“Khốn kiếp!”
Xích Huyết Ma Đế tái mặt, lại thêm một ma trảo nữa xuất hiện, đánh về phía thông đạo.
Phanh...
Hai thứ đụng nhau, ấn Bắc Thương biến, ma trảo tán loạn.
“Một lần nữa!”
Tần Ninh cười híp mắt nói.
Phanh...
Tiếp tục có tiếng nổ vang lên, sắc mặt Xích Huyết Ma Đế càng tái nhợt một cách đáng sợ.
Cái tên này quá vô liêm sỉ!
Hết lần này đến lần khác, không biết mệt mỏi.
“Ấn Bắc Thương!”
Tần Ninh tiếp tục nói, thêm một ấn ký nữa được đánh ra.
“Tế Ma Linh!”
Xích Huyết Ma Đế nghiêm mặt, tiếp tục quát lên.
Nhưng một khắc sau, tiếng ầm ầm vang lên, ma trảo mới được ngưng tụ kia đã lập tức tan vỡ.
Sắc mặt của Xích Huyết Ma Đế trắng bệch đến đáng sợ.
Không được rôi!
Không có máu của Ma Đế lễ tế.
“A...”
Xích Huyết Ma Đế sắp điên.
Từ đầu đến cuối, Tần Ninh thi triển ra chí ít mười ấn Bắc Thương, mà hắn ta cũng mười lần lấy máu tươi tế ma linh.
Hiện tại cũng không nhịn được nữa.
Oanh...
Ấn Bắc Thương lúc này ầm ầm đè xuống.
Toàn thân Xích Huyết Ma Đế xuất hiện các ánh sáng trắng ăn mòn thân thể của hắn ta.
“Tần Ninh, Đế ta nguyền rủa ngươi, dòng dõi Ma tộc thề sẽ khiến ngươi thần hình câu diệt!”
Xích Huyết Ma Đế điên cuồng hô lớn.
“Sớm muộn xé phá tan sào huyệt của Ma tộc các ngươi thôi, ngươi nguyền rủa ta có ích lợi gì?”, Tần Ninh hừ lạnh.
“Ngươi sẽ hối hận, chờ Ma tộc chúng ta công phá đại lục Vạn Thiên, công phá chư thiên vạn giới, cả thiên địa này sẽ là của Ma tộc chúng ta, tất cả nhân loại đều sẽ chết không có chỗ chôn, ngươi cũng không ngoại lệ!”
“Có ta ở đây, các ngươi đừng si tâm vọng tưởng”.
Tần Ninh lúc này vung tay lên, trực tiếp đập xuống một quyền.
Oanh...
Mặt đất sụt lún, thân thể Xích Huyết Ma Đế hoàn toàn tan vỡ.
Tần Ninh lúc này rơi xuống, thở hồng hộc.
Trận chiến này, thắng!
Nhưng hắn cũng không chịu nổi.
Kính Bắc Thương cũng không phải là không hề tiêu hao.
Ngược lại còn tiêu hao khá lớn.
“Bảy Đại Ma Đế...”
Tần Ninh đảo mắt nhìn về phía bên kia, bảy tên đó lúc này sát khí bức người.
Trong tay hắn xuất hiện một viên Tịnh Ma Châu.
Tịnh Ma Châu của Xích Huyết Ma Đế.
Hạt châu này tuyệt đối có thể cho hắn đến huyền cảnh Tạo Hóa tam đoạn.
Chỉ là lúc này Tần Ninh cũng không muốn tăng cấp, như vậy sẽ khiến cảnh giới của hắn không được ổn định.
Có điều, với tình trạng bản thân hắn hiện tại mà muốn giết kẻ này thì cũng không được.
Suy nghĩ trong khoảng khắc, Tần Ninh trực tiếp nuốt Tịnh Ma Châu.
Trong cơ thể hắn bắt đầu thả ra một khí tức sôi trào mãnh liệt.
Sâu thẳm, thâm thúy...
“Tam đoạn, tụ!”
Sức mạnh to lớn dũng mãnh đi vào trong cơ thể, Tần Ninh dẫn dắt và lĩnh ngộ lấy...
Oanh...
Lực lượng hội tụ, hơi thở Tạo Hóa thả ra và hóa thành một trường kiếm xuất hiện trước mặt Tần Ninh.
Là trường kiếm thật sự chứ không còn là lấy hơi thở Tạo Hóa đắp nặn thành hình nữa.
Hắn thoáng nhìn về phía bảy người kia rồi xông đến trong nháy mắt.
“Ấn Bắc Thương!”
...
Giao chiến tiếp tục, từng tên Tiểu Ma Đế, Đại Ma Đế giờ này khắc này ngã lăn xuống đất, khí huyết tan vỡ.
Tần Ninh nổi lên sát tâm, càng không lưu tình với những Ma tộc này chút nào.
Xét về số lượng, đệ tử Thanh Vân tông đang ở thế yếu.
Nhưng lực chiến đấu cấp cao của Ma tộc bỏ mình, Thanh Vân tông đệ tử dưới sự dẫn dắt của Tần Ninh sẽ đều hết mìnhchiến đấu, coi thường cái chết, không sợ điều gì.
Phanh...
Tên Đại Ma Đế cuối cùng đã ngã xuống đất.
Đám chiến sĩ Ma tộc triệt để tan tác.
Tiếng nổ tung vang lên, đệ tử Thanh Vân tông đánh đuổi bọn Ma tộc quay về.
Chiến trường vào thời khắc này đã ra nghiêng về một phía.
Đệ tử Thanh Vân tông toàn thắng!
Hơn vạn đệ tử, tổn thất xấp xỉ hai ngàn người.
Nhưng chiến sĩ Ma tộc bị giết cũng lên tới hai vạn.
“Lý Nhất Phàm”.
Tần Ninh mở miệng nói: “Ra lệnh cho các đệ tử chỉnh đốn, lần này, Ma tộc chắc là không dám tới thông đạo nữa đâu”.
“Giờ cũng chuẩn bị phong ấn thôi!”
“Vâng!”
Lý Nhất Phàm kích động không thôi.
Vậy là hết?
Kết thúc?
Sao mà... đơn giản quá!
Đã sớm nghe danh Ma tộc hung mãnh, nhưng trận chiến này khiến hắn ta cảm giác cũng không phải là như thế.
Nhìn Tần Ninh, Lý Nhất Phàm liền hiểu.
Tất cả đều là nhờ có công của Tần Ninh.
Y hệt Cửu U Đại Đế năm đó, một mình trấn áp tất cả.
Hiện tại, Tần Ninh thực ra cũng là một mình hoàn thành tất cả.
Đại Ma Đế bị giết toàn bộ, đây là chuyện mà thông đạo khác không thể làm được.
Bây giờ có thể bắt tay vào phong ấn thông đạo.
Vốn dĩ phong ấn thông đạo bị phá ra, nếu bọn họ tiến hành phong ấn, chiến sĩ Ma tộc sẽ tuôn ra phá hư.
Nhưng lần này giết sạch chúng, dọa sợ chúng, còn kẻ nào dám làm càn?
“Thạch Cảm Đương!”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Phân phát Tịnh Ma Châu xuống phía dưới, lát nữa bắt đầu phong ấn thông đạo, hoàn thành rồi thì để lại một bộ phận đệ tử trông coi nơi đây, chúng ta đi thông đạo khác”.
“Vâng!”
Thạch Cảm Đương hưng phấn không thôi.
Quá thoải mái!
Lâu lắm rồi hắn ta chưa được đại sát tứ phương như vậy.
Đi theo sư tôn sẽ có lợi ích mà.
Người của Thanh Vân tông lúc này bắt đầu trở nên bận rộn.
Các đệ tử nhìn Tần Ninh với ánh mắt tôn sùng, như nhìn một vị thần vậy.
Tần Ninh lúc này đứng vững tại chỗ.
“Công tử đến tam đoạn?”, Diệp Viên Viên đột nhiên nói.
“Ừ!”
Vân Sương Nhi trợn to hai mắt, nhìn Tần Ninh, ngạc nhiên nói: “Công tử thật là lợi hại”.
Diệp Viên Viên cũng nhíu mày.
“Ta biết cô lo lắng điều gì”, Tần Ninh cười nói: “Cảnh giới tăng lên quá nhanh cũng không phải là chuyện tốt, có lẽ sẽ khiến căn cơ bất ổn, nhưng ta cũng có biện pháp trừ bỏ tai hoạ ngầm của việc căn cơ bất ổn”.
“Vâng!”
Diệp Viên Viên gật đầu.
Tần Ninh cười, xoa đầu Diệp Viên Viên.
Diệp Viên Viên đỏ mặt, giận dữ trừng Tần Ninh.
Ở nơi không xa, Thạch Cảm Đương thấy vậy, thân thể liền lảo đảo.
“Sớm muộn có một ngày ta tìm tiên tử thần nữ làm người của mình!”, Thạch Cảm Đương hừ một tiếng, xoay người rời đi.
...
Tần Ninh lúc này ngạo nghễ đứng ở cửa thông đạo.
“Chuẩn bị phong ấn!”
Tần Ninh từ từ nói.
Bàn tay vung lên, từng đường huyền vân hiện ra.
Thạch Cảm Đương không nhịn được nói: “Sư tôn, năm đó người rời khỏi Cửu U thì chuyên môn học trận pháp sao?”
“Phải, mà cũng không phải”.
“Phải mà cũng không phải là sao ạ?”
Tần Ninh cười nói: “Ngày sau ngươi sẽ biết”.
Thạch Cảm Đương liếc mắt.
Sư tôn vẫn luôn thần bí như thế.
Có lẽ là bây giờ đến cả Cốc Tân Nguyệt cũng không biết, sư tôn năm đó rời khỏi Cửu U thì rốt cuộc đã làm những gì.
Diệp Viên Viên lúc này đột nhiên nói: “Ta đã hỏi Vệ lão, năm đó người và ông ta cùng rời khỏi Cửu U đại lục, đến các nơi đoạt thần đan diệu dược, thiên địa linh tài của người khác”.
“Người vốn không hề học trận pháp, lão Vệ nhắc tới điểm này cũng rất kinh ngạc, nói người...”
“Nói ta làm sao?”
“Nói người chẳng biết gì về trận pháp... chưa học bao giờ...”
Diệp Viên Viên hừ nói.
Tần Ninh khẳng định còn có chuyện gì gạt bọn họ.
Kính Bắc Thương theo lời Tần Ninh nói chính là một bộ phận của Thánh khí kính Nhân Hoàng.
Thánh khí mạnh mẽ cỡ nào chứ?
Tần Ninh lại tùy ý sử dụng, không chút lo lắng.
Coi như là Cửu U Đại Đế năm đó thì cũng không làm được đến mức này chứ?
“Thôi được!”
Tần Ninh lúc này từ từ nói: “Thực tế thì ta không chỉ là Cửu U Đại Đế, ở đại lục Vạn Thiên, thế giới Cửu Thiên, ta có rất nhiều tên”.
“Từng có một cái danh xưng uy chấn thế giới Cửu Thiên, tên gọi là Phong Không Chí Thánh, biên soạn «Trận Tích», có thể nói là người biết mọi loại trận pháp!”
“Còn có "Vạn Khí Phổ", "Thể Thuật" cùng với "Cửu Nguyên Đan Điển" nữa, thực tế đều là do ta biên soạn”.
Lời này vừa nói ra, ba người Thạch Cảm Đương đều không biết nói gì.
“Sư tôn, người vẫn nên phong ấn đi thôi...”, Thạch Cảm Đương cạn lời nói: “Nếu không, con sợ thông đạo này sẽ bị người chém gió cho thổi bay đi, Ma tộc sẽ lại xuất thế nữa”.
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi thâm thúy gật đầu.
Tần Ninh chỉ cười, không nhiều lời.
Ta nói, các ngươi không tin!
Vậy cũng chịu thôi!
“Tông chủ...”
Lúc này, mấy người Lý Nhất Phàm đột nhiên chạy như bay tới.
Chương 867: Ta là kẻ ác
“Vội vàng thế làm gì?”, Thạch Cảm Đương lúc này nói chuyện giống như thái giám cạnh hoàng thượng.
“Bên U Minh tông xuất hiện phiền phức...”
Lý Nhất Phàm nói.
Nghe đến lời này, mọi người đều trở nên căng thẳng.
Xuất hiện phiền phức?
Cốc Tân Nguyệt tọa trấn ở U Minh tông.
Cốc Tân Nguyệt chính là linh cảnh Niết Bàn, đối phó với cấp bậc hơn cả Ma Đế cũng không sợ.
“Có chuyện gì?”
Tần Ninh mở miệng nói.
“U Minh tông bên đó đều là các cường giả trên đại lục, khi thấy trận thế quá lớn, một số người bắt đầu sinh lòng rút lui”.
“Có người nói tử thương thảm trọng, hơn nữa một mình Cốc Tân Nguyệt chống lại mười Đại Ma Đế...”
Tần Ninh nhướng mày.
“Phong ấn nơi đây, gấp rút tiếp viện thông đạo đài ngục U Minh”.
“Vâng!”
Nhìn thông đạo, các luồng huyền vân liên tiếp được thả ra, Tần Ninh bắt đầu tăng tốc...
...
“Chuẩn bị xuất phát!”
Nhìn thông đạo đã có trận pháp kín kẽ không gì phá nổi, Tần Ninh trực tiếp hạ lệnh.
“Để lại một ngàn người trông coi nơi đây, phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn. Những người còn lại theo ta đi U Minh tông”.
“Vâng!”
Tức thì, tất cả mọi người đều đi theo Tần Ninh.
Ngũ đại thông đạo trong Cửu U đại lục đã mở ra hoàn toàn.
Từng bóng người tới tới lui lui.
Tần Ninh dẫn dắt đệ tử Thanh Vân tông đi về phương Bắc.
“Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, các ngươi theo ta đi trước, người khác thì nhanh chóng xuất phát”.
Tần Ninh nói xong thì vẫy tay một cái.
Dưới chân, băng long xuất hiện, tốc độ lập tức tăng lên không chỉ gấp mấy lần.
“Sớm biết vậy thì ta nên đi đến U Minh tông từ trước...”
Tần Ninh lẩm bẩm nói.
Cốc Tân Nguyệt thống lĩnh một đội là võ giả của các thế lực trong đại lục.
Khó tránh khỏi không đồng lòng.
Tần Ninh cứ nghĩ Cốc Tân Nguyệt có thể chấn nhiếp những người này.
Chỉ là lần này, Ma tộc lại trở nên mạnh hơn gấp nhiều lần.
Hắn cũng không nghĩ đến sẽ có kết quả này.
“Chỉ hy vọng Nguyệt Nhi có thể gồng gánh được...”
Thạch Cảm Đương lúc này cũng không nói đùa nữa.
Chớ tưởng bọn họ bên này bảo vệ thông đạo thoạt nhìn rất đơn giản.
Đó là bởi vì sư tôn một hơi tàn sát mười mấy Ma Đế linh cảnh Niết Bàn.
Bốn nơi kia chắc chắn còn gian nan hơn.
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này vẫn chưa nhiều lời.
Cốc Tân Nguyệt hiện tại dù sao cũng là người của Tần Ninh.
Tần Ninh đều quan tâm săn sóc hai cô chứ chưa kể là Cốc Tân Nguyệt.
Chỉ là hy vọng... Cốc Tân Nguyệt không gặp chuyện xấu gì.
Nửa ngày sau, bốn bóng người xuất hiện ở U Minh tông.
U Minh tông bây giờ nơi nào cũng bị tàn phá nặng nề.
Lần trước cổ quốc Đại Hạ tác loạn, tông chủ U Minh tông bị giết, U Minh tông đã xuống dốc, đệ tử cũng đều được Thanh Vân tông thu nhận.
Lần này, nếu không phải nơi này có thông đạo thì sớm muộn cũng sẽ bị hoang phế.
“Ừm?”
Tần Ninh nhướng mày, nhìn về phía trước.
Đài ngục U Minh!
Ở cửa thông đạo, ma khí lăn lộn.
Có vô số người lúc này chạy trốn ra ngoài thông đạo, bốn phương tám hướng hỗn loạn không ngớt.
“Đứng lại!”
Tần Ninh lúc này đứng vững ở khoảng không trên cao, nhìn xuống phía dưới, trầm giọng quát lên.
Trong lúc nhất thời, võ giả các bên nhìn thấy Tần Ninh thì cũng trở nên yên lòng.
Tần Ninh tàn sát huyền cảnh Tạo Hóa, linh cảnh Niết Bàn, bọn họ có biết.
“Bảo các ngươi trấn thủ thông đạo, vì sao lại chạy?”
Tần Ninh hờ hững hỏi.
“Tần tông chủ, không phải chúng ta chạy trốn, mà là Ma tộc... quá mạnh mẽ... không trấn thủ nổi!”
Một võ giả cảnh giới Thông Thiên đau khổ nói.
“Không trấn thủ được?”
Tần Ninh hừ nói: “Thông đạo ở Thanh Vân tông đã bị phong ấn, Xích Huyết Ma Đế bị ta chém giết, sao mà không trấn thủ được?”
“Các ngươi có biết, hiện tại các sợ chết, trốn đi, hàng vạn tính mệnh của Cửu U đại lục sau lưng các ngươi sẽ chết hết không”.
Lời này vừa nói ra, đoàn người im lặng.
“Tần tông chủ!”
Một võ giả cảnh giới Hóa Thần lạnh lùng nói: “Chúng ta cũng không giống ngươi, có thể ở huyền cảnh Tạo Hóa giết linh cảnh Niết Bàn!”
“Vậy à?”
Tần Ninh một tay vung ra, bàn tay cách khoảng không nắm chặt.
Tên cao thủ cảnh giới Hóa Thần kia bị Tần Ninh kéo lên.
“Giết!”
Tần Ninh nói xong, bàn tay nắm chặt, thân thể võ giả cảnh giới Hóa Thần nổ tung.
Trong nháy mắt, các võ giả đang chạy thục mạng đều tái mặt.
Tần Ninh, giết người!
“Ma tộc ngũ mạch xâm lấn, huỷ diệt Cửu U đại lục, chúng ta phải bảo vệ”.
“Tần Ninh ta có sợ không? Ta không sợ!”
“Ta có thể giết Ma Đế, giữa thiên địa này, không ai có thể giết ta”.
“Ta hoàn toàn có thể mang theo bạn bè của ta, người của ta rời khỏi Cửu U đại lục và không thèm quan tâm!”
“Nhưng vì sao ta vẫn ở đây? Ta không muốn nói kiểu đường hoàng, nhưng sự thực chính là vậy, ta ở lại là vì Cửu U đại lục, vì đại lục nhỏ bé truyền thừa bao nhiêu vạn năm này, bởi vì nó đã dưỡng dục con người từ đời này qua đời khác”.
“Ta có tình cảm với Cửu U, các ngươi là ai? Những võ giả mạnh mẽ nhất Cửu U đại lục, các ngươi chạy, vậy hàng ngàn hàng vạn con dân của Cửu U đại lục chắc chắn sẽ phải chết!”
“Tu hành võ đạo, ai cũng vì bản thân mình, nhưng có đôi khi, cường giả cũng nên mang trên lưng trách nhiệm mà cường giả phải gánh!”
Tần Ninh lạnh lùng nhìn bốn phía, nói: “Hôm nay, ai dám trốn, ta liền giết kẻ đó!”
“Các ngươi có thể thử xem, hôm nay chạy, ngày sau ta sẽ giết. Nếu chết ở trong tay Ma tộc thì sẽ được vinh danh là một anh hùng”.
“Nếu như chết trong tay ta, không... Ta sẽ không để cho các ngươi dễ dàng chết như vậy...”
Tần Ninh nói xong, bốn phía yên tĩnh như chết.
“Hôm nay, ta làm kẻ ác!”
“Ai dám đi, ta giết kẻ đó!”
“Ma tộc chưa bị trừ diệt, sẽ không cho phép bất kỳ ai lui lại!”
Ánh mắt Tần Ninh lúc này lạnh lùng đến thấu xương.
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi đều sửng sốt.
Đây vẫn là lần đầu tiên hai cô gái thấy Tần Ninh cường thế, bá đạo như thế này.
Thạch Cảm Đương quát lên: “Ngẩn ra làm cái gì? Đi vào mà giết đi chứ!”
“Không muốn chết thì Trụ Ma có lẽ có một đường sinh cơ”.
“Nếu không thì...”
Thạch Cảm Đương cầm búa rìu, nhìn chằm chằm mọi người.
Sau một khắc, có người hành động.
“Giết!”
Có người bắt đầu thì cả đám cũng chuyển động, quay lại thông đạo mà tấn công.
“Tiểu Thạch Đầu, theo ta đi vào!”
Tần Ninh mở miệng nói: “Viên Viên cùng Sương Nhi canh giữ bên ngoài thông đạo chờ mọi người đi vào, ai dám chạy, giết không tha!”
“Vâng!”
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này cũng dứt khoát.
Hiện tại cũng không phải là thời điểm do dự.
Tần Ninh cùng Thạch Cảm Đương không ở lại, vọt thẳng vào bên trong thông đạo.
Lúc này, trên đài diệt Ma trong thông đạo dưới ngàn mét.
Cốc Tân Nguyệt ngạo nghễ đứng đó.
Bốn phía, hơn một ngàn võ giả trên toàn đại lục đang đánh nhau với Ma tộc.
Cũng không phải là tất cả mọi người đều sợ chết!
Một số người biết rõ phải chết nhưng vẫn lựa chọn ở lại.
Cốc Tân Nguyệt nhíu mày nhìn bốn phía, thấy không ngừng có nhân loại ngã xuống thì sắc mặt trở nên khó coi.
“Cốc Tân Nguyệt, đầu hàng đi!”
Trước mặt nàng có mười thân thể to lớn đứng lơ lửng trên không.
Mười kẻ kia đều mặc áo giáp, nhưng da thịt lộ ra cũng lộ ra màu đen quỷ dị.
Kẻ nào nhìn cũng gầy như que củi, phảng phất như cương thi gần đất xa trời.
Ma tộc Hủ Cốt!
Một trong ngũ mạch Ma tộc.
“Ngươi tuy có thực lực mạnh mẽ, nhưng mười người chúng ta tuy không giết chết ngươi nhưng cũng đủ để vây khốn ngươi”.
“Ngươi nhìn lại đám nhân loại hèn mọn kia đi, vì tính mạng của mình mà đào tẩu, sợ hãi!”
“Vì đám nhân loại yếu đuối đó, đáng giá không?”
Một đại Ma Đế lúc này nói tiếng người, thanh âm lạnh nhạt.
“Ta cũng không phải là vì bọn họ...”
Cốc Tân Nguyệt lúc này khẽ nhếch miệng, cười nói: “Ta là vì chàng”.
Chương 868: Giết sảng khoái
Nàng không phải là người của Cửu U đại lục, năm đó theo Tần Ninh cũng là lúc tuổi còn ngu ngơ.
Đối với Cửu U, nàng không có bất kỳ tình cảm nào.
Thế nhưng Tần Ninh có!
Tần Ninh kiếp trước quật khởi tại Cửu U đại lục, đi khắp đại lục Vạn Thiên.
Kiếp này lần nữa về đến Cửu U.
Từ đế quốc Bắc Minh đến vùng đất Cửu U Chi Địa, Tần Ninh đều cực kỳ suy nghĩ cho đế quốc Bắc Minh và Thanh Vân tông.
Cốc Tân Nguyệt hiểu đây là một loại tình cảm của Tần Ninh.
Tình cảm với Cửu U đại lục!
Nơi đây đã nuôi dưỡng hắn.
Cho nên lần này Ma tộc xuất thế, Tần Ninh không nói hai lời mà nâng lên cờ lớn, liên hợp với các đại thế gia, cổ quốc, tông môn.
Danh tiếng đối với hắn có quan trọng không?
Không hề, hắn thậm chí còn xem thường.
Hắn làm như thế chỉ là vì bảo vệ Cửu U đại lục!
Mà Tần Ninh đã muốn bảo vệ Cửu U đại lục thì nàng cũng phải bảo vệ!
“Mười tên linh cảnh Niết Bàn nhất trọng mà thôi, thật coi là ta không giết chết được các ngươi sao?”
Cốc Tân Nguyệt giễu cợt một tiếng.
Sau một khắc, Cốc Tân Nguyệt khuếch tán ra một sức mạnh vô hình.
Trong lúc ấy, sức mạnh này khiến đám Đại Ma Đế phải lui lại.
“Linh cảnh Niết Bàn nhất trọng nhưng lại phóng ra được khí thế nhị trọng”, Một Đại Ma Đế không khỏi lạc giọng.
“Cô gái này không đơn giản, mọi người dùng hết toàn lực đi!”
“Được!”
Bỗng nhiên, mười Đại Ma Đế tuôn ra, vây quanh Cốc Tân Nguyệt.
Oanh...
Trên đài diệt Ma, tiếng giao chiến bên tai không dứt khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Tiếng nổ tung vang lên liên tiếp, máu tươi không ngừng chảy ra.
Một ít máu tươi có màu đỏ xám, mà một ít là màu đỏ tươi.
Linh cảnh Niết Bàn giao chiến, mọi người bên dưới căn bản không thể tham dự vào.
Thực tế thì hơn ngàn người còn sót lại phía dưới lúc này bị Ma tộc chiến sĩ vây công, diệt vong cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.
“Chấn!”
Một ngôn ngữ Ma tộc vang lên.
Phanh...
Bỗng nhiên, một thân ảnh ầm ầm rơi xuống đất, đập đài diệt Ma thành một hố sâu, phun ra máu tươi.
Chính là Cốc Tân Nguyệt.
“Hủ Cốt Ma Đế!”
Cốc Tân Nguyệt lạnh lùng nói.
“Con người đúng là ngày càng giỏi giang nhỉ”.
Hủ Cốt Ma Đế lúc này hờ hững nói: “Mười Đại Ma Đế của Ma tộc ta mà lại không thể giết một mình ngươi”.
Hủ Cốt Ma Đế thoạt nhìn gầy như que củi, sắc mặt hơi tái.
Cảm giác như mang bệnh, giống một cây gỗ mục nát, lúc nào cũng có thể bị phá vỡ.
Cốc Tân Nguyệt hừ một tiếng.
“Thiên tài chân chính của loài người, ngươi vẫn chưa được thấy đâu!”, Cốc Tân Nguyệt giễu cợt một tiếng, nói: “Nếu không, ngươi bây giờ cũng không rảnh rỗi đi nói chuyện phiếm như vậy”.
“Thế à?”
Hủ Cốt Ma Đế khóe miệng khẽ nhếch, cũng không nói nhiều, cách không vỗ một cái.
Một khí tức ăn mòn lao thẳng về phía Cốc Tân Nguyệt.
Đùng...
Trong nháy mắt có một tiếng nổ vang lên.
Trước cơ thể Cốc Tân Nguyệt có một mũi tên Tinh Thần trực tiếp bắn ra, đánh tan hơi thở ăn mòn kia.
“Đụng đến người phụ nữ của ta, ngươi đã hỏi ý kiến ta chưa?”
Một thanh âm lạnh lẽo vang lên vào thời khắc này.
Nhìn thấy bóng người kia, Cốc Tân Nguyệt lúc này ngồi phịch ở dưới đất, thở phào.
“Không tới nữa thì ta sẽ chết thật đấy”.
Cốc Tân Nguyệt giận dỗi nói.
“Phong ấn thông đạo nên tốn chút thời gian mà”.
Tần Ninh đi tới chỗ Cốc Tân Nguyệt, cười khổ nói: “Sớm biết vậy, ta đã để cho nàng trấn thủ Thanh Vân tông rồi”.
“Biết trước thì nước đã giàu”, Cốc Tân Nguyệt hừ nói: “Những kẻ này dám bắt nạt ta, chàng phải dạy dỗ chúng đi”.
“Tất nhiên!”
Tần Ninh ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía trước.
Là một Đại Ma Đế.
Hủ Cốt Ma Đế đã có mặt.
Tần Ninh nhìn Hủ Cốt Ma Đế, mỉm cười: “Ngươi vẫn chưa chết à, thực sự biết cách sống đấy”.
“Hửm?”
Hủ Cốt Ma Đế nhìn về phía Tần Ninh.
Cái thanh niên này, hắn ta chưa gặp bao giờ.
Nhưng dường như Tần Ninh lại từng gặp hắn ta.
“Không nhớ ra ta?”
Tần Ninh cười nói: “Không sao, ta nhớ ra ngươi là được”.
“Chỉ là chín vạn năm mà thực lực vẫn có chút đó, xem ra dưới mặt đất cũng không dễ chịu gì nhỉ”.
“Ngươi là người phương nào?”
“Tông chủ Thanh Vân tông, Tần Ninh”.
Tần Ninh lần nữa nói: “Hủ Cốt Ma Đế năm đó không chết trong tay Cửu U Đại Đế là do ngươi chạy nhanh, đã nhiều năm như vậy, cây xương ngực thứ ba đã được chữa lành chưa thế?”
“Hả?”
Hủ Cốt Ma Đế nhìn Tần Ninh, ánh mắt lạnh như băng, vô cùng đáng sợ.
“Ngươi rốt cuộc là người phương nào?”
“Ngươi không cần biết, để ta thử một chút liền biết vết thương của ngươi đã lành hay chưa ấy mà”.
Tần Ninh bay lên khỏi mặt đất, Ngũ Linh Tinh Thần Quyết được thả ra.
Tiếng ầm ầm vang lên, cung Tinh Thần và mũi tên Tinh Thần ngưng tụ, kính Bắc Thương bay là là trên đỉnh đầu của Tần Ninh.
Mà ngay sau đó một khắc, lực lượng toàn thân Tần Ninh chợt ngưng tụ.
“Giết!”
Một mũi tên bắn đi ra ngoài.
Oanh...
Tiếng ầm ầm vang lên, đại địa run rẩy, khí thế của mũi tên cực kỳ bức người.
Đùng...
Tiếng nổ trầm thấp vang lên khiến người ta phải hoa mắt, mê man.
Bỗng nhiên, ở phía sau mũi tên Tinh Thần có một ấn ký cổ xưa đột ngột đập xuống.
Ầm!!!
Thân thể của một Đại Ma Đế lúc này trực tiếp nổ tung.
Một mũi tên.
Một ấn.
Một Đại Ma Đế linh cảnh Niết Bàn nhất trọng trực tiếp mất mạng.
Thấy cảnh này, ánh mắt Cốc Tân Nguyệt sáng lên.
Tần Ninh trở nên càng mạnh mẽ hơn nữa.
“Sư nương...”
Thạch Cảm Đương lúc này nhìn Cốc Tân Nguyệt, nói: “Sư nương không sao chứ? Đây là Tịnh Ma Châu, sư nương nhanh chóng nuốt đi, có hiệu quả”.
“Tịnh Ma Châu?”
“Sư tôn không biết lấy từ đâu, như kiểu ảo thuật đó, có cực nhiều loại, có mạnh có yếu”, Thạch Cảm Đương gãi đầu nói:
“Sư nương chăm sóc tốt cho chính mình nhé, ta đi giết địch, những thằng nhóc kia lâm trận chạy trốn, ta phải trông chừng bọn họ”.
Võ giả trấn thủ đài ngục U Minh đều là các thế lực triệu tập từ khắp nơi trên đại lục tới.
Vốn dĩ giữa các bên đã có mâu thuẫn từ trước, bất chợt gọi lại thì sao có thể một lòng cho được.
Thạch Cảm Đương lần này cũng giận dữ.
Hiện tại, xem ai còn dám chạy.
Không chết ở trong tay Ma tộc thì cũng phải chết ở trong tay hắn ta.
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi đến cuối cùng.
Nhìn thi thể đầy đất, hai cô gái tái mặt.
Thông đạo bên trong dãy núi của Thanh Vân tông tử thương có hơn hai ngàn, nghe có vẻ rất nhiều.
Thực ra thì tỉ lệ tổn thất lại cực cao.
Thế nhưng ở trong thông đạo đài ngục U Minh, số người chết nhiều vô cùng.
Ma tộc thì tinh tiến dũng mãnh, nhân loại chết vô số.
Đây mới gọi là thảm khốc.
Bây giờ suy nghĩ một chút, hai người mới hiểu được, nếu không có Tần Ninh không ngừng ám sát Đại Ma Đế, Thanh Vân tông chắc cũng tạo thành thảm trạng này.
Chỉ là hiện tại, không biết Địa U Hà, Đại Vũ ốc đảo, ngũ mạch Phong Thiên ra sao rồi.
“Các đệ tử Thanh Vân tông, giết!”
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi giơ kiếm tuôn ra.
Giờ này khắc này, chiến trường trở nên cực kỳ máu tanh.
Những võ giả muốn thoát đi cũng nhao nhao liều chết tấn công.
Rút lui thì sẽ bị nhóm Tần Ninh, Thạch Cảm Đương chém.
Đi vào sẽ bị Ma tộc giết.
Dù sao cũng là chết, chẳng bằng liều mạng, nói không chừng có thể còn sống sót. Cho dù chết ở trong tay Ma tộc thì cũng là anh hùng, không đến mức để tiếng xấu muôn đời.
Tiếng chém giết sôi trào.
Lúc này, chiến trường vì có đệ tử Thanh Vân tông đệ tử đến mà áp lực được giảm đi nhiều.
Tần Ninh lúc này nhìn mười Đại Ma Đế, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị.
Cùng lúc, một viên Tịnh Ma Châu bị Tần Ninh trực tiếp nuốt vào.
Không chỉ là một viên mà các viên Tịnh Ma Châu có được từ việc chém giết huyền cảnh Tạo Hóa, cảnh giới Tam Vị, Tần Ninh cũng nuốt một mạch.
Lần này giao chiến, hắn đã tăng vọt thực lực, căn cơ bất ổn.
Đã như vậy thì càng bất ổn thêm cũng được.
Hôm nay hắn muốn giết thật sảng khoái.
Ma tộc phải bị tiêu diệt toàn bộ!
Chương 869: Ngũ đoạn quy nhất
Từng viên Tịnh Ma Châu đi vào bụng, trong cơ thể Tần Ninh có một sức mạnh tinh thuần đánh thẳng vào tứ chi bách mạch.
Dần dần, một khí thế bá đạo bốc lên.
Hơi thở Tạo Hóa bỗng nhiên ngưng tụ, hóa thành một thanh trường kiếm.
Trường kiếm thật sự, hơn nữa mang theo dao động ổn định.
Huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn!
Tần Ninh một bước đến huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn.
Trong chớp mắt này, Tần Ninh như làm ảo thuật, từ tam đoạn đến tứ đoạn.
Mười Đại Ma Đế lúc này đều mang vẻ kinh hãi.
Bọn chúng chưa từng thấy ai thăng cấp thế này.
Tần Ninh làm sao mà làm được vậy?
Nhưng lúc này Tần Ninh đương nhiên sẽ không giải thích cho chúng biết.
Nắm lấy cung cài tên, một mũi tên tiếp tục bắn ra ngoài.
“Ngăn cản!”
Hủ Cốt Ma Đế lúc này ra lệnh.
Chín Đại Ma Đế còn lại đứng thành một hàng, phất tay một cái liền xuất hiện một đầu khớp xương lớn cỡ khối bạch ngọc.
Chín tên lúc này cũng không nói nhảm, trực tiếp ném xuống.
Chín đầu khớp xương đập xuống liền hóa thành một bộ xương chạy như bay về phía Tần Ninh.
Oanh...
Tiếng nổ đùng đoàng vang lên, mũi tên Tinh Thần tán loạn mà xương cốt cũng bị phá tan.
Tần Ninh thấy vậy, cũng không bất ngờ.
Chín vị linh cảnh Niết Bàn nhất trọng mà kém như vậy thì mới là kỳ quái.
Tần Ninh sải bước ra nhìn, mười người.
“Chỉ là đám Ma tộc cỏn con mà cũng dám xâm phạm Cửu U”.
“Hôm nay phải giết các ngươi!”
Tần Ninh nói xong, khí thế tăng mạnh.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Trên mặt đất có vô số luồng sức mạnh được ngưng tụ.
Huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn, hơi thở Tạo Hóa đủ để vận dụng thuần thục với trái tim.
Tần Ninh ngưng tụ một mũi tên.
Nhưng lần này lại hoàn toàn khác trước.
Một mũi tên thoạt nhìn dài y hệt một cây trường thương, mà thân mũi tên còn mang theo hơi thở Tạo Hóa.
Hơi thở Tạo Hóa ngưng tụ từ từ, như hóa thành một lớp áo giáp bao trùm mũi tên.
Thấy vậy, Hủ Cốt Ma Đế vẫn bình tĩnh.
Dù là huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn thì sao?
Hắn ta không tin Tần Ninh có thể lấy một chọi mười!
Mặc dù là bản lĩnh lớn bằng trời thì cũng không thể nghịch chuyển quy tắc mạnh yếu vốn có của thiên địa.
Linh cảnh Niết Bàn vốn đã mạnh hơn huyền cảnh Tạo Hóa rất nhiều.
Trong nháy mắt, tên cắt hư không mà bắn ra.
Nhưng trong nháy mắt đó, cung Tinh Thần lại trực tiếp bắn ra thêm một mũi tên nữa.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Chỉ là ngay sau đó, mũi tên thứ ba tiếp tục bắn ra.
Mũi tên thứ tư...
Mũi tên thứ năm...
Chỉ trong khoảnh khắc mà đã thành cơn mưa tên đầy trời.
Hủ Cốt Ma Đế tức thì sửng sốt.
Vốn chỉ là một mũi tên được thi triển ra từ ấn quyết đơn giản của Tần Ninh, nhưng hiện tại lại là cơn mưa tên đầy trời.
“Ngăn cản!”
Trong khoảnh khắc đó, chín Đại Ma Đế ném đầu khớp xương bắn về phía nửa khoảng không.
Hủ Cốt Ma Đế càng đích thân vỗ ra một chưởng ấn phóng lên cao trăm mét.
Vút vút vút...
Tiếng xé gió chói tai vang lên.
Mặt đất run rẩy.
Bốn phía xung quanh, bất kể là chiến sĩ Ma tộc hay là võ giả nhân loại, thấy vậy thì đều kinh sợ không thôi.
Thế này thật sự quá mạnh mẽ!
Đối với bọn họ mà nói, đây hoàn toàn là thiên nhân chiến đấu, bọn họ căn bản không thể nhúng tay vào.
Cốc Tân Nguyệt lúc này đã khôi phục không ít, liền lao vào đám Tiểu Ma Đế.
Thấy Tần Ninh trực tiếp đạt đến huyền cảnh Tạo Hóa tứ đoạn, Cốc Tân Nguyệt hơi cau mày.
Mới ở nhị đoạn được mấy ngày mà giờ đã tới tứ đoạn.
Tần Ninh tăng cấp như vậy không khỏi hơi nhanh.
Có lẽ sẽ mang đến ảnh hưởng cực kỳ không tốt cho hắn.
Chỉ là Tần Ninh chắc hẳn cũng có thể hiểu được, có lẽ hắn tự có biện pháp để giải quyết.
Cốc Tân Nguyệt vỗ ra một chưởng, chấn vỡ đầu của một Tiểu Ma Đế, sát khí tất hiện.
Cùng lúc đó, Tần Ninh đối mặt với công kích hung mãnh của chín Đại Ma Đế và Hủ Cốt Ma Đế.
“Ấn Bắc Thương!”
Một ấn ký đập xuống, một Đại Ma Đế đang chống lại mưa tên thì lập tức bị nổ tung.
Tần Ninh lúc này khí thế tăng mạnh.
Lúc hắn ở nhị đoạn cũng đã chém giết Đại Ma Đế.
Hiện tại đạt đến tứ đoạn thì càng không phải nói.
Chín Đại Ma Đế chỉ còn lại tám.
Một viên Tịnh Ma Châu tiếp tục xuất hiện ở trong tay Tần Ninh.
Tần Ninh trực tiếp nuốt vào, không hề do dự.
Trong trong nháy mắt, khí thế trong cơ thể tiếp tục tăng trưởng.
Vẫn là huyền cảnh Tạo Hóa nhưng lại bộc phát ra khí thế khiến người ta cảm thấy không thể ngăn cản.
Oanh...
Từng tiếng nổ vào thời khắc này vang lên, giao chiến lúc này trở nên vô cùng khó dò xét.
“A.”..
Lại một tiếng kêu thảm thiết nữa vang lên.
Tần Ninh lúc này thế như chẻ tre.
Hai mắt Hủ Cốt Ma Đế như nứt ra.
Đây là quái vật gì?
Mũi tên Tinh Thần uy năng vô địch, ấn Bắc Thương sát cơ thịnh vượng.
Hai cái kết hợp lại, đến cả hắn ta cũng cảm giác được uy hiếp cực lớn.
Trong chốc lát, lại có một Đại Ma Đế bỏ mình.
Chết ba tên!
Đại Ma Đế chính là vô địch linh cảnh Niết Bàn nhất trọng, một hơi chết ba tên.
Hủ Cốt Ma Đế chửi một tiếng.
Xích Huyết Ma Đế rốt cuộc là làm sao vậy?
Sao lại để người của thông đạo khác qua đây trợ giúp chứ.
“Đại nhân!”
Một Đại Ma Đế nhịn không được mà run rẩy nói: “Rút lui trước đi!”
Chỉ trong thời gian ngắn mà chết đi Đại Ma Đế.
Tiếp tục giao chiến nữa thì chết sẽ càng nhiều.
“Không thể!”
Hủ Cốt Ma Đế quát lên: “Bản tọa đích thân xuất thủ”.
Hủ Cốt Ma Đế lúc này giận không kềm được, thân ảnh lóe lên, xuất hiện ở trước mắt Tần Ninh rồi đập ra một quyền.
Phanh...
Một quyền ảnh trực tiếp rơi vào năm linh trụ.
Thế nhưng sau một khắc, linh trụ chỉ run rẩy, cuối cùng vẫn khôi phục lại bình tĩnh.
Một kích toàn lực của Hủ Cốt Ma Đế căn bản không cách nào phá vỡ phòng ngự của Tần Ninh.
Lần này, Hủ Cốt Ma Đế ngây người.
Nhưng trong chớp mắt, lại có hai Đại Ma Đế bỏ mình.
“Rút lui!”
Hủ Cốt Ma Đế lúc này hoảng sợ.
Tên nhóc này quá tà ma!
Mười Đại Ma Đế chỉ còn lại năm, nếu không rút lui thì bọn chúng sẽ chết sạch.
Tần Ninh nhếch miệng cười một tiếng.
Trong tay ba viên Tịnh Ma Châu lớn chừng quả trứng gà tiếp tục xuất hiện.
Một hơi nuốt thẳng.
Tần Ninh lúc này giống như bị điên, không hề lo lắng việc sức mạnh tăng vọt sẽ khiến bản thân gặp hậu quả gì.
“Nhất đoạn khí, nhị đoạn hình, tam đoạn cố, tứ đoạn bản, tứ đoạn dung hợp, bước vào ngũ đoạn quy nhất!”
Một lời hét lên, hơi thở Tạo Hóa trong cơ thể Tần Ninh lăn lộn, dung hợp.
Tiếng ầm ầm vang lên, một sức mạnh to lớn phóng lên cao.
Cũng không phải linh khí của linh cảnh Niết Bàn lột xác mà là hơi thở Tạo Hóa lột xác.
Vào giờ phút này, Tần Ninh giống như bước vào một cảnh giới mới, cảnh giới mà chưa ai từng thấy.
Huyền cảnh Tạo Hóa ngũ đoạn, quy nhất đoạn!
Tứ đoạn dung hợp lại chính là ngũ đoạn.
Hơi thở Tạo Hóa chân chính có thể tùy tâm mà phát động như linh khí.
Giờ khắc này, khí tức của Tần Ninh thâm thúy mà mạnh mẽ, sâu thẳm mà độc đáo.
Dường như đang đứng vững ở một đỉnh núi cao, tùy thời có thể cắt hư không mà đi xuống.
“Giết!”
Nói xong, Tần Ninh vọt thẳng ra.
Một quyền đập ra, cứng đối cứng với Hủ Cốt Ma Đế.
“Muốn chết!”
Thấy Tần Ninh lại chính mình tới chịu chết, Hủ Cốt Ma Đế phẫn nộ quát, cơ thịt bàn tay biến mất, lộ ra một nắm đấm xương xẩu rồi vỗ tới.
Chương 870: Phải giết như thế chứ
“Ai mới là kẻ muốn chết đây?”
Tần Ninh cười giễu cợt một tiếng, rồi bỗng nhiên linh khí trong cơ thể hiện ra.
Hơi thở Tạo Hóa cùng linh khí quấn quanh, hóa thành một rồi tuôn ra trong nháy mắt.
Phanh...
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Lần này mọi người hoàn toàn chết sững.
Tần Ninh chưa tới Niết Bàn, mạnh mẽ kết hợp hơi thở Tạo Hóa cùng linh khí chung một chỗ, lột xác linh khí.
Hắn làm sao làm được?
Sau một khắc, linh khí lột xác bắn ra.
Oanh...
Một tiếng nổ đùng đoàng vang lên.
Mọi người xung quanh hoàn toàn bị bắn bay.
Tần Ninh lúc này đứng ngạo nghễ.
Bên kia, sắc mặt của Hủ Cốt Ma Đế tái mét, thoạt nhìn càng giống như cây khô không có bất kỳ sinh cơ gì.
“Ghê tởm...”
Hủ Cốt Ma Đế lúc này không dám tin.
Tần Ninh rốt cuộc làm bằng cách nào?
Cảnh giới liên tục dâng cao, hiện tại còn vượt qua cả tứ đoạn.
Tuy vẫn chưa đến linh cảnh Niết Bàn nhưng lại có thể khiến linh khí cùng hơi thở Tạo Hóa ngưng tụ thành linh khí lột xác.
“Rút lui!”
Hủ Cốt Ma Đế lúc này khẽ quát một tiếng.
Hắn ta không phải là người không quả quyết.
Tần Ninh không phải người trấn thủ thông đạo này nhưng lại chạy tới.
Mà Ma tộc Xích Huyết bên kia lại không hề có một chút tin tức nào.
Điều này rõ ràng rất không bình thường.
Nếu như tiếp tục ở chỗ này, hắn ta sợ sẽ xảy ra sự tình không thể khống chế.
Năm Đại Ma Đế lúc này cũng bỏ chạy theo Hủ Cốt Ma Đế.
“Bây giờ muốn chạy thì đã trễ!”
Tần Ninh nói xong thì xông ra, cung Tinh Thần và mũi tên Tinh Thần vào thời khắc này toát ra từng cột ánh sáng làm người ta hoa mắt.
Thình thịch...
Một tiếng nổ vang lên một Đại Ma Đế thân thể trực tiếp nổ tung.
Hủ Cốt Ma Đế lúc này cũng sợ hãi.
Bây giờ Tần Ninh giống như một sát thần, thật sự là làm người ta không thể phỏng đoán.
“Đừng chạy nữa!”
Thấy Hủ Cốt Ma Đế còn muốn chạy, Tần Ninh cười giễu cợt một tiếng, một mũi tên tiếp tục bay ra ngoài.
Lại một Đại Ma Đế hét lên rồi ngã gục.
Mũi nào chết mũi đó!
Huyền cảnh Tạo Hóa ban đầu đúng là có đến ngũ đoạn - quy nhất đoạn.
Chỉ là khi võ đạo hoàn thiện, quy nhất đoạn dần dần bị xóa đi.
Rất nhiều người phát hiện quy nhất đoạn cũng không có ảnh hưởng gì với tu vi của bản thân.
Có đi bước này hay không đều được.
Nhưng thực tế thì cũng có bất đồng lớn.
Ngũ đoạn là một quá trình dung hợp.
Đối với việc bước vào linh cảnh Niết Bàn đúng là không có ích gì.
Nhưng đối với việc thăng cấp hơi thở Tạo Hóa cùng linh khí thì rất rõ rệt.
Mọi người đều biết, khi đến linh cảnh Niết Bàn, hơi thở Tạo Hóa cùng linh khí sẽ tiến hành dung hợp lột xác ra linh khí mới,
sẽ bộc phát ra uy lực càng mạnh mẽ hơn.
Thế nhưng nếu như bước vào huyền cảnh Tạo Hóa ngũ đoạn thì có thể khiến cho linh khí và hơi thở Tạo Hóa tự hành lột xác trước.
Đợi cho đạt đến linh cảnh Niết Bàn, hai cái dung hợp lại sẽ lại thêm một lần lột xác nữa.
Biến trong biến!
Mà đến lúc đó, linh khí mới sẽ mạnh mẽ đến vô cùng.
Giờ khắc này, Tần Ninh đang ở cảnh giới ngũ đoạn, linh khí và hơi thở Tạo Hóa lột xác, cũng có thể thử dung hợp hai loại sức mạnh.
Cũng không hề kém linh khí mới do linh cảnh Niết Bàn lột xác ra.
Phanh...
Lại một tiếng nổ đùng đoàng vang lên, một Đại Ma Đế tan xác.
Trong chớp mắt chết ba người, chỉ còn lại hai Đại Ma Đế.
“Trưởng tộc đi trước, chúng ta bảo vệ trưởng tộc!”, Một Đại Ma Đế nói ngôn ngữ Ma tộc, dáng vẻ liều chết.
Tiếp tục như vậy nữa thì cả ba bọn chúng sẽ không chạy thoát nổi.
Vậy thà để hai bọn chúng chết cho được việc.
Hai Đại Ma Đế lập tức tấn công Tần Ninh.
Hủ Cốt Ma Đế lúc này cũng không quay đầu, trực tiếp xuyên qua thông đạo, nhảy xuống rồi biến mất.
Tần Ninh thấy hai Đại Ma Đế đánh tới, sắc mặt lạnh lùng.
“Ấn Bắc Thương, trấn!”
Hắn quát lên, một ấn ký trực tiếp chém ra.
Một tiếng ầm vang, hai Đại Ma Đế rút lui.
Hai mũi tên vào thời khắc này bắn ra.
Lúc này, mười Đại Ma Đế đều bỏ mình.
Tần Ninh vẫn chưa ngừng tay, xoay người tấn công nhóm Tiểu Ma Đế, Đại Ma Hoàng cùng Tiểu Ma Hoàng.
Tiếp tục tàn sát...
Đúng một ngày một đêm, xung quanh thông đạo, Ma tộc tử thương hầu như không còn.
Lần này Tần Ninh bảo vệ chỗ đi xuống thông đạo, không cho đám chiến sĩ Ma tộc bỏ chạy.
Những ba vạn chiến sĩ Ma tộc bị tàn sát sạch sẽ.
Mà số lượng con người tử thương cũng đến năm sáu ngàn.
Trong đó, mấy trăm người là Thạch Cảm Đương nhìn thấy dám chạy trốn, hắn ta không nói hai lời liền xuất thủ chấn sát.
Lúc này còn muốn chạy thì chính là muốn chết.
Đại chiến dần dần dừng lại.
Trên đài diệt Ma, máu tươi giàn giụa.
Tần Ninh nhìn xung quanh, im lặng không nói.
Phải giết như thế!
Nếu không, Ma tộc vĩnh viễn không chịu dừng.
Những người này sợ, sợ thì được sống à?
Lúc này nhìn hơn một vạn người còn lại, Tần Ninh trực tiếp lên tiếng.
“Mỗi người còn sống nhận một viên Tịnh Ma Châu để khôi phục thực lực”.
“Ngũ mạch Phong Thiên, Ma tộc Cự Tí, Ma tộc Tử Dực vẫn còn đang đánh nhau ở thông đạo”.
“Chúng ta cần phải đi viện trợ!”
Tần Ninh nhìn vẻ uể oải của mọi người lúc này.
Hắn đã không muốn nói mấy lời nhảm nhí nữa.
Trận chiến diệt Ma không đánh cũng phải đánh, lui bước? Không có cửa đâu!
Hiện tại lui bước, sau này sẽ càng nhiều người chết hơn.
“Thân nhân của những ai hy sinh trong trận chiến này sẽ được Thanh Vân tông che chở, tất cả đều có thể đến Thanh Vân tông và để lại địa chỉ, nếu cần giúp đỡ, miễn là không làm trái đạo lý, Thanh Vân tông chúng ta tuyệt đối không chối từ!”
Lời này vừa nói ra, đoàn người tức thì hô lên kinh ngạc.
Tần Ninh đây là... Cho bọn họ một con đường vô ưu.
Không cần lo toan!
Rất nhiều võ giả đều phải gánh vác hy vọng của một gia tộc, gia đình trên lưng.
Cho nên không dám liều mình ở đây.
Nhưng Tần Ninh đã nói thế, có chết thì sợ gì?
“Không chỉ vậy, Thanh Vân tông hứa hẹn, người chết đi là anh hùng Cửu U, Thanh Vân tông có thể mở rộng tông môn tuyển và nhận con cháu ở độ tuổi thích hợp trong gia tộc vào tông môn, tận lực bồi dưỡng”.
“Đồng thời, chỉ cần trong nhà có võ giả, Thanh Vân tông chúng ta sẽ đều cung cấp đan dược tương ứng để trấn an!”
Lần này, đoàn người cũng trở nên dõng dạc hơn nhiều.
Tần Ninh đã nói đến mức này, bọn họ mà còn lui bước thì tu võ còn có ích lợi gì?
Trận chiến diệt Ma lần này là chức trách của một mình Tần Ninh sao?
Không phải!
Là chức trách của võ giả trên toàn Cửu U đại lục!
Điều bọn họ bảo vệ là gia đình của mình!
Nhưng Tần Ninh cũng có thể làm được hùng hồn đến bước này.
Không thể không khiến người ta bội phục!
“Giết!”
“Giết!”
“Giết!”
Trong lúc nhất thời, tiếng hô vang lên khắp đài diệt Ma, sát khí chấn thiên.
Tịnh Ma Châu được phân phát xuống.
Hơn ba vạn viên Tịnh Ma Châu, đối với mỗi một võ giả ở các cấp bậc đều là thần đan diệu dược.
Tần Ninh lúc này cũng cảm thán.
Phong Thần Châu mà cha để lại cho tới nay đều không có tác dụng gì, suốt chín đời chín kiếp chỉ ở trong đầu hắn.
Không nghĩ tới lần này lại có tác dụng lớn như thế.
Có thể tịnh hóa chiến sĩ Ma tộc thành Tịnh Ma Châu tinh khiết, không khác gì thần đan diệu dược.
Khôi phục thương tích, tăng cao tu vi.
Đến cả hắn năm đó cực kỳ hiểu rõ đan thuật nhưng cũng không tạo ra được đan dược hoàn mỹ như thế này.
Quan trọng nhất là nó không phân biệt thể chất, không phân biệt tu vi.
Cái này rất đặc biệt.
Năm đó, khi còn là Cửu U đại đế, Phong Thần Châu mà mở ra thì hắn đã sớm tiêu diệt được đám Ma tộc dưới lòng đất này rồi.