Mục lục
Cửu Mệnh Thiên Tử: Phong Thần Châu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 991: Vương Giả giết chết Thánh Nhân

Luyện Ngục Ma là chủng tộc cực kỳ mạnh mẽ.

Các chiến sĩ liều mình không sợ chết mà lại sợ đại lục Vạn Thiên?

Đùa gì thế!

“Đám nhân loại ích kỷ kia rồi sẽ liên hợp với nhau”.

“Mà bây giờ mới là cơ hội tốt nhất đối với chúng ta!”

Nhị tế tự nói tiếp: “Thiên Đế các làm nội ứng, chúng ta ở trong lòng đất tìm cơ hội”.

“Dần dần đem chiến sĩ tộc ta trà trộn vào trong nhân loại, đến thời khắc mấu chốt sẽ khiến cho cả đại lục Vạn Thiên hoàn toàn loạn lạc”.

“Chúng ta hà tất phải đánh mất các chiến sĩ trong tộc, chỉ làm ngư ông là được!”

Diên Lệ rầu rĩ nói: “Chỉ sợ sẽ không đơn giản như vậy”.

“Vậy cũng chỉ có thể làm thế thôi”.

Nhị tế tự khẳng định lại lần nữa.

Nhánh Luyện Ngục Ma này vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng vẫn chưa mạnh đến mức có thể tiêu diệt toàn bộ con người trên đại lục Vạn Thiên.

Đi từ thế giới bên ngoài vào cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy.

Tất cả đều phải cẩn thận.

Trận chiến Cửu U lần này, tổn thất thảm trọng.

Lần này, tế tự Chước Diễm bỏ mình.

Tất cả đều liên lụy đến một người.

Tần Ninh!

Nhị tế tự nói tiếp: “Tra một chút xem lai lịch của Tần Ninh này là thế nào!”

“Không cần đâu”.

Một thanh âm hùng hậu đột nhiên vang lên.

Trong đại sảnh xuất hiện một cái bóng mờ.

“Tham kiến trưởng tộc!”

“Tham kiến trưởng tộc!”

Trong lúc nhất thời, tám vị tế tự đều khom mình hành lễ.

Người này chính là trưởng tộc của Luyện Ngục Ma - Luyện Thiên!

“Người này tên gọi Tần Ninh, tới từ Cửu U đại lục, không có tin gì hay ho về hắn lắm đâu”.

Luyện Thiên trưởng tộc từ từ nói: “Ta đã báo cho Thiên Đế các, người này nhất định phải chết”.

Mấy đại tế ti lúc này đều ngậm miệng không nói.

“Ta cũng biết các ngươi đang suy nghĩ gì!”

Luyện Thiên lần nữa nói: “Thế nhưng, chính như Ma Sinh An đã nói, đi qua thông đạo để đến đại lục Vạn Thiên đã không phải chuyện dễ dàng, các chủ thượng cũng phải hao tổn rất nhiều”.

“Sở dĩ không trực tiếp lên mặt đất cũng là bởi vì, nhân loại tuy ích kỷ, nhưng khi rơi vào tuyệt cảnh thì bọn chúng sẽ mạnh mẽ phản kháng”.

“Đến lúc đó, tử thương thảm trọng chỉ là chuyện nhỏ, không làm được nhiệm vụ của các chủ thượng mới là chuyện lớn!”

“Ở dưới thế giới lòng đất giúp cho chúng ta kéo dài thời gian”.

“Đồng thời, Thiên Đế các cùng chúng ta nội ứng ngoại hợp để tan rã các thế lực ở đại lục Vạn Thiên mới là chủ yếu nhất!”

Diên Lệ tế tự rầu rĩ nói: “Nói như vậy, chúng ta còn phải tiếp tục hao tổn nữa sao?”

“Ừ!”

“Nhưng đám người Thiên Đế các kia... hoàn toàn là phế vật, ba lần bảy lượt thất thủ...”

Trưởng tộc Luyện Thiên lần nữa nói: “Việc này cũng không thể trách bọn họ”.

“Thương Lan do Thanh Ninh các hùng cứ, các chủ Thanh Ninh các cản trở Thiên Đế các”.

“Không chỉ là Thương Lan mà đất Nam Tiên, núi Tuyết Thiên, sa mạc phía Tây, vùng đất phía Đông, những sự tồn tại truyền thừa cổ xưa đó đều đã biết sự xuất hiện của chúng ta”.

“Bốn tộc khác hiện tại cũng không dễ dàng phá vỡ được thông đạo”.

Luyện Thiên từ từ nói: “Việc này cần kế hoạch lâu dài!”

Mấy vị tế tự nghe đến lời này, chỉ có thể gật đầu.

Trưởng tộc Luyện Thiên thở dài nói: “Thực ra chín vạn năm trước là thời cơ tốt nhất, đáng tiếc...”

“Đáng tiếc cái gì?”

Mấy vị tế tự không hiểu.

“Đáng tiếc thời đại đó lại xuất hiện hắn!”

Trưởng tộc Luyện Thiên bất đắc dĩ nói: “Một vị Hoàng giả cảnh giới Vương Giả - U Vương!”

“Có người gọi hắn là U Vương, có người gọi là U Hoàng, cũng có người gọi hắn là Cửu U Đại Đế”.

“Bởi vì có hắn xuất hiện khiến cho kế hoạch của chúng t không thể không gác lại!”

“Thực tế, hiện tại ta cũng không dám chắc người này còn sống hay không”.

Ngỗi Trùng tế tự không hiểu nói: “Chỉ là một tên cảnh giới Vương Giả mà thôi, tộc ta hà tất phải e ngại?”

“Một vị Vương Giả có thể không có gì khiến người ta phải sợ hãi...”

Trưởng tộc Luyện Thiên thở ra, chậm rãi nói: “Nhưng một vị Vương Giả có thể giết chết Thánh Nhân thì sao?”

Giết chết Thánh Nhân!

Lời này vừa nói ra, mấy tế tự đều run rẩy.

Đại lục Vạn Thiên, Vương Giả vô địch!

Nhưng cũng chỉ là vô địch ở đại lục Vạn Thiên.

Thánh Nhân là gì?

Đó là những người thống trị thế giới Cửu Thiên.

Mạnh mẽ khiến trời đất biến đổi.

Một vị Vương Giả giết chết Thánh Nhân?

Nghe lời này giống như nói một con kiến cắn chết một con voi vậy, khiến người nghe cảm thấy không thể tưởng tượng được.

“Được, không nghĩ đến chuyện này nữa”.

Luyện Thiên phất tay một cái, nói: “Các vị trấn thủ thông đạo của mình, tìm được cơ hội thì phá ấn mà ra”.

“Thế nhưng phải nhớ kỹ, không thể tùy tiện”.

“Ma Sinh An nói không sai, cứng đối cứng với con người ở đại lục Vạn Thiên, chẳng bằng chúng ta dần dần hòa mình vào trong đám võ giả của đại lục Vạn Thiên!”

Luyện Thiên nói xong thì bóng dáng dần biến mất.

Mấy vị tế tự cũng lần lượt tản đi.

Trong tháp cao, sắc mặt Diên Lệ âm trầm.

“Chước Diễm, ta sẽ báo thù cho ngươi!”

Giọng nói lạnh lẽo tan biến trong làn gió...

Mà cũng ở lúc đó.

Tại đáy sông Thiên Thượng.

Lúc này, đám người Giang Bạch, Đạo Thiên Hành, Vạn Khuynh Tuyết, Lý Nhàn Ngư ngơ ngác nhìn phía trước.

Mọi người ngơ ngác không thôi, kinh ngạc xuất thần, không thể bình tĩnh.

“Ngẩn ra đấy làm gì?”

Có giọng nói vang lên, Tần Ninh nhìn mọi người, từ từ nói.

Lúc này, mọi người mới phục tinh thần lại.

Nhưng khi nhìn cảnh tượng trước mắt, họ vẫn cảm thấy không thể tin nổi.

Suốt thời gian qua, Tần Ninh không ngừng ngưng tụ huyền văn.

Mà từng dòng huyền văn ngưng tụ thành từng trận pháp.

Huyền trận liên tục hiện ra.

Tần Ninh rốt cuộc đã ngưng tụ được bao nhiêu trận pháp?

Mọi người căn bản không đếm nổi.

Mấy trăm?

Hơn ngàn?

Có trời mới biết!

Huyền trận chia làm chín cấp.

Huyền trận cấp một vây khốn Tam Vị, huyền trận cấp hai chém chết Tạo Hóa.

Mà huyền trận cấp ba có thể giết linh cảnh Niết Bàn.

Còn huyền trận cấp bốn thì có thể giết chết cảnh giới Sinh Tử.

Nhưng vừa rồi Tần Ninh ngưng tụ bao nhiêu huyền trận từ cấp một đến cấp bốn chứ?

Giang Bạch lúc này không khỏi thở dài.

Hắn ta cuối cùng cũng hiểu ra vì sao ban đầu Tần Ninh tự tin nói như vậy, cho dù không có kiếm U Khô thì hắn cũng có thể phong ấn thông đạo này.

Cái tên này chính là quái vật.

Giờ khắc này, sắc mặt Tần Ninh trở nên tái mét.

Hắn đương nhiên không lạ gì trận pháp.

Nhưng một hơi ngưng tụ ra mấy trăm trận pháp cũng khiến hắn tiêu tốn rất nhiều sức lực.

Tần Ninh nhìn mọi người, từ từ nói: “Ta cần khôi phục lại chút, các ngươi có thể dùng Tịnh Ma Châu để phục hồi lại sức mạnh đã tiêu hao của mình”.

Thấy Tần Hải lúc này đang khoanh chân ngồi, Tần Ninh mới yên lòng.

Một viên Tịnh Ma Châu do tế tự cảnh giới Sinh Tử thất kiếp ngưng tụ ra.

Không chỉ có thể chữa trị cho Tần Hải, có khi còn khiến cho Tần Hải nâng cao một bước.

Tần Ninh lúc này cũng tiêu hao rất lớn.

Thế nhưng Tần Ninh càng hứng thú với huyết trận trên đỉnh đầu.

Ma tộc đúng là có thủ đoạn đặc biệt.

Tần Ninh chạy như bay lên đi tới chỗ huyết trận.

Từng dòng tơ máu ngưng tụ thành lưới máu, ngăn chặn thông đạo trên đỉnh đầu đám đông.

Tần Ninh chỉ chạm vào tơ máu.

Tức thì, một khí tức tạp nham dũng mãnh chui vào trong cơ thể hắn.

Giờ khắc này, Tần Ninh khẽ run.

“Thật là một sức mạnh kỳ quái...”

Tần Ninh khá là kinh ngạc.

Lưới máu này cũng không phải là trận pháp, mà là một loại tổ hợp khí huyết thêm một lần nữa.

Mặc dù Tần Ninh có kiến thức rộng rãi, nhưng cũng chưa từng thấy loại tổ hợp này bao giờ.

Thấy cái mình thích là thèm, Tần Ninh lúc này trực tiếp khoanh chân ngồi xuống trên không, chỉ vuốt ve lưới máu, mặc cho khí huyết kỳ lạ với sức mạnh hỗn loạn kia trùng kích thân thể mình.
Chương 992: Sinh Tử tam kiếp

Thấy cảnh này, mấy người Giang Bạch không rõ vì sao.

“Cái tên này...”, Vạn Phúc không khỏi nói: “Không sợ sức mạnh của mình gặp cản trở sao?”

“Hắn dường như đang tu hành”.

Giang Bạch lúc này mở miệng nói.

Tu hành?

Thật hay giả?

Trước đó bọn họ cũng đã kiểm tra cái lưới máu kia.

Sức mạnh khí huyết hỗn loạn làm cho bọn họ không thể điều khiển sức mạnh của mình.

Huyết vương do một tên Ma tộc cảnh giới Sinh Tử thất kiếp ngưng tụ ẩn chứa một loại sức mạnh độc đáo có thể tê liệt bọn họ.

Nhưng Tần Ninh lại một lần nữa khiến bọn họ ngạc nhiên.

“Đừng nhìn nữa!”

Đạo Thiên Hành lúc này mở miệng nói: “Sự mạnh mẽ của Tần gia là thứ mà phàm phu tục tử chúng ta không lý giải được”.

Lý Nhàn Ngư lúc này nhìn Đạo Thiên Hành với vẻ mặt đờ đẫn.

Từ lần đầu tiên gặp mặt, cái tên này đã nịnh bợ sư tôn rồi.

Một mạch tâng bốc cho đến giờ!

Nịnh hót tốt như vậy sao?

Lý Nhàn Ngư không hiểu nổi.

Đạo Thiên Hành lúc này cũng mặc kệ.

Nịnh hót?

Vậy cũng phải xem là nịnh hót ai!

Giờ này khắc này mọi người không nói nhảm nữa mà bắt đầu khoanh chân ngồi thiền, khôi phục thực lực bản thân.

Tần Hải thấy Tần Ninh an ổn ngồi vào chỗ của mình rồi thì cũng không lo lắng.

Khoanh chân ngồi xuống, chuẩn bị tu hành.

Viên Tịnh Ma Châu kia không khác nào là thần đan diệu dược đối với việc trị liệu thương tích của hắn.

Quá mạnh mẽ!

Hơn nữa sức mạnh vẫn đang sôi trào chứ không biến mất.

Điều này thật sự khó tin.

Tần Hải lúc này lại lo lắng cho Khương Như Yên.

Sư phụ chết.

Khương Như Yên không thể lại gặp chuyện gì khác.

Hơn nữa liệu thư viện Thái Hư có xuất hiện phiền phức hay không?

Tần Hải không suy nghĩ thêm nữa mà an tâm tu hành.

Mọi người lúc này đều yên tĩnh lại.

Nhưng lúc này, Tần Ninh cũng lại không yên ổn.

Khoanh chân ngồi ở dưới lưới máu.

Linh khí trong cơ thể Tần Ninh lần lượt tuôn ra, thần hồn hồn lực cũng tiến vào trong lưới máu.

Một mảnh thế giới mới tinh xuất hiện ở trước mắt Tần Ninh.

Những thứ sức mạnh kia không ngừng dung hợp, không ngừng dung hợp.

Trong lúc nhất thời, Tần Ninh cảm giác được linh khí vận chuyển trở nên độc đáo.

Căn cơ tu hành của võ giả là gì?

Linh khí!

Cảnh giới Cửu Môn hay cảnh giới Vương Giả cũng được.

Thiên kiêu tuyệt thế cấp bậc linh thể, thần thể hay võ giả Tinh Mệnh cũng tốt.

Những người này tuy có mạnh mẽ.

Nhưng không có linh khí thì cũng chẳng ra làm sao.

Mà võ giả tu hành võ quyết chính là không ngừng tổ hợp linh khí, phóng ra uy linh khí.

Loại tổ hợp này dựa vào cấp bậc cao thấp của võ quyết để tính độ mạnh yếu.

Cho nên võ quyết mới phân chia cao thấp.

Võ quyết mạnh mẽ và hoàn mỹ khiến công suất vận dụng linh khí có thể đến trăm phần trăm.

Võ quyết bình thường có khi còn chưa sử dụng được đến mười phần trăm.

Đây cũng là lí do vì sao Tần Ninh có thể giết người vượt cảnh giới dễ dàng nhiều lần.

Dường như một người trưởng thành có năm mươi cân sức mạnh, tu luyện võ quyết không bằng thì khả năng chỉ có thể bộc phát ra được lực phá hoại mười cân trên năm mươi cân sức mạnh.

Mà võ quyết hắn lựa chọn đều là cấp bậc đỉnh nhọn của mỗi một tầng.

Là sự vận dụng tốt nhất với linh khí.

Dù cho chỉ là mười cân cũng có thể bộc phát ra lực phá hoại mười cân, thậm chí mười hai cân, mười tám cân hoặc đến tận hai mươi cân.

Đây chính là sự khác biệt trong vận dụng linh khí.

Cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao Tần Ninh có thể vượt cấp chém giết đối thủ.

Giờ khắc này, sức mạnh toàn thân của Tần Ninh được ngưng tụ đến mức tận cùng.

Linh khí nhẹ nhàng tiến vào lưới máu.

Từng luồng hồn lực nhảy vào lưới máu .

Sức mạnh không ngừng biến đổi.

Tần Ninh thật sự phát hiện ra cái mới!

Bên trong lưới máu là sức mạnh mà Chước Diễm tế tự để lại.

Dĩ nhiên cũng có khí tức toàn thân của Chước Diễm tế tự.

Tần Ninh tỉ mỉ quan sát, cũng phát hiện quỹ tích thi triển sức mạnh của Chước Diễm tế tự khác hẳn những gì hắn biết.

Thậm chí có thể hiểu như thế này.

Tất cả lực lượng từ cổ chí kim mà hắn nhìn thấy đều có quỹ tích là từ dưới chân lên trên.

Mà Chước Diễm tế tự lại khác hẳn.

Từ trên trời xuống dưới chân.

Một cái từ trong ra ngoài còn một cái từ ngoài vào trong.

Hoàn toàn khác biệt!

Tần Ninh không khỏi phỏng đoán.

Lẽ nào... Đây là pháp môn căn cơ mà tộc ngoài thế giới tu hành?

Tần Ninh lúc này bắt đầu thử.

Hắn muốn biết kết quả khi hai loại này dung hợp.

Thời gian từ từ trôi qua.

Tần Ninh dần dần quên đi thời gian.

Mà trong lúc đó, hai loại sức mạnh dung hợp vào Tần Ninh trong cơ thể.

Một loại từ chân trời xuống dưới thân.

Một loại từ dưới người đến chân trời.

Rất khác nhau!

Sự biến đổi sức mạnh này làm cho Tần Ninh cảm giác khí tức bản thân đang không ngừng biến hóa.

Một kiếp nạn cứ như vậy mà đến.

Tần Ninh an tâm độ kiếp.

Cảnh giới Sinh Tử chia làm chín kiếp.

Vượt qua mỗi một kiếp nạn chính là tăng lên một tầng.

Cho tới bây giờ, sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh đã quá độ, có thể nói là hắn đã đạt cực hạn.

“Độ kiếp!”

Vạn Khuynh Tuyết thấy thế thì kinh ngạc nói: “Hắn sắp đến Sinh Tử nhị kiếp!”

“Không chỉ vậy đâu…”

Giang Bạch lúc này cũng mở miệng.

Đúng là không chỉ có vậy.

Không phải Tần Ninh một hơi độ kiếp một lần, mà là hai lần.

Hắn muốn một lần vượt qua hai lần kiếp nạn.

Cái tên này điên rồi!

Lúc này tất cả mọi người đều im lặng không nói.

Tần Ninh điên sao?

Cũng không phải!

Sinh Tử cửu kiếp đối với người khác thì vô cùng khó khăn.

Nhưng là đối với hắn thì cũng khó khăn như vậy!

Kiếp nạn chủ yếu là thất tình lục dục.

Bao nhiêu năm qua, Tần Ninh đi qua từng đời từng kiếp, chút kiếp nạn này cũng chẳng làm gì được hắn.

Một lần kiếp nạn!

Hai lần kiếp nạn!

Sức mạnh trong cơ thể Tần Ninh đang biến hóa.

Một lần thăng hoa xuất hiện.

Sinh Tử tam kiếp!

Trong nháy mắt, khí tức trong người Tần Ninh không ngừng biến hóa.

Cuối cùng thì hoàn toàn ổn định lại.

Sinh Tử tam kiếp đã đủ mạnh mẽ.

Khi Tần Ninh chậm rãi mở hai mắt ra.

Một đôi tròng mắt sáng chói chợt hiện.

Thoải mái!

Tần Ninh cảm thấy cực kỳ thoải mái.

“Tộc ngoài thế giới... Tộc ngoài thế giới...”

Tần Ninh lúc này hơi lẩm bẩm.

Thật sự rất khác.

“Vận chuyển linh khí để tu hành theo một cách hoàn toàn khác biệt, sức mạnh bộc phát có thể đưa đến hiệu quả gấp bội”.

“Loại biện pháp này về sau có thể không ngừng mạnh mẽ hơn”.

“Vậy thì gọi là... Thiên Địa Huyền Linh pháp!”

Tần Ninh mỉm cười.

Thiên Địa Huyền Linh pháp!

Đạo chính phản của linh khí, sức mạnh tăng vọt.

Lúc này Tần Ninh nhìn lưới máu trên đầu, khẽ vung tay lên.

Tạch tạch tạch...

Lưới máu đứt thành từng khúc rồi biến mất.

Mọi người bên dưới lần lượt đứng dậy.

“Đã bao lâu rồi?”

“Gần ba tháng rồi!”

“Vừa đẹp!”

Tần Ninh lúc này nhìn Tần Hải, khóe miệng khẽ nhếch: “Nhị ca, đi thôi!”

Tần Hải hơi ngẩn ra.

Tần Ninh lại cười nói: “Xuất phát đến thư viện Thái Hư”.

“Ta cũng muốn xem là kẻ nào to gan như vậy, lại muốn cướp nhị tẩu của ta”.

Tần Hải nghe đến lời này, chỉ cảm thấy trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, gật đầu.

Tam đệ không còn là tam đệ ngày xưa.

Nhưng tam đệ vẫn là tam đệ đó.

Xét về thiên phú và tâm tính, tam đệ mạnh hơn xưa nhiều.

Thế nhưng bàn về thân tình, tam đệ chưa một lần thay đổi.

Đây chính là tình huynh đệ!

“Tần công tử”.

Vạn Khuynh Tuyết lúc này đứng dậy, nhìn Tần Ninh, chắp tay nói: “Chuyến này kết thúc, chúng ta cũng nên rời đi”.

“Ừ, được!”

Tần Ninh gật đầu.

“Thân thể của Phúc lão...”

“Đơn giản!”

Tần Ninh cười nói: “Vạn Thiên Các các cô cũng có tứ phẩm Huyền Đan sư nhỉ”.

“Dựa vào dược liệu ta cho, nấu thành nước canh cho Vạn Phúc uống, không đến một tháng, Vạn Phúc nhất định có thể khôi phục lại Sinh Tử cửu kiếp!”

“Đa tạ Tần công tử”.

Vạn Phúc lúc này chắp tay nói: “Lão hủ chính là một huyền đan sư tứ phẩm, xin cảm ơn Tần công tử”.

Tần Ninh cũng không nói nhảm, vung tay lên, linh khí tụ tập thành chữ, rơi xuống lòng bàn tay của Vạn Phúc.

Dần dần, sắc mặt của Vạn Phúc thay đổi mấy lần.
Chương 993: Tỉ võ kén rể

Khi Tần Ninh viết xong, Vạn Phúc không khỏi thở ra.

“Dựa theo biện pháp này của ta, nhất định sẽ được. Nếu thiên phú của ông còn như xưa, có khả năng sẽ tiến thêm một bước”.

“Lão hủ hiểu rõ!”

Vạn Phúc lúc này khom người, bái Tần Ninh thật sâu.

“Đa tạ Tần công tử, ân này tình là lão hủ nợ Tần công tử, sau này nhất định sẽ báo đáp Tần công tử”.

Nghe đến lời này, Tần Ninh phất tay một cái, cũng không nhiều lời.

Ân tình của một cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp mà thôi.

Hắn cũng không cần thiết phải ghi nhớ.

Tần Ninh nhìn Vạn Khuynh Tuyết, cười híp mắt nói: “Trở về nói cho lão già Vạn Nhất Thiên kia”.

“Sau này rảnh rỗi, Tần Ninh ta sẽ đến thăm, lão ta đừng có chết đấy”.

Vạn Khuynh Tuyết nghe vậy thì sững sờ rồi lập tức gật đầu.

Đạo Thiên Hành lúc này vội vàng đi tới trước mặt Tần Ninh, cúi đầu bái lạy.

“Tần gia, mọi chuyện đã kết thúc, tiểu nhân cũng nên đi ngao du khắp thiên sơn vạn thủy của đại lục Vạn Thiên, chúng ta có duyên sẽ gặp mặt”.

“Được!”

Tần Ninh gật đầu nói: “Nhớ kỹ, Vô Cấu Kiếm Phái tìm ngươi có thể không phải ngẫu nhiên đâu, ngươi cẩn thận không lại bị ai đó tính kế!”

“Tiểu nhân hiểu”.

Đạo Thiên Hành gật đầu, sau một khắc, lập tức đổi một dung nhan khác rồi nhanh chóng chạy mất dạng.

Tốt nhất vẫn nên tránh xa vị gia này thôi.

Nếu không, có trời mới biết vị gia này sẽ khuấy động ra sóng gió gì?

Lần này, thư viện Thái Hư phải tai ương rồi.

Hắn ta thì có thể đi đục nước béo cò, nói không chừng có thể đào ra chút đồ tốt.

Người của Vạn Thiên Các và Đạo Thiên Hành rời đi.

Chớp mắt, chỉ còn lại Tần Ninh, Tần Hải, Giang Bạch cùng Lý Nhàn Ngư.

“Đi thôi!”

Tần Ninh nhìn trên không, cười nói: “Dẫn nhị ca đi cưới nhị tẩu!”

“Ha ha...”

Tần Ninh không có chút lo lắng nào.

Lần này, hắn sẽ ở bên cạnh Tần Hải suốt cuộc hành trình.

Nuối tiếc về Tần Hâm Hâm.

Sẽ không xảy ra lần nữa!

Lần này ai dám cản trở.

Một chữ - giết!

...

Bốn bóng người rời khỏi sông Thiên Thượng, trong lúc đó toàn bộ Bắc Lan cũng đã xảy ra không ít chuyện.

Đầu tiên là Bắc Thương phủ của Giang Bắc đột nhiên phát động công kích mãnh liệt.

Yểm Nhật tông, Tứ Tượng môn, thế gia Đông Phương nhanh chóng bị diệt.

Bắc Thương phủ trở thành bá chủ duy nhất của Giang Bắc.

Đương nhiên thì vẫn không là gì với các đầu sỏ như thư viện Thái Hư, Vô Cấu Kiếm Phái cùng thế gia Bách Lý.

Nhưng dù sao thì cũng là ông lớn.

Mà đồng thời ba thế lực lớn của Giang Đông như Phong Lôi tông, sơn trang Tử Tiêu và Tà Nguyệt Bảo không hiểu vì sao mà suy tàn.

Tất cả các thành viên cấp cao đều đóng cửa không ra, như là ngăn cách với thế giới.

Thế nhưng, điều khiến người ta kinh hãi đó là.

Hành trình đi sông Thiên Thượng.

Ngũ đại thế lực của Tây Giang và Nam Giang.

Lần này không một ai xuất hiện.

Ba tháng, không một ai xuất hiện.

Chuyện này quá kỳ quái.

Bắc Lan truyền ra tin đồn.

Có khả năng ngũ đại thế lực đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Tin tức này thật sự là quá chấn động.

Nhưng còn một tin tức khác chấn động hơn thế.

Thư viện Thái Hư tung ra thiệp mời.

Mời các thế lực Bắc đến thư viện Thái Hư tham gia đấu võ!

Đây cũng không phải là đấu võ đơn giản.

Mà là một cuộc đấu võ quyết định hôn ước của con gái duy nhất của viện trưởng Khương Tồn Kiếm của thư viện Thái Hư - Khương Như Yên.

Tin tức vừa truyền ra, toàn bộ Bắc Lan triệt để sôi trào.

Khương Như Yên được xưng là cô gái khuynh quốc khuynh thành, xinh đẹp nhất Bắc Lan, tư sắc quá mức mỹ miều, thiên phú lại càng thêm khủng bố.

Tuổi còn trẻ đã là Sinh Tử nhất kiếp.

Mà lần này thư viện Thái Hư lại mở tỉ võ kén rể.

Điều này thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

Hơn nữa Khương Như Yên là con gái duy nhất của viện trưởng Khương Tồn Kiếm, như là hòn ngọc quý trên tay. Nghe nói Khương Tồn Kiếm vô cùng chiều chuộng cô ấy.

Làm sao sẽ qua loa như vậy chứ.

Thế nhưng người biết nội tình cũng tiết lộ.

Nói là tỉ võ kén rể nhưng cũng đã có quyết định nội bộ rồi.

Thiên kiêu số một thư viện Thái Hư là Lục Hành nghe đồn chính là người được chọn.

Mà nói đến thư viện Thái Hư thì thiên kiêu Lục Hành cũng càng ghê gớm.

Lục Hành!

Cảnh giới Sinh Tử tam kiếp!

Hơn nữa tuổi thọ còn chưa đến trăm tuổi.

Phải biết, đến cảnh giới Sinh Tử, tuổi thọ cũng vào khoảng hai vạn năm.

Không đến trăm năm tu hành mà đã đạt bước này, đủ để nhìn ra sự khủng bố của Lục Hành.

Còn có người nói hắn ta là một võ giả Tinh Mệnh.

Hơn nữa lần này thư viện Thái Hư không chỉ mời mỗi các thế lực ở Bắc Lan.

Dường như còn mời cả Trung Lan.

Sự kiện trọng đại như vậy, dĩ nhiên có rất nhiều người muốn đi xem náo nhiệt.

Nhưng nếu không đến linh cảnh Niết Bàn thì cũng không có tư cách được mời.

Đó là thư viện Thái Hư!

Một trong ba đầu sỏ của Bắc Lan.

Tổ thượng của thư viện Thái Hư chính là Khương Thái Hư, hay còn gọi là Thái Hư Thiên Nhân.

Cảnh giới Thiên Nhân!

Gần với Vương Giả.

Hiện nay viện trưởng của thư viện Thái Hư cũng là nhân vật mạnh mẽ ở cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.

Một sự tồn tại như thế, không một ai dám sơ xuất.

Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng bàn tán vang khắp toàn bộ Bắc Lan.

Lúc này, trong một gian phòng ở tửu lâu tại một tòa thành của Bắc Lan, có bốn người đứng vững.

Chính là nhóm Tần Ninh.

Bên trong tửu lâu không ngừng có người bàn chuyện về thư viện Thái Hư.

Tần Hải nghe được những nghị luận kia thì trầm giọng nói: “Lục Hành này tâm cơ thâm hậu, viện trưởng không thích, cho nên phó viện trưởng Lục Chung Hải mấy lần cầu hôn cho con trai thì đều bị viện trưởng từ chối”.

“Hiện tại xem ra cuộc tỉ võ kén rể này...”

“Chỉ e là một lần tự biên tự diễn của Lục Chung Hải mà thôi”.

Nghe được tin tức này, Tần Hải đương nhiên phẫn nộ.

Cô gái mình yêu bị người lấy ra làm kết quả của tỉ võ kén rể...

Hơn nữa sư phụ có ơn lớn với mình cũng bị những người đó hại chết.

Phải trả món nợ này thật rõ ràng!

“Lục Chung Hải liên hợp với thế gia Bách Lý muốn tiêu diệt Khương gia, làm cho Lục gia trở thành người cai quản thư viện Thái Hư”.

“Hiện tại bớt đi sự ủng hộ của các thế lực lớn, độ khó cũng tăng lên không ít”.

“Nhưng chuyện này cũng khó mà đảm bảo là Vô Cấu Kiếm Phái không tham dự...”

“Thậm chí lần này thư viện Thái Hư còn mời cả Bắc Ninh Các của Trung Lan đến, nói không chừng là Bắc Ninh Các cũng có cấu kết với Lục gia và thế gia Bách Lý...”

Lý Nhàn Ngư lúc này phát biểu như thật.

Lời này vừa nói ra, trong lúc nhất thời, ba người Tần Ninh, Tần Hải, Giang Bạch đều nhìn hắn ta với vẻ mặt cổ quái.

Lý Nhàn Ngư hơi sững sờ, rầu rĩ nói: “Sao... làm sao... ta... ta nói sai sao?”

“Không, rất đúng!”

Tần Hải không nhịn được nói: “Chẳng qua là ta thấy ngươi luôn luôn ngơ ngác... không nghĩ tới ngươi lại khôn khéo như thế”.

Tần Ninh cùng Giang Bạch lúc này cũng thâm sâu gật đầu.

Lý Nhàn Ngư trước giờ luôn ngơ ngác, lúc này lại đi phân tích tình huống.

Có thể không khiến người ta kinh ngạc sao?

Lý Nhàn Ngư đỏ mặt, không nhịn được nói: “Cũng chớ xem thường ta, trước đây ta đần là bởi vì hai mắt ta mù, không rành thế sự”.

“Đi theo sư tôn, ta đương nhiên là học được những thứ này”.

“Sư tôn anh minh như thế, dạy dỗ ta rất nhiều...”

Lời này vừa nói ra, ánh mắt của Tần Hải cùng Giang Bạch càng thêm cổ quái.

Cái tên này không chỉ biết phân tích.

Còn biết nịnh hót!

Tần Ninh mang vẻ mặt cạn lời.

Tiểu Nhàn Ngư lại học thói xấu của Đạo Thiên Hành rồi!
Chương 994: Ta ăn ngươi hay gì

Lý Nhàn Ngư tiếp tục nói: “Bắc Ninh Các này con có hỏi thăm qua rồi”.

“Bối cảnh lớn lắm, nói ra cũng sẽ dọa chết người đấy”.

Lý Nhàn Ngư vừa nói ra, Giang Bạch cùng Tần Hải cũng rất tò mò.

“Sau lưng là Thanh Ninh các!”

Nghe đến lời này, Giang Bạch cùng Tần Hải đều tỏ vẻ nghiêm túc.

Thanh Ninh các!

Bá chủ Trung Lan.

Bá chủ duy nhất.

Hơn nữa, thực lực tổng hợp của Trung Lan mạnh mẽ hơn Bắc Lan nhiều.

Cho dù là một Bắc Ninh Các thì ít nhất cũng có thực lực tương tự ba đầu sỏ.

Chỉ là không biết lần này Bắc Ninh Các đến là vì cái gì.

Tần Hải nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Tam đệ, chúng ta lần này làm thế nào?”

Tần Ninh hiện tại vẫn chưa lo lắng, có chuyện gì thì hỏi Tần Ninh cũng tốt hơn.

“Nhị ca đừng nóng vội, ba ngày sau mới bắt đầu”.

Tần Ninh cười nói: “Chúng ta đi một chỗ đã”.

“Nơi nào?”

“Bắc Thương phủ!”

...

Giang Bắc.

Tổng phủ của Bắc Thương phủ.

“Phủ chủ!”

Một tên đệ tử lúc này thần sắc kinh hoảng nói: “Bên ngoài cửa phủ có vài người tới, nói là muốn mời phủ chủ giúp một chuyện nhỏ!”

“Người nào cần giúp đỡ đều phải thông báo cho ta à? Đánh đuổi đi là được!”

Thương Ngọc Giang lúc này không khỏi nói.

“Đánh đuổi? Sợ rằng hơi khó đấy”.

Một giọng nói vang lên ở ngoài cửa.

“Hả?”

Thương Ngọc Giang nhìn mấy bóng người đứng vững bên ngoài phòng, thân thể tức thì cứng đờ.

“Tần công tử!”

Thương Ngọc Giang lúc này khẽ run lên.

“Thương phủ chủ không hoan nghênh à?”

“Hoan nghênh, hoan nghênh chứ”.

Thương Ngọc Giang tức thì mắng: “Tần công tử là khách quý đến mà các ngươi không thông báo, một đám phế vật này?”

Khách quý?

Mấy người mang sắc mặt cổ quái.

Chưa từng nghe nói Tần Ninh là khách quý mà!

“Thương phủ chủ bây giờ cũng thanh cảnh quá nhỉ”, Lý Nhàn Ngư lúc này cười nói: “Diệt Yểm Nhật tông, Tứ Tượng môn, thế gia Đông Phương, bận tối mày tối mặt”.

“Lý công tử đừng nói móc ta”.

Thương Ngọc Giang cười ha ha.

Chỉ là lúc nói xong, Thương Ngọc Giang cũng sửng sốt.

Lý Nhàn Ngư...

Niết Bàn thất trọng!

Lần trước gặp mặt, Lý Nhàn Ngư dường như mới vừa tới linh cảnh Niết Bàn.

Mới trôi qua mấy tháng chứ?

Bảy trọng cảnh giới.

Bay à?

Lại nhìn về phía Tần Ninh.

Ông ta đột nhiên phát hiện bản thân nhìn không thấu Tần Ninh.

Tần Ninh... đến cảnh giới Sinh Tử?

Trong lòng Thương Ngọc Giang lúc này kinh ngạc liên tục, mặt ngoài thì khách khí.

“Giúp chúng ta một chuyện”.

Tần Ninh lúc này nói: “Giang Bắc thuộc về Bắc Thương phủ, tốt xấu coi như là ta giúp ông!”

“Thư viện Thái Hư tổ chức tỉ võ kén rể, có mời Bắc Thương phủ đúng không? Đến lúc đó hãy dẫn chúng ta vào bên trong”.

“Tần công tử muốn tham gia?”

“Những thứ khác ông đừng quan tâm”, Tần Ninh thản nhiên nói: “Sẽ không gây phiền toái cho Bắc Thương phủ đâu, chỉ cần dẫn chúng ta đi vào là được”.

“Được!”

Thương Ngọc Giang dứt khoát đồng ý.

Lúc này, ông ta giống như không có năng lực phản kháng vậy.

Tần Ninh có tu vi mạnh hơn ông ta.

Lý Nhàn Ngư có tu vi tương đương ông ta.

Mà hai thanh niên khác, một người nhìn có vẻ ưu sầu, một người nhìn như nước, thực lực cũng rất mạnh mẽ.

Mấy người này, không có ai là dễ chọc.

Thương Ngọc Giang nhanh chóng sắp xếp chỗ cư trú cho hai người.

Mà chiêu đãi Tần Ninh chính là hai người Bùi Thư Thư cùng Trác Tiểu Nhã.

Lúc trước, Tần Ninh ở đại lục Thiên Long, đi vào cấm địa Thiên Vị, cứu Thạch Cảm Đương ra thì gặp phải hai người.

Hai người này, vì vết thương của sư phụ mình mà vượt đủ loại hiểm địa, Tần Ninh đã giúp một lần.

Mà hiện nay, sau hai ba năm, hai người cũng từ cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ đến Địa Vị hậu kỳ.

Nhìn thấy Tần Ninh, hai người cũng là rất kích động.

Trước đó, tông môn cho linh cảnh Niết Bàn đi sông Thiên Thượng.

Cũng không bao lâu, phủ chủ liền dẫn người trở về.

Nhưng về sau ba đại tông môn huỷ diệt, Bắc Thương phủ trở thành Giang Bắc bá chủ.

Chỉ vậy thì thôi đi.

Những chuyện này không liên quan đến bọn họ lắm.

Nhưng đột nhiên có một ngày, phủ chủ triệu tập hai người họ, bảo bọn họ sau này đi theo thiếu phủ chủ Thương Huyền Thanh.

Thiếu phủ chủ Thương Huyền Thanh là phủ chủ tương lai.

Đi theo Thương Huyền Thanh, về sau chắc chắn sẽ là nhân vật lớn của Bắc Thương phủ.

Vận may từ trên trời xuống khiến cho hai người đều mơ hồ.

Mãi cho đến về sau dần dần hiểu được tin tức, bọn họ mới biết được.

Tất cả đều là bởi vì Tần Ninh.

Bởi vì Tần Ninh nhắc tên của bọn họ trước mặt phủ chủ trước mặt.

Hơn nữa bọn họ cũng rất khó tin.

Nhưng bây giờ gặp lại Tần Ninh, hai người mới hiểu rõ.

Vì sao phủ chủ để bụng như thế.

Tần Ninh vượt qua linh cảnh Niết Bàn, đến cảnh giới Sinh Tử!

Cách thời gian mà thư viện Thái Hư công bố ra ngoài chỉ còn ba ngày.

Tần Ninh cũng không rảnh rỗi.

Tần Hải dựa vào một viên Tịnh Ma Châu mà đến Sinh Tử nhị kiếp.

Mà Lý Nhàn Ngư hiện tại cũng đến cảnh giới Niết Bàn thất trọng.

Giang Bạch thì là Sinh Tử tam kiếp.

Bốn người, ba cường giả cảnh giới Sinh Tử.

Ở Bắc Lan cũng là cường giả tuyệt đối.

Chỉ là Tần Ninh dĩ nhiên cũng bất mãn lắm.

Tốt xấu bên cạnh mình cũng phải có người cân được tất cả chứ.

Nếu không, mọi chuyện cứ phải do mình ôm đồm thì phiền phức cỡ nào đây?

Nghỉ ngơi, Tần Ninh gọi Giang Bạch tới.

“Hiện tại trở đi, ngươi coi như là... sai vặt của ta!”

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: “Làm sai vặt của ta cũng không bôi nhọ bản thể giang linh nhà ngươi đâu”.

Giang Bạch nghe đến lời này, vẻ mặt cổ quái.

“Tùy ngươi”.

“Vẻ ngoài xinh đẹp như thế sao cứ phải lạnh lùng cả ngày? Cười một cái cho gia xem nào!”

“Cút!”

“Ha ha...”

Đối mặt với sự lạnh nhạt của Giang Bạch, Tần Ninh cũng không để ý, cười ha ha một tiếng rồi nói: “Ta lại rất muốn biết, ngươi và Đạo Thiên Hành ai đẹp hơn đấy”.

Đạo Thiên Hành?

Bách Biến Chân Quân!

“Tên kia cũng có một gương mặt họa quốc không thua kém gì ngươi”.

“Ta cứ tưởng rằng hắn ta là nữ, mãi cho đến một lần về sau...”

Tần Ninh nói đến đây thì bỗng nhiên dừng lại.

“Lần đó làm sao?”

Lý Nhàn Ngư hiếu kỳ nói: “Sư tôn, không lẽ người… cưỡng bức hắn ta, nhưng sau đó mới nhận ra hắn ta là nam... nên thôi?”

“Cút!”

Tần Ninh đá ra một cước.

“Được rồi, nói chính sự”.

“Ba ngày sau, ta muốn giết thư viện Thái Hư, cướp vợ cho nhị ca ta”.

“Bên người không có người giỏi trấn đội cũng quá phiền phức”.

Tần Ninh nhìn Giang Bạch, cười híp mắt nói: “Ngươi vừa vặn lại thích hợp”.

“Ta thấy linh thể của ngươi có chỗ thiếu hụt rất lớn, để ta xem xem có thể khôi phục ngươi đến thực lực đỉnh phong hay không”.

Linh thể này cũng không thuộc một trong sáu đại thể chất.

Mà là nguồn gốc của Giang Bạch, thân thể thủy linh.

“Không có cách gì đâu”.

Giang Bạch lúc này lạnh lùng nói: “Ta đã thử rồi, không được”.

“Ngươi đương nhiên là hết cách, nhưng không có nghĩa là ta cũng vậy”.

Tần Ninh nói tiếp: “Ngươi ở trạng thái mạnh nhất thì chắc là vào linh cảnh Hóa Âm sơ kỳ chứ?”

Nghe đến lời này, Giang Bạch gật đầu.

“Ta nói, người bên ngoài hết cách thì không có nghĩa là ta không có biện pháp!”

Tần Ninh lần nữa nói: “Không thử sao biết?”

Giang Bạch lúc này tỏ vẻ khó xử.

“Đàn ông đàn ang sao mà lề mề vậy?”, Tần Ninh không nhịn được nói: “Ta ăn ngươi hay gì?”

“Đúng vậy!”

Lý Nhàn Ngư lúc này bò lại, nói: “Sư tôn ta lợi hại như vậy, khẳng định không có vấn đề”.

Tần Ninh liếc Lý Nhàn Ngư.

Nhóc này có tiến bộ.

Câu nịnh này rất tốt!
Chương 995: Phân chia cảnh giới

Giang Bạch lúc này từ từ nói: “Được!”

Tần Ninh thoả mãn gật đầu.

Vậy mới được chứ!

Lý Nhàn Ngư nhìn Tần Ninh, cười hì hì nói: “Sư tôn, người thường nói hai cảnh giới Âm Dương, vậy rốt cuộc là cảnh giới gì?”

Nghe đến lời này Tần Ninh ngồi nghiêm chỉnh nói: “Cũng đúng, ngày nào sư tôn cũng giúp ngươi mở mang tầm mắt mà không dạy cho ngươi những thứ này, hôm nay nói một chút vậy”.

Lý Nhàn Ngư tức thì tập trung tinh thần.

Tần Ninh mở miệng nói: “Cảnh giới Tam Vị, linh khí thay đổi”.

“Huyền cảnh Tạo Hóa, ngưng tụ hơi thở Tạo Hóa”.

“Linh cảnh Niết Bàn, bảy tầng cảnh giới, Niết Bàn bảy lần, nhận thức lại bản thân”.

“Mà cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp chính là chín lần kiếp nạn, kiểm soát ý chí của võ giả với võ đạo, vượt qua kiếp nạn chính là vượt qua tâm ma của mình, vậy mới có thể độ hóa chính mình”.

“Tổng kết lại, linh cảnh Niết Bàn cùng cảnh giới Sinh Tử đều là giai đoạn mà võ giả tự mình khống chế sức mạnh và tâm trí bản thân”.

“Cảnh giới sau đó là một trời đất khác!”

Tần Ninh lúc này nói rất tỉ mỉ.

“Sau cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp chính là một cảnh giới hoàn toàn mới”.

“Hai cảnh giới Âm Dương”.

Tần Ninh chậm rãi nói: “Hai cảnh giới Âm Dương chia làm linh cảnh Hóa Âm cùng linh cảnh Tụ Dương!”

“Mà võ giả linh cảnh Hóa Âm cùng linh cảnh Tụ Dương lại chia làm bốn cảnh giới nhỏ gồm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong”.

“Thế nhưng hai cảnh giới này rất khác những cảnh giới trước đó”.

Lý Nhàn Ngư khó hiểu nói: “Khác ở chỗ nào?”

“Hai cảnh giới Âm Dương sở dĩ còn phải chia làm linh cảnh Hóa Âm cùng linh cảnh Tụ Dương chủ yếu là bởi vì hai cái cấp bậc này nhất định phải tách nhau ra”.

“Linh cảnh Hóa Âm không chỉ đơn giản là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong”.

“Từ Sinh Tử đến Hóa Âm cần ngưng tụ âm khư!”

“Âm khư?”

Lý Nhàn Ngư hiếu kỳ nói: “Âm khư là gì?”

Giang Bạch lúc này chen vào nói: “Mặt trời là dương, mặt trăng là âm, âm khư chính là tập kết linh lực âm hàn vào cơ thể, tụ tập ở bên trong đan điền, trở thành một cái đỉnh!”

“Mục đích gì là làm vững chắc sức mạnh của võ giả, cũng là củng cố sự ổn định của đan điền”.

“Từ xưa đến nay, đại lục ghi chép số lượng âm khư nhiều nhất là chín cái, ít nhất là một cái!”

“Nếu hai người âm thánh cùng là Hóa Âm sơ kỳ giao thủ, ai ngưng tụ ra ba âm khư tuyệt đối có thể đánh bại người chỉ ngưng tụ được một âm khư!”

Lý Nhàn Ngư lúc này gật đầu nói: “Nói cách khác, ngưng tụ càng nhiều âm khư thì ở cùng cảnh giới càng mạnh mẽ”.

“Không chỉ là cùng cảnh giới”, Giang Bạch nói tiếp: “Thậm chí vượt cấp đánh chết cũng rất nhẹ nhàng”.

“Cho nên linh cảnh Hóa Âm không chỉ là xem cấp bậc cảnh giới, độ mạnh mẽ của linh khí mà còn xem số lượng âm khư!”

Lý Nhàn Ngư cái hiểu cái không gật đầu.

“Linh cảnh Tụ Dương thì là tụ tập dương hải, một dương hải là một độ thăng cấp sức mạnh!”

Giang Bạch lần nữa nói: “Hai cảnh giới này khá là đặc biệt, chênh lệch cảnh giới, chênh lệch âm khư dương hải đều là điểm quan trọng quyết định đến lực chiến đấu”.

Lý Nhàn Ngư lúc này gật đầu nói: “Nói như thế, sư tôn đến linh cảnh Hóa Âm, người âm thánh thì chẳng phải là càng mạnh hay sao?”

Lời này vừa nói ra, Giang Bạch sửng sốt.

Cái tên này tư duy kiểu gì vậy?

Thấy Giang Bạch không hiểu, Lý Nhàn Ngư tiếp tục nói: “Ngươi ngẫm lại xem, lấy năng lực của sư phụ hiện tại cũng có thể ung dung vượt cấp đánh chết đến linh cảnh Hóa Âm, sư tôn khẳng định có thể ngưng tụ chín âm khư, đến lúc đó chẳng phải là linh cảnh Hóa Âm có thể chém giết linh cảnh Tụ Dương người dương thánh hay sao?”

Giang Bạch nghe đến lời này thì sửng sốt.

Mẹ nó!

Nịnh bợ!

Giang Bạch lẩm bẩm: “Nịnh bợ chết không yên lành!”

“Ngươi nói sao?”

“Ngươi cho rằng âm khư dễ dàng ngưng tụ như vậy sao?”, Giang Bạch lúc này không nhịn được nói: “Người bình thường chỉ có thể ngưng tụ một cái”.

“Người có thiên phú mạnh mẽ chút thì ngưng tụ hai ba cái, tương đối yêu nghiệt cũng chính là năm sáu cái!”

“Còn vượt lên sáu cái... gần như là không có, toàn bộ đại lục Vạn Thiên đều chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay”.

“Chín cái...”

Giang Bạch giễu cợt một tiếng nói: “Theo ta được biết, mười vạn năm qua, đại lục Vạn Thiên chỉ xuất hiện một”.

“Người nào vậy?”

Lý Nhàn Ngư kinh ngạc nói.

“U Vương!”

Lý Nhàn Ngư nghe đến lời này thì vội vàng nói: “U Vương có thể, sư tôn ta khẳng định cũng có thể!”

“...”

Giang Bạch không muốn nói chuyện.

Mệt.

Lý Nhàn Ngư không còn là Lý Nhàn Ngư ngây ngốc ngơ ngác nữa.

Thành một kẻ trung thực nịnh bợ Tần Ninh!

U Vương...

Ngược về mười vạn năm trước, thậm chí là hai mươi vạn năm trước cũng chỉ xuất hiện một cái mà thôi.

Đại lục vạn thiên có những hàng ngàn tỉ người mà cũng chỉ xuất hiện một, có thể tưởng tượng được...

Chín cái âm khư khó khăn cỡ nào.

Lý Nhàn Ngư cũng không để bụng.

Dù sao sư tôn rất lợi hại!

Vãng sinh đồng khó mở như thế mà sư tôn vẫn tìm được biện pháp đấy thôi?

Nội thương của Vạn Phúc, sư tôn liếc mắt nhìn ra.

Đến cả Giang Bạch mà sư tôn cũng nắm chắc có thể trị liệu.

Đây là gì?

Đây chính là năng lực!

Tần Hải lúc này cũng có chút ăn không tiêu.

Lý Nhàn Ngư ở lần đầu gặp mặt chính là kiểu nói năng thận trọng.

Hiện tại... thật sự là nịnh hót lên tận trời!

Lý Nhàn Ngư lại chẳng buồn quan tâm mấy chuyện này.

Tần Ninh là sư tôn của hắn, không nịnh Tần Ninh chẳng lẽ lại đi nịnh hai người bọn họ?

Cũng vô dụng!

Tần Ninh lúc này phất tay nói: “Hai cảnh giới Âm Dương chính là thế này”.

“Đến cảnh giới này sẽ được xưng là người âm thánh và người dương thánh”.

“Mà về sau chính là Vạn Nguyên, Quy Nhất, Thiên Nhân, Vương Giả!”

“Cảnh giới Vạn Nguyên, bá chủ một phương”.

“Cảnh giới Quy Nhất, cái thế hào hùng”.

“Cảnh giới Thiên Nhân, nhân xưng thiên nhân”.

“Cảnh giới Vương Giả chính là được tôn xưng Vương Giả, mỗi Vương Giả đều có danh xưng của chính mình”.

“Ngươi bây giờ còn chưa đến cảnh giới Sinh Tử, biết nhiều như vậy cũng vô dụng, sau này ta sẽ nói tỉ mỉ hơn”.

Lý Nhàn Ngư gật đầu.

Quả thực, việc cấp bách phải là đột phá cảnh giới Sinh Tử mới đúng.

Sư tôn sắp đến Sinh Tử tam kiếp rồi, hắn ta cũng phải đuổi kịp.

Nếu không, bị tụt lại.

Sẽ không phải chuyện tốt.

Hơn nữa sư tôn còn là người bị đoạt Tinh Môn, cũng không phải sáu đại thể chất, theo lý thì tốc độ không thể bằng vãng sinh đồng hắn ta được.

Sở dĩ nhanh như vậy là nhờ vào kiến thức cùng thủ đoạn của sư phụ.

“Được, sau đó ta sẽ giúp Giang Bạch chữa thương”.

“Nhị ca, Nhàn Ngư đi ra ngoài trước đi!”

“Ba ngày sau, chúng ta lên đường, trực tiếp đi đến Thái Hư Thư Viện”.

Nhìn Tần Hải, Tần Ninh cười nói: “Ai dám động đến nhị tẩu, ta cam đoan diệt hắn!”

“Ừ!”

Tần Hải lúc này gật đầu.

Chẳng biết tại sao, gặp lại Tần Ninh khiến lòng hắn ta an ổn hơn nhiều.

Tần Ninh luôn tạo ra một loại cảm giác như vậy.

Không bao lâu sau, trong phòng chỉ còn lại Giang Bạch cùng Tần Ninh hai người.

“Được, chuẩn bị bắt đầu đi!”

Tần Ninh thản nhiên nói: “Ta cũng khá là tò mò về giang linh thể đấy, trước đây ta đã biết hải linh thể, thiên linh thể, nhưng chưa từng biết giang linh thể hóa thành người”.

“Bắt đầu thế nào?”

“Đương nhiên là triển khai ra giang linh thể của ngươi rồi, không thì sao ta nhìn được?”

“Thật sự phải làm như thế sao?”

“Đương nhiên”, Tần Ninh vẻ mặt cổ quái.

Cái tên này ngại quái gì vậy?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK