Cánh cửa bỗng nhiên mở ra.
Từng dòng linh khí mạnh mẽ, kèm theo từng luồng khí tức hỗn tạp phóng ra, rồi hòa vào trong lồng giam bằng kiếm khí.
Lúc này, tứ đại Thiên Nhân dốc hết toàn bộ sức lực.
Luồng linh khí to lớn bùng nổ ra xung quanh, làm đệ tử ngoại môn của Thiên Ngoại Tiên khiếp hãi, sắc mặt bọn họ trắng bệch.
Trời đất bây giờ cũng đổi thay.
Bốn vị Thiên Nhân dốc hết sức lực để ứng chiến, có thể tưởng tượng được khí thế hừng hực đến đâu! Giờ đây, Tần Ninh bị giam trong lồng giam bằng kiếm khí, bị tứ đại Thiên Nhân trấn áp.
Trong mắt bốn người Kiếm Vô Lương, Hứa Thiên Phong, Nguyệt Thập Phương và Thanh Viễn Minh ngập tràn sát khí.
Tứ đại Thiên Nhân cùng nhau bao vây Tần Ninh, nhưng bọn họ vẫn không dám chủ quan, lơ là.
Tên này đã từng giết chết Thiên Nhân tứ bộ, nếu bọn họ bất cẩn, rất có thể lật thuyền ở đây.
"Hừ!"
Kiếm Vô Lương khịt mũi nói: "Tần Ninh, ngươi cần phải trả giá cho tội lỗi của mình".
"Tội lỗi gì?"
Nghe ông ta nói vậy, Tần Ninh cũng cười cười, nói: "Ta có gây ra tội ác tày trời gì đâu nhỉ?"
"Vô Lượng Kiếm Tử chết dưới tay ngươi, sao ngươi còn không mau nhận tội?"
"Ta chỉ giết vài tên rác rưởi mà thôi, không tính là tội lỗi gì".
"Ngươi..."
"Vô Lương Thiên Nhân, nói nhảm với hắn làm gì?"
Hứa Thiên Phong đứng một bên chế nhạo nói: "Chúng ta dốc hết toàn lực, xem thử hắn còn mạnh miệng được không".
"Được!"
Bốn người đều lo đêm dài lắm mộng, trong nháy mắt, bọn họ cùng phóng ra luồng linh khí dữ dội, định giết chết Tần Ninh đang bị nhốt.
Ngay lúc này, Tần Ninh thấy thế, khóe miệng hắn khẽ nhếch.
"Hôm nay, ta sẽ chứng đạo!"
Hắn thì thầm trong lòng, sáu đường Thiên Mạch đang bị tắc nghẽn trong cơ thể hắn giờ thoắt ẩn thoắt hiện.
Oanh... Ngay khi đó, ở trong lồng giam.
Dòng linh khí điên cuồng biến thành một thanh kiếm dài, biến thành một ngọn núi lớn, biến thành một hình chữ thập, biến thành từng cái cánh cửa, chúng đánh vào thân thể của Tần Ninh.
Thế nhưng, Tần Ninh vẫn bất động.
Từng dòng linh khí ấy chảy vào bên trong Thiên Mạch, rồi biến mất, vẫn chưa thấy có gì thay đổi.
Sắc mặt bốn vị Thiên Nhân trở nên âm u.
"Tăng thêm sức đi!"
Vừa dứt lời.
Ngay lập tức, vang lên tiếng gào rú.
Cả không gian dường như đang chấn động.
Bây giờ, tứ đại Thiên Nhân dốc hết sức, bất chấp tất cả.
Rầm... khóe miệng Tần Ninh hơi nhếch lên, hắn ở trong lồng giam bằng kiếm khí, cười khẽ nói: "Thiên Nhân tứ bộ hình như cũng chả có gì đặc biệt".
Hắn vừa dứt lời, tứ đại Thiên Nhân đều tức sắp nổ phổi.
"Cố thêm đi, nếu không thì chán ngắt à...", rầm rầm oanh oanh... trong nháy mắt, bên trong lồng giam truyền đến một âm thanh nứt toạc.
Thế nhưng hơi thở của Tần Ninh vẫn còn ở đó, chưa bị tiêu diệt.
Lúc này, Tần Ninh có vài phần bất đắc dĩ.
Vốn dĩ, hắn nghĩ dựa vào Vương Giả giúp bản thân khai thông sáu đường Thiên Mạch để hợp chín mạch thành một, rồi thăng cấp đến Thiên Nhân.
Nhưng dưới tình hình hiện tại, chỉ đành để cho bốn người này ra sức.
Chỉ là, bốn người này có phải hơi yếu không?
Tệ gì bọn họ cũng là Thiên Nhân tứ bộ đấy! Lực lượng vẫn rất mạnh.
Theo lý mà nói, không đến mức không phá vỡ nổi sáu mạch đang bị tắc nghẽn giúp hắn được.
Đúng vậy! Bây giờ, Tần Ninh đang dựa vào lực lượng của Thiên Nhân để giúp bản thân đột phá cảnh giới.
Trước kia, khi phong ấn Thiên Mạch, đã đè ép linh khí đến mức cùng cực.
Hiện tại, đã đến lúc phá vỡ phong ấn! Nhưng Tần Ninh biết rằng khi đã phong ấn Thiên Mạch, đến khi phá vỡ nó sẽ không hề dễ dàng.
Hắn cũng chưa từng nghĩ đến việc tự giải phong ấn cho bản thân.
Mà lợi dụng sức mạnh của đối thủ để giải phong ấn cho các đường Thiên Mạch tắc nghẽn trong cơ thể mình.
Làm vậy mới là tốt nhất.
Tứ đại Thiên Nhân, vẫn chưa đủ đâu! Tần Ninh cười nhạo nói: "Bốn người các ngươi không giết được ta, hay là đám Thiên Nhân đằng kia lại đây hết đi, nếu không, đợi ta phá vỡ được lồng giam, sẽ giết hết các ngươi!"
Nghe vậy, sắc mặt tứ đại Thiên Nhân đầy tức tối.
"Để lại vài người đối phó với con súc sinh kia, những người khác lại đây hết đi!"
Kiếm Vô Lương nói.
"Ngươi mới là súc sinh, cả nhà ngươi mới là súc sinh!"
Cửu Anh nghe ông ta nói vậy thì nổi đóa.
Ông đây là hung thú! Chớ có phải súc sinh đâu! Lúc này, Kiếm Vô Lương chẳng có hơi sức đâu quan tâm tên đần này, từng âm thanh rạch ngang không trung vang lên.
Ngay lập tức, hơn mười vị Thiên Nhân bay vọt tới.
Giờ đây, dòng linh khí cuồn cuộn và vô cùng hùng mạnh hóa thành những đòn tấn công dữ dội, hướng về phía Tần Ninh.
Rắc... một âm thanh vỡ vụn khe khẽ vang lên.
Hứa Thiên Phong quát: "Tên nhãi này hết đường chống đỡ rồi!"
Thế nhưng, trong lồng giam, khóe miệng Tần Ninh khẽ nhếch.
Bắt đầu rồi! Phong ấn Thiên Mạch.
Phá vỡ Thiên Mạch! Bằng cách này, Thiên Mạch của hắn sẽ được mở rộng thêm bội lần, đồng thời cũng vững chắc hơn hẳn người thường.
"Muốn giết ta à?"
Hứa Thiên Phong, ông cứ nằm mơ đi, ta còn chịu đựng được!"
Tần Ninh cười to một cách ngông cuồng nói.
"Đồ khốn nạn!"
Vào lúc này, tất cả mọi người đều bị chọc giận.
Tần Ninh sống dai như đỉa.
Sao tên này lại có lực phòng ngự mạnh mẽ đến vậy chứ?
Dẫu có được bảo khí siêu phẩm, cũng không thể nào đạt được lực phòng ngự như thế này!
"Giết hắn!"
"Dốc hết sức!"
Tứ đại Thiên Nhân vô cùng tức giận.
Răng rắc... bên trong lồng giam, tiếng răng rắc càng lúc càng rõ hơn, các lúc càng nhanh hơn.
Tần Ninh nhếch miệng cười.
Một đường Thiên Mạch đã được thông suốt! Tiếp theo.
Đường thứ hai... đường thứ ba... dần dần, từng đường Thiên Mạch bị tắc nghẽn trong cơ thể Tần Ninh lần lượt được khai thông, từng đường ẩn chứa trong cơ thể Tần Ninh, rồi trở nên cực kỳ hùng mạnh.
Lúc này, linh khí trong trời đất tụ tập lại đây.
Thậm chí, khi sáu đường Thiên Mạch đã được thông suốt, ba đường Thiên Mạch vốn có trong người Tần Ninh cũng đã bị ảnh hưởng, chúng bắt đầu mở rộng ra,
Chỉ là, trình độ mở rộng này vẫn nằm trong phạm vi thừa nhận của Tần Ninh.
"Tên này không giỡn nữa rồi!"
Thanh Viễn Minh lạnh lẽo nói: "Mọi người, cố gắng tăng sức mạnh hơn nữa để giết chết hắn, sau đó, hai món vương khí và một món bảo khí siêu phẩm, nếu các ngươi nỗ lực hết sức, thì ta chắc chắn sẽ không bạc đãi các ngươi đâu".
Nghe vậy, mọi người lại càng hăng hái dốc hết sức mình.
Trong lồng giam, ngay lúc này, hai tay Tần Ninh nắm chặt.
Chín đường Thiên Mạch thoắt ẩn thoắt hiện.
Cùng lúc đó, ở sau lưng hắn, bỗng nhiên xuất hiện chín trụ linh khí.
Chín trụ linh khí kia từ từ hợp nhất với chín đường Thiên Mạch.
Thiên Mạch của Tần Ninh bỗng tỏa ra chín tia sáng rực rỡ.
Đỏ rực, vàng chói, xanh lục,... chín mạch dung hợp với chín linh! Bằng cách này, cho dù hắn không thi triển Cửu Linh Tinh Thần quyết, thì linh khí trong cơ thể hắn vẫn có thể tự do chuyển đổi.
Vào lúc này, chín đường Thiên Mạch đã hòa hợp thành một với chính thuộc tính linh khí.
Lực lượng lan ra khắp cơ thể Tần Ninh.
Giờ đây, tâm trạng của Tần Ninh phơi phới, đầy phấn khởi.
Quá dễ chịu, cảm giác mạnh mẽ tràn ngập cả người hắn.
Cảnh giới Quy Nhất cửu mạch! Hắn dừng chân ở cảnh giới tam mạch, phong ấn sáu mạch của bản thân.
Bây giờ, nhờ vào công kích của hơn mười vị Thiên Nhân, sau mạch đã được mở ra.
Sáu mạch như vậy chính là độc nhất vô nhị trên thế gian này!
“Biến mất ư?”
Trong lồng giam bằng kiếm khí, chợt vang đến tiếng quát lớn.
Là Tần Ninh! Tần Ninh cất cao giọng, quát to: "Lẽ nào bản lĩnh của các ngươi chỉ vẻn vẹn vậy thôi à?"
"Hết rồi ư?"
"Nếu như vậy thì ta không khách khí nữa!"
Hắn dứt lời.
"Kim Mang Long quyền!"
Ngay sau đó, một nắm đấm đầy sắc bén, mạnh mẽ lao thẳng về phía chân trời.
Lồng giam vỡ tan.
Tần Ninh thong dong bước ra.
Chín đường Thiên Mạch thoắt ẩn thoắt hiện giờ đang bày ra từng luồng khí tức ngang tàng của chúng.
Trong lúc ấy, dưới bao ánh mắt, Tần Ninh lững thững bước ra khỏi lồng giam bằng kiếm khí cứ như đang nhàn nhã đi dạo.
Lồng giam sụp đổ.
Ngọn núi cao đổ nát.
Dấu ấn hình chữ thập tan tác.
Cánh cửa khổng lồ dần lùi lại.
Lúc này, Tần Ninh khoanh tay, ung dung đứng vững giữa không trung, nhìn vào hơn mười vị Thiên Nhân.
"Các người chọn chết chung hay chết từng người một đây?"
Hắn vừa nói xong, tất cả điều im phăng phắc.
Chương 1247: Vội vàng thông báo
Tần Ninh đi từng bước một ra ngoài, khí thế toàn thân ngưng tụ lại.
Cảnh giới Quy Nhất cửu mạch.
Chín đường Thiên Mạch! Ngưng tụ thành hình.
Giờ phút này, Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên cùng thở phào nhẹ nhõm.
Tần Ninh không có chuyện gì! Cửu Anh hét lớn: "Tần gia trâu bò!"
Tần Ninh đứng yên tại chỗ, nhìn mấy chục người xung quanh.
Lúc này, sắc mặt bốn người Kiếm Vô Lương, Hứa Thiên Phong, Nguyệt Thập Phương, Thanh Viễn Minh tái xanh.
Tần Ninh lại có thể phá ấn mà ra.
Chuyện này thật sự là khó mà tin nổi.
Tên này làm được như thế nào?
Hơn nữa còn nhảy thẳng đến cảnh giới Quy Nhất cửu mạch! Vừa rồi vẫn còn ở cảnh giới tam mạch! Dù tốc độ mở mạch có nhanh thế nào thì cũng không có khả năng nhảy một mạch lên tận cửu mạch chứ.
"Giết!"
Ra lệnh một tiếng, ngay lúc này, mấy vị thiên nhân trực tiếp lao ra.
Khóe miệng Tần Ninh khẽ nhếch.
"Phi Tinh chưởng!"
Đánh một chưởng ra, từng đạo sức mạnh sấm sét lấp lòe, lao ra trong phút chốc.
Oành oành oành... Tiếng nổ tung trầm đục vang lên.
Thân thể Tần Ninh lập tức lóe lên tia sáng.
Tia sáng kia sáng ngời, cho người khác cảm giác cực kì chói mắt.
Mấy tên Thiên Nhân nhất bộ vô địch kia chợt cảm thấy cơ thể tê dại.
Chỉ chốc lát sau, bóng dáng Tần Ninh đã xuất hiện bên cạnh bọn họ.
Kiếm U Khô trong tay hắn chớp mắt xẹt qua, mang theo từng vệt máu.
Máu vẩy ra giữa không trung.
Thiên địa biến thành màu đỏ như máu.
Năm vị Thiên Nhân nhất bộ ngã xuống.
"Xem ra các ngươi chuẩn bị từng người một chịu chết?"
Tần Ninh cười cười.
"Đáng chết!"
Thanh Viễn Minh chửi thầm một tiếng.
Tần Ninh lúc còn ở cảnh giới Quy Nhất tam mạch đã có thể chém giết Thiên Nhân tứ bộ.
Vậy bây giờ thì sao?
Thanh Viễn Minh không dám nghĩ! Lúc này, dù muốn lùi về sau cũng gần như là không thể.
Tần Ninh sao có thể cho bọn họ cơ hội lùi về phía sau?
"Chúng ta cùng ra tay, giết!"
"Được!"
Bốn bóng dáng bộc lộ ra khí tức cường đại.
Linh thức hội tụ, linh khí bộc phát.
Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía bốn người, bắt đầu cười ha hả.
"Sung sướng!"
"Phong Nguyên Chỉ!"
Một chỉ điểm ra, bốn bóng dáng chặn nó lại.
Vào lúc này, Tần Ninh hoàn toàn bạo phát chiến ý.
"Thiên Hổ Khiếu quyền!"
“Thiên Diễm chưởng!"
"Cái Địa chỉ!"
"Cuồng Lãng Chi Kiếm!"
Cửu Linh Tinh Thần Quyết, tầng thứ hai.
Bốn đạo sát quyết được phóng ra.
Toàn thân Tần Ninh được bao phủ bởi linh khí dày đặc, phẩm chất cao như linh khí thiên nhân.
Hơn nữa, giờ phút này, mọi người hoảng sợ phát hiện, công kích Tần Ninh bằng linh thức thiên nhân... không có tác dụng! Tên này dường như không hề chịu ảnh hưởng.
Tại sao có thể như vậy?
"Kinh ngạc không?"
Tần Ninh lại lạnh nhạt cười nói: "Kinh ngạc cũng vô dụng".
Đấm ra một quyền.
Ba thiên nhân trực tiếp bị xuyên qua.
Thiên Nhân đẫm máu! Bấy giờ, trước sơn môn Thiên Ngoại Tiên, máu tươi vẩy vào giữa không trung, làm cho thế giới biến thành màu máu, vô cùng kinh khủng.
Ngay lúc này, nội sơn Thiên Ngoại Tiên.
"Ba vị trưởng lão!"
Cuối cùng Lục Dung Nguyên cũng đợi được ba vị trưởng lão xuất hiện, lập tức tiến lên đón.
"Tiểu Lục, xảy ra chuyện gì mà thất kinh như vậy?"
Ba vị trưởng lão đều có râu tóc bạc phơ, mặc áo bào trắng, lúc này cùng nhìn về phía Lục Dung Nguyên, cười ha hả hỏi.
"Có người gây sự, người kia tên gọi Tần Ninh, chỉ đích danh muốn gặp Thiên Vương đại nhân".
Nghe được lời này, đại trưởng lão Giang Dịch Vân cười nói: "Tiểu Lục, ngươi là người chúng ta trực tiếp đề bạt lên, chuyện này còn xử lý không tốt?"
"Kẻ muốn gặp Trấn Thiên Vương nhiều lắm, chẳng lẽ ai ai ngươi cũng phải bẩm báo cho chúng ta sao?"
Nghe lời này, sắc mặt Lục Dung Nguyên khổ sở, nói: "Người kia có cảnh giới Quy Nhất, còn lợi hại hơn cả ta, hơn nữa bên người còn có một con hung thú thực lực sắp đến Thiên Nhân".
"Ồ?"
Nghe vậy, Tam đại trưởng lão cùng nhíu mày.
Huyền thú có cảnh giới Quy Nhất cửu mạch, huyền thú cấp tám.
"Dẫn chúng ta qua đó xem đi!"
Giang Dịch Vân cau mày nói: "Đã lâu không có người có can đảm gây chuyện ở Thiên Ngoại Tiên, tiểu tử này lá gan cũng lớn đấy!"
Nhị trưởng lão cũng cười nói: "Chúng ta ra tay xử lý là được, một thằng tiểu tử vắt mũi chưa sạch dám khiêu khích uy nghiêm của Thiên Ngoại Tiên sẽ phải trả cái giá thật đắt".
"Không sai".
Tam đại trưởng lão đi theo Lục Dung Nguyên ra phía ngoại sơn.
Đúng lúc này, tiếng ầm ầm không ngừng vang lên.
Trong lòng Lục Dung Nguyên nặng nề.
Đánh nhau?
Đây cũng chẳng phải chuyện tốt.
Ngộ nhỡ đệ tử ngoại sơn tổn thất quá nhiều, ông ta làm tổng chấp sự ngoại sơn sẽ phải thừa nhận trách phạt! Đi tới sơn môn ngoại sơn.
Bốn bóng dáng đứng lại trước sơn môn, nhìn không trung ở phía xa mà trợn mắt há hốc mồm.
Lúc đó, một mình Tần Ninh đang chém giết thiên nhân như giết gà làm thịt chó.
"Ngươi nói... Là hắn sao?"
Giang Dịch Vân hơi sửng sốt, nhìn Tần Ninh tắm máu như chiến thần.
Lục Dung Nguyên mờ mịt.
"Chẳng phải ngươi nói rằng hắn có thực lực tương đương với ngươi?"
"Lục Dung Nguyên, ngươi là cảnh giới Quy Nhất tam mạch, tiểu tử kia là Cảnh giới Quy Nhất cửu mạch".
Nhị trưởng lão cũng nhướng mày nói.
Lục Dung Nguyên lúc này hoàn toàn hồ đồ.
Vừa rồi... Tần Ninh vẫn còn là cảnh giới Quy Nhất tam mạch mà! Giang Dịch Vân nhìn một chốc, sắc mặt biến hóa mấy phen.
Tần Ninh?
Chưa từng nghe qua danh hào của thiên kiêu bậc này.
Thế nhưng với thực lực như vậy, với cảnh giới Quy Nhất cửu mạch mà lại đứng giữa hơn mười vị thiên nhân đại sát tứ phương, nói đùa gì vậy?
"Đại trưởng lão!"
Giờ phút này, nhị trưởng lão chắp tay nói: "Việc này vẫn nên bẩm báo mấy vị đại nhân bên trong hạch tâm đi?"
Vừa dứt lời, đại trưởng lão hoàn toàn tỉnh ngộ.
Đúng đúng đúng! Phải mau chóng thông báo! Vốn cho rằng Tần Ninh là một tiểu tử vắt mũi chưa sạch không biết trời cao đất rộng.
Nhưng bây giờ, hắn lại chém giết đám thiên nhân thuộc tứ đại tông môn.
Ba người bọn họ chỉ là cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ.
Nhưng Tần Ninh ở bên kia đang làm thịt Thiên Nhân nhất bộ kìa... Bọn hắn đi chẳng phải là chịu chết sao?
Tam đại trưởng lão rời khỏi nơi này như một làn khói.
Lục Dung Nguyên ngốc tại chỗ.
Này... Đây là chuyện gì?
Cứ vậy chạy hết rồi?
Ông ta phải làm sao bây giờ?
Lục Dung Nguyên ho khan một cái, nói: "Củng cố phòng tuyến, không thể để mấy kẻ hung ác xâm nhập Thiên Ngoại Tiên ta!"
Câu nói này vừa rơi xuống, đông đảo đệ tử không nhịn được mà thầm khổ sở.
Một đống thiên nhân đang đánh nhau, bọn họ chỉ là cấp bậc linh cảnh Tạo Hóa, linh cảnh Niết Bàn, củng cố phòng tuyến hả?
Có thể phòng cái quỷ ấy! Nhưng lúc này, Tần Ninh chẳng hề biết chuyện ấy.
Cuộc chiến giữa thiên nhân.
Chém giết thiên nhân.
Cảm giác đã lâu mới có khiến tâm thần hắn sung sướng không nói nên lời.
Mà ngay lúc này, bốn người Kiếm Vô Lương, Hứa Thiên Phong, Nguyệt Thập Phương, Thanh Viễn Minh đều thở hồng hộc, sắc mặt khó coi.
Tần Ninh! Không ngăn được! Toàn thân Tần Ninh cảnh giới Quy Nhất cửu mạch như thể có sức mạnh vô cùng vô tận.
Không chỉ như vậy.
Chín đường Thiên Mạch trên người Tần Ninh quả thực là ngang ngược đến cực hạn.
Bình thường mà nói, từ Quy Nhất đến Thiên Nhân còn có một lần lột xác.
Nhưng Tần Ninh lúc này dù chưa bước vào Thiên Nhân nhưng dường như đã trải qua lần lột xác đó.
Tên này quá tà môn! Mà Tần Ninh lại chẳng thèm để ý những kẻ này suy nghĩ như thế nào.
Chín đường Thiên Mạch của hắn từng trải qua cải tạo, lại thêm chín đại Linh Trụ khảm vào, một mạch đủ để đối đầu với chín mạch của võ giả tầm thường! Kinh nghiệm mấy đời khiến hắn biết rõ làm thế nào để tăng cảnh giới của mình lên một cách tốt nhất.
Thời khắc này, tiện tay xé rách Thiên Nhân nhất bộ.
Thiên Nhân nhị bộ, tam bộ cũng không phải đối thủ.
Chỉ có Thiên Nhân tứ bộ có thể tạo ra một chút uy hiếp cho hắn.
Thế nhưng, đây chỉ là sức chiến đấu của bản thân hắn.
Nếu thêm vào bảo khí siêu phẩm Xích Dương Long Luân, sức chiến đấu của hắn sẽ còn tăng lên.
Chương 1248: Ảnh Tiên Vân Hiên
"Thiên Diễm chưởng!"
Đánh ra một chưởng, một Thiên Nhân nhị bộ vô địch đâm đầu vào đó, thân thể trực tiếp bị xuyên qua.
Càng ngày càng nhiều thiên nhân chết.
"Ha ha, Cửu gia ta đạt thành thiên nhân chi đạo rồi!"
Một tiếng cười to phách lối vang lên đúng lúc này.
Ầm... Giữa thiên địa, lực lượng duy ta! Giờ phút này, khí tức toàn thân Cửu Anh có sự thay đổi.
Cảnh giới Thiên Nhân, đến! Hơn nữa, không phải nhất bộ, mà là trực tiếp đạt đến tam bộ! Trong giây lát này, tứ đại tông chủ nheo mắt.
Tên này... là quái vật gì?
Tam mạch lên cửu mạch! Cửu mạch trực tiếp thành Thiên Nhân tam bộ! Võ giả tầm thường phải tốn ít nhất là mấy ngàn năm khổ tu mới có thể làm được! Đáng chết! Đáng chết! Lúc này, bốn người có chút không chịu nổi.
Thiên nhân đi theo bốn người cũng tuyệt vọng! Cửu Anh cười ha ha như điên.
Sảng khoái! Vốn nó chỉ có thể đạt tới Thiên Nhân nhất bộ! Thế nhưng thời điểm đột phá, trong Sinh Tử Ám Ấn giữa thiên địa, một đạo khí tức đột ngột bao phủ xuống.
Trực tiếp nhảy lên tam bộ! Quá sung sướng! Đây là lực lượng mà Tần Ninh mang tặng.
"Đám ranh con, mắng ta là súc sinh?"
"Ngươi mới là súc sinh, cả nhà các ngươi đều là súc sinh!"
Giờ phút này, Cửu Anh diễu võ giương oai, xung phong lao vào giữa đám võ giả cảnh giới Quy Nhất.
Lúc bấy giờ, một người một thú bất khả chiến bại.
Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên trở lại trước Nguyên Hoàng cung! Thấy cảnh này, hai người chỉ đành lắc đầu cười khổ.
Ầm... Lúc này, giữa thiên địa, từng tiếng nổ ầm ầm vang lên.
Từng vị thiên nhân ôm nỗi hận đẫm máu.
Tần Ninh càng đánh càng hăng, quần áo màu trắng dính một vài giọt máu.
"Đủ rồi!"
Ngay tại lúc này, một tiếng hừ bất chợt vang lên.
Trên bầu trời.
Một bàn tay khổng lồ nghênh không đập xuống.
Tiếng ầm ầm ầm ngăn cách hai phe.
Bàn tay khổng lồ rơi xuống đất, nện ra một dấu tay to ngàn trượng, mặt đất rạn nứt ra từng tấc, xuất hiện vô cùng nhiều vết nứt.
Một bóng dáng cất bước ra ngoài, xuất hiện ở giữa không trung.
Uy nghiêm mạnh mẽ được phóng thích ra.
Người tới mặc một bộ đồ đen, một tay chắp sau lưng, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía hai phe.
"Là Ảnh Tiên đại nhân!"
Phía dưới, không ít đệ tử Thiên Ngoại Tiên kinh ngạc thốt lên.
Tứ Kiệt Thất Tiên Thiên Ngoại Tiên! Ảnh Tiên chính là một trong thất tiên, thực lực vô cùng mạnh mẽ, tuyệt đối thuộc về một trong số mấy vị Thiên Nhân đứng đầu có thể đếm được trên đầu ngón tay tại toàn bộ Thiên Ngoại Tiên.
Cao tầng Thiên Ngoại Tiên cuối cùng cũng xuất hiện.
Đệ tử Thiên Ngoại Tiên lúc này nhẹ nhàng thở phào.
Tam đại nội sơn trưởng lão cũng xuất hiện trước sơn môn ngoại sơn.
Thấy cảnh này, Lục Dung Nguyên cũng nhẹ nhàng thở ra.
Tần Ninh và Tứ đại tông môn ra tay đánh nhau bên ngoài sơn môn Thiên Ngoại Tiên, thiên nhân đẫm máu, chuyện này vốn là không tôn kính Thiên Ngoại Tiên.
"Ảnh Tiên đại nhân!"
Trông thấy Ảnh Tiên xuất hiện, Kiếm Vô Lương vội vàng chắp tay nói: "Kẻ này phách lối cuồng vọng, giết người Tứ đại tông môn, hiện tại lại đến gây chuyện bên ngoài Thiên Ngoại Tiên, nên giết!"
"Không sai, kẻ này làm càn như vậy căn bản là không để Thiên Ngoại Tiên vào mắt!"
Vừa dứt lời, ánh mắt bốn người Kiếm Vô Lương, Hứa Thiên Phong đều tập trung vào trên người Tần Ninh.
Một trong thất tiên Thiên Ngoại Tiên, Ảnh Tiên xuất động, hôm nay, Tần Ninh xong đời rồi.
Nhìn sang mười lăm mười sáu vị thiên nhân còn lại bên người, vẻ mặt tứ đại thiên nhân lại càng đắng chát.
Mấy chục vị thiên nhân giờ phút này chỉ còn lại có mười mấy người.
Những người khác đều đã chết! Tổn thất quá lớn! Lần chém giết Tần Ninh bị tổn thất rất to lớn.
Người Thiên Ngoại Tiên xuất hiện, cho dù Tần Ninh có chết thì tất cả vương khí, bảo khí siêu phẩm trên người hắn cũng sẽ về Thiên Ngoại Tiên, bọn hắn chẳng vớt được cái gì.
Đáng hận! Giờ khắc này, từng bóng người xuất hiện.
Thiên nhân bên trong Thiên Ngoại Tiên cũng xuất động mười mấy người, mỗi người đều là cảnh giới Thiên Nhân tam bộ, tứ bộ, ngăn trở trước sơn môn ngoại sơn.
Thấy cảnh này, đệ tử Thiên Ngoại Tiên mới yên lòng! Thiên Ngoại Tiên thành lập nhiều năm như vậy có bao nhiêu người đến gây sự?
Nhưng khi thiên nhân Thiên Ngoại Tiên ra tay, hết thảy khó khăn đều được giải quyết dễ dàng.
"Tần Ninh!"
Giờ phút này, Ảnh Tiên lạnh lùng nói: "Vì sao lại đến gây sự trước sơn môn Thiên Ngoại Tiên ta?"
"Gây sự?"
Nghe vậy Tần Ninh cười cười.
"Vân Hiên, ngươi mở miệng nói chuyện với ta như vậy à?"
"Bao nhiêu năm qua, lão quỷ Tiên Vô Tận dạy bảo ngươi như thế?"
"Ta nói là, thăm hỏi, Lục Dung Nguyên đâu?"
"Các ngươi gọi tổng quản sự ngoại sơn ra, nói rõ ràng, là ta gây sự hay là thăm hỏi?"
Nói xong, sắc mặt Ảnh Tiên lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào Tần Ninh.
"Ngươi biết tên huý của bổn tọa?"
"Ảnh Tiên Vân Hiên, muốn biết, rất khó sao?"
Vân Hiên nhìn về phía Tần Ninh, lông mày nhíu lại.
"Ta đến thăm, người của các ngươi có tốc độ đi thông báo quá chậm, hiệu suất làm việc quá thấp, nên trách phạt!"
Tần Ninh cười nói: "Lúc ta đang chờ đợi, có người tìm đến ta muốn báo thù, thuận tiện muốn biểu hiện bản thân, tìm cảm giác tồn tại ở trước mặt Thiên Ngoại Tiên các ngươi".
"Người khác muốn giết ta, chẳng lẽ ta lại thúc thủ chịu trói?"
"Tất nhiên là phản kháng lại. Hơn nữa ta cũng nhân cơ hội này dứt khoát đột phá...", Tần Ninh hời hợt giải thích dăm ba câu.
Ở bên cạnh, sắc mặt bốn người Kiếm Vô Lương, Hứa Thiên Phong tái nhợt! Nhân cơ hội này... Đột phá... Tần Ninh nói thật đương nhiên! Đây là hoàn toàn không coi bọn họ ra gì! "Thăm hỏi?"
Ảnh Tiên lạnh lùng nói: "Ngươi là người phương nào, đến từ đâu?"
"Mà có tư cách thăm hỏi?"
Lời này vừa ra, bầu không khí hơi có vẻ cứng lại.
Nụ cười trên mặt Tần Ninh cũng dần dần tiêu tán.
"Vân Hiên, ta nói chuyện với ngươi là đã cho ngươi đủ mặt mũi".
Tần Ninh chậm rãi, thản nhiên nói: "Nói lại, ngươi năm đó xách giày cho ta cũng không xứng. Làm sao, hiện tại thành Ảnh Tiên, một trong thất tiên, liền coi bản thân là một nhân vật lớn?"
"Hôm nay ta tới, nói là thăm hỏi cũng xem như khách khí!"
"Không khách khí, ta đến để tìm lão đầu Tiên Vô Tận kia, đòi một cái công đạo cho ta!"
"Nữ nhân của bản công tử bị người Thiên Ngoại Tiên các ngươi hạ cổ. Tiên Vô Tận không cho ta một câu trả lời thì ta phá hủy Thiên Ngoại Tiên của lão!"
"Lão già muốn làm lão rùa đen, núp trong Thiên Ngoại Tiên không hỏi thế sự?"
"Bản công tử liền ép lão ra!"
Khi nói một loạt những lời này, giọng điệu của Tần Ninh lạnh lẽo.
Sự kiên nhẫn của hắn sắp bị tiêu hao hết! Chờ lâu như vậy.
Giữa lúc đó còn đánh một trận! Kết quả lại có một tên chạy đến không ngừng chất vấn mình.
Tần Ninh chịu không nổi! Cũng chẳng muốn chịu đựng! Nhưng giờ phút này, bốn phía lặng như tờ.
Ảnh Tiên Vân Hiên tái mặt, bàn tay chắp sau lưng lúc này nắm chặt thành quyền, cơ thể hơi run lên.
"Làm càn!"
Câu này vừa rơi xuống, Ảnh Tiên liền sải bước đến, một tay duỗi thẳng đến Tần Ninh.
Thấy cảnh này, ánh mắt Tần Ninh lạnh lẽo, sát khí ngưng tụ.
Nhưng đột nhiên, dáng vẻ Tần Ninh thả lỏng, đứng chắp tay nhìn Ảnh Tiên.
"Vân Hiên, ngươi làm càn!"
Một tiếng hừ lạnh bỗng chợt vang lên.
Giữa thiên địa, linh khí dường như bị phong tỏa.
Chỉ chốc lát sau, một bóng dáng xuất hiện trước người Tần Ninh.
Người kia mặc một thân đan bào màu lam, khí tức xa xưa mà cường thịnh.
Toàn thân cho người ta cảm giác cực kì độc đáo.
Người như đang trong hư không, lại như ở trong hiện thực.
Bóng dáng này gần như trong nháy mắt xuất hiện trước người Ảnh Tiên.
Lúc này, sắc mặt Ảnh Tiên hoảng sợ.
Hắn ta có danh xưng Ảnh Tiên bởi trong số Thất đại Thiên Tiên trong Thiên Ngoại Thiên tốc độ của hắn ta nhanh nhất.
Nhưng mà, người có sở trường về thân pháp như hắn ta hiện giờ cũng bị người đột nhiên xuất hiện này phong tỏa toàn bộ đường lui.
Người này là ai?
Chương 1249: Trả giá đi
Lúc này, sắc mặt Ảnh Tiên thay đổi.
Thế nhưng, bóng dáng kia đã tới trước mặt ông ta.
Nói thì chậm nhưng mọi chuyện xảy ra chỉ trong nháy mắt.
Người nọ tóm chặt lấy cánh tay của Ảnh Tiên.
"Trả giá đi!"
Người nọ vừa dứt lời.
Xoẹt.
Máu tươi chảy đầm đìa.
Sắc mặt Ảnh Tiên trắng toát.
Một cánh tay của ông ta đã bị xé ra khỏi cơ thể.
Máu tuôn ra như mưa, cơ thể Ảnh Tiên hốt hoảng lui về sau.
Lúc này, mọi người mới nhìn rõ được người nọ.
"Ngụy Việt!"
Tiếng quát khẽ có chút oán hận thốt ra từ miệng Ảnh Tiên.
Vạn Thiên các! Quỷ Đan Vương! Ngụy Việt! Ngay lúc này, tất cả mọi người xung quanh đều chết lặng không thốt nên lời.
"Ngụy Việt, ngươi đang làm gì đó?"
Bây giờ, Ảnh Tiên thật sự rất tức giận.
Xoát... đúng lúc này, có một bóng người đang chạy như bay đến.
"Ngụy Việt, có phải ngươi khơi mào trận chiến giữa Vạn Thiên các và Thiên Ngoại Tiên hay không?"
Người nọ ăn mặc một bộ trang phục màu xanh, dáng người uyển chuyển, chân nhẹ nhàng đạp lên bùa chú huyền dịu, thoắt cái đã đến bên cạnh Ảnh Tiên.
"Xa Vân Ích!"
Thấy người tới, Ngụy Việt vẫn thong dong nói: "Vân Hiên đã làm chuyện sai trái, hiển nhiên phải bị trừng phạt, bổn tọa chỉ xé một tay coi như cảnh cáo mà thôi!"
Giờ đây, Ngụy Việt không hề giống với người luôn khúm núm, gọi dạ bảo vâng trước mặt Tần Ninh, mà là bày ra khía cạnh Quỷ Đan Vương của mình.
Vạn Thiên các, một Vương trong tam đại Phi Vương.
Thuật luyện đan của Ngụy Việt, dẫu ở Vạn Thiên các hay là cả đại lục Vạn Thiên, đều được xếp hàng đầu.
Vào lúc này, xung quanh lặng yên như tờ.
Ngụy Việt đứng đằng trước Tần Ninh, ông ta nhìn vào bốn phía.
"Tứ đại tông môn, nên diệt rồi!"
Ông ta vừa nói xong, đã tung ra một trảo.
Cánh tay kia hóa thành bốn cái xúc tu linh khí, phân chia thành cả trăm cánh tay, rồi tóm chặt lấy bốn người Kiếm Vô Lương và Hứa Thiên Phong.
"Chết đi!"
Đùng đùng đùng đùng... từng tiếng nổ vang lên.
Máu phun đầy trời.
Bốn vị tông chủ dường như không hề có chút sức chống trả nào, cơ thể bọn họ cứ vậy mà nổ tung.
Bốn vị cao thủ Thiên Nhân tứ bộ cứ thế mà lìa đời! Hai người Ảnh Tiên và Trận Tiên chứng kiến cảnh đó mà lạnh buốt sống lưng.
Ngụy Việt quá láo xược rồi!
Thất đại thiên tiên của Thiên Ngoại Tiên.
Trận Tiên, Xa Vân Ích! Ảnh Tiên, Vân Hiên.
Giờ phút này, ánh mắt hai người nhìn vào Ngụy Việt đều không có ý tốt.
Sau khi giết chết bốn người kia, Ngụy Việt không có biểu hiện gì, ông ta chỉ xoay người về phía Tần Ninh, rồi kính trọng khom người xuống.
Tần Ninh phất tay, rồi trở lại phía trước Nguyên Hoàng cung, tùy ý người trên bậc thang, nhìn về bốn phía.
"Thiên Ngoại Tiên, mau gọi Đan Tiên Ngô Tử Thương ra đây đi!"
Tần Ninh hờ hững nói: "Sự nhẫn nại của ta sắp hết rồi!"
Hắn vừa dứt lời, ánh mắt hơn mười vị Thiên Nhân đứng bên ngoài đều lóe lên.
Đan Tiên Ngô Tử Thương là tổng quản Đan các của Thiên Ngoại Tiên.
Ông ta quản lý hết tất cả mọi công việc ở Đan các trong cả Thiên Ngoại Tiên!
Trong bảy thiên tiên.
Đan Tiên Ngô Tử Thương! Trận Tiên Xa Vân Ích! Và Khí Tiên Ngô Tiêu Nhiên! Thân phận của ba người này là đặc biệt nhất.
Mặc dù bọn họ không sánh bằng tam đại Phi Vương của Vạn Thiên các, nhưng ở đại lục Vạn Thiên, bọn họ cũng là nhân vật số một số hai.
Thế mà Tần Ninh lại chỉ đích danh, bảo muốn tìm Đan Tiên Ngô Tử Thương, điều này chẳng khác gì đang khiêu khích Thiên Ngoại Tiên cả! Lúc này, tình hình có chút bế tắc.
Trận Tiên Xa Vân Ích và Ảnh Tiên Vân Hiên đều là cường giả hùng mạnh cấp bậc Thiên Nhân ngũ bộ.
Thế nhưng Quỷ Đan Vương Ngụy Việt lại là Thiên Nhân thất bộ, là người sắp sửa trở thành Vương Giả! Giữa bọn họ có sự chênh lệch rất lớn.
Tần Ninh lẳng lặng nhìn vào Vân Hiên và Xa Vân Ích, nói tiếp: "Hai người các ngươi không đủ tư cách nói chuyện với ta, Tiên Vũ Sinh đâu rồi?"
"Tiên Vô Tận đâu rồi?"
"Hai tên đốn mạt này không dám bước ra gặp ta à?"
Hắn nói xong, dưới kia, đáy lòng đệ tử Thiên Ngoại Tiên dâng trào lòng căm phẫn.
Tần Ninh quá ngông cuồng.
Tiên Vũ Sinh là Vũ Vương đấy! Còn Tiên Vô Tận chính là Trấn Thiên Vương! Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao Thiên Ngoại Tiên vẫn luôn đứng vững, ngạo nghễ trên đại lục Vạn Thiên.
Tần Ninh gọi thẳng tên của bọn họ chẳng khác nào đang sỉ nhục Thiên Ngoại Tiên.
Lúc này, Ngụy Việt đi đến trước người Tần Ninh, rồi nhìn vào bốn phía, không nói gì cả.
Ông ta biết rõ tính cảnh của Tần Ninh.
Sau khi hộ tống đoàn người Tần Sơn trở về Bắc Lan, đợi bọn họ ổn định ở Thái Hư tông, ông ta nhanh chóng trở lại.
Hành trình đến Thiên Âm cung vừa kết thúc.
Tần Ninh đã lập tức đến Thiên Ngoại Tiên.
Mặc dù Ngụy Việt không biết đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng ông ta hiểu rằng đã có việc gì đó xảy ra nên Tần Ninh mới tức giận như vậy.
Vương Giả nổi giận, trăm vạn người nằm xuống.
U Vương giận dữ, máu chảy thành sông! Câu này không phải chỉ để giỡn chơi cho vui đâu.
Mà nó đã từng là lời đánh giá của cư dân trên đại lục Vạn Thiên đối với Cửu U đại đế, đối với U Vương, đối với U Hoàng trong quá khứ.
Tần Ninh chính là người nọ! Cảnh giới Quy Nhất cửu mạch ư?
Dẫu Tần Ninh chỉ có cảnh giới Quy Nhất, nhưng hắn làm gì hay định làm gì thì chẳng có ai cản nổi.
Ngụy Việt hiểu rõ.
Mặc dù hiện tại ông ta là Quỷ Đan Vương, được hai vị Vương của Vạn Thiên các kính nể, nhưng Tần Ninh muốn giết hắn, cũng chỉ là chuyện vặt mà thôi.
May mắn là Tần Ninh nghe xong lời giải thích của ông ta.
Bây giờ, ông ta biết rằng Tần Ninh vẫn chưa tha thứ cho ông ta.
Và tất cả những gì ông ta làm được thì đều làm hết, cốt chỉ để chuộc lại lỗi lầm của bản thân! Lý gia sụp đổ.
Cái chết của Lý Nhất Phong.
Tất cả đều có sự nhúng tay của ông ta! Người của Lý gia bị đuổi giết đến mức không còn đường sống, nhưng ông ta không phát hiện ra, đây là trách nhiệm của ông ta.
Ông ta hiểu rõ Tần Ninh rất coi trọng một chữ tình.
"Xa Vân Ích!"
"Vân Hiên!"
Ngụy Việt mở miệng, thản nhiên nói: "Hai vị vương kia không ra đây thì ta sẽ giết các người, nếu cứ không ra, ta sẽ tàn sát hết ngoại sơn, nếu không ra tiếp, ta giết hết nội sơn!"
Ông ta dứt lời.
Cả ngọn núi lặng ngắt.
Đây là lời uy hiếp trắng trợn mà!
"Chỉ còn mười giây!"
Ngụy Việt vừa dứt lời, đã bắt đầu đếm: "Mười, chín..."
"Ba...", ngay lúc đó, khi Ngụy Việt còn đang đếm, thì Tần Ninh chợt cất lời cắt ngang.
Hắn vừa nói, vẻ mặt mọi người đều tràn đầy kinh ngạc.
Sao mới chín đã đến đến ba rồi hả?
"Hai!"
Tần Ninh mặc kệ bọn họ, cứ tiếp tục đến: "Một!"
"Ra tay đi!"
Tần Ninh vung bàn tay lên.
"Ha ha ha...", lúc này bỗng vang đến một tràng cười ha hả.
"Thiên Ngoại Tiên thế mà lại bị Vạn Thiên các dồn ép đến bước này, người của Thiên Bảo lâu ta thật sự không nhịn nổi nữa rồi!"
Một tràng cười ha ha vang lên.
Trên bầu trời xuất hiện hơn mười người đang đạp chân lên khoảng không đi đến.
Chỉ trong tích tắc, bọn họ đã đến trước cửa Thiên Ngoại Tiên.
Người dẫn đầu đoàn người ăn mặc một bộ quần áo xanh, mái tóc dài buộc lỏng, trông rất phóng khoáng, khoảng tầm hơn ba mươi tuổi, cả người toát lên khí chất đầy chính trực.
Ở xung quanh, thế mà lại lờ mờ nghe được tiếng rồng ngâm, mọi người nghe được thì rất đỗi ngạc nhiên.
"Vân Trung Thiên Long... Giang Vân Long!"
Lúc này, đám người Thiên Ngoại Tiên lại càng thêm e dè hơn.
Bên này còn chưa giải quyết xong, bên thứ hai đã xuất hiện.
"Giang Vân Long, Thiên Ngoại lâu dính vào chuyện này làm gì?"
Ngụy Việt nhìn vào Giang Vân Long, rồi lạnh nhạt nói.
"Dính vào chuyện này làm gì à?"
Giang Vân Long không đáp mà hỏi ngược lại Ngụy Việt: "Vậy Ngụy Việt ngươi dính vào làm gì?"
Giang Vân Long nói xong bèn nâng tay lên.
Một bóng người nhanh chóng bước ra.
Đó là Thiên Minh Vũ! Nhìn thấy hắn ta, ánh mắt Diệp Viên Viên trở lên rét lạnh.
"Giang thúc thúc, chính là hắn!"
Thiên Minh quát hớn: "Hắn chính là người đã giết Lý lâu chủ, Lý Trường Phong!"
Giang Vân Long cười cười, nói: "Ngụy Việt, ngươi nghe rõ chưa?"
"Tên này dám cả gan giết chết phó các chủ Thiên Bảo lâu, ngươi nói xem ta tới đây làm gì?"
"Tất nhiên là lấy mạng hắn rồi!"
"Tiếng tăm của Thiên Bảo lâu chúng ta dù không bằng Vạn Thiên các, nhưng ta không thể để người khác cưỡi lên đầu lên cổ mình được, dám giết phó lâu chủ của lâu ta thì ắt phải chết!"
Tần Ninh bình thản, chỉ liếc mắt nhìn Giang Vân Long mà không nói gì cả.
"Người của Diệp gia chúng ta không dễ giết vậy đâu!"
Bỗng truyền đến một tiếng quát khẽ.
Cả không gian chấn động.
Từng người từng người tựa như con chim ưng màu đen lần lượt xuất hiện.
Chương 1250: So về trận pháp
Diệp gia?
Thương hội Diệp gia?
Giờ phút này, chim ưng màu đen theo tiếng kêu đã đáp xuống dưới.
Một đội người ngựa lập tức xuất hiện.
Trên không trung, nhóm năm người, nhóm ba người ngồi trên lưng hơn mười con chim đang bay, khí thế kinh người.
Mấy người cầm đầu đều có cảnh giới Thiên Nhân.
Ở giữa, trên lưng một con chim, có hai bóng người đang khoanh tay đứng đó, ánh mắt tràn đầy tơ máu nhìn về phía Nguyên Hoàng cung rồi lại nhìn Tần Ninh.
Người đứng bên trái hai người kia, ánh mắt mang theo phẫn hận nhắm thẳng Tần Ninh.
Diệp Vô Thanh! Thương hội Diệp gia! Thật sự là thương hội Diệp gia! Tần Ninh…Rốt cuộc là đã đắc tội bao nhiêu người?
Ở Thiên Nam, tứ đại tông môn vây giết.
Bây giờ Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia cũng đuổi giết đến đây.
Giờ phút này, cũng không ai quan tâm đến điều đó.
Nguỵ Việt nhìn hai người mới đến, ông ta không nhịn được nhăn mày lại.
“Thương hội Diệp gia, ngũ mạch mạch chủ Diệp Vấn Thương!”
“Lục mạch mạch chủ Diệp Vấn Khôn!”
Nguỵ Việt nhíu mày nói: “Hai người các ngươi tới đây làm gì?”
Lúc này, Diệp Vô Thanh bước ra, chỉ thẳng vào Tần Ninh hét lớn: “Chính là hắn!”
Mà Tần Ninh cũng mỉm cười.
Vung tay một cái, một bóng người được ném ra từ trong Nguyên Hoàng cung.
“Thất mạch chủ!”
“Thất mạch chủ!”
Nhất thời, bốn phía kinh ngạc thốt lên.
Thất mạch mạch chủ Diệp Khai Nguyên của Diệp gia, Thiên Nhân tam bộ, vậy mà lại bị Tần Ninh bắt giữ! Tần Ninh mỉm cười nói: “Hai người chạy đến rất nhanh, tốc độ dẫn người tới cũng rất nhanh!”
Lời này là đang nói đến Thiên Minh Vũ và Diệp Vô Thanh.
Hai đại thiên kiêu ra ngoài rèn luyện, lần đầu tiên phải đồng hành cùng trưởng bối trong gia tộc, đụng phải Tần Ninh, cũng xem như hai người họ xui xẻo.
Giờ phút này, hai người mang theo trưởng bối trong nhà đến.
Tìm Tần Ninh! Tính sổ!
“Mơ tưởng vương khí của ta, đụng vào người của ta, đáng chết!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Diệp Khai Nguyên, có điều gì muốn nói không?”
“Tần Ninh!”
“Tần Ninh!”
Tần Ninh vừa dứt lời, hai người Diệp Vấn Thương và Diệp Vấn Khôn đã đồng thời giận dữ hét lên: “Ngươi dám đụng vào hắn, thương hội Diệp gia chúng ta, cho dù là trên trời hay dưới đất cũng sẽ tìm đến giết ngươi!”
Lời này vừa nói ra, Nguỵ Việt đã thay đổi sắc mặt.
Xong rồi! Dám uy hiếp Tần Ninh?
Diệp Khai Nguyên không chết cũng phải chết.
“Được thôi!”
Nghe được những lời này, Tần Ninh nâng tay lên.
Linh khí ngưng tụ thành đao rồi chém xuống.
Máu tươi chảy dọc theo cầu thang của Nguyên Hoàng cung, tích tích rơi xuống dưới.
Giờ phút này, sắc mặt mọi người đều trở nên khó coi.
Diệp Khai Nguyên, thất mạch mạch chủ của Diệp gia, Tần Ninh nói giết liền giết.
“Uy hiếp ta, ta thích!”
Tần Ninh nhìn về phía hai người kia, ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.
Lâu chủ Thiên Bảo lâu, Thiên Thanh Phong, được người xưng tụng là Bảo Vương! Hội trưởng thương hội Diệp gia, cũng chính là gia chủ Diệp gia, Diệp Thiên Nam, được người xưng tụng là Diệp Vương.
Hai người này đều đã xưng vương mấy vạn năm.
Tần Ninh không biết! Cũng lười tìm hiểu.
Giờ phút này, hai người Diệp Vấn Thương và Diệp Vấn Khôn đã hoàn toàn nổi giận.
Thất mạch Diệp gia vẫn luôn đoàn kết với nhau.
Cho tới này vẫn luôn là thế.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến Diệp gia có thể trở thành một trong tam đại giao dịch các ở đại lục Vạn Thiên.
Diệp gia, đoàn kết! Cho nên, khi biết được tin Diệp Khai Nguyên bị bắt, bọn họ đã nhanh chóng tới đây.
Không chết! Nhưng bây giờ đã chết!
“Chém!”
Trong nháy mắt, hai người Diệp Vấn Thương và Diệp Vấn Khôn đều rút đao, tốc độ cực kỳ nhanh, một đao chém thẳng về phía Hoàng Nguyên cung.
“Thiên Đao quyết!”
“Địa Đao quyết!”
Hai Thiên Nhân ngũ bộ đồng thời phóng ra đao khí thật lớn, nghiền ép tất cả.
Keng…Chỉ là, một bóng người ngăn cản ở trước mặt hai người.
“Nguỵ Việt, ngươi muốn làm gì?”
Diệp Vấn Thương quát lớn: “Người Diệp gia chúng ta bị giết, ngươi đang ngăn cản ta báo thù?”
Nguỵ Việt nghe được những lời này liền lạnh nhạt nói: “Người này, ngươi không thể đụng vào!”
Lời này vừa nói ra, hai người họ đều giận dữ.
Nguỵ Việt chính là Thiên Nhân thất bộ.
Chưa đến Vương Giả, nhưng Thiên Nhân thất bộ cũng vô cùng mạnh.
“Giang Vân Long, ngươi còn đang do dự cái gì?
Lý Trường Phong bị giết, hai nhà chúng ta sao có thể giữ gìn được uy nghiêm của mình!”
Diệp Vấn Thương giận dữ hét lớn.
“Đến đây!”
Thiên Bảo lâu, tứ đại phó lâu chủ.
Thiên long bay lượn trong mây Giang Vân Long! Thiên Nhân lục bộ! Giang Vân Long chính là kẻ cuồng chiến đấu, trong Thiên Bảo lâu, ông ta không phải chủ ti đan dược, mà là chủ ti chiến đấu.
“Giao Long Huyết Bạo!”
Dường như là trong nháy mắt, Giang Vân Long đã thi triển ra tuyệt chiêu của bản thân.
Giờ phút này, ba bóng người trực tiếp đánh về phía Nguỵ Việt! Đất trời rung chuyển, núi lở băng tan.
Hơn mười vị Thiên Nhân Thiên Ngoại Tiên không thể không tạo kết giới, bảo vệ ngoại sơn phía sau bọn họ.
Lúc này, tam đại Thiên Nhân cùng phối hợp đánh Nguỵ Việt, trong khoảng thời gian ngắn đã cuốn lấy Nguỵ Việt.
Tuy rằng Nguỵ Việt là Thiên Nhân thất bộ, nhưng ông ta mạnh về lĩnh vực đan thuận chứ không phải là lĩnh vực chiến đấu.
Giao Long Huyết Bạo của Giang Vân Long có uy lực vô cùng khủng khiếp.
Mà hai người Diệp Vấn Thương và Diệp Vấn Khôn lại tu luyện Thiên Đao quyết và Địa Đao quyết, vốn là một thể.
Trên thực tế, Diệp Khai Nguyên tu luyện Nhân Đao quyết, phù hợp với hai người kia.
Ba người là một thể, có khả năng khiêu chiến với Thiên Nhân thất bộ.
Nhưng hiện tại Diệp Khai Nguyên đã chết.
Chỉ là hai người Diệp Vấn Thương và Diệp Vấn Khôn, lại thêm Giang Vân Long, cũng đủ sức ngăn cản Nguỵ Việt.
Lúc này, khí tức của Giang Vân Long bùng nổ, ông ta quát lớn: “Ảnh Tiên, Trận Tiên, các ngươi còn do dự cái gì nữa?”
Giờ phút này, ba người họ đã cuốn lấy Nguỵ Việt.
Đây chính là cơ hội để giết chết Tần Ninh!
“Kẻ mà dẫn theo Nguỵ Việt, sỉ nhục Thiên Ngoại Tiên các ngươi mà các ngươi vẫn thờ ơ đúng đó?”
“Kiếm Tiên, Đao Tiên, Thương Tiên, ba người các ngươi đâu?
Chừng nào ba người bọn họ ra mặt, kẻ này chắc chắn phải chết, khi nào mà một tên hậu bối cảnh giới Quy Nhất cửu mạch lại có thể đứng trước cửa Thiên Ngoại Tiên làm loạn?”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Ảnh Tiên và Trận Tiên đều thay đổi.
Ảnh Tiên nuốt xuống một viên đan dược, máu ở cánh tay trái đã ngừng chảy, ông ta nói: “Không cần để ý đến ta, giết tên kia đi!”
“Được!”
Trận Tiên gật đầu đồng ý.
Tần Ninh nhìn về phía người vừa tới, hắn mỉm cười đứng dậy.
“Trận Tiên Xa Vân Ích, không biết là so với Trận Vương, trận thuật của ông thế nào?”
“Tại hạ bất tài, trình độ còn kém xa Thánh Trận Vương, càng miễn bàn đến việc so sánh với Trận Vương!”
Xa Vân Ích lạnh lùng nói: “Nhưng mà hôm nay, Tần công tử tự tiện xông vào sơn môn của ta, phế đi một tay của Ảnh Tiên, thật sự là đã làm tổn hại đến uy nghiêm của Thiên Ngoại Tiên chúng ta, vẫn mong Tần công tử có thể đưa tay ra chịu trói”.
“Ngươi nói chuyện còn thẳng thắn hơn cả tên Ảnh Tiên kia, nếu là như thế, ta lại càng không thể giết ngươi!”
“Ngươi đi đi, đi gọi Tiên Vũ Sinh, hoặc là Tiên Hạo, Tiên Hàm đến đây”.
Nghe được những lời này, trong lòng những người vây xem mắng to! Tần Ninh quá ngông cuồng! Đối mặt với Trận Tiên mà dám là ra vẻ ta đây tha chết cho ngươi.
Người này, cho dù có chết cũng không biết bản thân đã chết như thế nào! Xa Vân Ích cười nói: “Nếu như sự việc này làm phiền tới mấy vị đại nhân kia, vậy thì ta đây trở thành kẻ vô dụng rồi, chết thì có làm sao?”
“Xem ra ngươi không tin!”
Dứt lời, Tần Ninh bước lên phía trước, hắn bước đi giữa không trung như là đang giẫm trên mặt đất bằng phẳng.
“Nếu đã như thế thì ta sẽ đấu với ngươi một trận, dung hợp trận pháp, nếu như ngươi thua, thì ngươi phải lập tức đi tìm Tiên Vũ Sinh, hoặc là Tiên Hạo, Tiên Hàm…Tiên Hàm cũng được”.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Nếu như ngươi thua, ngươi phải đi tìm Tiên Vũ Sinh, Tiên Hạo tới gặp ta, nếu không, ta thật sự sẽ tàn sát cả ngọn núi này!”
Xa Vân Ích nghe được những lời này trong lòng liền phát lạnh.
Từng bước bước lên, hai người giằng co ở giữa không trung.
Giờ phút này, hơn mười vị Thiên Nhân của thương hội Diệp gia và Thiên Bảo lâu đều vây quanh bốn phía, vô cùng cẩn thận.
Nguỵ Việt cùng ba người Giang Vân Long, Diệp Vấn Thương, Diệp Vấn Khôn, đã sớm lao vào đánh nhau ở trên cao nghìn mét, làm cho đất trời rung chuyển, tiếng gào thét không ngừng vang lên.