“Nhị vị đại nhân, bên Ám Vũ Ma truyền tới tin tức, nhị vị đại nhân có thể động thủ rồi!”
Người nọ hạ xuống đất, lập tức khom người nói.
“Được!”
Hùng Viêm cười ha ha nói: “Lần này san bằng Tru Ma cốc!”
Kha Cảnh gật đầu, bàn tay phất lên.
Trong nháy mắt, bên trong sơn cốc, từng thân ảnh từ bốn phương tám hướng xuất hiện.
Nhìn kỹ lại không dưới vạn người.
Kính Âm Dương, cảnh giới Vạn Nguyên, cảnh giới Quy Nhất đều có.
Cầm đầu đều là cảnh giới Thiên Nhân.
Đội ngũ vạn người trong nháy mắt hiện thân, giữa tiếng gió gào thét, họ lướt về phía Tru Ma cốc.
Nhất thời từng đường sức mạnh xung kích ra.
Khí tức cường đại giải phóng.
“Địch tấn công!”
Một tiếng gào hoảng sợ lúc này vang lên.
Thông đạo nam bắc Tru Ma cốc có hai vị phó các chủ Hùng Viêm và Kha Cảnh lúc này dẫn đội, trong nháy mắt liều chết xung phong ra.
Không ai có thể ngăn cản! Bên trong sơn cốc, hơn vạn đệ tử Thiên Ngoại Tiên nhất thời cùng giao chiến.
Đại chiến trong nháy mắt bùng nổ.
Đồng thời.
Đài giết ma dưới đất, bên trong thành trấn Thiên Ngoại Tiên.
“Tiên Hạo Thiên Nhân!”
Một đệ tử Thiên Ngoại Tiên, run lẩy bẩy nói: “Tiên Hàm đại nhân và Tần Ninh kia ngăn cản năm ngàn đại quân Ma tộc, giết Ma tộc Lục Vương!”
Lời này vừa nói ra, bốn phía tĩnh mịch.
Lục Vương! Lục Vương là một trong Thất Đại Vương của Ám Vũ Ma, Thiên Nhân thất bộ chết rồi?
Thiên Ngoại Tiên và Ám Vũ Ma đánh nhau mấy vạn năm, tổng cộng lớn nhỏ trên ngàn vạn lần giao chiến, uy danh bảy Vương đã sớm như sấm dội bên tai.
Nhưng mấy vạn năm nay, bảy Vương chưa chết một ai.
Bây giờ Tần Ninh và Tiên Hàm vừa xuất hiện đã giết một Lục Vương.
Nghe vậy, Tiên Hạo cũng sợ run một hồi lâu.
“Hai người hiện giờ đang ở đâu?”
“Vẫn đang ở trước thành Ám Vũ!”
Người nọ tiếp tục nói: “Trong Ám Vũ Ma, Nhất Vương Nhị Vương Tam Vương Tứ Vương Ngũ Vương đều xuất hiện, lục đại Ma Vương tề tụ, Tiên Hạo đại nhân…”, nghe đến lời này, ánh mắt Tiên Hạo ngẩn ngơ.
Mẹ kiếp!
“Ta biết… ta biết mà… không nên để họ đi ra…”, Tiên Hạo lại điềm tĩnh, lúc này cũng không nhịn được mắng chửi người khác.
Tiên Hàm vốn chính là người không sợ việc, tính tình gấp gáp, hơn nữa Tần Ninh… Tần Ninh! U Vương! Đó chính là người càng không thể sợ.
Hai người này hợp thành một khối, không xông về phía thành Ám Vũ mới là không bình thường.
“Tiên Hạo đại nhân, bây giờ… làm thế nào?”
Mọi người nhìn về phía Tiên Hạo.
Tiên Hạo không nói.
Bên trong thành địa tâm, tổng cộng cũng chỉ hơn một ngàn người, Ma tộc đã lâu chưa từng chủ động xuất kích, cho nên đóng giữ nơi đây cũng không nhiều.
Tiên Hạo quát lên: “Lập tức tập trung võ giả trên mặt đất xuống tiếp viện, Lục Vương chết, Ám Vũ Ma nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, theo ta đi chi viện”.
“Dạ!”
“Các ngươi chờ ở đây, lục đại Ma Vương xuất hiện, chỗ này không tính là nguy hiểm, canh giữ tốt nơi đây”.
Tiên Hạo nói xong liền muốn xuất phát.
“Tiên Hạo đại nhân!”
Chỉ là chính lúc này trong thông đạo, mấy thân ảnh vội vã chạy tới.
“Lại làm sao? Bảo ngươi phái ngươi đưa tin về Thiên Ngoại Tiên thông báo cho nhị vị Vương Giả, tại sao lại ở đây, còn không truyền tin về?”
Tiên Hạo mắng.
“Tiên Hạo đại nhân!”
Người nọ lại vội vàng nói: “Hai người Kha Cảnh và Hùng Viêm của Thiên Đế các dẫn người xông vào Tru Ma cốc!”
“Cái gì!”
Lúc này Tiên Hạo mặt hơi biến sắc.
Bây giờ Tiên Hạo đột nhiên hiểu ra.
Nhị Vương Ám Vũ Ma thống lĩnh năm ngàn tinh binh ra khỏi thành, có lẽ cũng không phải tùy ý.
Mà là có kế hoạch! Hợp tác cùng với người của Thiên Đế các.
Ám Vũ Ma chuẩn bị tấn công dưới đất, để hắn ta phân thân hết cách.
Mà Thiên Đế các thì tấn công Tru Ma cốc… trong ứng ngoài hợp! Chỉ là lần này có đúng lúc hay không lại bị Tần Ninh và Tiên Hàm đụng mặt.
Không sai, chính là như vậy.
Nếu không thì không thể nào Lục Vương vừa mới chết, năm vị Ma Vương khác liền xuất hiện.
Cái này quá trùng hợp!
“Đáng chết!”
Tiên Hạo chửi nhỏ một câu.
“Tiên Hạo đại nhân, chúng ta…”
Tiên Hạo quát lên: “Các ngươi trấn thủ chỗ này!”
“Ta đi tiếp viện trên mặt đất, nếu Tru Ma cốc bị công phá, vậy thì thông đạo này căn bản không giữ được”.
“Thông đạo có thể từ bỏ, nhưng Tru Ma cốc thì không thể buông tha!”
Lời này vừa nói ra, mọi người gật đầu.
“Vậy Tiên Hàm đại nhân…”
“Phái người đi thông báo cho bọn họ, chuyển biến tốt thì khống chế, gây rối trên mặt đất, bảo bọn họ mau chóng quay về”.
“Dạ!”
Lời Tiên Hạo vừa dứt, trong nháy mắt dọc theo lối đi rời khỏi nơi đây… Lần này lớn chuyện rồi! Người báo tin trước đó rất có thể bị giết.
Tiên Hạo chửi nhỏ một câu: “Khinh thường… đáng chết!”
Đúng là khinh thường.
Ám Ma Vũ nhất tộc lâu rồi chưa dẫn đến đại chiến.
Nhưng lần này khai chiến không nói, còn kéo theo người của Thiên Đế các ra mặt.
Trong ứng ngoài hợp! Số lượng quá lớn!
“Hùng Viêm, Kha Cảnh… hai trong thập đại phó các chủ Thiên Đế các…”
Lần này chỉ sợ sẽ xảy ra phiền toái lớn!
Ầm… Trên mặt đất, Tiên Hạo đi ra thông đạo, khí tức Thiên Nhân thất bộ mạnh mẽ giải phóng ra.
“Thiên Đế các thật là to gan!”
“Ha ha, Tiên Hạo, đã lâu không gặp, cảnh giới Thiên Nhân bọn ta đều đạt đến cấp đỉnh phong, Thiên Nhân thất bộ tầm thường quả thật là không đủ nhìn đâu”.
Hùng Viêm ha ha cười lớn, phá không tới, một quyền nện xuống, hắn ta cười to nói: “Hai người chúng ta đánh nhau, nói không chừng có thể trợ giúp lẫn nhau tấn thăng Vương Giả!”
“Hùng Viêm, ngươi xứng sao?”
Tiên Hạo giễu cợt nói: “Nếu như vậy để ta xem Bạo Hùng Thiên Nhân pháp của ngươi rốt cuộc có mấy phần hỏa hầu!”
“Nghe đồn Túy Tiên Kinh đồ của Tiên Hạo Thiên Nhân là một thứ thần đồ vô thượng, bên trong thiên biến vạn hóa, bên ngoài giải phóng sát phạt mạnh mẽ, ta cũng muốn lãnh giáo một chút!”
Lúc này Kha Cảnh cũng hiện thân.
“Huyết Hoàng quyền của phó các chủ Kha Cảnh cũng không yếu đâu!”
Tiên Hạo nhìn về phía hai người, khẽ nhíu mày.
Hai người rất rõ ràng không muốn kéo dài thời gian, cho nên cùng xuất thủ.
Lần này, ngược lại thật là phiền phức lớn!
“Tần Ninh…”, Tiên Hạo thấp giọng nói: “Hy vọng ngươi có thể cho người khác chút ngạc nhiên mừng rỡ!”
U Vương trước kia.
Hiện nay là Tần Ninh.
Thực lực không còn mạnh mẽ như trước, nhưng Tần Ninh từ đầu đến cuối là U Vương, tóm lại vẫn có chút thủ đoạn chứ?
Tiên Hạo loại bỏ ý nghĩ phức tạp, trong nháy mắt giết ra.
Trong Tru Ma cốc, đại chiến nổ ra! Mà lúc này ngoài Tru Ma cốc.
Một thân ảnh đứng yên trên đỉnh núi, phong cấm bốn phía.
Toàn thân mặc áo vàng, khí độ bất phàm, khí tức cường đại như ẩn như hiện lúc này giải phóng.
Lôi Vương Hoàng Nhất Lôi! Một trong tứ đại các vệ của Thiên Đế các, cũng là một trong Tứ Vương.
Lôi Vương lúc này cánh tay trái trống rỗng, tay phải chắp sau lưng.
“Hôm nay Tru Ma cốc ắt phải diệt, Ám Vũ Ma nên xuất thế rồi!”
Hoàng Nhất Lôi nhàn nhạt nói: “Tần Ninh, ban đầu ngươi sỉ nhục ta, chờ khi đại quân Ma tộc hành động, Thiên Đế các xưng bá đại lục Vạn Thiên, các chủ sẽ đích thân xuất thủ chém chết ngươi!”
Cánh tay trái trống rỗng khiến Lôi Vương khắc ghi trọn đời trong lòng.
Đồng thời.
Thành Ám Vũ dưới đất.
Tiêm Hàm xuất chiến giết mãnh liệt.
Thất Vương lúc này liên hiệp Ngũ Vương, gắt gao cuốn lấy Tiên Hàm.
Lần này Tiên Hàm thật sự bị đánh đến mức không ngừng hộc máu.
Bốn người Nhất Vương, Nhị Vương, Tam Vương, Tứ Vương bây giờ đứng yên bốn phía, vây quanh Tần Ninh.
“Chịu đựng được sao?”
Tần Ninh nhìn về phía xa xa, mở miệng nói.
Tiên Hàm phun ra một ngụm máu tươi, ha ha cười to nói: “Đều là Thiên Nhân thất bộ, ai có thể làm gì được ai?”
“Được!”
Tần Ninh cười một tiếng.
“Ngươi vẫn nên tự lo cho chính mình đi!”
Nhất Vương lúc này nhìn về phía Tần Ninh, lạnh lùng khinh miệt nói.
Chương 1267: Lại gần ta để giết ta?
“Bốn Vương mà thôi!”
Tần Ninh nhìn về phía bốn người nói: “Ám Vũ Ma nhất tộc có bảy Vương các ngươi, không còn ai khác sao?”
“Thiên Nhân đứng đầu có phần quá ít đấy chứ?”
“Còn nữa, trưởng tộc Ám Hoàng của các ngươi đâu? Cùng ra đi!”
Nghe thấy lời này, Nhị Vương trầm giọng nói: “Ngươi chỉ là Thiên Nhân nhất bộ, còn không có tư cách nhìn trưởng tộc đại nhân của bọn ta!"
“Vậy sao? Lục Vương vừa nãy cũng có khẩu khí này, nhưng tiếc là chết rồi…”
“Ngươi…”, bốn vị Ma Vương ánh mắt tàn bạo.
“Sức mạnh trổ tài miệng lưỡi, đến lúc chết hy vọng ngươi cũng có khẩu khí cậy mạnh như vậy!”
“Yên tâm, bốn người các ngươi chết rồi, ta cũng sẽ không chết!”
Lúc này Tần Ninh bước ra, khí tức trong cơ thể tụ tập.
Tứ Vương ánh mắt lạnh như băng.
Tên này nhất định phải giết.
Vốn là hôm nay kế hoạch công phá mặt đất, đoạt lại Tru Ma cốc, cùng với người của Thiên Đế các trong ứng ngoài hợp.
Lục Vương và Thất Vương ra mặt là đủ rồi.
Đợi đoạt lại Tru Ma cốc, năm Vương khác mới ra mặt.
Nhưng bây giờ lại bị rối loạn kết hoạch.
Lục Vương chết rồi! Tần Ninh giết.
Mà bây giờ tên này càng trở nên ngông cuồng.
“Với bảo khí siêu phẩm muốn thắng được bốn người chúng ta cũng không phải chuyện đơn giản!”
“Vương khí kia đâu?”
Tần Ninh cười một tiếng.
Lời vừa dứt, hắn bước ra giữa.
Đàn Phủ Uyên xuất hiện.
Mười ngón tay cong lên, lúc này trong nháy mắt hắn gảy một khúc đàn Phủ Uyên.
Giữa tiếng đàn du dương, giống như hóa thành ngàn vạn tướng sĩ chinh chiến sát phạt, lúc này lao ra.
“Vạn Binh Sát Hồn khúc!”
Một tiếng quát khẽ, Tần Ninh bình tĩnh nói: “Một khúc đúc vạn binh, bốn vị hầu hạ trước?”
Lời nói vừa dứt, từng tiếng đàn âm phù hóa thành từng tên võ giả xông ra.
Tứ Vương sắc mặt khẽ biến.
Âm thuật công kích.
Trong đại lục Vạn Thiên, công kích âm u kỳ quái được công nhận.
Tứ Vương lúc này phất tay ầm ầm, ngưng tụ thành từng đường bình phong che chở đón đỡ trước người.
Tần Ninh cười nhạo một tiếng, hắn bước ra, một quyền trực tiếp đập đến.
Ầm… Tiếng nổ đùng vang lên.
Chớp mắt, trên trăm vị âm binh lúc này cơ thể tán loạn.
Chỉ là thân ảnh tán loạn kia không bao lâu lại ngưng tụ ra từ trong âm phù của Tần Ninh.
Giống như cuồn cuộn không ngừng, giết cũng giết không xong.
Lúc này, thần sắc Tứ Vương lạnh như băng.
Đụng phải đối thủ rồi.
Tần Ninh có nghiên cứu về âm thuật.
Tên nhãi này làm sao đến được bước này?
Chỉ là lúc này âm binh theo liên tục không ngừng xuất hiện.
Tần Ninh sinh ra một đôi cánh tay linh khí đánh đàn tấu nhạc.
Mà hai tay hắn lại nắm chặt sáo Thụ Thiên.
Tiếng sáo Thụ Thiên dần dần vang lên… Âm binh kia lúc này lại mặc áo giáp do âm phù biến thành.
Lúc này Tứ Vương đồng thời ra tay, cũng dần dần bị âm binh áo giáp quấn lấy hoàn toàn.
Tình cảnh lúc này ngược lại có chút mất khống chế.
Tứ Vương từng bước làm khó.
Nhưng Tần Ninh lại từng bước ép tới gần.
“Một khúc Đoạn Thiên Hồn!”
Chỉ là đột nhiên sáo Thụ Thiên trong tay Tần Ninh lại thoát khỏi tay hắn, trực tiếp đập về phía một thân ảnh.
Nhị Vương.
Sáo Thụ Thiên lúc này giống như hóa thành Kiếm Thỉ vô địch.
Keng… Hai cánh tay Nhị Vương ngăn cản trước người.
Sáo Thụ Thiên bị ngăn cản, ánh sáng ảm đạm không ít.
Nhưng một khắc sau, một đường âm phù bên trong sáo Thụ Thiên trong nháy mắt giết ra.
Chính xác mà nói không phải một đường âm phù, mà là hơn vạn đường âm phù ngưng tụ thành âm phù lớn chừng bàn tay, hội tụ cùng nhau đâm thẳng vào Nhị Vương.
Bùm… Cảnh này quá nhanh.
Nhị Vương cho dù là Thiên Nhân thất bộ nhưng cũng không phản ứng kịp.
Công kích của âm phù là quỷ dị nhất.
Không cẩn thận liền chết.
Trong nháy mắt âm phù kia xuống qua đầu Nhị Vương, đánh nát linh thức của Nhị Vương.
Tiếng nổ tung hòa lẫn máu tươi tràn ngập.
Lại một vị Ma Vương.
Toi mạng! Lúc này tất cả mọi người đều ngạc nhiên.
Ba người Nhất Vương, Tam Vương, Tứ Vương lúc này tụ tập một chỗ, ánh mắt hoảng sợ nhìn Tần Ninh.
Lại chết rồi! Lần này cảm giác nhanh hơn.
Bọn họ mới đánh nhau với Tần Ninh không bao lâu, thậm chí còn chưa kịp thi triển toàn lực đã bị thuật tiếng đàn áp chế, rồi sau đó thuật tiếng sáo phối hợp, trong nháy mắt đánh bất ngờ, chém giết Nhị Vương.
Chẳng ai ngờ tới.
Bên kia, Ngũ Vương và Thất Vương cũng gấp rút.
Bốn Vương vây giết Tần Ninh, lại bị Tần Ninh giết ngược lại một người.
Đùa gì thế!
“Ta nói rồi, bốn Vương thôi mà!”
Tần Ninh cười một tiếng, nhìn về phía mấy người.
Lần này ba Vương còn lại thật sự có chút sợ.
“Tới đi, tiếp tục!”
Tần Ninh lại nói: “Lần này cũng phải cẩn thận đề phòng!”
Nhất Vương nhìn về phía Tam Vương và Tứ Vương, thấp giọng quát: “Cẩn thật công kích âm thuật của hắn, nếu ta không nhìn nhầm thì đó là hai vương khí lớn đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên”.
“Mặc dù không biết tên tiểu tử Thiên Nhân nhất bộ này sao có thể điều khiển vương khí, nhưng cẩn thận tránh công kích âm thuật của hắn, một khi đến gần, tên này nhất định phải chết không thể nghi ngờ!!”
Bọn họ là Thiên Nhân thất bộ.
Thân xác vẫn rất mạnh.
Chỉ cần đến gần Tần Ninh, trong nháy mắt ra tay, cho dù là tốc độ, lực lượng hay sức phản ứng cũng sẽ nhanh hơn Tần Ninh.
Tần Ninh hẳn phải chết! Nghe thấy lời này, Tần Ninh chỉ cười một tiếng.
Đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên hợp tấu, tốc độ âm thanh lúc này càng lúc càng nhanh.
Ba Vương cảm thấy áp lực đến cực điểm, ánh mắt khó coi.
“Phá!”
Đột nhiên, ánh mắt Tứ Vương run lên, bên ngoài cơ thể xuất hiện từng đường vảy hóa thành linh vũ tối đen, trong nháy mắt chém ra.
Âm của đàn sáo lúc này bị cắt đứt.
Tứ Vương thấy cơ hội, trong nháy mắt đánh ra, bức ép Tần Ninh.
Trong tay xuất hiện một cây chủy thủ.
Chủy thủ kia nhìn kỹ lại cũng không phải chế tạo từ thép ròng, mà là xương thú! Xương của huyền thú cấp tám.
Huyền thú cảnh giới Thiên Nhân.
Xương thú như vậy không chỉ có thể cắt thân xác, có thể cắt đứt cả linh thức võ giả.
Lúc này ánh mắt Tứ Vương tung hoành.
“Tiểu tử, phá âm thuật của ngươi, ngươi cũng chỉ như vậy mà thôi!”
Một lời vừa dứt.
Ánh mắt Tứ Vương lạnh như băng, trong nháy mắt đến trước Tần Ninh trăm thước, chủy thủ đâm thẳng vào cổ Tần Ninh.
Khoảng cách trăm mét, cảnh giới Thiên Nhân cũng không cần thời gian một hơi thở liền đạt đến.
Nhìn thấy Tứ Vương xông phá ngăn cách của Tần Ninh.
Hai người Nhất Vương Nhị Vương lúc này trong nháy mắt một trái một phải xông thẳng về phía Tần Ninh, định đánh vỡ hai bên phòng ngự của hắn.
“Đến gần ta để giết ta?”
Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh lại cười.
“Ngươi không biết chết thế nào?”
Lời vừa dứt.
Trong nháy mắt, chín đường hỏa lòng Xích Dương Long Luân hợp nhất.
Khí tức nóng bức mạnh mẽ lúc này giải phóng ra.
Khí tức bá đạo tràn ngập.
“Cửu Linh Tinh Thần kiếm!”
Lời vừa dứt.
Sau lưng Tần Ninh chín đường hỏa long hóa thành chính đường ánh sáng, không còn chỉ là khí hỏa linh.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi Điện Huyết.
Khí cửu linh hoàn toàn tụ tập.
Kiếm U Khô lúc này ánh sáng bắn ra bốn phía.
Một kiếm ngưng tụ chín đường thuộc tính linh khí, kiếm thần kiếm U Khô lúc này lóe lên ánh sáng chín màu.
“Chết!”
Một tiếng quát khẽ, Tần Ninh một kiếm chém ra.
Tứ Vương lúc này vẻ mặt lạnh như băng, nhưng không hề lui về phía sau.
Cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ mà thôi.
Cho dù là rất mạnh, nhưng có thể mạnh đến mức nào.
Hắn ta là Thiên Nhân thất bộ, tay cầm bảo khí siêu phẩm, không tin không chém được Tần Ninh!
Chương 1268: Tin được ngươi sao
Trong lòng sát khí ngưng tụ, dần dần trong cơ thể Tứ Vương linh khí cũng tăng vọt.
Trên chủy thủ tỏa ra ánh sáng nhợt nhạt, giống như muốn nuốt huyết mạch người ta, giết tâm linh con người.
Keng… Trong nháy mắt.
Kiếm U Khô và chủy thủ đụng nhau.
Một luồng sóng vô hình cuốn quanh bốn phía.
Thân ảnh Tứ Vương ngừng một chút.
Mà kiếm U Khô tập kết khí Cửu Linh lúc này cũng run lên.
Hai người giằng co.
Hai người Nhất Vương, Tam Vương kia cũng không dừng lại được, bọn họ dốc hết toàn lực giết về phía Tần Ninh.
“Hừm, chỉ là Thiên Nhân nhất bộ, ngươi vẫn phải chết”.
“Nghĩ gì vậy?”
Tần Ninh cười một tiếng.
Kiếm U Khô lúc này bộc phát ra ánh sáng chói lóa.
“Chém!”
Lúc này trên kiếm U Khô xuất hiện từng vết nứt.
Nhưng ánh sáng sáng chói vượt quá mười lần.
Dần dần, kiếm U Khô giống như không chịu nổi sức mạnh lớn như vậy, tốc độ xuất hiện vết nứt càng lúc càng nhanh.
Kiếm gần như không chịu nổi! Tứ Vương nhìn thấy cảnh này, ánh mắt khẽ vui mừng.
“Hai vị nhanh chút, tên này không chịu nổi rồi!”
Tứ Vương cười nói: “Giết hắn ngay lúc này”.
“Được!”
“Được!”
Nhất Vương và Tam Vương rối rít đáp lại.
“Không sai, chính vào lúc này, nhưng không phải giết ta, mà là giết ngươi!”
Trong nháy mắt, Tần Ninh đột nhiên hung bạo.
Chớp mắt sức mạnh kiếm U Khô tăng lên quá mười lần.
Sau lưng Tần Ninh, chín cột linh khí lại xuất hiện.
“Chém!”
Một tiếng đùng đoàng.
Chủy thủy gãy lìa.
Kiếm U Khô phá không ra.
Một tiếng phụt vang lên.
Cơ thể Tứ Vương lúc này trực tiếp bị một kiếm chém tới, một tiếng phụt vang lên, máu tươi văng đầy bầu trời.
Giữa hư không giống như có gì bể tan tành, tản ra âm thanh đùng đoàng.
Lại một vị Ma Vương bỏ mình.
Lục Vương chết trước.
Tiếp đến Nhị Vương chết.
Bây giờ đến Tứ Vương cũng chết.
Thất đại Ma Vương bây giờ chỉ còn lại Nhất Vương, Tam Vương, Ngũ Vương và Thất Vương.
Lúc này, Tần Ninh thu hồi kiếm U Khô.
Trên thân kiếm lúc này hiện đầy vết kiếm, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ nứt.
Tần Ninh nhẹ nhàng vuốt ve kiếm U Khô, hắn nhớ lại: “Về sau tìm cho ngươi một cơ thể tốt hơn”.
Kiếm U Khô lúc này thu hồi.
Tần Ninh nhìn về phía Nhất Vương và Tam Vương.
“Hai vị đừng lui nữa!”
Tần Ninh cười nói: “Bây giờ ta không có lá bài tẩy nào đâu”.
“Điều khiển âm thuật cần linh thức hội tụ, rất hao phí linh thức”.
“Thần binh bây giờ cũng phá rồi, không có năng lực phòng ngự, không giết được Thiên Nhân!”
Nhất Vương và Tam Vương nghe thấy lời này lại một lần nữa lùi bước.
Tin được ngươi sao? Không giết nổi người ta?
Tần Ninh sẽ tự nói ra sao?
Chịu chết với bọn họ?
Tin mới lạ.
Lần này hai người thật sự lùi không được, tiến không xong.
Nhưng Tần Ninh lại không nhàn rỗi.
Bên trong Xích Dương Long Luân, hỏa long gầm thét giết về đại quân bốn phía.
Chết một người, một viên Tịnh Ma châu xuất hiện.
Không muốn thì cũng lãng phí.
Hắn bây giờ giết võ giả cảnh giới Âm Dương, cảnh giới Vạn Nguyên, cảnh giới Quy Nhất quá đơn giản.
Lúc này sắc mặt Nhất Vương và Tam Vương u ám đáng sợ.
Tiên Hàm lúc này ha ha cười lớn nói: “Ba vị Ma Vương chết rồi, Ngũ Vương, Thất Vương cẩn thận chút, chờ lát nữa ca ta có thể đột nhiên đánh lén tới, ta hiểu huynh ấy mà, huynh ấy sẽ làm chuyện này”.
Ngũ Vương và Thất Vương nghe thấy lời này đột nhiên cẩn thận.
Với phân tâm này, áp lực của Tiên Hàm nhất thời nhỏ đi.
Đối mặt với một vị Ma Vương, hắn ta quần áo rách rưới, chứ đừng nói vẫn là hai vị ở cùng một chỗ.
Lời này cũng chính là châm biếm hai người.
Đừng hạ tử thủ.
Nếu không, không giữ được thì các ngươi sẽ bị người ta tập kích.
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý.
Nhị Vương lúc này thật sự không dám hạ tử thủ, bất cứ lúc nào cũng chú ý đến Tần Ninh, chú ý đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên.
Vừa rồi Nhị Vương chính là bị Tần Ninh đột nhiên hung bạo giết chết.
Lúc này Tứ Vương không còn khí thế mạnh mẽ như trước.
Tần Ninh lại nhàn nhã, giết người xong hắn nhìn Nhất Vương và Tam Vương.
Tới đi! Không phải vừa rồi rất phách lối sao?
Lúc này, phía xa xa có trên trăm thân ảnh đột nhiên giết tới.
“Tiêm Hàm đại nhân!”
Một tên võ giả mở miệng quát lên: “Tru Ma cốc bị người của Thiên Đế các tấn công, Tiên Hạo đại nhân đã đi lên mặt đất tiếp viện. Tiên Hàm đại nhân trở về đài giết Ma trước đi!”
Nghe thấy lời này, Tiên Hàm sửng sốt.
Thiên Đế các! Người của Thiên Đế các và người của Thiên Ngoại Tiên lại không cùng xuất hiện.
“Quả nhiên như vậy!”
Tần Ninh lúc này cười nói: “Ám Vũ Ma và Thiên Đế các hợp tác, trong ứng ngoài hợp!”
“Thật đúng là mưu đồ hay”.
“Tiên Hàm, nếu hôm nay ngươi và ta không ở đây, e rằng Tiên Hạo đã phải chết ở đây”.
Nghe thấy lời này, toàn thân Tiêm Hàm run lên.
Không sai.
Nếu hắn ta và Tần Ninh hôm nay không ở đây, bây giờ Lục Vương và Thất Vương chắc hẳn đã dẫn người tấn công thông đạo dưới đất.
Mà người của Thiên Đế các tấn công thông đạo trên mặt đất.
Trong ứng ngoài hợp.
Một mình Tiên Hạo không cầm cự nổi.
Hơn nữa Thiên Đế các và Ám Vũ Ma nếu đã chuẩn bị thì sẽ không để người của Tru Ma cốc có cơ hội gọi chi viện tới.
“Lũ ranh con, lão tử nói gần đây sao các ngươi im lặng như vậy, hóa ra là đang kìm nén ý nghĩ xấu!”
Lúc này, Tiêm Hàm rất phẫn nộ.
Tiên Hạo là người duy nhất hắn ta nhớ mong ở Thiên Ngoại Tiên.
Từ khi Tiên Nhân xuất giá, Thiên Ngoại Tiên này trên mười vạn người, duy chỉ có một mình Tiên Hạo, hắn ta mới thừa nhận nhị ca.
Những người khác, hắn ta không có cảm tình.
Lúc này nghe thấy Thiên Đế các và người của Ám Vũ Ma nhất tộc lại ngấm ngầm mưu tính nhị ca mình.
“Tự tìm cái chết!”
Tiên Hàm nổi giận.
Những năm nay, Tần Ninh không có ở đây thì có Tiên Hạo chống đỡ lòng tin của hắn ta.
Bây giờ có người muốn giết Tiên Hạo, hắn ta đương nhiên là không vui.
“Khốn kiếp, cứ coi lão tử dễ chọc!”
Tiên Hàm phẫn nộ.
“Cái này cho ngươi!”
Lúc này bàn tay Tần Ninh vung lên, một viên Tịnh Ma châu xuất hiện.
Lục Vương chết đi, Tịnh Ma châu ngưng tụ bị hắn nuốt rồi tấn thăng lên Thiên Nhân.
Thứ Tần Ninh ném ra chính là Tinh Ma châu Tứ Vương sau khi chết ngưng tụ.
Tiên Hàm cũng không thèm nhìn, hắn ta há miệng một cái nuốt vào.
“Không mùi vị?”
“...”, Tần Ninh không nói.
Để ngươi ăn, không phải để cho ngươi thưởng thức.
Lúc này Tiên Hàm cũng không thèm để ý, hét lớn một tiếng.
“Hôm nay lão tử chứng đạo xưng Vương!”
Lời vừa dứt, trong nháy mắt Tiên Hàm giết ra.
Ngũ Vương và Thất Vương sắc mặt khổ sở.
Người truyền lệnh này thật đáng chết.
Sớm không truyền muộn không truyện, bây giờ mới xuất hiện.
Lần này Tiên Hàm thật sự nổi điên.
Tần Ninh nhìn thấy màn này, hắn ta cười một tiếng, không có ngăn cản.
Nổi điên cũng tốt.
Nếu không làm sao đề thăng?
Nếu kẹt ở cảnh giới Thiên Nhân quá lâu, rất khó tấn thăng Vương Giả.
Tiêm Hàm có cơ hội.
Đương nhiên cơ hội lớn bao nhiêu Tần Ninh cũng không dễ nói.
Chuyện này phải nhìn chính bản thân hắn ta.
Ánh mắt quay về trên người Nhất Vương và Tam Vương, Tần Ninh cười một tiếng.
Tịnh Ma châu của Thiên Nhân đứng đầu ngưng tụ, công hiệu quá mạnh mẽ.
Không khác nào thần đan diệu dược.
Không được thì đáng tiếc! Tần Ninh bước ra, sức mạnh trong cơ thể tụ tập.
Thiên âm gào thét.
Tiếng đàn Phủ Uyên lúc này vang lên.
Chỉ là lần này sáo Thụ Thiên giống như hóa thành thần binh bị bị tiếng đàn thao túng đâm tới.
“Chém!”
Sức mạnh ngưng tụ, khí tức dồi dào lúc này giải phóng ra.
Sáo Thụ Thiên uy thế kinh người, đàn Phủ Uyên lúc này lại vô cùng cường thịnh.
Sáo cũng có thể dùng để chém?
Nhất Vương và Tam Vương chỉ cảm thấy Ma sinh quan của mình bị lật đổ rồi.
Chương 1269: Tiên Hàm ta là Vương!
Ầm… Một cây sáo chém xuống, trong nháy mắt ánh sáng bắn ra bốn phía.
Trước sáo Thụ Thiên lại ngưng tụ ra một đao linh khí.
Đao mang sáng chói tựa như hội tụ thành một chuôi đao thật, trực tiếp chém về phía Tam Vương.
Keng… Tam Vương tay cầm đao rộng, lúc này cũng giương đao lên.
Âm thanh xuy xuy vang lên, ánh lửa nổi ra bốn phía.
Lúc này, thậm chí Tam Vương cảm thấy linh khí trước người ngưng tụ thành đao, thật sự kinh khủng.
Đao khí mạnh mẽ, thậm chí đang cắt hai gò má của hắn ta! Máu tươi tí tách rơi xuống.
“Đáng chết!”
Nhất Vương thấy cảnh này, hắn ta chửi nhỏ một tiếng.
Không thể chết thêm! Chết thêm thì bảy Vương chỉ còn lại ba người.
“Phá!”
Một Vương một quyền trực tiếp đập về phía Tần Ninh.
Nhưng lúc này, tám đường hỏa long Xích Dương Long Luân kia trào ra, phun hỏa diệm, trong nháy mắt cháy một quyền phong.
“Khốn kiếp!”
Nhất Vương thật sự muốn mắng điên cuồng.
Tên khốn Tần Ninh này.
Tay cầm bảo khí siêu phẩm là có thể chống lại hắn ta.
Huống chi là hai vương khí lớn, tên khốn này lại vận dụng linh hoạt giống như cánh tay mình.
Thiên Nhân nhất bộ điều khiển vương khí cực kì khó khăn.
Đừng nói Thiên Nhân nhất bộ, chính hắn ta là Thiên Nhân thất bộ điều khiển vương khí cũng tương đối khó khăn.
Nhưng Tần Ninh lại hạ bút thành văn.
Cái này căn bản không thể.
“Phá? Phá bà nội ngươi hả?”
Tần Ninh trách mắng một câu, tiếng đàn Phủ Uyên lúc này bỗng nhiên dồn dập.
Tam Vương lúc này đã không chịu nổi rồi.
Đao của hắn ta đang run rẩy.
“Nhất Vương, nhanh lên chút!”
Tam Vương quát lên.
“Lão tử biết!”
Nhất Vương lúc này cũng tràn đây lửa giận.
Hắn ta biết phải nhanh hơn chút, nếu Tam Vương lại chết, vậy thì người tiếp theo chính là hắn ta.
Nhưng hắn ta không phá nổi phòng ngự của Tần Ninh!
“Không cần nhanh đâu, ta nhanh hơn ngươi!”
Lúc này lời Tần Ninh vừa dứt, hắn bước đến trực tiếp chém ra.
Sáo Thụ Thiên bây giờ… nứt ra! Hóa thành từng thân trúc, trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng cắm thẳng về phía Tam Vương.
Một tiếng phụt, máu tươi chảy thành dòng.
Đôi mắt Tam Vương trợn trừng.
Nhưng sáo Thụ Thiên nứt ra kia lúc này lại xuất hiện trước người.
Tam Vương chết không nhắm mắt.
Tại sao có thể như vậy?
Nhất Vương lúc này điên rồi.
Lại chết một người! Chỉ còn lại hắn ta, Ngũ Vương và Thất Vương.
Thất đại Ma Vương cùng rời núi.
Trước mắt chỉ còn lại ba vị.
Có lẽ ba vị chắc không còn thừa lại ai.
“Đến lượt ngươi!”
Tần Ninh nhìn về phía Nhất Vương, cười nói: “Giết đến bây giờ mà vị Ám Hoàng kia của các ngươi cũng nên hiện thân chứ? Tại sao vẫn không xuất hiện?”
“Hoàng của ta xuất hiện, chắc chắn ngươi chết không cần nghi ngờ”.
“Ta có chết hay không không biết, ngươi chết là chắc chắn”.
Tần Ninh cười một tiếng.
Hai tay hắn bình tĩnh đặt trên đàn Phủ Uyên, cười nói: “Bốn Vương vây công, chết ba người rồi, một mình ngươi, không biết xấu hổ sống tiếp sao?”
Nhất Vương sắc mặt cứng ngắc.
Tần Ninh cười một tiếng, bên trong Xích Dương Long Luân, bát long gào thét.
Khí tức dồi dào lúc này giải phóng.
Sức mạnh truyền đến từng đợt.
Nhất Vương trong nháy mắt lui về phía sau.
Nhưng Tần Ninh lại chạy nhanh tới.
Sáo Thụ Thiên rơi từ trên không, trực tiếp đập xuống.
Quá trình sáo Thụ Thiên nện xuống, cây sáo kia đang không ngừng mở rộng.
Nhất Vương rất muốn khóc.
Đây là sáo Thụ Thiên đó! Vương khí âm thuật công kích.
Tần Ninh lúc thì dùng đao lúc thì dùng gậy.
Đây là vương khí sao?
Nhưng Tần Ninh mặc kệ.
Một quyền giết ra.
Một tiếng ầm lúc này vang lên.
Từng tiếng nổ đùng đoàng trong nháy mắt nổ bể.
Nhất Vương chỉ cảm thấy sau lưng đau rát, nhưng cũng không dám quay đầu.
Hắn ta sợ trong chốc lát quay đầu cũng sẽ bị một cây sáo của Tần Ninh gõ chết.
“Chạy thoát sao?”
Lúc này Tần Ninh ngồi xếp bằng giữa không trung, hai tay khảy đàn, tiếng đàn vang lên hóa thành từng mũi tên nhọn.
Tốc độ mũi tên nhọn nhanh đến cực điểm, trong nháy mắt giết về phía Nhất Vương.
“Khốn kiếp!”
Nhất Vương lúc này thật sự là bị ép đến điên rồi.
“Láo xược!”
Chỉ là cùng với giọng nói của Nhất Vương vang lên.
Một tiếng quát vào thời khắc này truyền tới.
Một bàn tay trên hư không lúc này trực tiếp bắt xuống.
Tay kia rộng trăm trượng, tốc độ cực nhanh.
Ngay lập tức Tần Ninh kịp phản ứng.
Nhưng vẫn chậm.
Bùm… Một tay túm xuống, một tiếng bùm nổ tung.
Sắc mặt Tần Ninh trắng bệch, ngực xuất hiện một vết máu, toàn thân trên dưới khí tức cũng run rẩy vài phần, hắn rớt xuống đất.
Sáo Thụ Thiên và đàn Phủ Uyên lúc này mất đi điều khiển, không cách nào phát huy uy lực, bay xuống bên cạnh Tần Ninh.
Một thân ảnh áo đen từ từ bước ra.
“Ám Địa đại nhân!”
Nhìn người tới, Nhất Vương lúc này thở phào nhẹ nhõm, gần như trong nháy mắt bay đến trước mặt người mặc đồ đen kia.
Người đó một thân mặc thường phục màu đen, một hai tay chắp sau lưng, mà hai bên mang tai có vài chiếc vảy lông, đôi mắt mang theo vẻ u ám.
Ông ta nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt tràn đầy sát khí.
“Ám Địa đại nhân…”
“Ta biết rồi!”
Người đàn ông lãnh đạm nói: “Tiểu tử tốt lắm, dựa vào một món bảo khí siêu phẩm, hai món vương khí tàn sát bốn vị Thiên Nhân Ám Vũ nhất tộc!”
“Không, còn có vị Vương Giả này của ngươi!”
Lúc này Tần Ninh đứng dậy, phì một cái, khạc máu tươi ra, xen lẫn mấy miếng nội tạng.
“Dù sao là thực lực Vương Giả mà cũng phải đánh lén?”
Tần Ninh giễu cợt nói: “Ám Vũ Ma, Ám Vũ Ma quả nhiên là Ma tộc không nhìn thấy ánh sáng”.
“Ngươi...”
“Làm sao? Ta nói sai ư?”
Tần Ninh tiếp tục nói: “Vương Giả giết Thiên Nhân mà cần lén lén lút lút sao?”
Ám Địa không mở miệng.
Nhưng trong lòng lại kinh ngạc.
Tần Ninh bị ông ta đánh một chưởng, vậy mà vẫn còn sống.
Điều này không tưởng tượng nổi.
Đừng nói Thiên Nhân nhất bộ.
Chính là Thiên Nhân tam bộ bị một chưởng của ông ta thì tám mươi phần trăm cũng phải chết.
Nhưng Tần Ninh lại ngăn chặn được! Điều này thật sự khiến người ta có chút không thể nào tin nổi.
Đàn Phủ Uyên và sáo Thụ Thiên lúc này ở bên trái bên phải Tần Ninh, Xích Dương Long Luân ánh sáng lại ngưng tụ.
Lúc này, ánh mắt Tần Ninh mang một tia tàn nhẫn.
“Hôm nay không chỉ giết Ma Vương, còn phải diệt Vương Giả!”
Lời vừa dứt, sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh bị tàn phá.
“Ha ha ha…”
“Diệt Vương để ta làm, há có thể làm phiền ca ta đích thân ra tay chứ?”
Một tiếng cười lớn ha ha truyền khắp cả vùng
Ầm… Giữa trời đất, một tầng gông xiềng vô hình giống như bị đánh vỡ.
Một thân ảnh từ trên trời rơi xuống.
Hai tay túm hai người, ném tới trước mặt Tần Ninh, bị hỏa long của Tần Ninh nuốt ăn.
Chính là hai người Ngũ Vương và Thất Vương.
Mà lúc này thân ảnh kia mặc bộ trường sam, khí độ bất phàm.
Một bước đi ra, giống như ngưng tụ một con đường ở dưới chân.
Con đường Vương Giả! Tiên Hàm Thiên Nhân! Tấn thăng làm Vương! Trong nháy mắt, một lực áp bức mạnh mẽ lúc này xuất hiện.
“Thành Ám Vũ? Ta thấy không cần thiết tồn tại!”
Tiên Hàm lúc này bước ra, một quyền trực tiếp đập tới.
Ầm… Mấy ngàn tinh binh bây giờ nổ tung thành sương máu.
Thành Ám Vũ lúc này cũng dần dần sụp đổ.
Cửa thành! Thành tường! Lâu các trong thành từng cái sụp đổ.
Dưới đất mờ tối bây giờ lại hiện ra mấy phần ánh sáng.
Tiên Hàm đứng ở giữa không trung, nhìn về phía trước.
“Hôm nay, Tiên Hàm ta là Vương!”
“Ám Vũ Ma nhất tộc làm chứng, Hàm Vương từ hôm nay sẽ khiến tộc ngươi khắc khi, cái gì gọi là khủng khiếp”.
Lời vừa dứt, Tiên Hàm lại một quyền đánh ra.
Chương 1270: Dẫn ngươi diệt Vương
Cảnh giới Thiên Nhân, phạm vi linh thức vạn mét.
Thiên Nhân thất bộ đỉnh phong chính là kẹt ở vạn mét, không được tiến thêm.
Vượt qua vạn mét chính là cảnh giới Vương Giả.
Vượt qua vạn mét chính là phạm vi linh thức, bên trong vạn mét lột xác làm biển linh thức, có thể tồn trữ linh thức cuồn cuộn không ngừng.
Đây chính là điểm kinh khủng của Vương Giả so với Thiên Nhân.
Linh thức Thiên Nhân một khi tiêu hao hết, đó chính là tiêu hao hết.
Nhưng Vương Giả rất khó tiêu hao hết.
Linh thức Vương Giả có thể tồn trữ hội tụ thành biển linh thức.
Biển linh thức.
Vạn mét làm khởi điểm.
Còn về điểm cuối là bao nhiêu, e rằng duy chỉ bốn vị Thiên Vương mới có thể biết.
Hoặc là là, bốn người kia cũng không biết.
Lúc này Tiên Hàm đã bước đến bước này của Vương Giả! Thành Ám Vũ bị hai quyền của Tiên Hàm nện trực tiếp nổ tung.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt.
Thiên Nhân rất khó phá thành Ám Vũ mà Ám Vũ Ma nhất tộc dày công xây nên, nhưng Vương Giả… đó là người mà Thiên Nhân có thể so sánh sao?
Trong thành Ám Vũ, tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Nhất Vương lúc này sắc mặt khó coi.
Thành Ám Vũ là Ám Vũ nhất tộc hao tổn tâm tư chế tạo, há có thể cứ như vậy bị phá vỡ?
Tên Tiên Hàm này một là một kẻ kích động.
Bây giờ đến Vương Giả, vậy thì càng kích động lớn.
“Tiên Hàm!”
Ám Địa lúc này cũng nhìn về phía Tiên Hàm.
Người này luôn ở Thiên Nhân thất bộ không tiến bộ được.
Lần này lại xông phá khỏi ràng buộc.
Những ràng buộc của Vương Giả, khó xông phá bao nhiêu, ông ta rất hiểu.
“Lão tử là Hàm Vương!”
Tiên Hàm lúc này quát lên: “Kêu lão tử là Hàm Vương, nếu không ta đánh bể đầu ngươi!”
Ám Địa cau mày.
Ngươi là Vương Giả! Ta cũng vậy! Ngươi phách lối cái gì?
Nhưng Tiên Hàm đi đến bên cạnh Tần Ninh, nhìn về phía hắn.
“Ca, ca không sao chứ?”
“Không sao!”
Lúc này Tần Ninh lắc đầu một cái nói: “Để ta chặn Ám Địa này, trước hết giết Nhất Vương, rồi giết tên khốn này”.
“Được!”
Tiên Hàm hét lớn một tiếng.
Thất đại Ma Vương bây giờ chỉ còn lại Nhất Vương này.
Chết vừa hay.
Ám Địa lúc này sắc mặt u ám.
Tần Ninh vẫn muốn giết người.
“Bổn Vương…”
“Vương của ngươi thì mạnh cái gì?”
Tiên Hàm lúc này không cho Ám Địa mở miệng, lời hắn ta vừa dứt liền nhìn về phía Ám Địa, quát lên: “Lão tử cũng là Vương Giả, nói đánh ngươi thì đánh ngươi!”
Tiên Hàm lúc này đạt đến Vương Giả, phách lối giống như một nhân vật phản diện lớn.
Lời vừa dứt, Tiên Hàm bước ra, đằng đằng sát khí.
Ám Địa bây giờ cũng là hoàn toàn tức giận.
Một Vương Giả như ông ta xuất hiện, Tần Ninh coi thường, Tiên Hàm cũng coi thường.
Hai tên khốn kiếp này ức hiếp người quá đáng.
Hoàn toàn không xem trọng ông ta! Lúc này Ám Địa đánh một quyền ra, linh thức và linh khí bây giờ giải phóng ra chèn ép mạnh mẽ.
Tiên Hàm không sợ, trực tiếp xông lên.
Nhất Vương lúc này lại ngây ra.
Hắn ta làm sao đây!
Ám Địa Vương và Hàm Vương đánh nhau, nhưng hắn ta thì sao?
Tần Ninh sẽ giết hắn ta! Thật sự sẽ giết! Ngay lúc này, Tần Ninh nhìn về phía Nhất Vương.
Đứng trước mặt mình không phải là một vị Ma Vương, mà là một viên Tịnh Ma châu.
Nhị Vương đến Thất Vương đều toi mạng.
Nhất Vương cũng không còn lý do để sống tiếp.
Thất đại Thiên Nhân đứng đầu chết rồi thì cố mà chết.
Lục đại Ma Vương chết rồi hóa thành sáu viên Tịnh Ma châu.
Tần Ninh nuốt vào một viên, đạt đến Thiên Nhân.
Tiên Hàm nuốt vào một viên, đạt đến Vương Giả.
Còn có bốn viên.
Nhất Vương chết thì còn năm viên.
Năm viên cho Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Cửu Anh, mỗi người một viên.
Hai viên còn lại giữ trước đã! Tần Ninh đã phân phối xong.
Trong lòng vừa nghĩ xong, Tần Ninh nhìn về phía Nhất Vương, ánh mắt hắn mang theo vẻ tham lam.
Nhất Vương lúc này luống cuống.
Sao nhìn ta như vậy.
Giống như nhìn… nhìn thức ăn! Tần Ninh quá khủng khiếp!
“Chết như thế nào?”
Tần Ninh nhìn về phía Nhất Vương, cười nói: “Dễ dàng một chút hay gấp gáp một chút?”
“Ngươi… ngươi đừng làm liều…”, Nhất Vương lúc này giọng nói mang theo vẻ run rẩy: “Tần Ninh, nếu ngươi giết ta, Ám Hoàng đại nhân sẽ không bỏ qua cho ngươi”.
“Sáu người bọn họ chết rồi, Ám Hoàng kia của các ngươi sẽ bỏ qua cho ta?”
“Nếu không thì không phải như vậy!”
Tần Ninh cười nhạo một tiếng.
Xích Dương Long Luân vào thời khắc này bùng nổ.
Chín đường hỏa long cao trăm trượng, uy vũ bất phàm.
Tần Ninh cũng không nói nhảm, hắn khởi động hỏa long, trực tiếp hướng về phía Nhất Vương.
Một tiếng đùng đoàng, tiếng nổ tung dưới đất không ngừng vang lên.
Nhất Vương lúc này vảy long toàn thân toát ra ánh sáng đen nhánh, ngăn cản bùng nổ của Tần Ninh.
“Bổn vương thật sự không biết!”
Nhất Vương nhìn về phía Tần Ninh, quát lên: “Ngươi chỉ là Thiên Nhân nhất bộ, cho dù tay cầm bảo khí siêu phẩm cũng không thể giải phóng ra thực lực mạnh mẽ như vậy”.
“Rốt cuộc sao ngươi làm được?”
“Đơn giản!”
Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Cảnh giới Cửu Môn ta đã mở lực nhiều hơn gấp đôi so với người ngoài, đến huyền cảnh Tạo Hóa cũng gấp đôi huyền khí Tạo Hóa so với người khác!”
“Trên thực tế, mỗi lần bước về con đường phía trước, ta đều ở cùng một cảnh giới, chuẩn bị đủ”.
“Thiên Nhân nhất bước, độ dày đặc của linh khí không bằng Thiên Nhân thất bước!”
“Phạm vi linh thức cũng không bằng Thiên Nhân thất bước!”
“Nhưng linh khí của ta số lượng giống nhau, lại có thể nghiền ép cùng cấp bậc. Linh thức của ta mặc dù ít nhưng chất lượng cao”.
Nhất Vương ngạc nhiên.
“Nếu như vậy, ngươi không thể đề thăng cảnh giới nhanh như vậy…”
“Cái này càng đơn giản hơn!”
Tần Ninh cười nói: “Bởi vì... ta là thiên tài!”
Lời vừa dứt, chín đường hỏa long trong Xích Dương Long Luân phong tỏa bốn phía Nhất Vương.
Mà sáo Thụ Thiên kia lại nện xuống.
Lần này ngay cả dây đàn của đàn Phủ Uyên cũng thoát khỏi thân đàn, hóa thành từng sợi tơ giống như trói buộc trời đất, giam cầm cơ thể Nhất Vương.
“Ta không cam lòng!”
Nhất Vương thấp giọng quát.
“Không cam lòng? Vậy cũng đừng tùy tiện đến nhà người ta muốn đốt giết cướp bóc, ở trong nhà mình không thoải mái sao?”
Tần Ninh cười nhạt.
Sự xuất hiện của Ma tộc ở khu vực bên ngoài, bản thân chính là uy hiếp cực lớn đối với Thương Mang Vân Giới.
Ngươi không cam lòng?
Nếu thật sự để các ngươi lên mặt đất, tàn sát loài người, các ngươi mới cam tâm?
Chỗ này là Thương Mang Vân Giới thuộc quyền của Vô Thượng Thần Đế.
Là Tần Ninh hắn thuộc quyền Cửu Thiên Vân Minh thay mặt minh chủ! Ai cũng không thể phá hoại thế giới Vạn Thiên vực thịnh mà phụ thân hao phí tâm huyết cả đời chế tạo!
“Chém!”
Một lời vừa dứt, sáo Thụ Thiên chém xuống.
Giữa tiếng sáo du dương, máu tươi phun trào.
Nhất Vương cho dù không cam lòng, nhưng cũng phải chết.
Viên Tịnh Ma châu trong đầu lại xuất hiện.
Lúc này ánh mắt Tần Ninh bình tĩnh.
Thành Ám Vũ bị hủy rồi.
Những chiến sĩ Ám Vũ Ma nhất tộc kia chạy mất dạng.
Lúc này, Ám Địa Vương cảm nhận được khí tức của Nhất Vương biến mất, sắc mặt ông ta lạnh như băng.
Bảy Vương! Bảy vị Ma Vương Thiên Nhân đỉnh phong hôm nay ra mặt đều chết hết.
Lần này muốn tấn công Tru Ma cốc, nhưng kế hoạch thất bại.
Bảy vị Thiên Nhân đứng đầu chính là một vị Vương Giả, cũng không dễ giết như vậy.
Nhưng Tần Ninh từng bước từng bước làm thịt.
Tên khốn này rốt cuộc lai lịch ra sao!
“Tiên Hàm, cuốn lấy hắn, chờ lát nữa chúng ta cùng nhau giết Vương!”
Lúc này Tần Ninh mở miệng nói.
“Được!”
Tiên Hàm cười ha ha nói: “Tiên Hàm ta thành tựu là Hàm Vương, vậy thì nên giết một Vương Giả để giương cao tên ta!”
Tên điên! Nghe thấy lời này, ánh mắt Ám Địa lạnh như băng.
Tiên Hàm! Tần Ninh! Đều điên rồi.