Phong Thần Châu này chân chính mở ra, vẫn là sự tồn tại đời thứ mười của bản thân.
Nếu không phải là bị tước đoạt tinh môn, từ một võ giả tinh mạng trở thành một phế nhân, có lẽ Phong Thần Châu cũng sẽ không mở, trí nhớ chín đời chín kiếp cũng sẽ không xuất hiện dung hợp.
Tần Ninh không khỏi nghĩ đến, phụ đế có lẽ sớm có dự liệu, bản thân tự có một kiếp này.
Suy cho cùng hùng mạnh như phụ đế, toàn bộ bên trong Vân giới, chuyện gì có thể lừa gạt được ông ấy?
Bốn người Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này đi tới bên cạnh Tần Ninh.
“Một số Tịnh Ma châu còn thừa lại thì phân phát cho ba chỗ trấn thủ thông đạo đi”, Tần Ninh dặn dò.
“Chàng muốn làm gì?”
Cốc Tân Nguyệt nghe ra hàm ý khác trong giọng nói của Tần Ninh.
Tần Ninh giống như cũng không dự tính, cùng nhất đạo với bọn họ.
“Chín vạn năm trước, ta không thể xuống lòng đất thành công, lần này chuẩn bị thử xem lại lần nữa!”
“Không được!”
Cốc Tân Nguyệt lập tức ngăn cản.
“Chàng từng nói, năm đó có một sức phản kháng cực lớn, không để cho chàng tiến vào, bây giờ chàng đi… ngộ nhỡ sức mạnh kia giết chàng thì làm thế nào?”
Lời này vừa nói ra, ba người Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi biểu cảm khẽ thay đổi.
Chuyện này Tần Ninh cũng không đề cập với bọn họ.
“Ta chỉ là đi xem một chút!”
Tần Ninh nghiêm túc nói: “Lần này, chưa chắc sẽ như vậy”.
“Hơn nữa Ma tộc chưa trừ diệt, Cửu U đại lục, chưa tới mười vạn năm? Hay là mười mấy ngàn năm? Có lẽ sẽ còn có một trận kiếp nạn, đến lúc đó càng mãnh liệt hơn”.
“Ta ở đây trải qua hai kiếp luân hồi, không nỡ buông bỏ!”
Nghe đến lời này, Cốc Tân Nguyệt nói thẳng: “Vậy bọn ta đi cùng chàng!”
“Các ngươi?”
Tần Ninh nhìn bốn người, lắc đầu một cái.
“Tại sao không được?”, Vân Sương Nhi không hiểu nói.
Tần Ninh cũng không nói như, cơ thể lúc này xương cốt co rút lại, da trên người bắt đầu trở nên khô héo.
Dần dần, trước mặt ba người, Tần Ninh phong thần tuấn dật biến thành giống với một chiến sĩ Ma tộc Hủ Cốt chết già.
“Chàng… chàng sao làm được?”
“Cơ thể đặc thù xương cốt sai vị và huyết mạch nghịch lưu, các ngươi không làm được”.
Năm đó Tần Ninh biên soạn “Thể Thư”, thể thuật thu thập được lại là thiên biến vạn hóa.
Biến hóa nhỏ này vẫn là không thành vấn đề.
“Chàng dạy cho bọn ta mới phải chứ?”, Cốc Tần Nguyệt cố chấp nói.
“Bây giờ các nàng cũng không khả năng học đâu!”
“Chàng cố ý, trước đây dạy cho bọn ta, không phải có thể đi cùng với chàng rồi sao?”
Cốc Tân Nguyệt không phục nói.
Tần Ninh cười khổ một tiếng: “Không phải ta không giao cho các ngươi, mà là cho dù các ngươi học, cũng không có ý nghĩa. Ta có thể thay đổi hình dáng bên ngoài, cũng có thể thay đổi khí tức, điểm này các ngươi nhất định là không làm được”.
Lời nói vừa dứt, khí tức trên người Tần Ninh từ từ biến mất.
Thay vào đó là một loại ma khí của Ma tộc cuồn cuộn.
Bốn người lần này không nói lời nào.
Điểm này quả thật là bọn họ không làm được.
“Lần này tin ta rồi?”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Được rồi, ba thông đạo lớn chưa phong ấn, các ngươi vẫn còn cần phải đi trấn áp”.
“Ta đi xuống từ thông đạo này, không được thì ta sẽ quay về, ta cũng không ngốc”.
Cốc Tân Nguyệt còn muốn nói điều gì đó, nhưng Tần Ninh lại xoa xoa đầu, cười nói: “Quên mất ta là ai rồi?”
“Danh tiếng của Cửu U đại đế năm đó như sấm rền bên tai, sau đó đi khắp đại lục Vạn Thiên, ta còn có một cái tên khác”.
“U Vương!”
Tần Ninh từ từ nói: “Phong hiệu là vương, đó là thực lực của vô địch cảnh giới Vương Giả, nàng nên biết ta đã từng hùng mạnh cỡ nào?”
“Vậy chàng phải cẩn thận”.
Cốc Tân Nguyệt cũng biết là không ngăn cản được Tần Ninh.
“Ừm!”
Tần Ninh gật đầu một cái, nói: “Đúng rồi, nếu ta tiến vào được, nhất định không thể nào một sớm một chiều là có thể trở lại”.
“Có lẽ nơi quay về sẽ không phải Cửu U đại lục”.
“Cho nên nếu nửa năm ta không về, các ngươi cứ đi đến Trung Lan, tìm tiểu tử Thanh Vân kia”.
Tần Ninh nhìn về phía Thạch Cảm Đương, nói: “Tiểu Thạch Đầu, sư tôn vốn dĩ trông như thế nào, ngươi nhớ rồi chứ?”
“Hừ!”
“Ta không đi, ta phải ở chỗ này chờ người!”
“Không được!”
Tần Ninh vô cùng nghiêm túc nói: “Có thể ta sẽ không trở lại Cửu U đại lục, đến lúc đó có chút phiền toái”.
“Hơn nữa theo tin tức ta tìm hiểu được, Thanh Ninh các chế phách Trung Lan, các ngươi phải tìm Thanh Vân, chắc không khó”.
“Thanh Ninh các mạnh mẽ, Viên Viên và Sương Nhi ở bên trong Thanh Ninh các đề thăng mới là nhanh nhất”.
Cốc Tân Nguyệt nghe đến đây, gật đầu một cái.
Tần Ninh xoay người, đi vào bên trong thông đạo.
Hắn bước chầm chậm nhưng đột nhiên lại dừng bước.
“Ta quên mất, Tiểu Thạch Đầu, nếu như Thanh Vân không tin ta trở về, ngươi cứ nói với hắn, họ của mình là cái gì cũng không biết sao?”
“Cái gì?”
Thạch Cảm Đương sửng sốt.
“Thanh Vân không phải họ Thanh sao?”
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh cười khanh khách, từ từ nói: “Hắn họ Dương, chuyện này chỉ có ta biết, đây cũng là ước định năm đó của ta và hắn, nếu như hắn không tin, ngươi nói ra điểm này, nhất định hắn sẽ không còn nghi ngờ gì cả!”
“Đã biết!”
Thạch Cảm Đương giờ phút này lẩm bẩm: “Dương Thanh Vân… cái tên vẫn là không hay bằng của ta”.
Lúc này Tần Ninh lại nhìn về phía thông đạo, nơi sâu thẳm ấy thông ra hướng nào, từ cổ chí kim, không ai biết.
Ma tộc dưới lòng đất, rốt cuộc từ đâu tới?
Vì sao bị đánh lui một lần, lại càng mạnh mẽ hơn?
Điểm này, cũng không có ai biết được.
Lần này phải tìm hiểu mới biết!
Thân ảnh chợt lóe, Tần Ninh duy trì hình dáng chiến sĩ Ma tộc, nhưng lại chuyển hóa cảnh giới, trở thành một người thực lực cảnh giới Thông Thiên.
Cảnh giới Thông Thiên ở trong Ma tộc coi như là địa vị Ma Vương, cũng không xem là thấp, dù gì cũng có thể biết một ít tin tức.
Để hình tượng giống như thật một chút, trên người Tần Ninh để lại vài vết thương kinh khủng.
Ma tộc dưới lòng đất!
Tần Ninh ta tới đây!
Thân ảnh Tần Ninh biến mất trong thông đạo dưới lòng đất.
“Đi!”
Cốc Tân Nguyệt lúc này hô một tiếng.
“Ba chỗ thông đạo khác, nhất định có chút phiền phức, chúng ta nhanh chóng đến giúp đỡ”.
“Ừm!”
Bốn người lúc này dẫn mọi người rút lui.
Ngũ mạch Phong Thiên!
Sông Địa U!
Đại Vũ Lục Châu!
Ba nơi này bây giờ quả thật là đã trải qua chiến đấu khốc liệt.
Đại Vũ Lục Châu!
Tôm cát nhỏ lúc này hóa chiều cao trăm trượng, trên đài giết ma, anh dũng chém giết.
“Là cái chân thôi mà, mười linh cảnh Niết Bàn!”
Tôm cát nhỏ không nhịn được mắng một tiếng.
“Người cứ nói nhảm nhiều!”
Lúc này Vũ Tam gia đáp lại một câu.
“Hai vị, cẩn thận!”
Một thân ảnh đánh tới, chính là Vũ Thính Phong.
Đánh lui một tên Đại Ma Đế, ba người dựa lưng, nhìn bốn phía.
Lúc này Vũ Thính Phong cũng không chịu nổi.
Mười vị Đại Ma Đế, so với chín vạn năm trước lại mạnh hơn qua nhiều.
Rốt cuộc Ma tộc đã xảy ra chuyện gì?
Mỗi lần bị giết gần như đều không chừa manh giáp, nhưng lần sau lại tới lại mạnh hơn lần trước.
Ba người giờ phút này đều bị thương.
Đây là chuyện nhỏ, người của Vũ gia chết và bị thương quá thảm.
Lão Vũ mù không nhịn được nói: “Tiếp tục như vậy, không giữ được đâu!”
“Vậy cũng phải giữ!”, tôm cát nhỏ thu hồi hình dáng ngày thường, không nhịn được nói: “Cũng không phải ngươi không biết, trận chiến năm đó, đại quân vạn người của Ma tộc dưới lòng đất xông ra thông đạo, chết bao nhiêu người…”
Nghe thấy lời này, sắc mặt lão Vũ mù cũng nặng nề.
Thông đạo của Đại Vũ Lục Châu, trấn thủ là Ma tộc Tử Dực.
Năm đó Vũ Đế của Vũ gia bị lập kế, Ma tộc Tử Dực xông ra từ thông đạo.
Trận chiến ấy thật kinh khủng.
Chương 872: Sợ cái đếch gì
Hơn một vạn Ma tộc, dưới sự dẫn dắt của mấy vị Tiểu Ma Đế xông ra thông đạo, lập tức hàng trăm người, mười người một đội, khắp nơi chém giết người của Cửu U đại lục.
Chỉ trong thời gian nửa ngày, Cửu U đại lục chết mấy chục triệu người.
Nếu không phải lúc đó Cửu U Đại Đế trấn giữ thông đạo của Vô Cực Thần Sơn, kịp thời đuổi tới, không biết phải chết bao nhiêu người nữa.
Cũng là trận chiến ấy, Cửu U Đại Đế thấy từng thành trấn bị tàn sát hàng loạt, vì vậy đã hoàn toàn phẫn nộ.
Ngay sau đó không để ý tất cả, ra tay chém giết Ma đế Tử Dực của Ma tộc Tử Dực!
“Nếu đã như vậy cũng không có gì phí lời, lão già ta cũng đã sống qua mấy chục ngàn năm, không sao, chết thì chết, giết đi”.
Lão Vũ mù quát một tiếng.
Tôm cát nhỏ lúc này gật đầu, đôi càng lớn trực tiếp xông ra.
Bùm…
Một tiếng nổ trầm thấp lúc này vang lên.
Đối diện có mười vị Đại Ma Đế giờ phút này sát khí rõ ràng mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Ầm…
Từng tiếng nổ đùng đoàng vang lên.
“Ha ha… tôm cát nhỏ, lão Vũ, sao lại thảm như vậy?”
Một tiếng cười ha ha vang lên.
“Thạch Cảm Đương!”
“Thạch Cảm Đương!”
Nghe thấy giọng nói đó, hai người tôm cát nhỏ và lão Vũ mù đều lộ ra ánh mắt kinh ngạc.
Thạch Cảm Đương theo Tần Ninh trấn thủ thông đạo Thanh Vân tông, sao lại chạy đến nơi đây?
“Thạch Cảm Đương, ngươi chạy tới làm gì?”
“Làm gì?”
Thạch Cảm Đương cười ha ha một tiếng nói: “Đương nhiên là giúp mấy người rồi!”
“Thông đạo Thanh Vân tông đã phong ấn. A đúng rồi, U Minh tông cũng không có chuyện gì, Xích Huyết Ma Đế bị giết, Hủ Cốt Ma Đế chạy rồi”.
Lời vừa nói ra, bên trong thông đạo, sắc mặt mọi người kinh hãi.
Đùa gì thế?
Nói linh tinh!
Xích Huyết Ma Đế ít nhất cũng phải linh cảnh Niết Bàn tầng thứ hai.
Hủ Cốt Ma Đế đó cũng phải tầng thứ hai mới đúng.
Chạy?
Thạch Cảm Đương cười hắc hắc nói: “Sư tôn ta chém chết Xích Huyết Ma Đế, đuổi giết Hủ Cốt Ma Đế, hai thông đạo lớn không thành vấn đề”.
Lần này mọi người thật sự có chút bối rối.
Tôm cát nhỏ và lão Vũ mù biết Tần Ninh chính là Cửu U Đại Đế.
Nhưng Tần Ninh đương thế và Cửu U Đại Đế ngày trước, cảnh giới lại kém xa một đoạn lớn.
Làm sao có thể...
Lúc này hai người kinh ngạc cũng không quá lớn.
Đám người Vũ Thính Phong lại hoàn toàn ngây ra.
Xích Huyết Ma Đế bị giết?
Nói hươu nói vượn gì vậy?
Thạch Cảm Đương cũng không tranh cãi, tin tức này nếu không phải hắn ta tận mắt nhìn thấy thì cũng không dám tin chút nào.
Sư tôn từ huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, soạt soạt soạt đến huyền cảnh Tạo Hóa ngũ đoạn chỉ trong thời gian mấy ngày, ai dám tin?
“Những đan dược này, phân phát xuống”.
Lúc này Thạch Cảm Đương mang khí thế chỉ điểm giang sơn, nói: “Nhanh chóng chữa vết thương, trợ giúp võ giả khôi phục khí tức, đề thăng cảnh giới”.
“Bất kỳ cảnh giới nào?”
“Đúng!”
Thạch Cảm Đương chắc chắn nói.
“Đây là đan dược gì?”
Thạch Cảm Đương trầm tư chốc lát rồi nói: “Tịnh Ma đan!”
“Khụ khụ, sư tôn của ta gọi nó là Tịnh Ma châu”.
Tịnh Ma đan?
Tịnh Ma châu?
Đó là cái gì, bọn họ căn bản chưa nghe qua.
“Nhanh lên, đừng phí lời, phát xuống cho toàn bộ, tranh thủ mỗi người một viên, theo cảnh giới cao thấp, phân phối lớn nhỏ”.
Thạch Cảm Đương tay cầm búa rìu, nhìn bốn phía, nhao nhao muốn thử nói: “Sư tôn ta cũng đến huyền cảnh Tạo Hóa ngũ đoạn, ta cũng phải nỗ lực thêm chút, đến tứ đoạn, tranh thủ trận chiến này đột phá linh cảnh Niết Bàn, để cho Cốc Tân Nguyệt không thể bắt nạt ta!”
“Đến lúc đó… nhất định ta phải tìm Cốc Tân Nguyệt đọ sức, đánh một trận!”
Một bên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi hoàn toàn coi thường lời của Thạch Cảm Đương.
Cũng chỉ là Cốc Tân Nguyệt không có ở đây, nếu không Thạch Cảm Đương nói như vậy, thế mới gọi là có dũng khí!
“Đệ tử Thanh Vân tông, trận chiến này, giương cao danh của Thanh Vân ta, giết!”
Thạch Cảm Đương bây giờ đột nhiên vô cùng ngang ngược, nhằm vào một vị Đại Ma Đế, trực tiếp giết.
“Thạch Cảm Đương, đừng làm bừa”.
Lão Vũ mù và tôm cát nhỏ thấy cảnh này, mặt đều biến sắc.
Tạo Hóa tam đoạn đấu với Niết Bàn tầng thứ nhất, Thạch Cảm Đương tự tìm cái chết rồi.
Ngộ nhỡ Thạch Cảm Đương chết ở đây, vậy bọn họ làm sao ăn nói với Tần Ninh?
Đừng nhìn Tần Ninh ngày thường hở một tí đánh chửi Thạch Cảm Đương.
Trên thực tế, chín vạn năm trước, Tần Ninh đối với đồ đệ tôn giả Thanh Vân của mình, đó mới thật sự gọi là hở một tí đánh chửi, giáo huấn biết vâng lời.
Đối với ba vị đồ tôn Kiếm Âm Sơn, Minh Uyên và Thạch Cảm Đương này thì lại yêu thương giống như bảo bối.
Nếu không thì Thạch Cảm Đương sao có thể cách gần chín vạn năm vẫn quyết một lòng với Tần Ninh?
Người ngoài không biết, nhưng tôm cát nhỏ và lão Vũ mù vẫn biết rõ.
Giữa Tần Ninh và Thạch Cảm Đương thầy trò tình thâm, người ngoài là căn bản không thể hiểu được.
“Sợ cái đếch gì?”
Thạch Cảm Đương quát to: “Thế hệ võ giả ta không tiếc sinh mạng, gắng sức đánh một trận để cầu lột xác”.
“Không đánh lui Ma tộc, làm sao trấn thủ gia viên, tu võ kia còn có ý nghĩa gì?”
“Hôm nay Thạch Cảm Đương ta lấy huyền cảnh Tạo Hóa chém chết Đại Ma Đế!”
Lúc này Thạch Cảm Đương đứng ngạo nghễ, giọng điệu bình tĩnh, nhưng lời nói vang vang có lực.
Một bên, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lại có chút ngẩn ngơ.
Dáng vẻ và giọng điệu này quả thật giống y như bản sao Tần Ninh.
Quả nhiên là gần mực thì đen gần đèn thì rạng.
Thạch Cảm Đương càng ngày càng thay đổi giống Tần Ninh.
Một bên, lão Vũ mù và tôm cát nhỏ một mặt không nói!
Lại giả bộ!
Môn nhân dòng dõi của Tần Ninh cũng giả bộ.
Đợi một hồi bị đánh đến mức không có đường lên trời không có cửa chui xuống đất thì cũng đừng kêu khóc gọi bọn ta đến cứu!
Một khắc sau, ba vị Đại Ma Đế trực tiếp xông về phía Thạch Cảm Đương.
“Gay rồi!”
Thạch Cảm Đương bối rối: “Ta chỉ chiến một người, ba người các ngươi có ý gì?”
“Tôm cát nhỏ, lão Vũ mù, đừng xem náo nhiệt nữa, hỗ trợ đi!”
Thạch Cảm Đương vừa chạy vừa kêu…
Cùng lúc đó, Cốc Tân Nguyệt cũng dẫn người đi phong thiên ngũ mạch.
Tới sông Địa U, thất đại cổ quốc liên hợp trấn thủ, binh nhiều tướng mạnh, ngược lại tạm thời không cần giúp đỡ.
Năm thông đạo, một đường bị đóng chặt, một đường khác, Tần Ninh đã xông vào.
Chỉ còn lại ba đường.
Trận chiến này võ giả Cửu U đánh rất tâm huyết.
Chiến tranh vẫn đang tiếp tục…
Mà bên kia, Tần Ninh nhảy vào thông đạo xuống lòng đất, nhưng lại cẩn thận dè dặt.
Thông đạo từ lòng đất kéo dài, thông thẳng mặt đất.
Ở vị trí cách mặt đất ngàn mét, ngưng tụ thành một đài diệt ma.
Thông qua đài diệt ma, xuống chút nữa chính là con đường sâu mấy vạn mét.
Tần Ninh liên tục trầm xuống, bên trong thông đạo cũng không thấy Ma tộc xuất hiện.
Hủ Cốt Ma Đế bị đánh đến mức nghe tiếng đã sợ mất mật, những người khác, nơi nào cũng không dám dừng lại trong thông đạo.
Lần trầm xuống này, ước chừng hai vạn mét.
Đến chỗ sâu hai vạn mét, thân ảnh Tần Ninh dừng lại.
Trước đó, hắn lấy cảnh giới linh cảnh Niết Bàn, xuống thông đạo.
Nhưng chính là ở chỗ sâu hai vạn mét, một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ cản hắn lại.
Khi đó hắn không nghi ngờ chút nào, tiếp tục lặn xuống, suy nghĩ đó tuyệt đối sẽ giết hắn trong phút chốc.
Cho dù hắn là linh cảnh Niết Bàn!
Mà bây giờ, lại một nữa đến độ sâu này, Tần Ninh vô cùng cẩn thận.
Vù…
Từ từ một làn sóng quét qua toàn thân Tần Ninh.
Lúc này toàn thân Tần Ninh giống như bị quét nhìn một lần, bên trong cơ thể được dò xét hoàn chỉnh.
Vào lúc này Tần Ninh nín thở.
Trước đã là như vậy, bị một sức mạnh vô danh quét nhìn, ngay sau đó liền xuất hiện lực bài xích.
Lúc này Tần Ninh vô cùng thận trọng.
“Ồ?”
Chỉ là một khắc sau, Tần Ninh lại ngây ra.
Chương 873: Ta mất trí nhớ rồi
Suy nghĩ kia quét qua, lần này không có bất kỳ làn sóng nào, hắn liền lùi xuống.
Vô ảnh mất tăm, giống như không tồn tại.
“Kết thúc rồi?”
Tần Ninh lúc này có chút ngạc nhiên.
Rất kỳ quái!
Chẳng lẽ… địa tâm không bài xích hắn?
Thân ảnh Tần Ninh lúc này hạ xuống, quả thật cũng không có xuất hiện bất kỳ lực bài xích nào.
Cái này so với chín vạn năm trước vô cùng khác nhau
Nhưng Tần Ninh không do dự, tiếp tục trầm xuống.
Thời gian trôi qua từng phút, tiếp tục hạ xuống một vạn mét, cửa thông đạo gần ngay trước mắt.
Tần Ninh vừa nhảy ra, xuất hiện ở cửa ngoài thông đạo.
“Người nào?”
Một tiếng hô vang lên, nhất thời mấy thân ảnh vây xung quanh Tần Ninh.
“Là ta!”
Lúc này thoạt nhìn Tần Ninh toàn thân trên dưới không khác gì Ma tộc Hủ Cốt, ngay cả giọng nói cũng là ngôn ngữ Ma tộc chính gốc.
“Hủ Viên Vương!”
Thấy dáng vẻ và thân ảnh của Tần Ninh, lập tức có mấy người khom người chắp tay.
Nếu Tần Ninh có chủ ý xuống lòng đất, đương nhiên là đã chuẩn bị vẹn toàn.
Vai diễn của hắn chính là một vị Ma Vương.
Ma Vương trong Ma tộc dưới lòng đất, địa vị không tính là rất cao, phía trên còn có Ma Hoàng và Ma Đế, hơn nữa Ma Hoàng phân nhỏ thành cấp Tiểu Ma Hoàng và cấp Đại Ma Hoàng.
Nhưng địa vị cũng không thấp.
Dù gì cũng là cấp bậc cảnh giới Thông Thiên, thống lĩnh một phe, không tính là kẻ yếu.
“Hủ Viên, ngươi chưa chết?”
Đột nhiên một giọng nói kinh ngạc vui mừng vang lên.
Lúc này Tần Ninh nhìn bốn phía.
Chiến sĩ Ma tộc vây quanh cửa thông đạo, xấp xỉ ngàn người.
Hơn nữa người người là cấp Ma Tướng.
Ma Tướng chính là cảnh giới Thiên Võ, thống soái một phe, không tính là thấp.
Hủ Viên nhìn về phía người đàn ông mặt thẹo kia, mắt lộ ra một tia mê mang.
“Hủ Viên, ngươi sao đấy?”
Ma Vương kia nhìn về phía Tần Ninh, ngạc nhiên nói: “Ta là Hủ Khả, ngươi không nhận ra ta sao?”
Nghe thấy lời này, Tần Ninh nhất thời chỉ vào đầu, lơ mơ nói: “Bổn vương bị loài người đáng ghét kia đánh trúng đầu, cảm giác rất nhiều chuyện đã quên mất…”
Nghe đến đây, Hủ Khả nhất thời mặt liền biến sắc, cắn răng nói: “Đáng ghét, không ngờ loài người lại phát triển mạnh như vậy, nhất là tên Tần Ninh đó!”
“Cái tên loài người vô liêm sỉ, sớm muộn cũng chết trong tay bọn ta”.
Tần Ninh ngước mắt liếc nhìn Hủ Khả trước mặt.
Hủ Khả đúng không?
Ta nhớ ngươi rồi!
Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng bề ngoài Tần Ninh lại tiếp tục nói: “Không sai, cái tên vô liêm sỉ đó, còn có tên khốn Thạch Cảm Đương kia sớm muộn phải cùng giết!”
“Nhưng còn những chiến sĩ khác trở về không?”
Hủ Khả vội vàng dò hỏi.
Nhưng Tần Ninh mặt lộ ra bi ai nói: “Ta hôn mê, kết quả tỉnh lại, phát hiện nhưng người đó đang nghỉ ngơi dưỡng sức, thậm chí còn đâm mấy nhát trên thi thể chiến sĩ Ma tộc, thấy cảnh này ta liền vội vàng rời đi”.
“Có lẽ… không ai sống sót!”
Hủ Khả giận không kìm được, liên tục mắng chửi kịch liệt.
Giống như có thể phun ra đủ lời ác khí.
Ngay sau đó Ma Vương Hủ Khả nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Hủ Viên, Ma Đế đại nhân bọn ta trở về Đế Thành, chờ bên Ma tộc Xích Huyết kia dò xét xong rồi lại dự tính tiếp”.
“Hủ Khả…”
Tần Ninh khổ sở nói: “Đầu ta bị đánh nghiêm trọng, rất nhiều chuyện không nhớ rõ lắm, phải làm thế nào cho phải?”
“Vừa rồi nếu không phải ngươi chỉ điểm, ta cũng quên ngươi…”
Hủ Khả vỗ bả vai Tần Ninh một cái, nói: “Yên tâm đi, ngươi và ta đều là thủ hạ của Đại Ma Đế Hủ Đông Minh, chúng ta đều không có ai quản, ngươi đi theo ta là được”.
“Được!”
Tần Ninh mặt đầy cảm kích.
Ngay sau đó lại quơ đầu, bộ dạng đầu đau sắp nứt.
Thấy cảnh này, Hủ Khả lại không ngừng mắng loài người và Tần Ninh thế này thế kia.
Ngay sau đó, Hủ Khả dẫn Tần Ninh đi đến một chỗ doanh trướng.
Chiến sĩ Ma tộc cũng không phải kẻ man rợ, cũng có một hệ thống văn minh.
Từng tòa lều vài xây dựng hết sức cao lớn, chiến sĩ Ma tộc thân thể vốn cũng cao to.
Tiến vào bên trong lều, Hủ Khả mang rượu thịt chiêu đãi Tần Ninh.
Nhìn kỹ lại thứ rượu thịt kia phương pháp chế tạo mặc dù không giống với đồ ăn của con người, nhưng khác biệt cũng không lớn.
Điều này càng khiến Tần Ninh tò mò.
Một ly rượu mạnh nuốt xuống bụng, Ma Vương Hủ Khả thở dài nói: “Lần này trưởng tộc đại nhân cũng bị đả kích cực lớn, chúng ta lại tổn thất nghiêm trọng, lần thứ ba… nếu lại thất bại…”
“Thất bại nữa sẽ như thế nào?”
Tần Ninh vội vàng hoang mang hỏi.
Dáng vẻ là ta đã quên rất nhiều chuyện, ngươi phải nói cho ta biết.
Căn bản Hủ Khả không ngờ đến Hủ Viên trước mắt sẽ là loài người ngụy trang mà thành.
Loài người và Ma tộc vô cùng khác nhau, gần như không thể ngụy trang được.
Cho dù ngụy trang vẻ bề ngoài, nhưng khí tức không thể thay đổi được.
“Xem ra ngươi thật sự đã quên rất nhiều chuyện…”
Hủ Khả từ từ nói: “Đây là lần thứ ba rồi, còn thất bại nữa, chúng ta sẽ phải chịu sự trừng phạt của Ma Thần đại nhân, cũng có khả năng diệt tộc…”
“Diệt tộc!”
Sắc mặt Tần Ninh hoảng sợ, ly rượu trong tay rớt xuống đất.
Hủ Khả nhìn thấy cảnh này, lại càng không nổi lên nghi ngờ.
Phàm là người của Ma tộc, nhắc đến Ma Thần, ai mà không run lẩy bẩy?
“Nói thật, ta thật sự không nghĩ ra, các Ma Thần đại nhân vì sao phải xâm lược?”
Hủ Khả khổ sở nói: “Gia viên của chúng ta đã từng vĩ đại xinh đẹp biết bao, tại sao phải tới chỗ này?”
“Hơn nữa với thần thông của các Ma Thần đại nhân có thể trực tiếp tàn sát nhân loại hèn mọn, tại sao phải là chúng ta chịu chết?”
Tần Ninh nghe đến đây nhưng lại che đầu, thống khổ nói: “Khốn kiếp, cái gì ta cũng không nhớ nổi, khốn kiếp…”
Thấy vẻ thống khổ của Tần Ninh, Hủ Khả vỗ bả vai của Tần Ninh.
“Ngươi có thể nhặt được mạng quay về đã coi như là không tệ rồi”.
Đối với Hủ Viên, Hủ Khả lại càng đáng thương.
Lần này tốt rồi, đánh nhau, ngay cả trí nhớ cũng đánh mất.
“Chỉ cần sống thì luôn sẽ có biện pháp, Hủ Viên, ngươi và ta cộng thành nhất mạch, chúng ta chắc hẳn càng đoàn kết”.
“Ừm!”
Trong miệng Hủ Khả, Tần Ninh vẫn có được chút tin tức.
Đầu tiên, ngũ mạch Ma tộc, cho dù là trưởng tộc Ma tộc, phía trên còn có người xúi giục bọn chúng.
Ma Thần!
Hơn nữa không chỉ có một vị.
Những Ma Thần này cũng không xuất hiện.
Hơn nữa những Ma tộc dưới lòng đất này cũng không phải sinh trưởng ở đất này, mà là được người ta đưa tới.
Còn về từ nơi nào đưa tới, tại sao ở tâm đất Cửu U đại lục mà không phải ở mặt đất, điểm này Hủ Khả căn bản không biết.
Dù sao cũng chỉ là Ma Vương, tin tức biết được có hạn.
Hai người không ngừng trò chuyện uống rượu, Hủ Khả nước mắt sụt sùi, khóc giống như mấy cô nương.
Tần Ninh cũng rơi mấy giọt nước mắt theo.
Dần dần cũng lấy được chút tin tức.
Ma tộc dưới lòng đất chiếm cứ diện tích không hề nhỏ.
Hơn nữa thành trì đều có mấy chục tòa, một tòa lớn nhất chứa cả trăm vạn người Ma tộc, được gọi là Đế Thành.
Cũng là nơi nòng cốt của Ma tộc.
Mà theo như lời Hủ Khả, bên trong Đế Thành có một thần điện, ngày thường toàn bộ người Ma tộc đều phải đến bên trong thần điện, cung kính lễ bái Ma Thần.
Còn Ma Thần trông thế nào, có lẽ chỉ có năm vị trưởng tộc biết được.
Những người khác chưa từng thấy qua.
Những Ma tộc này không một ngoại lệ, toàn bộ đã được một sức mạnh thần bí đưa đến đây.
Chương 874: Trên người con trai ta
Tin tức này thì lại khiến cho Tần Ninh để ý.
Ma tộc dưới lòng đất cũng không phải xuất hiện sinh trưởng ở chỗ này, mà là đến từ nơi khác.
Chính là Ma Thần trong lời Hủ Khả đã dẫn bọn chúng đến.
Theo như lời Hủ Khả, đông đảo Ma trụ trải qua một thông đạo, chín phần chết một phần sống tới chỗ này, xuất hiện ở dưới lòng đất xây dựng thành, cắm rễ ở đây.
Hơn nữa mệnh lệnh tất cả mọi người nhận được chính là đánh chiếm mặt đất.
Thậm chí bản thân bọn họ cũng không biết rốt cuộc là tại sao?
Hai người ăn uống trò chuyện, ước chừng đến nửa đêm.
Tần Ninh sắp xếp lại thông tin đã lấy được và suy nghĩ.
Ma tộc dưới lòng đấy cũng không phải sinh trưởng ở đây, mà là có người mang đến có chủ đích.
Thông đạo mà Hủ Khả nói, không ngoài dự liệu, chắc là truyền tống trận.
Chỉ là lấy truyền tống trận đến chỗ này, trong lòng Tần Ninh lại dâng lên một ý niệm không tốt.
Phải biết rằng từ lúc phụ đế thống nhất thế giới Vạn Thiên, chính là khai thiên lập địa.
Phân chia Vân Giới, thế giới Cửu Thiên và đại lục Vạn Thiên.
Cấp bậc rõ ràng, người đạt đến cực hạn có thể phi thăng thành Thánh, thành Tiên, thậm chí là thành Tôn, thành Thần.
Từ dưới lên cho mỗi người cơ hội quật khởi mạnh mẽ.
Chỉ cần cố gắng tu hành là dòm ngó được thực lực càng cao, địa vực càng hùng mạnh, nhìn thấy trời đất càng rộng lớn hơn.
Từ dưới lên dựa vào thực lực, ngươi có thể tự bản thân phấn đấu, phi thăng đi trời đất rộng lớn hơn.
Nhưng từ trên xuống lại khó như lên trời.
Ví dụ như võ giả thế giới Cửu Thiên, nếu muốn hạ giới, gần như chết không thể nghi ngờ.
Đây cũng là phụ đế năm đó để thăng bằng thực lực vực giới Vạn Thiên.
Nếu là một nhân vật vô địch Thánh Vị có thể tùy ý hạ xuống đại lục Vạn Thiên, toàn bộ đại lục Vạn Thiên kia căn bản không ai có thể chống lại.
Cho dù là cảnh giới Vương Giả, ở trước mặt thánh nhân căn bản cũng không đáng nhắc tới.
Hủ Khả lại nói bọn họ thông qua thông đạo tiến vào.
Nói như vậy khả năng lớn nhất… bên ngoài vực!
Khu vực ngoài Vân Giới!
Có người lấy thủ đoạn nghịch thiên, đưa những Ma tộc này từ khu vực bên ngoài vào, ý đồ tìm thứ gì đó.
Cửu U đại lục có thứ mà bọn họ mong muốn.
Có lẽ không chỉ Cửu U đại lục có.
Trên thực tế phụ đế từng nói qua, Vân Giới dưới sự kiểm soát của ông, không kẻ nào thần không biết quỷ không hay có thể tiến vào bên trong Vân Giới.
Nhưng bây giờ phụ đế không có ở đây.
Một số người nếu tìm thấy thông đạo, chưa chắc không thể tiến vào bên trong thông đạo, hạ xuống đại lục Vạn Thiên.
Nhất thời, Tần Ninh có rất nhiều suy tư.
Hắn trải qua chín đời chín kiếp chín vạn năm, hơn nữa đã từng đảm nhiệm thiếu minh chủ của Cửu Thiên Vân Minh đứng sừng sững trên đầu vạn tộc.
Nhìn vào chuyện này, phương diện mà hắn suy nghĩ càng rộng hơn so với người bình thường.
Thật ra, sở dĩ Tần Ninh dám nghĩ như vậy vì có liên quan rất lớn với sự biến mất của Vô Thượng Thần Đế.
Vô Thượng Thần Đế, Cái Thế Vô Địch!
Là người nào có thể có thể khiến ông từ bỏ Cửu Thiên Vân Minh và Vân Giới mênh mông mình đã xây dựng, biến mất không thấy?
Dựa theo hiểu biết của Tần Ninh về phụ đế của mình.
Sở dĩ phụ đế làm như vậy, khả năng rất lớn là để bảo vệ.
Bảo vệ tất cả mọi người bên trong Vân Giới.
Phụ đế đại diện cho toàn bộ ý chí của Vân Giới, nếu ông không ở đây, có người có ý đồ gây rối với Vân Giới, tiêu diệt Vân Giới, gần như không thể nào.
Có thể nói Vân Giới đại diện cho cơ thể một con người.
Phụ đế chính là hồn của cơ thể đó.
Cho dù thân thể bị phá diệt, hồn phách vẫn ở đây, vậy thì người này cũng sẽ không chết.
Vô Thượng Thần Đế không chết.
Vân Giới mênh mông bất diệt!
Tần Ninh dựa vào tin tức trong miệng Hủ Khả, nhất thời không khỏi nghĩ sâu xa…
Đáng tiếc từ lần trước, bản thân thi triển thuật Đại Tác Mệnh, gần như hao hết thọ nguyên, phụ đế đã xuất hiện qua một lần.
Từ đó về sau, phụ đế vẫn chưa từng xuất hiện.
Tần Ninh đoán không sai, có lẽ phụ đế và Phong Thần Châu có mối quan hệ không tách rời.
Thậm chí phụ đế có thể nhìn thấy tất cả những gì hắn trải qua.
Nhất thời Tần Ninh suy nghĩ khó khăn, từ từ thiếp đi.
…
Đại lục Vạn Thiên, mênh mông vô ngần.
Mà thế giới Đại Thiên lại vô cùng rộng lớn.
Trên dưới tứ phương là vũ, từ xưa đến nay là trụ, vũ trụ rộng lớn, mờ ảo vô ngần, chưa từng có võ giả, có thể nói cùng sáng với trời đất muông thú và trời trăng.
Vân Giới mênh mông, với vũ trụ trời sao bát ngát mà nói, ý nghĩa vì sao, không ai biết!
Lúc này, trong một tinh vực tỏa ra ánh sáng màu lam, trên một tinh cầu thoạt nhìn vô cùng to lớn.
Một thân ảnh mặc áo sam màu mực, khoác áo choàng xanh hoàng kim đứng vững ở trong tinh hải vĩnh viễn vô ngần.
“Quả cầu màu lam, bổn đế đến rồi…”
Người đàn ông thoạt nhìn hai ba chục tuổi, có mấy phần thanh tú, giữa vùng trên hai lông mày mang theo vẻ uể oải, nhưng khuôn mặt nhiều hơn là hưng phấn.
Thân ảnh chợt lóe, người đàn ông đã đáp xuống tinh cầu màu xanh.
Lúc này, người đàn ông cũng đã thay một thân áo sam, quần ngắn màu xanh nhạt, một thân áo sam ngắn, cùng với người trên quả cầu màu lam, độc nhất vô nhị.
Bây giờ người đàn ông xuất hiện giữa núi rừng.
Bốn phía trống rỗng, không người tới, có vài phần đìu hiu.
“Từ xưa đến nay trên quả cầu màu lam, thái sơn có vô số tin đồn, có lẽ có thể phát hiện ra một vài bí mật…”, người đàn ông tự nhủ.
“Hử?”
Chỉ là lời người đàn ông vừa dứt, nhưng lại nhíu mày một cái.
“Mấy thứ nịnh bợ này, sao mà không bỏ rơi được chứ?”
Người đàn ông thở dài, thân ảnh chợt lóe, biến mất trên quả cầu màu lam.
Một khắc sau, người đàn ông xuất hiện giữa vô ngần vũ trụ, đứng yên trong hư không.
Soạt soạt soạt…
Từng tiếng xé gió lúc này vang lên.
Khoảng trên một trăm thân ảnh mặc áo giáp vây quanh người đàn ông.
Từ trong hàng trăm người kia, một thân ảnh đi ra.
Nhìn kĩ lại, người đó toàn thân trên dưới, da hiện màu xám tro, đôi mắt lại càng giống như tro tàn, không có chút hào quang nào.
“Vô Thượng Thần Đế!”
Người đàn ông dẫn đầu quát một tiếng: “Mục Vân, ngươi không có chỗ nào để trốn rồi!”
“Mau giao đồ trên người ngươi ra, Huyết tộc bóng tối ta có lẽ sẽ bỏ qua cho ngươi, bỏ qua Vân Giới mênh mông của ngươi”.
Nghe thấy lời này, Mục Vân gãi đầu một cái, không biết làm sao.
“Các người có mệt không?”
Mục Vân cạn lời nói: “Đồ không ở trên người ta, ở trên người con trai ta, các ngươi đi giết hắn đi!”
Lời này vừa nói ra, đám người bốn phía, mặt đầy uy hiếp.
Lão tử này phóng khoáng như vậy sao?
Còn đem bán con trai mình?
“Cho dù có ở trên người ngươi hay không, ngươi cũng phải đi cùng chúng ta”.
Tên đàn ông cầm đầu nói thêm một lần nữa: “Vân Giới mênh mông, Huyết tộc bóng tối ta muốn vào bên trong, ngươi dẫn đường!”
“Ngươi không sợ là mình đang nằm mơ à!”, Mục Vân chắp hai tay ra sau, cười nhạt nói: “Đó là vực giới của ta, các ngươi vào bên trong làm gì?”
“Ngươi đừng tìm cái chết”.
Tên đàn ông cầm đầu nói lại một lần nữa: “Ngươi tưởng rằng bọn ta thật sự không có cách nào tiến vào? Nói thật cho ngươi biết, các đại tinh vực đã phái người vào bên trong Vân Giới mênh mông rồi”.
“Nếu chí bảo kia thật sự ở trên người con trai ngươi, hắn chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ!”
“Muốn vào thì các ngươi vào đi!”, Mục Vân lại giễu cợt nói: “Đó là địa bàn của ta, ta không có ở đây, ngươi có thể vào?”
“Cho dù có thể nào cũng đều là mấy con tôm thước nhỏ, thực lực không thể nào vượt qua ta, vậy thì không coi là chuyện xấu đối với Vân Giới mênh mông”.
“Thật tưởng rằng ta trốn tránh là sợ mấy chủng tộc linh vực này của các ngươi sao?”
Thần sắc Mục Vân mang đầy vẻ giễu cợt.
“Đừng tưởng rằng cái gì ta cũng không biết, đại lục Vạn Thiên, thế giới Cửu Thiên, Vân Giới mênh mông, các ngươi mặc dù phái người đi, đi bao nhiêu chết bấy nhiêu”.
“Vô liêm sỉ!”
Tên đàn ông dẫn đầu giận không kìm được.
Với người này căn bản không nói được lý lẽ!
“Giết!”
Trong nháy mắt, hơn trăm người đồng loạt xông lên.
“Tự tìm cái chết!”
Mục Vân giễu cợt một tiếng, thân ảnh chợt lóe.
Xát xát xát…
Một khắc sau, hơn trăm người không nhúc nhích, thân ảnh Mục Vân dừng lại, vỗ tay một cái.
“Dù sao ta cũng tự xưng là Vô Thượng Thần Đế, phái người giết ta cũng phải phái người có chút năng lực đúng không? Quá xem thường người ta?”
Lời nói vừa dứt, hơn trăm thân ảnh lần lượt ngã xuống, trôi lơ lửng giữa tinh vực vô tận…
Chương 875: Đế Thành
Mục Vân lại thở dài: “Tiểu Ninh tử à, con phải bảo trọng rồi, thứ cha có thể giúp con đã nhiều như vậy”.
“Huyết tộc bóng tối…”
“Aiz…”
Mục Vân lại chầm chậm thở dài: “Đám người quỷ mục Thần tộc kia cũng không đứng đắn, hai chủng tộc tinh vực lớn cứ nhìn Vân Giới mênh mông như hổ đói”.
“Chờ lão tử thành vực chủ, ta làm thịt sạch các ngươi!”
Lời nói dần dần biến mất, thân ảnh của Mục Vân từ từ biến mất không thấy…
Lúc thân ảnh Mục Vân biến mất, giữa tinh vực, trong thời không xuất hiện hai thân ảnh.
Một nam một nữ, hình dáng giống với hơn trăm người trước đó.
“Chết hết rồi?”
“Ừm!”
Sắc mặt cô gái có chút lạnh, từ từ nói: “Tên kia lúc vừa mới ra Vân Giới mênh mông, thực lực rất thấp, không đáng để lo”.
“Nhưng bây giờ...”
Người đàn ông lúc này cũng nhức đầu nói: “Mỗi lần phái người tới giết ông ta, ông ta lại có thể giết ngược lại, hơn nữa càng ngày càng mạnh...”
“Người này có thể có được chí bảo kia, nhất định có vận may lớn, hơn nữa lớn gan lỗ mãng, lại không thiếu thận trọng”.
Nhưng cô gái lại hừ nói: “Bất kể như thế nào, không giết chết Mục Vân, vậy sẽ phải diệt Vân Giới mênh mông”.
“Mục Vân chính là thần của Vân Giới mênh mông, thứ ông ta đại diện chính là linh hồn trung tâm của Vân Giới mênh mông, ông ta không chết, Vân Giới không diệt được, chỉ có tìm kiếm lổ hổng không gian, phái vài kẻ yếu tiến vào”.
“Cho dù là các đại nhân đích thân ra tay cũng không được?”
Người đàn ông lắc đầu một cái.
Lúc này cô gái kinh ngạc không thôi, quy luật giới vực, thế gian huyền diệu nhất, đúng như dự đoán.
Người đàn ông bất đắc dĩ nói: “Ý phía trên không ngừng phái người vào tiến vào, tốt nhất có thể làm thối nát trật tự thế giới bên trong Vân Giới mênh mông, cứ như vậy Vân Giới không đánh tự thua”.
“Vậy phải chờ đến năm nào tháng nào?”, cô gái bất mãn nói.
“Vì vậy mới phải cố hết sức bắt được Mục Vân, các đại tinh vực đều có hành động, chuẩn bị truy nã Mục Vân”.
“Chỉ là người này thật sự là xảo quyệt, nắm trong tay thuần thục quy luật thời không, mấy lần bày mưu lừa gạt, ngược lại để cho ông ta chạy mất”.
Người đàn ông nói đến đây, sắc mặt căm hận.
Bọn họ chính là tồn tại hùng mạnh nhất trong tinh vực Vạn Thiên, nhưng lại bị một Mục Vân đùa bỡn giống như khỉ.
Cô gái lúc này không hiểu nói: “Tên kia rốt cuộc lấy được cái gì? Vì sao các đại tinh vực đều muốn đuổi giết ông ta?”
“Ta cũng không biết”, người đàn ông lắc đầu, từ từ nói: “Nhưng nghe nói… là dính dáng đến… đứng đầu vũ trụ!”
Đứng đầu vũ trụ!
Lời này vừa nói ra, sắc mặt cô gái hoảng sợ.
Tinh vực không giới hạn, trời đất mênh mông này rốt cuộc nơi nào là tận cùng, ai có thể biết được?
Thời không thiên địa là vũ trụ.
Vũ trụ bát ngát, mênh mông không biết mấy phần.
Giữa đông đảo tinh vực, nhiều năm giao chiến liên tục, chưa từng có chủ?
Đứng đầu vũ trụ?
Đó là tồn tại như thế nào?
Vạn vực vô địch, nắm trong tay hàng tỷ tỷ sinh linh sinh tử.
Nhưng liên quan đến một bí mật như vậy lại bị một thần giới vực tìm được.
Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.
“Đi thôi”, người đàn ông chầm chậm nói: “Người này nhất định phải giết, Vân Giới mênh mông cũng phải liên tục thâm nhập vào, hai phe cùng động thủ, đây mới là quyết định của bên trên”.
Hai người nhìn bốn phía, nhất thời im lặng, thân ảnh dần dần biến mất.
Chỉ là không bao lâu, thân ảnh hai người biến mất bất chợt lộn trở lại.
Nhìn bốn phía vẫn trống không, hai người cuối cùng nhìn nhau cười khổ, lắc đầu rời đi.
Xem ra tên kia thật sự không có ở đây.
Dần dần hai người một lần nữa biến mất không thấy.
Ước chừng dừng lại hồi lâu, giữa hư không xuất hiện một thân ảnh chập chờn cuộn mở.
Chính là Mục Vân một thân áo thần xanh vàng.
“Giết ta?”
Khóe miệng Mục Vân khẽ nhếch, lại cười nói: “Các người còn non lắm”.
“Vân Giới mênh mông, không có ta ở đó, nặn vỡ cả đầu, người mạnh hơn ta cùng đừng nghĩ vào được”.
“Tiểu Ninh tử, con phải tranh được chút khí mới không uổng phí ta khổ tâm một phen”.
…
“Hắt xì…”
Cùng lúc đó dưới thế giời lòng đất của Cửu U đại lục.
Tần Ninh tỉnh lại, vô duyên vô cớ hắt xì một cái, có chút không hiểu.
“Hủ Viên, dậy đi, dậy đi…”, Hủ Khả lúc này vội vàng nói: “Trưởng tộc đại nhân bảo chúng ta tập hợp, từ bỏ thông đạo”.
“Hả, từ bỏ?”
“Ừ!”
Hủ Khả bất đắc dĩ nói: “Bên Ma tộc Xích Huyết kia tổn thất nặng nề, Đại Ma Đế đều chết, hơn nữa trưởng tộc Ma tộc Xích Huyết cũng xong đời”.
“Trưởng tộc chúng ta không dám đánh, đánh lại, hắn sợ hắn cũng chết”.
“Nhưng nghe nói lần này, ba Đại Ma Đế Ma Đế Tử Dực, Ma Đế Cự Tí, Ma Đế Lục Tinh tất cả đều quay về Đế Thành, bốn vị Ma Đế đại nhân nhất định là đã có kế hoạch”.
“Ừ!”
Tần Ninh đứng dậy, chuẩn bị lên đường.
Nếu như vậy thì tứ Đại Ma Đế cũng ở trong thế giới dưới lòng đất, vậy thì phía trên ba chỗ thông đạo hẳn là đối mặt áp lực công kích tương đối nhỏ.
“Không biết bốn vị trưởng tộc đại nhân tìm cách như thế nào”.
“Ừm, chúng ta đâu có tư cách bày kế?”, Hủ Khả xì một tiếng, nói: “Đều là Ma Thần đại nhân chỉ huy, lần này tổn thất nghiêm trọng, Ma Thần đại nhân nhất định sẽ nổi giận”.
“Ừ!”
Trong lòng Tần Ninh đang suy nghĩ.
Đế Thành!
Thành trì trung tâm của ngũ Đại Ma tộc, cũng là khu vực nghị sự của ngũ Đại Ma Đế.
Bây giờ trong ngũ Đại Ma Đế.
Xích Huyết Ma Đế đã chết.
Hủ Cốt Ma Đế chẳng qua là lão đại không có tài cán.
Chắc hẳn Ma Thần đại nhân trong miệng Hủ Khả dù sao cũng sẽ có chút thủ đoạn chứ?
Ngược lại Tần Ninh muốn gặp vị Ma Thần đại nhân này một lần.
Đại Ma Đế chính là cấp linh cảnh Niết Bàn.
Ma Thần chí ít là cự đầu cấp cảnh giới sinh tử cửu kiếp.
Mà rốt cuộc Ma tộc đến từ nơi nào, có lẽ Ma Thần biết.
Phần lớn đã rút lui khỏi thông đạo.
Từ trước đến giờ chỉ có Ma tộc tấn công loài người, loài người không thể nào phản kích lại thế giới địa tâm.
Cho nên những chiến sĩ Ma tộc này căn bản không lo lắng gì.
Đại quân Ma tộc rộng lớn lúc này rút lui, đi về hướng trung tâm.
Dọc đường đi, Tần Ninh nhìn thấy không ít thôn trấn người của Ma tộc đang sinh sống.
Nữ có nam có, trẻ có già có.
Nhưng người này trong thế giới lòng đất gần như hình thành truyền thừa của mình, sanh sanh bất diệt.
Đây có thể cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Nếu như vậy, Ma tộc dưới lòng đất kia thật sự là giết không dứt.
Liên tiếp thời gian nửa tháng đi đường, cuối cùng một tòa thành trì vĩ đại xuất hiện trước mặt đội quân.
Thành tường màu nâu đen cao trăm mét, từng đại môn mở ra.
Giống như một con hồng hoang cự thú màu nâu đen ngồi xếp bằng ở đó, ẩn núp bất động.
Mà trong lúc đó, Tần Ninh dõi mắt nhìn.
Ở trung tâm thành trì, một tòa tháp cao chừng ngàn trượng, đứng sừng sững uy vũ bất phàm.
“Đó chính là nơi các Ma Đế đại nhân cúng tế Ma Thần, chúng ta không có tư cách tiến vào”.
“Chí ít là đại nhân cấp bậc Ma Đế mới có tư cách vào bên trong!”
Hủ Khả lúc này thở dài nói: “Đến bây giờ ngũ mạch chúng ta chỉ biết Ma Thần, cũng không biết Ma Thần hình dạng gì”.
Hủ Khả nói đến đây, vẻ mặt vô cùng tịch mịch.
Bọn họ thoạt nhìn thống lĩnh một phe, được tôn xưng là vương, nhưng trên thực thế thì sao?
Chỉ là con kiến để cho bất kì ai chà đạp.
Rời khỏi gia viên đến vùng đất này, cả ngày chém giết, tình hình hết sức nguy ngập.
Nhất thời Tần Ninh cảm giác những Ma tộc này hình như cũng bị động.
Nhưng đối với điều đó, Tần Ninh không có bất kỳ thông cảm nào.
Để bản thân sống sót thì phải tàn sát loài người, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý.