Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1296: Không phải ta luyện chế

Cho tới giờ khắc này, Giản Dung Tòng cùng Tề Xung mới quay người nhìn lại.

Vừa nhìn qua, hai người liền tái mặt.

"Đây là..."

Giản Dung Tòng giờ phút này cũng không còn giữ bộ dạng thong dong nữa mà ngẩn ngơ, lẩm bẩm: "Vương khí... Xuất thế!"

Một câu rơi xuống, đám người Thính Tuyết sơn trang hoàn toàn sửng sốt.

Vương khí!

Sao Thiên Ngoại Tiên lại có Vương khí xuất thế?

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn thấy.

Ở trên không trung cao ngàn trượng.

Có một thanh kiếm!

Dài ba thước, rộng hai ngón tay, trên thân kiếm mang theo một tia hàn khí.

Đó cũng không phải trường kiếm chân chính.

Mà là ảo ảnh do một thanh trường kiếm bắn ra.

Thế nhưng thiên địa này chỉ có Vương khí luyện chế ra mới có thể xuất hiện ảo ảnh như thế!

Như là Vương Giả trời sinh mang theo hơi thở Vương Giả, là uy nghiêm vô thượng.

Vương khí!

Vương trong vũ khí!

Mạnh mẽ khủng bố.

Mỗi một món Vương khí xuất hiện ở đại lục Vạn Thiên đều sẽ gây nên một trận dao động khắp trời đất.

Giờ phút này, Tuyết Kiêu Dung nhịn không được mà thì thầm: "Thiên Ngoại Tiên lại có người luyện chế ra được Vương khí sao!"

"Ngoại trừ Khí Vương là Vương khí sư hàng thật giá thật ra thì Loạn Khí Vương đều là mười lần luyện chế Vương khí thì chín lần thất bại, lần duy nhất thành công còn phải xem vận may".

"Thiên Ngoại Tiên thế mà cũng có một vị Vương khí sư có thể chế tạo Vương khí?"

Giờ phút này, Giản Dung Tòng cùng Tề Xung đã biến đổi sắc mặt.

Chuyện này quá khó tin.

Một bên khác, đám người ở Huyền Thiên cung.

"Bốn vị phủ quân mau đi ra xem một chút đi!"

Có người nhanh chóng đến báo.

Bốn người lập tức đi ra ngoài cửa, ngẩng đầu nhìn lên trời.

Sau đó, tất cả đều kinh hãi.

"Vương khí xuất thế!"

Huyền Dương Quân ngạc nhiên nói: "Thiên Ngoại Tiên có người luyện chế được Vương khí, là ai vậy?"

"Thiên Ngoại Tiên không có ai là có thể luyện chế Vương khí hết, là ai? Khí Tiên Ngô Tiêu Nhiên sao?"

"Không có khả năng... Ngô Tiêu Nhiên chỉ có thể luyện chế bảo khí cao cấp mà thôi, làm sao lại luyện chế ra được Vương khí..."

Giờ khắc này, bốn vị phủ quân đều kinh ngạc.

Mà đồng thời, hai đại đường chủ của Ngự Hư tông và ba vị tinh chủ của Thái Cực đạo quán đang ngồi trong đình hóng mát cũng nhìn thấy cảnh này.

"Vương khí hiện thế, là Khí Tiên Ngô Tiêu Nhiên sao? Ông ta đi ra một bước kia rồi?"

Tôn Độn thì thầm: "Ngô Tiêu Nhiên yêu vũ khí đến phát điên, thật sự điên thành Khí Vương rồi sao?"

Không chỉ là tứ phương thế lực.

Bắc Đẩu thế gia, Thiên Đạo Minh và Truy Nhật đình xuất động mấy vị Thiên Nhân đỉnh cao.

Có cả mấy vị Thiên Nhân của Thiên Bảo lâu cùng thương hội Diệp gia.

Thậm chí đệ tử nội sơn, ngoại sơn của Thiên Ngoại Tiên giờ phút này đều đã thấy cảnh này.

Vương khí xuất thế, thanh thế cực lớn.

Muốn không làm cho người ta chú ý đều không được.

Mà giờ khắc này, bên trong Thiên Ngoại Tiên.

Trấn Thiên Vương nổi giận mắng: "Cái tên khốn này là cố ý!"

Vũ Vương giờ phút này càng là một mặt sứt đầu mẻ trán.

Tần Ninh chưa gì đã thành công rồi cơ à?

Từ xưa đến nay, luyện khí sư mạnh mẽ chế tạo thần binh lợi nhận không phải cần mấy ngày thậm chí mấy tháng hoặc là mấy năm hay sao?

Thế nhưng Tần Ninh lại thành công rồi?

"Cái tên khốn này chính là cố ý!"

Trấn Thiên Vương hừ một tiếng, nói: "Ngô Tiêu Nhiên có đang ở trong Thiên Ngoại Tiên không?"

"Nếu không thì bảo ông ta đừng có quay về!"

"Nếu như ông ta ở đây, người ngoài nhất định sẽ cho rằng là Ngô Tiêu Nhiên luyện chế ra Vương khí và có thực lực luyện chế Vương khí, vậy Thiên Ngoại Tiên chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn đó!"

"Dạ?", Tiên Vũ Sinh sững sờ.

"Dạ cái gì mà dạ, nếu ai cũng tưởng là Khí Tiên Ngô Tiêu Nhiên đã có thể luyện chế Vương khí thì đám Vương Giả còn không chạy tới cửa nhờ Ngô Tiêu Nhiên xuất thủ hay sao?"

"Loạn Khí Vương Lôi Hãn Thanh của Vạn Thiên các mười lần chín bại, luyện thành hay không hoàn toàn là dựa vào vận may, thế mà còn có người đứng xếp hàng để ông ta hỗ trợ luyện chế Vương khí".

"Ngô Tiêu Nhiên mà bị người ta cho rằng có năng lực này thì Thiên Ngoại Tiên chúng ta chẳng phải sẽ bị đạp vỡ cửa hay sao?"

Nghe đến lời này, Tiên Vũ Sinh lập tức hiểu ra.

Tiên Vũ Sinh đau khổ, bất đắc dĩ nói: "Tiêu Nhiên... Ngay ở trong Thiên Ngoại Tiên..."

Trấn Thiên Vương đau cả đầu.

Tần Ninh… Khốn kiếp!

Cái tên này tuyệt đối là cố ý.

Giờ khắc này, ở trong Nguyên Hoàng cung.

Ảo ảnh của một thanh kiếm phóng lên tận trời.

Cốc Tân Nguyệt cùng Diệp Viên Viên đều bị kinh ngạc, liền đi đến cửa phòng Tần Ninh.

Giờ phút này, Tần Ninh cười ha ha nói: "Viên Viên, kiếm này là Vương Kiếm Băng Sương! Cửu Chuyển Linh Lung Thể của cô xưng Vương, kiếm này sẽ tách ra ánh sáng vạn trượng!"

Diệp Viên Viên gật đầu, cầm kiếm nắm trong tay.

Kiếm này vừa tới tay, trong nháy mắt Diệp Viên Viên đột nhiên nhìn thấy cảnh tượng mình đang âu yếm với Tần Ninh.

Khuôn mặt nàng ngay lập tức đỏ bừng lên.

Mà giờ khắc này, dãy núi gần Nguyên Hoàng cung đã sớm bị khóa chặt.

Một thân ảnh đang bị người ngăn cản, tức giận không kìm được.

Một thân già cỗi, chính là ông già ngày xưa Tần Ninh nhìn thấy ở Vạn Thiên các thành Thiên Giao.

Khí Tiên Ngô Tiêu Nhiên!

"Con mẹ nó, cho ông đây vào xem nào!"

Ngô Tiêu Nhiên nhịn không được mắng: "Ngăn chỗ này lại làm cái gì? Sao ông đây lại không thể đi vào chứ?"

Chỉ là cho dù Ngô Tiêu Nhiên chửi ầm lên.

Nhưng không có ai để ý tới.

Nơi đây đã bị đặt cấm chế từ lâu.

Cấm chế Vương Giả!

Trong lúc Ngô Tiêu Nhiên đang hùng hổ, một thân ảnh xuất hiện.

Chính là Tiên Vũ Sinh.

"Vũ Vương đại nhân!", Ngô Tiêu Nhiên giờ phút này vội vàng nói: "Làm sao lại phong cấm nơi đây chứ? Là ai ở bên trong luyện khí vậy?"

"Lão hủ muốn vào xem một chút!"

"Có lẽ nhìn một cái thì lão hủ có thể đột phá bình cảnh của chính mình nhiều năm qua!"

Nhìn thấy Ngô Tiêu Nhiên vội đến mức hai mắt đỏ lên, Tiên Vũ Sinh lại thở dài.

"Tiêu Nhiên, thứ ngươi cần chú ý bây giờ không phải những chuyện này!"

Tiên Vũ Sinh bất đắc dĩ nói: "Nơi đây có người luyện chế ra Vương khí, võ giả các phương đến chúc lập tức sẽ nghĩ là ngươi".

"Hiện tại nhanh chóng cùng ta rời khỏi đây đi đã, ta dẫn ngươi đi gặp võ giả các phương, để bọn họ nhìn thấy dị động không phải là do ngươi tạo ra thì sau này ngươi sẽ bớt gặp chuyện phiền toái!”

Nghe đến lời này, Ngô Tiêu Nhiên mới giật mình, bỗng nhiên hiểu ra.

Đúng vậy!

Động tĩnh lớn như vậy, những người kia nhất định sẽ tưởng là Khí Tiên Ngô Tiêu Nhiên ông ta làm!

Đến lúc ấy có muốn giải thích cũng khó!

Bị một số Vương Giả hiểu lầm mình có thể luyện chế Vương khí...

Bầu trời này sẽ sập mất!

Hai thân ảnh vội vàng rời khỏi nơi đây.

"Ngô đại sư!"

Cách đó không xa đã có mấy thân ảnh chạy đến.

Bốn vị phủ chủ của Huyền Thiên cung.

Phủ quân Huyền Dương phủ Huyền Dương Quân nhìn thấy Ngô Tiêu Nhiên từ xa đã chắp tay nói: "Chúc mừng Ngô tiên sinh, quả nhiên là không hổ danh Khí Tiên, luyện chế Vương khí, chấn động thế gian!"

Lời này vừa nói ra, Ngô Tiêu Nhiên tái mặt.

Đúng như Tiên Vũ Sinh nói, ông ta còn chưa kịp nói thì đã bị người hiểu lầm.

"Không phải do ta luyện chế..."

"Ha ha Ngô tiên sinh khiêm tốn làm gì?"

Lại một đợt tiếng cười vang lên.

Giản Dung Tòng cùng Tề Xung của Thính Tuyết sơn trang cũng mang theo Tuyết Kiêu Dung chạy đến.

Dị động cỡ này.

Chỉ cần là ở Thiên Ngoại Tiên, muốn không chú ý cũng khó.

Không bao lâu.

Thái Cực đạo quán, Ngự Hư tông.

Ba vị tinh chủ, hai vị đường chủ đều đến.

Liễu Thanh Phong Giang Vân Long của Thiên Bảo lâu.

Cùng tứ mạch chủ Diệp Tây Khê, ngũ mạch chủ Diệp Vấn Thương, lục mạch chủ Diệp Vấn Khôn của thương hội Diệp gia dẫn một đám người đến.

Cuối cùng là ba phương Bắc Đẩu thế gia, Thiên Đạo Minh, Truy Nhật đình.

Trong nháy mắt, trước dãy núi tụ tập mấy trăm người.

Không chỉ là khách ngoại lai mà còn có đệ tử bên trong Thiên Ngoại Tiên.

Bọn hắn căn bản không biết lúc nào tông môn lại có thêm một vị Vương khí sư!

Đây quả thực là điều càng đáng mừng hơn cả Hàm Vương yến.

Một vị Vương khí sư tạo ra bảo khí siêu phẩm sẽ càng thêm thuần thục.

Thiên Ngoại Tiên bọn họ hiện tại có ba vị Vương Giả, một vị Khí Vương!

Lần này!

Nhìn đám người đông đúc, Ngô Tiêu Nhiên choáng váng...

Thật không phải ông ta luyện chế mà!
Chương 1297: Vương Kiếm Độ Sinh

Ông ta cũng cảm thấy điều bất thường nên mới tranh thủ thời gian đến đây.

Nhưng lại thấy vài chục ngọn núi ở mấy dặm quanh đây đều bị phong cấm.

Ông ta ở cảnh giới Thiên Nhân mà cũng không phá nổi, không vào được.

Sau đó liền đụng phải Vũ Vương rồi đến những người này.

Tứ mạch chủ Diệp Tây Khê của thương hội Diệp gia là một người phụ nữ tầm tuổi trung niên, cung kính chắp tay nói: "Chúc mừng Thiên Ngoại Tiên, Tiên Hàm xưng Vương, Khí Tiên luyện chế Vương khí, Thiên Ngoại Tiên đúng là thế lực đại bá chủ đứng đầu!"

"Đúng vậy, đúng vậy!", phó các chủ Liễu Thanh Phong của Thiên Bảo lâu giờ phút này cũng khen không dứt miệng.

Bắc Đẩu thế gia, Thiên Đạo Minh cùng Truy Nhật Đình giờ phút này cũng gật đầu tán thưởng.

Đám người chắc chắn rằng.

Vương kiếm kia tuyệt đối là do Ngô Tiêu Nhiên luyện chế.

Không thấy được Ngô Tiêu Nhiên đã đi ra từ hướng kia sao?

Không phải ông ta, chẳng lẽ là Vũ Vương?

Vũ Vương tuy mạnh nhưng lại không biết luyện khí!

Đây là chuyện mọi người đều biết!

"Thôi!"

Ngô Tiêu Nhiên giờ phút này quát khẽ một tiếng, nhìn về phía đám người nói: "Vương kiếm không phải lão phu luyện chế, lão phu chỉ là nhìn thấy Vương khí xuất thế nên mới khiếp sợ, cũng muốn tới chỗ này điều tra một phen..."

Một câu rơi xuống.

Đám người lại ngẩn ra.

Rồi ngay lập tức có tiếng xì xào bàn tán vang lên.

"Thiên Ngoại Tiên quá khiêm tốn... Một vị Vương khí sư... Còn muốn che lấp..."

"Ai nói không phải chứ, có điều lo lắng cũng hợp lý, dù sao trước có Hàm Vương rồi... Vị Khí Tiên này chế tạo ra Vương khí... Không biết điều sẽ bị người nghi kỵ..."

"Khí Tiên Ngô Tiêu Nhiên, xem ra sau này là Khí Vương Ngô Tiêu Nhiên!"

Nghe được từng tiếng nghị luận vang lên, Ngô Tiêu Nhiên hận không thể chui đầu xuống đất.

Nếu ông đây có thể chế tạo ra Vương khí thì ông ta đã khoe cho toàn bộ thế giới rồi.

Lại còn che giấu không nhận?

Điên hay sao!

Tiên Vũ Sinh giờ phút này khách khí nói: "Các vị, Vương kiếm đúng là không phải do Ngô Tiêu Nhiên luyện chế mà là một người khác hoàn toàn, chỉ là người này là ai thì Thiên Ngoại Tiên không dám để lộ!"

"Mời các vị hãy giải tán thôi!"

Lục tinh chủ Lôi Lệ của Thái Cực đạo quán nhịn không được nói: "Vũ Vương đại nhân, cứ thoải mái thừa nhận đi, chúng ta sẽ chỉ chúc mừng thôi chứ cũng sẽ không có tâm tư khác!"

Tiên Vũ Sinh nghe đến lời này thì sắc mặt không vui.

Một bên thất tinh chủ Tôn Độn cùng ngũ tinh chủ Cung Thiên Sơ đều lôi kéo Lôi Lệ.

Vũ Vương dù sao cũng là Vũ Vương!

Nói như thế lại thành ra bất kính!

"Bản Vương nói rồi, không phải là người của Thiên Ngoại Tiên, về phần là ai thì Thiên Ngoại Tiên không dám tiết lộ!"

Tiên Vũ Sinh tuy là nói thế, nhưng ảo ảnh Vương kiếm vẫn chưa tiêu tan lại khiến cho bọn họ không thể tin phục.

Ông...

Trong lúc đó, trên bầu trời lại xuất hiện một trụ sáng vút lên ngàn trượng.

Lần này chiếu rọi ra một ảo ảnh của khải giáp.

Ảo ảnh khải giáp chủ yếu bảo vệ lục phủ ngũ tạng của bản thân, còn có khuỷu tay, đầu gối cùng nguyên bộ quyền với giày, nhưng dù sao cũng là ảo ảnh, đám người cũng không thấy rõ ràng.

Thế nhưng tất cả mọi người đều biết.

Đây là... Vương khí hiện thế!

Chỉ có Vương khí mới có thể chiếu rọi ảo ảnh bắn ra thiên địa, được thiên địa linh khí ưu ái, hội tụ thiên địa linh tính!

Món Vương khí thứ hai xuất thế!

Giờ khắc này, Ngô Tiêu Nhiên đột nhiên kích động hô lớn: "Nhìn thấy chưa? Nhìn thấy chưa? Không phải ta luyện chế!"

Giờ khắc này, Ngô Tiêu Nhiên kích động không thôi.

"Nếu là lão phu luyện chế, há có thể xuất hiện ở nơi đây, người luyện chế đang ở ngay bên trong dãy núi kìa!"

Ngô Tiêu Nhiên nói xong thì nhẹ nhàng thở ra.

Nếu thật sự bị mọi người tưởng rằng do ông ta luyện chế thì sau này Vương Giả sẽ tìm tới cửa, bằng mọi cách đòi ông ta luyện chế Vương khí.

Nhỡ luyện chế không ra thì làm sao?

Như vậy thì dù là Vương Giả của Thiên Ngoại Tiên cũng không bảo vệ được ông ta.

Hiện tại cuối cùng cũng có thể chứng tỏ sự trong sạch!

Nhưng vừa nói xong, Ngô Tiêu Nhiên lại trở nên buồn bã.

Mẹ kiếp!

Người khác là tự chứng chính mình có thể luyện chế Vương khí, có tiến bộ nên cực kỳ vui vẻ!

Chính mình đây là chứng minh không thể luyện chế Vương khí, không có tiến bộ mà vui vẻ, con mẹ nó chứ!

Ngô Tiêu Nhiên giờ phút này đứng ở một bên, thần sắc ảm đạm.

"Là ai... Đến cùng là ai..."

Giờ phút này, đám người lười quan tâm.

Không phải Ngô Tiêu Nhiên luyện chế thì còn quan tâm làm gì?

Món Vương khí thứ hai xuất hiện.

Giờ phút này, ở trong Nguyên Hoàng cung.

Tần Ninh cong ngón búng ra.

Một bộ áo giáp xuất hiện trên người Cốc Tân Nguyệt.

"Vương Khải Ngân Nguyệt!"

Tần Ninh hài lòng gật đầu.

Khải giáp bảo vệ trụ cột thân thể của Cốc Tân Nguyệt, cổ tay, nắm tay cùng đầu gối...

Mặc bộ giáp này về, Cốc Tân Nguyệt tạo cho người ta một cảm giác thêm một chút lạnh lùng, khác hẳn bộ dạng mèo lười lúc trước. Trong lúc nhất thời, Diệp Viên Viên nhìn đến ngơ ngác.

"Thật đẹp..."

Nhìn thấy bộ dáng mê mẩn của Diệp Viên Viên, Cốc Tân Nguyệt cười nói: "Đây là chiến giáp, đẹp chỗ nào chứ..."

"Thế nhưng Nguyệt tỷ tỷ mặc vào thì đúng là rất đẹp..."

Cốc Tân Nguyệt gật đầu, không có nhiều lời.

Chỉ là sau một khắc, trong đầu Cốc Tân Nguyệt đột nhiên hiện ra cảnh tượng mặc áo giáp này âu yếm với Tần Ninh.

Nhất thời, Cốc Tân Nguyệt hơi đỏ mặt.

"Cái loại dâm dê đê tiện!"

Câu mắng vang lên, Diệp Viên Viên cũng lập tức hiểu ra vì sao ban nãy cầm trường kiếm mà lại xuất hiện những hình ảnh kia, nhịn không được giận mắng Tần Ninh vài câu.

Cái tên này luyện khí mà còn phân tâm?

Thế nhưng là ngay tại giờ phút này, món thần binh thứ ba lóe ra hình dạng.

Một thanh kiếm!

Trường kiếm chiếu rọi giữa không trung.

Tần Ninh cười ha ha nói: "Kiếm của ta, để giết người!"

"Vương Kiếm Độ Sinh!"

"Kiếm này sát sinh mà cũng độ sinh, Ma tộc hay Thiên Đế các cũng được, người giết Nhất Phong, giết Kinh Mặc đều sẽ phải chết dưới thanh Vương Kiếm Độ Sinh này!"

Món Vương khí thứ ba!

Xuất thế!

Đám người kinh ngạc đến ngây người.

Một ngày chế tạo ra ba món Vương khí một lúc, người này đến cùng là ai?

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía Tiên Vũ Sinh.

Tiên Vũ Sinh lại là sững sờ.

Ba thanh Vương khí.

Tần Ninh đang nghiêm túc sao?

Giờ phút này Tiên Vũ Sinh đột nhiên nhớ lại lời của cha mình.

Ngày xưa U Vương một ngày mười Vương khí.

Nhưng đó là một bộ mười món Vương khí!

Nhưng hiện tại, thứ Tần Ninh luyện chế cũng không phải một bộ.

Hơn nữa thực lực của Tần Ninh hiện giờ cũng không bằng năm đó.

Cùng lúc, ở ngoài Nguyên Hoàng cung.

Tiên Hàm giờ phút này đứng vững ở cửa cung.

"Đệch mợ! Ta biết ngay là chuyện tốt do ca làm mà!"

Tiên Hàm ngơ ngác nhìn lên không.

Vương Giả bày cấm chế, Thiên Nhân không vào được, không nhìn thấy, nhưng Hàm Vương hắn ta thì có thể.

"Tiên Hàm!"

Giọng nói của Tần Ninh giờ phút này vang lên.

Tiên Hàm từng bước tiến vào Nguyên Hoàng cung.

Nhìn thấy Diệp Viên Viên cầm trong tay trường kiếm cùng chiến giáp trên người Cốc Tân Nguyệt.

Tiên Hàm trợn mắt há mồm.

Phù một tiếng!

Sau một khắc, Tiên Hàm quỳ rạp xuống đất.

"Ca, ta cũng muốn...", Tiên Hàm cầu khẩn nói.

Thấy cảnh này.

Diệp Viên Viên cùng Cốc Tân Nguyệt sốc nặng...

Hàm Vương... Thật không biết xấu hổ!

Xem ra bên cạnh Tần Ninh chỉ có Dương Thanh Vân là bình thường.

Nhưng Dương Thanh Vân cũng không ở đây.

Giờ phút này, giữa núi rừng cách Thiên Ngoại Tiên mấy chục dặm, hai thân ảnh đang quấn quít ở một thân cây.

Chính là Dương Thanh Vân cùng Tiên Nhân phu nhân.
Chương 1298: Không muốn thì trả lại cho ta

"Tuổi đã cao mà còn thích những trò này?", Tiên Nhân phu nhân cáu giận nói.

"Ha ha, nàng chẳng hiểu gì, theo sư tôn nói thì đây là tăng phần thú vị cho cuộc sống sinh hoạt!"

"Hứ..."

Ông...

Trời đất bỗng vang lên tiếng nổ.

Dương Thanh Vân đột nhiên dừng lại động tác.

"Thiên Ngoại Tiên có Vương khí xuất thế!"

Dương Thanh Vân ngẩn ngơ, thân ảnh bay lên không, nhìn Thiên Ngoại Tiên ở phía xa.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Tiên Nhân phu nhân lúc này quần áo hơi có vẻ lộn xộn, cũng nhìn nơi xa, trợn mắt há mồm.

"Tần Ninh làm?"

Dương Thanh Vân sững sờ, nhịn không được nói: "Trừ người ra thì còn có thể là ai..."

"Nhanh trở về nhìn xem!"

Đôi phu thê cũng không còn tìm kiếm thú vị gì nữa, lập tức khởi hành...

...

Nguyên Hoàng cung!

Tiên Hàm giờ phút này quỳ xuống đất, không dậy nổi.

Diệp Viên Viên cùng Cốc Tân Nguyệt trong lòng bất lực.

Tiên Hàm... Đây là làm mất mặt Vương Giả à?

Hai người các nàng nhìn thấy Vương Giả.

Trấn Thiên Vương tuy tạo cho người ta cảm giác có chút già mà không kính, thế nhưng ngày đó Trấn Thiên Vương một bàn tay đập Tiên Hàm xuống mặt đất vẫn khiến bọn họ ấn tượng khắc sâu.

Vũ Vương cũng coi như làm việc đâu ra đấy.

Vân Vương thì vô cùng tôn kính sư tôn Tần Ninh, cũng không làm ra chuyện khác người gì.

Cho người ta cảm giác rất đáng tin cậy.

Thế nhưng Tiên Hàm lại khiến người cảm giác không đáng tin tí nào.

Giờ khắc này, Tiên Hàm kia thật sự không biết xấu hổ.

Thể diện?

Thể diện thì làm được cái gì?

Đi theo Tần Ninh thì phải mặt dày, trẻ con biết khóc thì có sữa ăn!

Đạo lý này ai mà không hiểu.

"Cho ngươi!"

Nói xong, Tần Ninh vung tay lên.

Một thanh búa chiến xuất hiện.

Cũng không phải là cây búa chiến cán dài như Thạch Cảm Đương đã từng sử dụng mà là một cây rìu ngắn.

Búa chiến hai lưỡi đao hào quang rực rỡ.

Cán búa nhìn dài hơn một mét Tiên Hàm vừa vặn nắm chặt hai tay.

"Thanh búa chiến này khá là phù hợp với Chiến Vương Khí Công mà ngươi đang tu hành, có thể phóng ra uy lực Chiến Vương Khí Công một cách mạnh mẽ!"

Tần Ninh thản nhiên nói: "Chăm chỉ tu hành vào".

"Vâng!"

Tiên Hàm giờ phút này đứng dậy, vuốt ve búa chiến, lẩm bẩm nói: "Vậy liền gọi Búa Chiến Chiến!"

Trong lúc nhất thời, Nguyên Hoàng cung yên tĩnh như chết.

Phúc Liếm Liếm?

Búa Chiến Chiến?

Tiên Hàm nghiêm túc sao?

Diệp Viên Viên cùng Cốc Tân Nguyệt thì một mặt kinh ngạc.

Tiên Hàm lại là cười nói: "Chỉ là cái tên mà thôi, Búa Chiến Chiến nhắc nhở Tiên Hàm ta đã chiến thì phải thành đạo mới đúng!"

Tiên Hàm ha ha cười nói.

Giờ này khắc này, bên trong Nguyên Hoàng cung.

Một thân ảnh đột nhiên xuất hiện.

Trấn Thiên Vương đến.

Trấn Thiên Vương nhìn đại điện, từ từ nói: "U Vương, lão phu..."

"Không thiếu của ngươi!"

Tần Ninh mỉm cười, bàn tay hất lên.

"Vương Thương Vũ Linh!"

"Lại thêm một cây chủy thủ nữa coi như là tặng cho Thiên Ngoại Tiên các ngươi".

"Tính như vậy nhưng Thiên Ngoại Tiên các ngươi có phúc quá còn gì, những ba món Vương khí!"

Nghe đến lời này, Trấn Thiên Vương nhận lấy trường thương cùng chủy thủ, cẩn thận cảm ứng một chút, sắc mặt lập tức thay đổi.

“Thuật luyện khí của ngươi còn lợi hại hơn cả năm đó".

"Ha ha..."

Tần Ninh lại là cười ha ha một tiếng nói: "Năm đó ta chỉ chơi cho vui thôi, về sau ta đã tốn rất nhiều công sức để nâng cao thuật luyện khí đấy!"

"Hiện tại dù là lão già Khí Vương kia đối mặt với ta thì cũng phải nhận thua!"

Trấn Thiên Vương không nhiều lời.

Chỉ là ngay tại giờ phút này lại có thêm hai người xuất hiện.

Vân Vương!

Tiên Nhân Thiên Nhân!

Hai vợ chồng cùng nhau đến.

Trấn Thiên Vương nhìn Tiên Nhân nói: "Hiện tại Thiên Ngoại Tiên bận bịu thành loạn, con lại đi dâu hả?"

Tiên Nhân một mặt quẫn bách.

Dương Thanh Vân ngược lại là mặt không đổi sắc nói: "Lo lắng sẽ có người làm gì sư tôn nên chúng con đi quanh đây thăm dò một phen".

"Hừ!"

Trấn Thiên Vương hừ một tiếng, không nhiều lời.

"Thanh Vân!"

"Có đồ nhi!"

"Món khải giáp cùng thanh băng giản này thì cho vợ chồng các ngươi!"

Tần Ninh nói xong, vung tay lên.

Hai món binh khí xuất hiện.

Khải giáp cũng không phải là một bộ khôi giáp như của Cốc Tân Nguyệt, giáp này chỉ là bảo vệ lục phủ ngũ tạng của Dương Thanh Vân.

Mà thanh băng giản kia dài hơn một mét, tản ra hàn khí.

"Ngươi đã có Vương khí mang tính công kích rồi, món này cho ngươi hộ thân, về phần Tiên Nhân... Tu hành Tam Tiên Hối Pháp Quyết thì băng giản này cũng xứng đôi với pháp quyết của cô ta!"

Nghe vậy, Dương Thanh Vân chắp tay đáp vâng.

Tần Ninh dừng một chút, nhìn Trấn Thiên Vương nói: "Lão già còn ở đây làm gì?"

"Hừ!"

"Muốn nhìn xem ta luyện chế được bao nhiêu Vương khí để cướp à?"

"Lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử!"

"Thật sao?"

Tần Ninh cũng không nhiều lời, cười nói: "Nếu không phải vật liệu không đủ thì ta có thể đã luyện chế được liên tục rồi, lúc này mới tám cái mà thôi".

"À đúng rồi!"

Tần Ninh nói với Trấn Thiên Vương nói: "Lão già, ta lần này đã cho Thiên Ngoại Tiên các ngươi bốn món Vương khí đấy!"

"Chủy thủ coi như tặng? Tiên Nhân coi như tặng? Tiên Hàm cũng tính?"

"Làm sao? Chủy thủ không phải Vương khí à? Không muốn thì trả lại cho ta!", Tần Ninh cười nói.

Trấn Thiên Vương chép miệng một cái.

Chủy thủ đương nhiên là Vương khí!

Chẳng qua là uy lực không mạnh mẽ như các món Vương khí khác thôi!

"Tiên Hàm cùng Tiên Nhân cũng coi như là người của Thiên Ngoại Tiên các ngươi đúng không?", Tần Ninh nói tiếp: "Lão già, đừng có cầm lấy lợi ích rồi chối bỏ nhé..."

Trấn Thiên Vương không còn lời nào để nói, xoay người rời khỏi nơi đây.

Còn ở lại nữa thì ông ta sợ bản thân sẽ phát điên mất.

Tần Ninh này căn bản đều mặc kệ, đều không để ý.

Giờ khắc này, tất cả mọi người trong Thiên Ngoại Tiên đều kinh ngạc đến ngây người.

Tám món Vương khí!

Đến cùng là ai một mạch luyện chế tám món Vương khí?

Chẳng lẽ... Thiên Ngoại Tiên mời đến Khí Vương, giúp Thiên Ngoại Tiên luyện chế Vương khí?

Không có khả năng!

Khí Vương sao lại đi giúp người ta luyện chế Vương khí chứ!

Muốn mời ông ta đến thì phải trả cái giá rất lớn.

Trừ Khí Vương có thể làm thế ra thì còn ai được nữa?

Mà cùng lúc đó, trong Nguyên Hoàng cung.

Tần Ninh giờ phút này cũng là nhẹ nhàng thở ra.

Một hơi luyện chế ra bao nhiêu là Vương khí như vậy, nói thật Thiên Nhân nhị bộ đúng là không chịu đựng nổi.

Kiểm tra tinh thần, tiêu hao linh khí, ngưng tụ đan hỏa.

Quá tốn sức.

Giờ khắc này, ánh mắt Tần Ninh bình tĩnh.

Tám món?

Cũng không phải là cực hạn.

Cửu Minh U Thiết vẫn chưa được sử dụng hết.

Hắc thiết dùng để chế tạo thần binh mà không được vận dụng hợp lý thì thật là lãng phí.

Cho nên Tần Ninh cũng không phải là tùy ý chế tạo.

Mà là căn cứ theo suy nghĩ của chính mình để luyện chế.

"Còn có thể chế tạo ba món Vương khí..."

Tần Ninh thì thầm nói: "Sau này gặp Sương Nhi cần một món, Tiểu Phi... Không biết Tiểu Phi còn ở đại lục Vạn Thiên hay không..."

"Lo trước khỏi hoạ!"

Không bao lâu, trong lòng Tần Ninh đã có tính toán.

Ba món thần binh!

Làm tốt dự định.

Tần Ninh tiếp tục động thủ.

Mà cùng lúc đó, bên ngoài dãy núi.

Các phương võ giả giờ phút này tụ tập.

Liễu Thanh Phong phó lâu chủ Thiên Bảo lâu giờ phút này mở miệng cảm thán: "Không biết là vị cao nhân nào đây, đồng thời luyện chế tám món Vương khí, nhất định là luyện khí sư cao cấp!"

"Đáng tiếc chúng ta không thể thấy chân dung!"

Liễu Thanh Phong nói, nhìn sang Tiên Vũ Sinh.

Vũ Vương tự mình xuất thủ phong cấm vùng núi này.

Đến cùng là ai đang luyện chế Vương khí trong dãy núi này vậy?

Một vị Vương Giả đích thân phong cấm khiến cho bọn họ không thể nào mà quan sát nổi!
Chương 1299: Mười một món

Tứ mạch chủ Diệp Tây Khê của thương hội Diệp gia cũng cảm thán: "Đúng là khó lường, người có năng lực này ở đại lục Vạn Thiên chỉ có trên đầu ngón tay mà thôi!"

"Còn cần đoán sao?"

Bắc Đẩu Khải của Bắc Đẩu thế gia nhịn không được nói: "Loạn Khí Vương của Vạn Thiên các sẽ không có thực lực thế này, trên đại lục Vạn Thiên trừ Khí Vương ra thì còn có thể là ai?"

Bắc Đấu Khải chính là người dẫn đội của gia tộc Bắc Đẩu.

Cũng là một vị Thiên Nhân.

Nói xong, Bắc Đấu Khải nhìn Tiên Vũ Sinh, chắp tay nói: "Thiên Ngoại Tiên không hổ là một trong lục đại bá chủ, có thể mời được Khí Vương xuất thủ, thật là cao minh!"

Lời này vừa nói ra, sắc mặt của thương hội Diệp gia cùng Thiên Bảo lâu đều không dễ nhìn.

Bắc Đấu Khải tuy có nói Loạn Khí Vương không bằng Khí Vương, thế nhưng lại mảy may không coi hai nhà bọn họ ra gì.

Cái tên này cũng ngu ngốc.

Ở đây trừ Tiên Vũ Sinh ra thì còn có người của tứ đại bá chủ như Huyền Thiên cung, Thái Cực đạo quán, Ngự Hư tông, Thính Tuyết sơn trang.

Nịnh bợ Thiên Ngoại Tiên nhưng lại vô hình trung khiến những nhà khác không thoải mái...

Hơn nữa, tuy nói Bắc Đẩu thế gia không có Vương Giả tồn tại.

Thế nhưng trưởng tộc Bắc Đẩu Hải của Bắc Đẩu thế gia hiện nay là chuẩn Vương Giả được công nhận.

Biển linh thức đã bắt đầu tụ tập, chẳng qua là chưa ngưng tụ thành biển linh thức chân chính.

Nhưng cỡ này cũng đã rất mạnh mẽ rồi.

Càng mạnh hơn Thiên Nhân đỉnh phong một bậc.

Hơn nữa, Thiên Nhân ở đại lục Vạn Thiên cũng được xưng là Bán Vương.

Dù không phải Vương Giả nhưng đúng là mạnh hơn Thiên Nhân bình thường.

Bắc Đẩu Hải chính là một vị Bán Vương!

Giản Dung Tòng của Thính Tuyết sơn trang giờ phút này nhịn không được nói: "Nghe nói Khí Vương một lòng nghiên cứu khí thuật, đã lâu chưa xuất thế, không biết Thiên Ngoại Tiên sao lại mời được?"

Tiên Vũ Sinh nghe vậy thì nhíu mày lại.

Mẹ nó!

Chính các ngươi nói là Khí Vương, nói đến mức có bài có bản, nếu ta không phải biết bên trong là Tần Ninh thì ta cũng tin.

Hiện tại còn hỏi ta làm sao mời được Khí Vương!

Ta nói thế nào bây giờ?

Tiên Vũ Sinh đứng tại phía trước, hai tay chắp sau lưng, không lên tiếng.

Giản Dung Tòng giờ phút này cũng không còn hỏi thăm.

Dù sao có thể mời được Khí Vương, có lẽ Thiên Ngoại Tiên phải trả một cái giá rất đắt.

Ông ta hỏi nhiều, nhỡ dây đến bí mật gì thì đúng là không thích hợp.

Tiên Vũ Sinh dù sao cũng là Vũ Vương!

Không muốn đáp lời cũng rất bình thường.

Giờ phút này, mọi người xung quanh đều nghị luận ầm ĩ.

Tiên Vũ Sinh chính là một câu đều không nói bảo trì chính mình cao ngạo chính mình lạnh nhạt.

Giờ phút này, Tiên Vũ Sinh cũng cười khổ trong lòng.

Đám người kia mà biết Tần Ninh đang luyện chế thì liệu có kinh ngạc đến mức rơi cả cằm xuống?

Thiên Nhân nhị bộ!

Luyện chế Vương khí mà như là trò đùa…

Đột nhiên, một thanh âm hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Ngũ tinh chủ Cung Thiên Sơ của Thái Cực đạo quán.

Cung Thiên Sơ giờ phút này nhìn về phía tám ánh sáng kia, không khỏi thốt lên: "Năm đó ta từng đọc được một cổ tịch, cổ tịch ghi chép rằng trong mười lăm vạn năm qua, toàn bộ đại lục Vạn Thiên chỉ có một người có thể một hơi mạch chế ra mười món Vương khí".

"Là đương kim Khí Vương sao?"

"Cũng không phải!"

Cung Thiên Sơ lắc đầu nói: "Là U Vương!"

Hai chữ U Vương vừa xuất hiện, mọi người tại đây đều im lặng.

"Năm đó U Vương dường như đã đạt được một viên đá lạ có chút thích hợp chế tạo Vương khí, thế là đích thân động thủ giúp Phong Vương chế tạo mười món Vương khí, mười món Vương khí là một bộ!"

"Hôm nay vị cao nhân này chế tạo tám món thần binh, mà còn không phải là một bộ".

"Tuy không thể so sánh người này với U Vương năm xưa ai cao hơn một bậc thế, nhưng hai người này có thể nói đều là thiên địa anh tài!"

Lời này vừa nói ra, Tiên Vũ Sinh nhịn không được mỉm cười.

Nụ cười này lập tức khiến mọi người chú ý.

Tiên Vũ Sinh ho khan một cái, thu hồi nụ cười rồi không lên tiếng nữa, vẫn mang đáng vẻ cao cao tại thượng như cũ.

Ông ta không muốn cười.

Thế nhưng lại nhịn không được.

U Vương ngày xưa!

Tần Ninh hiện tại.

Đều là một người.

Những người này hóng hớt thì hóng hớt đi, lại còn so sánh...

Cũng không biết vị kia rốt cuộc nghĩ thế nào!

"Mau nhìn kìa!"

Mà ngay tại giờ phút này, một tiếng kinh hô đột nhiên vang lên.

Trong nháy mắt, ánh mắt mọi người lần nữa tụ tập.

Trên bầu trời đó, hào quang rực rỡ.

Lại có ba luồng ánh sáng lúc này trực tiếp bay lên không.

Trong chớp nhoáng, đám người ngạc nhiên!

Ba món Vương khí!

Lại có ba món Vương khí!

Mười một món!

Một mạch những mười một món Vương khí.

Cung Thiên Sơ suy nghĩ xuất thần, nói: "Cái này... So U Vương năm đó lại càng hơn một bậc..."

Lời này vừa nói ra mọi người tại đây đều là gật đầu.

Mười cái!

Mười một món!

Hơn một món chính là bản lĩnh.

Hơn nữa, giờ phút này, ba món Vương khí trôi nổi trên không chỉ là một đoàn ánh sáng chói mắt khiến người ta không mở mắt ra được, căn bản không nhìn thấy rốt cuộc bên trong có thần binh gì.

"Thủ đoạn vô cùng kì diệu...", Cung Thiên Sơ lại mở miệng nói: "Thái Cực đạo quán chúng ta có ghi chép, Vương khí xuất thế chính là tự động gây ra thiên địa dị tượng, sinh ra hình chiếu, con người không thể can thiệp..."

"Thế nhưng vị cao nhân này lại khiến cho chúng ta không cách nào nhìn xem ba món Vương khí đến cùng là vật gì..."

Giờ khắc này, đám người tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

Tiên Vũ Sinh thì là một mặt bất đắc dĩ.

Đúng vậy!

Tần Ninh mà xuất hiện, khắp nơi đều phải sợ hãi thán phục.

Toàn bộ đại lục Vạn Thiên sẽ đều bị một mình Tần Ninh thống trị.

Đoán chừng ngày mai Hàm Vương yến khai tiệc, mọi người vẫn sẽ bị chuyện ngày hôm nay làm cho kinh ngạc.

Hàm Vương yến lần này, Tiên Hàm hẳn là sẽ không khiến mọi người chờ mong quá như trước nữa!

U Vương!

Tần Ninh!

Thật không hổ là một người.

Phong cách làm việc giống nhau như đúc.

Làm chuyện kiêu căng nhất.

Làm người khiêm tốn nhất!

Chỉ là việc này nhất định sẽ truyền khắp đại lục Vạn Thiên, Thiên Ngoại Tiên đoán chừng sẽ gặp không ít phiền phức.

Các phương Vương Giả tất nhiên sẽ hỏi thăm Thiên Ngoại Tiên xem đến cùng là người phương nào luyện chế.

Lão cha nhà mình chắc chắn sẽ không nói.

Nếu làm bại lộ Tần Ninh, chọc giận Tần Ninh, Thiên Ngoại Tiên lại bị cướp một lần.

Vậy sẽ không thể chịu đựng nổi.

Vị chủ này... Thật là khiến người ta vừa yêu vừa hận!

Khi thời gian tăng lên.

Ánh sáng của mười một món Vương khí dần dần tán loạn.

Thiên địa dị tượng biến mất.

Tiên Vũ Sinh nhìn bốn phía, chắp tay nói: "Các vị, hôm nay đã hết náo nhiệt, ngày mai còn có Hàm Vương yến, các vị về trước đi!"

Đám người lúc này mới lưu luyến rời đi...

Mấy người vào giờ phút này đến trước mặt Tiên Vũ Sinh.

"Tại hạ là Vạn Tử Vận đến từ Vạn Thiên các! Bái kiến Vũ Vương!"

Tiên Vũ Sinh cũng khách khí chắp tay đáp lại.

"Vũ Vương đại nhân, tại hạ lần này tới Thiên Ngoại Tiên tham gia tiệc chúc mừng Hàm Vương xưng Vương, đồng thời cũng muốn đến bái kiến Tần công tử".

Vạn Tử Vận nhìn ước chừng hơn ba mươi tuổi, còn trẻ hơn hả thập cửu đệ Vạn Tử Hàng của ông ta mấy phần.

Gương mặt mang theo một tia thong dong, nho nhã lễ độ.

"Thập cửu đệ Vạn Tử Hàng cùng cửu thập nhất muội Vạn Khuynh Tuyết của tại hạ nhắc nhở tại hạ lần này nhất định phải đích thân đến gặp mặt Tần công tử!"

"Chỉ là vừa mới đến đây thì dãy núi nơi Tần công tử ở đã bị phong cấm..."

"Hiện tại không biết tại hạ có thể đi vào hay không?"

Nghe đến lời này, Tiên Vũ Sinh sững sờ.

Vạn Tử Vận!

Con trai thứ chín của Các chủ Vạn Cửu Thiên Cửu Thiên Vương của Vạn Thiên các.

Vạn Cửu Thiên con cái nhiều không tưởng nổi, giống như một lão hoàng đế vậy.

Nhưng con cái nhiều cũng có chỗ tốt.

Vạn Thiên các làm ăn rộng mở, Vạn Cửu Thiên đông con như thế, con cái cũng bỏ ra không ít công sức.

Khôn sống mống chết cũng là một loại bồi dưỡng rất tốt.

"Chỉ sợ không được!", Tiên Vũ Sinh khách khí nói: "Vị cao nhân kia hi vọng được yên tĩnh, ngày mai yến hội mở ra thì gặp cũng không muộn!"

Nghe đến lời này, Vạn Tử Vận mỉm cười nói tiếng cám ơn rồi quay người rời đi.

"Cửu công tử..."

Một lão bộc sau lưng Vạn Tử Vận nhịn không được nói: "Mọi chuyện có chút không đúng..."

Vạn Tử Vận nhìn vùng núi đằng kia một chút, cười nói: "Đâu chỉ là không thích hợp, quả thực là không thể tưởng tượng nổi!"

Nghe vậy, mấy người bên cạnh ông ta đều không biết vì sao.
Chương 1300: Phân tích của Vạn Tử Vận

Vạn Tử Vận giờ phút này lộ ra vẻ kích động.

Ông ta xoay người lại, hai tay chắp sau lưng, giả bộ trấn định, ngữ khí lại là trở nên kích động.

"Vạn Khuynh Tuyết tuổi còn nhỏ mà đã làm đến vị trí Giám sát sứ của Vạn Thiên các".

"Vạn Tử Hàng trước đó không lâu cũng được cha cất nhắc vào làm trong tổng các".

"Ta lúc ấy còn lấy làm kỳ lạ".

"Về sau mới biết được hai người bọn họ đều có mối quan hệ cực tốt với Tần Ninh".

Vạn Tử Vận kích động nói: "Trong dãy núi Thiên Giao, Vạn Tử Hàng đạt được một số lượng lớn trân bảo khiến cho phân các tại thành Thiên Giao càng thêm nổi danh, cha đã cất nhắc về tổng các".

"Hai người này đều là dựa vào Tần Ninh mà leo lên cao!"

"Hơn nữa, quan trọng nhất chính là Ngụy tiên sinh có mối quan hệ thâm sâu với Tần Ninh, thậm chí vì Tần Ninh mà khiêu chiến quyền uy của Thiên Ngoại Tiên".

"Mà cha lại cực kỳ khách khí với Ngụy tiên sinh kia".

"Cũng bởi vậy mà địa vị của Vạn Khuynh Tuyết cùng Vạn Tử Hàng đi lên không ngừng!"

Vạn Tử Vận giờ phút này phân tích: "Ta cuối cùng cũng hiểu vì sao, Tần Ninh này chính là mấu chốt!"

Mấy tên tâm phúc nghe đến lời này thì càng là không hiểu.

"Các ngươi ấy à..."

Vạn Tử Vận nhịn không được nói: "Chuyện hôm nay có kỳ lạ không?"

"Ừm!", lão bộc kia tiếp tục nói: "Tần Ninh công tử ở đây, thế mà Thiên Ngoại Tiên còn để vị cao nhân kia ở chỗ này luyện khí..."

"Hơn nữa, ngày mai chính là Hàm Vương yến, hôm nay bày ra đại trận này lại khiến cho người ta cảm thấy Hàm Vương yến ngày mai cũng không có gì khiến người ta đáng chờ mong hay đáng khiếp sợ".

"Thiên Ngoại Tiên hoàn toàn có thể chờ cho Hàm Vương yến ngày mai kết thúc thì để cho cao nhân kia xuất thủ, như vậy tin tức cũng sẽ truyền ra, vậy chẳng phải là càng tốt hơn sao".

"Không sai, đây chính là vấn đề mấu chốt!"

Vạn Tử Vận lại kích động.

"Ngày mai chính là Hàm Vương yến, việc hôm nay làm ầm lên sẽ khiến mọi người bị kích thích".

"Sao cứ phải để cho cao nhân kia ra tay vào hôm nay?"

"Điều này nói rõ Thiên Ngoại Tiên cũng không khống chế nổi người kia?"

"Tiếp theo, về Tần Ninh, nghe thập cửu đệ cùng cửu thập nhất muội nhắc đến thì là người tâm cao khí ngạo, ngươi khách khí thì hắn cũng sẽ như thế".

"Còn nếu ngươi không khách khí thì hắn sẽ càng không khách khí".

"Người chọc giận hắn cho tới bây giờ đều không có một kết cục tốt".

"Hôm nay có người luyện khí ở gần hành cung của hắn, một mạch xuất hiện mười một món, với tính tình của hắn làm sao có thể chịu đựng được?"

Vạn Tử Vận giờ phút này kích động, hai tay run rẩy.

"Cho nên ta xác định!"

"Người luyện khí đó chính là Tần Ninh!"

Lời này vừa nói ra, mấy tên tâm phúc của Vạn Tử Vận lập tức giật mình trong lòng.

"Cửu công tử... Không... Không thể nào..."

Tần Ninh?

Bất luận nghĩ thế nào thì cũng không thể nào là Tần Ninh được!

Thực tế làm cho người ta khó có thể tin.

Vạn Tử Vận giờ phút này lại là vô cùng kích động nói: "Lần này, nhóm đi đến biển Thiên Ngoại nhớ phải đi theo Tần công tử!"

"Từ mai phải khách khí với Tần công tử, không được làm loạn, nếu không ta bắt các ngươi ra hỏi tội!"

Nghe đến lời, này mấy người đều vội vàng đồng ý.

Vạn Tử Vận giờ phút này là thật sự kích động.

Sẽ không sai!

Vạn Khuynh Tuyết...

Vạn Tử Hàng...

Ngụy Việt...

Từng người liên tiếp đều có mối quan hệ không sâu với Tần Ninh.

Nhất định sẽ không sai.

...

Nguyên Hoàng cung!

Ba món Vương khí bị Tần Ninh thu hồi.

Mọi xao động dần dần khôi phục lại bình tĩnh.

Thẳng đến rạng sáng ngày thứ hai, phong cấm của dãy núi Tứ Chu mới dần dần được giải trừ.

Thế lực khắp nơi cũng không phái người dò xét.

Không cần nghĩ cũng biết vị cao nhân kia nhất định đã rời đi.

Sáng sớm, Tần Ninh từ trong phòng đi ra.

Duỗi ra lưng mỏi.

Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt cũng lần lượt đi ra.

Một cái bóng mờ lóe lên.

Chính là Cửu Anh!

Giờ khắc này, Cửu Anh ước chừng cao cỡ một người, đi trước mặt ba người.

"Tần gia, dây chuyền của Cửu gia ta cũng không tệ đấy!"

Cửu Anh cười khà khà nói.

Thân là hung thú Cửu Anh, vị trí cổ chính là yếu ớt nhất.

Bị người công kích rất dễ dàng chặt đứt, tuy nói chặt đứt cái cổ thì sẽ không chết.

Thế nhưng cũng đau!

Hơn nữa nếu khôi phục cũng cần khí huyết duy trì.

Cho nên trong ba món Vương khí cuối cùng Tần Ninh làm thì có một món chính là khải giáp cổ chế tạo cho Cửu Anh.

Bọc trên cổ nó, tản ra ánh sáng màu lam nhàn nhạt, chín cái đầu nhìn vô cùng tinh mỹ.

Quan trọng nhất là Cửu Anh cảm thấy thật thoải mái.

Từ giờ nó cũng không sợ người khác chặt vào cổ.

Đây chính là một món Vương khí!

Quan trọng nhất, khi hình thể của nó biến hóa thì cái khải giáp này cũng sẽ mở rộng thu nhỏ.

Cửu Anh vui vẻ không thôi.

Mà giờ khắc này, ở phía trước.

Giang Bạch, Thạch Cảm Đương và Lý Nhàn Ngư lần lượt xuất hiện.

Ba người bây giờ đang ở cấp độ Vạn Nguyên, Quy Nhất, Tần Ninh cũng không nóng nảy giúp bọn họ tăng cao cảnh giới.

Dù sao ba người đều có chỗ độc đáo riêng, lúc cần tăng thì tăng là tốt nhất.

Dục tốc bất đạt không tốt.

"Đi thôi!"

Tần Ninh cười nói: "Dù sao cũng là Hàm Vương yến, Thiên Ngoại Tiên lần này hẳn là sẽ không hẹp hòi mà bày ra linh quả ngon ngọt, cũng đừng khách khí, có thể ăn bao nhiêu liền ăn bấy nhiêu".

"Sư tôn yên tâm!"

Thạch Cảm Đương cười khà khà nói: "Dương Thanh Vân cùng Tiên Hàm xưng Vương, xem thường ta, sớm muộn ta cũng cho bọn họ biết, Chiến Vương ta còn lợi hại hơn gấp trăm lần!"

Một nhóm sáu người rời khỏi Nguyên Hoàng cung, đi về phía yến hội.

Thiên Ngoại Tiên tính cả ngoại sơn, nội sơn và khu vực trung tâm thì có mấy chục vạn đệ tử.

Lần yến hội này tổ chức ngay ở khu vực trung tâm.

Nói là khu vực trung tâm nhưng diện tích còn nhiều hơn cả ngoại sơn cùng nội sơn cộng lại.

Lần yến hội này ở một vùng thung lũng trong khu vực trung tâm.

Sơn cốc chiếm diện tích rất rộng.

Tiến vào sơn cốc, nhìn quanh bốn phía có thể phát hiện có chút độc đáo.

Tiến vào cửa ra vào của sơn cốc, hai bên được dựng lên từng tòa lầu các xa hoa.

Tổng cộng cũng phải trên trăm tòa.

Mà trong cốc có một đầm nước, diện tích không lớn.

Xung quanh đầm nước trải đá lưu ly, nhìn khá là tinh mỹ.

Sâu trong thung lũng có một tòa lầu chính.

Chắc chắn chính là Thiên Ngoại Tiên.

Mà hai bên lầu các thì là chỗ của võ giả các bên.

Giờ này khắc này Tần Ninh mấy người xuất hiện tại cửa sơn cốc.

Tiên Lạc Vũ lập tức tiến lên đón tiếp.

"Tần công tử!"

Tiên Lạc Vũ khách khí nói: "Vị trí đã được sắp xếp tốt, Tần công tử thích yên tĩnh cho nên không phái người quấy rầy, không ngờ Tần công tử đến sớm như vậy".

"Tần công tử xin mời đi theo ta!"

Tiên Lạc Vũ dẫn Tần Ninh đi vào bên trái.

Loại yến hội hoành tráng thế này cũng phải nghiên cứu kỹ về vị trí trưng bày.

Thiên Ngoại Tiên đương nhiên là ngồi chủ tọa.

Mà ở hai bên đều có hai tòa lầu các hoa lệ, theo thứ tự là tứ đại bá chủ.

Giờ phút này, Tiên Lạc Vũ dẫn nhóm Tần Ninh mấy người đi tòa lầu thứ ba bên trái.

"Ông nội và cha ta có lệnh, nói Tần công tử không thích nơi quá dễ thấy, nhưng cũng không thể bôi nhọ thân phận của Tần công tử, nơi này là thích hợp nhất, không biết Tần công tử có hài lòng chăng?"

Thạch Cảm Đương giờ phút này nhịn không được nói: "Dương Thanh Vân ngồi đây à?"

Tiên Lạc Vũ lập tức nói: "Vân Vương đại nhân lần này là dùng thân phận con rể của Thiên Ngoại Tiên đến cho nên ngồi ngay khu chủ tọa!"

"Thật không biết xấu hổ!"

Thạch Cảm Đương thầm nói: "Tốt xấu là một trong các bá chủ mà cứ phải lấy thân phận con rể Thiên Ngoại Tiên..."

Tiên Lạc Vũ ho khan, không có nói tiếp.

Nói cho cùng, Dương Thanh Vân xem như là chú của cậu ta, nói thế nào cũng là trưởng bối nên không thể đàm tiếu.

"Ở ngay vị trí này đi!"

Tần Ninh cười nói: "Ngươi đi làm việc của mình đi!"

Tiên Lạc Vũ chắp tay rời đi.

Mấy người đi vào lầu các.

Tòa lầu các này chia làm ba tầng, tầng thứ nhất chỉ là nghỉ ngơi, tầng thứ ba mới là nơi mọi người sẽ đi.

Giờ phút này, mấy người nhìn phong cách trang hoàng của tầng thứ nhất thì đều tấm tắc khen đẹp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK