• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 601: Ba tông môn kéo đến

“Tuổi còn nhỏ mà đã là linh đan sư nhị phẩm rồi, không tệ, có thể đến bên kia báo danh vào Đan các!”, Thẩm Văn Hiên cười nhạt.

“Cảm ơn Thẩm các chủ!”

Yến Bất Ngữ kích động nói.

“Nè nè...”

Kiếm Tiểu Minh không vui kéo Thẩm Văn Hiên: “Tông chủ là sư tôn của huynh, cũng là đại ca của ta, huynh đào góc tường ta như thế mà được à?”

Thẩm Văn Hiên lúng túng cười: “Cũng đâu phải ta đào, là cậu ta tự nguyện mà!”

“Hai người các ngươi vẫn rảnh quá nhỉ? Không sợ bị tông chủ tạm thời trị tội à”, một giọng nói rung động lòng người chợt vang lên.

Thiên Linh Lung mặc váy đỏ, nhẹ nhàng xuất hiện, như trăm hoa đua nở, làm cho một vài thiếu nam dâng trào cảm xúc, một ít thiếu nữ thì đỏ mặt.

“Thiên Linh Lung, cô là các thủ Võ các mà cũng rảnh quá còn gì!”, Kiếm Tiểu Minh tới gần, khoác vai Thiên Linh Lung, cười hì hì: “Dù gì chúng ta cũng là Thanh Vân Tứ Kiệt thanh danh hiển hách, tình cảm tiến thêm bước nữa được không?"

“Thanh Vân Tứ Kiệt?”, Thiên Linh Lung cười tự nhiên: “Có tin ta đánh cho một trong Thanh Vân Tứ Kiệt nhà ngươi không còn mặt mũi trong Thanh Vân tông nữa không?”

“Khụ khụ...”

Thấy dáng vẻ chịu thiệt của Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên cũng mỉm cười.

“Ba người nhàn rỗi phết đấy nhỉ!”

Lý Nhất Phàm cất bước tới, toàn thân áo đen, đầu đội mũ đen, biểu lộ vẻ lạnh lùng trầm tĩnh.

Ban đầu Tần Ninh đi vào Thanh Vân tông, cũng đề bạt thanh niên tuấn tài, Lý Nhất Phàm càng trực tiếp bị Tần Ninh bổ nhiệm là tông chủ đời tiếp theo.

Mà ba năm qua, Tần Ninh không ở trong Thanh Vân tông, Lý Nhất Phàm làm tông chủ tạm thời nên cũng bận rộn hơn nhiều.

Thế nhưng Lý Nhất Phàm hai mấy tuổi mà cũng rất thành thục, một Thanh Vân tông to lớn như thế mà cũng có thể phát triển yên ổn, vị thế càng cao hơn trước.

Tất thảy đều liên quan chặt chẽ đến vị tông chủ tạm thời trẻ tuổi này.

“Lý tông chủ!”

Nhìn thấy Lý Nhất Phàm, cả ba cũng cung kính thi lễ.

Minh Tung, Yến Bất Ngữ và Sở Thanh Nguyệt đều kích động không thôi.

Thanh Vân Tứ Kiệt sống sờ sờ đang đứng ngay trước mặt bọn họ.

Ba năm nay, toàn bộ Cửu U đại lục có vô số câu chuyện về Thanh Vân Tứ Kiệt.

Kiếm các, người sở hữu Linh Lung tâm, đan sư cao siêu, tông chủ cơ trí.

Bây giờ, cuối cùng cũng gặp được.

Quan trọng nhất là, bốn người còn trẻ như thế, thật khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

Lý Nhất Phàm nhìn ba người, nói: “Đều là các chủ, là cánh tay đắc lực, cũng phải ra dáng một tí chứ?”

“Khụ khụ...”

Kiếm Tiểu Minh ho khan: “Không phải là bọn ta không ra dáng, quan trọng là các đệ tử nhiệt tình quá ấy chứ... Hơn nữa, ta chỉ hơn bọn họ có mấy tuổi thôi mà!”

Thiên Linh Lung nhổ một bãi, cười mắng: “Ngươi đang tự khen mình đấy à?”

“Ặc...”

Kiếm Tiểu Minh nghiêm nghị nói: “Để trợ giúp Tần đại ca, ta khổ tu ba năm, đạt cảnh giới Thông Thiên, chỉ không biết dạo này Tần đại ca sao rồi...”

“Yên tâm đi, có Vệ tiên sinh ở đó, chắc chắn không sao đâu...”

“Ta cũng không lo lắng cho sự an nguy của Tần đại ca”, Kiếm Tiểu Minh nghiêm túc nói: “Mà là tâm trạng của Tần đại ca, ta chưa bao giờ thấy sự sa sút chán chường như vậy ở huynh ấy...”

“Lúc chúng ta chưa vào Mặc cốc, không biết trong đó đã xảy ra chuyện gì...”

Mọi người cũng trở nên buồn bã.

Tần Ninh lúc ấy thực sự rất đáng sợ.

Ngoài lão Vệ và tôm cát nhỏ ra, chắc cũng không ai biết là có chuyện gì.

Nhưng tôm cát nhỏ quay về ốc đảo Đại Vũ, lão Vệ làm bạn bên cạnh Tần Ninh, hai người này chắc chắn sẽ không nói gì.

Thật là một điều bí ẩn.

Thiên Linh Lung có Linh Lung tâm, nhạy cảm thông tuệ, như đoán ra được gì đó, nhưng cũng không dám tin.

Bởi vì điều đó quá mức khó tin, vượt qua sự nhận thức và lí giải của cô ta.

“Được rồi, tông chủ nhất định sẽ ổn mà, ngài ấy chỉ đang cần thời gian thôi. Chúng ta chỉ cần ở đây chờ ngài ấy quay về nhìn thấy một Thanh Vân tông thịnh vượng là được.

“Đúng vậy!”

“Ừm!”

Bốn người nhìn nhau cười, ánh mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.

Keng...

Đại điện Thanh Vân có tiếng chuông vang lên.

Dãy núi Thanh Vân to lớn có hơn ngàn đệ tử tân sinh đang tụ tập trước đại điện Thanh Vân.

Lý Nhất Phàm mặc đồ đen, khoác áo vân mây, đẹp trai phi phàm.

Nhìn các đệ tử bên dưới, Lý Nhất Phàm cũng cảm khái không thôi.

Thanh Vân tông thật sự trở nên rực rỡ và thay đổi toàn bộ như Tần Ninh nói.

Lý Nhất Phàm nhìn bên dưới, lên tiếng nói: “Hôm nay là ngày Thanh Vân tông chúng ta kiểm tra đệ tử mới vào, các ngươi tự căn cứ vào năng lực của mình mà đăng ký vào Đan các, Khí các, Trận các, Võ các hay viện Kiếm Đạo”.

“Thanh Vân tông hiện nay chưa phải là tông môn mạnh mẽ nhất vùng đất Cửu U, nhưng sẽ là tông môn che chở đệ tử nhất vùng đất Cửu U!”

“Sau này ra ngoài, ai dám bắt nạt các ngươi, không cần sợ, Thanh Vân tông vĩnh viễn là hậu thuẫn mạnh mẽ nhất của các ngươi!”

“Đây là lời răn dạy của Tần tông chủ, các ngươi nhớ kỹ trong lòng, ở Thanh Vân tông chăm chỉ tu hành là được, tông môn sẽ không bỏ rơi bất kỳ một ai”.

Rất nhiều đệ tử nghe Lý Nhất Phàm nói vậy thì đều nghị luận ầm ầm.

“Sớm nghe nói Thanh Vân tông bảo vệ đệ tử, không lẽ là thật?”

“Giả sao được chứ? Năm ngoái có một vị đệ tử chân truyền bị giết, năm đại trưởng lão đích thân xuất hiện đòi lại công bằng đó!”

“Thật đó hả?”

“Đương nhiên là thật rồi...”

Rất nhiều đệ tử lúc này cảm xúc dâng trào, vùng đất Cửu U này chính là thiên hạ của võ giả.

Đệ tử tông môn phần lớn đều xuất lực vì tông môn, được tông môn che chở, nhưng rất nhiều tông môn sẽ không vì một đệ tử nào mà gây chiến với bên khác.

Thanh Vân tông dường như lại không như vậy.

Đây mới là phong phạm của tông môn lớn chứ.

“Haha... Một Thanh Vân tông nho nhỏ mà cũng dám điên cuồng như thế à, nghe mà tức cười!”

Đột nhiên có một tiếng cười giễu phát ra.

Một giọng nói chế nhạo lúc này vang lên, những âm thanh xé gió lần lượt vang lên.

Trong nháy mắt, bốn phía Thanh Vân tông xuất hiện rất nhiều người.

Những người đó mặc đồ xanh, ai cũng mang theo kiếm, uy vũ bất phàm.

“Vạn Kiếm tông!”

Đại trưởng lão thấy trận thế này thì kinh ngạc hô lên.

Vạn Kiếm tông, tông môn hạng hai phụ thuộc Thánh Vương Phủ, thực lực mạnh mẽ hơn cả Hàn Quảng cung.

Mà trước mặt mấy trăm người đó, có một người gầy gò đứng vững, khí thế kéo dài, từng cử động đều vô cùng hóa hợp.

“Tông chủ Vạn Kiếm tông – Vạn Kiếm Nhất!”

“Cảnh giới Hóa Thần một chuyển”.

Lúc này, các trưởng lão cùng một vài thành viên cấp cao trong Thanh Vân tông hơi thay đổi sắc mặt.

“Chậc chậc, Thanh Vân tông nho nhỏ mà dám nói những lời ngông cuồng như thế, đúng là mắc cười”.

Một giọng nói lạnh lẽo cũng vang lên, trên không trung cũng có mấy trăm người chạy như bay tới.

“Các chủ Cực Lạc các, Tề Thiên Lạc!”

Tề Thiên Lạc kia tướng mạo không đứng đắn, xấu xí vô cùng, mỉm cười lên nhìn như con chuột, cực kỳ tởm lợm.

Mà cùng với Tề Thiên Lạc, còn có một đám người tiến tới áp sát võ trường bên ngoài đại điện Thanh Vân.

“Bá Đông Phong ta hôm nay liền giết chết đệ tử Thanh Vân tông các ngươi, để xem các ngươi còn bảo vệ thế nào? Khà khà...”

Kẻ cầm đầu kia thân thể uy mãnh, sát khi tỏa ra, khí lực mạnh mẽ khiến người ta cảm thấy áp bách.

“Bá Đông Phong, tông chủ Khai Sơn môn!”

Lúc này, ba tông môn hạng hai phụ thuộc Thánh Vương Phủ lần lượt kéo đến.
Chương 602: Tần Ninh quay về

Ngũ đại trưởng lão lúc này lập tức đứng dậy, bên trong Thanh Vân tông, từng thân ảnh lao vùn vụt.

“Khởi bẩm Lý tông chủ, tứ phía Thanh Vân tông xuất hiện hàng loạt người ngựa của Tam đại tông môn!”

“Thủ vệ phía sau núi đã bị chém giết toàn bộ”.

“Bên trong Tàng Linh các cũng bị bọn chúng tấn công…”

Lúc này từng thân ảnh lao vùn vụt đến, thần sắc căng thẳng.

Trước quảng trường, mấy đệ tử mới nhập môn giờ phút này sắc mặt cũng hoang mang sợ hãi.

Bọn họ chỉ là đến bái nhập Thanh Vân tông để tu hành, ai mà nghĩ sẽ xảy ra chuyện này.

Lý Dương Chiêu thân là đại trưởng lão, ổn định nhất.

“Thời gian cách đó đã ba năm, Thánh Vương Phủ không ngờ là không nhịn nổi đầu tiên…”

Bốn vị trưởng lão còn lại lúc này sắc mặt cũng nghiêm nghị.

Điều gì phải đến thì sẽ đến.

Toàn bộ Thanh Vân tông bây giờ đại loạn hoàn toàn.

“Yên lặng!”

Lý Dương Chiêu quát lên một tiếng, tu vi cảnh giới Thông Thiên 5 bước chấn động khiếp sợ, tất cả các đệ tử đều ngây ra.

Một bước đi ra, Lý Dương Chiêu nhìn người của Tam đại tông môn, hô lớn: “Tam vị, Thanh Vân tông ta cùng Vạn Kiếm tông, Cực Lạc các, Khai Sơn môn trước nay không hề có mâu thuẫn, hôm nay các vị tới đây là có ý gì?”

“Khà khà…”, các chủ Cực Lạc các Tề Thiên Lạc cười khà khà nói: “Không có ý gì, chỉ là thấy trong Tàng Linh các của Thanh Vân tông các ông ẩn chứa một lượng lớn linh quyết, bọn ta cũng muốn xem xem”.

“Tề Thiên Lạc, lời này của ông nói ra chính là muốn ức hiếp sỉ nhục Thanh Vân tông của ta?”, nhị trưởng lão Hoa Vinh phẫn nộ quát.

“Thì làm sao?”, Tề Thiên Lạc nhếch miệng cười nói: “Ức hiếp Thanh Vân tông các ông không phải là chuyện hết sức bình thường sao?”

“Ông…”

Bá Đông Phong của Khai Sơn môn cũng nhếch miệng cười nói: “Giao ra linh quyết của Tàng Linh các, tha cho Thanh Vân tông các ông không chết. Có điều các ông đã không có linh quyết, khai tông cũng chẳng có ý nghĩa nữa, vì vậy đệ tử tông môn có thể lựa chọn nương nhờ Tam đại tông môn ta!”

Nhất thời người của Tam đại tông môn quây vòng xung quanh, sát khí bừng bừng.

“Hành động của ba vị có hơi khinh người quá đáng không?”

Lúc này Thiên Đạo Nhất bước ra, thản nhiên nói.

Quan hệ giữa Thanh Vân tông và Thiên Đạo Lâu đến bây giờ có thể nói là ảnh hưởng cực sâu đậm.

Bỏ qua những điều này không nói, ông ta có thể bước vào cảnh giới Hóa Thần cũng là nhờ vào sự giúp đỡ của Tần Ninh, bây giờ đương nhiên là phải đứng ra ra mặt cho Thanh Vân tông.

“Thiên Lâu chủ, chuyện này không liên quan đến Thiên Đạo Lâu, ta nghĩ ông đừng nên xen vào thì tốt hơn”.

Một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

Giữa không trung có một thân ảnh đi tới, khí tức hùng mạnh khiến sắc mặt tất cả mọi người khẽ thay đổi.

Lại là một vị vô địch cảnh giới Hóa Thần.

“Thần Bắc!”

Nhìn thấy người đó đến, đáy lòng Thiên Đạo Nhất phát lạnh.

Lần này Tam đại tông môn đánh mạnh vào Thanh Vân tông, rõ ràng không phải tùy ý làm bậy, phía sau lưng có Thánh Vương Phủ ra mặt.

Nếu không thì Thần Bắc thân là một trong Tứ đại thánh hộ của Thánh Vương Phủ sẽ không thể xuất hiện ở Thanh Vân tông.

Đối mặt với Thần Bắc, cho dù là Thiên Đạo Nhất, lúc này cũng không thể không cẩn trọng.

Vốn là thánh hộ Thần Bắc, chính là cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển, nhưng hai năm trước nghe đồn người này đã lại tiến thêm một bước, đạt đến cảnh giới Hóa Thần nhị chuyển.

Nhất chuyển và nhị chuyển, nghe thì chỉ khác biệt một chữ, nhưng thực lực lại khác nhau một trời một vực.

Lúc này Thần Bắc đứng khoanh tay, lạnh nhạt nói: “Thánh Vương Phủ ta nhận được tin tức, trưởng lão Vương Khiếu Lâm và đệ tử phụ trợ Vương Thanh Trạch của Thánh Vương Phủ đã bị Tần Ninh giết chết ở trong Thiên Thận Cung”.

“Chuyện này ba năm nay Thánh Vương Phủ ta không động cũng là để điều tra chuẩn xác, tránh cho Thanh Vân tông các ông bị oan”.

“Hôm nay, Thánh Vương Phủ ta đến đây chính là để hỏi tội Thanh Vân tông các ông. Tông chủ Tần Ninh nếu không ra mặt, đại quân tướng soái của Thánh Vương Phủ ta sẽ san phẳng Thanh Vân tông!”

Lời của thánh hộ Thần Bắc vừa dứt, trong chốc lát toàn bộ người của Thanh Vân tông trong lòng hoảng sợ.

Thanh Vân tông phát triển ba năm nay, con đường thuận lợi, nền tảng dần trở nên hùng mạnh, nhưng so với tông môn hạng hai đỉnh cấp thì vẫn yếu hơn một chút, chứ đừng nhắc đến đối phương là Thánh Vương Phủ một trong Tứ đại tông môn truyền thừa đã lâu.

Thánh Vương Phủ đó chính là bá chủ của cả vùng đất Cửu U.

“Thanh Vân tông ta hà cớ gì ông nói hủy thì có thể hủy được!”, Lý Dương Chiêu lúc này không kìm được phẫn nộ.

Rất rõ ràng, Thánh Vương phủ vẫn đang chờ đợi.

Ba năm qua, có lẽ Tần Ninh sống hay chết cũng không biết. Thánh Vương Phủ đã không thể chờ đợi tiếp.

Báo thù là thật, mưu đồ với Tàng Linh các của Thanh Vân tông cũng là thật!

“Khà khà, quả nhiên là ngu dốt…”

Tông chủ Vạn Nhất Kiếm của Vạn Kiếm tông cười giễu cợt một tiếng, thân ảnh trong phút chốc lao ra.

Lý Dương Chiêu lúc này ra mặt chặn lại.

Ầm…

Một thanh kiếm quang chém xuống, hai tay Lý Dương Chiêu hợp lại, cứng rắn đỡ thanh kiếm quang đó.

“Phụt…”

Chỉ là giây tiếp theo, Lý Dương Chiêu nhất thời phun một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch.

“Cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển…”

Vạn Kiếm Nhất tông chủ Vạn Kiếm tông cũng đột phá ràng buộc của cảnh giới Thông Thiên, đạt đến cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển.

“Dưới cảnh giới Hóa Thần đều là con kiến. Lý Dương Chiêu, mặc dù không biết ngươi làm sao đạt được cảnh giới Thông Thiên 5 bước, nhưng đời này ngươi cũng chỉ như thế thôi!”

Vạn Kiếm Nhất cười giễu cợt nói.

Ngay lúc này, trong lòng tất cả đệ tử đều bao phủ mây đen.

Thanh Vân tông đến bây giờ phát triển quả thật không tầm thường, nhưng đối mặt với Tam đại tông môn hạng hai đỉnh cấp và có Thánh Vương Phủ ra mặt, sao có thể ngăn cản được?

“Một đám không biết sống chết”.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên, đột nhiên Kiếm Tiểu Minh quát: “Ta thấy các ông quên quan hệ giữa Thanh Vân tông ta và U Minh tông, đã quên sự tồn tại của tông chủ Tần Ninh của Thanh Vân tông ta!”

“Thần Bắc, ông vẫn nhớ lần trước ông chuồn đi ảo não thế nào không?”

Lời này Kiếm Tiểu Minh vừa nói ra khiến rất nhiều lão đệ tử Thanh Vân tông trong lòng có hy vọng.

Tần Ninh mới là tông chủ của Thanh Vân tông bọn họ.

Năm đó, Tần Ninh đối mặt với chất vấn của Thánh Vương Phủ, mặt không đổi sắc.

Thanh Vân tông bọn họ không cần phải e ngại Thánh Vương Phủ.

“Khà khà, tiểu tử, ngươi bớt mượn oai hùm ở đây đi!”

Thần Bắc khinh thường nói: “Hộ pháp Tề U Ngữ của U Minh tông cũng đã chết ở Thiên Thận Cung, Tề Vương Phủ bọn ta biết chuyện này không thoát khỏi liên quan đến tông chủ kia của các ngươi, ngươi cho rằng U Động Thiên vẫn sẽ đến bảo vệ Thanh Vân tông của các ngươi sao?”

“Hơn nữa, vị Tần Ninh tông chủ kia trong lời ngươi nói ba năm trước đã biến mất theo Thiên Thận cung rồi, Thanh Vân tông các ngươi không còn Tần Ninh thì không đáng nhắc tới”.

“Trong thời gian ba năm này, mọi người đều đang chờ đợi Tần Ninh xuất hiện, đáng tiếc thằng nhãi đó e rằng đã chết trong Thiên Thận Cung rồi”.

“Đến bây giờ các thế lực năm đó chịu tổn thất nặng nề trong Thiên Thận Cung đã không kiềm chế nổi, chỉ có điều là không ai muốn ra tay trước”.

“Nếu đã như vậy thì Thánh Vương Phủ ta sẽ ra tay trước tiên, ngược lại ta muốn xem Thanh Vân tông các ngươi còn có thể có át chủ bài gì?”

“Giờ này ngày hôm nay, Tần tông chủ đó của các ngươi còn dám liều lĩnh buông tay vật lộn?”

Thần Bắc lạnh lùng kiêu ngạo nói: “Nếu hắn chưa chết, sao không dám xuất hiện?”

“Ngươi xem, cho dù hắn chưa chết, đã đắc tội với toàn bộ các thế lực lớn trên Cửu U đại lục, hắn cũng không dám xuất hiện đâu, một đám ngu xuẩn”.

Lời này Thần Bắc vừa nói ra, sắc mặt đám người Lý Dương Chiêu, Kiếm Tiểu Minh lập tức hơi thay đổi.

Lời Thần Bắc nói không sai.

Tần Ninh cho dù không sao cả, nếu như xuất hiện trong Thanh Vân tông, vậy thì ắt sẽ khiến cho các bên cường hào trên toàn bộ Cửu U đại lục cùng đến tấn công.

“Ta xuất hiện hay không thì có liên quan đến ông sao?”

Một giọng nói khinh thường lạnh nhạt đột nhiên vang lên, truyền khắp cả Thanh Vân tông.

Tần Ninh quay về!
Chương 603: Hai chiêu

Trên đỉnh đại điện Thanh Vân, bốn thân ảnh tay áo bồng bềnh thản nhiên đứng vững.

Người cầm đầu là Tần Ninh, hôm nay Tần Ninh mặc một bộ đồ màu đen, tóc dài vấn gọn, quần áo sạch sẽ, khuôn mặt lạnh lùng hơn chút so với ba năm trước.

Người đứng ở hai bên trái phải là Vân Sương Nhi và Diệp Viên Viên khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành cùng với dáng người uyển chuyển đẹp rung động lòng người, hai người như thần nữ đến từ Cửu Thiên không thể mạo phạm.

Lão Vệ thì vẫn hơi nheo mắt, im lặng đứng phía sau ba người, biểu cảm trầm tĩnh như cũ, dường như không một chuyện gì có thể thu hút sự chú ý của ông ta.

Chủ tớ bốn người bỗng nhiên xuất hiện lúc này.

“Tông chủ!”

Cùng lúc đó, năm vị trưởng lão cùng nhóm đệ tử Lý Nhất Phàm đều chấn động trong lòng.

Tần Ninh xuất hiện rồi!

“Bản tông chủ chẳng qua chỉ bế quan có ba năm, không ngờ lại có người được đà lấn tới, dám giẫm đạp lên Thanh Vân tông của ta, thật sự đúng là không biết sống chết”.

Hai tay của Tần Ninh chắp sau lưng, thản nhiên nói: “Thế nhưng ta cũng khỏi phải mất công đi tìm các ngươi!”

“Nói khoác không biết ngượng!”

Tông chủ Khai Sơn môn Bá Đông Phong hừ một tiếng, quát: “Thằng nhãi to mồm, hôm nay bản tôn sẽ tiêu diệt Thanh Vân tông ngay trước mặt ngươi xem ngươi có thể làm được gì!”

Bá Đông Phong thân là tông chủ của Khai Sơn môn, có tu vi là cảnh giới Thông Thiên 5 bước, thuộc vào hàng ngũ hào cường đương thời, danh tiếng vang dội.

Hôm nay có Thánh Vương Phủ làm chỗ dựa, Tam đại tông môn tề tụ ở đây hoàn toàn không phải sợ gì hết.

Cho dù trời có sập xuống thì vẫn có Thánh Vương Phủ chống đỡ!

“Chỉ là một tông chủ của tông môn hạng hai mà cũng dám đứng trước mặt Thanh Vân tông của ta la lối om sòm?”

Tần Ninh sải bước đi ra, chế giễu nói: “Cũng được, lần này ta xuất quan vốn muốn khiến Cửu U đại lục long trời lở đất, vậy thì bắt đầu từ tông chủ cảnh giới Thông Thiên nho nhỏ là ngươi trước đi!”

Nghe thấy lời này, Bá Đông Phong tức đến mức suýt ói ra máu.

Ông ta đường đường là cảnh giới Thông Thiên 5 bước, khinh thường Cửu U, ngoại trừ những vô địch cảnh giới Hoá Thần ra thì ít người là đối thủ của ông ta, vậy mà lại bị một tên tiểu bối miệt thị như vậy.

“Hôm nay lão tử sẽ lột da ngươi!”

Bá Đông Phong vừa nói xong liền lao thẳng về phía của Tần Ninh.

“Bảo vệ tông chủ!”

Đại trưởng lão thấp giọng hô một tiếng rồi lập tức phóng đến.

“Tránh sang một bên đi!”

Tần Ninh lúc này phất tay một cái, nói: “Ta thân là tông chủ của Thanh Vân tông lại phải để các ngươi bảo vệ, thế thì mặt mũi của Thanh Vân tông để ở đâu hả?”

“Nhưng mà...”

Đại trưởng lão còn muốn nói thêm gì đó nhưng Bá Đông Phong đã lao đến.

Thiên Đạo Nhất lúc này muốn ra tay, nhưng thánh hộ Thần Bắc cứ nhìn ông ta chằm chằm khiến ông ta không thể xuất thủ được.

“Tay Thần Khai Sơn!”

Bá Đông Phong nhìn thấy Tần Ninh vẫn khinh thường trước đòn tấn công của mình thì trong lòng càng tức giận hơn.

Nhưng nhiều hơn thế là mang theo sự đáng thương nhìn Tần Ninh.

Tay Thần Khai Sơn chính là linh quyết truyền thừa của Khai Sơn môn, uy lực mạnh mẽ, hai cánh tay có thể luyện thành cứng rắn như tường đồng vách sắt, không chỉ có sức phòng ngự khủng khiếp mà sức tấn công còn bá đạo hơn, cho dù là một ngọn núi cao ngàn mét cũng có thể đánh sập.

Tần Ninh nếu như có gan dám cản một chiêu này thì chắc chắn phải chết!

“Tay Thần Khai Sơn? Không phải chỉ là hai cánh tay thôi sao, rèn luyện rồi rèn luyện cũng dám gọi là tay thần? Đúng là không biết xấu hổ!”

Tần Ninh lao ra, chế giễu nói: “Ta sẽ cho ngươi mở mang kiến thức một chút, cái gì mới là tay thần thật sự!”

Bỗng chốc hai tay của Tần Ninh vào lúc này xuất hiện một tầng ánh sáng màu xanh nhàn nhạt, hai cánh tay như hoá thành ngọc bích toả ra ánh sáng thần thánh lóng lánh như phỉ thuý.

“Lôi Hồ Quang!”

Trong chốc lát, một tiếng sấm vang rền phát ra giữa hai cánh tay.

Ầm...

Tiếng sấm vang lên khiến không khí cũng bị rung chuyển.

“Tiểu tử, chịu chết đi!”

Bá Đông Phong lúc này cũng đã nhận ra.

Tu vi của Tần Ninh vậy mà lại là cảnh giới Thông Thiên.

Còn trẻ như vậy mà đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên cũng chỉ có trong thế gia cổ quốc mới sinh ra được những thiên tài quái dị như thế.

Hôm nay đắc tội với Thanh Vân tông, nếu như không trừ khử Tần Ninh thì ắt sẽ để lại tai hoạ sau này.

Thanh Vân tông có một vị tông chủ có thiên phú kiệt xuất như thế, lại thêm tứ kiệt thanh danh vang dội ba năm gần đây thì muốn không nổi cũng khó.

Mà giờ phút này, bốn người Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh và Thiên Linh Lung đều ngạc nhiên.

Cảnh giới Thông Thiên!

Tần Ninh đã đạt đến cảnh giới Thông Thiên!

Trong lòng của bốn người bỗng cảm thấy bối rối.

Cho dù là Kiếm Tiểu Minh hay là Thiên Linh Lung đạt đến cảnh giới Thông Thiên thì cũng là điều dễ hiểu, Kiếm Tiểu Minh nắm giữ truyền thừa của Kiếm Thánh, Thiên Linh Lung thì có một trái tim linh lung và cảnh giới cao hơn Tần Ninh.

Vậy mà chỉ trong thời gian ba năm, Tần Ninh đã trực tiếp vượt qua cảnh giới Thiên Nguyên, lên đến cảnh giới Thông Thiên.

Chuyện này thật khó có thể tưởng tượng.

“Nhận lấy cái chết phải là ngươi!”

Tần Ninh lúc này đẩy hai tay ra.

Bùm bùm...

Hai thân ảnh va chạm với nhau.

Bốn cánh tay chạm nhau phát ra tiếng bùm bụp trầm thấp, khiến không khí xung quanh hai người cũng nổ tung.

“Là ai phải chết đây?”

Khoảng cách gần trong gang tấc, Tần Ninh nhìn chằm chằm Bá Đông Phong, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo.

Tách tách tách...

Đột nhiên, hai cánh tay của Bá Đông Phong giống như đồ sứ xuất hiện rất nhiều vết nứt, ngay sau đó, các vết nứt đạt đến cực hạn, lách cách một tiếng, hai cánh tay của Bá Đông Phong vỡ tan, máu bắn tung toé.

“A...”

Trong khoảnh khắc, tiếng kêu thảm thiết của Bá Đông Phong vang lên chấn động toàn bộ Thanh Vân tông.

“Chói tai thật đấy!”

Tần Ninh vung tay lên trực tiếp nện một quyền xuống.

Bùm!

Hình bóng của Bá Đông Phong lúc này biến thành thi thể ngã xuống đất.

Một cuộc chiến nước chảy mây trôi, chỉ hai chiêu giết chết Bá Đông Phong.

Trong lúc nhất thời, trước đại điện Thanh Vân toàn bộ im lặng như tờ.

Bất kể là ai cũng đều không thể tin vào một màn xảy ra trước mặt.

Hào cường đứng đầu cảnh giới Thông Thiên 5 bước, tông chủ Khai Sơn môn Bá Đông Phong nổi danh xưa nay uy chấn tám phương.

Thế nhưng lại bị một thanh niên cảnh giới Thông Thiên 1 bước dùng hai chiêu trực tiếp giết chết.

Bây giờ, một đám tân sinh nhìn thấy cảnh này đã hoàn toàn sững sờ.

Minh Tung kéo Yến Bất Ngữ đứng ở bên cạnh, thấp giọng nói: “Ngươi tát ta hai cái, nói cho ta biết đây không phải là sự thật đi!”

Bốp bốp!

“Mẹ nó chứ ngươi đánh thật đấy à…”

Bàn tay của Yến Bất Ngữ run lên nhè nhẹ, nói: “Ta cũng muốn biết có phải là thật không...”

Sở Thanh Nguyệt nhìn bóng hình đứng vững hiên ngang kia, một thân đồ đen, mái tóc bạc phơ, tung bay trong gió, uy vũ phi phàm, trong lúc nhất thời gương mặt bỗng ửng hồng.

Đâu chỉ riêng ba người mà tất cả đệ tử Thanh Vân tông cũng đều ngây người.

Cho dù là người mới hay người cũ thì nhìn thấy Tần Ninh với mái tóc bạc lúc này, trong lòng đều kích động như núi lửa muốn phun trào.

Đây chính là tông chủ của Thanh Vân tông bọn họ!

Chỉ dùng hai chiêu đã trực tiếp hạ gục cường địch là cao thủ cảnh giới Thông Thiên 5 bước.

Đám người Lý Nhất Phàm và năm trưởng lão cũng cảm thấy da đầu tê dại.

Tần Ninh vẫn tàn nhẫn như thế.

“Đúng là yếu ớt đến đáng thương!”

Tần Ninh lúc này phủi tay, lạnh nhạt nói.

Cảnh giới của hắn kém 4 bước!

Thế nhưng Ngọc Lôi thể bá đạo không phải thứ mà cảnh giới có thể so sánh cùng được.

Kiếp thứ tám của hắn là Thông Thiên Đại Đế, được người đời xưng tụng là Thể Đế, thuật luyện thể mà hắn nghiên cứu ước chừng cũng phải hàng ngàn hàng vạn loại.

Bây giờ bắt đầu lại từ đầu, thuật Âm Dương Ly Hợp Kim thể và Ngọc Lôi thể mà hắn chọn đều là những thuật luyện thể đẳng cấp nhất trong thế giới này.

Dùng thuật luyện thể đứng đầu mà hắn không làm thịt được Bá Đông Phong thì như thế mới là chuyện kì lạ!
Chương 604: Tay không đỡ kiếm mang

Phủi hai tay, Tần Ninh nhìn về phía trước.

“Người tiếp theo là ai nào?”

Lời này vừa được nói ra, trong lòng đám đệ tử Thanh Vân tông lập tức kích động, nếu bây giờ không phải là thời khắc sinh tồn của Thanh Vân tông thì bọn họ thật sự muốn hét lớn thành tiếng.

Một câu này của Tần Ninh quả thật quá ngầu, quá bá đạo!

Kiếm Tiểu Minh lúc này không nhịn được nói: “Huynh ấy ngầu thế!”

Nhìn thấy hành động của Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên và Thiên Linh Lung đứng ở bên cạnh không nhịn được dở khóc dở cười.

Kiếm Tiểu Minh vẫn luôn coi Tần Ninh là đại ca, là thần tượng, mục tiêu theo đuổi, khó tránh khỏi việc kích động như thế.

Nhưng câu nói của Kiếm Tiểu Minh quả thật rất đúng.

Cho dù như thế nào, Tần Ninh vẫn tiến thẳng không lùi, không hề sợ hãi.

Ba năm qua, Tần Ninh dường như không còn sa sút tinh thần nữa, Tần Ninh, Tần tông chủ đã trở về rồi!

“Tiểu tử ngông cuồng!”

Bỗng lúc này, một tiếng quát vang lên, tông chủ Vạn Kiếm tông Vạn Kiếm Nhất sải bước đi ra, nhìn Tần Ninh, đáy mắt lấp loé sát ý lạnh lẽo.

Tam đại tông môn Khai Sơn môn, Cực Lạc Các, Vạn Kiếm tông cũng là ba tông môn thuộc hạ đỉnh cấp dưới trướng của Thánh Vương Phủ.

Mà nội tình của Vạn Kiếm tông của ông ta mạnh hơn so với Cực Lạc Các và Khai Sơn môn.

Bản thân ông ta cũng là một cường giả vô địch cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển.

Cảnh giới Hoá Thần chính là sự tồn tại cao nhất ở trên Cửu U đại lục.

Mà ông ta chính là một trong số đó.

Bây giờ, nhìn thấy Tần Ninh dùng hai chiêu giết chết Bá Đông Phong, lại còn khoác loác không biết ngượng, khiêu khích tất cả mọi người trong nhóm của ông ta.

Thánh hộ Thần Bắc vẫn luôn quan sát Thiên Đạo Nhất, nếu đã như vậy thì ông ta đành phải đích thân ra tay giết chết Tần Ninh rồi.

“Ta ngông cuồng thì ông có thể làm gì được ta?”, Tần Ninh khinh miệt nói: “Không có bản lĩnh giết ta thì bớt nói nhảm lại, không biết trời cao đất rộng thì cũng đừng nói nhảm, nói nhảm đến cuối cùng, khiến bản thân chết một cách nhảm nhí, có hối cũng không kịp đâu!”

“Ta cứ nói nhảm đấy, ngươi làm gì được ta?”

“Ha ha...”

Vạn Kiếm Nhất vừa nói xong, xung quanh bỗng vang lên một tràng cười ha ha.

Vạn Kiếm Nhất đột nhiên ý thức được bản thân đã nói sai, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

“Tiểu tử thối, ta làm thịt ngươi!”

Trong chốc lát, Vạn Kiếm Nhất sải bước đi ra, không khí xung quanh cơ thể cũng tự động xoay tròn theo khí tức của ông ta.

Cảnh giới hoá thần có chín chuyển, nhất chuyển là tầng thứ nhất.

Đến cảnh giới Hoá Thần, linh khí ngang tàng, có thể nói là phất tay một cái cũng hoà hợp được linh khí đất trời.

Cảnh giới Hoá Thần, một sự thay đổi khí tức cũng có thể uy hiếp được đối thủ.

Vạn Kiếm Nhất vung tay ra, một thanh trường kiếm xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

“Linh kiếm Quy Nguyên!”

Có người nhận ra thanh trường kiếm trong tay Vạn Kiếm Nhất, thấp giọng nói: “Thanh kiếm này chính là linh khí bát phẩm hàng đầu, nghe nói trước đây Vạn Kiếm Nhất dùng thanh kiếm này chém chết hết mười bảy kẻ thù cảnh giới Thông Thiên, cuối cùng lĩnh ngộ đại đạo, đạt đến cảnh giới Hoá Thần!”

“Không chỉ có thế thôi đâu!”, cũng có người thấp giọng nói: “Bởi vì Vạn Kiếm Nhất thông linh với kiếm, đạt đến cảnh giới Hoá Thần, linh kiếm Quy Nguyên cũng tấn thăng thành linh kiếm cửu phẩm, có thể nói là kỳ tích trời đất!”

“Nghe nói sau khi Vạn Kiếm Nhất đạt đến cảnh giới Hoá Thần đã lĩnh ngộ được kiếm ý, uy năng của kiếm thuật, những cường giả vô địch cảnh giới Hoá Thần nhị chuyển cũng không muốn chọc vào ông ta đâu”.

Lúc này, xung quanh có vẻ hơi xao động.

Vạn Kiếm Nhất khác Bá Đông Phong.

Cảnh giới Thông Thiên có thể nói là đỉnh cảo của võ giả, thế nhưng cảnh giới Hoá Thần lại gần sát thần, linh khí mạnh mẽ bá đạo, linh quyết uy lực hùng mạnh.

Một cái phất tay trời đất hoà hợp, đây chính là cảnh giới Hoá Thần.

Vạn Kiếm Nhất bây giờ khiến cho người khác có cảm giác này.

Từng bước đi ra, hoà hợp đất trời, linh khí xung quanh dường như đều phủ phục dưới chân của ông ta.

“Kể từ khi ta tấn thăng đến cảnh giới Hoá Thần, linh kiếm Quy Nguyên và ta chỉ chiến đấu với cảnh giới Hoá Thần, hôm nay phá lệ vì ngươi xuất kiếm một lần, ngươi chết cũng đáng giá!”

“Chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn ta chết?”

Tần Ninh cười nhạo nói: “Ngươi cũng không soi mặt vào bãi nước tiểu xem bộ dáng chó chết của ngươi như nào, nếu như ngươi có thể giết ta thì ta cũng không cần ngươi phải ra tay, ta tự sát cho xong!”

Nghe đến đây, Vạn Kiếm Nhất nắm chặt linh kiếm trong tay, sát khí không ức chế được khuếch tán ra ngoài.

Tần Ninh quá độc miệng!

Rầm...

Một cơn lốc rơi xuống, một tiếng rầm vang lên, Vạn Nhất Kiếm di chuyển.

Tốc độ nhanh đến cực hạn, thậm chí còn để lại dư ảnh tại chỗ.

Bỗng chốc, một bóng kiếm đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Tần Ninh.

Trường kiếm giết ra, kiếm quang lấp loé, kiếm khí dài mấy trăm mét kết hợp cùng linh khí, ngưng tụ thành một kiếm mang bổ thẳng về phía Tần Ninh.

“Tông chủ cẩn thận!”

Lúc bấy giờ, sắc mặt của các vị trưởng lão Thanh Vân tông đều trắng bệch.

Vạn Kiếm Nhất vừa ra tay đã ra sát chiêu, quả thật quá khủng khiếp.

Cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển đối phó với cảnh giới Thông Thiên 1 bước lại thận trọng như thế.

“Kiếm ý?”

Lúc này khoé miệng của Tần Ninh khẽ nhếch, kiếm mang bỗng gia tốc, vọt thẳng xuống.

Một trận cuồng phong nổi lên thổi bay mái tóc bạc phơ của Tần Ninh.

“Ngọc Lôi Thể tầng thứ 6, Bá Lôi Thể, mở!”

Bỗng chốc, một cơn lốc xoáy ngưng tụ trên bề ngoài cơ thể của Tần Ninh, toàn thân từ trên xuống dưới không có thay đổi rõ ràng, thế nhưng nếu nhìn kĩ thì có thể phát hiện ra mặt ngoài thân thể dường như xuất hiện một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ khắp cơ thể của hắn.

Tầng ánh sáng nhàn nhạt ấy hiện ra màu xám đen, tia sáng di chuyển khiến cơ thể của Tần Ninh nhìn từ xa trông rất huyền ảo kỳ diệu.

Keng...

Kiếm mang rơi xuống.

Trực tiếp bổ vào Tần Ninh không một chút nghiêng lệch!

Tất cả mọi người lúc này đều ngừng thở, nhìn kiếm mang thần kinh căng thẳng.

Đỡ được rồi!

Phút chốc, ánh mắt của tất cả mọi người tập trung đổ dồn về phía kiếm mang.

Thân hình cao lớn của Tần Ninh giờ khắc này ở dưới kiếm mang mấy trăm trượng lại trông nhỏ bé vô cùng.

Nhưng chính con người tưởng chừng nhỏ bé ấy hai tay chắp trước ngực, trực tiếp đón lấy kiếm mang kia khiến kiếm mang không thể tiến thêm được nữa.

Tất cả mọi người từ trên xuống dưới trong Thanh Vân tông, lòng bàn tay đều ướt đẫm mồ hôi.

Đây không phải chỉ đơn giản là dùng tay không đỡ đao kiếm!

Mà đây là cảnh giới Thông Thiên 1 bước đỡ một chiêu chết người của cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển!

Tần Ninh đúng là biết cách trêu đùa tâm tình!

Thế nhưng là đang trêu đùa tâm tình của bọn họ!

Cho đến bây giờ, những đệ tử, trưởng lão mới hổn hển hít thở từng ngụm, chỉ cảm thấy bản thân như vừa mới dạo quanh địa ngục một vòng.

“Hả?”

Vạn Kiếm Nhất lúc này cũng tràn ngập kinh hãi.

Tần Ninh vậy mà chỉ dùng hai tay đã tiếp được công kích kiếm thuật của ông ta.

Chỉ là một tên cảnh giới Thông Thiên 1 bước sao có thể làm được chuyện này?

“Chẳng qua cũng chỉ có thế...”

Lúc này, bàn tay của Tần Ninh bắt lấy lưỡi kiếm của kiếm mang, nói tiếp: “Không biết liệu ngươi có thể đỡ được một đòn tấn công kiếm thuật của mình không?”

Xát...

Chợt, hắn hất hai tay lên, kiếm mang lúc này đột nhiên đổi hướng bay về phía Vạn Kiếm Nhất.

Tốc độ còn nhanh hơn cả lúc nãy.

“Chết tiệt!”

Vạn Kiếm Nhất lật tay một cái, Linh kiếm Quy Nguyên trực tiếp xuất ra một kiếm mang mới.

Ầm...

Tiếng nổ vang lên, phía trên không trung đại điện Thanh Vân dường như có một vầng trăng sáng mọc lên sau đó nổ tung, ánh sáng bắn tung toé, kiếm khí khuếch tán, khuấy động núi non xung quanh cũng rung chuyển.

Đây mới thật sụ là trận chiến với người trời!

Cảm xúc của các đệ tử lúc này cũng vỡ oà!

Tần Ninh là cảnh giới Thông Thiên 1 bước, thân là tông chủ Thanh Vân tông lại đối kháng được với tông chủ Vạn Kiếm tông cảnh giới Hoá Thần nhất chuyển!

Chuyện này mà truyền ra ngoài nhất định sẽ khiến toàn bộ Cửu U đại lục phải xôn xao.
Chương 605: Giết chết Hoá Thần

“Tới lượt ta!”

Kiếm mang tản đi, hai ray của Tần Ninh lúc này nắm chặt thành quyền, vọt thẳng ra.

“Lôi Nguyên Hải!”

Một quyền đánh ra, giờ phút này dường như toàn bộ sức mạnh trong cơ thể của Tần Ninh đều hội tụ ở trước mặt.

Mọi người đều nhìn thấy hai tay của Tần Ninh như đang kéo cái gì đó, nhưng mọi người lại không nhìn ra được đó là cái gì.

Bùm...

Ngay sau đó, một tiếng nổ rung trời vang lên.

Sức mạnh vô hình bùng nổ ngay lúc này như sấm rền, chấn động bên tai.

Sấm vốn là vô hình, chỉ khi kết hợp với điện mới có thể ngưng tụ thành hình.

Từ xưa đến nay, sấm chớp vốn được cho rằng là một, trên thực tế, sấm bá đạo, chớp điện sắc bén kết hợp với nhau quả thật uy vũ bất phàm.

Nhưng nếu chỉ xét riêng sức mạnh của sấm sét thì cũng đủ để gọi là vô cùng bá đạo.

Một bóng hình lúc này liên tục lùi về sau, dần dần ổn định lại chính là Vạn Kiếm Nhất.

Chỉ là Vạn Kiếm Nhất lúc này trông không được tốt cho lắm, không nói đến chuyện quần áo xuất hiện nhiều vết rách mà chính ông ta cũng cảm thấy hai tai ong ong, tầm nhìn trước mắt cũng bắt đầu trở nên méo mó.

Sức mạnh sấm sét bộc phát rất nhiều đòn tấn công sóng âm bá đạo.

Linh khí phòng ngự không có tác dụng gì hết trước loại sóng âm này.

Tần Ninh sải bước đi ra, xuất thêm một quyền nữa.

Không có bất kỳ sự dao động linh khí nào nhưng nắm đấm của Tần Ninh dường như vẫn đang kéo lấy thứ gì đó.

Vạn Kiếm Nhất giờ đã hoàn toàn hiểu ra, đòn tấn công của Tần Ninh rất khác, ông ta không dám khinh suất, trực tiếp sải bước, chém ra một kiếm.

Cho dù như thế nào thì chỉ cần không để Tần Ninh đến gần mình là được.

Nếu hôm nay thua trong tay Tần Ninh thì đó sẽ là thành tựu uy danh của Tần Ninh, nhưng Vạn Kiếm Nhất ông ta sẽ bị cả Cửu U đại lục chê cười, thậm chí còn bị ghi lại lưu danh sử sách muôn đời.

Ông ta tuyệt đối không cho phép loại sỉ nhục đấy!

“Hồn Thiên Lạc Nhật Trảm!”

Cùng lúc đó, một tiếng quát khẽ vang lên, Linh kiếm Quy Nguyên trong tay Vạn Kiếm Nhất lúc này xé gió lao ra, cùng với tiếng vùn vụt của trường kiếm thì phía sau linh kiếm cũng để lại từng vệt kiếm mang.

Mỗi một đường kiếm mang đều kèm theo những dao động linh lực mạnh mẽ, trong chốc lát, linh kiếm đã bay xa vài trăm mét, phía sau để lại khoảng hơn ngàn kiếm ảnh.

Mỗi một kiếm ảnh cũng kèm theo dao động linh khí cực lớn, hơn một ngàn kiếm ảnh đủ để huỷ diệt toàn bộ đại điện Thanh Vân.

Nhìn thấy kiếm ảnh tụ lại rồi trực tiếp bay thẳng về phía Tần Ninh, trong lòng mọi người đều cảm thấy căng thẳng.

Cho dù Tần Ninh có bản lĩnh nghịch thiên nhưng chung quy thì cũng chỉ là cảnh giới Thông Thiên 1 bước, còn Vạn Kiếm Nhất là cảnh giới Hoá Thần.

Cảnh giới Thông Thiên và cảnh giới Hoá Thần, nghe thì có vẻ chỉ chênh lệch một cảnh giới, nhưng khoảng cách giữa sự chênh lệch này là một trời một vực.

Hơn ngàn đường kiếm ảnh trực tiếp bao vây Tần Ninh.

“Cút đi!”

Tần Ninh lúc này bỗng vung tay lên, từng làn sóng khí bao trùm.

“Lôi Long Xà Triển!”

Trong chốc lát, khối khí vô hình tập hợp trước mặt của Tần Ninh lúc này đột nhiên hoá thành một luồng sáng lạnh lẽo, nháy mắt khuếch tán ra.

Khối không khí vô hình kia dường như bị chia cắt thành ngàn vạn phần, từng phần từng phần tản ra.

Ầm...

Ầm ầm ầm...

Đột nhiên, phía trên không trung liên tục vang lên từng tràng tiếng nổ trầm muộn.

Bóng hình Vạn Kiếm Nhất lúc này bị đánh lui liên tục.

“Lôi Long Ngâm!”

Tần Ninh lơ lửng trên không trung, một tiếng quát trầm thấp vang lên.

“Gầm...”

Nháy mắt, tiếng gào thét giống như tiếng rồng ngâm truyền ra từ trong miệng của Tần Ninh, âm thanh ầm ầm vang dội hết đợt này qua đợt khác.

“A...”

Trong đầu của Vạn Kiếm Nhất như đang có hàng vạn con ngựa chạy qua, gần như muốn nổ tung.

Sức mạnh ầm ầm của sấm sét đánh thẳng vào não khiến ông ta không thể chịu đựng được.

“Đầu của ta... a... đầu của ta...”

Vạn Kiếm Nhất liên tục rống lên, mười ngón tay gắt gao ôm chặt lấy đầu của mình, thanh âm xoẹt xoẹt vang lên không ngớt, mười ngón tay của Vạn Kiếm Nhất bấu chặt đầu, trực tiếp xé nát đầu của mình.

Một màn này khiến tất cả các đệ tử xung quanh cảm thấy da đầu tê rần.

Trực tiếp xé nát đầu của mình!

Lúc này, bóng hình của Tần Ninh bay đến, cầm lấy linh kiếm Quy Nguyên trong tay.

“Người phải chết là ngươi!”

Trường kiếm vẽ ra một đường kiếm mang, một tiếng vù vù vang lên, cơ thể của Vạn Kiếm Nhất hoàn toàn nổ tung.

Lại một lần nữa, vạn vật im lặng!

Tần Ninh thu linh kiếm Quy Nguyên trong tay về, sắc mặt bình thản.

Dường như chuyện giết chết một vô địch cảnh giới Hoá Thần chỉ như uống nước cắt rau, đối với hắn chẳng có gì đáng tự hào hết.

Mà trên thực tế thì cũng thật sự là như vậy.

Ngón tay của Tần Ninh điều khiển linh kiếm Quy Nguyên, trong lòng trầm xuống.

“Kiếm này không tồi, nhưng mà... lại thông linh với Vạn Kiếm Nhất, thật quá lãng phí, chi bằng quy thuận ta đi!”

Tần Ninh lật tay một cái, linh khí tràn vào bên trong linh kiếm.

Giờ phút này, khí tức bài xích ở bên trong linh kiếm Quy Nguyên dần dần yếu đi, thay vào đó là sự dịu dàng ngoan ngoãn, nghe lời Tần Ninh.

Thanh kiếm này cứ như vậy mà bị Tần Ninh thu phục rồi sao?

Ngay lập tức, tất cả mọi người đều sững sờ.

Chuyện này là sao?

Một thanh linh kiếm cửu phẩm lại bị Tần Ninh thu phục một cách dễ dàng như trở bàn tay vậy sao?

Đây chính là thanh linh kiếm đã đi theo Vạn Kiếm Nhất hơn một trăm năm.

Nếu như Vạn Kiếm Nhất mà biết, e rằng chết rồi cũng phải tức giận bật dậy.

Đệ tử bình thường không nhìn ra được thì thấy khó tin, nhưng rất nhiều võ giả cảnh giới Thông Thiên, cảnh giới Hoá Thần lại hiểu rõ.

Muốn thay đổi sự chuyển hoá của một thanh linh kiếm cửu phẩm thì cần phải sửa đổi khí văn.

Cho dù là linh khí sư cửu phẩm mạnh mẽ cũng không thể làm được giống như Tần Ninh, linh khí đi vào bên trong linh kiếm ngay lập tức có thể thay đổi cấu tạo khí văn của linh kiếm cửu phẩm.

Thằng nhóc này rốt cuộc đã làm như thế nào?

Tần Ninh thì chẳng thèm quan tâm đám người này nghĩ gì.

Kiếp thứ sáu của hắn là Luyện Thiên Đại Đế, biên soạn cuốn sách vạn khí, trong thiên hạ này không có linh khí nào mà hắn không luyện chế thành!

Linh kiếm Quy Nguyên chẳng qua linh tính đến cấp cửu phẩm, khí văn bên trong thì chưa đạt đến cấp cửu phẩm, chênh lệch còn rất xa.

Khí văn là một phần cốt lõi của linh khí, chuyện cải tạo khí văn của một linh khí cửu phẩm đối với Tần Ninh mà nói thì cũng chẳng phải chuyện gì to tát.

“Kế tiếp là ai nữa?”

Giọng nói lãnh đạm chầm chậm vang lên, Tần Ninh đưa mắt nhìn về phía trước.

Thánh hộ Thần Bắc lúc này trong lòng cũng cảm thấy căng thẳng.

Tần Ninh mạnh mẽ vượt xa dự đoán của mọi người là chuyện mà ông ta chưa tính đến.

Thanh Vân tông cùng lắm thì chỉ được coi là một tông môn hạng hai, ngũ đại trưởng lão trong tông môn đều là cảnh giới Thông Thiên, chỉ có Thiên Đạo Nhất mới có khả năng ra tay.

Mà Thiên Đạo Nhất cũng chỉ là cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển mà thôi

Thần Bắc ông ta ra mặt lần này đủ để khiến Thiên Đạo Nhất sợ hãi, ba người Vạn Kiếm Nhất, Bá Đông Phong, Tề Thiên Lạc này đủ để đàn áp đám người Thanh Vân tông.

Thế nhưng không ngờ, Tần Ninh vừa ra tay đã liên tiếp giết chết Bá Đông Phong và Vạn Kiếm Nhất, chuyện này thật sự khó mà tin được.

Cùng lúc đó, bên trong Thanh Vân tông vang lên tiếng hô chấn động đất trời.

Sự sát phạt của Tần Ninh là điều mọi người chưa hề nghĩ đến.

Bấy giờ, Tần Ninh phất tay, mọi người lập tức im lặng.

Nhìn xuống phía dưới, Tần Ninh chậm rãi nói: “Lúc đầu ta đã nói rồi, Thanh Vân tông tuy không phải là tông môn hùng mạnh nhất nhưng sẽ là tông môn che chở tốt nhất cho các đệ tử thuộc tông môn”.

“Hôm nay Thánh Vương Phủ dẫn Tam đại tông môn đến vây quét Thanh Vân tông của ta, chúng ta phải làm thế nào?”

Tần Ninh nhìn tất cả mọi người, nói: “Một chữ thôi... giết!”

“Đến bao nhiêu giết bấy nhiêu, không đến cũng phải giết!”

“Khẩu khí của ngươi cũng lớn thật đấy!”

Lúc này một giọng nói khinh thường đột nhiên vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang