Tần Ninh đang làm gì?
Uống như vậy thì khác nào là đang uống độc!
Mỗi một viên đan dược đều có hiệu quả riêng của nó.
Nếu uống hỗn hợp vào thì sẽ khiến cho dược hiệu của đan dược bị thay đổi.
Chỉ hơi sơ sẩy thì sẽ chết!
Dần dần, Tần Ninh đứng yên.
Sức mạnh trong cơ thể lúc này dần dần truyền ra.
Từng luồng khí tức ngưng tụ lại, Cửu Linh Tinh Thần Quyết vận chuyển.
Khí huyết mạnh mẽ phảng phất như chảy ra từ trong thất kinh bát mạch của Tần Ninh.
Một luồng khí tức khiếp người khiến cho người ta cảm giác Tần Ninh lúc nào cũng có thể nổ tung.
Nhưng khi Tần Ninh tự chủ điều tiết, khí huyết táo bạo bên trong cơ thể lại dần dần trở nên yên ổn.
Gò má tái nhợt lúc này dần dần khôi phục huyết sắc.
Thời gian từ từ trôi qua, ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia bình tĩnh rồi thở ra một hơi.
"Tốt rồi!"
Nói xong, Tần Ninh nhìn về phía trước và nói: "Hiện tại không còn vấn đề gì nữa, lên đường thôi!"
Diệp Viên Viên cùng Cốc Tân Nguyệt còn muốn nói điều gì nữa nhưng lại nhịn xuống.
Bởi vì giờ khắc này, nhìn Tần Ninh đúng là khôi phục không ít.
Đám người đi về phía khu vực sấm sét.
"Tần công tử, chúng ta... Tiến vào kiểu gì?"
Vạn Tử Vận nghi hoặc hỏi.
Thiên Bảo lâu cùng thương hội Diệp gia có bảo khí siêu phẩm có thể khắc chế sấm sét để tiến vào bên trong, nhưng bọn họ thì không có.
Nếu không ông ta cũng sẽ không ở nơi đây chờ đợi mà là tiến vào từ lâu rồi.
"Đi vào thôi!"
Tần Ninh nói với vẻ dĩ nhiên.
"..."
Đi vào...
Ông ta cũng biết là đi vào.
Thế nhưng lực công kích của sấm sét đúng là rất mạnh.
Chỉ khẽ sơ sẩy thôi có thể sẽ chết luôn.
Đi vào kiểu gì?
Tần Ninh đi đến chỗ gần khu vực sấm sét.
Ngón tay khẽ chỉ ra, tiếng lốp bốp vang lên.
Sấm sét kia trong nháy mắt hóa thành mãnh hổ cắn xé tới.
Tần Ninh lập tức thu tay lại.
Nhưng ngón tay vẫn bị cháy xém như cũ.
Sấm! Chí cương!
Sét! Nhanh nhất!
Tốc độ cùng lực lượng kết hợp đến cực hạn.
Tần Ninh nhíu mày lại.
"Võ giả ở dưới cảnh giới Thiên Nhân cũng đừng đi vào!"
Tần Ninh nói xong thì nhìn ra Vạn Tử Vận cùng Lâm Ngữ Thành.
"Các ngươi cũng không cần theo ta vào đâu, chuyện này liên quan đến ta, nơi đây có lẽ sẽ nguy hiểm, có thể cũng sẽ chết..."
Sắc mặt của Lâm Ngữ Thành cùng Tổ Định run lên.
Vạn Tử Vận lại nói thẳng: "Tần công tử nói đùa, Tần công tử ba phen mấy bận trợ giúp Vạn Thiên các chúng ta, Vạn Tử Vận là một thành phần của Vạn Thiên các, có thể trợ giúp Tần công tử là vinh hạnh của tại hạ!"
Lâm Ngữ Thành cùng Tổ Định lập tức thầm mắng mình ngu xuẩn.
Nhìn xem!
Nhìn xem Vạn Tử Vận kia kìa.
Mở miệng là nịnh!
Bất kể thế nào, có nói ra lời này, sau này có chỗ tốt thì Tần Ninh chắc chắn sẽ nghĩ tới Vạn Tử Vận.
Lâm Ngữ Thành vội vàng nói: "Chúng ta nhận ân huệ của Tần công tử, dĩ nhiên sẽ muốn trợ giúp Tần công tử".
Tần Ninh lẩm bẩm một tiếng rồi gật đầu nói: "Nếu như thế thì theo ta vào đi!"
Nói xong, ở đầu ngón tay của Tần Ninh xuất hiện linh khí.
Từng luồng linh khí ẩn chứa sấm sét mạnh mẽ đang tụ tập bên ngoài thân thể Tần Ninh.
Khi Tần Ninh bước vào biển sấm sét kia, thái độ hung mãnh của sấm sét bốn phía liền trở nên nhu hòa.
Tần Ninh nói: "Sấm sét nơi đây có ý thức nhất định, mọi người đi theo bước tiến của ta đi".
"Ta đi qua nơi nào thì khí tức của ta sẽ giữ lại ở đó, sấm sét nơi đây đã công nhận ta, các ngươi đi theo sẽ không sao".
"Dưới cảnh giới Thiên Nhân thì đừng có vào!"
"Nhớ lấy, phải đi theo con đường ta đã đi, nếu đi nhầm sẽ lập tức bị sấm sét ở đây cắn nuốt".
Tần Ninh vừa dứt lời.
Cốc Tân Nguyệt cùng Diệp Viên Viên liền đi theo sau.
Đám người xếp hàng sau lưng Tần Ninh, đi về phía chỗ sâu.
Xung quanh toàn là sấm chớp, bầu trời phảng phất như muốn sụp đổ.
Mà Tần Ninh đi qua nơi nào thì sấm sét lại chầm chậm tránh ra chỗ ấy.
"Sao chàng lại làm được?"
Cốc Tân Nguyệt khó hiểu nói.
"Sấm sét ở đây có ý thức, phán đoán được người tiến vào là địch hay là bạn".
"Ta chẳng qua là sử dụng một chút chướng nhãn pháp để dung hợp với chỗ sấm sét này mà thôi!"
Diệp Viên Viên giờ phút này cũng lên tiếng: "Vết thương của chàng ổn thật rồi sao?"
"Khí huyết hao tổn, tạm thời không có gì đáng ngại".
"Có điều nếu vượt cấp chiến đấu, linh thức phải hoạt động nhiều thì sẽ khiến cho khí huyết không ổn định".
Diệp Viên Viên lập tức nói: "Vậy sau này chàng không được xuất thủ".
Tần Ninh mỉm cười.
Chắp tay đi về phía trước.
"Có một Bán Vương và một Thiên Nhân thất bộ như hai nàng thì ta còn khổ cực đánh nhau làm gì?"
Nghe vậy, Cốc Tân Nguyệt cùng Diệp Viên Viên giận dữ lườm Tần Ninh, không nói nhiều nữa.
Trên thực tế, uống liền mấy loại đan dược, Hối Linh Thủy chỉ đang giúp hắn áp chế khí huyết khỏi bị xói mòn.
Cũng không phải là yếu ớt không thể động thủ.
Nhưng đúng là không thể điều động linh thức quá độ.
Thực ra Tần Ninh cũng không lo lắng điểm này.
Hiện tại điều cần lo lắng là thần hồn Băng Hoàng đang uể oải.
Bị Cốc Tân Nguyệt cắn nuốt thần hồn Băng Hoàng lực, hiện tại khí tức của thần hồn Băng Hoàng yếu ớt đến đáng thương.
Mà trên thực tế, hắn có thể dựa vào thực lực của bản thân để chém giết Thiên Nhân thất bộ, chém giết Bán Vương chính là nhờ vào thần hồn Băng Hoàng.
Thần hồn lực có thể liên tục chuyển hóa thành linh thức cường độ cực cao khiến cho hắn vào lúc giao thủ có thể phóng xuất ra uy lực mạnh hơn.
Hiện tại thần hồn Băng Hoàn uể oải có ảnh hưởng rất lớn đối với thực lực bản thân hắn.
Nhưng hắn với cảnh giới Thiên Nhân tam bộ hiện tại mà giao thủ với đối thủ cùng cảnh giới thì cũng sẽ không khiến cho khí huyết của hắn bị dao động.
Tần Ninh phía trước dẫn đường nhưng trong lòng thì suy nghĩ.
Phải giúp cho khí huyết khôi phục căn cơ, thần hồn Băng Hoàn khôi phục.
Khí huyết khôi phục được thì hắn cũng không lo lắng.
Cứ ăn đan dược là được.
Thế nhưng khôi phục thần hồn thì khó hơn.
Nơi này chỉ là đại lục Vạn Thiên, có rất ít linh dược tu bổ thần hồn.
Một đoàn người không ngừng tiến lên.
Trên đường đi, mọi người nhìn hai bên thì đều thấy kinh ngạc trong lòng.
Nơi này quả thực là thiên địa huyền diệu.
Sấm sét sinh sinh bất diệt.
Hơn nữa còn có suy nghĩ nhất định, sẽ càng thêm khủng bố.
Rầm...
Khi Tần Ninh bước ra.
Đột nhiên, đám người xuyên qua biển sấm sét.
Giờ phút này, Lâm Ngữ Thành cùng Tổ Định đều cảm giác được nơi này khá tương tự với dãy núi có cơn lốc kia.
Bên ngoài hung hiểm vô cùng.
Vòng trong lại tràn ngập huyền diệu.
Ra đến biển sấm sét, mọi người nhìn cảnh tược trước mắt thì đều vô cùng ngạc nhiên.
Trước mắt là một tòa cung điện.
Tường thành vây xung quanh cung điện.
Mà lúc này trên đỉnh cung điện có một cây cột đá chọc trời.
Cây cột đá kia càng lên cao thì càng sắc nhọn.
Mà không nhìn thấy đỉnh.
Nhưng ở trên đỉnh cao nhất kia lại là sấm sét hóa thành từng đường cong xé rách bầu trời.
Giờ phút này, đám người nhìn qua thì mới hiểu được.
Sấm sét xung quanh thiên địa này đều là đến từ tòa cung điện trước mắt bọn họ.
Mà giờ khắc này, khi nhóm Tần Ninh gồm bảy, tám mươi người xuất hiện.
Những người đứng ở bên ngoài thành cung điện đều cẩn thận nhìn qua.
"Ai đó?"
Cầm đầu là một thanh niên giờ phút này mở miệng quát.
Chương 1342: Chúng ta bị gài bẫy
Tần Ninh nhìn qua, có chút hăng hái.
Thật khéo.
"Diệp Vô Thanh, chúng ta lại gặp mặt!"
Nhìn thấy người kia, Tần Ninh cười tủm tỉm nói.
Chỉ là thanh niên kia nhìn thấy Tần Ninh thì bước chân lại run lên, thân thể không kềm chế được mà run rẩy.
"Tần... Ninh..."
"Ta đáng sợ như vậy sao?"
Tần Ninh cười nói: "Cứ trả lời vấn đề của ta đi, ta sẽ không giết ngươi".
"Thương hội Diệp gia cùng Thiên Bảo lâu có khúc mắc với ta, lần trước Diệp Vương của thương hội Diệp gia các ngươi xin lỗi, ta cũng đã chấp nhận".
"Ta không có nhỏ nhen như vậy, sẽ không tính toán chi li".
"Đương nhiên, nếu thương hội Diệp gia các ngươi muốn tính toán thì ta cũng vui vẻ tiếp chiêu thôi!"
Nghe đến lời này, Vạn Tử Vận, Lâm Ngữ Thành cùng Tổ Định bên ngoài thì vô cảm nhưng trong lòng thì xấu hổ.
Khẩu khí này...
Ngươi không so đo?
Lần trước tại Hàm Vương yến, nhị Vương bị mất mặt, sao mà bỏ qua được?
Chỉ là Tần Ninh đúng là không sợ.
Điểm này khiến người ta thực sự ao ước.
Thiên Nhân tam bộ!
Mấy người ở đây sẽ coi trọng hay sao?
Thế nhưng là Tần Ninh, bọn họ lại không thể không coi trọng.
"Thú cưỡi của ta đâu?"
Tần Ninh nói thẳng.
Diệp Vô Thanh ngẩn người, run rẩy nói: "Ta... Ta không biết..."
"Thật sao? Xem ra ngươi đang không thành thật đấy!"
Tần Ninh mở miệng nói: "Thạch Đầu, ngươi vừa tới Thiên Nhân nhất bộ, cái tên này cũng là Thiên Nhân nhất bộ, thử giao thủ xem sao nào".
"Đúng vậy!"
Thạch Cảm Đương giờ phút này vừa sải bước ra, ánh mắt mang theo một tia chiến ý, cười khà khà nói: "Đến, Diệp Vô Thanh, thử xem một chút!"
Giờ phút này, mấy người đi theo bên người Diệp Vô Thanh đều có thần sắc bất thiện.
Tần Ninh lại hừ lạnh một tiếng.
Cốc Tân Nguyệt sải bước ra, khí thế Bán Vương mạnh mẽ áp chế lại.
Trong chớp nhoáng này, Diệp Vô Thanh sắc mặt trắng nhợt.
Tần Ninh nói rõ là muốn cho Thạch Cảm Đương giao thủ với hắn ta.
Xem thường người khác!
Thạch Cảm Đương thế mà đến Thiên Nhân nhất bộ rồi.
Thế nhưng hắn ta đã đã sớm là Thiên Nhân nhất bộ.
"Vô Sinh Đao Quyết!"
Diệp Vô Thanh rút ra một thanh trường đao, lúc này trực tiếp chém xuống một đao.
Đao ra, khí hiện.
Một vòng đường cong nháy mắt chém về phía Thạch Cảm Đương.
Thạch Cảm Đương nhếch miệng cười một tiếng, mặt ngoài thân thể nở rộ ra một luồng khí tức thực chất hóa.
Chiến khí!
Chiến khí mà Thạch Cảm Đương tu hành cùng chiến khí từ Chiến Vương Khí Công ngưng tụ do Tiên Hàm tu hành vẫn có khác biệt rất lớn.
Tiên Hàm chính là dựa vào bảo quyết tu hành mà xuất ra chiến khí.
Thế nhưng Thạch Cảm Đương là tự thân ngưng tụ ra chiến khí.
Giờ phút này, chiến khí hội tụ, Thạch Cảm Đương đấm ra một quyền.
Tiếng nổ tung cuồng bạo vang lên.
Thạch Cảm Đương ngưng tụ sức mạnh toàn thân.
Một quyền vung ra, linh khí bao trùm nắm đấm, hội tụ thành một con mãnh hổ.
Mà ở trước linh khí, chiến khí càng hung mãnh, tàn phá bừa bãi ra.
Bành...
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Hai người cứng đối cứng, một chiêu đối kích.
Thạch Cảm Đương hơi ngừng lại.
Diệp Vô Thanh giờ phút này cũng mang sắc mặt kinh ngạc.
Thạch Cảm Đương ngưng tụ ra chiến khí quá mạnh mẽ.
"Khà khà!"
Giờ phút này, Thạch Cảm Đương nhếch miệng cười một tiếng.
Quyền kia trong gió đột nhiên lại bộc phát ra một đường sức mạnh.
Luồng sức mạnh thứ hai lúc này oanh ra.
Phụt một tiếng, Diệp Vô Thanh phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Một quyền, bại!
Diệp Vô Thanh ngẩn ngơ.
Thạch Cảm Đương giờ phút này cười nói: "Nhãi con, cảnh giới của ngươi không vững chắc, linh thức không đủ mạnh mẽ, linh khí cũng không mạnh!"
Hắn ta được Tần Ninh dạy dỗ.
Tự nhiên là vững vàng mà tới.
So sánh ra thì Diệp Vô Thanh quá kém cỏi.
"Nhìn thấy thú cưỡi của ta không?"
Tần Ninh mở miệng lần nữa và hỏi.
Thạch Cảm Đương giờ phút này giương lên nắm đấm.
Diệp Vô Thanh tái mét mặt mày, vội vàng nói: "Nhìn thấy, ở trong cung điện!"
"Coi như ngươi thức thời!"
Thạch Cảm Đương mỉm cười.
Nhóm Tần Ninh lần lượt đi qua thành cung, cửa cung, tiến vào bên trong.
Bảy, tám mươi cao thủ Thiên Nhân giờ phút này đứng vững trước cửa cung điện cao trăm trượng, rộng ngàn trượng, lập tức sinh ra một tia cảm giác nhỏ bé.
một cây cột chọc trời ở trên cung điện lúc này sừng sững không ngã, nhìn khá uy nghiêm.
Ngẩng đầu nhìn lên, sấm sét lấp lóe giữa trời.
"Cửu Anh đâu?"
Thạch Cảm Đương nhìn về phía trước, buồn bực nói.
"Có lẽ là ở trong cung điện?"
Lý Nhàn Ngư không chắc chắn lắm.
"Không!"
Tần Ninh giờ phút này thản nhiên nói.
Hả?
Thế thì ở đâu?
"Chúng ta bị gài bẫy!"
Tần Ninh từ từ nói: "Cái con Cửu Anh này thật đúng là lòng tham không đáy, chết cũng đáng đời".
Nghe đến lời này, mọi người đều không hiểu.
"Haha..."
Mà ngay tại giờ phút này, cửa cung đột nhiên đóng cửa.
Xung quanh thành cung lúc này tràn ngập hồ quang điện, kéo dài đến cả đỉnh cao nhất của cột chọc trời trên nóc cung điện kia.
Phảng phất như một tấm lưới điện trong nháy mắt che phủ xuống.
"Tần Ninh, ta không ngờ lại bắt được ngươi đấy!"
Một giọng nói tràn ngập sự ngạc nhiên lúc này vang lên.
Một người mặc trường sam mang theo vài phần lạnh lùng, mấy phần đắc ý.
Lúc nhìn Tần Ninh thì đôi mắt của kẻ này hưng phấn như chim ưng nhìn thấy thỏ con vậy.
"Tông Hoài An!"
Một trong tứ đại phó các chủ của Thiên Bảo lâu.
Nói cho đúng thì là phó các chủ duy nhất của Thiên Bảo lâu hiện tại.
Tông Hoài An nhìn Tần Ninh với ánh mắt lãnh miệt.
Giờ phút này, lần lượt từng thân ảnh xuất hiện, tổng cộng hơn trăm người đứng vững ở bên ngoài thành cung.
Trừ Tông Hoài An cảnh giới Bán Vương ra thì còn có hai khí tức cực kỳ mạnh mẽ.
"Diệp Bắc Tầm và Diệp Vấn Đông, hai mạch chủ của thương hội Diệp gia".
Vạn Tử Vận giờ phút này cau mày nói.
Ba Bán Vương!
Còn có mấy tên Thiên Nhân thất bộ và Thiên Nhân ở cảnh giới khác.
Chiến trận thật lớn.
Tần Ninh nhìn Tông Hoài An, cười nói: "Ta còn tưởng rằng là đặc biệt nhắm vào ta cơ đấy, hóa ra là không phải".
"Không, chính là nhằm vào ngươi!"
Tông Hoài An giờ phút này cong ngón búng ra.
Dưới cột chọc trời trên đỉnh cung điện có một thân thể to lớn xuất hiện.
Chính là Cửu Anh!
Giờ khắc này, toàn thân Cửu Anh cháy đen, máu thịt be bét, chín cái đầu rũ xuống, mặt ủ mày chau.
"Tần gia... Ngài... Tới... Rồi sao..."
Cửu Anh hữu khí vô lực nói.
"Ngài còn không tới... Ta sẽ chết..."
"Chết cũng đáng đời".
Tần Ninh mắng: "Thiên Lôi Thánh Điện ở đây là thứ mà cảnh giới Thiên Nhân như ngươi có thể chịu được à? Không biết điểm dừng hay sao?"
Cửu Anh oan ức nói: "Ta biết sai rồi mà, bọn người này quá là khốn nạn, còn gài bẫy ta..."
Cửu Anh tức giận vô cùng.
"Ta lúc đầu phát hiện nơi đây có sấm sét có thể giúp ta biến đổi, ta chẳng phải là nghĩ có thể từ Thiên Nhân ngũ bộ tăng làm Vương Giả hay sao".
"Kết quả là ham hố rồi bị sấm sét cuốn lấy".
“Nhưng đám người kia vừa xuất hiện liền dùng xích sắt lớn đập tới, khóa ta ở trong cột sắt cổ quái này..."
"Gia, làm thịt bọn chúng đi!"
Cửu Anh tỏ vẻ tức giận, bất bình nói.
"Ngươi không thấy chúng ta đến nơi đây cũng là bị gài bẫy, bị vây lại hay sao?"
"Lát nữa nữa Thiên Lôi Thánh Điện đánh xuống, ngươi sẽ chết đầu tiên".
"Yên tâm, chúng ta sẽ cùng ngươi đến suối vàng luôn".
Nghe vậy, một cái đầu của Cửu Anh nâng lên, vẻ mặt đưa đám nói: "Thật sao?"
"Thật!"
Tông Hoài An giờ phút này mỉm cười.
Chương 1343: Thiên Lôi Thánh Điện
"Tần Ninh, ngươi quá đen đủi!"
Tông Hoài An tiếp lời: "Lúc đầu phát hiện con súc sinh này của ngươi muốn dựa vào thiên thời để đột phá ràng buộc của bản thân, chúng ta nắm lấy cơ hội bắt sống nó nhưng mà..."
"Ngươi mới là súc sinh, cả nhà ngươi đều là súc sinh!"
Cửu Anh giờ phút này không biết lấy sức lực ở đâu ra mà phản kháng rất to.
Tông Hoài An mặt không thay đổi, hừ một tiếng.
Cửu Anh ghét nhất là người bên ngoài bảo nó súc sinh.
"Tần Ninh, nói thật, ta định cầm tù con thú cưỡi này của ngươi chỉ là muốn xem có thể câu được ngươi hay không".
"Dù sao nơi này nói không chừng sẽ có những người khác đến".
"Không ngờ là quay tới quay lui vẫn là ngươi tới trước!"
Tông Hoài An cười nhạo nói: "Xem ra ông trời muốn ngươi phải chết đấy".
"Giết ba vị phó các chủ của Thiên Bảo lâu, bắt lâu chủ của Thiên Bảo lâu đích thân xin lỗi, ngươi cho rằng ngươi là Thiên Vương sao?"
Tông Hoài An sắc mặt âm độc, giọng nói càng là âm lãnh.
"Thiên Vương có cái gì hay? Thiên Vương có thể khiến Vương Giả xin lỗi mình sao?", Tần Ninh giờ phút này lại cười nói.
Nghe đến lời này, sắc mặt Tông Hoài An càng mang theo vài phần oán độc.
Mà giờ khắc này, hai vị mạch chủ của thương hội Diệp gia.
Diệp Bắc Tầm!
Diệp Vấn Đông!
Cũng nhìn về phía Tần Ninh.
"Xem ra ngươi có chết cũng không hối cải!"
Diệp Vấn Đông từ từ nói: "Đã như vậy, Tông huynh, cũng chẳng cần phải do dự làm gì nữa!"
"Ừm!"
Tông Hoài An gật đầu.
"Tần Ninh, hôm nay tiễn ngươi lên đường!", Tông Hoài An lạnh lùng nói.
"Tông Hoài An!"
Vạn Tử Vận giờ phút này đi ra, nhìn bên ngoài thành cung, quát lên: "Ngươi muốn giết ta? Cũng không sợ Vạn Thiên các trả thù sao?"
"Sợ?"
Tông Hoài An cười nhạo nói: "Vạn Thiên các của ngươi có Nhất Vương cùng Cửu Thiên Vương, nhưng Thiên Bảo lâu ta thì có Bảo Vương, thương hội Diệp gia có Diệp Vương, sao phải sợ ngươi?"
"Thật sự tưởng rằng Vạn Thiên các nhà ngươi vẫn là một nhà độc chiếm như xưa à?"
Nghe đến lời này, sắc mặt Vạn Tử Vận trở nên khó coi.
Dùng thân phận đè người cũng không được.
"Đừng phí lời".
Tần Ninh từ từ nói: "Ba nhà các ngươi vốn đã là thủy hỏa bất dung, kẻ này làm sao có thể bỏ qua cho ngươi".
"Nhân cơ hội này giết ngươi, vừa hay cũng khiến cho Vạn Cửu Thiên đau lòng".
Vạn Tử Vận cười khổ.
"Tông Hoài An, Diệp Bắc Tầm, Diệp Vấn Đông, có thủ đoạn gì thi triển ra cho ta xem một chút!"
Tần Ninh cao giọng nói: "Nhưng hãy nghĩ cho rõ, nếu ta không chết thì các ngươi sẽ phải... Chết!"
"Ngươi không chết?"
Tông Hoài An hờ hững nói: "Hôm nay ngươi không chết, ta Tông Hoài An liền chết ở giữa thiên lôi cuồn cuộn này, vĩnh viễn không còn siêu sinh!"
Nói xong, Tông Hoài An nhìn Diệp Bắc Tầm cùng Diệp Vấn Đông.
"Hai vị, chuẩn bị bắt đầu đi!"
"Được!"
Diệp Bắc Tầm cùng Diệp Vấn Đông giờ khắc này ở bên trái và bên phải Tông Hoài An, đứng ở ngoài thành cung, cách xa trăm thước.
Dần dần, ba người ngưng tụ khí tức trong cơ thể.
Chỉ thấy trước mặt mỗi ba người xuất hiện một cái lệnh bài.
Mặt ngoài của lệnh bài kia mang theo đường vân sấm sét cổ quái, tản ra sấm sét như có như không.
Khi ba cái lệnh bài xuất hiện, một khí tức bá đạo mạnh mẽ được phóng ra.
Sấm sét dệt thành một tấm lưới.
Tấm lưới kia tràn ngập ra, hóa thành từng sợi dung nhập vào trong trận pháp sấm sét ở bầu trời bốn phía thành cung.
"Ngao..."
Trong lúc đó, một tiếng kêu ngao ngao vang lên.
Toàn thân Cửu Anh như gà trống xù lông, toàn bộ cơ thể run lẩy bẩy.
"Tần gia..."
"Ngươi đây là dễ chịu quá hay là đau quá hả?", Tần Ninh quay người nhìn Cửu Anh, từ từ nói.
"Ngài nói xem…”
Tần Ninh giờ phút này nhìn sang bên người mình.
"Vạn Tử Vận, ta cho ông một lần cơ duyên, ông dám nhận không?”
Tần Ninh cười nói.
Cơ duyên!
Tần Ninh tiếp tục nói: "Nếu chịu được, ông có thể trở thành Bán Vương, nếu không, linh thức của ông có khả năng sẽ bị đánh tan, cảnh giới ngã xuống".
"Có muốn nếm thử hay không?"
"Muốn!"
Vạn Tử Vận trực tiếp đáp lời.
Tấn thăng Bán Vương!
Quá có lực hấp dẫn.
Ông ta đã kẹt ở Thiên Nhân thất bộ rất lâu, mãi mà không có cách nào tiến thêm một bước.
Đây là cơ hội, tự nhiên phải bắt được.
"Đi theo ta!"
Giờ khắc này, Tần Ninh bước ra, phi thân lên.
Vạn Tử Vận đi theo sau.
Hai người tới trên đỉnh cung điện, dưới cột chọc trời.
Cửu Anh giờ phút này bị sấm sét quay chung quanh toàn thân, tiếng lốp bốp nổ vang, thấy Tần Ninh đến thì nghẹn ngào nói: "Tần gia... Cứu ta với..."
"Đừng nóng vội, đến rồi đây!"
Tần Ninh nhìn cây cột chọc trời kia, mặt ngoài có ánh bạc nhàn nhạt như sắt, mà cũng giống như thép, lại giống như gỗ, cực kỳ đặc biệt.
Mà giờ khắc này, Tông Hoài An, Diệp Bắc Tầm, Diệp Vấn Đông thì đứng ở bên ngoài thành cung, điều khiển ba cái lệnh bài dẫn động sấm sét từ bên trên cột chọc trời truyền đến trong cơ thể Cửu Anh.
"Vạn Tử Vận!"
Tần Ninh nhìn cột chọc trời, từ từ nói: "Thiên Lôi Thánh Điện này đến từ thế giới Cửu Thiên, rất khác với sấm sét ở đại lục Vạn Thiên".
"Thiên Nhân thất bộ thăng làm Bán Vương chính là phiêu tán linh thức, hội tụ thành một, mặc dù không có cách nào hình thành biển linh thức hoàn chỉnh nhưng cũng là trong quá trình ngưng tụ biển linh thức, đây chính là chỗ mạnh mẽ của Bán Vương so với Thiên Nhân thất bộ!"
"Thiên Lôi Thánh Điện này có thể giúp ông ngưng tụ linh thức!"
Nghe vậy, Vạn Tử Vận nhìn về đám sấm sét đang không ngừng tàn phá trên đỉnh cột chọc trời, tâm thần phát lạnh.
Thật hay giả?
Trên thực tế cảm giác có chút khủng bố.
"Có dám hay không?"
"Dám!"
Vạn Tử Vận cắn răng, trầm giọng nói.
Một khi thăng làm Bán Vương, vị trí của ông ta trong Vạn Thiên các chính là gần với nhị Vương.
Thân phận lẫn địa vị đều tăng lên cực cao.
"Đã như vậy thì chuẩn bị kỹ càng đi!"
Tần Ninh nói xong.
Đầu ngón tay bắt đầu hội tụ từng tia sấm sét.
Từng tia sấm sét hội tụ lại, sức mạnh dần dần tàn phá bừa bãi.
Dần dần, Tần Ninh đem sấm sét do chính mình ngưng tụ dựa sát vào cây cột chọc trời kia.
"Cửu Anh, khi nào ta bảo ngươi đi thì ngươi phải đi luôn!"
"Vạn Tử Vận, ta bảo ông vào thì vào luôn!"
Vạn Tử Vận giờ phút này cũng đã thấy rõ.
Tần Ninh muốn cho ông ta thay Cửu Anh chịu đựng sự tàn phá từ sấm sét của cột chọc trời này!
"Tần công tử, ta..."
"Yên tâm, cái tên này hiện tại tàn phế lắm rồi, nếu không ta đã khống chế sấm sét cho nó ma luyện rồi ấy".
"Ông đang ở đỉnh phong, ta sẽ khống chế sấm sét để nó không vượt quá cực hạn chịu đựng của ông!"
Vạn Tử Vận nhẹ nhàng thở ra.
Ông ta còn tưởng rằng Tần Ninh muốn để ông ta thay thế Cửu Anh chịu đựng sự tàn phá của sấm sét kia.
"Chuẩn bị kỹ càng thì bắt đầu thôi!"
"Ừm!"
"Nhanh lên!"
Giờ phút này, Tần Ninh cong ngón búng ra.
Sấm sét hóa thành từng đường ấn ký thoát ra khỏi đầu ngón tay.
Sau một khắc, sấm sét hóa thành hình dáng của Cửu Anh rồi xông vào bên cạnh cột chọc trời.
"Ra!"
Tần Ninh quát một tiếng, Cửu Anh lập tức xông ra.
"Đi vào!"
Vạn Tử Vận lóe lên, đứng vững dưới cột chọc trời.
Oanh...
Mà trong chớp nhoáng này, lớp sấm sét do Tần Ninh ngưng tụ nháy mắt sụp đổ.
Sấm sét trên đỉnh cột chọc trời hóa thành Giao Long, ầm ầm xung kích đến cắn xé thẳng Vạn Tử Vận.
Ầm ầm...
Giờ khắc này, toàn bộ đỉnh cung điện bỗng nổ tung.
Tần Ninh giờ phút này khoanh chân ngay tại chỗ.
Cửu Linh Tinh Thần Quyết được thi triển ra.
Chín cây linh trụ một mực vây quanh cột chọc trời kia.
Chương 1344: Cự long sấm sét có thực lực Vương Giả
Oanh...
Lại một đường Thiên Lôi Thánh Điện trực tiếp nện xuống.
Vạn Tử Vận sắc mặt trắng bệch.
Thiên Lôi Thánh Điện này có lực công kích không thua gì một kích toàn lực của một cường giả Bán Vương.
Lại đến mấy lần nữa thì ông ta sẽ không chịu nổi.
"Cửu Linh Tinh Thần Quyết, Cửu Linh Biến!"
Một tiếng quát khẽ vang lên.
Chín linh trụ lúc này rải quanh bốn phía.
Oanh...
Giờ khắc này, lại một đường thiên lôi cuồn cuộn phóng tới.
Nhưng lần này, đường thiên lôi này lại tấn công vào chín linh trụ.
Mười phần sức mạnh.
Chín phần chuyển vào chín linh trụ, một phần nện vào thân thể của Vạn Tử Vận.
Giờ khắc này, hai mắt Vạn Tử Vận sáng lên.
Nếu là toàn bộ nện xuống thì ông ta sẽ không chịu nổi mấy lần.
Thế nhưng Tần Ninh đã san sẻ chín phần sức mạnh.
Ông chỉ cần chịu đựng một phần sức mạnh.
Kể từ đó kia nhất định có thể tiếp nhận.
Vạn Tử Vận giờ phút này lòng không tạp niệm, lực sấm sét hội tụ ở trong cơ thể, phá vỡ dòng linh thức đang tụ lại.
Linh thức của cảnh giới Thiên Nhân nhiều và rối loạn như nước mưa.
Ngưng tụ biển linh thức thì giống như việc mưa to hội tụ thành hồ nước, ổn định lại.
Giờ phút này, Vạn Tử Vận dùng sấm sét rèn luyện, hội tụ linh thức đến cùng một chỗ.
Giờ khắc này, sấm sét tràn đầy trong cơ thể Vạn Tử Vận.
Sấm sét là bá đạo nhất.
Xuyên qua như thế thì sức mạnh trở nên cực kỳ mạnh mẽ.
Vạn Tử Vận chầm chậm lên tiếng: "Tần công tử, tăng thêm một phần!"
"Được!"
Chín trụ sáng do Tần Ninh sử dụng Cửu Linh Tinh Thần Quyết ngưng tụ giờ phút này thu nhỏ mấy phần.
Lập tức có sấm sét mãnh liệt phun về phía Vạn Tử Vận.
Hai phần uy lực!
Giờ khắc này, Vạn Tử Vận ánh mắt duy trì sự kiên định.
Cảnh giới Bán Vương!
Là một cửa ải!
Nếu còn không bước qua được cảnh giới Bán Vương thì sao mà trở thành Vương Giả nổi.
Tiên Hàm từ Thiên Nhân thất bộ trực tiếp đạt đến Vương Giả đó là tích lũy suốt bao nhiêu năm nay.
Cơm cũng phải ăn từng miếng.
Ở điểm này, Vạn Tử Vận cũng không tham lam.
"Ba phần!"
Dần dần, Vạn Tử Vận tiếp tục.
Tần Ninh giờ phút này không ngừng khống chế, Thiên Lôi Thánh Điện.
Mà cùng lúc đó.
Ba người Tông Hoài An, Diệp Bắc Tầm và Diệp Vấn Đông ở bên ngoài lại hơi sửng sốt.
Tần Ninh đang làm gì?
Đang trợ giúp Vạn Tử Vận đột phá cảnh giới?
Điên rồi sao?
Không!
Hắn ta đúng là đang trợ giúp.
Bọn họ có thể điều khiển sấm sét là dựa vào lệnh bài trong tay, dùng kia cột chọc trời kia làm điểm phóng ra sấm sét.
Một khi phóng ra thì toàn bộ thành cung sẽ tràn ngập sấm sét.
Đám người này chắc chắn sẽ không chịu nổi, không được bao lâu sẽ chết.
Nhưng bây giờ thì hay quá rồi.
Tần Ninh trực tiếp ngăn cản sấm sét tàn phá từ đầu nguồn.
"Cái tên khốn kiếp này!"
Lúc này, sắc mặt Tông Hoài An tái xanh.
Nếu cứ tiếp tục để Tần Ninh khống chế sấm sét như vậy thì sẽ khiến cho Vạn Tử Vận được thăng cấp.
Khốn kiếp!
"Tông huynh, hạ sát thủ đi!"
Diệp Vấn Đông nói thẳng.
Tông Hoài An nhíu mày, từ từ nói: "Ba cái lệnh bài sấm sét này đều là bảo khí siêu phẩm, nếu như hạ sát thủ... Ba cái lệnh bài này sẽ hỏng luôn!"
"Chỉ cần Tần Ninh chết thì cũng đáng giá!"
Nghe đến lời này, Tông Hoài An cắn răng.
"Được!"
Lần này bắt buộc phải chém chết Tần Ninh.
Phải trả cái giá lớn cỡ nào cũng đáng!
"Dung hợp lệnh bài, dẫn Lôi Long xuất thế!"
"Được!"
Ba người đứng vững cùng một chỗ.
Oanh...
Ba cái lệnh bài lúc này trực tiếp hóa thành một dòng lũ lớn, nhập vào tấm lưới sấm sét bên trên thành cung.
Ầm ầm...
Trong nháy mắt, tấm lưới sấm sét hội tụ, khiến cho sấm sét bên ngoài đều bị kéo tới.
Tiếng ầm ầm vang lên không dứt.
Thiên địa đổi sắc.
Bên trong thành cung.
Sấm sét thẩm thấu xuống, hóa thành điểm sáng, ngưng tụ thành một con rồng hình tia chớp.
Cự long gào thét, khí thế bài sơn đảo hải đập vào mặt.
Giờ này khắc này, tấm lưới sấm sét quá mức nồng đậm, che đậy toàn bộ thành cung.
Tông Hoài An, Diệp Bắc Tầm và Diệp Vấn Đông nhẹ nhàng thở ra.
"Tấm lưới sấm sét hội tụ, ngưng tụ Lôi Long có thực lực của cảnh giới Vương Giả!"
"Đám người này hẳn phải chết không nghi ngờ!"
Tông Hoài An giờ phút này sắc mặt kích động.
Tần Ninh sẽ chết!
Cái tên này giết ba vị phó các chủ, bắt Bảo Vương tự mình xin lỗi.
Đáng chết!
"Sấm sét trong thánh cung ẩn chứa thiên địa chí bảo, chúng ta đợi tấm lưới sấm sét biến mất thì hẵng tiến vào bên trong".
Tông Hoài An trầm giọng nói: "Giẫm lên thi thể của Tần Ninh để lấy bảo vật!"
Diệp Bắc Tầm cười nhạt nói: "Chỉ sợ là thi thể cũng mất ấy chứ..."
"Ha ha..."
Ba người thoải mái cười to.
Tần Ninh!
Chỉ là Thiên Nhân mà thôi.
Đắc tội thế lực siêu cấp như Thiên Bảo lâu cùng thương hội Diệp gia bực này.
Nhất định phải chết.
Cho dù là kỳ tài ngút trời cũng phải chết.
Mặc dù phải bỏ ra cái giá khổng lồ.
Nhưng đáng giá!
Một khi tin tức Tần Ninh bị giết truyền ra.
Mặt mũi của Thiên Bảo lâu cùng thương hội Diệp gia sẽ được lấy lại.
Sau này nếu có ai muốn tìm hai nhà làm phiền thì cũng phải suy nghĩ một chút.
Bên ngoài thành cung, đám người của Thiên Bảo lâu cùng thương hội Diệp gia đều đang chờ, chờ Tần Ninh trở thành một bộ thi thể.
Mà bên trong thành cung.
Trên quảng trường.
Giờ phút này, một con Lôi Long dài ngàn trượng mạnh mẽ vô cùng.
"Thực lực của Vương Giả!"
Cốc Tân Nguyệt cùng Diệp Viên Viên đều trở nên lạnh lùng.
Lâm Ngữ Thành và Tổ Định cũng sợ mất mật.
Con Lôi Long có được thực lực của cảnh giới Vương Giả.
Xong rồi!
Lâm Ngữ Thành phát sầu.
Cốc Tân Nguyệt vừa sải bước ra.
"Chém giết con rồng này đi!"
Cốc Tân Nguyệt từ từ nói: "Nếu không, chúng ta khoanh tay chịu trói thì cũng chỉ có một con đường chết thôi!"
Nghe đến lời này, Lâm Ngữ Thành gật đầu trong chết lặng.
Chém giết con rồng này!
Nghe đơn giản, nhưng muốn làm được... Khó như lên trời!
"Lâm Ngữ Thành, hai ta đều là Bán Vương, chủ công!"
"Viên Viên, muội cùng Tổ Định kết hợp với mọi người khép lại vây công!"
"Con cự long sấm sét này tuy nói là thực lực Vương Giả nhưng cũng không có tư duy của Vương Giả, chúng ta chưa hẳn là mất cơ hội".
"Được!"
Cốc Tân Nguyệt nói xong, đám người lập tức tản ra.
Hơn trăm người tại quảng trường trước cung điện đều chú ý cẩn thận.
Mà trên đỉnh cung điện.
Tần Ninh cũng đã nhìn thấy con Lôi Long kia.
"Nguyệt Nhi, đừng giết, có tác dụng lớn với ta!"
"Được!"
Nghe Tần Ninh mở miệng và Cốc Tân Nguyệt đáp lại, đám người một mặt kinh ngạc.
Đừng vớ vẩn!
Giết?
Là cự long sấm sét giết bọn họ chứ không phải bọn họ giết cự long sấm sét!
Giờ phút này, đám người Lâm Ngữ Thành và Tổ Định đều sợ hãi trong lòng.
Chỉ một chút bất cẩn thì sẽ chết ngay!
Mà cùng lúc đó, Tần Ninh nhìn về phía Vạn Tử Vận.
Đã năm phần!
Năm phần sấm sét lực đáp xuống thân thể của Vạn Tử Vận.
Cũng tương đối rồi!
Hắn cũng nên tu hành một phen.
Giờ khắc này, chín linh trụ quay xung quanh cột chọc trời kia.
Tần Ninh nhẹ nhàng chạm đến một linh trụ.
Lập tức, chín cái linh trụ đều hóa thành sấm sét, linh trụ chứa sấm sét lực tràn ngập lúc này tàn phá bừa bãi, xung kích vào trong cơ thể của Tần Ninh.
Giờ khắc này, trong thân thể Tần Ninh là sấm sét dày đặc.
Thế nhưng Tần Ninh cũng hoàn toàn không quan tâm.
"Số Thiên Lôi Thánh Điện còn lại!"
Tần Ninh thì thầm nói: "Vừa vặn thích hợp cho ta tu hành một môn Vương quyết..."
Khóe miệng khẽ nhếch, Tần Ninh mang theo vẻ tươi cười.
Tử địa?
Tuyệt địa?
Với hắn mà nói, nơi này là nơi muốn mà không thể cầu.
Chương 1345: Thiên Cương Lôi Thể
Đại lục Vạn Thiên hoàn toàn khác biệt với thế giới Cửu Thiên.
Thế giới Cửu Thiên là thế giới của Thánh Nhân.
Mọi thứ trong thiên địa đều cao hơn đại lục Vạn Thiên.
Thiên Lôi Thánh Điện đến từ thế giới Cửu Thiên!
Uy lực càng mạnh, hoặc là nói... chất lượng càng tốt hơn.
Tần Ninh trải qua chín đời chín kiếp, ký ức trong đầu chính là bảo tàng lớn nhất.
Có vô số võ quyết.
Mà trong đó có một môn.
Vương quyết!
Thiên Cương Lôi Thể!
Thiên Cương Lôi Thể trên thực tế cũng không phải là Vương quyết lưu truyền ở đại lục Vạn Thiên.
Mà là năm đó Tần Ninh tìm được ở thế giới Cửu Thiên.
Tu luyện thể thuật này cần phải hấp thu sấm sét lực ở thế giới Cửu Thiên dung nạp vào trong cơ thể, sau đó ngưng tụ ra thân thể bá đạo nhất.
Nơi đây rất thích hợp!
Ánh mắt Tần Ninh mang theo mấy phần bình tĩnh tỉnh táo.
Nếu tu thành Thiên Cương Lôi Thể, thậm chí có thể khiến cho khí huyết hao tổn được bổ sung hoàn toàn và khôi phục như lúc ban đầu.
Đến lúc ấy, hắn chẳng qua chỉ là tạm thời bị mất thần hồn Băng Hoàng mà thôi.
Vừa mới nghĩ xong.
Tần Ninh liền khoanh chân ngồi xuống, sấm sét bên trong cơ thể dần dần bị dẫn dụ.
Giờ khắc này, Vạn Tử Vận thì hoàn toàn chú tâm cảm thụ linh thức thay đổi trong cơ thể mình.
Thời gian từ từ trôi qua.
Vạn Tử Vận đang ngưng tụ biển linh thức.
Tần Ninh đang ngưng tụ Lôi Thể.
Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên cùng hơn trăm người giao thủ với cự long sấm sét.
Bên trong thành cung, sấm sét ầm ầm không dứt, khiến người ta phải run lên.
Ở bên ngoài thành cung, ba người Tông Hoài An, Diệp Bắc Tầm và Diệp Vấn Đông ba người chờ đợi với tràn đầy sự tự tin.
Chờ đợi đám Tần Ninh mất mạng toàn bộ...
Thời gian từ từ trôi qua.
"Ha ha ha..."
Bên trong thành cung.
Một tiếng cười to vang lên.
Bỗng nhiên có một thân ảnh xuất hiện trên quảng trường.
Chính là Vạn Tử Vận!
Giờ này khắc này, khí tức bên trong cơ thể của Vạn Tử Vận được tăng lên cực cao.
Thiên Nhân thất bộ đến Bán Vương!
Biển linh thức đã bắt đầu hội tụ!
Vạn Tử Vận kích động không thôi!
Ngàn năm qua ông ta chưa hề bước qua được bước này, hôm nay đã có thể đạt được!
Tần Ninh thật là một nhân vật thần kỳ.
Có lẽ từ ngay từ đầu Tần Ninh đã biết là cạm bẫy, nhưng cũng không để ý.
Cố ý tiến vào, cố ý bị nhốt lại trong nhà tù.
Nhưng tuyệt địa đối với người bên ngoài lại là nơi có thể tìm ra cơ hội đối với Tần Ninh.
Vạn Khuynh Tuyết bởi vì Tần Ninh mà được coi trọng cực kỳ.
Vạn Tử Hàng bởi vì Tần Ninh mà được đưa vào tổng các của Vạn Thiên các.
Tần Ninh chính là một cơ duyên to lớn đối với bọn họ!
“Để ta chủ công!"
Vạn Tử Vận hét lên, sải bước ra, khí tức cường thịnh đáng sợ.
Mà cùng lúc đó, Tần Ninh hơi nhăn mày lại.
Thật sự thành công sao?
Vạn Tử Vận có chút thực lực đấy!
Nhưng nếu ông ta đi thì ai sẽ thay hắn chia sẻ sấm sét lực từ trên trời giáng xuống đây?
"Tổ Định, ông đến đây!"
Giọng nói của Tần Ninh vang lên.
Tổ Định nghe vậy thì lập tức trở nên vui mừng.
Ví dụ sống sờ sờ ở chỗ này đây!
Vạn Tử Vận thăng làm Bán Vương.
Điều này nói rõ Tần Ninh không làm loạn mà là có nắm chắc!
Có được hay không cũng phải xem chính mình.
Tổ Định phi thân lên.
Thời gian từ từ trôi qua.
Một luồng khí tức mạnh mẽ lần nữa bốc lên.
Tổ Định rơi xuống.
Giờ khắc này, Tổ Định thành Bán Vương.
Nhanh hơn Vạn Tử Vận.
Tổ Định cười ha hả nói: "Lão phu nhập Thiên Nhân thất bộ mấy ngàn năm qua rồi mà mãi không thể đi ra khỏi bước này, hôm nay xem như một cước đạp cử!"
Tổ Định nói xong, xung phong ra ngoài.
Tần Ninh lại mở miệng lần nữa.
"Giang Bạch, Lý Nhàn Ngư, Thạch Cảm Đương, ba người các ngươi đến đây!"
Ba bóng người lúc này lao vùn vụt mà ra.
Tần Ninh nhìn thấy ba người đến thì dặn dò: "Ba người các ngươi chỉ là Thiên Nhân nhất bộ, dùng sấm sét rèn luyện linh thức, gia cố cường độ linh thức!"
"Nhàn Ngư, dùng sấm sét lực để giúp ngươi mở ra ấn thứ sáu của Vãng Sinh Đồng đi!"
Giờ phút này, ba người mang thần sắc nghiêm nghị.
Cửu Anh ở một bên thấy cảnh này thì ao ước không thôi.
Lỗ quá đi mất!
Nếu như nó không lỗ mãng đến thì có lẽ sẽ không xảy ra rắc rối thế này.
Tìm tới nơi này rồi nói cho Tần Ninh, để Tần Ninh dẫn nó đến, nói không chừng hiện tại chính là nó đang được tẩy lễ ấy chứ!
Lỗ lớn!
Cửu Anh tiếc đứt ruột.
Giờ phút này, dưới cột chọc trời.
Bên ngoài thân thể Tần Ninh là từng đường vân sấm sét đang tụ tập.
Thiên Cương Lôi Thể!
Lấy sấm sét nhập thể!
Mà Tần Ninh tu hành đến nay đã ngưng tụ chín loại thuộc tính linh khí, bản thân vốn đã có linh khí thuộc tính sấm sét.
Cả hai kết hợp lại thì cũng chẳng là gánh nặng gì quá lớn với Tần Ninh.
Thời gian từ từ trôi qua, bên ngoài cơ thể Tần Ninh dần ngưng tụ sức mạnh.
Khi sức mạnh ngưng tụ, đường vân sấm sét cũng bao trùm xung quanh thân thể Tần Ninh.
Dần dần, chúng tụ hợp đến cùng một chỗ, thân thể Tần Ninh bắt đầu dao động.
Đường vân sấm sét kết hợp lại thành một ấn phù vô cùng kỳ lạ.
Ấn phù phảng phất như hội tụ ra hình rồng, nhưng cũng không quá rõ ràng.
Mà khi Tần Ninh không ngừng kéo thêm sấm sét lực hội tụ đến thân thể thì ấn ký kia càng thêm rõ ràng.
Hình ảnh của Thanh Long.
Phía trên Thanh Long là từng hình ấn ngân nhìn cực kì bá đạo và hung mãnh.
Đường vân sấm sét lúc này ngưng tụ thành một lớp khải giáp ở bên ngoài thân thể Tần Ninh.
Ấn ký khải giáp kia nhìn cực kì rõ ràng, khiến cho người ta một loại cảm giác cực kỳ mạnh mẽ.
"Thiên Cương Lôi Thể nhất văn, thành!"
Tần Ninh thở ra một hơi.
Tần Ninh đứng dậy, giờ này sắc mặt hắn đã khôi phục sự tươi tỉnh, cơ thể phảng phất như có Lôi Long gào thét, như muốn xé rách thiên địa.
"Cảm giác khí huyết bị thâm hụt thật sự là không dễ chịu chút nào".
Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Hiện nay linh thức khuếch tán vạn mét... Thiên Nhân tứ bộ!"
Ánh mắt Tần Ninh mang theo sự hài lòng.
Thiên Nhân tứ bộ! Linh thức vạn mét.
Mà Thiên Nhân tứ bộ bình thường chẳng qua mới một ngàn mét.
Chênh lệch gấp mười lần!
Mà vạn mét đó là tiêu chuẩn của Thiên Nhân thất bộ.
Như vậy, cho dù là hiện tại không có thần hồn Băng Hoàng không ngừng bổ sung linh thức thì cường độ linh thức hiện tại cũng đủ để ngang bằng Thiên Nhân thất bộ.
Thiên Cương Lôi Thể!
Vương quyết!
Tạo ra cường độ thân xác, nâng cao cường độ linh thức.
Hai lần tác dụng.
Đây cũng là chỗ mạnh mẽ của môn Vương quyết này.
Tần Ninh bây giờ nhìn về phía Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư cùng Giang Bạch.
"Sức mạnh như vậy có đủ không?"
Tần Ninh nói thẳng.
Ba người cùng gánh chịu uy sấm sét, Tần Ninh mới chỉ phóng ra một phần mười sức mạnh mà thôi.
"Hơi yếu!"
Thạch Cảm Đương đáp: "Sư phụ, cho bão tố mãnh liệt hơn chút đi!"
Tần Ninh cười: "Thỏa lòng mong mỏi của ngươi đây!"
Ầm ầm...
Sấm sét hội tụ, Tần Ninh tăng cường độ thêm mười phần.
Tiếng nổ đùng đoàng lập tức vang lên.
Cường độ gấp mười.
Trong nháy mắt, Thạch Cảm Đương bị điện giật, thân thể run rẩy.
"Quá mạnh..."
"Không sao!", Tần Ninh cười nói: "Ta tin tưởng ngươi có thể chịu đựng được".
"Nhàn Ngư, xuống đây".
Nghe được Tần Ninh gọi vậy, Lý Nhàn Ngư phi thân mà xuống.
"Vãng Sinh Đồng chính là kỳ nhãn, chín vân hội tụ mới là lúc Vãng Sinh Đồng chân chính mở ra!"
"Hiện tại ngươi đã mở đường ấn thứ năm, lần này dựa vào cường độ sấm sét, ta sẽ giúp ngươi mở ra ấn thứ bảy!"
Tần Ninh chân thành nói: "Nhưng hãy ghi nhớ, mở ra ấn thứ bảy sẽ có được một lần thăng cấp rất mạnh mẽ, ngươi phải khống chế được sức mạnh này".
"Ta đoán có lẽ sẽ từ Thiên Nhân nhất bộ đến Thiên Nhân ngũ bộ, khi ấy sức mạnh sẽ trở nên không cân đối, ngươi phải cẩn thận điều chỉnh!"
"Vâng!"
Lý Nhàn Ngư gật đầu.
Thiên Nhân ngũ bộ!!
Hàng ngũ cường giả đứng vững tại đại lục Vạn Thiên.
Lúc trước, hắn ta có nghĩ cũng không dám nghĩ.