Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 966: Nguyên thạch Cửu Linh

Mà cùng lúc đó, bên cạnh chiếc cầu treo.

Hơn mười bóng người đã lần lượt đến đó.

Giờ phút này, Kim Vân Binh thở hồng hộc, tầm nhìn có chút không rõ ràng.

Phía sau chỉ còn lại hơn tám mươi người.

Ban đầu là một trăm người, giờ đây đã bị tổn thất hơn hai mươi người.

Chỉ còn lại hơn tám mươi người, chưa kể cơ thể bọn họ còn mang vết thương.

Việc này quả là một mất mát không nhỏ!

“Vô liêm sỉ!”

Kim Vân Binh quan sát xung quanh nhưng vẫn chẳng nhìn thấy phía trước có người sống nào.

“Đợi khi gặp được bọn chúng, nhất định phải giết sạch bọn chúng, ngay cả một mảnh giáp cũng không được lưu lại”.

Kim Vân Binh thực sự nổi giận.

Mấy người đáng chết kia lại không chết, bản thân mình lại tổn thất lớn như vậy.

Nhưng lửa giận này lại không có chỗ để bùng nổ.

“Lâu chủ, người xem”.

Có người mở miệng, đồng thời chỉ về phía trước.

Núi lửa như đang rít gào, giống như là ngày tận thế đã đến.

“Có vẻ như càng ngày càng nguy hiểm…”

Trong Kim Ô lâu, sắc mặt của một vị cường giả cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp hơi thay đổi, chậm rãi nói.

“Nơi càng nguy hiểm, càng có khả năng xảy ra chuyện không thể nào tưởng tượng được…”

Kim Vân Binh lại nói: “Những người còn lại kia không chết, cũng không có ở đây, rất có khả năng là ở phía trước, chúng ta đi xem…”

“Nhưng mà lâu chủ…”

“Nhạc Điệp, ngươi muốn rút lui sao?”, Kim Vân Binh thấp giọng nói: “Nếu như lần này ta trắng tay trở về, vậy thì làm sao có thể tranh hùng cùng Bách Luyện tông?”

“Vị kia của Bách Luyện tông rất có khả năng là vẫn còn sống, hơn nữa thời gian gần đây, kiếp nạn lớn buông xuống, nếu là tên kia, vì sự hưng thịnh bất diệt của Bách Luyện tông, ông ta sẽ ra tay đối phó với Kim Ô lâu của chúng ta, ở Tây Giang, chúng ta sao có cơ hội đấu lại lão già kia?”

Kim Vân Binh vừa nói ra những lời này, sắc mặt Nhạc Điệp lập tức trở nên khó coi.

Đương nhiên là hắn ta biết, lão già trong lời nói của lâu chủ là ai.

Ở Tây Giang có hai tông môn lớn thống trị.

Bách Luyện tông và Kim Ô lâu.

Tông chủ Bách Luyện tông Tả Cương Thanh có cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp.

Kim Vân Binh cũng là cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp.

Nhưng đây chỉ là thực lực ở bên ngoài.

Trong Bách Luyện tông còn có một vị lão tổ chưa chết có cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp.

Tả Đồ Phu Tả Ưng Hùng!

Khi kiếp nạn lớn buông xuống, nếu như lão già kia hung bạo giết người, không có người nào của Kim Ô lâu có thể ngăn cản được.

“Nếu đã như vậy, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của lâu chủ”.

Lúc này, Nhạc Điệp cũng không nói thêm gì nữa.

Lần này, Kim Ô lâu quyết đánh đến cùng.

Mà di chỉ Tử Hiên các, chính là một cơ hội.

Nhưng từ khi hai người họ tiến vào đáy sông, vẫn chưa đụng phải người của Bách Luyện tông, Thiên Vấn tông, bọn họ vẫn chưa biết, Tả Ưng Hùng đã bị Tần Ninh giết chết.

Mà người có cảnh giới Sinh Tử mạnh nhất Bách Luyện tông, bây giờ chỉ còn lại một mình Tả Cương Thanh.

Nếu như biết được việc này, chỉ sợ Kim Vân Binh lập tức quay đầu rời đi, trở về Tây Giang, chuẩn bị diệt sạch Bách Luyện tông.

Một đoàn người ngựa tiếp tục đi về phía trước.

Mà lúc này, Tần Ninh một thân một mình hướng thẳng về nơi sâu nhất.

Xuyên qua núi lửa, xuyên qua dòng sông gào thét, Tần Ninh xuất hiện ở dưới chân một ngọn núi.

Ngọn núi kia cao chót vót chạm đến trời xanh.

Thật sự là cao chót vót chạm đến trời xanh, ngẩng đầu lên chẳng nhìn thấy điểm cuối.

Bốn phía xung quanh thân núi là những vết nứt, như thể ngọn núi này có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Nhưng đứng ở dưới chân núi, nhìn về phía trước, trong mắt Tần Ninh không nhịn được mà lộ ra vẻ kích động.

Kích động!

Cuộc đời này của hắn, từ khi thức tỉnh trí nhớ, chuyện có thể khiến hắn kích động thật sự không nhiều lắm.

Nhưng cảnh vật trước mắt, quả thật là đã làm cho hắn vô cùng kích động.

Ngọn núi khổng lồ, từng vết nứt đan vào nhau, một luồng sức sống cường đại tràn ngập.

Bên trong thân núi có thể loáng thoáng nhìn thấy ánh sáng nhiều màu đang tản ra bên ngoài.

Mà bên trong ánh hào quang còn ẩn chứa một cỗ năng lượng tinh khiết.

“Nguyên thạch Cửu Linh!”

Lúc này, Tần Ninh mới thốt ra một câu.

Nguyên thạch Cửu Linh!

Nguyên thạch Cửu Linh là gì?

Một tảng đá bình thường, ngày ngày đêm đêm tồn tại muôn thuở cùng đất trời, đều có thể hóa thành nguyên thạch Cửu Linh.

Nhưng tỷ lệ này thấp đến mức nào?

Gần như là một phần trăm triệu.

Tỷ lệ hình thành này, thật sự là vô cùng nhỏ!

Một viên đá bình thường cần tập hợp đủ các yếu tố kim mộc thuỷ hoả thổ lôi phong và máu tươi, trải qua vô số cơ hội và duyên phận, mới khả năng lột xác thành nguyên thạch Cửu Linh.

Bình thường, nguyên thạch Cửu Linh chỉ có kích thước bằng nắm tay thôi là đã có thể khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.

Nhưng mà trước mắt…

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn ngọn núi khổng lồ phía trước, tâm tư khẽ nhúc nhích.

Ước chừng phải có kích thước bằng một ngọn núi.

Điều này quả thật là không thể nào tưởng tượng được.

Tần Ninh từng bước bước đến, rồi trực tiếp tung ra một nắm đấm.

Rầm…

Một âm thanh nứt vỡ lập tức vang lên.

Một quyền của Tần Ninh làm cho vết nứt trên thân núi lan rộng hơn.

Ngọn núi đâm thẳng đến trời xanh bắt đầu sụp đổ.

Lớp đá vụn bên ngoài vỡ tan thành từng mảnh, lăn xuống bên dưới.

Tần Ninh lại đấm thêm một quyền, rồi lại một quyền…

Dần dần, ngọn núi tiếp tục sụp đổ, trên mặt đất rải đầy đá vụn.

Trong lúc ngọn núi sụp đổ, một luồng ánh sáng chín màu phát ra từ đó, rồi dần dần hiện ra hình dáng.

Núi cao trăm mét, đường kính cũng phải hơn ba trăm mét.

Thấy một màn như vậy, khóe miệng Tần Ninh xuất hiện một nụ cười.

Ở độ cao hơn trăm mét, nguyên thạch Cửu Linh hiện ra.

Đừng nói là cảnh giới Sinh Tử, cho dù là cảnh giới hai tầng Âm Dương, người Âm Thánh, người Dương Thánh, thậm chí là cảnh giới Vu Vạn Nguyên Cực, bá chủ một phương cũng phải điên cuồng vì nó.

Cho dù là cảnh giới Vương Giả, nhìn thấy một khối nguyên thạch Cửu Linh này cũng không nhịn được mà ra tay.

Tần Ninh kích động cũng không phải vì giá trị quý báu của vật ấy, mà là đúng lúc hắn cần dùng đến.

Nguyên thạch Cửu Linh.

Ngưng tụ kim mộc thuỷ hoả thổ lôi phong và máu, chín thuộc tính linh khí lớn.

Thứ này, vừa khéo để hắn tu luyện Cửu Linh Tinh Thần Quyết.

Hiện tại, chín linh đã ngưng tụ được bảy linh.

Huyết linh lực cần không ngừng thăng cấp.

Còn những linh lực khác, có thể tăng lên cùng với thực lực của hắn, tự động thăng cấp.

Có thể nói huyết linh là trung tâm của chín linh, độc nhất vô nhị.

Mà nguyên thạch Cửu Linh vừa vặn có thể giúp hắn ngưng tụ Cửu Linh Tinh Thần Quyết.

Nơi đây, vậy mà có thể sản sinh ra một khối nguyên thạch Cửu Linh lớn như vậy, Tần Ninh cũng cảm thấy kinh ngạc không thôi.

“Nguyên thạch Cửu Linh!”

Giờ phút này, một âm thanh bỗng nhiên vang lên.

Trên mặt đất, từng bóng người lần lượt xuất hiện.

Người dẫn đầu mặc áo choàng màu vàng, đầu đội mũ vàng, khí chất hiên ngang.

Đúng là Kim Vân Binh.

Lúc này, Kim Vân Binh hoàn toàn xem nhẹ Tần Ninh, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía nguyên thạch Cửu Linh đang phát sáng phía trước hắn.

Nguyên thạch Cửu Linh!

Chỉ cần là một khối lớn bằng nắm tay đã có thể khiến cho cảnh giới Sinh Tử điên cuồng tranh giành.

Mà hiện tại, xuất hiện trước mắt ông ta chính là một toà núi nhỏ.

Giờ phút này, Kim Vân Binh không nhịn được mà véo véo bản thân.

Đây không phải là nằm mơ!

Đây là sự thật!

Kim Vân Binh cười lớn nói: “Ông trời không tuyệt đường sống của Kim Ô lâu”.

Một toàn núi nhỏ nguyên thạch Cửu Linh, thử tưởng tượng xem, có thể đổi được bao nhiêu tài nguyên tu hành?

Pháp khí, huyền đan, pháp quyết!

Từng này đủ để cho cả Kim Ô lâu tiến thêm một bước lớn, không chỉ giới hạn trong Tây Giang, mà là cả Bắc Lan.

Thậm chí, dần dần có thể tồn tại sánh ngang với thư viện Thái Hư, Vô Cầu Kiếm Phái, thế gia Bách Lý.

Kim Vân Binh nhìn về phía Tần Ninh nhíu mày nói: “Nhãi con, cút ngay”.

“Một khối nguyên thạch Cửu Linh lớn như thế này, há là thứ mà ngươi có thể chiếm lấy?”

Kim Vân Binh không thèm đặt Tần Ninh vào trong mắt.

Nghe được những lời này, Tần Ninh mỉm cười nói: “Xin lỗi, thứ này là ta phát hiện ra trước”.

“Muốn cướp đồ của ta, dường như…có chút khó khăn!”
Chương 967: Sức mạnh của Sinh Tử

Nghe xong, Kim Vân Binh bỗng nhiên nở nụ cười.

“Chỉ là Niết Bàn…”

“A?”

Kim Vân Binh nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt khẽ chuyển động.

Không đúng!

Tần Ninh không phải là linh cảnh Biết Bàn, mà là…cảnh giới Sinh Tử!

Người này tới cảnh giới Sinh Tử rồi?

Trong hoàn cảnh ác liệt này mà Tần Ninh còn đột phá?

Giờ phút này, ánh mắt Kim Vân Binh nhìn về phía Tần Ninh mang theo sự kinh ngạc.

Nhưng dần dần, sự kinh ngạc đó lại biến thành đương nhiên.

Đúng, trong hoàn cảnh ác liệt như thế này mà Tần Ninh còn đột phá, điều đó có nghĩa là sao?

Tất nhiên là do tác dụng của nguyên thạch Cửu Linh rồi.

Nghe đồn nguyên thạch này là do trời đất sinh ra, ngưng tụ chín loại linh lực, ẩn chứa thần hiệu vô cùng cường đại.

Thần hiệu là như thế nào?

Tức là hiệu quả mà nó mang lại chỉ có thần mới có thể làm được.

Lúc này, Tần Ninh đột phá, không phải là xác minh cho điểm này hay sao?

Hiện tại, trong mắt Kim Vân Binh không còn kinh ngạc nữa mà là tràn ngập tham lam.

Tần Ninh không chút quan tâm.

Nguyên thạch Cửu Linh này có vô cùng quý giá, ngay cả hắn cũng muốn có được.

Điều quan trọng hơn chính là, nguyên thạch Cửu Linh này phù hợp với khí tức của hắn, để ngưng tụ chín linh, đúng là cần dùng đến nguyên thạch Cửu Linh này.

Bàn tay tung ra một chiêu.

Ầm…

Nhất thời, nguyên thạch Cửu Linh run rẩy nâng lên.

Ngay sau đó, biến mất giữa không trung.

“Nhãi con, ngươi muốn chết!”

Nhìn thấy Tần Ninh dám thản nhiên chiếm lấy nguyên thạch Cửu Linh ngay trước mắt mình, Kim Vân Binh giận dữ.

Ngay sau đó, Kim Vân Binh lập tức lao đến.

“Được thôi, ta cũng muốn xem xem khi đạt tới cảnh giới Sinh Tử thì rốt cuộc có thể bộc phát ra tiềm lực gì”.

Dứt lời, Tần Ninh bước về phía trước.

Khí thế lập tức ngưng tụ.

Cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp.

Nhưng cường đại đến đáng sợ, khiến cho kẻ khác không khỏi kinh hãi.

Một quyền được tung ra.

Tần Ninh không chút sợ hãi cùng Kim Vân Binh cứng đấu cứng.

Bùm…

Âm thanh nứt vỡ trầm thấp vang lên.

Cái mà Tần Ninh sử dụng chỉ đơn giản là dựa vào sức mạnh.

Sức mạnh của thể xác.

Một quyền va chạm, hai bóng người lập tức tách ra.

Bước chân của Kim Vân Binh lảo đảo, không ngừng lùi về sau.

“Lâu chủ!”

“Lâu chủ!”

Giờ phút này, sắc mặt của mọi người xung quanh tràn đầy hoảng sợ.

Tần Ninh, thật mạnh!

“Cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, có chút yếu…”

Tần Ninh lắc đầu nhìn mọi người xung quanh.

“Không thì, các ngươi cùng lên đi?”

Ngông cuồng!

Tần Ninh vừa nói xong, người của Kim Ô lâu lạnh lùng nhìn hắn.

Vút vút vút…

Nhất thời, bảy bóng người bước ra.

Bảy người đều là cường giả cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp.

Mặt khác, những võ giả linh cảnh Niết Bàn đồng loạt lùi về sau.

Căn bản là bọn họ không có tư cách tham gia cuộc chiến này.

Tần Ninh đạt tới cảnh giới Sinh Tử, có thể dễ dàng chém giết bọn họ.

Hiện tại, nếu như bọn họ muốn tiến lên giết chết Tần Ninh, thì chính là bọn họ đang tự tìm đường chết.

Lúc này, sắc mặt Kim Vân Binh đã trở nên khó coi.

Bản thân là cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, vậy mà lại bị một thằng nhãi vừa mới đột phá cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp đánh lui.

Cực kỳ nhục nhã!

Sắc mặt Kim Vân Bình khó coi, ông ta bước ra, đằng đằng sát khí.

“Tần Ninh, nhận lấy cái chết đi”.

Chỉ là giờ phút này, Tần Ninh vẫn bình tĩnh, trong lúc bước đến, khí tức trên người ngưng tụ chờ phát động.

Một quyền được tung ra.

Tàn ảnh của nắm đấm tràn ra hơn ba nghìn mét, hướng thẳng về phía Kim Vân Binh.

Ầm…

Lại va chạm lần nữa, Kim Vân Binh lại bị đánh lui.

Phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt Kim Vân Binh tràn đầy hoảng sợ.

Sức lực của Tần Ninh lại tăng thêm vài phần rồi.

Chẳng lẽ vừa rồi…Tần Ninh không dùng toàn bộ sức mạnh?

Điều này sao có thể!

Kim Vân Binh kinh hãi không thôi.

Lúc này, bảy vị cường giả cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp cũng đánh tới.

Tần Ninh lạnh lùng nhìn bảy người đang lao đến.

“Muốn chết!”

Lần này, Tần Ninh không chỉ đơn giản bước ra, mà trực tiếp bay vào giữa bảy người bọn họ.

Ầm…

Tiếng nổ vang không ngừng vang lên.

Đòn tấn công của Tần Ninh càng ngày càng khủng bố.

Sức mạnh cuồng bạo không ngừng ngưng tụ.

“A…”

Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Một cường giả cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp bị Tần Ninh đấm một quyền vào bụng, máu tươi lập tức tuôn ra, hắn ta kêu lên thảm thiết.

Tần Ninh mỉm cười, tiếp tục tấn công.

Bịch một tiếng, thân thể của cường giả nhất kiếp vỡ tung.

Không còn khả năng hồi sinh!

Lúc này, sáu người còn lại tràn đầy sợ hãi!

Tần Ninh rất khủng bố.

Cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp, chưa sử dụng bất kỳ pháp quyết gì.

Chỉ cần tấn công bằng quyền cước thôi, mà một quyền đó rơi xuống người bọn họ, nhận trọn cú đấm ấy, thân thể bọn họ thật sự là bị nổ tung.

Cho dù là Kim Vân Binh chỉ dùng nắm đấm ngưng tụ linh khí để tấn công cũng không thể khủng bố như thế này.

Người này thật giống như một con quái vật.

Làm cho người ta cảm thấy khủng bố, sợ hãi.

Kim Vân Binh nổi giận.

Hoàn toàn nổi giận.

Ông ta lao về phía Tần Ninh, tung ra đòn tấn công mạnh mẽ.

“Kim Ô Hoá Thiên Quyết!”

Tiếng hét vang lên, một mặt trời dần dần dâng lên sau lưng Kim Vân Binh.

Ánh lửa thiêu đốt, mặt trời lóe sáng.

Giờ phút này, Kim Vân Binh giống như sứ giả đến từ địa ngục.

Cường đại đến mức không thể tưởng tượng được.

Chết đi một cường giả cảnh giới Sinh Tử, sáu người còn lại cũng bắt đầu phối hợp với Kim Vân Binh.

Ầm…

Tiếng nổ vang lên, những tia sáng chớp nhoáng.

Lúc này, Kim Vân Binh giống như một vị thần rơi xuống trần gian, sức mạnh toàn thân bùng nổ đến cực hạn.

Kim Vân Binh giống như một vị thần.

“Lạc Dương Liệt Diễm Trảm!”

Một tay chém ra, ánh sáng mãnh liệt sau lưng hoá thành một mặt trời, bay lượn trên không rồi bắn thẳng về phía Tần Ninh.

Keng…

Một âm thanh nặng nề đánh thẳng vào màng nhĩ mọi người.

Hiện tại, mặt trời đã hoàn toàn bao phủ, cắn nuốt Tần Ninh.

Dù sao thì Kim Vân Binh cũng là cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, giờ phút này bùng nổ, sức mạnh cường đại đến mức đáng sợ.

“Đã chết chưa?”

Sáu người đứng im xung quanh, cẩn thận không dám bước lên phía trước.

“A…”

Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Vù một tiếng, mưa máu rơi xuống.

“Kim Vân Binh, ta đã nói rồi, ông thật sự rất yếu”.

Lúc này, trên người Tần Ninh có ánh lửa lóe lên.

Nhìn kỹ thì đó đúng là đòn tấn công ánh sáng mãnh liệt của Kim Vân Binh, ánh sáng cực nóng vờn quanh thân thể Tần Ninh.

Người này không sao cả!

Hiện tại, Kim Vân Binh cảm nhận được một loại đau khổ không nói nên lời.

Tại sao lại như vậy?

“Đi!”

Sắc mặt Kim Vân Binh khó coi, ông ta thấp giọng quát.

Tần Ninh, không giết được!

Bây giờ nếu còn không đi, chỉ sợ sẽ có thêm càng nhiều người chết.

Đến lúc đó có hối hận cũng không kịp.

Kim Ô lâu không thể ngã xuống ở đây.

“Đi được sao?”

Hiện tại, sao Tần Ninh có thể thả những người này rời đi.

Tiến lên từng bước, tốc độ của Tần Ninh cực nhanh.

Trong phút chốc, núi lửa phun trào, nham thạch nóng chảy chảy xuống.

Đồng thời phía sau đám người, sông lớn rít gào, quét ngang đất trời.

Cảnh tượng này quá mức rung động.

Cho dù là cảnh giới Sinh Tử cũng không làm được đến mức này.

Điều khiển trời đất!

Lúc này, Tần Ninh quả thật là đang điều khiển trời đất.

Núi lửa, sông lớn, sức mạnh được ngưng tụ nên cường đại đến mức nào?

Nhưng cố tình là Tần Ninh lại chống đỡ được.

Người này sao có thể khủng bố như thế?

Kim Vân Binh tâm như tro tàn.

Nham thạch nóng chảy phun trào, chảy xuống mặt đất.

Sông lớn cuộn trào, quét bay mọi thứ.

Lúc này, Kim Vân Binh đã muốn buông bỏ chống cự.

Còn có thể chống cự thế nào?

Nham thạch nóng chảy vô tận, nước chảy mênh mông, gần trăm người bị nhấn chìm hoàn toàn.

Không có tiếng kêu thảm thiết nào, Kim Ô lâu có rất nhiều cường giả.

Chết!

Vỗ vỗ tay, Tần Ninh đứng giữa không trung.

“Chỉ là đồ ăn khai vị mà thôi!”

Tần Ninh nhìn về phía trước, cười tủm tỉm nói: “Hình như còn có…Thiên Hoả cốc và Thiên La tông?”

Giờ phút này, nụ cười đó của Tần Ninh nhìn qua có chút khủng bố.
Chương 968: Cửu Thiên Phong Thần Quyết

Dần dần, nham thạch ở xung quanh lui dần, sóng lớn không còn cuộn trào nữa.

Tần Ninh đáp xuống, đi giữa dãy núi âm u mù mịt, trông như u hồn đi giữa đêm khuya.

Một thân một mình, nhưng vô cùng đáng sợ.

Dần dần, bóng người Tần Ninh biến mất.

Bên rìa dãy núi, mấy bóng người dè dặt đi ra.

Lúc này, trong một sơn cốc có mấy chục bộ hài cốt.

Chỉ còn lại hài cốt thôi!

Ngay cả chiếc nhẫn không gian cũng đã vỡ tan tành.

“Người này… đến từ đâu vậy?”, một người không nhịn được, hoảng sợ nói.

“Ta từng thấy hắn ta…”

Một người khác nói. Mấy người còn lại vội vàng nhìn về phía hắn ta.

Người đó nói: “Ta nhớ ra rồi, trước khi các thế lực lớn ở Giang Tây, Giang Đông, Giang Nam đến, người này đã giết tông chủ của Yểm Nhật tông và môn chủ của Tứ Tượng môn. Khi đó hắn ta là… Niết Bàn Tứ Trọng!”

Niết Bàn Tứ Trọng!

Đến nay mới qua bao lâu mà đã đến cảnh giới sinh tử nhất kiếp rồi?

Đây là người sao?

Là quái vật mới đúng!

Lúc này đây, trong mắt sáu bảy người đó đầy kinh hoàng.

Nếu không tận mắt nhìn thấy một màn này, ai dám tin chứ?

Tần Ninh đã giết hết mấy chục ngàn người.

Hơn nữa còn trông ung dung, đơn giản như vậy nữa.

Con người đó, sao lại làm đến bước này?

“Nơi này không thể ở lâu, chúng ta nhanh rời khỏi đây thôi”, có người vội vàng nói: “Báo lại chuyện này cho trưởng lão của tông môn biết, tránh chọc vào tên Tần Ninh này, lại mắc phải sai lầm lớn”.

Đến cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp thì có thể tùy ý chém giết.

Chọc giận Tần Ninh, không phải là tông môn của bọn họ sẽ bị tiêu diệt sao?

Người này chính là ma đầu, tuyệt đối không thể chọc vào.

Bên kia, Tần Ninh đã rời đi từ lâu.

Mấy người còn dư lại, Tần Ninh cũng không quan tâm nữa.

Hắn giết người nhưng không khoe khoang, đồng thời cũng không sợ bị người khác nhìn thấy.

Lúc này, Tần Ninh rời khỏi khoảng thiên địa mờ mịt ấy, nhìn ra xung quanh.

Kiếm U Khô kêu gào ngày càng mãnh liệt.

Tần Ninh có thể cảm nhận được bạn cũ đang nhớ nhung mình.

“Để lỡ mất một thời gian, nhưng giờ cũng đã tới rồi…”

Tần Ninh khẽ lẩm bẩm, bước chân ra, hướng về một phía, tiếp tục đi về phía trước.

Trên con đường tiến về phía trước, Tần Ninh cảm nhận được từng đạo năng lượng đang ngưng tụ trong cơ thể mình.

Lúc này đây, nguyên thạch Cửu Linh đang trú đóng bên trong Phong Thần Châu.

Luồng khí Cửu Linh ngưng tụ liên tục bên trong thân thể Tần Ninh.

Đây mới thật sự là luồng khí Cửu Linh.

Trong cơ thể Tần Ninh đã quy tập được bảy luồng linh khí.

Linh khí không thuộc tính có thể biến đổi thành các loại máu Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Lôi, Điện, bảy linh khí có thuộc tính lớn.

Chỉ điểm này thôi, người ngoài đã không thể nào làm được.

Nguyên thạch Cửu Linh cuồn cuộn hội tụ không ngừng đến bảy loại linh khí trong cơ thể Tần Ninh, giúp hắn đánh rơi căn cơ thực sự.

Cùng lúc này, trong đầu Tần Ninh vẫn suy nghĩ đến con đường nên đi tiếp theo.

Hiện tại hắn đã ngưng tụ được bảy loại linh khí.

Sau này chỉ còn thiếu năng lượng hai thuộc tính nữa thôi.

Linh khí thuộc tính Thổ và linh khí thuộc tính Phong.

Linh khí thuộc tính Thổ thích hợp nhất cho phòng ngự.

Mà linh khí thuộc tính Phong lại thích hợp với công kích và tốc độ.

Cứ mãi cân nhắc, Tần Ninh chuẩn bị tu hành linh khí thuộc tính Phong trước.

Linh khí thuộc tính Phong thích hợp để tu hành cảnh giới Sinh Tử hiện nay chỉ có pháp quyết.

Pháp quyết thích hợp với võ giả tu hành linh cảnh Niết Bàn, cảnh giới Sinh Tử cùng với cảnh giới hai tầng Âm Dương.

Chủ yếu chia làm cấp thấp, cấp trung và cấp cao.

Phân chia cũng không rõ, đây cũng là vì ba cảnh giới lớn này thích hợp để võ giả thăm dò vấn đề của bản thân mình hơn.

Ví dụ như linh cảnh Niết Bàn, nhất trọng nhất niết bàn có thể bù đắp cho những thiếu sót của thân thể.

Cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, trải qua cửu kiếp, nói cho cùng cũng là cửa ải thất tình lục dục.

Năng lượng này cũng không phải do ngoại lực tác động mà do võ giả tự mình lĩnh ngộ, đạt đến độ lột xác.

Cho nên pháp quyết phân chia cao thấp cũng không quá rõ ràng.

Sự phân chia mạnh yếu của võ quyết là sự tổ hợp năng lượng và sự mạnh yếu lúc vận dụng.

Nói theo hướng này, sự chênh lệch của pháp quyết cũng không lớn.

Pháp quyết cấp thấp thích hợp với linh cảnh Niết Bàn.

Pháp quyết cấp trung thích hợp với chí cường giả cảnh giới Sinh Tử.

Mà pháp quyết cao cấp lại thích hợp với người âm thánh, người dương thánh của cảnh giới hai tầng Âm Dương.

Lúc này Tần Ninh đang suy tính nên chọn nên tu hành pháp quyết bậc nào.

Cảnh giới Sinh Tử dĩ nhiên thích hợp nhất với pháp quyết trung cấp.

Pháp quyết trung cấp của thuộc tính Phong…

Trên thực tế, ngoại trừ huyết linh lực, tám loại còn lại, hoặc nhiều hoặc ít, linh khí đều sẽ bổ sung thêm thuộc tính công kích tương đối phù hợp cho võ giả tu hành.

Mà sự công kích của thuộc tính Phong, có thể nó là ít nhất.

Phong, vô hình, không tiếng động.

Chậm, nhẹ nhàng, yếu ớt.

Nhanh, có thể mở núi ngăn sông.

Gió nhanh đến mức tận cùng chính là lưỡi đao gió, có sức công kích mạnh nhất.

Thế nhưng linh khí của thuộc tính Phong quá khó tu hành.

Ai có thể tu luyện năng lực gió đến trình độ cao nhất chứ?

Nếu có thể như vậy, uy lực mạnh hơn là trực tiếp tu hành những thuộc tính khác nhiều.

Nếu đã chắc chắn là thuộc tính Phong thì cần chọn pháp quyết thích hợp.

Trong đầu Tần Ninh xẹt qua từng pháp quyết có liên quan đến thuộc tính Phong.

Rốt cuộc cũng có tới mấy trăm loại.

Có nhiều không!

Rất nhiều!

Trên thực tế cũng rất ít.

Phải biết rằng Tần Ninh đã trải qua chín đời chín kiếp, chín mươi ngàn năm. Chuyện này tạm thời không có đến.

Ban đầu, ở Cửu Thiên Vân Minh của Thương Mang Vân Giới, hắn quản lý chuyện của Cửu Thiên Vân Minh, được gọi là thiếu minh chủ. Thời gian đó cũng có đến mấy trăm vạn năm.

Chín đời chín kiếp, nhiều hơn là sự rèn luyện tâm tính.

Mà lúc này, nói cũng không hề khoa trương, toàn bộ thế giới Vạn Thiên, người biết nhiều hơn hắn cũng chỉ có Vô Thượng thần đế thôi.

Nhưng dù vậy, những pháp quyết của thuộc tính Phong thích hợp mà hắn thu thập được cũng chỉ có mấy trăm loại.

Nếu những pháp quyết khác thì chỉ cần tùy tiện cũng có thể đưa ra cả ngàn vạn.

Từng pháp quyết chạy qua trong đầu Tần Ninh.

Cuối cùng, hắn quyết định một pháp quyết.

“Cửu Thiên Phong Thần Quyết!”

Tần Ninh nhếch khóe miệng lên.

Chính là ngươi!

Cửu Thiên Phong Thần Quyết.

Tần Ninh đã cướp được pháp quyết này từ nay một vị thiên nhân. Thế nhưng năm đó hắn cũng không tu hành.

Mà hiện giờ muốn tu hành thì cũng thích hợp.

Đến đây, bàn tay Tần Ninh khẽ cử động.

Trong đầu hắn, từng đạo khẩu quyết chạy qua.

Xung quanh Tần Ninh như có từng làn gió nhẹ từ từ bay qua.

Lúc này, trong mắt Tần Ninh có chút cẩn thận.

Dần dần, hai chân hắn rời khỏi mặt đất.

Dưới chân, từng luồng gió mát thổi đến, nâng cơ thể hắn lên.

Thế nhưng, nhìn từ phía trước, Tần Ninh thật sự có chút kỳ quái.

Hai chân cách mặt đất, cơ thể lơ lửng giữa không trung, lảo đảo lắc lư như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

Trên thực tế, đối với cường giả cảnh giới Sinh Tử mà nói, ngự không phi hành vô cùng đơn giản.

Nhưng lúc này Tần Ninh lại lảo đảo lắc lư, trông vô cùng khó khăn.

“Chính là cảm giác này… nhờ vào gió, nắm giữ hoàn toàn gió ở trong tay… Khí thế của gió, khí thế của kiếm, khí thế của đao đều vô cùng giống nhau…”

Tần Ninh nhẹ nhàng nói: “Ta có thể nắm trong tay kiếm ý, đao ý, khống chế kiếm thế, đao thế, đương nhiên cũng có thể khống chế sức khó, ý cảnh Phong…”

Lúc này đây, Tần Ninh không nói nhiều nữa, tiếp tục duy trì trạng thái này, đi về phía trước.

Thời gian từ từ trôi qua, dần dần, cơ thể Tần Ninh trở nên ổn định.

Mà tiếng kêu gào trong lòng cũng càng ngày càng khẩn cấp, càng ngày càng gần. Cơ thể Tần Ninh cũng càng ngày càng ổn định.

“Bạn cũ, ta tới rồi!”

Lúc này, Tần Ninh phi thân đi.

Chân đạp lên gió, sóng nước không sợ!

“Cứu với!”

Đúng lúc này, một tiếng hô to đột nhiên vang lên.
Chương 969: Ôn Thanh Kỳ

Nghe được âm thanh kia, Tần Ninh ngừng bước chân lại.

Một bóng người bay từ trên không đến, tốc độ cực nhanh, vừa chạy vừa hô.

“Tần đại gia!”

Đột nhiên, một bóng người nhìn thấy Tần Ninh, lập tức hô to lên.

“Cứu mạng, Tần đại gia!”

Tần Ninh nhìn bóng người kia, nhíu mày lại.

“Đạo Thiên Hành, ngươi còn có thể bị người ta đuổi giết ra nông nỗi này sao?”

“Đừng nói nữa, Tần đại gia, thất bại rồi.”

Đạo Thiên Hành không nhịn được nói: “Là người của Vô Cấu Kiếm Phái!”

Vô Cấu Kiếm Phái?

Tần Ninh cũng đã từng nghe thấy kiếm phái này.

Chín vạn năm trước, Vô Cấu Kiếm Phái là một nơi vô cùng mạnh mẽ.

Vô Cấu Kiếm Phái là một trong những thế lực lớn hiếm có ở toàn bộ đại lục Vạn Thiên.

Nhưng bây giờ Vô Cấu Kiếm Phái có vẻ... rất mất mặt.

Năm đó lão tổ của Vô Cấu Kiếm Phái được người ta gọi là Vô Cấu Thiên Nhân, kiếm thuật của ông ta vô cùng kinh khủng.

Đây chỉ là thứ nhất.

Thứ hai, lão tổ Vô Cấu chính là Đế thể, Đế thể Kim Bằng.

Lấy thân hóa thành chim bằng!

Mà lại còn là Đại Bàng Kim Sí chao liệng trên chín tầng trời.

Nếu chỉ được gọi là Thiên Nhân, Tần Ninh căn bản sẽ không nhớ rõ về người này.

Nhưng điểm mạnh của Vô Cấu Thiên Nhân là kiếm thuật thông thiên, Đế thể Kim Bằng, có thể chiến đấu với Vương giả!

Vương giả!

Ở đại lục Vạn Thiên, người có thể xưng vương đều là những người đứng đầu, nghiêng trời lệch đất, không thể khinh thường.

Cảnh giới Vương Giả là cách gọi của một cảnh giới.

Mà danh hiệu Vương Giả lại là một sự tán thành của người đời!

Lấy cảnh giới Thiên Nhân để khiêu chiến với Vương giả mà còn không chết.

Đây chính là một kỳ tích, một thực lực cường đại.

Tần Ninh lườm Đạo Thiên Hành một cái.

Lúc này Đạo Thiên Hành ăn mặc như một thanh niên, có vẻ rất sốt ruột hoảng loạn.

“Ngươi không phải Bách Biến Chân Quân sao? Sao lại bị bọn họ nhận ra?”

“Ta cũng không biết!”

Đạo Thiên Hành không nhịn được nói: “Đó là một cô nhóc, cứ luôn chắc chắn ta chính là Đạo Thiên Hành, người bên cạnh cô ta rất lợi hại, ta không phải là đối thủ”.

“Ngươi sống nhiều năm như vậy mà vứt hết tu luyện cho chó rồi sao?”

Đạo Thiên Hành xấu hổ cười một tiếng: “Nhiều năm nay ta toàn tập trung vào việc đào mộ, làm gì có thời gian tu luyện, hơn nữa ta cũng không phải Vương giả, không sống được chín vạn năm, chỉ có thể ăn ăn ăn, ăn thiên tài địa bảo, ăn linh bảo để kéo dài tuổi thọ thôi”.

“Cảnh giới không bị hạ xuống là tốt rồi”.

“Vậy những bảo bối mà ngươi trộm được đâu?”, Tần Ninh mỉm cười nói: “Ném mấy món ra bên ngoài, đừng nói là cảnh giới Sinh Tử, cho dù là Thánh Nhân có kính Âm Dương, không phải ngươi cũng có thể đánh chết mấy người sao?”

Đạo Thiên Hành xấu hổ cười một tiếng.

“Ta không mang…”

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Thật sao? Ta thấy ngươi nhìn thấy ta xuất hiện, nên mới giấu những thứ đó đi, không dám cầm theo bên mình đúng không?”

“Sao có thể chứ, U Vương điện hạ, ngài đừng nói xấu ta!”, sắc mặt Đạo Thiên Hành đau khổ nói.

Tần Ninh lại cười nhạo một tiếng.

Trong lòng Đạo Thiên Hành rất cạn lời.

Hắn ta dám mang sao?

Mang theo một đống chí bảo đi lại trước mặt U Vương?

Không phải sẽ giống như một thiếu nữ trẻ tuổi trang điểm lộng lẫy đi lại trước mặt một tên đàn ông bị nhốt mười năm sao?

“Bọn họ đến rồi…”

Lúc này Đạo Thiên Hành vội vàng trốn ra sau lưng Tần Ninh.

Mấy bóng người lần lượt tới từ nơi xa, một tiếng quát khẽ cũng truyền đến.

“Đạo Thiên Hành, chạy đi đâu!”

Sau khi tiếng quát khẽ vang lên, mười mấy bóng người chạy đến ngay lập tức.

Cầm đầu là một cô gái mặc áo giáp màu bạc, ôm trọn lấy dáng người quyến rũ.

Khuôn mặt giận dữ kia vô cùng xinh đẹp, cô ta vừa rơi xuống vẫn còn thở gấp, đường cong trập trùng trên dưới, mang đến cho người ta một ấn tượng rất sâu.

Cô gái mặc giáp bạc khoảng hơn hai mươi tuổi, ánh mắt hung ác nhìn về phía Đạo Thiên Hành.

Nhưng cho dù ánh mắt rất hung dữ, lúc này cô gái đó vẫn mang đến cho người ta một cảm giác rực rỡ giống một đóa hồng có gai.

“Nhóc con, ta không phải Đạo Thiên Hành đâu, ngươi đừng nói nhảm”.

Lúc này Đạo Thiên Hành đang co đầu rụt cổ, hừ một tiếng, nhưng lại không có một tí sức mạnh nào.

“Bách Biến Chân Quân Đạo Thiên Hành, người đào mộ Đạo Thiên Hành”.

Cô gái giáp bạc khẽ nói: “Ngươi đào mộ của lão tổ Vô Cấu Kiếm Phái chúng ta, đánh cắp một thanh kiếm, ngươi có nhớ không?”

“Ta không làm, ngươi vu oan cho người tốt!”

“Còn mạnh miệng, muốn chết!”

Cô gái giáp bạc cầm trường kiếm trong tay, chém thẳng về phía Đạo Thiên Hành.

Keng...

Trong chớp nhoáng, Tần Ninh đánh ra một chưởng, trường kiếm bị bắn lại, cả người cô gái giáp bạc lùi về sau.

“Cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp?”

Cô gái giáp bạc giật mình nhìn về phía Tần Ninh.

Mới có từng này tuổi mà đã đến cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp, ở đâu cũng sẽ là thiên tài.

Thế nhưng cô ta chưa từng gặp Tần Ninh ở Bắc Lan bao giờ.

Cô ta không thể không biết thiên tài kiểu này được.

“Ngươi là người nào? Vì sao lại bảo vệ hắn ta?”

Cô gái giáp bạc khẽ nói.

“Ta là người nào không quan trọng, ngươi không thể giết tên này được”.

Tần Ninh cười nhạt nói: “Đạo Thiên Hành, ngươi có trộm mộ lão tổ của bọn họ không?”

“Không có không có”.

Đạo Thiên Hành vội vàng lắc đầu.

“Nếu ngươi lừa ta, ta sẽ giết ngươi”.

“Thật sự không có, Tần đại gia, ông nội Tần, ta thật sự không đến Vô Cấu Kiếm Phái”.

Đạo Thiên Hành nói: “Cũng không phải là ngươi không biết về Vô Cấu Kiếm Phái, muốn sống không được, muốn chết không xong…”

“Ngươi nói bậy bạ gì đó!”

Cô gái giáp bạc nghe thấy vậy, ánh mắt hung ác.

“Nói xấu lão tổ Vô Cấu của ta thì càng đáng chết hơn”.

Cô gái giáp bạc lại đánh ra lần nữa.

Tần Ninh cạn lời nói: “Trông xinh đẹp thế kia, tính tình nóng nảy như vậy làm gì?”

Hắn vung tay đánh một đạo kiếm băng ra.

Cô gái giáp bạc lại bị đánh lui lần nữa.

Lúc này cô gái giáp bạc nhìn về phía Tần Ninh, cuối cùng cũng đã nghiêm túc.

Cô ta là thiên tài của Vô Cấu Kiếm Phái, chỉ mới hai mươi bốn tuổi thôi mà đã đến cảnh giới Sinh Tử tam kiếp rồi.

Tần Ninh chỉ là cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp thôi.

Thế mà lại có thể ngăn cản được mình nhiều lần.

Thanh niên cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp này không hề đơn giản như vậy.

Giọng điệu của cô gái giáp bạc hòa hoãn lại, tiếp tục nói: “Tại hạ là Ôn Thanh Kỳ của Vô Cấu Kiếm Phái!”

“Vị công tử này, đây là ân oán của phái ta và Đạo Thiên Hành, hy vọng vị công tử này đừng nên nhúng tay”.

Tần Ninh lại cười nói: “Đạo Thiên Hành nói không trộm thì chính là không trộm, nếu trộm hắn ta sẽ nói, Đạo Thiên Hành không phải loại người không dám thừa nhận đó”.

Có một câu mà Tần Ninh không nói.

Nhất là ở trước mặt hắn.

Đạo Thiên Hành sẽ không dám nói dối.

Đạo Thiên Hành mà dám lừa hắn, Tần Ninh có một trăm loại biện pháp để giết chết hắn ta.

“Đúng đúng đúng, thế có trời có đất, cho ta một trăm lá gan, ta cũng không dám nói dối ở trước mặt Tần đại gia!”

Đạo Thiên Hành vội vàng nói.

Lúc này, Ôn Thanh Kỳ càng bất ngờ hơn.

Rốt cuộc Tần Ninh là ai?

Đạo Thiên Hành này đối xử với Tần Ninh cứ như gặp cha, vừa thân thiết vừa sợ hãi.

Điều này quá kỳ quái!

Phải biết, Đạo Thiên Hành đã sống rất lâu rồi.

Từ trước đến nay tên này không sợ trời, không sợ đất, ngay cả mộ huyệt của Vương giả mà hắn ta cũng dám trộm.

Nhìn thấy Tần Ninh lại có cảm giác như chuột thấy mèo.

“Sao ta tin ngươi được?”

Ôn Thanh Kỳ nhìn về phía Tần Ninh, hừ lạnh một tiếng.

“Ta làm gì để ngươi tin ta đây?”

Tần Ninh khẽ cười nói: “Ta đã nói thật, nếu ngươi không tin cũng không thể cướp được Đạo Thiên Hành từ trong tay ta đâu”.

“Nếu đã không cướp được, ngươi có tin hay không thì liên quan gì?”

Đạo Thiên Hành ở bên cạnh nghe vậy thì sững sờ.

Vốn dĩ hắn ta cũng muốn Tần Ninh giúp đỡ giải thích.

Thế nhưng hình như Tần Ninh lại lười giải thích.

Đây không phải là làm lớn hiểu nhầm sao?

Thế nhưng nghĩ kỹ lại, đây cũng là tính cách của người này.

Ôn Thanh Kỳ nghe thấy vậy thì vô cùng tức giận

Tên này đúng là ngông cuồng.

Ở trước mặt Ôn Thanh Kỳ cô ta mà còn dám ngông cuồng như vậy.
Chương 970: Thập Nhất Thanh Phong Kiếm Quyết

“Xem ra ngươi đã hạ quyết tâm bảo vệ người này”.

Ôn Thanh Kỳ cũng không dài dòng, khẽ nói: “Nếu đã như vậy thì hãy so tài xem hư thực đi!”

Ôn Thanh Kỳ vừa nói xong đã lao ra tấn công.

Tần Ninh thấy cảnh này thì cười nhạt một tiếng.

Cảnh giới Sinh Tử tam kiếp!

Tần Ninh chưa tới cảnh giới Sinh Tử cũng có thể giết rồi.

Bây giờ đã đến cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp, Tần Ninh căn bản không hề sợ hãi.

Hắn sải bước ra, bàn tay hất lên chém ra một lưỡi đao băng nguyệt.

Hàn nguyệt lạnh như băng bắn ra ngay lập tức.

Mặc dù đã đến cảnh giới Sinh Tử, thế nhưng Tần Ninh mới chỉ bắt đầu tu hành Cửu Thiên Phong Thần Quyết thôi.

Thứ hắn quen dùng nhất vẫn là Thất Tuyệt Băng Nguyệt Quyết!

“Trò mèo”.

Nhìn thấy Tần Ninh tấn công tới, Ôn Thanh Kỳ hừ một tiếng, giáp bạc chấn động, cơ thể yêu kiều sải bước chém ra một kiếm.

Vèo...

Lúc này trường kiếm phóng ra từng nhát vù vù uy nghiêm.

“Pháp khí hạ phẩm!”

Nhìn thấy trường kiếm trong tay Ôn Thanh Kỳ, ánh mắt Tần Ninh khẽ chấn động.

Linh cảnh Niết Bàn sử dụng pháp khí ở cấp bậc nhập phẩm có thể phát ra uy lực mạnh nhất.

Mà ba phẩm cấp hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm sẽ tương ứng với các cấp độ từ cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp đến cửu kiếp.

Về phần pháp khí siêu phẩm, mỗi một món đều vô cùng hiếm có ở đại lục Vạn Thiên, tương ứng với người âm thánh, người dương thánh cảnh giới Âm Dương tầng hai.

Ôn Thanh Kỳ là cảnh giới Sinh Tử tam kiếp, sử dụng pháp khí hạ phẩm rất thuận tiện.

Tần Ninh nhìn trường kiếm trong tay Ôn Thanh Kỳ, lạnh nhạt cười một tiếng.

“Tuyệt Nguyệt Chi Đỉnh!”

Hắn vung tay ra, một đạo băng nguyệt từ trên trời giáng xuống.

Băng nguyệt to lớn giống như một ngọn núi rơi thẳng xuống.

Ôn Thanh Kỳ thấy cảnh này thì biến sắc.

Đòn tấn công của Tần Ninh ẩn chứa thuộc tính băng vô cùng mạnh mẽ.

Đỉnh băng này chắc chắn có thể đè chết một cường giả cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp.

Cho dù là cảnh giới Sinh Tử tam kiếp muốn kiên cường chống đỡ cũng không hề đơn giản.

Sắc mặt Ôn Thanh Kỳ biến đổi, nhưng động tác trong tay vẫn không hề dừng lại.

Cô ta vung một tay ra, kiếm khí gào thét.

Một kiếm ý như gió chậm rãi bắn ra.

“Thập Nhất Thanh Phong Kiếm Quyết!”

Ôn Thanh Kỳ hừ lạnh một tiếng, lúc này trường kiếm đột nhiên hóa thành mười một đạo kiếm khí, ngưng tụ thành một thanh trường kiếm to lớn.

Ầm...

Tiếng kiếm vù vù không ngừng vang lên.

Trường kiếm kia cứ như có thể đánh nát núi gió.

Ầm...

Tiếng va chạm truyền ra, mũi kiếm đánh nát núi gió.

Lúc này Ôn Thanh Kỳ có vẻ mặt rất kiêu ngạo.

Tần Ninh là cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp, đúng là có tài năng.

Nhưng chỉ có chút thực lực ấy mà đã muốn chống lại cô ta thì không khỏi quá coi thường cô ta rồi.

“Có chút năng lực”.

Lúc này Tần Ninh hé miệng cười một tiếng, từ tốn nói: “Chỉ là chút thực lực ấy vẫn chưa đủ”.

“Thập Nhất Thanh Phong Kiếm Quyết, kiếm thuật nổi bật của Vô Cấu Kiếm Phái, do Vô Cấu Thiên Nhân tự khai sáng ra”.

Tần Ninh thản nhiên nói: “Chỉ là không biết ngươi có hiểu được lão tổ Vô Cấu của ngươi đã khai sáng ra kiếm thuật này như thế nào không?”

Tần Ninh vừa nói xong liền vung tay ra.

Trong khoảnh khắc, từng luồng linh khí hội tụ, một trường kiếm linh khí xuất hiện trong tay Tần Ninh.

Thấy cảnh này, Ôn Thanh Kỳ rất khó hiểu.

Lấy linh khí tạo thành kiếm?

Phương pháp đơn giản cỡ này, đừng nói cảnh giới Sinh Tử, cho dù là huyền cảnh Tạo Hóa cũng có thể làm được.

Chỉ là Tần Ninh hiện đang có ý gì?

Lấy linh khí tạo thành kiếm, muốn chống lại pháp kiếm hạ phẩm của cô ta?

Nói đùa ư!

“Chỉ dùng thanh kiếm này”.

Tần Ninh nhìn về phía Ôn Thanh Kỳ, cười nói: “Thập Nhất Thanh Phong Kiếm Quyết, để ta xem mấy năm gần đây rốt cuộc Vô Cấu Kiếm Phái của các ngươi đã hiểu sâu sắc hơn, hay là để rơi rớt cái gì rồi”.

Ôn Thanh Kỳ giận dữ, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng.

Tần Ninh quá làm càn.

Thập Nhất Thanh Phong Kiếm Quyết chính là pháp quyết cấp trung.

Nó cũng là một loại kiếm thuật đỉnh cao trong Vô Cấu Kiếm Phái, Tần Ninh lại coi thường kiếm thuật này như vậy.

Đây cũng không phải là khinh thường cô ta nữa.

“Nếu ngươi đã muốn chết, ta sẽ chiều theo ý ngươi”.

Ôn Thanh Kỳ hừ một tiếng, sải bước ra.

Một giây sau, một sức mạnh hùng hậu phóng ra ngoài.

Ôn Thanh Kỳ dùng hai tay nắm chặt lấy trường kiếm, từng chút sức mạnh ngưng tụ trong thân thể.

Vào lúc này, tư thế của Ôn Thanh Kỳ vô cùng kỳ quái.

Thế nhưng với tư thế kỳ quái này, cả người Ôn Thanh Kỳ lại giống như hòa vào cùng trường kiếm trong tay.

Một kiếm khí mạnh mẽ phóng ra.

Ôn Thanh Kỳ sải bước ra, lúc này khí thế hoàn toàn được phóng thích.

Vèo...

Gần như là trong nháy mắt, trường kiếm của Ôn Thanh Kỳ đâm thẳng về phía ngực Tần Ninh.

Pháp khí, pháp quyết không giống nhau, có thể đều là trợ giúp rất lớn cho võ giả.

Pháp quyết trợ giúp võ giả phóng thích linh khí trong cơ thể, pháp quyết điều tiết khống chế linh khí, có thể khiến cho lực tấn công của võ giả phóng ra ở mức độ lớn nhất.

Mà pháp khí lại gia tăng sức mạnh của võ giả ở trình độ lớn nhất.

Kiếm thuật kết hợp pháp quyết và pháp khí với nhau, uy lực sẽ tăng lên gấp bội.

Tần Ninh chỉ cầm một thanh trường kiếm được ngưng tụ từ linh khí mà cũng dám mơ tưởng đánh bại cô ta.

Không khác nào lấy trứng chọi đá.

Nếu là trường kiếm tạo ra từ linh khí có thể so được với pháp khí chân chính, vậy trên đời này còn cần thần binh lợi khí làm gì?

Lúc này nhìn thấy Ôn Thanh Kỳ đánh tới, trong mắt Tần Ninh lộ ra vẻ khen ngợi.

Đòn tấn công của Ôn Thanh Kỳ sử dụng sức mạnh có thể được gọi là thiên tài.

Thế nhưng người mà cô ta đối đầu lại là hắn!

Trong chốc lát, Tần Ninh chuyển động.

Tốc độ cũng không nhanh, kiếm linh khí trong tay chém ra.

Keng...

Giữa không trung, hai bóng người giao nhau, sức mạnh giải phóng.

Ầm!

Tiếng nổ tung vang lên, trong chốc lát đó sắc mặt Ôn Thanh Kỳ biến đổi, bước chân lảo đảo, cả người phải lùi lại.

Một sức mạnh xông vào trong cơ thể cô ta, tàn phá bừa bãi lục phủ ngũ tạng.

Đó là kiếm khí!

Hơn nữa... còn là kiếm khí mà chính cô ta ngưng tụ!

Tại sao có thể như vậy?

Lúc này Ôn Thanh Kỳ khó có thể tin nổi.

“Lại đến thử một chút xem?”

Tần Ninh cười tủm tỉm nói.

“Khốn kiếp!”

Ôn Thanh Kỳ hừ một tiếng, cầm kiếm chém ra lần nữa.

Ầm...

Tiếng nổ tung nặng nề lại vang lên.

Cơ thể Ôn Thanh Kỳ lại lùi về sau.

Lần này trong lòng Ôn Thanh Kỳ thật sự kinh ngạc.

Tại sao có thể như vậy?

Đây là điều không thể!

Tần Ninh sải bước ra, thanh trường kiếm linh khí trong tay cũng không có bất kỳ biến hóa nào.

“Thập Nhất Thanh Phong Kiếm Quyết chú trọng việc thấu hiểu Thập Nhất Thức, là thấu hiểu về ý cảnh, gió mát gió mát, hây hẩy gió mát sóng lặng như tờ”.

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Tiểu Kỳ Kỳ, thiên phú của ngươi không tồi, làm nha hoàn bưng trà đổ nước cho bản công tử, ta sẽ dạy cho ngươi kiếm thuật, được không? Đảm bảo sẽ lợi hại hơn truyền thừa của Vô Cấu Kiếm Phái”.

Tần Ninh mỉm cười chân thành, Ôn Thanh Kỳ lại càng thêm tức giận.

Tên khốn nạn này!

Ôn Thanh Kỳ mắng một câu, khẽ nói: “Khốn kiếp, khốn kiếp!”

“Ta muốn giết ngươi!”

Ôn Thanh Kỳ chém trường kiếm trong tay ra.

Nhưng lại bị đánh lui một lần nữa.

Giờ phút này, mười mấy người của Vô Cấu Kiếm Phái đều vô cùng kinh ngạc.

Một màn này thật sự khiến người ta khó có thể tin.

Ôn Thanh Kỳ chính là thiên tài tuyệt thế của Vô Cấu Kiếm Phái.

Được xưng là Thanh Kiếm tử trong bốn Kiếm tử của Vô Cấu.

Nếu bây giờ mà bị người khác nhìn thấy một người cảnh giới Sinh Tử tam kiếp như Ôn Thanh Kỳ bị một thanh niên cảnh giới Sinh Tử nhất kiếp không biết tên trêu tức như vậy, chắc chắn sẽ phải há mồm ra vì kinh ngạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK