Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 876: Tháp Thần

Lúc này, trước cửa thành có các đội chiến sĩ mặc áo giáp màu đen, nghiêm cẩn dò xét bốn phía.

“Dưới cấp Ma Vương phải đóng quân ở ngoại thành, không được vào thành!”

Một tiếng quát đột nhiên vang lên.

Lời này vừa nói ra, đại quân náo động.

“Hả?”

Hủ Khả lúc này lại kinh ngạc nói: “Trước đây Ma Vương cũng không có tư cách tiến vào nội thành, chỉ có Ma Hoàng cùng

Ma Đế mới có thể đi vào bên trong thành”.

Tần Ninh thầm nghĩ, có thể lần này hai trong ngũ mạch Ma tộc tổn thất thảm trọng nên sẽ xuất hiện một chút sự việc ngoài ý muốn.

Giờ khắc này, bên ngoài thành là đại quân hơn mười vạn, thoạt nhìn uy vũ bất phàm.

Mà đạt tới cấp bậc Ma Vương có đại khái gần vạn.

Những kẻ này lần lượt xếp hàng theo chỉ thị của các võ giả giáp đen mà vào trong thành.

Trong thành, Tần Ninh cùng Hủ Khả đi với nhau, nhìn bốn phía.

Nơi đây chính là trung tâm của ngũ mạch Ma tộc.

Nếu như có thể đánh nổ nơi này thì đám Ma tộc chắc chắn sẽ đại bại.

Nếu không, cho dù hắn có bao nhiêu thủ đoạn thông thiên đi nữa thì cũng khó mà thoát khỏi cái chết.

Những kẻ này chỉ cần đứng lên cũng có thể đè chết hắn!

Lần lượt từng người xếp thành hàng mà đi.

Tần Ninh nhìn bốn phía, ánh mắt có hơi chút hoảng hốt.

Những Ma tộc này có một phong cách kiến trúc riêng, khác hẳn các khu vực trong đại lục Vạn Thiên.

Một phong cách rất độc đáo.

Một nền văn minh phát triển cần thời gian tích lũy.

Những điều này cũng không phải là mấy vạn năm, mấy chục vạn năm là có thể làm được.

Vậy xem ra Ma tộc đã tồn tại từ lâu.

Nói đúng ra là hơn mười vạn năm gần đây, chúng mới tới địa tâm của Cửu U đại lục.

Mà mục đích của Tần Ninh trong chuyến này, ngoại trừ huỷ diệt ngũ mạch để giải quyết hậu hoạn ra.

Còn một điều khác chính là điều tra ra rốt cuộc là người nào ở sau lưng Ma tộc đưa ra chỉ thị!

Nếu chỉ có năm tên trưởng tộc Ma tộc thì mới tà ma.

“Ta cũng lần đầu tiên vào trong thành!”, Hủ Khả lúc này có chút lo lắng, thấp giọng nói: “Huynh đệ, lát nữa đừng nói gì linh tinh”.

“Ừ!”

Gần một vạn cao thủ tiến vào trong thành, đi tới tháp Thần kia.

Giờ khắc này, mọi người có vẻ lo lắng, không ít Ma Vương chưa từng tới đây bao giờ nên cũng không biết phải làm gì!

Dần dần, mọi người tụ tập đầy đủ ở tháp Thần, không nói câu gì, bầu không khí có vẻ hơi im lìm.

Soạt soạt soạt...

Bốn tiếng xé gió từ trong tháp Thần vang lên.

Bốn Đại Ma Đế lúc này đều xuất hiện.

Cự Tí Ma Đế, Hủ Cốt Ma Đế, Tử Dực Ma Đế, Lục Tình Ma Đế.

Bốn Đại Ma Đế xuất hiện, rất nhiều chiến sĩ Ma tộc ầm ầm quỳ xuống đất.

“Tham kiến đại nhân Ma Đế!”

“Tham kiến đại nhân Ma Đế!”

Từng tiếng gọi ầm ĩ vang lên.

Cự Tí Ma Đế có hai cánh tay dài quá gối, đôi cánh có lực, làn da có màu đen nhạt, nhìn đoàn người.

“Các vị!”

Cự Tí Ma Đế lúc này bước ra một bước, nhìn bốn phía.

“Các ngươi là chiến sĩ ưu tú nhất của ngũ mạch chúng ta”.

“Mười ba vạn năm trước, chúng ta tới nơi này, ngày đêm ở trong lòng đất giống như dã thú chờ thời”.

“Thế nhưng đây là nhiệm vụ thần thánh mà các đại nhân Ma Thần ban tặng cho chúng ta!”

“Chiếm giữ Cửu U, đoạt được trái tim Cửu U, chúng ta sẽ được quay về quê nhà của mình”.

“Chiến sĩ Ma tộc chúng ta sợ chiến sao?”

Cự Tí Ma Đế vung cánh tay hô lên.

“Không sợ!”

“Không sợ!”

“Không sợ!”

Đoàn người vào thời khắc này sôi trào.

Một đám chiến sĩ Ma tộc ầm ầm gào lên làm cho Tần Ninh đau đầu.

Chỉ là lần này Tần Ninh cuối cùng cũng biết những kẻ này cần đồ vật gì.

Trái tim Cửu U?

Đó là cái gì?

Hắn chưa bao giờ nghe tới!

“Trận chiến này, Xích Huyết Ma Đế chết trận ở trong tay nhân loại Tần Ninh, đại nhân Hủ Cốt Ma Đế cũng bị trọng thương”.

Cự Tí Ma Đế tiếp tục nói: “Cho nên chúng ta phải tế tự Ma Thần trợ giúp chúng ta hoàn thành đại nghiệp!”

“Lần này nếu lại thất bại thì sẽ phải chờ thêm mười vạn năm nữa, các ngươi còn muốn chờ tiếp sao?”

Lời này vừa nói ra, đoàn người sôi trào.

“Không muốn!”

“Đại nhân Ma Đế, chúng ta muốn giết nhân loại, diệt tuyệt bọn chúng, trở lại quê nhà của mình”.

“Đúng, trận chiến này, chúng ta không sợ chết”.

Từng tên chiến sĩ Ma tộc điên cuồng hét lên.

“Tốt!”

Cự Tí Ma Đế lần nữa nói: “Đã như vậy, lần này Ma Vương, Ma Hoàng cùng Ma Đế đều tế tự Ma Thần, khiến cho Ma Thần thức tỉnh, đem đến cho chúng ta lực chiến đấu càng thêm mạnh mẽ!”

Các chiến sĩ Ma tộc lúc này điên cuồng gào thét.

“Các vị theo ta đi vào trong tháp Thần”.

Cự Tí Ma Đế vung tay lên.

Lần lượt từng người đi vào trong tháp Thần.

Tần Ninh ở bên trong đoàn người, vẻ mặt hờ hững.

Xem ra ngũ Đế Ma tộc cũng chỉ là một người đại diện, Ma Thần mới chính là kẻ chân chính thao túng hết thảy.

Mà cái chuyện tế tự này, chỉ sợ là lấy một loại sức mạnh nào đó để mở ra thông đạo, chuyển thêm càng nhiều hơn chiến sĩ Ma tộc đến.

Nếu chúng thành công thì trận chiến của loài người ở Cửu U đại lục sẽ đại bại.

Không lâu sau, gần vạn người đi vào trong tháp Thần.

Vừa đi vào, Tần Ninh mới phát hiện.

Tháp Thần thoạt nhìn cao ngàn trượng, nhưng dài rộng chỉ vài trăm thước.

Nhưng lúc này, hơn vạn người đi vào trong tháp Thần, không gian cũng tự nhiên mở rộng ra rất nhiều.

Giờ khắc này, bốn trưởng tộc quay chung quanh trung tâm.

Nhìn kỹ lại, ở khu vực trung tâm có một bãi đá nhìn giống tế đàn.

Bãi đá có đường kính trăm mét.

Từng luồng sáng nhàn nhạt lóe lên.

Bốn Đại Ma Đế lúc này giang hai cánh tay, quay chung quanh bốn phía tế đàn.

“Các ngươi dung hợp khí huyết bản thân để bù đắp ghế trống của Xích Huyết Ma Đế”.

Một vài Ma Hoàng, Ma Đế lúc này nghe theo, nhóm Ma Vương cũng học tập làm theo.

Hiển nhiên những tên Ma Hoàng, Ma Đế kia cũng không phải là lần đầu tiên làm chuyện này.

Các Ma Vương lúc này làm theo hành động của người trước, hai tay hướng lên trời, lễ bái dưới mặt đất.

Trong chớp mắt Tần Ninh đã nhìn thấy một cảnh tượng.

Trong lúc này, gần vạn người hình thành một con sông máu cuồn cuộn lưu động.

Sông máu bay về hướng tế đàn.

Lúc này tế đàn giống như bị máu tươi nhiễm đỏ, trở nên kiều diễm ướt át.

Ông...

Một tiếng ông hưởng vào thời khắc này vang lên.

Trên tế đàn, một thân ảnh từ từ xuất hiện.

Mà cũng trong lúc đó, tế đàn từ trung gian chuyển thành hình đinh ốc mà xoay tròn đi ra.

Một khí tức vô cùng thần thánh tản mạn ra.

Tần Ninh lúc này có thể khẳng định.

Ảo ảnh kia cũng không phải xuất hiện từ tế đàn mà là xuất hiện từ trong khoảng không.

Ngược lại thì một khí tức thần thánh cũng xuất hiện từ bên dưới tế đàn.

Hai khí tức tựa hồ đồng thời xuất hiện nhưng lại giống như là tới từ hai nơi khác nhau.

Mà trong khoảnh khắc lại có một ý niệm dũng mãnh xông vào trong đầu Tần Ninh.

“Cứu ta!”

Tần Ninh lúc này trở nên căng thẳng.

Là ai!

Đang nói chuyện với hắn!

Nhưng hiển nhiên bây giờ không phải lúc để suy nghĩ điều này.

“Tham kiến đại nhân Ma Thần!”

Bốn Đại Ma Đế lúc này ầm ầm quỳ rạp xuống đất.

Ảo ảnh như sương mù dày đặc che giấu thân thể, thoạt nhìn vô cùng hư huyễn.

“Xích Huyết Ma Đế đâu?”, Ảo ảnh trầm thấp nói.

“Khởi bẩm đại nhân... Xích Huyết Ma Đế chết trận”.

Cự Tí Ma Đế không còn cái dáng vẻ cao cao tại thượng ban nãy nữa, lúc này quỳ xuống đất thấp giọng nói.

Một lúc lâu sau, ảo ảnh vẫn chưa mở miệng, bầu không khí trở nên kỳ dị đến tận cùng.

Hết thảy chiến sĩ Ma tộc vào thời khắc này đều không dám thở gấp.

Đây chính là Ma Thần, người có thể khiến chúng chết không có chỗ chôn!
Chương 877: Mục đích của Ma tộc

Một giọng nói đột nhiên vang lên.

“Chín vạn năm trước, Tử Dực Ma Đế bỏ mình là bởi vì Cửu U Đại Đế, hiện nay lại là vì người phương nào nữa?”

“Khởi bẩm đại nhân, là Tần Ninh của Thanh Vân tông!”

“Tần Ninh?”

Ảo ảnh hơi ngẩn ra, kinh ngạc nói: “Chín vạn năm trước Cửu U đại Đế cũng họ Tần, hiện nay lại thêm một tên họ Tần?”

Bốn Đại Ma Đế lúc này đều không nói.

Ảo ảnh tiếp tục nói: “Lần này so với chín vạn năm trước càng thêm mạnh mẽ”.

“Mà tên Tần Ninh đó mới chỉ là huyền cảnh Tạo Hóa mà thôi!”

“Hả?”

Ảo ảnh đột nhiên nói: “Chém giết chiến sĩ Ma tộc, thực lực tăng vọt...”

“Huyền cảnh Tạo Hóa ngũ đoạn...”

Tần Ninh không khỏi kỳ quái.

Lúc này chưa ai nói gì nhưng tên Ma Thần này lại giống như tận mắt thấy mọi thứ vậy.

“Quả thật là một đám phế vật!”

Ma Thần từ từ nói: “Đại quân hơn mười vạn Ma tộc, so với Cửu U thế lực mạnh mẽ không biết bao nhiêu lần, thế mà thua cả ba trận chiến”.

“Các ngươi báo đáp ta như vậy sao?”

“Mong đại nhân thứ tội”, đôi mắt xanh của Lục Tình Ma Đế lúc này hoảng sợ nói: “Đại nhân thực lực thao thiên, thuộc hạ lần này... muốn mời đại nhân đích thân xuất thủ”.

Phanh...

Lục Tình Ma Đế vừa nói xong, một sức lực mạnh mẽ trực tiếp hất bay hắn ta ra.

“Phép tắc thiên địa hạn chế ta tới đây, nếu không ta còn cần các ngươi xuất thủ sao?”

“Hơn nữa ta còn cần để dành thực lực để trấn áp trái tim Cửu U”.

Ảo ảnh hừ một tiếng nói: “Ai cũng vô dụng, cái này không được, cái kia cũng không được, thế thì làm sao hoàn thành được đại nghiệp gì?”

“Ta thấy là các ngươi không muốn về nhà mình rồi đấy!”

“Thôi được, ta nghĩ là quê hương của các ngươi nên bị tiêu diệt cho xong!”

“Đại nhân thứ tội!”

Hủ Cốt Ma Đế dập đầu xuống đất, vội vàng nói: “Thuộc hạ biết sai, thuộc hạ đảm bảo sẽ dồn toàn lực, không phá được thông đạo thề không quay lại!”

“Các ngươi làm được chắc?”

Ảo ảnh mắng: “Nếu làm được thì cần gì phải mời ta ra?”

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của bốn Đại Ma Đế khó coi đến mức tận cùng.

Tần Ninh một mình đuổi hai cái thông đạo.

Hiện tại chỉ còn ba cái thông đạo có thể đi.

“Lần này ta sẽ giúp đỡ các ngươi một chút”.

“Thế nhưng phải nhớ kỹ, lần này nếu như lại thất bại, các ngươi liền vĩnh viễn ở lại đây đi, quê hương của các ngươi cũng sẽ bị tiêu diệt”.

“Đừng cho là ta chỉ cần các ngươi, người khác ta cũng có thể sử dụng được”.

“Dạ vâng vâng!”

Bốn Đại Ma Đế lúc này vội liều mạng gật đầu.

Tần Ninh lúc này cũng để ý.

Bốn Đại Ma Đế linh cảnh Niết Bàn cực kỳ sợ hãi tên Ma Thần kia.

Người này rốt cuộc là ai!

“Có điều trước đó thì phải làm chút việc chính đã!”

Ảo ảnh từ từ nói: “Lần này các ngươi làm ta quá thất vọng, không phá được thông đạo thì thôi, lại còn... cho nhân loại trà trộn vào!”

Nhân loại trà trộn vào?

Làm sao có thể?

Bốn Đại Ma Đế lúc này đều chấn động trong lòng.

Nhân loại cùng Ma tộc có khí tức và vẻ ngoài hoàn toàn bất đồng, cho dù có thể bắt chước bề ngoài nhưng cũng không thể có thể bắt chước khí tức được.

Ảo ảnh vừa nói ra, trong nháy mắt liền vung tay lên.

Bỗng nhiên, một sức mạnh khổng lồ bắn về phía Tần Ninh.

Soạt...

Bóng dáng Tần Ninh lóe lên, tránh thoát.

Nhưng gần trăm người bên cạnh hắn lại không tốt số như vậy, thân thể trực tiếp nổ tung.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên.

“Thế mà lại bị phát hiện?”

Tần Ninh lúc này có chút sửng sốt.

Ảo ảnh lại nói: “Những kẻ đầy tớ này đều bị ta khống chế, bọn chúng nhìn gì, nghĩ gì, ta đều có thể kiểm tra”.

“Nhưng duy chỉ có ngươi là ta không làm được, ngươi không phải nhân loại thì còn ai vào đây nữa?”

Nghe đến lời này, Tần Ninh tức thì hiểu ra.

Thảo nào ban nãy ảo ảnh nói ra như kiểu là chính mình nhìn thấy vậy.

“Thất sách...”

Tần Ninh lúc này dần dần biến đổi thành bộ dáng lúc đầu.

Một bộ đồ trắng, dáng vẻ thanh tú, sắc mặt bình tĩnh.

Tựa như việc trà trộn vào gần một vạn tinh nhuệ Ma tộc nói cũng không tính là nguy hiểm gì với hắn.

“Là nhân loại!”

“Là Tần Ninh!”

Bốn phía kinh ngạc hô lên.

Tần Ninh nhìn về phía ảo ảnh và nói: “Xem ra năm tên trưởng tộc Ma tộc cũng không là gì cả, sau lưng còn có cao nhân chỉ điểm”.

“Nghe ý nghĩa thì có vẻ ngươi cũng là Ma tộc?”

“Ta không hề giống bọn chúng!”

Ảo ảnh cao ngạo nói: “Những kẻ này cũng chỉ là con kiến hôi, là nô lệ mà thôi, ta có thể tùy ý chém giết”.

“Nói như vậy thì ta cũng lại rất tò mò về ngươi đó”.

Tần Ninh nhìn ảo ảnh.

“Không có gì phải giấu giếm cả”.

Ảo ảnh từ từ nói: “Những Ma tộc này cũng chỉ là chủng tộc đê tiện nhất mà thôi, trời sinh chính là bị nô dịch, tha cho chúng bất tử đã là ban ân”.

Lời này vừa nói ra, bốn tên Ma Đế cũng im lặng cung kính đứng đó, nhìn chằm chằm Tần Ninh.

“Nói như thế, Ma tộc vẫn có phân chia đẳng cấp?”

Tần Ninh cười nói.

“Ma tộc? Cái kia chỉ là cách mà nhân loại các ngươi gọi thôi, thiên địa rộng lớn, chủng tộc hàng tỉ, nhân loại chẳng qua cũng là một trong số các chủng tộc hèn mọn mà thôi”.

“Ở thế giới bên ngoài cũng không phải là xưng hô như vậy đâu!”

Thế giới bên ngoài!

Tần Ninh cười nói: “Các ngươi quả nhiên tới từ thế giới bên ngoài”.

“Ngươi có vẻ không kinh ngạc?”, Ảo ảnh lại nhìn Tần Ninh với ánh mắt bất ngờ.

Huyền cảnh Tạo Hóa ngũ đoạn, theo hắn ta biết, biết mặc dù là ở đại lục Vạn Thiên thì cũng không phải là cao nhất.

Sao lại biết thế giới bên ngoài?

“Ta biết không kém hơn ngươi đâu”.

Tần Ninh từ từ nói: “Xem ra Ma tộc cũng chia rõ đẳng cấp”.

“Ngươi có thực lực không tệ, nhưng lại không thể đích thân tới, xem ra là bị hạn chế, làm sao, là bị Vô Thượng Thần Đế hạn chế à?”

Lời này vừa nói ra, ảo ảnh hơi run.

“Ngươi biết cả Vô Thượng Thần Đế?”

Tần Ninh không trả lời.

Đó là cha ta!

Ta đương nhiên biết!

“Xem ra ngươi cũng không phải là người đơn giản”.

Ảo ảnh tiếp tục nói: “Thương Mang Vân Giới bao gồm thế giới Cửu Thiên cùng với đại lục Vạn Thiên diện tích vô ngần!”

“Trời đất rộng lớn, Thương Mang Vân Giới cũng chỉ là một nơi nho nhỏ mà thôi”.

“Vô Thượng Thần Đế có thứ chúng ta cần, tuy nhiên lại cả gan làm loạn mà giấu đi”.

“Thương Mang Vân Giới đã là của hắn ta, vậy chúng ta liền phá Thương Mang Vân Giới, buộc hắn ta hiện thân, giao ra đồ đạc”.

Tần Ninh lắng nghe, không có nhiều lời.

“Nhân loại cũng chỉ là một trong các chủng tộc hèn mọn mà thôi, giống như bọn chúng”.

Tần Ninh nghe đến lời này thì lại cười nói: “Lời này của ngươi lại sai rồi”.

“Nếu ta đoán không sai, ngươi đã nói như vậy, thế thì không chỉ có đại lục Vạn Thiên là tồn tại Ma tộc, thế giới Cửu Thiên, thậm chí là thế giới chư thần cũng tồn tại Ma tộc”.

“Ngươi được người phía sau ngươi phái đến đại lục Vạn Thiên phụ trách, như vậy ngươi cũng không có gì đặc biệt...”

Lời này vừa nói, ra ảo ảnh nhìn chằm chằm Tần Ninh.

Thanh niên trước mắt biết còn nhiều chuyện hơn hắn ta tưởng.

“Xem ra ta đã xem nhẹ ngươi!”

Ảo ảnh tiếp tục nói: “Thực tế thì cũng không có gì phải giấu giếm”.

“Vô Thượng Thần Đế cai quản Thương Mang Vân Giới, nhưng hắn ta lại rời khỏi Thương Mang Vân Giới khiến cho chúng ta không tìm được hắn ta, cũng không có cách nào phá vỡ Thương Mang Vân Giới”.

“Chỉ có cách thông qua các vết rách của không gian mà phái một số người đi vào Thương Mang Vân Giới”.

“Như ngươi nói, không chỉ có đại lục Vạn Thiên mà các nơi khác chúng ta cũng đã cài cắm người vào”.

“Chỉ là không dễ dàng đi vào, bằng không Thương Mang Vân Giới sớm đã bị cai quản, nhân loại sớm đã bị tiêu diệt”.

Ảo ảnh nói ra rất nhiều.

Bốn Đại Ma Đế lúc này nghe xong đều kinh ngạc không gì sánh được.
Chương 878: Bắt từng kẻ một

Cho đến ngày nay, Tần Ninh mới hiểu được.

Vì sao cha rời khỏi Cửu Thiên Vân Minh.

Cha là linh hồn của Thương Mang Vân Giới, ông ấy mà ở lại thì Thương Mang Vân Giới chính là một thể.

Người của thế giới bên ngoài muốn nhảy vào Thương Mang Vân Giới thì sẽ vô cùng đơn giản.

Sở hữu thực lực to lớn thì có thể mạnh mẽ phá vỡ.

Nhưng nếu cha rời khỏi, Thương Mang Vân Giới cũng sẽ giống con người mất đi linh hồn, không có ý thức.

Mà một khi có người mạnh mẽ bài trừ thời không của Thương Mang Vân Giới, kẻ đó sẽ phải chịu sự cắn ngược cực lớn, thậm chí bỏ mạng ở bên trong vết rách thời không.

Mặc dù là nhân vật mạnh mẽ đến thế nào thì vết rách thời không cũng đều làm cho lòng người kiêng kỵ cùng sợ hãi.

Thời không là sự tồn tại mà vô số cường giả không đoán ra.

Cha là vì bảo vệ, nên mới rời khỏi!

Tần Ninh lúc này thở ra.

Thực lực của cha đã mạnh mẽ đến thế rồi mà vẫn phải tránh né, vậy đối thủ đó sẽ mạnh đến cỡ nào đây?

Hơn nữa không chỉ là đại lục Vạn Thiên mà thế giới Cửu Thiên, thế giới chư thần đều phải đối mặt áp lực.

Tần Ninh lúc này thở phào.

Hắn bây giờ có thể xác định!

Thế giới bên ngoài có người mưu đồ vật gì đó của Thương Mang Vân Giới!

Chỉ là những nhân vật lớn mạnh đó, bởi vì cha không ở bên trong Vân Giới mà không thể đi vào trong.

Cho nên phái thuộc hạ lần lượt thâm nhập.

Mà hết thảy là nhờ vào việc cha rời đi.

Nếu không thì bây giờ Thương Mang Vân Giới có lẽ đã sớm bị giẫm đạp thành một khu vực chết.

Khi đã hiểu rõ điểm này, Tần Ninh đột nhiên bật cười.

“Ngươi cười cái gì?”

Ảo ảnh lúc này hơi kinh ngạc, nói: “Tuy nói nơi đây bị kẹt, nhưng ta vẫn có cách mở ra thông đạo, không chỉ ở Cửu U đại lục mà nơi khác cũng vậy!”

“Tuy nói các đại nhân không dễ dàng đích thân xuất hiện, nhưng chúng ta cũng đủ rồi!”

Ảo ảnh theo bản năng cho rằng Tần Ninh tưởng là cường giả trong tộc của hắn ta không thể đến nên mới khinh bỉ bọn chúng.

“Ta không xem thường các ngươi!”

Tần Ninh cười nhạt.

Hắn đương nhiên sẽ không xem thường.

Có thể ép cha phải rời khỏi Thương Mang Vân Giới, vậy đối thủ sẽ mạnh mẽ cỡ nào?

Mặc dù là đi qua vết nứt không gian để tiến vào thì cũng sẽ không phải kẻ yếu.

Thương Mang Vân Giới có thể chống lại sao?

Nụ cười trên khuôn mặt Tần Ninh ngày càng rõ ràng.

Có thể!

Bởi vì có Tần Ninh hắn ở đây!

Cha đã dám rời đi vậy khẳng định cũng biết đám người kia sẽ không từ bỏ ý đồ.

Sẽ phái người đi vào làm loạn Thương Mang Vân Giới.

Nhưng cha vẫn lựa chọn rời đi.

Vì sao?

Tin tưởng!

Cha tin tưởng hắn và Cửu Thiên Vân Minh có thể hoàn toàn nắm vững thế cục!

Đã như vậy, hắn làm sao phải sợ nữa?

Chỉ là Ma tộc thôi mà!

Giết là được!

Giờ khắc này, khí thế của Tần Ninh hoàn toàn khác biệt.

Nét thanh tú nho nhã trong nháy mắt biến sạch.

Thay vào đó là một khí phách mạnh mẽ đến mức tận cùng.

Thương Mang Vân Giới, bất kể kẻ địch là ai!

Tần Ninh nhìn ảo ảnh và nói: “Ta rất muốn hỏi xem là ngươi đại diện cho thế lực nào, nhưng ta nghĩ ngươi cũng sẽ không nói đâu”.

“Đã như vậy, ta đây liền bắt từng kẻ một. Phát hiện dòng dõi Ma tộc nào ta liền giết dòng dõi đó, giết từ đại lục Vạn Thiên lên thế giới Cửu Thiên rồi đến thế giới chư thần”.

“Giết đến bên ngoài Vân Giới, bắt toàn bộ các ngươi rồi làm thịt sạch sẽ!”

“Không ngoài ý muốn thì ta sẽ tóm đầu của các ngươi và hỏi các ngươi một chút rằng, nhân loại hèn mọn lắm sao?”

Tần Ninh nói xong thì cười lớn, tùy ý phóng đãng.

“Không biết trời cao đất rộng, sự mạnh mẽ của bọn ta cường đại là thứ mà ngươi tốn cả đời cũng không thể lĩnh ngộ được!”

Ảo ảnh từ từ mở miệng nói: “Ngươi cho rằng ta nói nhiều với ngươi như vậy thì còn có thể thả cho ngươi rời đi sao?”

Ảo ảnh nói xong, bàn tay vung lên.

Soạt...

Chiến sĩ Ma tộc ở bốn phía vây giết Tần Ninh.

“Ngươi nghĩ rằng ta dám đến đây là để chịu chết sao?”

Khí tức Tạo Hóa ngũ đoạn mở ra hoàn toàn.

“Chỉ là bốn Đại Ma Đế linh cảnh Niết Bàn nhị trọng mà thôi”.

Sau một khắc, năm linh trụ xuất hiện ở bốn phía Tần Ninh.

Ánh sáng đầy trời vung vãi xuống.

“Mưa tên Tinh Thần!”

Một tiếng quát vang lên.

Soạt soạt soạt...

Xung quanh Tần Ninh xuất hiện hơn trăm mũi tên Tinh Thần.

Mưa tên đầy trời bắn ra bốn phía.

Ma Vương chẳng qua mới ở cảnh giới Thông Thiên.

Ma Hoàng thì là cảnh giới Hóa Thần và cảnh giới Tam Vị mà thôi.

Làm sao có thể ngăn cản nổi?

Tiếng mũi tên trúng người liên tục vang lên.

Bên trong tháp Thần, máu tươi tràn ngập.

“Ghê tởm!”

Cự Tí Ma Đế chửi nhỏ, hét lớn một tiếng, hai cánh tay trong nháy mắt tăng trưởng vài trăm thước, cách không chụp vào hai tay Tần Ninh.

“Lên!”

Cự Tí Ma Đế quát lớn.

Trong khoảnh khắc ấy, Hủ Cốt Ma Đế, Lục Tình Ma Đế và Tử Dực Ma Đế nhằm vào Tần Ninh ở bên trong linh trụ.

“Ma tộc Cự Tí có sức lực cánh tay kinh người, mạnh hơn bốn Đại Ma tộc khác”.

“Nhưng chỉ có ngươi là có sức lực cánh tay kinh người sao?”

Lúc này Tần Ninh trào ra các luồng lửa cháy.

Đại Phần Nhật Bá Thể trực tiếp mở ra, cửu văn ngưng tụ ở mi tâm.

Trong nháy mắt, Tần Ninh xoay hai tay ngược lại, nắm chặt hai tay của Cự Tí Ma Đế.

“Cút!”

Một tiếng quát vang lên, “bang” một cái, hai tay của Cự Tí Ma Đế bị tê liệt.

Ba Đại Ma Đế lúc này còn chưa tới gần, thấy cảnh này thì trở nên hoảng sợ.

Ảo ảnh kia cũng nhăn mày.

Quanh thân Tần Ninh bốc đầy ánh lửa khiến người ta không thể tới gần.

Khí thế càng thêm kinh khủng.

“Thật sự cho rằng ta tới chỗ này để chịu chết sao?”

“Ma tộc dưới lòng đất mười ba vạn năm chưa diệt, hôm nay ta chính là tới tiêu diệt một quân cờ của ngươi đấy!”

“Bố trí quân cờ trong Thương Mang Vân Giới? Ngươi thử hỏi xem Tần Ninh ta có đồng ý hay không?”

Soạt soạt soạt...

Từng mũi tên Tinh Thần trực tiếp bắn ra ngoài.

Tất cả những kẻ chưa tới huyền cảnh Tạo Hóa không thể tới gần Tần Ninh nửa bước.

“Một đám phế vật!”

Ảo ảnh thấy như vậy, liền phất tay vung một chiêu.

Trong nháy mắt, bốn Đại Ma Đế bị kéo từ bên ngoài vào.

Ngay sau đó bốn Đại Ma Đế run rẩy không ngừng.

Tần Ninh nhìn thấy biểu cảm kỳ quái của của bốn tên, giống như thân thể đang phải chịu sức mạnh to lớn đến mức gần như nổ tung.

Đôi mắt xanh biếc của Lục Tình Ma Đế bành trướng mấy lần, lồi ra, gương mặt trở nên vặn vẹo.

Hai cánh tay của Cự Tí Ma Đế lúc này khôi phục, lại dài rũ đến gót chân.

Hủ Cốt Ma Đế đơn giản biến thành một bộ khung xương gầy như que củi.

Đôi cánh màu tím của Tử Dực Ma Đế lại phóng lớn lên không chỉ gấp mấy lần, thoạt nhìn mập mạp không ít.

“Đại nhân dừng tay, thuộc hạ không nhịn được!”, Hủ Cốt Ma Đế không khỏi cầu xin tha thứ.

“Im miệng, phế vật!”

Ảo ảnh quát lên: “Giết người này xong, các ngươi chết, tương lai ta nhất định ủng hộ ngũ mạch các ngươi bỏ đi thân phận nô lệ, trở thành chủng tộc tự do”.

“Nếu không, hôm nay hắn không chết, các ngươi đều phải chết!”

Nghe đến lời này, Hủ Cốt Ma Đế khẽ cắn môi.

Không bao lâu sau, bốn thân hình hoàn toàn biến đổi.

Sau đó là thay đổi khí thế.

Không còn là linh cảnh Niết Bàn nhị trọng!

Mà là linh cảnh Niết Bàn thất trọng!

Lột xác trong chớp mắt!

Linh cảnh Niết Bàn, niết bàn bảy lần, chia làm bảy trọng.

Lúc này, ảo ảnh trực tiếp kéo bốn tên thành cường giả Niết Bàn thất trọng.

“Giết hắn!”

Ảo ảnh ra lệnh, bốn tên tràn ngập phẫn nộ, tiếp tục nhằm về phía Tần Ninh.
Chương 879: Ta sẽ diệt Ma

Tần Ninh thấy vậy, cười lạnh nói: “Thực sự ác độc đấy, đóng chặt đường lui của bọn chúng hoàn toàn”.

“Mạnh mẽ hấp thu tinh khí của chúng để thăng tới cảnh giới thất trọng, sau trận đấu này bốn người bọn chúng chắc chắn phải chết!”

Ảo ảnh lơ đãng không thèm để ý.

“Ngươi quên ta nói cái gì rồi sao? Bọn chúng chính là nô lệ, chết thì phải chết có giá trị, đó mới là cách chết tốt nhất của chúng!”

“Tộc chúng ta có không ít nô lệ, Tần Ninh, ngươi căn bản không cách nào biết được sự mạnh mẽ của tộc chúng ta”.

Ảo ảnh từ từ nói: “Ngươi nếu muốn, ta có thể phong ngươi làm Đế, thống lĩnh ngũ mạch. Chỉ cần công hãm Cửu U, tương lai ngươi tiền đồ vô lượng!”

“Ngươi phong ta? Ngươi đủ tư cách sao?”

Tần Ninh giễu cợt nói: “Cũng chỉ là kẻ ngu xuẩn tới từ thế giới bên ngoài mà thôi!”

Ảo ảnh run rẩy.

“Giết!”

Lần này hoàn toàn không thương lượng gì hết!

Tần Ninh vốn dĩ cũng không dự định nói cái gì.

Hắn lần này có thể tiến nhập địa tâm, vậy liền ôm tâm tư huỷ diệt ngũ mạch dưới lòng đất.

Hiện nay đạt được một ít tin tức ngoài ý muốn, hắn tự nhiên càng biết chính mình nên làm thế nào.

Vốn còn tưởng cứ như vậy trở lại Cửu Thiên Vân Minh thì sẽ bị các huynh đệ tỷ muội chê cười!

Giờ lại hóa hay!

Đối mặt với chủng tộc đến từ thế giới bên ngoài, không quan tâm những người sau lưng bố trí bao nhiêu quân cờ, một đường giết sạch là được.

Nhìn bốn Ma Đế đánh tới, ánh mắt Tần Ninh phát lạnh.

Thật sự coi hắn là loại dễ bắt nạt à?

“Thần hồn Băng Hoàng, hiện!”

Trong lòng khẽ quát, trong nháy mắt, thần hồn trong cơ thể Tần Ninh lại hiện ra.

Ảo ảnh Băng Hoàng trăm trượng quay chung quanh Tần Ninh.

“Đại Phần Nhật Bá Thể!”

“Tụ!”

Tiếng khẽ quát vang lên.

Sau một khắc, từng luồng hỏa diễm từ trong cơ thể Tần Ninh lan tràn ra.

Sau khi cắn nuốt một luồng địa hỏa trong cơ thể, đan hỏa của hắn mạnh mẽ đến mức khó tin.

Đan hỏa của đan sư không chỉ có thể dùng để luyện đan mà còn có lực công kích sôi trào mãnh liệt.

Giờ khắc này thần hồn Băng Hoàng như leo lên vai Tần Ninh.

Mà khi hỏa diễm tràn ngập ra, long cốt xuất hiện, từng luồng hỏa diễm leo lên bên trên long cốt.

Băng long hóa thành hỏa long.

Hỏa long xoay quanh người.

Băng phượng gào trời đất.

“Cút ngay!”

Tiếng quát khẽ vang lên, Tần Ninh sải bước ra.

Bốn Đại Ma Đế lúc này một loạt tấn công nhưng lại bị một sức mạnh vô hình triệt để đánh tan.

Oanh...

Đại địa ầm vang, tháp Thần run rẩy.

Toàn bộ Đế thành cũng run rẩy theo.

Rất nhiều chiến sĩ Ma tộc kinh ngạc xuất thần.

Xảy ra chuyện gì?

Sao tháp Thần lại lay động?

Đối với người Ma tộc thì tháp Thần chính là trụ cột tinh thần của chúng, là đại diện cho đại nhân Ma Thần.

Tháp Thần một mạch sừng sững không ngã lại đột nhiên lay động.

Bốn Đại Ma Đế bị Tần Ninh đẩy lùi trong một chiêu.

Ảo ảnh kia lúc này run rẩy.

Chỉ là một tên huyền cảnh Tạo Hóa, làm sao có thể đủ phóng ra thần uy mạnh mẽ như thế này?

“Tháp Thần? Hôm nay Tần Ninh ta liền phá tháp Thần của các ngươi!”

“Ngươi dám!”

Lúc này bốn Đại Ma Đế cũng kinh hãi.

Bọn chúng chính là đi ra từ thông đạo bên trong tháp Thần, nếu như Tần Ninh phá tháp Thần, bọn chúng làm sao trở về?

Chẳng lẽ muốn bị vây ở nơi đây cả đời?

Bốn người lúc này không sợ hãi nữa mà gào thét lớn, tấn côngTần Ninh.

“Thiên hạ này có chuyện mà Tần Ninh ta không dám làm sao?”

Tần Ninh nói xong, ánh mắt lạnh băng.

“Long Phượng Thiên Vũ!”

Tiếng quát khẽ vang lên.

Băng phượng và hỏa long lúc này chuyển động.

Long phượng quấn quanh, tiếng nổ ầm bên tai không dứt.

Trong nháy mắt, hỏa và băng, long và phượng cùng tàn sát bừa bãi.

Rầm rầm rầm...

Toàn bộ đại điện rộng lớn chỉ có sức mạnh Băng Hỏa nở rộ ra.

Oanh...

Tiếng nổ bên tai không dứt như chấn động mỗi một người ở đây.

“Mau nhìn tháp Thần...”

Lúc này, ở bên ngoài tháp Thần, bên trong Đế thành, người Ma tộc ngơ ngác nhìn nhau.

Ban nãy tháp Thần chỉ mới lay động.

Nhưng bây giờ lại là gần sụp đổ.

Người Ma tộc lập tức ca thán.

“Không được... tháp Thần không thể ngã xuống... không được...”

“Vì sao tháp Thần lại sụp đổ, chẳng lẽ là Ma Thần bất mãn với chúng ta, muốn cho chúng ta chết ở đây sao?”

“Đại nhân Ma Thần sẽ không bỏ rơi chúng ta đâu, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Rống...

Viu...

Trong nháy mắt, tháp Thần ầm ầm ngã xuống đất.

Bụi mù bay tứ tung.

Một tiếng rồng ngâm phượng hót vang lên.

Một thân ảnh phiêu đãng trên không.

“Kia là... là... nhân loại!”

“Làm sao có thể? Nhân loại làm sao có thể tiến vào chỗ của chúng ta chứ? Không phải thông đạo bài xích con người sao?”

“Đãy xảy ra chuyện gì à?”

Bốn phía có vô số chiến sĩ Ma tộc thất kinh.

“Hôm nay, ta sẽ diệt Ma!”

Tần Ninh nhìn bốn phía ngạo nghễ nói.

Lúc này, tháp Thần sụp đổ.

Nhưng thông đạo ở giữa tháp Thần vẫn tỏa ra ánh sáng như trước.

Mà một cái bóng mờ vẫn đứng vững bên trong cột ánh sáng như cũ.

“Giết hắn!”

Ảo ảnh trầm giọng nói: “Nếu không, thông đạo này bị hủy, các ngươi trọn đời không thể trở lại quê hương của mình”.

Lời này vừa nói ra, rất nhiều Ma Đế, Ma Hoàng, Ma Vương bắt đầu đỏ hết mắt lên.

Bọn chúng ở đây chiến đấu, trùng kích thông đạo, muốn giết chết Cửu U.

Chính là vì hoàn thành mệnh lệnh của đại nhân Ma Thần để cho cầu sớm ngày trở lại quê hương của mình.

Mà bây giờ có khả năng vĩnh viễn không thể trở về, bọn chúng không kịp đợi!

“Giết!”

Bốn tên Ma Đế dẫn đầu, phía sau là hàng ngàn hàng vạn tên Ma tộc tấn công đi ra.

Ảo ảnh nhìn cảnh này, chân mày nhíu lên.

“Một đám phế vật...”

Nhìn đám Ma tộc xung quanh, ảo ảnh đột nhiên cảm thấy, cho dù là Niết Bàn thất trọng thì cũng không thể giết được Tần Ninh.

Mà nếu Tần Ninh giết ngược bốn tên kia thì đám người còn lại không thể gây nên uy hiếp gì cho hắn.

Mặc dù là trong khoảng thời gian ngắn không giết chết được, Tần Ninh cũng có thể trốn.

Ngoại trừ hắn ta ra, không ai trong ngũ mạch Ma tộc có thể phân biệt được Tần Ninh.

Có thể nói Tần Ninh ngụy trang thành Ma tộc, một mình có thể tiêu diệt ngũ đại tộc.

“Một đám phế vật...”

Ảo ảnh lần nữa chửi một tiếng, từ từ nói: “Ta vốn dĩ định chế tạo đại quân ở Thương Lan, hôm nay cũng chỉ có thể mạo hiểm thử xem...”

Ảo ảnh không ngừng thấp giọng mắng, thân ảnh lờ mờ vào thời khắc này run không ngừng.

Lúc này, bốn Đại Ma Đế đánh về phía Tần Ninh.

Có long phượng hộ thể, Tần Ninh lúc này hoàn toàn không sợ.

Niết Bàn thất trọng thì sao?

Đời này sống lại, từ ban đầu tu hành Hổ Gầm Long Ngâm quyền đến Đại Phần Nhật Bá Thể của bây giờ.

Đều lấy việc tôi thể làm chủ.

Có thể nói tuy hắn đang ở huyền cảnh Tạo Hóa.

Nhưng dù là võ giả linh cảnh Niết Bàn cũng tuyệt đối không thể phá hư cường độ thân thể của hắn!

Đây chính là sự tự tin của hắn.

Những kẻ này vĩnh viễn không hiểu được.

Có đôi khi cảnh giới tuyệt đối cũng không có nghĩa lý gì.

Mỗi một cảnh giới phải tu hành đến viên mãn mới là căn bản của con đường tu luyện.

Cảnh giới cao không có nghĩa là căn cơ ổn định.

Có lúc đột phá nhanh thậm chí sẽ khiến cho cảnh giới của chính mình bất ổn.

Giống như võ giả linh cảnh Niết Bàn được xây nên từ bùn đất, tuy nói cao lớn uy mãnh.

Nhưng nếu so sánh với huyền cảnh Tạo Hóa được xây đắp từ gang thép thì sao?

Chỉ là con hổ bùn mà thôi!

Tần Ninh nhìn về phía bốn tên Đại Ma Đế, khóe miệng mỉm cười.

Bốn tên này còn không bằng hổ bùn ấy chứ!
Chương 880: Đáng buồn nhưng càng đáng hận

Bốn người này bị ảo ảnh mạnh mẽ kéo lên Niết Bàn thất trọng.

Bản thân ở Niết Bàn nhị trọng đã là hổ bùn, giờ được nâng cấp lên, thì thành cọp giấy.

“Muốn giết ta sao?”

Tần Ninh hừ một tiếng, nói: “Vì mạng sống của mình liền trắng trợn tàn sát chủng tộc khác?”

“Việc các ngươi nên làm không phải thuận theo mà là đối kháng!”

“Các ngươi đúng là đáng buồn nhưng càng đáng hận!”

Hủ Cốt Ma Đế với thân thể gầy đét như cây già, không nhịn được mà quát lên: “Ngươi biết cái gì?”

“Phản kháng? Ở trước mặt thực lực tuyệt đối thì phản kháng thế nào?”

“Cho nên liền trở thành lý do để các ngươi tàn sát nhân tộc? Thành cái cớ cho các ngươi xâm lấn Thương Mang Vân Giới?”

Tần Ninh lắc đầu nói: “Ta nói các ngươi... đáng buồn nhưng càng đáng hận!”

Oanh...

Trong nháy mắt, Tần Ninh đột nhiên chạy như bay ra.

Nhưng lại cũng không phải về phía bốn trưởng tộc mà những thứ Đại Ma Đế, Tiểu Ma Đế cùng với Ma Hoàng, Ma Vương phía dưới.

Rồng cuộn bên người, phượng phi trên vai, Tần Ninh thời khắc này có tốc độ rất nhanh.

Bốn Đại Ma Đế lực lượng tăng vọt nhưng không nắm vững lực điều khiển và tốc độ.

Lúc này bốn người bị Tần Ninh xoay vòng quanh.

Bốn người lúc này càng không dám bộc phát toàn lực.

Đây là Đế thành, người trong này chính là các thành viên nòng cốt của Ma tộc là Ma Hoàng, Ma Đế.

Niết Bàn thất trọng vận dụng toàn lực cũng đủ để phá hủy tòa thành trì có một triệu nhân khẩu này.

Nếu vậy thì ngũ mạch Ma tộc thật sự sẽ xong đời.

Tần Ninh cũng không hề cố kỵ.

Đây là thế giới địa tâm, là thế giới của ngũ mạch Ma tộc.

Hắn có gì phải lo lắng?

Để lại bốn Đại Ma Đế, chém giết đám Ma Vương, Ma Hoàng cùng Ma Đế, thu gom lại từng viên Tịnh Ma Châu chất đống trong Phong Thần châu...

Cùng lúc này, tại Cửu U đại lục.

Ốc đảo Đại Vũ.

Tôm cát nhỏ, lão Vũ mù cùng Thạch Cảm Đương thở hồng hộc, dựa vào nhau, ngồi xuống.

“Con mẹ nó, mệt chết tôm gia!”

Tôm cát nhỏ thở hồng hộc, đôi càng tôm dính máu kết vảy, thoạt nhìn vô cùng kinh khủng.

“Bọn chúng lui rồi...”

Thạch Cảm Đương lúc này thở ra, nói: “Cũng may là rút lui đấy, nếu không cũng không thủ nổi”.

“Các ngươi không cảm thấy rất kỳ quái sao?”

Lão Vũ mù lại nói: “Vì sao đột nhiên lại rút lui?”

Lời này vừa nói ra mấy, người đều sửng sốt.

Diệp Viên Viên từ từ nói: “Có phải là bởi vì... bởi vì công tử xuống địa tâm gặp phải động tĩnh gì...”

“Hả?”

“Hả”

Lão Vũ mù cùng tôm cát nhỏ tức thì đứng dậy, há hốc mồm.

“Tần công tử xuống địa tâm?”

Lão Vũ mù đột nhiên mắng: “Liều lĩnh, quá là là liều lĩnh”.

“Địa tâm là nơi nào chứ? Đó là sào huyệt của Ma tộc. Coi như Tần công tử... coi như là Cửu U Đại Đế năm đó cũng không dám tùy tiện tiến nhập”.

“Hắn hiện đi không phải là muốn chết sao?”

Nghe vậy, Thạch Cảm Đương lườm lão Vũ mù.

“Cũng chỉ có lúc sư tôn ta không ở đây nên ngươi mới dám nói thế. Nếu người có mặt lúc này, ngươi thử nói vậy xem?”

Lão Vũ mù khuôn mặt sắc xấu hổ ho khan nói: “Sự thực là vậy mà, hắn bây giờ... không thể năm đó...”

“Hơn nữa, người nào nói cho ngươi năm đó người không dám?”, Thạch Cảm Đương hừ nói: “Năm đó sư tôn ta cũng đã thử, nhưng thất bại vì địa tâm bài xích”.

“Thế nhưng lần này... dường như thành công...”

Thạch Cảm Đương cũng không hiểu vì sao.

Tóm lại là rất kỳ quái.

Lúc trước thất bại, lần này lại thành công, khiến người ta cảm thấy có chút khó tin.

“Các ngươi cũng không ngăn?”

Lão Vũ mù lúc này đi đi lại lại, nói: “Không thích hợp chút nào, theo như các ngươi đã nói, trước khi các ngươi tới thì Tần công tử đã xuống địa tâm, hiện tại tính toán thời gian cũng tương tự, cũng gây ra xao động”.

“Cho nên đám chiến sĩ Ma tộc kia lui lại nhất định là nhằm vào Tần công tử...”

Lời này vừa nói ra, ba người Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi liền biến đổi sắc mặt.

“Không được, ta phải xuống!”

Lão Vũ mù lúc này thoắt cái, đi về phía thông đạo.

“Tam gia!”

Vũ Thính Phong lúc này thủ hộ ở thông đạo gần đó, thấy lão Vũ mù thì cung kính hành lễ.

Tuy là lão ta là lão tổ Vũ gia nhưng lão Vũ mù có bối phận còn cao hơn lão ta nhiều.

“Tránh ra, ta muốn xuống dưới!”

“Hả?

Lão Vũ mù vừa nói ra, cao thủ Vũ gia xung quanh liền sững sờ.

Bộ dạng ngài nói gì cơ? Ngài nói lại được không!

“Ta nói, tránh ra, ta muốn xuống phía dưới”.

Lão Vũ mù tiếp tục nói.

“Tam gia, thế giới địa tâm đều là Ma tộc, có thể nói là đại bản doanh của Ma tộc, tuyệt đối không thể!”

Vũ Thính Phong vội vàng nói.

“Ngươi ngăn được ta?”

Lão Vũ mù hừ nói: “Cút ngay, tông chủ Tần Ninh cũng dám vào, ta làm sao không dám?”

Cái gì?

Mọi người lại là một bộ dạng ngài nói gì cơ? Ngài nói lại được không!

“Mau cút”.

Thạch Cảm Đương lúc này cũng đi ra.

“Sư tôn ta xuống địa tâm, ta cũng xuống”.

“Ngươi còn chưa đến linh cảnh Niết Bàn, gặp phải Đại Ma Đế thì ngươi sẽ tiêu đời”, lão Vũ mù khinh thường.

“Thôi đi, Đại Ma Đế ta sợ cái đếch gì? Chỉ cần không phải Niết Bàn nhị trọng thì ta sẽ không sợ”.

Thạch Cảm Đương tuyệt đối không nói ngoa.

Trận chiến này, hắn ta tự mình chém giết nhất Đại Ma Đế Niết Bàn nhất trọng.

“Vậy thì cùng đi!”

Hai người lúc này không quan tâm ánh mắt đờ đẫn của mọi người mà vọt thẳng vào bên trong thông đạo, cũng không quan tâm có bị phục kích hay không.

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi lúc này nhìn nhau.

Hai người lúc này đều là huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, xuống địa tâm chắc chắn phải chết.

Tiểu Ma Đế cùng Đại Ma Đế bên trong địa tâm đều gây uy hiếp với hai bọn họ.

Tuy nói lo lắng Tần Ninh có thể hai người còn không có mất lý trí.

“Công tử có thể gặp nguy hiểm không...”

“Chắc là không đâu...”, Diệp Viên Viên từ từ nói: “Công tử trước giờ không làm chuyện mình không nắm chặc tình”.

“Nhưng lần này công tử cũng không nắm chắc đó!”

“...”

Trong lúc nhất thời, hai người cũng có chút lo lắng.

Bịch bịch...

Chỉ là hai người vừa mới nói xong, đột nhiên có hai tiếng bịch bịch vang lên.

Thạch Cảm Đương cùng lão Vũ mù phảng phất như bị người ném lên trên không rồi rơi xuống đất.

“Tam gia!”

“Thạch Cảm Đương!”

Thấy dáng vẻ hai người chật vật té ngã trên đất, mọi người vội vàng đi tới.

“Các ngươi làm sao lại... xuất hiện?”

Thấy ánh mắt lo lắng của mọi người, Thạch Cảm Đương vỗ vỗ quần áo, ho khan nói: “Chúng ta suy nghĩ lại rồi, lỗ mãng vọt vào mà làm hỏng chuyện lớn của sư tôn thì sẽ khiến cho sư tôn nguy hiểm hơn”.

“Đúng!”

Lão Vũ mù cũng tỏ vẻ không sao, phủi quần áo và tiếp lời: “Chúng ta nên bảo vệ thông đạo rồi đợi tin tức, có lẽ là Ma tộc cố ý dụ chúng ta thì sao?”

Mọi người nghe vậy thì đều không đáp lại.

Vân Sương Nhi đột nhiên lẩm bẩm: “Nói cũng đúng, nhỡ đâu làm hỏng chuyện của công tử, không chừng sẽ càng phiền phức”.

Diệp Viên Viên ở bên cạnh nhìn Vân Sương Nhi, cảm thấy mệt tim!

Hai người này hiển nhiên là không thể vọt vào địa tâm, rõ ràng là bị địa tâm bài xích rồi bị bắn trở về.

Mới vừa rồi còn một bộ dạng Tần Ninh ở địa tâm không an toàn, nhất định phải đi giúp hắn.

Làm sao có thể thay đổi suy nghĩ trong nháy mắt như vậy?

Diệp Viên Viên lắc đầu, Sương Nhi... có hơi ngốc nghếch.

Lúc này mọi người cũng lắc đầu tản ra.

“Tiểu Thạch Đầu, ngươi nghĩ bọn họ có tin không?”, lão Vũ mù thấp giọng nói.

“Hẳn là tin đi?”, Thạch Cảm Đương có chút hồ nghi nói.

Lão Vũ mù vỗ quần áo, mắng: “Đáng chết, rốt cuộc là loại sức mạnh gì, ta vừa tiếp cận nơi đó thì liền cảm giác được một sức mạnh kinh sợ, ta chắc chắn rằng nếu tiến thêm một bước thì sẽ hẳn phải chết!”

“Có trời mới biết”.

Thạch Cảm Đương cũng hùng hổ đáp.

Sư tôn, cũng không phải là đồ nhi không giúp người đâu... mà là con không vào được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK