằng cánh hoa hồng.

 

Bạch Tuấn Hào đang đứng ở giữa những cánh hoa hồng, trong tay còn cầm một bó hoa hồng lớn, xung quanh anh ta là những ngọn nến đang cháy.

 

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tần Nhã dứt khoát xoay người đi vào phòng vệ sinh. Trong lúc thư ký đang nghi ngờ thì thấy cô xách một thùng nước đi ra.

 

“Sếp Tần, chị để tôi cầm cho!”

 

Thư ký không biết Tần Nhã muốn làm gì nhưng vẫn vội vàng bước tới, định nhận lấy thùng nước trong tay cô.

 

“Không cần!”

 

Tần Nhã vừa dứt lời lại đi về phía Bạch Tuấn Hào.

 

“Sếp Tần tới rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK