Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

C\hương 841: Chính là cô cố ý

Nữ tử mặc một bộ váy lưu tiên màu tím hồng, môi đỏ răng trắng, toả sáng lung linh, lấp lánh rực rỡ.

Cho dù chỉ trang điểm nhạt nhưng lại làm nổi bật mi thanh mục tú của nàng, đẹp đến lạ thường.

Xuất trần thoát tục, giống như một đoá sen thanh khiết không thể đùa bỡn, xinh đẹp đắm say lòng người đồng thời trên người cũng toả ra một khí chất lạnh lùng trong trẻo đầy kiêu ngạo.

Không màng danh lợi, tĩnh lặng trang nhã!

Chính là Cốc Tân Nguyệt!

Cốc Tân Nguyệt từ bên ngoài đại điện sải bước đi vào bên trong.

Nhìn thấy Cốc Tân Nguyệt đến, Thạch Cảm Đương nhanh như chớp chạy đến một góc trốn.

Người phụ nữ này quá độc ác!

Nhưng mà hắn ta đánh không lại!

Hơn nữa người phụ nữ này bây giờ là nữ nhân của sư phụ rồi!

“Cô... Cô cố ý!”

Thạch Cảm Đương rụt cổ một cái.

Lúc trước đến cảnh giới Thiên Vị không thể cảm nhận rõ ràng được khí tức của Cốc Tân Nguyệt.

Bây giờ đạt đến huyền cảnh Tạo Hoá nhìn lại Cốc Tân Nguyệt, linh khí tụ tập trên cơ thể quả thật giống như là đại dương mênh mông, mỗi một cử động cho dù không để lộ ra linh khí nhưng toát ra một loại khí tức mạnh mẽ bức người.

Quá mạnh!

Người phụ nữ này chỉ vừa mới đến linh cảnh Niết Bàn thôi sao?

Không thể nào!

Ngay cả Triệu Phương Bân và Nhiếp Dương cũng không khiến hắn ta cảm thấy loại khí tức áp bức kinh người như này.

“Huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, xem ra cũng không tệ”, Cốc Tân Nguyệt cười tủm tỉm nói: “Tiểu Thạch Đầu, có thời gian ta sẽ giúp ngươi rèn luyện nhiều hơn nha?”

Lời này vừa nói ra, toàn thân Thạch Cảm Đương run lên, oạch một tiếng chạy đến sau lưng của Tần Ninh trốn, ngó đầu nhìn Cốc Tân Nguyệt tựa như nhìn thấy ma quỷ vậy.

Người phụ nữ này bây giờ ỷ vào việc được thăng chức trở thành sư nương mà ngày nào cũng muốn dạy dỗ hắn ta.

Cốc Tân Nguyệt cười rạng rỡ đi đến bên cạnh Tần Ninh, nhìn khí tức bên trong cơ thể của Tần Ninh nhịn không được nói: “Dung hợp rồi?”

“Ừm!”

“Vậy thì có thể bước vào huyền cảnh Tạo Hoá bất cứ lúc nào nhỉ?”

“Không gấp”.

Hai người nói qua lại dăm ba câu, đám người phía dưới đều cảm thấy có hơi sững sờ.

Tần Ninh... sắp bước vào huyền cảnh Tạo Hoá?

Cái này cũng quá kinh khủng rồi đó?

Lúc trước Tần Ninh rời đi khi ấy mới chỉ là cảnh giới Nhân Vị.

Vốn cho rằng lần này, ba người Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi mới là những người tấn thăng nhanh nhất, thật không ngờ Tần Ninh mới là người nhanh nhất đó.

Tần Ninh lúc này mở miệng nói: “Bắt đầu từ hôm nay, võ giả đến cảnh giới Tam Vị sẽ do lão Vệ đích thân chỉ dạy, cảnh giới tăng thì thực lực cũng phải tăng lên”.

“Vâng!”

Lão Vệ gật đầu.

“Viên Viên và Sương Nhi, còn cả ngươi nữa...”, Tần Ninh chỉ chỉ Thạch Cảm Đương, nói: “Đi theo Cốc Tân Nguyệt tu luyện”.

“Sương Nhi gặp cơ duyên trùng hợp đạt đến huyền cảnh Tạo Hoá nhưng vẫn chưa ổn định hẳn, cần rèn luyện kĩ hơn, Viên Viên cũng đừng phải nóng vội, nước chảy thành sông mới là tốt nhất”.

Hai cô gái gật đầu.

Tần Ninh lại dặn dò thêm một vài chuyện, đám người lúc này mới rời đi.

Thanh Vân tông hiện nay đã không còn chia năm sẻ bảy nữa mà phát triển rất ổn định và có trật tự, trong mơ hồ có một loại tư thái thế lực đứng đầu Cửu U đại lục.

Trên thực tế thì cũng đúng là đứng đầu Cửu U đại lục.

Một mình Cốc Tân Nguyệt đủ để xưng bá!

...

Thanh Vân tông, phía sau đại điện, một vài lầu các rất có phong cách của chốn bồng lai tiên cảnh.

Mà giờ phút này, bên trong một gian lầu các, đồ đạc trong phòng vô cùng lộn xộn.

Trên mặt đất có mấy bộ quần áo rơi lả tả, lộn xộn không có trật tự, có cả của nam lẫn nữ.

Mà trên giường có hai cơ thể đang quấn lấy nhau...

Một hồi mây mưa qua đi, chiếc giường ngừng chuyển động.

Hai cơ thể dán chặt vào nhau.

Hai mắt của Cốc Tân Nguyệt lúc này hơi híp lại, sắc mặt ửng hồng mang theo một tia quyến rũ động lòng người, cơ thể áp sát vào Tần Ninh ở bên cạnh.

“Thần hồn của chàng... mạnh hơn rồi?”

Cốc Tân Nguyệt lần này có thể cảm nhận được rõ ràng có một nguồn lực rót vào bên trong cơ thể của mình, đồng thời não bộ dường như cũng trở nên minh mẫn hơn nhiều.

Mỗi lần “giao thiệp” cùng với Tần Ninh thì cuối cùng thiên phú của mình sẽ tăng lên một bậc.

Loại cảm giác này thật sự quá kì diệu.

“Dùng Linh băng Bàn Cổ tăng cường một chút, nhưng bây giờ xem ra cũng chỉ là da lông mà thôi!”

Tay Tần Ninh ôm trọn vòng eo thon gọn của Cốc Tân Nguyệt, nói: “Sau này thần hồn Băng Hoàng lớn mạnh hơn thì thiên phú của nàng sẽ không ai có thể bì kịp”.

Lai lịch của Cốc Tân Nguyệt rõ ràng không bình thường, có thể là thế giới bên ngoài thế giới các thần.

Hơn nữa thân phận và địa vị thì càng không tầm thường.

Ít nhất thì biển linh hồn mạnh mẽ kia cho dù là thần đế cũng chưa chắc đã dồi dào đến vậy.

Bây giờ cắn nuốt sức mạnh linh hồn của hắn để tấn thăng cũng là chuyện xưa nay hiếm thấy.

“Vậy tiểu nữ đa tạ!”

“Đa tạ như nào đây?”, Tần Ninh cười tủm tỉm nói.

“Ta đã cảm ơn rồi mà!”, Cốc Tân Nguyệt nở một nụ cười xinh đẹp động lòng người.

Tần Ninh lại nói tiếp: “Linh cảnh Niết Bàn, cảm giác thế nào?”

“Rất khó”, Cốc Tân Nguyệt ngồi dậy, nhẹ nhàng mặc sa y vào, da thịt như ẩn như hiện càng thêm mơ hồ xinh đẹp.

“Linh cảnh Niết Bàn là còn đường tìm kiếm sự thiếu sót của võ giả, không ngừng bù đắp nó”.

Cốc Tân Nguyệt có chút khổ sở nói: “Giống như sửa đường vậy, trên con đường gập ghềnh muốn tìm ra được thì không khó, nhưng mà để tu bổ lại thì quả thật rất khó”.

Tần Ninh gật đầu.

“Không cần phải vội, linh tài sản sinh ở khu vực đại lục Bắc Thiên quá ít, không thích hợp để luyện chế linh đan mạnh, đợi giải quyết xong đám ma tộc dưới lòng đất, đến Thương Lan, ta sẽ vì nàng mà đích thân ra tay luyện chế mấy viên linh đan, như thế sẽ dễ dàng hơn chút”.

Nghe đến đây, Cốc Tân Nguyệt cười nói: “Vậy chi bằng chàng nhân lúc bây giờ bồi tiếp ta nhiều thêm chút đi, để thiên phú của ta nâng lên một tầm cao mới mới là điều đúng đắn!”

Tần Ninh chế giễu nói: “Vừa ý cơ thể của bản công tử thì cứ việc nói thẳng, cần gì phải lấy cái cớ nâng cao thiên phú làm vỏ bọc? Ta thấy nàng là vẫn còn muốn xin tha đúng không?”

“A... ta không muốn”.

...

Thanh Vân tông, bởi vì sự trở về của Tần Ninh mà rơi vào một trạng thái tu luyện điên cuồng.

Trạng thái điên cuồng này càng ngày càng hăng.

Võ giả cảnh giới Thông Thiên, cảnh giới Hoá Thần liên tục tăng lên.

Thanh Vân tông liên tục có các đệ tử ra ngoài chém giết linh thú, rèn luyện bản thân.

Cũng có những đệ tử đi đến bên trong các cổ quốc, cổ tộc lớn khiêu chiến với các thiên tài đương thời, theo đuổi đột phá bản thân, thoát khỏi gông cùm xiềng xích.

Thanh Vân tông bây giờ đã hơn xưa rất nhiều, các thế gia cổ, cổ quốc lớn đều không dám không theo.

Thêm nữa, loại khiêu chiến này cũng là một kiểu rèn luyện thực lực và tâm tính đối với thiên tài của nhà mình, các thế lực lớn cũng mừng rỡ khi trông thấy điều này.

Mà giờ phút này, ở Thanh Vân tông, bên trong một dãy núi, tiếng oanh tạc liên tục vang lên.

Trong sơn cốc có ba thân ảnh đang giao chiến.

Một mình Thạch Cảm Đương cầm búa Linh Khai rìu Trảm Thần trong tay, hùng hổ uy phong.

Hai người Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi trong tay cầm kiếm Bắc Vân Tiêu và kiếm Bắc Thương Huyền của mình liên thủ tấn công mạnh mẽ.

Trên đỉnh sơn cốc, Cốc Tân Nguyệt lười biếng dựa vào một tảng đá, nhìn mấy người giao chiến trong sơn cốc.

“Vân Sương Nhi, cô là huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn, nếu muốn thông thạo thì điểm mấu chốt phải dùng khí tạo hoá tấn công mới có thể đạt được hiệu quả thần kỳ!”

“Sau này bước vào linh cảnh Niết Bàn thì phải ngưng kết linh khí và khí tạo hoá khiến linh khí xảy ra sự biến đổi về chất!”

Tiếng nói của Cốc Tân Nguyệt không lớn nhưng lại truyền vang khắp sơn cốc.

“Diệp Viên Viên, rất lâu rồi cô chưa dùng kiếm thế nhưng Đế Thể của cô có lực tương tác rất lớn đối với kiếm thuật”.

“Chỉ thiếu một bước nữa là cô có thể đạt đến huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn, một bước này có thể đột phá được bất cứ lúc nào, nhưng cô cũng đừng giữ mãi ở trong lòng như thế, nó sẽ khiến cô bị phân tâm”.

Cốc Tân Nguyệt dù sao cũng đã sống chín vạn năm, tầm mắt nhìn rất sâu.

Bây giờ nhìn ra được phần thiếu sót của Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên.

“Vậy ta thì sao? Còn ta thì sao? Sư nương, còn ta nữa”.

Thạch Cảm Đương bây giờ nóng vội không kịp chờ đợi nói.
Chương 842: Đại Phần Nhật Bá thể

“Ngươi...”

Cốc Tân Nguyệt vừa định lên tiếng, nhưng sau đó lại thở dài một hơi không nói gì nữa.

Nghe thấy vậy, Thạch Cảm Đương ngẩn người.

Thở dài là ý gì?

Thạch Cảm Đương không còn lời nào để nói.

Mình rất kém cỏi sao?

Mình cũng không tồi mà?

Mình rất lợi hại đấy chứ!

Sư tôn vẫn thường xuyên khen ngợi mình mà!

Cốc Tân Nguyệt từ tốn nói: “Ngươi chính là làm bừa, vận dụng sức lực quá kém, nếu không hai người bọn họ mà không thi triển uy năng của Đế thể Cửu Chuyển Linh Lung và hỗn độn thể thì căn bản không thể chống đỡ được đến bây giờ đâu”.

Nghe đến đây, Thạch Cảm Đương không phục nói: “Ta ra tay quá nặng rồi sao?”

“Nếu không phải trước đây ngày nào cũng bắt nạt cô thì bây giờ cô có trả thù tôi không?”

“Cái này á, nếu như mà ra tay nặng bắt nạt hai người bọn họ, chẳng may một ngày nào đó bọn họ trở thành nhị sư nương, tam sư nương của ta thì há chẳng phải ta sẽ bị ba ngươi ức hiếp đến chết sao?”

Lời này vừa nói ra, bầu không khí ngay lập tức có chút lúng túng.

Gương mặt xinh đẹp của Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đỏ bừng.

Trái lại Cốc Tân Nguyệt chẳng thèm để ý, nhẹ nhàng nở một nụ cười lộ rõ sự quyến rũ, nhìn về phía Thạch Cảm Đương nói: “Sư tôn ngươi dặn ta phải huấn luyện ngươi cho thật tốt, không được khách khí, ta thấy chàng ấy nói đúng đấy”.

“Viên Viên, Sương Nhi, hai cô nghỉ ngơi trước đi, ta đến dạy Thạch Cảm Đương phải khống chế sức lực như thế nào”.

“Đừng đừng đừng, sư nương, ta đùa thôi!”

Thạch Cảm Đương lập tức sợ rồi!

Hắn ta chỉ là một huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn, đánh nhau với linh cảnh Niết Bàn thì há chẳng phải trét bùn vàng vào đũng quần sao (ý là tự mình làm khó mình), không chết cũng phải chết!

...

Giao chiến một hồi, Thạch Cảm Đương mặt mũi bầm dập, đứng ở bên trong sơn cốc nhìn Cốc Tân Nguyệt cao cao tại thượng giận mà không dám nói gì.

Khinh người quá đáng!

Nhưng mấu chốt là Cốc Tân Nguyệt là sư nương, cảnh giới hay thực lực đều mạnh hơn hắn ta, không còn cách nào cả!

Vù...

Mà giờ phút này ở trong Thanh Vân tông đột nhiên vang lên một tiếng vù vù.

Bỗng có một cột Thiên Vị cao vạn mét dựng thẳng đứng chọc thủng trời.

Khí tức mạnh mẽ lúc này phóng ra, ánh mắt của tất cả mọi người đều thay đổi.

Trụ thiên vị...

Cột Thiên Vị cao vạn mét!

Đám người trong Thanh Vân tông lúc này chấn kinh sững sờ.

Cho dù bây giờ bên trong Thanh Vân tông không có trưởng lão võ giả cảnh giới Thiên Vị thế nhưng tất cả mọi người đều biết cột Thiên Vị cao nhất không thể vượt quá ngàn mét được.

Cột Thiên Vị cao vạn mét này đúng là hiếm thấy.

“Oa?”

Thạch Cảm Đương lúc này hét lên một tiếng kinh ngạc nói: “Sư tôn sắp đột phá rồi”.

Lúc này bốn thân ảnh quay về ngọn núi phía sau đại điện Thanh Vân.

Ở giữa sườn núi sau đại điện, có một cột Thiên Vị cao vút tận trời.

Tiếng ầm ầm vang lên liên tiếp không dứt bên tai.

Phía dưới trụ thiên vị, Tần Ninh khoanh chân ngồi xếp bẳng, hai mắt nhắm hờ.

“Tan!”

Một tiếng quát trầm thấp vang lên, từng luồng sức mạnh bên trong cơ thể của Tần Ninh lúc này bị nén lại, cột Thiên Vị liên tục rút vào bên trong cơ thể của Tần Ninh.

Cùng lúc đó sức mạnh bên trong cơ thể của Tần Ninh đã trở nên hoàn toàn khác.

Mạnh mẽ không thể tưởng tượng nổi.

Bùm...

Một âm thanh nặng nề bây giờ truyền đến, dường như lúc này cơ thể của Tần Ninh giống như một vật chứa nuốt trọn hoàn toàn trụ thiên vị.

Ầm...

Một khắc sau, cột Thiên Vị hoàn toàn biến mất, trên thân của Tần Ninh lúc này toả ra một loại khí tức độc đáo.

Mạnh mẽ, thâm thuý.

Há mồm phun ra một hơi, hơi thở Tạo Hóa bay ra.

Hơi thở Tạo Hóa được ngưng kết kia bao phủ toàn bộ sườn núi cũng như tất cả lầu các.

Thấy cảnh này, hai mắt Thạch Cảm Đương lập tức trợn tròn.

Tình huống gì thế này?

Lúc trước hắn ta đột phá, há mồm phun ra một hơi là ngụm hơi thở Tạo Hóa.

Nhưng bây giờ sư tôn đột phá, há mồm phun ra một hơi mà hơi thở Tạo Hóa lại bao trùm toàn bộ sườn núi.

Đây quả thật là sự chênh lệch giữa hồ nước và biển cả.

Cốc Tân Nguyệt nói: “Cột Thiên Vị của hắn chính là ngưng kết đến cực hạn, xưa nay hiếm thấy, giờ phút này đột phá, cột Thiên Vị thay đổi ngưng tụ thành hơi thở Tạo Hóa đương nhiên phải gấp mấy lần người bình thường rồi”.

Dù vậy thì ba người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi và Thạch Cảm Đương vẫn có chút chấn động.

Cùng lúc đó, toàn bộ bên trong Thanh Vân tông, đông đảo các đệ tử cũng trợn mắt há hốc mồm.

Huyền cảnh Tạo Hoá!

Tông chủ Tần Ninh đã đến huyền cảnh Tạo Hoá.

Toàn bộ Cửu U đại lục này làm gì có ai đạt đến huyền cảnh Tạo Hoá?

Ấy vậy mà Tần Ninh lại đạt đến rồi.

Thanh Vân tông có các cao thủ đứng đầu, là đệ nhất tông môn ở Cửu U, xứng với cái tên!

Bây giờ bên trong Thanh Vân tông từ ngoài vào trong ngập tràn tiếng reo hò, chứng kiến một màn này.

Tần Ninh bây giờ đứng vững như núi, không nhúc nhích.

Tình cảnh như vậy kéo dài hơn một tháng.

Cuối cùng, mãi đến một ngày hai mắt của Tần Ninh đột nhiên mở ra.

Trong mắt có ánh sáng bỗng loé lên rồi biến mất ngay lập tức.

“Huyền cảnh Tạo Hoá... nhất đoạn!”

Tần Ninh thở phào một hơi.

Cảnh giới Hoá Thần hay cảnh giới Tam Vị đều được, ở trên Cửu U đại lục thì cũng được xem như là một nhân vật mạnh mẽ không thể so bì rồi.

Nhưng phóng tầm mắt ra khu vực đại lục Bắc Thiên thì huyền cảnh Tạo Hoá mới thật sự là cường giả, là vô địch.

Tần Ninh nhìn xung quanh, bàn tay buông lỏng, một luồng hơi thở Tạo Hóa ngưng kết ở trong lòng bàn tay toả ra ánh hào quang màu xanh nhạt, mang theo khí tức khiến người ta phải sợ hãi.

Đây chính là hơi thở Tạo Hóa.

“Sức mạnh tứ linh kim, mộc, lôi, điện, sức mạnh tứ linh ta đều đã tu hành, bây giờ phải lựa chọn một môn huyền quyết mới để rèn luyện nhục thân...”

Tần Ninh suy tư một lát, tự nhủ: “Môn pháp tiếp theo... nên lựa chọn sức mạnh của hoả linh thôi!”

Nền tảng ban đầu của hắn là Âm Dương Ly Hợp Kim thể, sau đó là Ngọc Lôi thể cùng với Hỗn Nguyên Lệ Điện Pháp, đến gần trước đó là ác Cự Linh Mộc Hoàng quyết.

Sức mạnh của tứ linh kim, lôi, điện, mộc.

Trước mắt đã đến huyền cảnh Tạo Hoá phải lựa chọn một môn huyền quyết tạo hoá mạnh hơn để rèn luyện bản thân.

Trước khi đến thánh vị thì nền tảng của con đường võ thuật chính là rèn luyện thân thể.

Liên tục rèn luyện rồi lại rèn luyện khiến sức chịu đựng của cơ thể không ngừng tăng lên, mở rộng cực hạn.

Tần Ninh đứng ở trong đình viện trầm mặc không nói.

Hắn đang tự hỏi rốt cuộc nên lựa chọn môn huyền quyết tạo hoá nào để tu luyện.

Sức mạnh chín đời chín kiếp, hắn từng viết Thể Thư, ở kiếp thứ tám được xưng là Thông Thiên Đại Đế, cũng có người gọi hắn là Thể Đế.

Thể Thư chứa đựng rất nhiều môn pháp luyện thể, có thể nói là hắn đã hao tổn tâm huyết vạn năm mới thu thập được.

Trong đó, liên quan đến môn pháp ngưng tụ thuộc tính hoả linh thì có vô vàn.

Nhưng Tần Ninh đang do dự không biết nên chọn môn pháp nào trong số đó.

“Hoả không cương mãnh như kim linh nhưng lại có đủ táo bạo, đủ bá đạo, thẳng tiến không lùi, thế xông không giảm”.

Tần Ninh lẩm bẩm, từ từ nói: “Chính là cái này!”

“Đại Phần Nhật Bá thể!”

Tần Ninh cuối cùng cũng đã quyết định được một môn huyền quyết tạo hoá.

Đại Phần Nhật Bá thể!

Dùng uy lực nóng rực của lửa rèn luyện nhục thân của võ giả, thúc đẩy máu thịt, gân mạch, xương cốt cường hoá.

Chỉ là quá trình tu luyện huyền quyết tạo hoá này vô cùng thống khổ.

Có thể nói đau đớn của bốn môn thể thuật lúc trước cộng lại cũng không thể sánh bằng sự đau đớn khi tu luyện Đại Phần Nhật Bá thể này được.

Nhưng nếu có thể luyện thành thì cho dù là huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn thì Tần Ninh hoàn toàn không phải sử dụng bất cứ uy năng gì, chỉ cần dùng bá thể thôi cũng đủ để quét sạch huyền cảnh Tạo Hoá.

Bây giờ Tần Ninh đã hạ quyết tâm.

Một ngày, Tần Ninh gọi Lý Nhất Phàm đến.

“Bên trong dãy núi Tuyệt Thiên Sơn chắc chắn có chỗ cực nóng”.

Tần Ninh từ tốn nói: “Đúng vậy, chỗ nóng nhất chính là chỗ mặt trời chiếu đến, ngươi cũng biết chứ?”

“Có”.

Lý Nhất Phàm nghe thấy lời Tần Ninh nói, ngay lập tức nhớ đến một chỗ.
Chương 843: Phần Thiên cốc

“Phần Thiên cốc!”

Lý Nhất Phàm gần như bật thốt lên, nói: “Nơi đó quá chật nên ánh mặt trời vốn ấm áp chiếu vào sẽ trở nên cực nóng, một vài con linh thú không cẩn thận chạy vào đó đều bị nướng cháy đen”.

“Phần Thiên cốc...”

Tần Ninh cười nói: “Dẫn ta đến chỗ đó!”

Tần Ninh đi theo Lý Nhất Phàm lập tức lên đường.

Ra khỏi Thanh Vân tông, đi sâu vào bên trong núi, ước chừng khoảng một canh giờ sau. Hai người đi đến phía trước một sơn cốc.

Chỉ đứng ở bên ngoài sơn cốc mà Tần Ninh đã cảm nhận được hơi nóng cực mạnh, đứng cách xa vài dặm mà vẫn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng.

“Chính là chỗ đó!”

Toàn bộ sơn cốc trông giống như một cái hồ lô, lối vào rất hẹp chỉ cho phép hai đến ba người đi qua.

Mà bên ngoài sơn cốc, những tảng đá đỏ rực, thậm chí còn bốc lên khói trắng nóng hổi.

Bên trong sơn cốc, ánh đỏ rực trời, hơi nóng hầm hập bốc lên khiến người ta không thể đến gần.

Lý Nhất Phàm lại nói: “Nghe nói một số võ giả cảnh giới Nhân Vị và cảnh giới Địa Vị của các thế gia và cổ quốc ở Cửu U cũng không dám đến gần, đi vào bên trong sơn cốc giống như bị dung nham nuốt chửng không một ai có thể chịu đựng được”.

“Nơi mà ta cần chính là chỗ này”.

Tần Ninh cười nói: “Ngươi quay về trước đi, ta ở chỗ này tu hành một thời gian”.

“Tông chủ...”

Lý Nhất Phàm lại nói: “Tuy tông chủ đã đạt đến huyền cảnh Tạo Hoá vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn, hay là để ta nói với Cốc cô nương...”

“Không cần”.

Tần Ninh nói tiếp: “Yên tâm, trong lòng ta biết rõ”.

Tần Ninh mỉm cười, sải bước đi vào bên trong sơn cốc.

Từ trên cao nhìn xuống sơn cốc dài gần nghìn mét, giống như một bình hồ lô đang đổ xuống, lối vào chật hẹp, nhưng đi qua thì không gian lại trở nên rộng hơn, ước chừng khoảng mấy chục mét.

Mà nửa phần sau hồ lô thì phải rộng mấy trăm mét.

Thân ảnh của Tần Ninh bây giờ đang đi vào.

Hơi nóng hầm hập phả thẳng vào mặt.

Nhưng bây giờ hơi thở Tạo Hóa tràn ngập toàn thân Tần Ninh, những hơi nóng kia căn bản không thể làm hỏng quần áo của hắn được.

Thấy cảnh này, Lý Nhất Phàm lập tức vỗ đầu một cái.

Hắn ta quên mất, tông chủ đã đến huyền cảnh Tạo Hoá, giờ đã có thể ngưng tụ ra khí tạo hoá.

Hơi thở Tạo Hóa có uy lực vô địch kinh khủng.

Mà mấy ngày này, hắn ta cũng nghe Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi kể lại.

Tông chủ ở trong thiên cung Bắc Thương đại sát tứ phương, đồ sát huyền cảnh Tạo Hoá, chỗ này mặc dù kỳ quái nhưng suy cho cùng sao có thể uy hiếp được tông chủ cơ chứ.

Lý Nhất Phàm yên tâm rời khỏi nơi đây.

Ở một bên khác, Tần Ninh đi vào bên trong sơn cốc, cùng lúc đó, nhiệt độ kinh khủng đang thiêu đốt hơi thở Tạo Hóa của hắn.

Không bao lâu sau, sắc mặt của Tần Ninh đã đỏ bừng.

“Quả nhiên cực kỳ kinh khủng, cảnh giới Tam Vị mà đi vào thì chắc chắn chỉ có con đường chết”.

Tần Ninh cười mỉm nói: “Nhưng mà lại vô cùng thích hợp để ta tu luyện Đại Phần Thiên Bá thể!”

Từ từ, hơi thở Tạo Hóa quanh thân của Tần Ninh rút đi, quần áo trong nháy mắt bị thiêu đốt hoá thành tro bụi.

Mà bên trong sơn cốc, đừng nói là có người khác Tần Ninh cũng chẳng thèm quan tâm.

“Đại Phần Thiên Bá thể, sức mạnh chí dương nóng bỏng, rèn luyện thân thể... hay nói cách khác chính là nướng!”

Tần Ninh lẩm bẩm, linh khí trong cơ thể bắt đầu hội tụ.

Những luồng linh khí đó được phân bố dày đặc ở mỗi một bộ phận trên cơ thể.

Theo như khẩu quyết của Đại Phần Thiên Bá thể thì linh khí dần dần được phóng thích ra, tiếng oanh tạc bây giờ cũng dần dần vang lên.

Trong cơ thể của Tần Ninh lúc này dường như chưa đầy dung nham, phát ra âm thanh ùng ục, mà bên ngoài lớp da của hắn bắt đầu xuất hiện ánh sáng màu đỏ thẫm.

Tu hành bao giờ cũng tẻ nhạt nhàm chán.

Nhưng Tần Ninh bây giờ trên mặt có xuất hiện biểu cảm thống khổ vô cùng, thi thoảng lại sẽ xuất hiện nụ cười.

Ngày qua ngày, Tần Ninh vẫn luôn ở bên trong Phần Thiên cốc, chưa từng ra ngoài.

Một tiếng đợi này ước chừng chờ nửa tháng.

Trong cốc Phần Thiên đột nhiên vang lên một tiếng quát trầm thấp.

Bùm...

Một tiếng nổ đùng đoàng lúc này truyền ra.

“Thành rồi!”

Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Tần Ninh lúc này đứng vững ở bên trong sơn cốc.

Toàn thân từ trên xuống dưới không có kinh khí bao trùm, cũng không có hơi thở Tạo Hóa tăng vọt, Tần Ninh bây giờ bình tĩnh đứng ở bên trong sơn cốc, không nhúc nhích.

Chỉ dùng nhục thể thì bây giờ Tần Ninh cũng đã có thể ngăn cản được sức mạnh của mặt trời nóng bỏng ở bên trong sơn cốc.

Ngọn lửa trên thế gian này được phân ra là tâm hoả, thiên hoả, địa hoả, thú hoả, mộc hoả, vân vân...

Mà trên thực tế, ngọn lửa mạnh mẽ nhất chính là lửa mặt trời.

Mặt trời, bản thân nó có thể được hiểu là một ngọn lửa khổng lồ ở dạng dung hợp.

Là siêu việt thần hoả vô địch.

Mà sơn cốc này hiển nhiên là do địa hình đặc thù nên hội tụ được uy lực lửa mặt trời.

Tần Ninh bây giờ sải bước đi ra, chỗ mi tâm xuất hiện một vết bớt hình ngọn lửa.

Vết bớt ấy chỉ có một cái, giống hình ngọn lửa không chuyển động.

“Đại Phần Thiên Bá thể ngưng kết ra được một hoa văn xem như cũng có chút thành tựu!”

Tần Ninh lúc này hành động tự do ở bên trong sơn cốc.

Vận dụng Đại Phần Thiên bá thể, hơi nóng ở cửa miệng hồ lô sơn cốc này không thể tạo ra được uy hiếp đối với hắn.

Đây mới chỉ là công dụng nhập môn của Đại Phần Thiên Bá thể mà thôi.

“Chỗ này trái lại rất đặc biệt...”

Ở trong cốc Phần Thiên nửa tháng, Tần Ninh cũng phát hiện ra chỗ này cực nóng, hắn vốn tưởng rằng là do tự nhiên, thế nhưng ở trong này một thời gian dài hắn lại cảm nhận thấy một khí tức khác.

Đi đến rìa ngoài sơn cốc, nhìn những viên đá hồng rực, Tần Ninh có hơi đăm chiêu.

“Linh thạch dung nham!”

Tần Ninh lẩm bẩm: “Linh thạch dung nham đúng là có công dụng nhất định, có thể tụ tập hoả khí, nhưng cho dù là hoả khí của tất cả linh thạch dung nham trong sơn cốc này tụ tập thành cũng không thể mạnh đến vậy được”.

Nhìn vào chỗ sâu bên trong sơn cốc, Tần Ninh suy tư một lát rồi cất bước đi vào.

Bùm...

Bước vào sâu bên trong sơn cốc hồ lô, trong nháy mắt, hơi nóng bỗng tăng vọt.

So với bên ngoài thì sức nóng ở bên trong này không chỉ lớn hơn gấp mười lần.

Tần Ninh không nói nhiều lập tức thi triển Đại Phần Thiên bá thể, chống chọi với sức nóng, đồng thời, linh khí hộ thể, hơi thở Tạo Hóa cũng bao trùm bên ngoài cơ thể, lúc này mới miễn cưỡng ngăn cản được hơi nóng hầm hập kia lại.

Mà giờ phút này nhìn vào sâu bên trong lại phát hiện không gian rộng lớn mênh mông như biển, nhưng mà là biển lửa.

Nơi này rất kỳ lạ.

Tần Ninh lúc trước là Cửu U Đại Đế đã từng hành tẩu ở bên trong dãy núi Tuyệt Thiên nhưng cũng không phát hiện ra sự tồn tại của nơi này.

Nơi đây rất có thể mới xuất hiện trong chín vạn năm, hơn nữa trong im lặng, phát triển và thay đổi đến mức này.

“Thần hồn Băng Hoàng, hiện!”

Tần Ninh bây giờ vừa nói xong một câu, hư ảnh Băng Hoàng liền xuất hiện ở phía sau lưng.

Hư ảnh ngưng kết, Băng Hoàng gào thét vài tiếng, dường như cảm thấy cực kỳ khó chịu khi ở đây.

Thế nhưng lúc này Tần Ninh lại cảm thấy sơn cốc hồ lô thực chất là một ý niệm khẽ xẹt qua rồi biến mất ngay lập tức.

Cảm nhận được ý niệm kia, sắc mặt của Tần Ninh thay đổi, ngay sau đó, một nụ cười nhạt xuất hiện trên môi.

“Hoá ra là như thế...”

Tần Ninh khẽ cười nói: “Xem ra thật sự là mấy vạn năm gần đây mới xuất hiện kỳ lạ, thật không ngờ chỉ mấy vạn năm mà lại có thể phát triển đến mức này!”

“Một địa hoả!”

Nhìn vào chỗ sâu, Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Đương nhiên, nếu như đã bị ta phát hiện ra rồi thì cũng không cần phải ẩn giấu nữa”.

Lời vừa nói xong, Tần Ninh nhìn vào chỗ sâu bên trong cốc, yên lặng chờ đợi.

Thật lâu, bên trong sơn cốc vẫn không có một tia động tĩnh, dường như vừa rồi sự dò xét kia chỉ là ảo giác của Tần Ninh mà thôi.
Chương 844: Nuốt địa hoả

Nhìn thấy bên trong sơn cốc hồi lâu vẫn không xuất hiện bất cứ động tĩnh gì, Tần Ninh cũng không thèm để ý.

“Đương nhiên nếu ta đã để cho ngươi xuất hiện mà ngươi không chịu xuất hiện vậy thì cũng đừng trách ta dùng sức mạnh!”

Tần Ninh bây giờ vung tay lên, thần hồn Băng Hoàng lúc này bành trướng gấp trăm lần, lơ lửng ở trên đỉnh đầu của Tần Ninh.

Khí tức nóng bỏng bây giờ dường như đang né tránh băng hoàng.

Tần Ninh không quan tâm, thấp giọng quát một tiếng, hư ảnh Băng Hoàng lập tức phóng ra tia băng bắn về phía mặt đất trong sơn cốc.

Dần dần, băng mang lan toả, lúc đâm vào bên trong sơn cốc, khí tức nóng bỏng xung quanh lập tức biến thành từng làn khói trắng rồi tan biến.

Tần Ninh bây giờ vẫn không dừng tay.

Dần dần, nhiệt độ trong sơn cốc hạ xuống một cách nhanh chóng.

Thế nhưng đúng lúc đó, một khắc sau bỗng có một ngọn lửa phụt lên, làm tan chảy một vài cây băng ở trước mặt Tần Ninh.

Ngay sau đó, từng ngọn lửa hiện ra làm tan chảy từng cây băng, nhiệt độ ở bên trong sơn cốc lại tăng lên.

“Quả nhiên là địa hoả!”

Tần Ninh lúc này mỉm cười.

Địa hoả chính là được sinh ra ở một vài vùng đất kỳ lạ, hơn nữa địa hoả chỉ có ý thức đơn giản không có năng lực suy nghĩ độc lập.

Chỉ có thể dựa vào địa hình mà trưởng thành một cách bị động.

Thiên hoả thì lại khác.

Thiên hoả có thể tu hành, không ngừng đề cao bản thân, có thể thi triển thần công, tấn công chủ động.

Còn thần hoả thì không khác nhân loại là mấy, hoá thành hình người, phi thiên độn thổ không gì không thể làm được.

Tần Ninh vừa dứt lời, chỗ sâu bên trong sơn cốc có một đám mây lửa bay ra.

Đám mây lửa màu đỏ thẫm mang theo sức nóng kinh người, cây băng nào đến gần đều bị tan chảy hết.

Lúc này bên trong sơn cốc dường như xuất hiện khí tức nóng bỏng vô tận.

“Dựa vào linh thạch dung nham hấp thụ sức nóng của mặt trời, hội tụ mà hoá thành hình, mấy vạn năm ngắn ngủi đỡ trở thành địa hoả uy năng, hơn nữa còn có ý thức nhất định, tính lột xác hoá thành thiên hoả à?”

Tần Ninh liếc mắt nhìn cười nói: “Rất không may, ngươi lại gặp phải ta”.

Đám mây lửa kia bộc phát ra luồng khí tức phẫn nộ, ngọn lửa xung quanh cuộn trào.

“Ngươi sinh ra ở đây, dùng địa hình này để tu luyện là không có gì sai cả, nhưng lại hấp dẫn những linh thú vào đây để ngươi luyện hoá giúp ngươi trưởng thành thì ngươi cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì”.

Tần Ninh nghe ra được ý niệm của địa hoả.

“Chi bằng bị ta luyện hoá đi!”

Lời này vừa nói ra, địa hoả lập tức nổi giận.

Tần Ninh khinh người quá đáng.

Nhưng Tần Ninh cũng chẳng thèm quan tâm cái này, tiếp tục nói: “Cũng giống như cách mà ngươi muốn lột xác trở thành thiên hoả là rất nhanh, nhưng có phần hơi quá tự tin rồi”.

“Nói tóm lại, xem như là bàng môn tà đạo, cho dù ngươi có lột xác thành thiên hoả thì cũng không được trọn vẹn, thậm chí sẽ dẫn đến linh niệm của ngươi bị hỗn loạn, chết không có chỗ chôn”.

“Cũng chính là tàu hoả nhập ma mà con người vẫn hay nói đấy”.

Tần Ninh bày ra bộ dáng hiên ngang lẫm liệt, nhếch miệng cười nói: “Cho nên hôm nay thu thập ngươi cũng coi như là thay trời hành đạo”.

Lần này đã hoàn toàn chọc giận đám mây lửa kia.

Đám mây lửa chớp động, trogng nháy mắt giết ra lao thẳng về phía Tần Ninh.

Bùm...

Một tiếng nổ trầm thấp vang lên vào lúc này.

Thân ảnh của Tần Ninh bay lên trên không, tiến vào bên trong hư ảnh băng hoàng.

Hai thân ảnh giao chiến ở bên trong sơn cốc.

Sương băng và ngọn lửa lúc này giao tranh công kích nhau, uy năng vô địch.

Giờ phút này, Tần Ninh và địa hoả giao chiến tấn công đối phương.

Tuy nước có thể dập lửa thế nhưng dưới thế lửa quá mạnh mẽ thì muốn dập được lửa cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Hai người bây giờ giao chiến, ngươi đến ta đi.

Mà giờ phút này, Tần Ninh đột nhiên phát hiện, mỗi khi lửa khí cực nóng kia xâm nhập vào bên trong cơ thể của mình thì Đại Phần Thiên Bá thể hình như tăng lên một phần.

Chỉ cần mở ra Đại Phần Thiên Bá thể, sức mạnh bên trong cơ thể sẽ liên tục tăng lên.

Giờ phút này, trong mắt của Tần Ninh loé lên tia sáng.

“Hừ, có bản lĩnh thì ra ngoài đánh!”

Trong lúc nói chuyện, cơ thể của Tần Ninh lùi lại, rời khỏi chỗ sâu bên trong cốc ra bên ngoài.

Thế nhưng đám mây lửa kia cũng không vì muốn đuổi theo mà đi ra.

Thấy cảnh này, Tần Ninh lập tức hiểu ra.

Sâu bên trong cốc lửa khí càng mạnh, đám mây lửa mượn địa hình mà sức tấn công càng mạnh mẽ hơn.

Mà ở bên ngoài sơn cốc, rõ ràng lửa khí đã giảm đi nhiều, thằng nhãi này không dám đi ra.

Tần Ninh đại khái đã hiểu, cũng không gấp gáp đi vào bên trong, mà ở bên ngoài tiếp tục tiến hành tu luyện.

Một đêm trôi qua, ngày hôm sau, Tần Ninh lại xông vào bên trong cốc một lần nữa.

Đám mây lửa nhìn thấy Tần Ninh lại xông vào thì tức giận không kiềm chế được, trực tiếp ra ray công kích.

Một người một mây lại chiến đấu tiếp.

Tần Ninh vẫn mở Đại Phần Thiên Bá thể ra, giao chiến với địa hoả, hấp thu lửa khí khiến bản thân mạnh hơn.

Đến ban đêm thì lại rút lui.

Ngày qua ngày, ước chừng khoảng một tháng đã trôi qua kể từ ngày Tần Ninh giao chiến với địa hoả.

Một ngày này, Tần Ninh lại xông vào sâu bên trong sơn cốc.

Đám mây lửa lại xuất hiện một lần nữa.

Tần Ninh bây giờ vẻ mặt vẫn không thay đổi, khuôn mặt mang theo nụ cười.

“Giết!”

Một tiếng quát trầm thấp vang lên, thân ảnh của Tần Ninh giết ra.

Mà lần này, Tần Ninh cũng không dung nhập với thần hồn Băng Hoàng mà chỉ sử dụng nhục thân của bản thân đối kháng với địa hoả.

Bây giờ địa hoả cũng phát hiện có chỗ không đúng.

Trong thời gian một tháng này thì Tần Ninh càng ngày càng mạnh.

Sức chống cự đối với lực tấn công của nó cũng càng ngày càng mạnh.

Thằng nhãi này dùng nó như viên đá tôi luyện.

Tần Ninh bây giờ mặc kệ mấy thứ này.

“Bây giờ mới biết thì hơi trễ rồi đấy”.

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Tiểu tử, còn không thần phục ta thì ngươi chỉ có một con đường chết mà thôi”.

Địa hoả nổi giận, trong sơn cốc ngọn lửa cuộn trào.

Âm thanh ầm ầm vào lúc này vang lên.

Đám mây lửa tức giận rồi.

Tần Ninh thì chẳng thèm quan tâm.

“Muộn rồi!”

“Hôm nay ta sẽ thu thập ngươi!”

Tần Ninh vừa dứt lời liền sải bước đi ra, sát khí ngang dọc.

Rầm rầm rầm...

Mặt đất oanh tạc, tiếng lửa lăn lộn tí tách khiến người ta hoa mắt.

Thế nhưng Tần Ninh vẫn đứng hiên ngang ở trong biển lửa không động đậy, ngang tàng không sợ.

Trên trán lúc này xuất hiện ba hoa văn hình lửa.

Vung tay lên, một chưởng ấn trực tiếp giết ra.

Mà giờ phút này, chưởng ấn trong tay Tần Ninh mang theo ngọn lửa, ánh lửa nóng bỏng bùng cháy lao ra.

Bùm...

Bây giờ thân ảnh của đám mây lửa vụt sáng, chịu một đòn tấn công nặng nề.

Con người đáng giận này lại dùng nó để thí luyện, bây giờ lại có thể điều khiển được khí hoả linh ở đây còn bá đạo hoành hành hơn cả nó.

Chết tiệt!

Đám mây lửa giận dữ, trong lúc đó bản thế hoá thành một quả cầu lửa hướng thẳng về phía Tần Ninh.

“Kết thúc!”

Tần Ninh bây giờ nói ra một câu.

Thu...

Một tiếng phượng thét to rõ ràng vang lên vào lúc này.

Hư ảnh Băng Hoàng lúc này từ trên trời giáng xuống trấn áp nó.

Quả cầu lửa đang lăn lúc này bị rung chuyển mạnh.

Tần Ninh không nói nhiều trực tiếp mở ra Đại Phần Thiên Bá thể há miệng nuốt vào.

Quả cầu lửa bị Tần Ninh trực tiếp nuốt xuống.

“Dựa vào lục phủ ngũ tạng của ta hoàn toàn luyện hoá ngươi!”

Giữa mi tâm của Tần Ninh hiện lên nét cười, sau đó khoanh chân ngồi xếp bằng tại chỗ.

Đại Phần Thiên Bá thể giờ phút này phóng thích ra lửa khí mãnh liệt vô tận, ùn ùn kéo đến, trấn áp đáy vực Phần Thiên.

Lần ngồi xuống này ước chừng mất nửa tháng.

Khí tức nóng bỏng trong Phần Thiên cốc càng ngày càng suy yếu, mãi đến cuối cùng biến mất không còn gì nữa.

Tần Ninh đứng dậy, một nguồn khí tức nóng bỏng hiện ra mặt ngoài cơ thể.

Ba hoa văn ngọn lửa ở giữa mi tâm rạng ngời rực rỡ.

Tôi luyện Đại Phần Thiên Bá thể trong Phần Thiên cốc vốn chỉ tính sẽ nhập môn, thật không ngờ một địa hoả ngưng kết thành hình.

Nuốt địa hoả, Đại Phần Thiên Bá thể trực tiếp luyện thành.

Ngoảnh đi ngoảnh lại đã hai tháng trôi qua.

“Đã đến lúc về rồi!”

Tần Ninh lẩm bẩm một câu.

Thân ảnh xuất hiện ở ngoài sơn cốc, hai thân ảnh xinh đẹp đứng vững ở ngoài sơn cốc, yên tĩnh chờ đợi.
Chương 845: Người của Vũ gia và Hoàng Phủ gia đến

“Công tử!”

Thấy Tần Ninh xuất hiện, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

“Hử? Các cô làm cái gì ở đây?”

Thấy hai cô gái đang chờ ở đây, Tần Ninh cũng rất kinh ngạc.

Hai tháng trời không gặp, Diệp Viên Viên đã đạt đến huyền cảnh Tạo Hóa, toàn thân trên dưới khí tức hoàn toàn khác nhau, uy năng Đế thể càng phát ra chói mắt.

“Người của Hoàng Phủ gia và Vũ gia đến rồi!”

Diệp Viên Viên trực tiếp mở miệng nói.

“Bọn họ tới làm gì?”

Vân Sương Nhi tiếp lời: “Một vị lão tổ Vũ gia tới, Hoàng Phủ gia cũng vậy, bọn ta thấy trưởng tộc Vũ gia Vũ Thiên Hành và lão tộc trưởng Hoàng Phủ gia Hoàng Phủ Hùng, đối với hai lão già đó đều rất cung kính hơn nữa hai lão già kia hình như là người vượt qua huyền cảnh Tạo Hóa”.

Vượt qua huyền cảnh Tạo Hóa?

Đó chính là nhân vật lớn linh cảnh Niết Bàn!

Nghe thấy vậy, Tần Ninh hơi sững sờ.

Dần dần Tần ninh mới mở miệng.

“Xem ra, ta còn không tìm tới phiền phức cho bọn họ, bọn họ chuẩn bị dẫn đầu đánh trước!”

Lời này vừa nói ra, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lại hơi sửng sốt.

Bọn họ?

Dẫn đầu đánh trước?

Hoàng Phủ gia và Vũ gia dường như quan hệ tốt với công tử, dẫn đầu đánh trước cái gì?

Chỉ là hai cô gái từ từ suy nghĩ một chút, hơi sững sờ.

Ma tộc dưới lòng đất!

“Đi thôi, quay về xem một chút!”

Tần Ninh cười nói: “Xem ra lần này Vũ gia và Hoàng Phủ gia cũng không nhịn được bắt đầu lo lắng rồi”.

Ba thân ảnh quay trở lại Thanh Vân tông.

Lúc này bên trong Thanh Vân tông.

Trong đại điện Thanh Vân, mấy thân ảnh chia làm hai bên.

Trong đó một bên, một vị lão giả râu tóc bạc trắng cầm đầu, khí tức nhìn vô cùng tang thương, giống như một đoạn gỗ mục đứng ở đó.

Có thể trong cơ thể lão giả lại phảng phất một sức mạnh cường đại, như ẩn như hiện.

Lão trưởng tộc Hoàng Phủ Hùng của Hoàng Phủ gia lúc này giống như một đứa trẻ, đứng sau lưng lão giả một mực cung kính.

Mà bên kia cũng là một vị lão giả cầm đầu, gầy nhom, híp đôi mắt, da mặt cực kỳ khô nứt, nhìn có chút kinh khiếp.

Trưởng tộc Vũ Thiên Hành của Vũ gia lúc này cũng im lặng đứng sau lưng lão giả.

Lúc này, thượng tòa đại điện Thanh Vân, Lý Nhất Phàm ngồi ngay ngắn trên ghế tông chủ, mồ hôi rơi xuống.

Dù sao cũng là cảnh giới Hóa Thần, hắn ta sớm cũng sẽ không chảy mồ hôi, nhưng bây giờ thật sự đã chảy mồ hôi rồi.

Bên trong đại điện, một đám người không có khí tức nào yếu hơn hắn ta.

Hai tên lão giả kia, từ khi vào trong điện đến bây giờ không nói một lời, nhưng khí tức kinh khủng lại khiến cho người ta không cách nào hít thở.

Nhưng hắn ta là thay mặt tông chủ, Tần Ninh không có ở đây, Thanh Vân tông do hắn ta định đoạt.

Bây giờ không ngồi ở đây thì không giống.

Nhưng ngồi ở đây cũng thật ngượng ngùng.

Nhìn một bên, Cốc Tân Nguyệt một thân váy dài, thân thể mềm mại ở bên trong váy, chỗ lồi chỗ lõm động lòng người, điềm đạm như thường.

Lý Nhất Phàm lại càng lo lắng.

Nếu không phải mời Cốc Tân Nguyệt ở đây ép trận, hắn ta thật sự không dám ngồi chỗ này.

Chức vị tông chủ đời này vẫn nên tìm Tần Ninh từ chối là tốt nhất, chuyên tâm tu hành mới đúng.

Tốt nhất để cho Thạch Cảm Đương làm, vậy mới thích hợp.

Thạch Cảm Đương là đồ đệ của Tần Ninh, thực lực lại mạnh, hắn ta làm mới thích hợp nhất.

Trong đại điện lộ ra vẻ yên tĩnh, bầu không khí có chút quỷ dị.

Lý Nhất Phàm đang suy nghĩ, đột nhiên một tiếng cười lớn lúc này vang lên.

“Ha ha ha...”

Mà vào lúc này, bên ngoài đại điện, một thân ảnh bước tới.

“Người Vũ gia tới rồi?”

“Ơ ơ ơ… Tôm cát nhỏ đâu? Lão Vũ mù đâu? Có tới không?”

Thiếu niên kia lưng đeo búa rìu, cười haha: “Nhiều năm như vậy không nhìn thấy lão tử, mau để lão tử nhìn một chút, các ngươi già đi bao nhiêu rồi!”

“Nhìn lão tử đi, đẹp trai như xưa, phi phàm tuấn mỹ, còn trẻ hơn so với ban đầu, ha ha ha…”

Bịch…

Chỉ là thân ảnh kia vừa bước vào trong đại điện, đột nhiên, đối diện một quyền ảnh hư ảo trực tiếp đánh một quyền bay ra ngoài, biến mất không thấy...

“Cốc Tân Nguyệt, bà cô già nhà cô…”

Đáy lòng Thạch Cảm Đương vang lên âm thanh yếu ớt, thân ảnh nhất thời biến mất không thấy.

Lúc này Cốc Tân Nguyệt nhức đầu một trận, dù sao Thanh Vân tông bây giờ đang ở thân phận đệ nhất tông môn trên Cửu U.

Thạch Cảm Đương… quả thật là…có chút phô trương.

Quá mất mặt!

Trước sơn môn Thanh Vân tông, ba thân ảnh hạ xuống.

“Thạch Cảm Đương, ngươi đang làm gì đấy?”

Vân Sương Nhi nhìn thấy trên thân một con sư tử đá trước sơn môn, lúc này Thạch Cảm Đương đang bị treo ngược ở đó, sưng mặt sưng mũi.

“Ta tu luyện!”

Thạch Cảm Đương hừ một tiếng.

“Còn cần phải nói sao? Nhất định là bị Tiểu Nguyệt Nguyệt đánh!”

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Ngươi lại nói cái gì rồi?”

“Sư tôn, ta nhìn thấy người nhà Vũ gia và Hoàng Phủ gia tới, muốn qua chào hỏi tôm cát nhỏ, lão Vũ mù, người phụ nữ kia liền đá văng ta ra ngoài…”

Nghe đến đây, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi gật đầu một cái làm ra vẻ đương nhiên.

“Ơ ơ ơ, các ngươi có biểu cảm gì đấy?”

Tần Ninh lại cười nói: “Vũ gia và Hoàng Phủ gia chính là hậu nhân của Vũ Đế và Hoàng Phủ Nhất Cầu, hai người ấy năm đó thanh danh hiển hách trước cả ta, uy chấn Cửu U, đồng thời hai người thành lập Vũ gia và Hoàng Phủ gia ở lối ra của Ma tộc trong lòng đất, nhiều đời trấn thủ!”

“Lần này Vũ gia và Hoàng Phủ gia đến, chắc cũng là bị ép không biết làm sao”.

“Ngươi tùy tiện như vậy, không biết chừng mực, đổi lại là ta, ta cũng đánh ngươi một trận”.

Thạch Cảm Đương lẩm bẩm: “Hai lão quỷ đầu Vũ Đế và Hoàng Phủ Nhất Cầu không cùng một thời với sư tôn, nếu không sư tôn có thể trấn giữ bọn họ, có thể xưng đế ở Cửu U, chỉ có thể là sư tôn”.

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi bội phục không thôi.

Cái tên nịnh bợ Thạch Cảm Đương, nịnh thật giỏi!

“Đừng nói nhảm, mau xuống đi!”

Tần Ninh dẫn đầu bước vào sơn môn, đi về hướng đại điện Thanh Vân.

Lúc này trong đại điện Thanh Vân, hai lão giả đôi mắt mở to, nhìn về phía bên ngoài cửa điện.

Bốn thân ảnh lúc này lần lượt vào bên trong.

Tần Ninh hơi mỉm cười nói: “Tại hạ những ngày qua đang tu luyện, hai vị đến không nghênh đón từ xa, thật thất lễ!”

Ba người Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đều ngây ra, cũng vội vàng hành lễ.

Lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Tần Ninh đối đãi khách sáo với người khác như vậy.

Theo như lời Tần Ninh, Hoàng Phủ Nhất Cầu là người lập nên Hoàng Phủ gia.

Vũ Đế là người lập nên Vũ gia.

Hai người đã từng có thanh danh hiển hách, không kém gì nhân vật Bắc Thương Đế Quân.

Hai người hoàn toàn có thể từ bỏ Cửu U đại lục, để con cháu đời sau chiếm lấy một đại lục, phát triển lớn mạnh, sẽ không yếu hơn so với bảy đại lục thứ trung tâm lớn.

Nhưng hai người không có làm như vậy.

Hai người này giống như hắn, quật khởi từ Cửu U, là có tình cảm đối với Cửu U đại lục.

Đối với kia hai người, Tần Ninh là bội phục từ đáy lòng.

Mà hậu nhân của Vũ gia và Hoàng Phủ gia cẩn trọng, bảo vệ chức trách của tổ tiên, cũng đáng để hắn đối đãi khách sáo.

Thấy Tần Ninh trở về, Lý Nhất Phàm lập tức đứng dậy, lui qua một bên.

Chỗ ngồi tông chủ này, ngồi quá khó chịu.

Rất đè nén!

“Ha ha, Tần công tử thiếu niên thiên tài, mấy năm ngắn ngủi, từ cảnh giới Cửu Môn đến huyền cảnh Tạo Hóa, quả nhiên là thiên tài tuyệt thế!”

Lão giả tóc bạc kia chắp tay: “Tại hạ Hoàng Phủ Thần Hoa!”

Cùng lúc đó lão già kia cũng cười ha ha nói: “Thanh Vân tông trong thời gian ngắn chưa đến mười năm, thành tựu như vậy, Tần công tử đâu chỉ thiên phú hơn người?”

“Tại hạ Vũ Thính Phong!”

Hai lão giả lúc này cũng hết sức khách sáo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK