Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1101: Đều là mưu kế

Oanh...

Từng luồng linh khí phóng lên tận trời.

Bốn phía dãy núi bị san thành bình địa trong nháy mắt.

Huyền Ngạn bảo chủ cùng tứ đại cường giả cảnh giới Vạn Nguyên giờ phút này đều phải lui lại.

Trong lúc khói bụi tràn ngập, một thân ảnh lúc này cao ngạo ngẩng đầu.

"Phi phi phi..."

Thân thể to lớn lúc này rũ hết bùn đất trên người, nhịn không được mà mắng rằng: "Ta biết ngay chuyện xui xẻo như vậy sẽ đẩy cho ông đây làm mà".

Nghe vậy, đám người Huyền Ngạn bảo chủ đều thay đổi sắc mặt.

Cửu Anh!

Là súc sinh kia!

Huyền Ngạn bảo chủ lập tức quát lên: "Lui lại!"

Vừa dứt lời, mọi người lập tức lui lại.

Mà giờ phút này, trước sơn môn có từng bóng người đi ra.

Người đứng đầu mặc đồ trắng, dáng người cao ráo, cũng không quá khôi ngô tuấn tú nhưng lại cho người ta một loại cảm giác cực kì lạnh nhạt.

Trên vầng trán tuấn tú mang theo một tia thanh tú, phóng khoáng, ngông nghênh.

Chính là Tần Ninh.

Bàn tay nhẹ nhàng lướt qua sợi tóc trên trán, Tần Ninh nhìn ra ngoài cửa lớn.

“Để các vị đợi lâu, thật sự là có lỗi".

Lời nói cùng nụ cười lạnh nhạt khiến người ta cảm thấy rét run trong lòng.

Tần Ninh xuất hiện!

Nhóm người Huyền Ngạn bảo chủ nhìn thấy Tần Ninh thì sát cơ trong mắt lộ ra.

Chính là Tần Ninh khiến cho kế hoạch của bọn họ gặp trắc trở nhiều nhất.

Mà bởi vậy mới khiến cho bọn họ tổn thất nặng nề.

Thậm chí còn chưa kịp cẩn thận dò xét núi Thanh Nguyệt.

"Thiên Đế các có thủ đoạn thông thiên thật, núi Thanh Nguyệt này sớm đã bị các ngươi tìm kiếm sạch sẽ, lần này còn lấy ra làm ngụy trang để lôi kéo người của Tây Ninh Các đến, tâm tư kín đáo, kế hoạch chu toàn lắm".

Tần Ninh giờ phút này nói xong, nhìn về phía trước.

Ở trên đỉnh hai pho tượng cách nơi đó trăm thước có hơn mười người mặc trường bào màu bạch kim, hoặc là đứng thẳng hoặc là ngồi ngay ngắn, hoặc là dựa vào, thần thái cực kỳ thoải mái.

Người đứng đầu có vẻ mặt hòa ái.

Lạnh nhạt nói: "Thanh Ninh Các lúc nào xuất hiện một nhân vật khiến người ta phải kinh ngạc như ngươi vậy, Tần Ninh".

"Tuy nói núi Thanh Nguyệt này vốn đã bị Thiên Đế các đào rỗng, thế nhưng không ngờ rằng ngươi vẫn có thể phát hiện ra những thứ mà Thiên Đế các phát hiện không ra, ngươi khiến ta thấy tò mò quá đấy, Tần Ninh!"

Lời này vừa nói ra, mọi người đều cảm giác được bốn phía có một luồng khí tức lạnh lẽo đang chầm chậm lên cao.

Khiến người ta cảm thấy như rơi vào hầm băng.

Cảnh giới Quy Nhất!

Người đàn ông kia nhìn có vẻ hơn ba mươi tuổi, mang theo một chút ổn trọng, lại là một vị cảnh giới Quy Nhất cái thế hào hùng.

Hơn nữa tu vi còn mạnh hơn Nhật Nguyệt Tùng nhiều.

"Hơn mười vị Thiên hộ pháp của Thiên Đế các, huy động nhiều như thế chỉ vì mỗi Tần Ninh ta thôi sao?"

Lời này vừa nói, ra người đàn ông đứng đầu mặt không đổi sắc.

Hắn ta đứng từ trên cao nhìn xuống Tần Ninh, từ từ nói: "Tại hạ Thiên Trường Nguyệt, con trai của phó các chủ Thiên Đế các - Thiên Hằng Nhất".

"Tần Ninh, hôm nay vốn không phải vì ngươi mà là vì Dương Phong Vân".

"Ai biết vị các chủ Tây Ninh Các này lại không đến, thật khiến ta thất vọng".

"Nhưng vừa hay lại đụng phải một chuyện càng thú vị hơn".

"Ngươi khiến cho ta hứng thú hơn Dương Phong Vân rồi đấy".

Thiên Trường Nguyệt giờ phút này thản nhiên nói.

Mà nghe được người này tự giới thiệu, Tần Ninh khẽ nhíu mày.

Thiên Trường Nguyệt!

Con trai của Thiên Hằng Nhất?

Đây có lẽ chính là ý trời.

Thế sự đều có nhân quả mà.

"Lúc trước hẳn là ngươi theo phụ thân ngươi là Thiên Hằng Nhất đi vào núi Thanh Nguyệt, tiêu diệt Thanh Phong Thiên Nhân cùng Nguyệt Diệp Thiên Nhân vì không nguyện ý gia nhập Thiên Đế các các ngươi à?"

"Không sai".

Thiên Trường Nguyệt thoải mái thừa nhận.

Điểm này cũng không có gì xấu hổ để mà chối.

Việc đã đến nước này, tất cả đều là người thông minh, không cần vòng vo.

Thiên Trường Nguyệt lần này đúng là có chút tiếc nuối.

Các chủ Tây Ninh Các Dương Phong Vân, cảnh giới Quy Nhất tứ mạch cái thế hào hùng, thuộc dạng thanh danh hiển hách trên toàn bộ đại lục Thương Lan.

Hắn ta đã sớm muốn giao thủ với Dương Phong Vân.

Ngày hôm nay hết thảy cũng đều là bày ra cho Dương Phong Vân.

Để lộ ra tin tức về Thiên Nhân đạo tràng chính là vì kéo người của Tây Ninh Các tới.

Núi Thanh Nguyệt sớm đã bị diệt.

Chỉ có điều Thiên Đế các làm việc cực kỳ bí ẩn, không ai biết được.

Mà cha hắn ta cũng bày ra kế này.

Thiên Nhân đạo tràng ở dãy núi Nguyệt Lan, gần địa phận của Tây Ninh Các.

Dương Phong Vân chính là cường giả Quy Nhất tứ mạch, một khi tin tức Thiên Nhân đạo tràng xuất thế bị lộ ra, Dương Phong Vân không thể không có hứng thú với Thiên Nhân đạo tràng.

Mà Thanh Ninh Các cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện của Tây Ninh Các.

Cho nên một khi tin tức truyền ra, Tây Ninh Các nhất định cho người tới.

Dương Phong Vân tuyệt đối đích thân tới!

Mà đến lúc đó, sáu đại thế lực liên thủ, tăng thêm Thiên Trường Nguyệt hắn ta xuất thủ, Dương Phong Vân hẳn phải chết không nghi ngờ.

Giết Dương Phong Vân chỉ là bắt đầu.

Dương Phong Vân chết, Tây Ninh Các không khác gì đại thương nguyên khí, Vân Vương kia cũng sẽ phải chịu một đả kích lớn.

Y hệt năm đó các chủ Dương Tử Hiên của Bắc Ninh Các bị người của Thiên Đế các bọn họ xuất thủ, đánh cho từ cảnh giới Thiên Nhân rơi xuống cảnh giới Vạn Nguyên.

Nhổ Tây Ninh Các, sau đó sẽ đến Nam Ninh Các với Dương Tử Nghiệp và Đông Ninh Các với Dương Phong Thiên.

Từng bước một nhổ nanh vuốt của tứ đại phân các.

Thanh Ninh Các sẽ xuất hiện một vấn đề lớn.

Năm đó Dương Tử Hiên bị thương, thực lực càng ngày càng tệ đi, kế hoạch vô cùng thành công.

Ngày hôm nay kế hoạch lại bị hiện Tần Ninh đột ngột xuất hiện mà làm cho xáo trộn.

Chỉ là hiện tại xem ra kế hoạch mặc dù bị đánh loạn.

Nhưng cũng không có gì to tát.

Hắn ta còn ở nơi này, Tần Ninh còn ở nơi này.

Đám người này vẫn muốn chết như cũ!

Giờ khắc này, sáu đại thế lực lẳng lặng chờ đợi.

Cho dù là Huyền Ngạn bảo chủ cảnh giới Quy Nhất nhị mạch giờ phút này cũng không có phần lên tiếng.

Thiên Trường Nguyệt dẫn theo mười mấy người lúc này chặn lại lối đi phía trước Tần Ninh.

Bọn họ chỉ cần yên lặng chờ đợi là được rồi.

Chờ nhóm Thiên Trường Nguyệt xuất thủ, hoàn toàn giết chết Tần Ninh và đồng bọn.

Giờ khắc này, mọi người đều im lặng không nói.

Tất thảy mọi chuyện đều liên quan đến nhau, Tần Ninh cũng đã hiểu ra.

Dương Tử Hiên bị thương cảnh, giới tụt xuống.

Dương Thanh Vân bị người kích cho bị thương, xúc động căn cơ.

Cùng với hiện nay - một cái mồi nhử to lớn là núi Thanh Nguyệt, chỉ vì đối phó Tây Ninh Các.

Chỉ có điều lần này Dương Phong Vân vì có việc nên chậm trễ không đến.

Nếu không khó thoát khỏi cửa này.

Không khó coi ra Thiên Đế các đã có sự chuẩn bị.

Mà đã bắt đầu động thủ.

"Thiên hộ pháp là cảnh giới Quy Nhất, cái thế hào hùng".

"Quy Nhất cửu mạch cũng chia mạnh yếu, Thiên hộ pháp cũng có thấp có cao!"

"Mà cảnh giới Thiên Nhân ở trong Thiên Đế các các ngươi là có thể đảm nhận chức vị phó các chủ”.

"Hôm nay không có phó các chủ cảnh giới Thiên Nhân đến sao?"

Tần Ninh nhìn về phía trước, nhịn không được mở miệng nói.

Nghe đến lời này, sắc mặt Nhật Nguyệt Tùng phát lạnh, sải bước ra, lạnh lùng nói: "Có đại nhân Thiên Trường Nguyệt ở đây hôm nay, Tần Ninh ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ".

"Đừng mơ tưởng rằng Thanh Ninh Các có thể phái người tới cứu ngươi!"

"Hiện tại Thanh Ninh Các chỉ sợ đã là tự thân khó bảo toàn rồi!"

Nhật Nguyệt Tùng nhìn Tần Ninh với ánh mắt tràn đầy hỏa khí.

Bởi vì Tần Ninh mà Nhật Nguyệt Hành bỏ mình.

Yêu nghiệt tuyệt thế linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong, mở tám đường Âm Khư.

Nhật Nguyệt Hành tương lai nhất định có thể trở thành Thiên hộ pháp thậm chí là phó các chủ của Thiên Đế các.

Nhưng lại bởi vì Tần Ninh mà bỏ mình.

Bất kể như thế nào, Tần Ninh nhất định phải trả giá đắt.

Ngày hôm nay sẽ là ngày chết của Tần Ninh.
Chương 1102: Làm thịt bọn cá nhỏ trước

Nhìn ánh mắt chứa đầy sát khí của Nhật Nguyệt Tùng, Tần Ninh lười quan tâm.

Ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm vào Thiên Trường Nguyệt, Tần Ninh nghiêm túc nói: "Hỏi ngươi một lần, các chủ Thiên Đế các là ai?"

Vừa nói xong, Tần Ninh liền mỉm cười tự giễu.

Sau đó thì cười nói: "Nói thế này đi, đại bản doanh của Thiên Đế các ở đâu?"

"Các ngươi có nanh vuốt khắp nơi, nào là Yểm Nhật tông cùng với các thế gia cổ ở Cửu U đại lục rồi nào là Thủy Yên hay Nhật Nguyệt Thiên, khắp nơi đều có sự ngụy trang của các ngươi".

"Nhưng lại không biết đại bản doanh ở đâu khiến ta rất ngạc nhiên".

Nghe đến lời này, Thiên Trường Nguyệt đứng chắp tay, lạnh nhạt nói: "Ngươi biết thì làm gì được?”

"Chẳng lẽ còn có thể giết đến tổng bộ của Thiên Đế các chúng ta à?"

"Ta đúng là có dự định này!"

Tần Ninh khẽ mỉm cười nói: "Ta đúng là có ý muốn mạnh mẽ xông tới tổng bộ của Thiên Đế các một phen".

"Vậy ngươi chỉ sợ còn chưa tới cửa lớn là đã biến thành thi thể rồi".

"Vậy cũng chưa chắc!"

Hai người đối chọi gay gắt.

Giờ này khắc này, trên trán Tần Ninh chứa đựng sự lạnh nhạt.

Thiên Trường Nguyệt!

Con trai của Thiên Hằng Nhất.

"Thanh Phong, Nguyệt Diệp, chúng ta đã từng quen biết, giờ ta sẽ giết con của hung thủ coi như là giải tỏa cho hai người!"

Tần Ninh lúc này lẩm bẩm.

"Thực tế, nếu các ngươi Thiên Đế các chỉ là muốn xưng bá đại lục Vạn Thiên thì ta cũng chẳng quan tâm làm gì".

"Nhưng là hết lần này tới lần khác lại đi trêu chọc đến ta".

"Đại lục Vạn Thiên này xuất hiện Ma tộc, thực ra cũng chẳng liên quan gì tới ta".

"Dù sao đây cũng chỉ là một kiếp nạn của đại lục Vạn Thiên mà võ giả của nơi này phải tự mình cứu mình!"

"Nhưng mà".

Tần Ninh nói đến đây, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Từng bước đi ra, đạp trên người Cửu Anh, đi tới đầu của Cửu Anh.

Đứng chắp tay ở trên đầu Cửu Anh, nhìn về phía trước, Tần Ninh yên lặng nói: "Nhưng các ngươi giết huynh ấy, giết người mà ta nhất định phải quay về để phục sinh!"

"Mà điểm này ta không thể tha thứ!"

"Ma tộc dưới lòng đất muốn huỷ diệt đại lục Vạn Thiên là không thể tha thứ!"

"Các ngươi tiêu diệt đi một tia tưởng niệm trong lòng ta lại càng là không thể tha thứ".

Rầm rầm rầm...

Trong lúc nhất thời, thân thể Cửu Anh bỗng vụt cao trăm trượng.

Thân hình cao lớn như một toà núi nhỏ.

Chín cái đầu chập chờn mang theo khí tức làm người ta hoảng sợ.

Giờ khắc này Cửu Anh thể hiện ra dáng vẻ chân chính và sự tàn nhẫn của hung thú.

Mà thấy cảnh này, Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy lo lắng không thôi.

Tần Ninh phất tay nói: "Thiên Đế các để ta tới đối phó, tính trước một món nợ với bọn chúng”.

"Còn mọi người".

Tần Ninh nhìn về phía nhóm Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương, Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy, thản nhiên nói: "Sáu đại tông môn, một người cũng không thể chạy!"

"Đã rõ!"

Thạch Cảm Đương lúc này nhếch miệng nhe răng cười, hai mắt hiện lên chiến ý đỏ đậm.

Sư tôn lên tiếng rồi thì có gì mà không dám làm.

Giết là được!

Hắn ta hiện tại tốt xấu gì cũng là cảnh giới Vạn Nguyên Thiên Nguyên.

Mà ở trong giao chiến lại có thể đột phá kỳ ngộ.

Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch lúc này cũng dấy lên một hồi chiến ý.

Không có cách nào!

Ở bên cạnh Tần Ninh thì không thể không có chiến ý.

Cạnh Tần Ninh nào có ai tầm thường?

Bọn họ cũng chỉ có thể làm cho mình trở nên không tầm thường mới được.

Mà cùng lúc này, Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy chỉ biết cười khổ.

Tây các chủ còn phân phó bọn họ phải bảo vệ Tần Ninh thật tốt.

Bọn họ dù có chết thì Tần Ninh cũng không thể xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.

Nhưng bây giờ là ai bảo vệ ai chứ...

Hai anh em Dương Phong Hoa cùng Dương Vũ Huyên lúc này cũng là chiến ý thiêu đốt.

Quá kích thích!

Tần Ninh lại muốn chiến đấu với hơn mười vị cảnh giới Quy Nhất cái thế hào hùng.

Chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy là không thể tưởng tượng được.

Nhưng bây giờ Tần Ninh đang làm!

Trong chớp nhoáng này, không khí trong dãy núi có vẻ kiềm nén không gì sánh được.

Thiên Trường Nguyệt lúc này đứng yên bất động.

Thiên Trường Nguyệt cười nhạt, nhìn phía dưới, bình tĩnh nói: "Huyền Ngạn bảo chủ, ta nghĩ cha ta cùng cha ngươi đã bắt đầu chuẩn bị động thủ rồi đấy".

"Chúng ta bên này cũng không thể gặp chuyện ngoài ý muốn được, còn cần hội hợp với bọn họ nữa".

"Thanh Ninh các hôm nay tất vong, hy vọng ngươi... không để xảy ra vấn đề".

Huyền Ngạn bảo chủ nghe đến lời này thì gật đầu.

Đại loạn bắt đầu!

Sáu đại tông môn đã quyết định liền không thể toàn thân trở ra.

Đã như vậy, trận chiến ngày hôm nay khó mà tránh khỏi.

Mà đây cũng là mở màn cho một trận chiến.

Thanh Ninh các hùng bá đại lục Thương Lan đã rất lâu.

Hiện tại nên là lúc sao đổi ngôi.

"Giết!"

Cơ hồ là trong nháy mắt, Huyền Ngạn bảo chủ sát khí xông thiên.

Cốc Tân Nguyệt lúc này hừ một tiếng bước ra, khí tức không kém gì Huyền Ngạn bảo chủ nở rộ.

"Cái gì?"

Giờ khắc này, nhìn thấy khí tức mà Cốc Tân Nguyệt tỏa ra, tất cả đều sửng sốt.

Cốc Tân Nguyệt... Quy Nhất nhất mạch!

Đùa à?

Bọn họ mới chỉ rời núi Thanh Nguyệt được một tháng.

Khi đó Cốc Tân Nguyệt mới ở linh cảnh Hóa Âm mà thôi.

Một tháng mà nhanh chóng đạt đến cảnh giới Quy Nhất nhất mạch?

Coi như là bịa đặt cũng không ai dám nói phét như thế.

Chỉ là lúc này Cốc Tân Nguyệt đã xông ra, Huyền Ngạn bảo chủ không có thời gian suy nghĩ những chuyện này.

Thạch Cảm Đương lúc này cũng là nhếch miệng cười khà khà.

"Hiên Viên Hành, chúng ta tiếp tục!"

Thạch Cảm Đương nhếch miệng cười một tiếng, miệng đầy răng trắng vào thời khắc này khiến cho Hiên Viên Hành cảm giác có chút khủng bố.

Tà ma!

Hiên Viên Hành ổn định lại tâm trạng.

"Ta là cảnh giới Vạn Nguyên, cấp bậc Thiên Nguyên còn hắn ta chỉ là Nhân Nguyên, ta không việc gì phải sợ hắn ta!"

Hiên Viên Hành nói xong, đằng đằng sát khí.

Mà cùng lúc Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy cũng dẫn theo hơn mấy chục người còn sót lại tấn công võ giả của sáu đại tông môn.

Lần này, hai người đều dẫn theo tâm phúc, không sợ chết.

Trong lúc nhất thời, song phương một lần nữa đại chiến.

Cùng lúc đó, Tần Ninh đứng ngạo nghễ trên không.

Cửu Anh chạy như bay, chín cái đầu nhìn về phía trước, liên tục phun cầu lửa.

"Ặc.... Thì... thật sự cứ đánh như vậy sao?"

Cửu Anh nhìn về phía đối diện, nơi có mười mấy bóng người đang đứng trên đỉnh hai pho tượng nguy nga.

Yếu nhất cũng là Quy Nhất nhất mạch.

Mạnh nhất là người cầm đầu, cảnh giới Quy Nhất ngũ mạch!

Nếu đánh tới, đừng nói nó có chín cái đầu, dù là chín mươi cái đầu thì e là cũng sẽ bị chặt thành canh bã đậu.

"Ngươi sợ?"

Tần Ninh cười nhạt nói.

"Ông đây là hậu duệ hung thú thượng cổ, sao có thể sợ cơ chứ?", Cửu Anh miệng cọp gan thỏ đáp.

"Sợ thì nói sợ, cũng không nhục mặt".

Tần Ninh cười nói: "Ngươi sợ ta cũng không sợ".

"Lại nữa, chỉ là mười mấy tên cảnh giới Quy Nhất mà thôi, muốn câu được cá lớn thì phải làm thịt bọn cá nhỏ trước đã".

Làm thịt đám cá nhỏ?

Hơn mười cường giả cảnh giới Quy Nhất xuất hiện, đều là những người giậm chân một cái là có thể tiêu diệt một phương trong đại lục Vạn.

Đây vẫn chỉ là cá nhỏ?

Đùa gì thế!

Cửu Anh tự nhận chính mình thân là hậu duệ của hung thú thượng cổ, trong cơ thể chảy dòng máu của hung thú thượng cổ, trước giờ hung tàn tột cùng, không sợ trời không sợ đất.

Nhưng lần này thật có chút kinh sợ.

Thế nhưng Tần Ninh... thật sự không sợ đấy!
Chương 1103: Uy của Bản Nguyên

Tần Ninh đứng vững trên đầu của Cửu Anh, cười nói: "Ngươi bây giờ tốt xấu gì cũng đang có thực lực ở cảnh giới Quy Nhất nhất mạch".

"Những người đó không làm khó được ngươi".

"Ặc... Ha ha".

Cửu Anh giờ phút này trong lòng im lặng.

Ngươi là lão đại, ngươi nói cái gì chính là cái đó, dù sao ngươi chết ta cũng phải chết.

"Không tin ta sao?"

Tần Ninh cười nói: "Cửu Anh, nhớ kỹ, đây... sẽ là lúc bắt đầu cho một cuộc đời huy hoàng của ngươi".

Nói xong, Tần Ninh vung hai tay ra.

"Ngươi mà sợ, ta sẽ cho ngươi lực lượng để ngươi... làm thịt tất cả bọn chúng".

Trong nháy mắt, sức mạnh toàn thân Tần Ninh được hội tụ.

Một luồng thiên uy huy hoàng lúc này ầm ầm giáng lâm.

Mặt đất ngưng tụ từng luồng ánh sáng

Sau một khắc, tất cả mọi người đều cảm giác được.

Mặt đất dưới chân lúc này phảng phất như đang thay đổi.

Thiên Trường Nguyệt cau mày lại.

Đây cũng là hắn lần thứ nhất đổi sắc mặt.

Giờ này khắc này, Tần Ninh đem lại cho hắn một loại khí tức khác.

Một luồng sức mạnh hùng hồn của đại địa phảng phất đều đang tụ tập lên người Tần Ninh rồi lại truyền đến thân thể của Cửu Anh trong nháy mắt.

"Đây là... Bản Nguyên đại lục".

Sắc mặt của Thiên Trường Nguyệt giờ phút này phát lạnh, thanh âm mang theo một tia giận dữ.

"Bản Nguyên đại lục của Cửu U đại lục".

Thiên Trường Nguyệt biết sự tồn tại của Bản Nguyên đại lục.

Đại lục Vạn Thiên là từng khối chồng chất lên nhau, cũng không phải tất cả đại lục đều có Bản Nguyên đại lục.

Mà nếu Ma tộc dưới lòng đất muốn thông qua thông đạo dưới lòng đất để đi lên trên thì nhất định phải có được Bản Nguyên đại lục.

Đồng thời, chiến sĩ Ma tộc có thực lực càng mạnh, chỗ dựa vào Bản Nguyên đại lục cũng nhất định phải càng mạnh.

Nếu không sẽ phải chịu sự bác bỏ của trời đất, cho dù có lên trên thì cũng chỉ có một con đường chết, không cách nào sống sót.

Đây cũng là lí do vì sao Ma tộc dưới lòng đất sau bao nhiêu năm như vậy đều không thể đặt chân lên mặt đất.

Ngay tại mấy năm trước, ngũ đại Ma tộc nô lệ thuộc một chi của Luyện Ngục Ma bị tiêu diệt hoàn toàn ở Cửu U đại lục khiến cho Luyện Ngục Ma cực kỳ bất mãn với Thiên Đế các.

Mà hết thảy này đều có mối quan hệ chặt chẽ với người tên Tần Ninh ở trước mắt.

Chỉ là Thiên Trường Nguyệt cũng không ngờ rằng Tần Ninh lúc đó lại thu phục Bản Nguyên đại lục.

Một Bản Nguyên đại lục ẩn chứa khí Bản Nguyên sẽ mạnh mẽ cỡ nào chứ?

Tần Ninh khi đó mới cảnh giới gì? Cảnh giới Tam Vị?

Làm sao có thể thu phục?

Mà bây giờ Tần Ninh không những đã thu phục mà còn vận dụng hoàn toàn.

Mọi chuyện đều có vẻ như không thể tưởng tượng nổi.

Tuy nói Cửu U đại lục chỉ có thể được coi là đại lục cấp thấp, Bản Nguyên đại lục sinh ra cũng chỉ có thể nói là Bản Nguyên đại lục cấp thấp.

Nhưng dù là cấp thấp thì cũng là có được khí Bản Nguyên do Cửu U đại lục tạo ra.

Có thể nói, võ giả trên Cửu U đại lục càng mạnh thì sẽ phản lại cho Tần Ninh sức mạnh càng to lớn.

Mà thực lực Tần Ninh càng mạnh thì cũng sẽ phản hồi lại cho Cửu U đại lục sức mạnh càng lớn.

Phản hồi lẫn nhau.

Đây là ước mơ mà bao nhiêu người tha thiết.

Thiên Trường Nguyệt từng nghe cha mình đề cập qua.

Một Bản Nguyên đại lục rất khó thu phục.

Những Bản Nguyên đại lục kia đều có ngạo khí thuộc về mình, thứ bọn chúng công nhận là thiên địa chứ không phải vạn tộc.

Nếu lợi dụng thực lực mạnh mẽ để trấn áp đám bổn nguyên thì chúng cũng sẽ không khuất phục, thà là tan đi trong trời đất còn hơn là chịu người nô lệ.

Lấy cha hắn ta ở cảnh giới Thiên Nhân mạnh mẽ mà còn nói như vậy.

Tần Ninh lại thu phục một Bản Nguyên đại lục.

Cái tên này...

Thiên Trường Nguyệt nhìn Tần Ninh, lạnh lùng nói: "Không ngờ là ngươi có thể thu phục Bản Nguyên đại lục của Cửu U đại lục đấy, mặc dù chỉ là Bản Nguyên đại lục cấp thấp nhưng cũng có vẻ có chút tài năng đấy".

"Thu phục?"

Tần Ninh cười nhạo nói: "Ngu dốt, đây gọi là dung hợp".

"Ta là Cửu U, Cửu U là ta".

Tần Ninh xoa đầu Cửu Anh bên dưới, cười tủm tỉm nói: "Lần này còn sợ nữa không?"

Đôi mắt của Cửu Anh giờ phút này tản ra sức mạnh vô cùng nồng đậm, cười khà khà nói: "Nên sợ là bọn chúng đấy".

Trong chớp nhoáng này, thân thể hai người lưu động từng luồng sức mạnh.

Từng tầng ánh sáng lúc này lưu chuyển lẫn nhau.

Sức mạnh từ đại địa chảy vào trong cơ thể Tần Ninh, lực lượng không ngừng phóng thích đến cơ thể Cửu Anh.

Mà thân thể Cửu Anh lúc này cũng xuất hiện một tia biến đổi.

Đường vảy đỏ sậm toàn thân lúc này nổi bật ra một tia máu, nhìn cực kỳ tiên diễm.

Trên chín cái đầu xuất hiện từng lớp vảy như là khôi giáp, bảo vệ đầu nó chặt chẽ.

Một đôi vuốt sắc lúc này cũng sinh ra móng vuốt sắc bén như là bảo khí.

Phần đuôi to lớn lúc này xuất hiện một ánh hào quang màu đỏ rất kinh người.

Trong chớp nhoáng này, Cửu Anh phảng phất như vừa tiến hóa, khí thế kinh người.

Thiên Trường Nguyệt mang sắc mặt nghiêm trọng.

Hắn ta không ngờ rằng Tần Ninh không chỉ nắm trong tay Cửu U Bản Nguyên đại lục mà lại càng vận dụng thuần thục như thế.

Mà lại còn có thể đem một phần sức mạnh chuyển đến cơ thể của Cửu Anh.

Khí tức cảnh giới Quy Nhất của Cửu Anh lúc này tăng vọt.

Trong lúc mơ hồ cho người ta một loại khí tức nguy hiểm đến cực hạn.

"Mọi người cẩn thận".

Thiên Trường Nguyệt giờ phút này mở miệng.

Trên thực tế, không cần hắn ta nói thì mọi người đã trở nên cẩn thận ngoài ý muốn.

Sự thay đổi của Cửu Anh khiến ai cũng có thể cảm giác được.

Cùng lúc đó, ở phía dưới.

Doãn Tinh Vũ, Xương Huy, Dương Phong Hoa, Dương Vũ Huyên và những người khác đều trợn mắt há mồm.

Đây là tình huống gì?

Tần Ninh cùng Cửu Anh kết hợp lại tạo ra một khí tức cuồng bạo đến cực hạn.

Như là sức mạnh áp chế của các chủ Tây Ninh các Dương Phong Vân vậy.

Không, càng mạnh hơn Tây các chủ.

Về phần Cốc Tân Nguyệt, Giang Bạch cùng Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư thì giờ phút này đều không nhiều lời.

Bọn họ đã quá quen thuộc, quen với việc ngạc nhiên về những sự bất khả thi mà Tần Ninh thi triển ra.

Quen thuộc cỡ này cũng là vì không làm khác được.

Dù sao đi theo Tần Ninh thì phải có một trái tim mạnh mẽ mới được.

Nếu không, còn chưa bị địch nhân hù chết thì có khi cũng sẽ bị Tần Ninh hù chết.

"Doãn Phưởng".

"Tống Phu Triết".

"Nhật Nguyệt Tùng".

Thiên Trường Nguyệt giờ phút này mở miệng, bình tĩnh nói: "Ta chủ công, ba người các ngươi dẫn theo mười bảy người cuốn lấy mấy cái đầu khác của con súc sinh này".

"Vâng".

"Ngươi mắng ai là súc sinh?"

Cửu Anh giờ phút này nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể trăm trượng lúc này tăng vọt trọn vẹn đến ba trăm trượng, giận dữ hét: "Ông đây không phải súc sinh, cái đồ súc sinh nhà ngươi".

Rống...

Một tiếng rống to rõ vang lên.

Tiếng nổ liên tiếp vang lên từng đợt.

Mặt đất nhấp nhô, đá vụn tung bay.

Cửu Anh nổi giận, đất rung núi chuyển.

Xung quanh dãy núi trong khoảnh khắc sụp đổ, đến cả cửa cung núi Thanh Nguyệt cũng phải vỡ vụn ầm ầm.

Hơn mười dặm xung quanh bị san thành bình địa.

Chỉ có hai pho tượng cô độc lại cao ngạo đứng vững ở nơi đó, phảng phất vĩnh viễn đứng lặng ở chỗ này như chờ đợi cái gì.

Phía dưới, võ giả của các các đại tông môn không thể không tránh đi ra xa.

Giao chiến giữa cảnh giới Quy Nhất không phải là trận chiến mà bọn họ có thể tham dự.

Tiếp tục tới gần đám người kia, bọn họ nói không ngừng còn không biết mình chết như thế nào.
Chương 1104:Linh cảnh Tụ Dương

Giờ khắc này, Thiên Trường Nguyệt cũng mang sắc mặt khó coi.

Tần Ninh bản thân chỉ là linh cảnh Hóa Âm đỉnh phong.

Thế nhưng con súc sinh ở dưới lại rất là khó chơi.

Nhất là sau khi Tần Ninh vận dụng sức mạnh Bản Nguyên thì con súc sinh này càng thêm phách lối, cuồng vọng không thôi.

Cho dù hắn ta có thực lực Quy Nhất ngũ mạch thì lúc này cũng cảm giác được rất khó giải quyết.

"Giết!"

Giờ phút này, Thiên Trường Nguyệt hừ lạnh một tiếng, sải bước ra, khí tức toàn thân ngưng tụ đến cực hạn.

Lực lượng từng tầng khuếch tán ra.

Năm luồng khí thế mênh mông trong cơ thể Thiên Trường Nguyệt lưu chuyển, giống như là từ không trung dẫn xuống năm dải lụa, khiến cho người ta khó có thể tin.

Đây chính là sự mạnh mẽ của cảnh giới Quy Nhất.

Cảnh giới Quy Nhất mở chín đại mạch, mở ra Thiên Mạch.

Chín đại thể mạch cùng linh khí thiên địa hô ứng.

Chỉ nguyên việc sở hữu linh khí hùng hồn này cũng đủ để cho người ta hít thở không thông.

Giờ khắc này, từng luồng lực lượng lưu động.

Nhìn thấy Thiên Trường Nguyệt đánh tới, Cửu Anh lại cười nhạo một tiếng, há mồm phun ra một quả cầu lửa.

Oanh...

Quả cầu lửa bị Thiên Trường Nguyệt tránh thoát nhưng lại bay dọc theo dãy núi ra xa trăm dặm rồi nổ tung ở phương xa, ngưng tụ ra một đám mây khói cuồn cuộn.

Thấy cảnh này, Thiên Trường Nguyệt càng thấy đau đầu.

Con súc sinh này.

"Giết!"

Trong nháy mắt, mười mấy con người điên cuồng giết ra, cuốn lấy chín cái đầu của Cửu Anh.

Mà cùng lúc đó, Tần Ninh lại khoanh chân ngồi.

"Ngươi ứng phó trước đi, ta cần làm chút chuẩn bị để ứng đối người phía sau".

Tần Ninh trao đổi suy nghĩ với Cửu Anh.

Người phía sau?

Cửu Anh nhất thời ngơ ngác.

Con mẹ nó!

Ngoại trừ mười mấy người này lại còn có người sẽ đến?

"Để bọn chúng sống lâu như vậy, không lẽ ngươi cho rằng ta chỉ muốn giết mấy tên cảnh giới Quy Nhất cái thế hào hùng là coi như xong việc à?"

Tần Ninh cười nói: "Thiên Đế các không ra, ta liền giết cho chúng phải xót ruột, để cho các chủ Thiên Đế các hiện thân "

Nghe vậy, Cửu Anh lần này lại không sợ.

Ngược lại trong lòng còn mơ hồ mong đợi.

Còn có người muốn tới?

Vậy chẳng phải Tần Ninh sẽ giúp nó có thực lực mạnh hơn?

Tăng lên tới cảnh giới Thiên Nhân?

Tuy nói chỉ là sức mạnh to lớn có được trong thời gian ngắn ngủi.

Thế nhưng loại cảm giác này không thể không nói... quá thoải mái.

"Đừng lơ đãng, nếu ta mà bị tấn công thì ngươi sẽ tiêu đời đấy!"

Tần Ninh nói xong thì không nói thêm gì nữa.

Khoanh chân ngồi trên đầu Cửu Anh, vững như bàn thạch.

Mà toàn bộ dãy núi Nguyệt Lan không ngừng truyền ra tiếng nổ kịch liệt tiếng giống như thiên băng địa liệt, khiến không ít người trong lòng phát run.

Một số người vội vàng trốn xa, sợ bị tác động đến.

Dao động cỡ này, ít nhất là cảnh giới Quy Nhất cái thế hào hùng mới tạo ra được.

Cảnh giới Quy Nhất!

Cái thế hào hùng.

Ai dám đi trêu chọc?

Đến nhìn cũng không dám nhìn ấy chứ?

Đại lục Vạn Thiên, Vương Giả là nhất.

Phía dưới Vương Giả, Thiên Nhân cai quản!

Mà bên dưới Thiên Nhân chính là Quy Nhất hào hùng.

Ba đẳng cấp này có thể nói là sự tồn tại hình kim tự tháp của toàn bộ đại lục Vạn Thiên.

Mỗi một vị cảnh giới Quy Nhất đều có thể xưng bá hơn ngàn khối đại lục, vấn đỉnh vô địch.

Giao chiến càng thêm kịch liệt.

Mà giờ khắc này, Tần Ninh lại ngồi xếp bằng ở trên đầu Cửu Anh, an ổn như núi.

Chỉ thấy Tần Ninh khép hờ đôi mắt.

Trên mí mắt xuất hiện hai luồng sáng giống như bị người vẽ lên, một đen một trắng, yêu dị vô cùng.

Mà cùng lúc đó, không ai phát hiện.

Trong ánh mắt của hai pho tượng đang đứng sừng sững đằng kia.

Mỗi pho tượng lại xuất hiện một đường vân đen trắng, cặp mắt của hai pho tượng đó có vẻ như đang… mở ra.

Nhưng dù là vậy thì pho tượng đó lúc này vẫn an ổn bất động như cũ.

Ánh mắt của Tần Ninh giờ phút này khẽ nhúc nhích, thở ra một hơi.

"Linh cảnh Hóa Âm, Âm Khư viên mãn".

"Linh cảnh Tụ Dương, mở Dương Hải "

"Ngưng tụ biển linh khí, chính là người dương thánh".

Ở đầu ngón tay của Tần Ninh có một tia linh khí nhẹ nhàng lưu động.

Mà kỳ quái là, bên trong giao chiến, linh khí hỗn loạn.

Nhưng chỉ có đầu ngón tay của Tần Ninh dung nhập linh khí lại vững vàng như núi, không nhúc nhích.

Giờ khắc này khiến người ta cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Giống như bên trong luồng nước biển với từng cơn sóng dâng lên, có một con cá nhỏ đang nhàn nhã bơi lội, hơn nữa cá nhỏ lại không ngừng cắn nuốt để trưởng thành rồi bị Tần Ninh hấp thu.

Thời gian từ từ trôi qua.

Âm Khư trong cơ thể Tần Ninh lúc này biến mất không còn mà hóa thành một biển linh khí.

Mười một đường Âm Khư ngưng tụ làm một đường Dương Hải.

Một đường Dương Hải xuất hiện ngay phía sau Tần Ninh.

"Khốn kiếp!”

Thiên Trường Nguyệt thấy cảnh này thì gần như muốn thổ huyết.

Tần Ninh lại muốn đột phá vào lúc này.

Muốn chết sao?

Nơi đây giao chiến hỗn loạn, chỉ sơ sẩy một chút, chỉ cần Tần Ninh chịu một tia công kích thì sẽ phải chết không nghi ngờ.

Cái tên này thế mà còn dám đột phá.

"Giết hắn cho ta!"

Thiên Trường Nguyệt giờ phút này tức giận đến cực hạn.

Tần Ninh quá mức không coi ai ra gì.

Hắn dám ở chỗ này đột phá, chính là chắc chắn hắn Thiên Trường Nguyệt không có khả năng công phá Cửu Anh để ảnh hưởng đến hắn.

Đây không phải là tự tin.

Mà là tự ngạo.

Càng là một loại miệt thị đối với Thiên Trường Nguyệt hắn ta.

Giờ khắc này, Thiên Trường Nguyệt hoàn toàn tức giận.

Thế nhưng Tần Ninh có quan tâm không?

Căn bản không quan tâm.

Cửu Anh càng hiểu rõ, Tần Ninh nếu như bị quấy rầy thì hắn xong đời.

Vậy nó cũng liền xong đời.

Giờ phút này, Cửu Anh giống như ngọn núi cao ngàn trượng ngăn cản công kích mạnh mẽ của hơn mười vị cảnh giới Quy Nhất.

Giờ khắc này, bên trong ánh mắt của Tần Ninh có từng luồng sức mạnh lưu chuyển.

Hai pho tượng kia vẫn như cũ lù lù bất động.

Mà trong cơ thể của Tần Ninh đã tụ tập một đường Dương Hải.

Ngay sau đó là đường thứ hai, thứ ba, thứ tư...

Một đường lại một đường Dương Hải như là ảo thuật, khiến cho người ta hoa mắt.

Mười một đường Dương Hải lúc này thể hiện ra khí thế bá đạo.

"Linh cảnh Tụ Dương sơ kỳ!"

Lúc này, tất cả đều phải kinh ngạc.

Tần Ninh thế mà cứ như vậy đột phá.

Phảng phất như cảnh giới nào đi nữa cũng chẳng tạo thành chướng ngại đối với Tần Ninh.

Có chẳng chỉ là hắn muốn hay không mà thôi.

Giờ phút này, Tần Ninh vẫn như cũ, chưa từng động đậy mà khoanh chân ngồi.

"Mười một đường Dương Hải".

"Nếu lấy Thiên Địa Huyền Linh Pháp để tổ hợp và sắp xếp linh khí bằng trình tự tương phản để tiếp tục tràn vào bên trong thì sao?"

Tần Ninh lẩm bẩm.

Thiên Địa Huyền Linh Pháp!

Tổ hợp linh khí chính phản.

Phép này là do Tần Ninh tự sáng tạo.

Cũng là một loại vận dụng sức mạnh mà hắn có được từ đám Ma tộc.

Cùng loại với Âm Dương Thái Cực.

Nếu như nói võ giả trên đại lục Vạn Thiên vận dụng linh khí như dùng bút vẽ phác hoạ ra đường cong, rồi từ cái khung phong phú mà tô điểm thêm màu sắc để hoàn thành một bức họa.

Thì võ giả Ma tộc lại là vận dụng linh khí để phác hoạ ra khung, sau đó lại lấy đường cong phong phú tô thêm màu rồi hoàn thành một bức họa.

Giữa hai bên có khác biệt về trình tự tổ hợp linh khí nên bộc phát ra uy lực cũng khác biệt.

Lấy Thiên Địa Huyền Linh Pháp phác hoạ ra linh khí sẽ có điểm độc đáo của riêng nó.

Tần Ninh cho tới giờ cũng đang không ngừng tìm tòi.

Bởi vì chuyện này liên hệ đến con đường tu hành của toàn bộ Thương Mang Vân Giới cùng thế giới bên ngoài.

Tựa hồ Thương Mang Vân Giới khác hẳn với thế giới bên ngoài.
Chương 1105: Hai mươi hai đường Dương Hải

Giờ khắc này, Tần Ninh trong lòng sinh ra ý tưởng này liền không thể kìm nén được nữa.

"Chín đời chín kiếp của ta có đời nào là không đi ra từ trong thử nghiệm chứ?"

"Con đường võ đạo, nếu chỉ đi con đường trước kia thì sẽ không thể vượt qua ta của ngày đó được!"

Tần Ninh hạ quyết tâm, hội tụ linh khí trong cơ thể.

Chỉ là lần này, linh khí hoàn toàn dựa theo con đường của Thiên Địa Huyền Linh Pháp để không ngừng hành tẩu vào bên trong thân thể.

Ông...

Từ từ, cơ thể Tần Ninh đột nhiên vang lên một tiếng vù vù.

Đường Dương Hải thứ mười hai lúc này xuất hiện.

"Má nó!"

Thạch Cảm Đương ở bên dưới thấy cảnh này thì không nhịn nổi mà mắng một câu.

Lý Nhàn Ngư giờ phút này ngẩng đầu lên, thấy cảnh này ánh mắt kinh ngạc, thật lâu sau không nói gì.

Giang Bạch giờ phút này cũng nhìn thấy một màn kia.

Đường Dương Hải thứ mười hai!

Cái tên này... Tà ma!

"Đệch!"

Giang Bạch giờ phút này nhịn không được mà chửi một câu.

Lý Nhàn Ngư cùng Thạch Cảm Đương nghe được tiếng chửi này thì ngạc nhiên nhìn về phía Giang Bạch.

Cái tên này cũng biết nói tục sao?

Nhưng hai người giờ phút này cũng rất bất đắc dĩ.

Đến nước này, ai còn có thể nhịn được mà không nói tục chứ?

Cùng lúc đó, Cốc Tân Nguyệt cũng nhìn lên không, ánh mắt kinh ngạc.

Nhưng khi nhìn thấy cách Tần Ninh vận dụng linh khí, Cốc Tân Nguyệt phảng phất nhận được dẫn dắt, ánh mắt có chút kinh ngạc.

Thiên Trường Nguyệt giờ phút này nhìn thấy Tần Ninh đến linh cảnh Tụ Dương, ánh mắt ẩn chứa sự đáng sợ.

Mà khi nhìn thấy mười hai đường Dương Hải xuất hiện.

Thiên Trường Nguyệt càng là sợ hãi vô cùng.

Tần Ninh là kẻ địch lớn của Thiên Đế các!

Nếu không giết kẻ này, Thiên Đế các sẽ gặp phải đại nạn trước giờ chưa từng có.

Thiên Đế các chín vạn năm qua phát triển lớn mạnh, có được thành tựu hiện nay.

Tuyệt không thể bởi vì Tần Ninh Mà sụp đổ.

"Chém chết kẻ này bằng bất cứ giá nào!"

Thiên Trường Nguyệt giờ phút này thâm độc nói: "Nhật Nguyệt Tùng, tự bạo, giết cho ta!"

Nghe đến lời này, Nhật Nguyệt Tùng lộ ra sắc mặt trắng bệch.

Tự bạo!

Tự bạo thì hắn ta sẽ chết!

"Ngươi mà không làm, ta sẽ khiến toàn bộ người của Nhật Nguyệt Thiên chôn cùng ngươi".

Lời này vừa nói ra, Nhật Nguyệt Tùng tái mét mặt mày.

"Aaaaaaaa".

Một tiếng hét thê lương đến cực hạn lúc này vang lên.

Oanh...

Trong chốc lát, trời đất xuất hiện từng tiếng nổ.

Tiếng nổ kịch liệt chấn động màng nhĩ.

Một vị Quy Nhất nhị mạch cái thế hào hùng tự bạo.

Có thể tưởng tượng ra cuồng bạo cỡ nào.

Trong chớp nhoáng này, cả khu vực ầm ầm rung động.

"A".

Tiếng kêu rên lúc này vang lên.

Nhật Nguyệt Tùng dù sao cũng là Quy Nhất nhị mạch, tự bạo trong khoảng cách gần như vậy, một cái đầu của Cửu Anh lập tức bị nổ đến huyết nhục mơ hồ, xuất hiện một vết thương kinh khủng.

Mà tên Doãn Phưởng kia thấy cảnh này thì trong nháy mắt tập sát ra ngoài, chém xuống một kiếm vào cái đầu kia của Cửu Anh.

"A... Đau đau đau".

Cửu Anh giờ phút gào thét oai oái như mổ heo.

Thấy cảnh này, Thiên Trường Nguyệt rốt cục thở ra một hơi.

Diệt đi một cái đầu này, thực lực của hung thú Cửu Anh cũng sẽ giảm mạnh.

"Đau chết mất, đau chết mất".

Cửu Anh giờ phút này đang kêu oai oái, đột nhiên ngữ khí biến đổi, há mồm phun ra một quả cầu lửa, nuốt sạch Doãn Phưởng kia.

"Ha ha ha".

Tiếng cười ha ha vang lên.

Cửu Anh cười không ngậm mồm được, nói: "Ông đây là cái gì? Ông đây là hung thú Cửu Anh, Cửu gia độc nhất vô nhị!"

"Tự bạo? Nổ một cái đầu của ta?"

"Ngươi đang nằm mơ đấy à!"

Trong lúc nói chuyện, cái đầu vừa mất của Cửu Anh lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được lần nữa xuất hiện.

Cái gì?!

Trong chớp nhoáng này, sắc mặt Thiên Trường Nguyệt trắng bệch.

Chuyện gì xảy ra?

Mọc ra lại?

Trong chớp nhoáng này, mọi người bốn phía đều tái mét mặt mày.

Hao tổn hai người là Nhật Nguyệt Tùng cùng Doãn Phưởng thế mà... Cái gì cũng không làm được.

Nói đùa cái gì vậy.

Mà cùng lúc đó, một âm thanh vù vù lại vang lên lần nữa.

Kèm theo tiếng vang đó.

Sau lưng Tần Ninh, một đường Dương Hải lần nữa xuất hiện.

Đến lúc mọi người nhìn kỹ lại thì hoàn toàn câm nín.

Mười chín đường Dương Hải.

Mười chín đường.

Con mẹ nó!

Không cần tiền sao?

Trong chớp nhoáng này, bất kể là ai cũng không nhịn được mà muốn chửi thề.

Mà quan trọng nhất chính là xu thế này vẫn đang tăng trưởng.

Tần Ninh giờ phút này ngưng tụ sức mạnh toàn thân.

Đường Dương Hải thứ hai mươi xuất hiện.

Hai mươi mốt đường!

Hai mươi hai đường!

Cuối cùng, Dương Hải đến đường thứ hai mươi hai, như là hai mươi hai mặt trời bay phía sau lưng Tần Ninh.

Trong chớp nhoáng này, Tần Ninh như là một vị thần đang ngồi xếp bằng ở trên đỉnh đầu của Cửu Anh, hai mươi hai đường Dương Hải như là hai mươi hai quả cầu lóe ra ánh sáng nồng đậm.

Dương Hải, ngưng tụ biển linh khí.

Giữa các võ giả, độ lớn nhỏ của Dương Hải cũng có khoảng cách.

Thế nhưng, giờ phút này, Dương Hải phía sau Tần Ninh khiến cho mỗi người ở đây đều cảm thấy còn lớn hơn cả của bọn họ.

Vừa lớn!

Vừa nhiều!

Tần Ninh này... không phải người!

Từng luồng khí tức lúc này được phóng thích ra.

Dần dần, ánh mắt Tần Ninh lóe lên một vòng ánh sáng rồi biến mất.

Mở hai mắt ra, Tần Ninh giờ phút này mới đứng dậy.

"Linh cảnh Tụ Dương sơ kỳ, hai mươi hai đường Dương Hải".

Tần Ninh nắm chặt hai tay, lẩm bẩm: "Ma tộc đến từ thế giới bên ngoài quả nhiên là kì lạ, xem ra sau này sẽ càng thú vị đây".

Ma tộc đến từ thế giới bên ngoài khống chế Thiên Địa Huyền Linh Pháp khiến cho Tần Ninh vui mừng quá đỗi.

Phương thức tổ hợp linh khí hoán toàn mới giống như đi ra một con đường thứ hai.

Giờ khắc này, Tần Ninh nhìn về phía trước.

Bốn phía còn có mười lăm vị cảnh giới Quy Nhất.

Tần Ninh nhịn không được mà cau mày nói: "Ngươi làm sao thế?"

Câu hỏi này khiến Cửu Anh trợn mắt hốc mồm.

Ta làm sao thế?

Mẹ nó nữa!

Một mình ta chống cự mười cái cảnh giới Quy Nhất cái thế hào hùng, lại còn giết ngược hai người, ngươi còn hỏi ta làm sao?

"Lằng nhà lằng nhằng!"

Tần Ninh giờ phút này nhịn không được lắc đầu nói: "Dựa theo tốc độ này của ngươi thì bao giờ mới giết hết được?"

Nghe đến lời này, Cửu Anh cơ hồ là phun ra một ngụm máu.

Ông đây nghịch thiên như thế.

Đám người kia ai mà không phải Quy Nhất nhị mạch tam mạch tứ mạch hả?

Thiên Trường Nguyệt lại còn là Quy Nhất ngũ mạch.

Nó chỉ là Quy Nhất nhất mạch, đánh ngã một đám lại còn bị khinh bỉ?

"Mục tiêu của ta cũng không phải bọn chúng".

"Thiên Trường Nguyệt đúng không?"

Tần Ninh nhìn về phía Thiên Trường Nguyệt, cười nhạt nói: "Cha ngươi là Thiên Hằng Nhất, giết Thiên Nhân núi Thanh Nguyệt".

"Cũng không biết cha ngươi là Thiên Nhân mấy bước, nếu ta giết ngươi thì cha ngươi hẳn sẽ chạy tới một mạch hả?"

Lời này vừa nói ra, Tần Ninh toàn thân đằng đằng sát khí.

Thiên Trường Nguyệt lúc này mang vẻ mặt âm trầm như mực.

Tần Ninh quá làm càn.

Tần Ninh không thèm để ý, cười nhạt nói: "Hoặc là nói, cha ngươi hiện tại đã xuất phát chạy tới nơi này rồi hả?"

"Tần Ninh!"

Thiên Trường Nguyệt quát lên: "Ngươi nếu không sợ chết thì chút nữa ngươi sẽ chết không chỗ chôn".

"Ngươi đừng mơ tưởng Vân Vương sẽ đến cứu ngươi, hiện tại Vân Vương có lẽ ốc còn không mang nổi mình ốc kìa!"

Thiên Trường Nguyệt khẽ nói.

"Ồ? Ngươi nói nửa ngày, hóa ra Thiên Đế các đang chuẩn bị tiến đánh Thanh Ninh các sao?"

Tần Ninh cười nhạo nói: "Lúc trước ngươi đã nói, kế hoạch của các ngươi là bắt chúng ta để tiêu diệt Dương Phong Vân Tây Ninh các cùng Dương Tử Nghiệp Nam Ninh các".

"Hiện tại người chưa bắt được, ta nghĩ Thiên Đế các các người vẫn còn đang chờ đợi mà chưa ra tay đâu?"

Nói xong, Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Ta thấy cũng đừng động thủ ở trong Thanh Ninh các làm gì".

"Giết ngươi, cha ngươi mà biết thì chắc là sẽ chạy đến! Mà cha ngươi đứng hàng phó các chủ, nếu chết thì các chủ của các ngươi sẽ xuất hiện chứ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang