Một mình đứng ở giữa sơn cốc, Tần Ninh thở dài một tiếng.
Sự xuất hiện của phụ đế khiến bi thương trong lòng của hắn được an ủi phần nào, nhìn mộ phần trước mặt, Tần Ninh lại quỳ xuống đất một lần nữa, chậm rãi nói: “Kinh Mặc đại ca, ở vạn giới chư thiên này, chuyện mà cha đệ chưa làm được có thể đệ sẽ làm được, cuối cùng sẽ có một ngày, hai chúng ta sẽ gặp lại nhau...”
Tần Ninh quỳ gối trước ngôi mộ hồi lâu không đứng dậy, nhưng tâm trạng bây giờ không còn bi thương nữa.
Hắn là con trai của Vô Thượng Thần Đế, thân là Cửu Mệnh Thiên Tử, trách nhiệm gánh vác trên lưng rất nhiều.
Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, xuân đến xuân đi, một năm bốn mùa liên tục thay đổi.
Cùng lúc đó, trên toàn bộ Cửu U Đại Lục bỗng náo nhiệt hẳn lên.
Các thế gia, môn phái lớn, hậu nhân của Tam Hoàng Thất Vương, thậm chí ngay cả cổ quốc cũng hành động tiến vào bên trong Thiên Thận Cung, thế nhưng kết quả lại là ngoại trừ hơn mười người ra thì phần lớn võ giả đi vào bên trong Thiên Thận Cung đều đã bỏ mạng.
Những người may mắn sống sót lúc này đều im lặng không lên tiếng, dường như ở bên trong Thiên Thận Cung đã xảy ra chuyện gì đó rất khó lường.
Cùng lúc đó, khắp nơi trên toàn bộ Cửu U Đại Lục đều đang lưu truyền vô số các câu chuyện thần kỳ liên quan đến Thiên Thận Cung.
Vốn còn rất nhiều người còn định tiến vào Thiên Thận Cung thêm một lần nữa nhưng không ai có thể ngờ được rằng, Thiên Thận Cung lại đột nhiên biến mất không dấu vết.
Vùng đất Cửu U, Kiếm Các!
Lúc Lâm Vi Vũ thất thần lạc phách trở về Kiếm Các, Lâm Thiên Nhai rốt cuộc cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Lần này Kiếm Các tổn thất nặng nề, nếu ngay cả con gái của mình cũng bỏ mạng ở trong Thiên Thận Cung thì tay kiếm số một Cửu U sẽ phải áy náy suốt cả đời này.
Kiếm Các, ở một nơi nào đó trong phủ đệ, Lâm Vi Vũ trở lại Kiếm Các thì tự nhốt mình trong đình viện, đóng cửa không ra ngoài.
“Vi Vũ...”
Lâm Thiên Nhai mặc một bộ quần áo màu xanh, đẩy cửa đi vào, nhìn thấy con gái mình thì ân cần nói: “Con trở về cũng đã được mấy tháng rồi, con không muốn nói chuyện với cha một lúc sao?”
“Cha...”
Lâm Vi Vũ nhìn Lâm Thiên Nhai, nói: “Cái chết của Kiếm thúc thúc, cha đừng điều tra nữa, đừng điều tra được không cha?”
“Thêm nữa, cha cũng đừng quan tâm đến Thanh Vân tông nữa, bọn họ muốn làm gì thì mặc kệ để bọn họ làm!”
“Rốt cuộc là sao vậy Vi Vũ?”
Lúc này, Lâm Thiên Nhai ôm chặt con gái của mình, quan tâm nói: “Con yên tâm, cho dù trời có sập xuống thì cha vẫn gánh thay con!”
“Cha không cản nổi đâu!”
Lâm Vi Vũ đột nhiên nói: “Cha, cha thân là Các chủ của Kiếm Các, cùng với tông chủ U Động Thiên của U Minh Tông, giáo chủ Dương Minh Hoàng của Đại Nhật Thần Giáo, chủ phủ Vương Tử Kiếm của Thánh Vương Phủ, bốn người được mệnh danh là cao thủ hàng đầu ở vùng đất Cửu U, cảnh giới Hoá Thần của mọi người là cấp bao nhiêu?”
“Tại sao con lại đột nhiên hỏi chuyện này?”
Lâm Thiên Nhai kinh ngạc nói.
“Cha mau trả lời con đi!”
Lâm Thiên Nhai lúc này ngạo nghễ nói: “Cảnh giới của cha là Hoá Thần ngũ chuyển, ngoại trừ những tộc trưởng trong thế gia, quốc quân cổ quốc ra thì rất nhiều môn phái được xem là hàng đầu ở trong vùng đất Cửu U này không ai có thể so sánh với cha được!”
Cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển ở trên Cửu U Đại Lục cũng đã được coi là cự phách rồi.
Vượt qua cấp độ ngũ chuyển, là lục chuyển, thất chuyển, bát chuyển, cửu chuyển, những cấp bậc này ở trên Cửu U Đại Lục cũng là ít càng thêm ít.
“Ngũ chuyển... không đủ, hoàn toàn không đủ...”
“Vi Vũ, rốt cuộc con đang nói chuyện gì vậy?”, Lâm Thiên Nhai đột nhiên nói: “Có phải cái tên Tần Ninh kia làm tổn thương con không? Để cha đến hỏi hắn cho rõ ràng”.
“Cha, cha đừng đi, đừng đi!”
Lâm Vi Vũ đột nhiên ngăn cha mình lại và nói: “Cha, Kiếm Phong Tuyết là bị Tần Ninh giết chết!”
“Cái gì?”
Lời này vừa được nói ra, sắc mặt của Lâm Thiên Nhai trở nên lạnh lẽo.
Kiếm Phong Tuyết thân là trưởng lão quyền cao chức trọng ở Kiếm Các mà lại bị Tần Ninh giết chết?
“Thằng nhãi này có phải nghĩ Kiếm Các của ta dễ bắt nạt đúng không? Ta thấy Thanh Vân tông chán sống rồi”.
“Cha!”
Lâm Vi Vũ lúc này đột nhiên hét lớn: “Không phải chỉ mỗi Kiếm Phong Tuyết thôi đâu, tất cả những người biến mất ở trong Thiên Thận Cung cũng đều chết trong tay của Tần Ninh, con gái tận mắt chứng kiến Tần Ninh giết từng người từng người một”.
Lời vừa nói ra, ngón tay của Lâm Thiên Nhai không tự chủ được mà run lên.
“Con nói là do Vệ tiên sinh đó làm sao?”
“Không, không phải, là Tần Ninh!”
Lời này vừa được nói ra, cơ thể của Lâm Thiên Nhai run lên, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất.
Cho đến bây giờ ông ta cho rằng chỗ dựa lớn nhất của Tần Ninh chính là lão Vệ ở bên cạnh có tu vi thâm sâu khó lường, thế nhưng lời con gái nói ra lại khiến ông ta cảm thấy giống như sấm sét giữa trời quang.
“Con nói rõ lại cho ta nghe con nói...”
“Cha, cha nhất định phải nhớ kĩ, lời con nói ra một câu cha cũng không được để lọt ra bên ngoài, Tần Ninh tha cho Vũ gia, Hoàng Phủ gia và Hoang gia, trong mấy tháng nay ba nhà này hoàn toàn không có bất cứ động tĩnh gì cả, trừ con ra thì chỉ có bọn họ biết ở bên trong Thiên Thận Cung rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, những người khác đều đã chết hết rồi!”
Lâm Vi Vũ thận trọng nói: “Cha nhất định phải nhớ kỹ, tuyệt đối không được khoa trương!”
Lâm Thiên Nhai lúc này cũng trịnh trọng gật đầu.
Thân là Các chủ Kiếm Các, ông ta biết trong chuyện này có thể có bí mật gì đó mà không thể biết được, mà Tần Ninh giết chết tất cả mọi người, tha cho ba gia tộc lớn, im lặng không nói, đủ để nhìn ra được bí mật trong chuyện này.
Nếu sự việc xảy ra trong Thiên Thận Cung từ Kiếm Các truyền ra bên ngoài, vậy thì Tần Ninh...
Lâm Thiên Nhai không dám suy nghĩ thêm.
Dần dần Lâm Vi Vũ bắt đầu kể lại đầu đuôi câu chuyện được chứng kiến, Lâm Thiên Nhai nghe xong lòng bàn tay cũng ướt đẫm mồ hôi.
Dưới ánh trời chiều, Lâm Thiên Nhai nghe lời Lâm Vi Vũ kể, cả người hoàn toàn sững sờ.
“Chẳng trách!”, Lâm Thiên Nhai lúc này lảo đảo, khó khăn đứng dậy nói: “Chẳng trách U Động Thiên của U Minh Tông lại sớm đến lấy lòng Tần Ninh, thì ra lão hồ ly này đã nhìn ra được điểm khác thường của Tần Ninh”.
“Cha, chuyện về cái chết của Kiếm thúc thúc, nhất định không được điều tra nữa”.
Điều tra?
Lâm Thiên Nhai cười khổ một tiếng, nếu Lâm Vi Vũ không kể, ông ta có thể vẫn nghĩ đến việc kéo quân đến hỏi tội.
Nhưng bây giờ đến gây sự với Tần Ninh thì chính là tự tìm cái chết.
“Được rồi, Tần Ninh tha cho con cũng đủ để nhìn ra được hắn vẫn còn có chút tình cảm với con, những người khác không biết chuyện này, cha sẽ đích thân giải thích rõ ràng với các trưởng lão”.
Lâm Thiên Nhai nói tiếp: “Con cũng không cần phải lo lắng suy nghĩ quá nhiều, Tần Ninh sẽ không làm gì con đâu”.
“Vâng!”, Lâm Vi Vũ từ tốn nói: “Chỉ là trong mấy tháng này con vẫn chưa thể khôi phục lại như bình thường, ánh mắt của hắn lúc đó... thật sự rất đáng sợ, cho đến nay con vẫn chưa bao giờ nhìn thấy hắn như thế cả...”
“Chuyện này các thế gia cổ lớn và hậu nhân của Tam Hoàng Thất Vương bị tổn thất nặng nề, trong một thời gian ngắn bọn họ không có cách nào nhận được tin tức, thế nhưng trong thiên hạ không có bức tường nào mà gió không thổi qua được, dần dần có lẽ các thế gia lớn sẽ biết được tin tức, đến lúc đó thì Thanh Vân tông nhất định sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió”.
“Ta nghe nói đám người của Thanh Vân tông đều đã trở về, chỉ có Tần Ninh và lão Vệ vẫn chưa xuất hiện, không biết rốt cuộc là vì nguyên nhân gì...”
“Xem ra cần phải chuẩn bị một chút rồi!”
Trong lòng Lâm Thiên Nhai phát lạnh.
Tần Ninh vậy mà lại đáng sợ đến thế!
Cảnh giới Thiên Võ tàn sát cảnh giới Hoá Thần, đây quả thật là truyền thuyết, nếu không phải do chính miệng con gái nói ra thì ông ta căn bản sẽ không tin.
“Cha, chúng ta đừng tham gia vào chuyện này có được không?”
“Không tham gia?”, Lâm Thiên Nhai lúc này cười khổ nói: “Thanh Vân tông bây giờ ở trong khu vực của Kiếm Các chúng ta, Kiếm Các của chúng ta sao có thể thoát khỏi liên quan? Hoặc là hợp lực cùng với những thế gia khác đối phó với Thanh Vân tông, hoặc là...”
Lâm Thiên Nhai không nói tiếp nữa.
Mà ở trên cả vùng Cửu U Đại Lục, không chỉ riêng Kiếm Các mà trong U Minh Tông, Đại Nhật Thần Giáo, Thánh Vương Phủ cùng gia tộc Tam Hoàng Thất Vương, thế gia cổ bây giờ đều thần hồn nát thần tính...
Một trận phong ba bão táp dần dần nổi lên.
Chương 597: Ngũ gia nghị sự
Cùng thời gian đó, trong một thành trì cổ kính ở biên giới Tây Bắc của Cửu U Đại Lục.
Thành này ước tính khoảng mười vạn người, nằm trong vùng đất Cửu U, cùng lắm được xem như là thành nhỏ hết sức hẻo lánh.
Vào lúc này xung quanh thành nhỏ, từng linh thú cấp bảy cấp tám bay lượn vùn vụt, vững vàng lao xuống. Thậm chí còn có những linh thú cấp chín cực kỳ hiếm thấy cũng được đảm nhận làm vật cưỡi.
Thế trận kiểu như vậy nếu như xuất hiện ở vùng đất Cửu U cũng đủ khiến cho các môn phái lớn thần sắc căng thẳng.
Nhưng xuất hiện ở nơi thành nhỏ này quả là có phần tầm thường, cho dù là người bình thường đi đi lại lại trong thành thì vẻ mặt cũng như vậy, giống như không hề liên quan đến bọn họ.
Mà nhìn kỹ thân ảnh của những loài chim linh thú từ trên xuống dưới kia giống như đến từ hai bên.
Một bên trong đó ăn mặc rực rỡ, chữ “Khánh” viết bằng chữ thảo vô cùng dễ thấy.
Bên còn lại trên người đều khoác áo choàng, trên áo mang theo chữ “Lệ”.
Rõ ràng là thuộc trong Thất Vương, con cháu gia tộc hậu duệ của Khánh Vương và Lệ Vương.
Hai đội người và ngựa tiến vào trong thành, đến trước cửa một ngôi nhà trong thành đó thì dừng lại.
“Lệ gia chủ!”
“Khánh gia chủ!”
Đại môn phong vị cổ xưa được mở ra, một nam tử trung niên mặc trang phục bình thường của quản gia lập tức đi ra, cung kính gọi: “Mời hai vị đi theo ta”.
Hai người tự mình đi vào trong viện, những người còn lại lúc này đều dừng lại.
Dọc theo sân tầng tầng lớp lớp, đến đại sảnh, lúc này bên trong đó có hai thân ảnh nổi bật.
“Mộ gia chủ!”
“Từ gia chủ!”
Tộc trưởng Lệ gia và tộc trưởng Khánh gia nhìn thấy hai người bên trong đại sảnh, nhất thời nhiệt tình chào hỏi.
Bên trong đại sảnh bốn thân ảnh bất ngờ tụ họp chính là hậu nhân của Tứ Đại Vương.
Tộc trưởng Lệ gia Lệ Thông lúc này thở dài nói: “Năm đó tiên tổ Tam Hoàng Thất Vương của chúng ta phong thái cao ngút trời như thế nào? Đáng tiếc đến bây giờ hậu nhân của Tam Vương là Sở Vương, Địch Vương và Hạng Vương lại trở về bên ngoài Cửu U Đại Lục, thành lập Tam đại cương quốc, nhìn thì huy hoàng xán lạn, nhưng lại nhỏ bé yếu ớt đến đáng thương”.
“Hậu nhân Thanh Hoàng và Cốt Hoàng cũng không hề qua lại với chúng ta, vậy mới có thể để một tên tiểu tử không rõ nguồn gốc ức hiếp như vậy!”
Tộc trưởng Khánh gia Khánh Đông Hải cũng thở dài không ngớt, nói: “Đến bây giờ ngay cả mấy cổ quốc kia cũng dám ức hiếp chúng ta, vào thời đại Minh Uyên cương vương, mấy cổ quốc kia không phải đều rụt cổ làm người sao?”
Tộc trưởng Mộ gia Mộ Thiên Ca và tộc trưởng Từ gia Từ Trạch Bình lúc này cũng đều lắc đầu cảm thán.
“Có gì mà oán trách chứ?”
Một giọng nói nặng nề từ từ vang lên, đằng sau đại sảnh một thân ảnh bước từng bước chân mạnh mẽ đi ra.
Người tới mặc áo dài màu đỏ rực, chân đi giày đỏ, dáng đi như gió, hai gò má người này cương nghị, đôi mắt sáng ngời có thần, giống như một ngọn lửa đang bùng cháy.
“Viêm gia chủ!”
Bốn vị gia chủ lúc này đều đứng dậy, cung kính đứng thẳng.
Người này chính là hậu nhân của Viêm Hoàng, gia chủ Viêm gia hiện giờ, Viêm Nhập Vũ!
Viêm Nhập Vũ nắm trong tay Viêm gia một trăm năm, Viêm gia thân là hậu nhân Viêm Hoàng một trong Tam Hoàng, đến bây giờ trên vùng đất Cửu U Đại Lục danh tiếng lẫy lừng, không ai dám chọc ghẹo.
Cho dù là thế gia cổ hay cổ quốc đối đãi với Viêm Nhập Vũ cũng rất khách sáo.
Ở vùng Cửu U Đại Lục muốn nhận được tôn trọng, vậy thì cần phải có thực lực hùng mạnh.
Viêm Nhập Vũ là nhân vật có tư cách và thực lực này.
Cảnh giới Hóa Thần bát chuyển, ở trên toàn bộ vùng Cửu Đại Lục, nhân vật lợi hại hơn cũng không có mấy người.
Cho dù là trong thế gia truyền thừa hay cổ quốc cũng không thể hơn.
Bốn vị gia chủ bây giờ chẳng qua cũng chỉ là cảnh giới Hóa Thần thất chuyển, so với Viêm Nhập Vũ thì thua kém hơn nhiều.
Viêm Nhập Vũ nhìn mấy người, từ từ nói: “Năm đó Viêm gia của bọn ta dẫn theo Mộ gia, Khánh gia, Lệ gia, Từ gia các ông, Ngũ đại gia tộc chúng ta đến chia cắt cương quốc Bắc Minh”.
“Ba người Sở Vương, Hạng Vương và Địch Vương già nên bảo thủ mà thôi, lui ra ngoài vùng đất Cửu U, lập nên cương quốc mắc cười gì đó”.
“Thanh gia và Cốt gia năm đó cũng một lòng trung thành với cương vương Bắc Minh, cực kỳ nực cười”.
Viêm Nhập Vũ trầm giọng nói: “Nói không dễ nghe một chút thì ngũ gia chúng ta chính là lật lọng, ném cương quốc Bắc Minh hùng mạnh tới cho Thẩm Uyên, có cái gì không dễ dàng thừa nhận?”
Nghe đến đây, bốn vị gia chủ lúc này đều đỏ mặt.
“Viêm huynh!”
Khánh Đông Hải chắp tay nói: “Chuyện của Thiên Thận Cung lần này giải quyết như thế nào? Chuyện trước mắt đã qua thời gian mấy tháng, xem ra tuyệt bảo bên trong Thiên Thận Cung phần lớn đều rơi vào tay Tần Ninh của Thanh Vân tông kia, chuyện này không thể cứ bỏ qua như vậy!”
“Phải đó!”
Lúc này Lệ Thông cũng vội vàng nói: “Tên tiểu tử đó chắc chắn cầm bảo vật quan trọng, hơn nữa người này lai lịch có chút kỳ lạ, rõ ràng vốn chỉ là một tiểu thiếu gia của Tần gia đột nhiên biến thành người như vậy, chọn đâu không tốt lại cứ chọn Thanh Vân tông”.
Mộ Thiên Ca bình tĩnh nói: “Thanh Vân tông đó không thể ở lại!”
Từ Trạch Bình cũng đồng ý gật đầu.
“Các ông này…”
Viêm Nhập Vũ nhìn bọn họ, thở dài nói: “Lần này tiến vào Thiên Thận Cung cũng không chỉ có mấy nhà chúng ta, Tứ đại tông môn, mấy thế gia kia và cổ quốc Đại Hạ cũng phái người vào, bọn họ không gấp gáp thì chúng ta gấp cái gì?”
Lời này vừa nói, bốn người đều ngây ra.
“Còn nữa, bảo các ông trông chừng Thanh Vân tông, trông chặt không?”, Viêm Nhập Vũ lại nói: “Đã từng nhìn thấy Tần Ninh trở về Thanh Vân tông chưa?”
Bốn vị gia chủ đều lắc đầu.
“Vậy thì không phải tốt sao!”, Viêm Nhập Vũ nói: “Cho dù Thiên Thận Cung có bảo vật quan trọng, vậy chắc chắn cũng đang ở chỗ Tần Ninh, chính là một Thanh Vân tông không tính là gì. Tần Ninh không xuất hiện, chúng ta không được xem nhẹ tình hình mà làm bậy!”
“Giả sử Tần Ninh xuất hiện… vậy thì…”, Viêm Nhập Vũ khẽ cười, không nói thêm.
“Được rồi được rồi, giải tán thôi, cứ từ từ đợi là được, bên cạnh tên tiểu tử đó chẳng qua là có một lão già rất lợi hại, không có gì đáng ngại!”
“Phải!”
“Ừm!”
Trong đại sảnh dần dần yên tĩnh.
Tiến bước chân sột soạt, nam tử mặc áo xám, đầu đội mũ xám, toàn thân mặc chiếc áo choàng xám đi đến.
“Đỗ tiên sinh!”
Nhìn thấy nam tử đó, Viêm Nhập Vũ đột nhiên đứng dậy, trở nên vô cùng lễ độ.
“Viêm Nhập Vũ, xem ra ngươi vẫn thức thời!”
Đỗ tiên sinh gật đầu nói: “Chuyện tiếp theo chỉ cần chờ đợi Tần Ninh, trên người hắn chắc chắn có bí mật rất lớn!”
“Ngươi yên tâm, Tuyệt Ninh Tông của ta sẽ âm thầm hỗ trợ Viêm gia của ngươi”.
“Đa tạ Đỗ tiên sinh, phiền Đỗ tiên sinh thay mặt Viêm Nhập Vũ gửi lời hỏi thăm đến tông chủ và Thiên Địa Nhị Sứ”.
“Ừm”.
Đỗ tiên sinh nhìn dáng vẻ cung kính của Viêm Nhập Vũ, lại nói thêm: “Viêm Nhập Vũ, ngươi là người thức thời. Tuyệt Ninh Tông ta không đơn giản giống như bên ngoài. Tần Ninh đó cần phải điều tra rõ ràng, còn về đồ của Thiên Thận Cung, Tuyệt Ninh Tông ta xem thường”.
Lúc này Viêm Nhập Vũ vội vàng gật đầu.
Đỗ tiên sinh từ từ nói: “Cửu U Đại Lục này trong hàng vạn hàng ngàn đại lục chẳng qua là vùng đất cằn cỗi thảm thương đến cực điểm mà thôi, về sau Viêm gia ngươi nếu có thiên tài kiệt xuất, ta có thể giới thiệu cho ngươi đến Thương Lan Đại Lục rộng lớn mênh mông kia, đó mới là đại lục trung tâm của hàng ngàn hàng vạn đại lục, võ giả hùng mạnh, vừa nghiêng trời lệch đất, vừa đốt sông đảo biển, căn phải không phải nơi như Cửu U Đại Lục có thể bàn đến!”
“Đa tạ Đỗ tiên sinh!”
Lúc này Viêm Nhập Vũ trong lòng mừng rỡ.
Trên vùng đất rộng lớn vô tận, danh tiếng của Thương Lan đại lục đối với cảnh giới Hóa Thần mà nói, vốn có sức hấp dẫn lớn. Đó là vùng đất tập trung thời gian vô cùng vô tận và tất cả sức mạnh, nghe nói đại lục mênh đó, cho dù là cảnh giới Hóa Thần, cả đời khổ cực cũng không thể đi hết một lần.
Sự mênh mông đó đối với Viêm Nhập Vũ mà nói giống như vùng đất thánh, khiến cho lòng người muốn hướng tới.
Chương 598: Thời gian ba năm
Cửu U đại lục trước khi Thiên Thận cung xuất thế thì bắt đầu náo nhiệt, mà sau khi Thiên Thận cung biến mất thì trở nên yên lặng.
Sự yên lặng này kéo dài những ba năm.
Trong thời gian ba năm, toàn bộ Cửu U đại lục, những thế gia cổ, cổ quốc phảng phất như đều mai danh ẩn tích, biến mất không thấy đâu.
Mà trong một không gian kỳ dị của Cửu U đại lục, có một người lúc này cũng đột ngột mở mắt.
Chính là Tần Ninh!
Một cái dập đầu kéo dài ba năm!
Tần Ninh lúc này, toàn thân áo trắng đã biến thành đen thui, tóc dài đến eo, ba ngàn sợi tóc bạc ở dưới ánh mặt trời rạng ngời rực rỡ.
Mà Tần Ninh của hiện tại, hơi thở trong cơ thể hùng hậu đến đáng sợ.
Ba năm thời gian, Tần Ninh chưa từng rời khỏi Mặc cốc một bước. Cha đã đem số thiên tài địa bảo còn lại rót thẳng vào trong cơ thể hắn một phần, một phần khác thì dũng mãnh rót vào trong Phong Thần châu, ngưng tụ thành một viên ngọc màu xanh ngọc bích.
Có điều viên ngọc ấy kết hợp với hắn, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, hắn đề có thể theo hạt ngọc ấy hấp thụ linh khí nhu hòa đó.
“Tạm thời gọi ngươi là Vạn Linh châu vậy!”
Viên ngọc đó ẩn giấu ở bên trong Phong Thần châu, hơn nữa còn tụ tập hàng vạn loại linh tài, cơ thể hắn cùng lắm mới chỉ hấp thụ được một phần trăm mà thôi.
Lúc này, cơ thể Tần Ninh khẽ chuyển động, gân cốt khắp người rung động mạnh mẽ.
Thời gian ba năm, từ cảnh giới Thiên Võ bảy biến lên cảnh giới Thông Thiên một biến.
Không tính là nhanh, thậm chí còn hơi chậm.
Theo lý mà nói, có Vạn Linh châu củng cố thân thể liên tục như vậy, Tần Ninh phải nâng cấp một cách đáng sợ mới phải.
Có điều, Tần Ninh luôn yêu cầu mình phải cực kỳ hoàn hảo.
Ba năm qua, hắn luyện Ngọc Lôi thể đến mức tận cùng, bảy tầng cảnh giới đều viên mãn, vốn chỉ định dừng lại ở cảnh giới Thiên Nguyên sáu nguyên thôi là được, nhưng vô tình lại đột phá lên cảnh giới Thông Thiên.
“Ba năm rồi chưa ra khỏi Mặc cốc, không biết Cửu U đại lục giờ ra sao!”
Tần Ninh nhìn bia mộ trước mặt, từ từ nói: “Đại ca Kinh Mặc, sau này đệ sẽ quay lại thăm huynh, mà lúc này, đệ sẽ khiến đám người kia phải tỉnh táo lại”.
Hắn sờ vào bia mộ, khẽ thở ra.
Hắn còn phải làm rất nhiều việc nữa.
Mà trước mắt chính là Tuyệt Ninh tông có liên quan đến sự bỏ mình của Minh Uyên.
Nếu muốn đánh Tuyệt Ninh tông, thì con cháu của tam Hoàng thất Vương chắc chắn phải đứng mũi chịu sào.
Tần Ninh quyết định bắt đầu từ bọn họ.
“Cửu U đại lục đã yên lặng quá lâu, cần phải nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu thôi!”
Tần Ninh bước ra ngoài, sau ba năm, đây là lần đầu tiên hắn ra khỏi Mặc cốc.
Tiếng ầm ầm vang lên, cửa Âm Dương của Mặc cốc lúc này mở ra.
Bên ngoài có ba bóng người lẳng lặng đứng vững, thậm chí còn có ba căn phòng gỗ được dựng trước cửa cốc.
“Công tử!”
Thấy Tần Ninh, lão Vệ lập tức tiến lên đón.
“Công tử!”
“Công tử!”
Hai bóng hình xinh đẹp lúc này cũng vui vẻ bước lên phía trước.
Chính là Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi.
Nếu như nói Diệp Viên Viên năm đó như một nụ hoa sen chớm nở, thì ba năm sau, Diệp Viên Viên của hiện tại như hoa sen nở rộ, từng hành động đều vô cùng quyến rũ, còn hơi thở trong cơ thể thì mạnh mẽ vô cùng.
Vân Sương Nhi lại càng thêm thuần khiết tươi mới, một thân váy dài tím nhạt, còn mang theo cả tư vị quyến rũ tự nhiên.
Hai cô gái đều xinh đẹp yêu kiều, người bình thường mà thấy thì chắc chắn sẽ chấn động phi phàm.
Tần Ninh thấy hai người, ánh mắt sáng lên.
“Không tệ nha, xem ra tu hành ở trong U Minh Tông và Thánh Vương Phủ rất tốt đấy nhỉ, đã đạt đến cảnh giới Hóa Thần chưa?”, Tần Ninh từ từ nói.
Hai cô gái, một là Cửu Chuyển Linh Lung thể, một là Hỗn Độn thể, dựa theo công pháp tu luyện hắn truyền thì đạt đến cảnh giới Hóa Thần trong hơn ba năm cũng không phải là không thể.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cúi đầu.
“Cảnh giới Thông Thiên ba bước!”
“Cảnh giới Thông Thiên ba bước!”
Hai người gần như cùng lúc nói ra.
“Cũng không tệ, làm đâu chắc đấy là được, đã vậy thì cũng không cần phải ở lại Thánh Vương Phủ với U Minh Tông làm gì”.
Tần Ninh từ từ nói: “Từ nay trở đi, ở bên cạnh ta thôi, đánh vững căn cơ ở cảnh giới Thông Thiên, đến lúc đạt cảnh giới Hóa Thần thì chín chuyển sẽ càng ổn định hơn”.
“Vâng!”
Hai cô gái nhún người.
Vân Sương Nhi nhịn một lúc, rồi vẫn hỏi: “Công tử... vẫn ổn chứ ạ?”
“Ta?”
Tần Ninh nhếch miệng, cười nhạt: “Ta ổn!”
“Có điều... bọn họ sẽ gặp chuyện lớn đấy!”
Nghe vậy, Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên phẫn nộ nhìn lão Vệ.
Lúc này lão Vệ xấu hổ.
Bộ dạng ban đầu của Tần Ninh mất đi lí trí, thật sự rất đáng sợ.
Cho nên ông ta mới đi tìm Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đến đây chờ đợi.
Nhưng giờ xem ra, có lẽ công tử đã bình phục rồi.
Nghĩ cũng đúng, dù sao thân phận của công tử không tầm thường, chín đời làm người, những gì công tử chịu đựng được mạnh mẽ hơn rất nhiều người khác.
Nếu không, đối diện với hai cô gái quyến rũ tuyệt đỉnh như Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, công tử đã không thể đến mức chưa hề động chạm vào hai cô.
“Công tử tắm rửa trước đi!”
Diệp Viên Viên lúc này nói: “Chứ cứ thế đi ra ngoài thì người ta sẽ sợ hãi mất”.
Tần Ninh gật đầu.
Trong phòng, nước nóng bốc hơi lên, Tần Ninh ngồi ngay ngắn trong thùng gỗ, thần sắc bình tĩnh.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này thuần thục thay đồ, rửa mặt giúp Tần Ninh.
Nếu bị người khác thấy cảnh này thì e là chỉ muốn chém Tần Ninh thành trăm mảnh.
Hai vị mỹ nữ tuyệt thế như vậy mà lại ở nơi đơn sơ này tắm rửa cho Tần Ninh, đúng là phí của trời.
Ba năm, Tần Ninh không chỉ đạt cảnh giới Thông Thiên một bước, mà da thịt thân thể còn được Ngọc Lôi thể rèn luyện, có thể nói là hoàn mỹ.
Lúc này, vẻ ngoài cơ thể Tần Ninh giống như một viên ngọc trơn tuột nhẵn nhụi.
Mày kiếm mắt sắc, mặc dù vẫn thư sinh như cũ nhưng lại càng mê người hơn.
Hơn nữa đường cong thân thể cũng gần hoàn mỹ rồi, kết hợp với da thịt trơn tuột đúng là khiến người ta say mê.
Nhất thời, đến cả Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cũng phải thấy xuất thần.
Ba năm qua, hai người các cô luôn tu hành chăm chỉ, nhưng vẫn nhớ kỹ lời Tần Ninh nói, vững chắc nền móng, đạt đến cảnh giới Thông Thiên ba bước.
Mà ba năm này, Tần Ninh lại đạt đến cảnh giới Thông Thiên một bước, là điều mà các cô không nghĩ đến.
“Có đẹp không?”
Tần Ninh hơi nheo mắt lại, đột nhiên mở miệng khiến sắc mặt của cả hai cô gái cùng đỏ bừng.
Lúc trước nghe lão Vệ nói, hai cô lo cho Tần Ninh vô cùng. Mà bây giờ thấy Tần Ninh đi ra, bọn họ cũng yên lòng hơn.
“Công tử lại trêu chúng ta!”, Vân Sương Nhi mỉm cười: “Thân là tỳ nữ, sao có thể nói công tử nhà mình xấu cho được?”
“Cô là kiểu người không muốn nói thật à?”
Tần Ninh cười nhạt: “Vốn định chờ hai cô đạt cảnh giới Thiên Nguyên thì rời khỏi hai tông môn lớn, xem ra ba năm nay có lẽ đã làm chậm trễ thời gian tu hành của các cô rồi”.
“Lát nữa ta sẽ kiểm tra thực lực các cô, để xem có sai lệch chút nào không”.
Nghe vậy, ánh mắt của Vân Sương Nhi cùng Diệp Viên Viên đều lóe sáng.
Chương 599: Kiểm tra tu vi
Hai cô biết Tần Ninh có thực lực không tệ, nhưng hiện hay cả hai bọn đều bộc phát ra tiềm lực của Hỗn Độn thể và Cửu Chuyển Linh Lung thể rồi.
Tần Ninh nếu còn muốn lấy cảnh giới Thông Thiên một bước để đánh bại cảnh giới Thông Thiên ba bước của hai cô thì e là rất khó.
Trên một thảo nguyên ở Thiên Thận cung.
Ba bóng người đứng đối lập nhau.
Diệp Viên Viên mặc đồ xanh, tóc đen dài mượt như thác nước, khẽ bay theo gió.
Vân Sương Nhi xinh đẹp đứng vững, khuôn mặt cũng vô cùng nghiêm túc.
Tuyệt đại giai nhân chính là đây chứ đâu!
Mà ở trước mặt hai người, Tần Ninh mặc đồ trắng, chắp tay, mỉm cười nhìn cả hai.
“Công tử, ta và Sương Nhi đều đạt cảnh giới Thông Thiên ba bước, đạo tu hành của võ giả, đến cảnh giới Địa Võ, chế tạo đan điền, cảnh giới Thiên Võ chế tạo đan hải”.
“Mà cảnh giới Thiên Nguyên chính là biến đổi linh khí, linh khí trong cơ thể võ giả phát sinh lột xác, uy lực tăng gấp bội”.
“Cảnh giới Thông Thiên, đúc ra thiên đài, thiên đài đặt dưới chân có thể khiến cho võ giả phi hành trên không với tốc độ cao, linh khí tiêu hao ít, mà thiên đài vững, cơ thể võ giả cũng kiên cố vạn phần, khó có thể lay động”.
Diệp Viên Viên tiếp tục nói: “Tuy công tử chỉ chênh lệnh với chúng ta hai bước, nhưng chênh lệch này rất lớn đó!”
“Xem ra ba năm nay các cô học không uổng công nha, nhưng yên tâm đi, cứ việc tấn công toàn lực!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Nếu ta thua tỳ nữ của mình thì thà quay về làm vườn còn hơn!”
Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên lúc này nhoẻn miệng cười, trong nháy mắt xông lên tấn công.
Năm đó, Tần Ninh với cảnh giới Linh Luân tầng ba đối diện với đối thủ cảnh giới Linh Luân bảy tầng mà khiến cho đối phương phải thua trận, điều này đã làm cả hai người kinh ngạc
Nhưng bây giờ không giống ngày xưa nữa.
Cảnh giới Thông Thiên chỉ có năm bước, mà năm bước này đều cần phải xây dựng một tầng thiên đài.
Năm thiên đài kiến tạo dưới chân, nền tảng của võ giả so với núi cao vạn trượng còn lớn hơn gấp mấy lần.
Cảnh giới càng cao, chênh lệch càng lớn.
Soạt soạt...
Hai bóng người lúc này vọt thẳng ra.
Vân Sương Nhi không nương tay chút nào, Hỗn Độn thể mở ra, linh khi hóa thành chân nguyên, thực lực cảnh giới Thông Thiên ba bước hoàn toàn mở ra.
Mà một bên khác, Diệp Viên Viên hoàn toàn mở ra Cửu Chuyển Linh Lung thể, một luồng thiên uy thánh khiết mênh mông ầm ầm giáng xuống.
Hai cô gái tung ra bản lĩnh xuất chúng, uy thế bức người.
Mà lão Vệ lúc này đứng ở một bên thảo nguyên, mỉm cười nhìn cả ba so đấu.
Tần Ninh hiện nay coi như đã khôi phục khí phách ban đầu. Ông ta biết, Tần Ninh sẽ không sa sút tinh thần mãi, nhưng không ngờ cái chết của Tần Kinh Mặc lại khiến cho Tần Ninh không ra khỏi Mặc cốc trong vòng ba năm.
Cũng may, hiện giờ Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên quay lại, Tần Ninh lại vui hơn trước một chút.
Oanh...
Trong nháy mắt, bên trên thảo nguyên phát ra những tiếng nổ lớn.
Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi tấn công, lúc thì lạnh lùng, khi thì bá đạo, lúc thì thoăn thoắt như sấm sét, khi thì chậm rãi như rùa thần.
Nhưng nhìn thế nào thì hơi thở mạnh mẽ bộc phát ra kia đều khiến người ta phải biến đổi sắc mặt.
Đây nào phải là cảnh giới Thông Thiên ba bước, có mà cảnh giới Thông Thiên năm bước ấy chứ.
“Không tệ, xem ra ba năm nay cũng làm theo lời ta nói nhỉ!”
Tần Ninh đối diện với chiêu tấn công kịch liệt của hai người, vẫn nhàn hạ như cũ.
Hơn nữa, từ đầu đến cuối, Tần Ninh chỉ trốn tránh chứ chưa đánh trả.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi không khỏi buồn bực, bọn họ hiểu được, bản thân vẫn chưa khiến Tần Ninh phải xuất ra toàn lực.
Hai cô gái hợp tác lại, nhìn nhau, gật đầu.
Đột nhiên, hai bóng người tách ra về hai phía trái phải.
“Cửu Chuyển Linh Lung thể, Linh Lung Cửu Chuyển quyền!”
Diệp Viên Viên phiêu đãng giữa không trung, bàn tay vung ra, linh khí mạnh mẽ chuyển động, cuồn cuộn trôi ra.
Diệp Viên Viên đứng vững như Cửu Thiên Huyền Nữ, ngạo nghễ ở trên không, sát khí toàn thân ngưng tụ đến cực điểm, rồi buông thả ra trong nháy mắt, từng quyền ảnh trực tiếp xông về phía Tần Ninh.
“Hỗn Độn thể, Hỗn Độn Ngọc Miên chưởng!”
Vân Sương Nhi đột nhiên xuất hiện, hai tay thành chưởng, từng đòn từng đòn vung ra, hóa thành chưởng ảnh hướng thẳng đến Tần Ninh.
Nhìn hai cô gái bức ép tới, rốt cuộc cũng vung ra toàn lực, Tần Ninh cũng không hề chỉ chằm chặp phòng ngự nữa.
“Ngọc Lôi thể, mở!”
Ngọc Lôi thể có tổng cộng bảy tầng, mà tu luyện đến tầng sáu thì sẽ ngưng tụ thành Phách Lôi thể.
Phách Lôi thể mở ra, cơ thể võ giả như có sấm rền cuồn cuộn.
Tần Ninh lúc này bùng nổ Phách Lôi thể, khí thế mạnh mẽ hoàn toàn tỏa ra. Cả người hắn lúc này như chịu sự tôi luyện của vô tận linh lôi, càng giống như một đám mây sét tụ vào và có thể bộc phát bất cứ lúc nào.
“Phá!”
Tần Ninh vung hai tay, hai quyền ảnh trực tiếp xé gió, kéo ra thiên lôi cuồn cuộn, ầm ầm tuôn ra.
Đùng!!!
Đùng!!!
Trong nháy mắt, hai quyền ảnh vô hình vô ảnh cũng hung hãn tuôn ra, lực bộc phát mạnh mẽ đến mức tận cùng, phá vỡ công kích của Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi.
Rầm rầm...
Hai cô gái lúc này đột nhiên lui lại, thần sắc hoảng sợ.
“Không đánh nữa, không đánh nữa!”
Sương Nhi lúc này bưng mặt, thở hồng hộc nói: “Công tử bắt nạt chúng ta!”
“Công tử tu cái gì vậy? Vốn là phàm thể, nhưng hai chúng ta không thể tới gần công tử thì sao mà đánh được?”
Diệp Viên Viên cũng cảm thấy vô lực.
Thân thể Tần Ninh như vậy không khỏi quá bá đạo đi?
Cảnh giới Thông Thiên một bước, hai bọn họ cảnh giới Thông Thiên ba bước, thế mà không phá vỡ được phòng ngự.
Tuy biết Tần Ninh mạnh mẽ, nhưng không ngờ là mạnh đến mức này.
“Làm sao? Không vui à?”, Tần Ninh cười nói: “Ta vẫn còn một phần sức mạnh chưa thi triển ra đó!”
Ngọc Lôi thể.
Thể thuật này là do hắn chuyên môn nghiên cứu khi còn là Thông Thiên Đại Đế ở đời thứ tám.
Lấy linh lôi tôi thể, tôi luyện đến tận cùng, cường độ cơ thể có thể so với linh khí bát phẩm, còn tính bộc phát thì có thể so với linh khí cửu phẩm.
Nếu không, hắn sẽ không đi tốn bao nhiêu công để tôi luyện Ngọc Lôi thể như vậy.
Hiện nay, hắn đã tu hành đến viên mãn, Ngọc Lôi thể quả nhiên không làm hắn thất vọng.
Chín đời làm người, Tần Ninh hiểu sâu sắc, căn bản nhất trong tu vi cảnh giới chính là cường độ của thân thể.
Một vài cường giả dùng cả đời để tu luyện thân thể, nhưng cuối cùng vẫn trở thành nhân vật truyền kỳ.
Thân thể, là căn cơ của võ giả.
Căn cơ không vững, sao xây được lầu cao?
Nhìn dáng vẻ bị đả kích của hai cô gái, lão Vệ cười nói: “Hai vị cô nương đừng tức giận, đừng nói là hai người, chỉ cần là dưới cảnh giới Hóa Thần thì không một ai phá được phòng ngự của công tử”.
“Chúng ta là Hỗn Độn thể và Cửu Chuyển Linh Lung thể cơ mà...”, Vân Sương Nhi không phục.
“Công tử bất công quá, tu hành một thể thuật cao siêu như thế mà không truyền cho chúng ta?”, Diệp Viên Viên trêu ghẹo.
Tần Ninh cười khà khà đáp: “Không phải không truyền mà là ta biết, nếu để các cô tu hành thể thuật đó thì cũng chẳng bằng tự mình tôi luyện thân thể của mình đến tận cùng”.
“Cửu Chuyển Linh Lung thể có thể tu hành đến thể chất vô thượng như Thần thể, mà Hỗn Độn thể cũng là thể chất thiên tài vạn năm khó gặp. Hai cô không cần phải tu hành thể thuật khác, chỉ cần tôi luyện thân thể của mình là được!”
“Tuy giờ hai cô chưa phải đối thủ của ta nhưng sau này, đạt đến đỉnh phong, hai cô sẽ có hào quang vạn trượng!”
Hai cô gái nghe vậy thì đều gật đầu.
Tần Ninh sẽ không lừa hai cô.
Tần Ninh nhìn quanh, từ từ nói: “Thiên Thận cung nên biến mất vĩnh viễn khỏi tầm mắt của con người. Chúng a, cũng nên rời khỏi đây thôi!”
Lần này, Tần Ninh đã hạ quyết tâm.
Hiện nay, ở Cửu U này, rất nhiều người đã quên đi sự đáng sợ của Cửu U Đại Đế ngày xưa. Vậy thì hắn liền giúp đỡ đám người đó nhớ lại, cảm giác sợ hãi khi bị hắn chi phối năm xưa!
Một đoàn bốn người từ từ rời khỏi Thiên Thận cung...
Chương 600: Thanh Vân thay đổi
Thanh Vân tông, vùng đất Cửu U!
Ba năm sau khi sự kiện ở Thiên Thận cung kết thúc.
Ba năm này, các tông môn lớn, các thế lực lớn lại yên ổn và bình tĩnh ngoài dự liệu của mọi người.
Bên trong Thanh Vân tông cũng như vậy.
Năm đại trưởng lão dẫn nhóm người Lý Nhất Phàm, Kiếm Tiểu Minh và Thẩm Văn Hiên quay về Thanh Vân tông, ban đầu ai cũng lo lắng không yên.
Vì Tần Ninh cũng đã đại khai sát giới bên trong Mặc cốc.
Nhưng ba năm qua, Cửu U đại lục lại yên tĩnh đến kỳ lạ, năm đại trưởng lão không thể sợ hãi mãi được, Thanh Vân tông dần dần đi theo quỹ đạo.
Lại nói, Thiên Đạo lâu hiện nay coi như gắn chặt với Thanh Vân tông, nếu thật sự gặp nguy hiểm thì vị vô địch cảnh giới Hóa Thần một chuyển này cũng sẽ không ngồi yên mặc kệ.
Hôm ấy, đến ngày chiêu sinh mỗi năm một lần của Thanh Vân tông.
Hiện nay Thanh Vân tông có gần vạn đệ tử, ba năm trước, Tần Ninh phân chia các đẳng cấp như đệ tử ngoại môn, nội môn, chân truyền, hạch tâm, đến giờ coi như hoàn toàn thi triển ra được.
Thanh Vân tông hiện nay có đến mấy chục đệ tử nòng cốt cảnh giới Thiên Võ.
Mà đệ tử chân truyền cảnh giới Địa Võ cũng có hơn trăm người.
Ba năm thời gian, Thanh Vân tông dựa vào Tàng Linh các, nên không bị hạn chế trong tình cảnh thiếu linh quyết.
Mà tất cả đều nhờ có Tần Ninh.
Lúc này, trước đại điện Thanh Vân trong Thanh Vân tông.
Năm đại trưởng lão ngồi yên vị.
Đại trưởng lão Lý Dương Chiêu hiện nay chính là cao thủ cảnh giới Thông Thiên năm bước, trên Cửu U đại lục cũng có cấp bậc gần bằng bốn tông môn lớn và các thế gia kia.
Bên cạnh đại trưởng lão là bốn đại trưởng lão khác cùng Thiên Đạo Nhất, lâu chủ Thiên Đạo lâu.
Từ lúc quay về từ Thiên Thận cung, Thiên Đạo lâu và Thanh Vân tông có thể coi như người một nhà, không còn chia rẽ.
Trên võ trường ở đại điện Thanh Vân, tiếng người đã vô cùng huyên náo.
Ba năm qua đi, Thiên Linh Lung từ cảnh giới Thiên Nguyên một nguyên lên cảnh giới Thông Thiên hai bước. Cô ta vốn đã có Linh Lung tâm, thiên phú hơn người, hiện nay, đảm nhiệm vị trí các chủ Võ các của Thanh Vân tông.
Mà lúc này, số đệ tử muốn gia nhập Võ các của Thiên Linh Lung là nhiều nhất.
Thiên Linh Lung không chỉ mạnh mà còn xinh đẹp nữa, có một các chủ như thế chỉ đạo, đương nhiên các đệ tử tân sinh sẽ muốn tham gia vào nhất rồi.
Trước viện kiếm đạo cũng có không ít đệ tử ủng hộ.
Dù sao thì kiếm tu cũng là thứ mà phần đa đệ tử và võ giả trông mong.
Kiếm Tiểu Minh cũng đã đạt cảnh giới Thông Thiên một bước. Mang truyền thừa kiếm thuật của tổ tiên nhà mình, lại thêm ba năm Tần Ninh biến mất khiến cậu ta càng thêm kiên định về võ đạo của mình.
Nhất định phải nỗ lực tu hành, giúp đỡ Tần Ninh.
Ba năm qua, cậu ta là người chăm chỉ nhất.
Mà Thẩm Văn Hiên là các chủ Đan các, bây giờ là linh đan sư bát phẩm, tuổi còn trẻ mà đã có thành tựu thế này rồi, nên danh tiếng càng vang xa trên Cửu U đại lục.
Thật ra, bất kể là Thiên Linh Lung, Kiếm Tiểu Minh hay Thẩm Văn Hiên thì trong ba năm qua, danh tiếng của bọn họ trên Cửu U đại lục đều vô cùng vang dội.
Tuổi còn trẻ mà đã là linh đan sư bát phẩm, cao thủ cảnh giới Thông Thiên, đến cả thế gia cổ quốc cũng sinh lòng chào mời.
Ba người cùng tông chủ tạm thời của Thanh Vân tông là Lý Nhất Phàm, được rất nhiều thế lực trên Cửu U đại lục xưng là Thanh Vân Tứ Kiệt!
Mà ba năm này, danh tiếng của Thanh Vân Tứ Kiệt thậm chí còn vượt qua cả những yêu nghiệt có thiên tư trác tuyệt của bốn tông môn lớn, thế gia cổ.
Danh xưng này không chỉ là danh tiếng, mà còn là lời tán thưởng của Cửu U đại lục với bốn người.
Lúc này, bên trong võ trường, có mấy người cùng đứng một chỗ.
Mấy người này nhìn khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, hơi có vẻ ngây ngô, có nam có nữ, quần áo phục sức đều lộ vẻ tôn quý.
Nhưng ở trong dòng người, bọn họ cũng lộ ra vẻ mất tự nhiên.
“Minh Tung, ngoài ca ca Thái tử của ngươi ra thì ngươi là hoàng tử được coi trọng nhất của thượng quốc Bắc Minh hiện giờ. Thế mà Phụ hoàng ngươi lại đưa ngươi đến Thanh Vân tông hả?”, một thiếu niên hơi mập cười hì hì nói.
“Yến Bất Ngữ, nghe nói ca ca hoàng tử của ngươi ở Kiếm Các, sao ngươi không đi Kiếm Các đi!”, thiếu niên tên Minh Tung liền phản bác.
“Đó là ý của Phụ hoàng ta, sao ta dám làm trái chứ?”
“Vậy cũng chịu thôi, ta cũng nghe lệnh Phụ hoàng mà”, Minh Tung nói: “Tông chủ Tần Ninh là ân nhân lớn của thượng quốc Bắc Minh chúng ta, Phụ hoàng sai người xây dựng một tượng đồng cao trăm trượng trong hoàng cung Đế Đô, biểu thị lòng biết ơn!”
“Vậy có là gì?”, Yến Bất Ngữ phản bác: “Cương quốc Nam Yến ta còn đem phần mộ của Tần Hâm Hâm ở thượng quốc Cảnh Thiên bao lại, phái người canh gác cẩn mật, hàng năm đều dọn dẹp sạch sẽ!”
“Ngươi không biết đâu, hiện nay một trong Thanh Vân Tứ Kiệt ở viện kiếm đạo đó chính là Kiếm Tiểu Minh, là người của cương quốc Nam Yến ta đó!”
“Ta...”
“Thôi thôi được rồi, hai ngươi đừng cãi nhau nữa!”
Thiếu nữ vẫn chưa nói chuyện, lúc này khuyên can: “Nơi này chính là Thanh Vân tông, ba năm này, Thanh Vân tông phát triển lớn mạnh không kém gì các tông môn hạng hai, thiếu duy nhất đó là nội tình thôi!”
“Nhưng Thanh Vân tông ban đầu cũng có nội tình mạnh mẽ, lúc trước Thanh Vân tông trông giữ núi mà có biết bảo bối đâu, nghe nói Tần tông chủ mở ra Tàng Linh các, bên trong có vô số linh quyết đấy”.
“Ở đây gây chuyện, cho dù là Phụ hoàng các ngươi cũng không bảo vệ được mạng sống của các ngươi đâu!”
Nghe thiếu nữ này nói, hai người không lèm bèm nữa mà đều nhìn quanh.
Thế lực tông môn bên trong vùng đất Cửu U quả nhiên là mạnh hơn các thượng quốc, cương quốc bọn họ nhiều lắm.
Cảnh giới Thiên Võ, Thiên Nguyên ở quốc gia bọn họ đã là cao thủ hàng đầu, nhưng mấy vị các chủ khoảng hai mươi tuổi trong Thanh Vân tông đều là cảnh giới Thông Thiên, thật sự không thể tin nồi.
Đây mới là tông môn lớn chứ!
“Ba người các ngươi đến từ thượng quốc Bắc Minh, cương quốc Nam Yến và cương quốc Đại Sở đúng không?”
Một giọng nói lúc này vang lên.
Kiếm Tiểu Minh đi lại bình ổn, xuất hiện trước mặt.
Sau ba năm, Kiếm Tiểu Minh thoạt nhìn hơi gầy, nhưng hành động nào cũng lộ ra sự thành thục.
Hơn nữa, hơi thở quanh người cũng thâm thúy mạnh mẽ, khiến cả ba người đều khẩn trương.
Kiếm Tiểu Minh thoạt nhìn chưa được hai mươi, mà đã là cao thủ cảnh giới Thông Thiên, với bọn họ thì gần như là thần.
“Đúng vậy...”
Kiếm Tiểu Minh nhếch miệng cười nói: “Yến Bất Ngữ đâu?”
“Ta... Chính là ta...”
Yến Bất Ngữ hồi hộp.
“Đến từ cương quốc Nam Yến, không tệ, nhóc con, ta cũng là người cương quốc Nam Yến đấy, có muốn bái vào viện kiếm đạo của ta không?”, Kiếm Tiểu Minh cười hì hì nói: “Viện kiếm đạo có nhiều mỹ nữ lắm!”
“Kiếm viện chủ, ngươi dù gì cũng là chủ một viện, sao có thể lừa dối đệ tử mới như vậy chứ?”
Một giọng nói trêu tức vang lên, Thẩm Văn Hiên mặc đan bào xuất hiện. Thẩm Văn Hiên mới hơn hai mươi, lúc này nhìn rất đạo mạo, phong lưu phóng khoáng và thành thục vô cùng.
Hơn nữa, Thẩm Văn Hiên hiện nay còn là linh đan sư bát phẩm.
Hơn hai mươi tuổi mà đã là linh đan sư bát phẩm, Cửu U đại lục chưa bao giờ có người như thế xuất hiện.
“Ngài chính là Thẩm Văn Hiên, các chủ Đan các sao?”
Yến Bất Ngữ lúc này sùng bái nói: “Nghe nói ngài là đệ tử của Tần tông chủ, ta có thể bái vào Đan các chứ?”
Yến Bất Ngữ kích động đến mức nói năng lộn xộn: “Giờ ta đã là linh đan sư nhị phẩm rồi!”
Nghe vậy, mặt Kiếm Tiểu Minh tức thì đen lại.